Vovi Quotes

Follow Vovi Quotes
Share on
Copy link to clipboard

▪️ Trích dẫn chân ngôn dạy đạo của Thiền sư Lương Sĩ Hằng - Vĩ Kiên. ▪️ Pháp Lý Vô Vi Khoa học Huyền bí Phật pháp. ▪️ Thuận tiện để tra cứu khi cần. Cách tìm kiếm: ví dụ thắc mắc về ăn chay thì gõ từ khóa "vovi an chay", thắc mắc về hòa đồng thì gõ "vovi


    • May 17, 2022 LATEST EPISODE
    • infrequent NEW EPISODES
    • 3m AVG DURATION
    • 693 EPISODES


    Search for episodes from Vovi Quotes with a specific topic:

    Latest episodes from Vovi Quotes

    #0693 Sổ mũi lọc óc. Điển nhập xác trị bệnh. Duyên cửu huyền học về môn đó. Làm Thầy.

    Play Episode Listen Later May 17, 2022 5:39


    BĐ: Kính thưa Thầy, con có một cái này cũng lâu quá rồi, nhưng mà cái này cũng là một cái kinh nghiệm, và chắc có lẽ con cũng, cái này con thấy con lỗi. Khi con thiền 6 tháng, lỗ mũi con nó sổ mũi dữ lắm. Con mới than rằng. Con nói “Trời ơi! Lỗ mũi sổ như vầy làm sao mà thiền nổi? Phải làm sao cho nó hết cái lỗ mũi này mới được!” Mình chỉ than trong cái tư tưởng mình vậy. Cái, tối lại con nằm con thấy một người cũng mập mạp cũng như Thầy, mặc đồ cũng lèng xèng lắm. Người ta mới xuống người ta mới nói “Cái bịnh sổ mũi không khó gì hết đó! Bây giờ anh chỉ cần về lấy cái gốc đậu xanh, một nửa anh xao cho vàng. Một nửa Anh để vậy Anh rửa rồi Anh nấu nước cho Anh uống, nó hết à!” Cái, nghe như vậy đó thì con thấy trong lòng con nửa muốn nửa không, nhưng mà con nghĩ lại, nếu mà mình đang tu cái pháp Thầy tự tu tự tiến. Như vậy là nhờ ơn, thì khi mà nhờ ơn, mình tu như vậy đó, thì con thấy về thiêng liêng nó khó khăn quá. Con sợ vậy mà con từ đó tới sau con không dám ao ước mà con gì hết, con chỉ cúi đầu, mà con cũng không dám thực hiện cái đó luôn. Và con thấy vậy con không dám nhắc nhở tới cái đó nữa. ĐT: Ừ. Bây giờ còn sổ mũi, hết? BĐ: Dạ thưa Thầy còn, mà ít. Nhưng mà cái đó con bây giờ con không phàn nàn, bất cứ cái gì con hổng có còn… ĐT: Ừ, lần lần, lần lần nó sẽ hết. Làm Pháp Luân nhiều, nó lọc trong cái khối óc, thét nó cũng hết à. Cái dương điển nhiều là nó hết à. Mình làm Pháp Luân đây là cái dương điển nó sẽ vun bồi cái dương điển càng ngày càng nhiều thì nó sẽ hết luôn. Còn ở bên kia, mình nhờ đỡ họ, rồi phải làm; còn mình không làm không được. Khi mà mình phát đại nguyện là phải làm, làm thầy á, là kẹt luôn. BĐ: Dạ. Vì chỗ đó mà con thấy… ĐT: Nhiều người bị đó! Tu nửa chừng đi làm thầy là bị hết chọi đó! Bịnh, bởi vì ngày đêm người ta tới người ta kiếm mình đó. Chịu không nổi. Mà đâu có được ăn! Ăn một xu là vật liền! Thành ra sanh bịnh. BĐ: … Trường hợp mình nhờ cái Ơn Trên hoặc là Điển Trên mà để mình đi trị bịnh đó, cái điều đó nó có hại cho… ĐT: Không, bây giờ mình tu pháp này là vun bồi cái dương điển của mình. Âm dương tương hội quy nhứt rồi thì cái thần lực mình nó mạnh lắm, cái hào quang mình nó mạnh lắm. Thì mình cũng có thể độ người ta trị cái tâm bịnh, tâm bịnh nó giải quyết được thì thân bịnh nó hết. Chớ nhiều người, hay thì hay vậy đó, trị thân bịnh, nhưng mà tâm bịnh độ không được, thì bữa sau nó cũng tái phát à! Thì nó kiếm ông thầy hoài; ông thầy mệt quá. Ông thầy bịnh luôn. Phải không? Tu không được! Thấy không? Còn cái này là mình tu cho mình được, rồi mình sẽ chỉ đường cho họ đi với mình. Thấy không? Mình cứu trọn hơn. Còn cái kia, cứu một chút thôi. Và bữa sau tới. Bây giờ như chị này, đi ra cứu thì bề trên người ta chuyển liền à! Chuyển liền, rồi cho uống nước lạnh đâu hết đó; hết đó rốt cuộc rồi bà ấy bịnh. Tới khi người ta không có trị được nữa. Phải hy sinh! Bởi vì ở trên kia người ta nói “Chết đi, không sao”. Thì mình cứ chờ chết thôi, mà làm việc hoài. BĐ: Rồi cái trường hợp mà những cái phần xác mà về đó Thầy. Cái đó là cũng. Thầy: Cái đó là cái duyên của nó. Cái duyên của mỗi gia cang, của cửu huyền thất tổ của nó học về cái môn đó, nó chuyển về đó. BĐ: Thành ra như cái phần hồn á, về nhập xác đó, thường thường đó là có, có thật không Thầy? Thầy: Có chớ! Nó về nó kể đầy đủ hết, đâu có thiếu cái gì. BĐ: Rồi như, trường hợp như cái, con nhiều khi con thanh tịnh mà con nguyện, nguyện rồi cái linh cảm. Cái có một lần con nguyện “Nam Mô Đức Tôn Dương Sư” đó, con kêu, con nguyện như vậy đó. Rồi cái, như cái trường hợp đó, có linh cảm không Thầy? ĐT: Không, không, không, không, không nên kêu, biết thì bên trên người ta biết hết đó; mình động là người ta biết; nhưng mình làm cho cái tánh ra ỷ lại; là không có chịu xuất ra. Còn ở đây, mình tu là mình trình diện. Nó gian khổ hơn người cầu nguyện; gian khổ gấp triệu lần người cầu nguyện! [...]

    #0692 Dùng điển trị bệnh. Làm tiền người ta. Làm Thầy, mất tự chủ.

    Play Episode Listen Later May 17, 2022 6:14


    BĐ: Con xin bạch Thầy về riêng cá nhân con đó thì con đã nhận được nhiều sự nhiệm mầu. Mà hôm nay thì con được diện kiến Thầy. Vậy con xin Thầy giải đáp cho con. Thưa Thầy, thì con bịnh nặng. Nặng lắm. Con nặng, bị suyễn nặng lắm Thầy. Thì con được Phật Bà, hiện ra giữa ban ngày vậy đó, cứu tử con. Và từ đó thì cũng hướng dẫn cho con, mỗi lần mà con tu tập, như cái pháp thiền này thì con cũng mới học được vài tháng nay hà Thầy. Thì trong mấy tháng nay á thì có hai lần thì con được điển của Mẹ về. Mẹ chỉ bảo, như bữa hôm, bữa trước ở thiền đường của chị Tranh đó, thì con cũng xin Thầy giải thích giùm cho con. Cái điều đó có thật hay không? Thầy: Cái đó là cái sự bên trên khuyến khích, mình có cái căn tu, thì ở trên người ta hướng độ, thì cái đó cũng nằm ở trong cái cửu huyền thất tổ hướng về Đức Phật Bà mà chuyển tiếp qua cơ thể. Cho nên, mình phải lấy cái đó và sử dụng cái quyền năng tu học của chính mình để tiến tới và làm cho cửu huyền thất tổ an vui và cứu độ chúng sanh ở tương lai. Nó cũng liên hệ về Phật Giới hết, chớ không phải tà giới. Thì phải giữ tâm lo tu, phải thực hành, và phải phát đại nguyện cứu độ chúng sanh, nó mới đúng. BĐ: Dạ. Thưa Thầy con cũng nhớ rõ là hôm Mẹ về ở thiền đường đó thì, thì mấy bạn đạo cũng hỏi thăm đó. Hỏi, “Làm sao mà tâm được tịnh, vì khi con ngồi mà tâm động loạn nghĩ lung tung?”. Thì Mẹ chỉ dạy là chỉ có niệm mấy chữ thôi Nam Mô A Di Đà Phật, là tâm con thanh tịnh. Như vậy thì điều đó nó phù hợp với Thầy. Thầy: Đúng lắm. Cái đó đúng. Bởi vì luồng điển nó liên hệ với cửu huyền thất tổ mình, là ông bà cha mẹ đã theo đạo Phật, thì bên trên Đức Quan Âm chuyển độ, thì cũng đi một giiềng mối khai triển về tâm linh mà thôi. Cho nên ngày nay ngộ được cái pháp này, thực hành đi tới. Rồi chuyển kiếp bất cứ lúc nào, và chúng ta sẽ có nhiệm vụ làm việc nhiều hơn, mà không ngán. Không chán ngán nữa. Đi tới mãi mãi. BĐ: Dạ thưa Thầy, khi trong thiền thì con thấy là có những cái lúc mình nói. Nhưng mà giống như là cái điển bên trên nói đó. Chỉ dạy cho mình đó Thầy. Chớ không phải là tự, tự mình nói được những điều đó. Thầy: Ừ. Nhưng mà một thời gian thì phải tự chủ mới được. Phải tự chủ, để cho cái phần hồn mình trở về cái nguyên linh sẵn có. Còn cái kia mà nếu cho nói hoài, thét rồi cũng đi làm thầy thôi! Cũng như, tui có một cuốn băng, một vị ở bên Cali cũng làm thầy mách bảo cho chúng sanh rất nhiều, và cứu độ nhiều gia đình. Nhưng mà ngày hôm nay người không muốn làm nữa, muốn xin tách rời, tui nói “Không được, bởi vì đó là nhiệm vụ của mình, trước kia mình muốn cứu độ chúng sanh, và muốn bề trên giúp đỡ, thì bây giờ mình phải thực hiện kỳ được để đi tới cái chỗ giải thoát, và biết cái Pháp rồi, lo tu, trong tâm mình tu chớ không nghĩ làm tiền người ta”. Có nhiều người bên đó muốn làm tiền người ta. Nhưng mà cô này là rằm, mùng một mới xuống độ chúng sanh mà thôi, không có làm tiền, thì mọi người rất kính nể. Và mọi người tới đó học, nghe, rồi sự cứu độ của cô, cô cũng chuyển qua học bên Vô Vi để thực hành về Pháp Lý, nó đúng đắn hơn. Rồi chính cổ cũng muốn trở về đây tu, tui nói “Không được, bởi cái nhiệm vụ nó đã có rồi, không có thay đổi được!”. Cho nên, ráng tu để tự chủ, và mình trở về thực sự dấn thân và cứu độ chúng sanh. Có căn tu nên làm, há? BĐ: Dạ thưa Thầy, khi con ở Việt Nam đó thì Mẹ về giáng lâm đó, thì Mẹ có nói là tiền kiếp của con đó, là con của Mẹ. Thì con không biết là có đúng hay không và Mẹ cho phép là được trị bịnh. Con có thể trị được tất cả các bịnh cho chúng sanh. Mà thưa Thầy, con chưa làm được cái đại nguyện đó. Con sẽ có khả năng làm? ĐT: Khi mà làm thì người ta phải ứng cho mình, cũng như ở bên kia người ta làm thầy. Như chị kia, chị ấy làm thầy, chị ấy trị bịnh cho người ta hết bịnh, mà chị ấy bịnh hoài, chị bịnh lắm, chị ấy bịnh ghê lắm! Mà tới khi mà xuất ra khỏi xác rồi là chỉ ngã, rã cả con người. Mà chỉ trị hay lắm. Nhờ điển bên trên trị. Cái đó ở đây, ở Việt Nam, có nhiều lắm rồi. ...

    #0691 Sổ mũi. Rửa óc. Mát trên mỏ ác. Nước miếng keo ngọt.

    Play Episode Listen Later May 17, 2022 3:16


    Cho nên, chúng ta phải thấy cái đó làm nhiệm vụ làm việc. Cái đó là cái tốt, không nghĩ điều xấu, nghĩ điều xấu là mình tự hư lấy mình. Cho nên, nhiều người nó ở trong cái cơ hội kêu bằng làm ăn khá, rồi bây giờ nó thất bại nên nó buồn bực ghê lắm. Nó thấy nó mất nhiều lắm nó buồn bực, nó nóng trong này, nó tức và nó nói không được rồi nó cứ đốt hoài cái phổi nó phải hư, rồi nó đâm ra ho, nó khô khan giai đoạn đầu, rồi từ từ nó tức cái khí ở trong đó rồi nó không có chuyển hóa được, nó thở không hết cái hơi thì cái phổi nó phải hư. Đó, còn mình đằng này tu, mình nhờ cái pháp luân, mình ép cái hơi phổi nó ra hết, cặn bã nó cũng được ra nữa, dữ vậy chớ không phải tầm thường. Cho nên, cái phổi của người tu mà làm cho đúng cái phương pháp pháp luân rồi thì thấy cái phổi nó khỏe, nó rất tốt, rồi con người tự nhiên nó lạc quan, nó tươi, nó thấy không phải một vấn đề quan trọng đối với nó, không có cái gì quan trọng đối với nó. Bởi vì nó ở trên cao rồi, nó phải bồi dưỡng cái thượng tầng để giúp đỡ cái hạ tầng, thấy không? Thì nó đã được hưởng được cái thanh điển ở bên trên, nó hưởng được cái sáng suốt. Mà cái sáng suốt chiếu hóa cho cái phổi càng ngày càng tươi thì cái hạ tầng của nó đỡ. Cho nên, nhiều người nó tu rồi, một thời gian nó thấy đói bụng là mặt đỏ là ngũ tạng điển quang đã dời lên trên rồi thì cái phổi nó lại được thanh nhẹ nữa. Cái ngũ tạng, cái tỳ, cái bao tử mà được lên trên thì cái phổi nó cũng được lên cao nữa, nó nhẹ nhàng. Cho nên đi tới giai đoạn rửa óc, tu mà đi tới giai đoạn rửa óc là nó nhẹ nó mát ở trên mỏ ác hoài rồi sau này nó sổ mũi triền miên. Có nhiều người chửi tôi, ông Tám chỉ cái pháp này mệt quá, uống thuốc gì cũng không hết nhưng mà đó là rửa óc. Qua cái cơn rửa óc đó rồi, thuốc không cần uống nhưng mà nó hết, từ đó nó dứt luôn. Mình có thể nói không có bị sổ mũi nữa mà nước miếng nó keo ngọt lại thì mình trị thẳng cái bịnh đó rồi. Mình thanh lọc được cái phổi điều hòa hết trọi, điều hòa với càn khôn vũ trụ bất cứ giờ phút khắc nào, nó chuyển ở dưới này mình biết rồi, mình có hắt xì một cái thì thấy trời trở mau quá thì những người khác còn bịnh nặng nữa, ngay trung ương này mình có thể đo lường. Đó, cho nên cái sự mà tu ở đàng này pháp luân nó mở nó đi lên, đi lên, đi lên, lên tập trung trên ngũ uẩn rồi tiến hóa lên trên nữa, có bằng chứng rõ ràng. Cho nên, nhiều người bị sổ mũi, không thể trị được, uống thuốc gì cũng không được mà một thời gian nó hết, có nhiều người đã như vậy, chính bản thân tôi cũng vậy. Hồi đó tôi tu dữ lắm, rồi sổ mũi chịu không được nhưng mà rốt cuộc không có thứ thuốc nào châm cho tôi hết, chích cho tôi hết, rồi tự nó một đêm nó thanh ngọt cái nó hết luôn, dứt khoát luôn. Cho nên, bịnh do tánh sanh, mà mình tu mình sửa được cái tánh rồi thì cái bịnh nó đỡ lắm. Thì chúng ta luôn luôn ở trong lạc quan và sáng suốt thì nó không có bị buồn rầu. Cho nên, những cái hạch này kia, kia nọ mà trong phổi mà ra là do cái buồn rầu tức giận mà không nói ra thì họ phải sanh bịnh.

    #0690 Trình độ Phật có giống nhau không? Phật mới tới Thanh thôi. Tế Công.

    Play Episode Listen Later May 17, 2022 2:07


    BĐ: Thưa Thầy, tại sao cùng một cái pháp lý, mà khi hành xong rồi thì mỗi người lại có những kết quả khác nhau : người thì phá mây, người thì khóc, người thì là... Thầy: Phải rồi. Cho nên, tôi đã nói, trình độ tiến hóa của con người nó không có chung một loạt được. Phải không? Phật là triệu triệu, ức ức Phật mà. Phật có trình độ riêng biệt! Cho nên, lại lấy những cái bằng chứng Phật Thích Ca, Phật Di Đà, Phật Di Lạc. Ở thế gian tạm ghi danh vậy thôi, nhưng mà nó còn nhiều cái triệu triệu khác nhau: sa sít 1 li, khác! Chớ không có Phật nào mà quản lý Phật nào hết, trình độ tiến hóa tới vô cùng. BĐ: Bạch Thầy, vậy cái trình độ của Phật nó có đồng đều nhau không, hay là nó có, cũng đồng đều, nhưng mà cái sự hiểu biết có nhiều chỗ nó khác nhau? Thầy: Khác nhau. Nó khác nhau, bởi vì người đi trước, người đi sau, nó khác nhau. Nó khác nhau, cái trình độ đụng chạm ít, đụng chạm nhiều! Bởi vì, nguyên căn Phật là lọc tới Thanh mà thôi, mới có tới Thanh thôi. Mà có Phật mà đi làm việc, cũng như ông Tế Công, đó. Ông lại khác hơn là mấy ông Phật kia, ông Phật Tế Công là Ông đi tới thanh, và ổng làm việc cho Thượng Đế luôn, thành ra ổng, cái đường của ổng rộng hơn mấy ông Phật kia. Phật Tế Công đó, Ổng làm việc về đời thấy rộng nhiều lắm, rộng lắm. Cái nào Ông cũng khai thông được hết, dễ thương lắm ! BĐ: Thưa, bạch Thầy, vậy là Phật cũng là cấp bậc, nhưng mà hoạt động thì nó vẫn vậy? Thầy: Hoạt động khác! Có người người ta nói, "Tôi không chịu tham gia với Thượng Đế, tôi không cộng tác với Ngài, tôi chỉ giữ cái thanh thôi". Thì ở tù trong thanh, kẹt trong thanh! Nếu mà "Tôi thích cái đó" ; thích là ở tù đó! Cho nên, các bạn mà đổi danh hiệu Nguyễn ra Thích, thì các bạn bị kẹt ở chỗ đó. Thích là kẹt. Còn không thích, là không có kẹt. Hiểu chưa ?

    #0689 Đường thiên xích (4) - Tả hữu quy một. Lửa có thì cảnh mới có.

    Play Episode Listen Later May 17, 2022 2:29


    BĐ: Cha chỉ cho hai luồng điển làm cho rõ... ĐT: Ừ, một luồng điển âm và một luồng điển dương nó lên nó tụ chỗ Bá Hội này này, thấy không? Cho nên hai bên mình phải quy một, hai cái xuất điểm nó tìm một giao điểm ngay trung tim này, và trung tim này, thấy không? Nó mở ở đây, là nó mở ở đây. Cho nên bắt mình nhắm mắt ở đây, thì từ đây nó sẽ mở. Cái lửa có thì cái cảnh nó mới có. Hiểu không? Hai cái xuất điểm nó tìm một giao điểm mà! Bên tả bên hữu mà, hai khối thần kinh. Người ta nói "hai luồng, hai luồng" nhưng mà nó hai khối thần kinh. Nó đi một sợi dây, hai cái âm dương, lên nó hợp, tả hữu quy một, nó mới thành, nó liên kết với cái THIÊN XÍCH, cái thước Trời. BĐ: Và hai luồng điển âm dương đó nó không liên hệ với cơ thể, còn 3 cái ngón tay mình chận tinh khí thần là cái mạch của mình... Những mạch này ở trong cơ thể. Hai luồng điển mà giảng trong kinh A Di Đà, hai luồng điển âm dương không có liên hệ với cơ thể? ĐT: Liên hệ với cơ thể chớ! Bởi vì hai cái luồng điển… cái cơ thể này là về vật chất, là để cho hai luồng điển nó di chuyển. Luồng điển nó từ trong cái cơ thể này chớ! Rồi cho nên mình tu, khứ trược lưu thanh, khứ trược lưu thanh, nó xuất ra nó mới thành một cái cơ thể như ở thế gian, mà nhỏ hơn. BĐ: Nếu ai có hỏi hai luồng điển âm dương đó nó ở chỗ nào trong cơ thể thì mình không chỉ được, nhưng nói giải thích... ĐT: Điển chớ! Người ta nói giải thích về điển! Từ hồi nãy giờ, không nghe! Về điển, điển trong cơ thể, có điển âm và điền dương, hai luồng thần kinh đó nó quy hội, thấy không? Hai luồng nó mới xuất phát đi lên trên. Chị nghe thấy rõ chỗ đó không? BĐ: Dạ. ĐT: Điển mà! Nãy giờ nói về điển mà. Cái sức nóng ở bên trong đó! À, để cho nó chuyển chạy trong cái khối thần kinh trong cơ thể. Ừ, cho nên do những cái điển đó người ta mới khám phá ra cái nguyên ý của "Nam Mô A Di Đà Phật" cái chấn động, chấn động là điển! Ờ, nó mới khám phá ra sáu cái luân xa đó!

    #0688 Đường thiên xích (3) - Đo sự thanh tịnh

    Play Episode Listen Later May 17, 2022 1:55


    Bạn đạo: Thưa Thầy, có cách nào giúp hành giả tự đo lường trình độ tu tiến của mình không? Thầy: Đó, có cách chớ. Bởi vì nghĩa là khi mình xưng danh là mình tu có trình độ, thì tự nhiên người ta tới với mình, và cái miệng của mình mách cho người ta tu. Mà tu, người ta tu trật rồi, nó tới nó chửi mình, thì mình coi thử mình còn động không, mình có trì kỳ chí cứu độ người ta hay là không? Đó là thử trình độ thăng hoa của mình. Còn nếu mà mình thanh tịnh rồi á, mình chỉ cho họ mà họ tới với mình á, thì mình giải cho họ, thì mình thấy trình độ mình tiến hơn xưa nhiều. Nhờ cái người mới tu, mượn cây thước thiên xích đó đo sự thanh tịnh của chính mình. Cho nên, Đức Thích Ca, tại sao Ngài không đi kiếm một ông thầy hiền mà tu, Ngài đi vô rừng kiếm thú dữ tu? Ngài tu với ma quỷ chớ, thầy của Thích Ca là ma quỷ chớ đâu ai nữa. Nó vô nó phá Ngài, nhưng mà tâm Ngài không động, nó bày đủ thứ, tâm Ngài không động. Ngài được thăng hoa. Trì kỳ chí, Ngài mới được thành công, chớ Ngài đâu có tu ở trong cái chỗ, kêu bằng ông Thầy hiền đâu! Ngài tu với Thầy dữ. Mà nhờ Thầy dữ mới đo lường sự thăng hoa. Thì bây giờ các Bạn ở đây có gia đình này: con của các Ngài là cái thước đo lường sự tiến hóa tu hành của chính mọi người trong gia đình. Con mình là thầy, rõ ràng nó đang đo cho mình. Bữa nay nó đo coi thử ổng tới đâu, mai nó đo coi thử ổng tới đâu, mà ông tức á, thì ông chưa tới đâu hết! Ổng biết đó, ổng biết đó, ổng biết rõ ràng á, thấy không ?

    #0687 Đường thiên xích (2) - Trời phân định công bình. Luật pháp tu hành không thiên vị.

    Play Episode Listen Later May 17, 2022 2:50


    Nghĩa là: Lúc ấy Di Đà Trưởng Lão Xá Lợi đảnh lễ bạch Phật: Ví như đương thời cô nhi mới sanh mà tâm thần nó tưởng Phật hay là những người mới vào quy y cũng thế, còn những người tu luyện đạo được một ít lâu hay là tu lâu công quả nhiều, Phật độ cách nào? Xá Lợi ơi! Những việc con nói đây, trình độ của chúng nó, nhờ luồng điển Thiên Xích. Như chúng nó trên thiên đàng tội ít, thì xuống thế gian tâm hồn điển nó nhẹ. Còn người trung tu luyện đạo hay là người tu đã lâu thì đường Thiên Xích cân một phần nặng là tội lỗi, hay mới tu phát nguyện, còn phần phước đức nhẹ tội. Tu lâu thì nhờ thiên điển đo lường về điển quang. Phật làm sự công bình bác ái khấu trừ tội lỗi phước đức bình phân. Hễ khí trọng thì phát nặng không lên cao được, còn khí nhẹ thì lên cao hơn, ấy gọi là phước đức thăng thưởng. Xá Lợi ơi! Lúc người mới tu thì xuất hồn dưới thấp, còn dày công phu luyện đạo thì xuất hồn lên cao. Khí điển nặng hay nhẹ thì cũng là luồng Thiên Xích của Trời phân định công bình. Bởi thế ta không hộ độ được, sự giúp đỡ là khai hấn cho điển thông bản thể, rồi tùy lực lượng tu hành bay cao cùng thấp. Xá Lợi ơi! Luật pháp tu hành không thiên vị. Hễ người tu được bao nhiêu thì thưởng bấy nhiêu. Bởi thế, người thế gian hay nói: Phật là đại từ đại bi, không thể hộ độ được. Hộ độ là làm giùm cho rộng lượng tha thứ. Xá Lợi ơi! Nào thiên vị được đó con. ~ Trích Kinh A Di Đà.

    #0686 Đường thiên xích (1) - Rút tới chỗ ngộ tâm

    Play Episode Listen Later May 17, 2022 1:02


    “Mâu Ni Châu vốn ở trong mình, Luyện đạo Soi Hồn lọc khí tinh” Đó! Nó vốn ở bên trong chớ đâu, mà nếu chúng ta luyện đạo khứ trược lưu thanh rồi thì nó lọc khí tinh. Lúc đó nó là đi tới chỗ tinh vi, một luồng hơi sáng suốt ở trong mình cũng như Đức Thích Ca trước kia tu cũng có cái Thiên Xích một đường thẳng ngay trung tim bộ đầu rút thẳng lên trên không trung, mà khi Ngài muốn chuyển độ một người nào cũng chỉ phóng cái luồng điển đó để rút cái phần thanh điển của hành giả, mà đưa hành giả tới cái chỗ ngộ và chư Phật chỉ độ chúng ta ở chỗ đó, trong giây phút mà thanh tịnh đó, chư Phật chỉ truyền một luồng điển xuống mà rút chúng ta thẳng tới cái chỗ ngộ tâm. ~ Trích Kinh A Di Đà.

    #0685 Sợi chỉ trắng

    Play Episode Listen Later May 5, 2022 0:30


    Hỏi: Kính thưa Thầy, đang thiền con cảm thấy có một sợi chỉ trắng thòng xuống ngay đỉnh đầu, người bị nhấc bổng lên khỏi mặt đất khoảng 1 tấc rưỡi (~15cm) và con thấy con đang mặc đồ trắng, tất cả 3 lần. Đáp: Tốt, cái đó tốt. Cố gắng giữ cái chỗ đó mà đi thôi. Không cần ngó lên trên, ngó ngay trung tim chân mày lúc đó mình thấy mình bay ra dễ dãi, không có khó khăn.

    #0684 Đồng bóng. Linh căn. Thức hòa đồng.

    Play Episode Listen Later May 5, 2022 1:44


    Hỏi: Con xin Ngài từ bi hoan hỷ nói rõ cho con biết về cái thời thế hiện tiền. Con chưa quán triệt linh căn như thế nào và đồng bóng như thế nào? Đáp: Đồng bóng là cõi âm, họ cũng làm việc rất nhiều cho Vũ trụ này. Họ xuống họ cũng khuyến đạo, lo tu để đóng góp công đức của chính họ, làm việc rất nhiều chứ không phải cõi âm là không có làm việc! Làm rất nhiều! Nhưng mà đường đi mà đi lên tới Phật phải dứt khoát, vì con người có thể xác cuối cùng này dứt khoát tu tiến thì có thể gặt hái được kết quả tốt ở tương lai, ở cõi trên thanh tịnh và diện kiến Như Lai để tận độ quần sanh ở tương lai. Hỏi: Dạ còn linh căn như thế nào? Đáp: Linh căn là mọi người đều có một linh căn ở thế gian tùy theo trình độ thấp và cao. Ở cõi âm nó cũng là linh căn mà lên trên cũng là linh căn. Nó ở các giới đều có linh căn phát triển. Cho nên hiểu được cái nguyên lý đó mới mở được thức hòa đồng, không có thể là "ta tu cao ta chê người khác" tự đóng cửa càng ngày càng tăm tối, không phát triển. Mình kính trọng mọi linh căn đang phát triển ở các giới chứ không phải riêng loài người.

    #0683 Thầy hẹn. Cửa Trời. Chữ Vạn. Lục tâm thông. Hút trược. Thầy giảng mệt.

    Play Episode Listen Later May 5, 2022 13:56


    - Pháp luân thường chuyển huệ tâm khai. Quy nhất luồng điển trong tam giới này rồi nó quy nhất lên trung tim, lúc đó các bạn mới có chỗ chứa chân lý của Thượng Đế, một giọt thôi là các bạn triền miên vô cùng năm này tới năm kia, đời này tới kiếp nọ các bạn cũng sử dụng được và không có mất. Nguyên tử sanh tồn thanh điển đời đời bất diệt là của Thượng Đế mới có. - Đỉnh đầu là sếp hết á, thấy chưa? Kim tự tháp ở chỗ đó mà đi đâu? - Nó liên hệ với trung tâm sinh lực càn khôn vũ trụ. Khi các bạn ở đó thì các bạn nghĩa là muốn tưởng người nào thì nó phóng hiện diện rồi, dễ dãi không? Không có khó khăn! - Cả ngày cứ ôm cái lộn xộn! - Trời không có cửa nhưng mà có lửa chận đường. Chú nào trình độ nhẹ mà thiếu dũng không có vô cửa Trời được. - Tinh khí thần tập trung chữ Vạn nó xoay. - Lục tâm thông thì con người nó nhẹ nhõm rồi, không còn ôm sự lo âu nữa, giải nghiệp tâm, lúc đó ngồi ở thế gian mà nghe thiên đàng. - Thiên lý nhãn, thiên lý nhĩ. Nó mở có lý do, phải có đường lối, phải có từ giới một, từ khuyết một, mở từ khuyết một đi tới. - Bây giờ trần trược quá, không thể dạy cao được, không có thoát ra được, bị kẹt ở trong này hết, kẹt cứng hết, không có mở được, rồi bây giờ tôi mới tìm một phương pháp là Nam Mô A Di Đà Phật. Chỉ NMADĐP mở rồi lúc đó tôi giảng không mệt. Bây giờ tôi mệt nhiều lắm. Tôi phải hút bao nhiêu trược để cho các bạn hiểu có chút à. Rồi các bạn tự làm rồi lúc đó tôi một cử một động là hiểu rồi.

    #0682 Xuất hồn cưỡi hạc. Người có nhiệm vụ hồn ít có trong xác, bất trắc mới giáng lâm.

    Play Episode Listen Later May 5, 2022 2:10


    BĐ: Và cụ thể hơn nữa thì xuất vía thì mình biết cái sức cản của không khí ở ngoài trời, mình có cảm được như vậy, còn xuất hồn thì rất là thanh nhẹ mình không có cảm giác gì hết. Thầy: Đi trên mây không à! Không có đi ở cõi thế gian. Bước ra là có đám mây rước. Từ đó là nó bay cho chúng ta, cái ý muốn đi đâu nó bay đi đó. Mà chúng ta đi lên cao lên Bồng lai tiên cảnh cưỡi hạc là con hạc ở trong mình chứ không phải ở bên ngoài. Nó biến thể ra mình cưỡi là mình đi. Chỉ cái ý mình đi. Tới đó leo cây hái cái trái cây xuống ăn ngon ngọt, thấy rõ ràng như vậy, nhưng mà muốn bỏ trong túi đem về thế gian đưa cho người ta coi là có bằng chứng nhưng mà về tới thấy cái tay để vầy thôi mà không có cái trái gì hết. Mà mùi hương vẫn còn! Mùi thơm vẫn còn rõ rệt, thơm ngon vô cùng. Ra chợ tìm trái cây không có cái mùi nào bằng cái mùi đó. BĐ: Để phân biệt cho rõ là luôn luôn khi xuất hồn mình trở về bản thể là mình nhìn thấy mình trước rồi mình mới vào? Thầy: Chứ sao. Còn những người có nhiệm vụ làm việc đó, nó ít có ở trong thể xác, không có trở lại con tim, có nơi ở bên trên. Có về thì bây giờ lúc đó có khả năng rồi, giao cho cái vía làm việc đủ rồi, chừng nào mà thiếu sót thì bên trên chiếu xuống chút thì dưới này nó làm việc cũng được. Trường hợp bất trắc, nghiêm nghị nó mới giáng lâm lúc đó là rúng động tâm hồn mình. Những người ngồi đối diện với nó thấy trạng thái thay đổi bất ngờ và rúng động tâm hồn. Đó là lúc phần hồn, chơn hồn trở về nghiêm nghị trong một lời giáo huấn nào đó làm mọi người thức tâm.

    #0681 Vía xuất trước rồi hồn xuất. Sức khỏe trước. Hướng thượng mặt tươi tắn.

    Play Episode Listen Later May 5, 2022 3:44


    Bởi vì trong cái thể xác của chúng ta có một phần thanh và phần trược. Phần thanh là hồn, phần trược là vía. Khi mà hồn xuất phát ra, ban đầu mới tu là cái vía xuất trước, dọn đường cũng như là thủ tướng dọn đường cho tổng thống đi, y hệt như một quốc gia. Nó xuất trước, nó cai quản trường sanh hoạt, cho nên cái hồn muốn cái gì cái vía phải đi làm, phải lo. Cho nên tối mà anh đánh cờ bạc này kia kia nọ, một đêm tới sáng, đánh mạt chược đồ chơi một đêm tới sáng là sáng cái mặt bơ phờ, là cái ý của cái hồn sai cái vía làm việc, dòm cái kiếng cái mặt là biết, nó bơ phờ, vì cái ý muốn của cái hồn nó quá động làm cho cái vía bất ổn. Mà khi nó tu rồi cái hồn không có ham chuyện thế gian nữa, và nó hướng thượng thì mặt mày nó tươi tắn, nó sáng suốt thêm lên. Đó, cho nên khi mà cái hồn xuất ra, tới cái lúc mà đủ trình độ, cái vía lo lắng đủ rồi thì cái hồn xuất ra thì đương nhiên nó phải có một cái luồng điển. Cho nên bây giờ mình dòm ở trên bầu trời thế giới như một vì sao ở trên kia đi xuống thì mình thấy có 1 lằn sáng ở phía sau của cái sao đó, ở phía sau của cái sao đó nó cũng có 1 lằn sáng, huống hồ gì mình đây xuất ra thì phải có cái đường liên lạc trở về, còn cái phương pháp của Vô Vi này không phải là muốn xuất là xuất một cái ào rồi bỏ xác, cái đó không có! Nay một chút, mai một chút, trật tự, đời đạo song tu. Ở đời mình phải xử sự trong trật tự của đời. Đạo mình sự tiến hóa trong trật tự của đạo. Đời đạo song tu nó đi đàng hoàng. Nó không có đi lôi thôi như người ta, nói "ồ tui đọc chú rồi kéo ông đi", thành ra không về được. Còn cái này chúng ta đi từ li từ tí. Đi một ngày nào chúng ta xuất phát ra thấy rõ ràng đứng trên dòm thấy mình, đi về, có khả năng bảo vệ lấy cái thể xác và vía phải làm việc theo đúng lệnh của cái hồn. Thành ra không có xuất ra và chết luôn, không có vụ đó. À, cho nên mỗi người chúng ta ở đây, người không tu cũng vậy, họ cũng có cái hồn vậy, tối họ nằm chiêm bao thấy đi đó, đi này, đi kia, đi nọ, họ cũng xuất vậy đâu có sao. Tại mà người đời quên cái hồn và ham của cải vật chất thành ra hướng về cái chuyện đó, động loạn thành ra nhiều người ngủ mê lộn xộn này kia kia nọ. Còn cái đằng này khác, cái này là tỉnh táo đi đứng rõ ràng, tự mình xác minh chứng nghiệm từng giai đoạn một. Cho nên cái thứ nhất luyện cái pháp này là tạo sức khỏe chứ không có xuất hồn liền, sức khỏe và trật tự. Mà sức khỏe và trật tự đạt rồi lúc đó đi tới cái hồn. Lúc đó là chân lý khác rồi, bởi vì sự liên hệ không bao giờ dứt được. Xuất vía rồi nó mới xuất hồn sau. Có xuất vía là sẽ có xuất hồn, không có khó khăn! Bởi vì vía là dọn đường cho cái hồn tiến tới. Cho nên xuất vía được rồi là chuyện hồn không có khó khăn, hồn đi trong nháy mắt. Cho nên có vía đi rồi cũng như hồn đi... Cái vía là dọn đường cho cái hồn. Cho nên cái vía mà xuất được mới chứng minh là cái hồn đã chịu tu, còn cái hồn không chịu tu cái vía nó bận rộn xuất đi đâu? Thấy không? Cái hồn đã trụ trì.

    #0680 Xuất hồn khi không có mô ni châu. Bộ đầu mở sẵn. Vòng tròn.

    Play Episode Listen Later May 5, 2022 1:38


    Hỏi: Như con được biết về vấn đề xuất hồn khỏi bản thể có 2 trường hợp. Là trường hợp thứ nhất phải có mô ni châu thì hồn mới xuất ra được, còn trường hợp thứ hai không cần mô ni châu hồn cũng có thể xuất ra được. Vậy xin Thầy cho biết trường hợp thứ hai là hồn khi mà chưa có mô ni châu cũng có thể xuất ra được. Trường hợp đó hồn xuất ở đâu, từ ở đâu ra và xuất như thế nào. Xin Thầy cho biết rõ. Thầy đáp: Tất cả phải quy nơi bộ đầu. Những người đã tu về tiền kiếp thì cái bộ đầu họ cũng có mở sẵn cho nên nhiều khi họ nằm nhắm mắt thấy họ xuất ra họ đi, nhưng mà đi như vậy đó thì còn phải điêu luyện một thời gian rất lâu mới được đi lên trên cao. Rồi còn cái mô ni châu cũng là cái hồn, mà những người mà hồi nào giờ bị kẹt trong bản thể mà dày công tu luyện nó mới phá mở nơi trung tim chân mày nó mới xuất ra. Lúc đó nó ngồi trong mê mà nó tỉnh, nó thấy rõ ràng, đi ra đi về, đi với một cái vòng quanh, một cái vòng tròn mà nó thấy tất cả cảnh giới rồi từ từ nó mới khôi phục thành ra đầu, mắt, mũi, tay chân, đi đứng rõ ràng, nhỏ bé. Cái này từng li từng thước tui đã giải thích rất rõ ràng, lần này là lần thứ nhì.

    #0679 Điều kiện để xuất hồn? Căn cơ. Chết sớm lãnh nhiệm vụ quả địa cầu khác.

    Play Episode Listen Later May 4, 2022 3:29


    Hỏi: Muốn đạt được trình độ xuất hồn thì phải hội đủ những điều kiện nào? Theo chỗ con biết thì tùy căn cơ và quá trình tu tập của mỗi hành giả mà mỗi người có thể đạt tới trình độ xuất vía, xuất hồn mau hay chậm. Trong những cái lúc đàm đạo với một số bạn đạo thì vấn đề này đã được đưa ra bàn cãi khá sôi nổi. Một số thì đưa ra vấn đề thế này, tức là phải qua cái quá trình trường chay khổ hạnh, thực hiện đủ công phu, công quả, công trình, tam công tứ lượng. Một số đưa ra vấn đề này, tức là phải đạt đến trình độ là có thánh thai. Một số đưa ra vấn đề là phải quy túc. Như vậy thì xin Đức Thầy cho chúng con được biết, là muốn đạt được trình độ xuất hồn thì phải hội đủ những điều kiện nào? Thầy: Con người biết được cái luật nhân quả. Chúng ta tu nhiều kiếp, không phải một kiếp mà thành đạo. Có nhiều chú trẻ mới có mười mấy tuổi nghe đạo, cạo trọc đầu đi theo tu. Phải hiểu chỗ đó. Người ta đã tu nhiều kiếp, mà người ta hiện diện với một thể xác nhỏ. Người ta đã thành Phật nhiều kiếp nhưng mà kiếp này có một câu là họ ngộ rồi, họ đi ra giúp đời. Cho nên là nhiều kiếp tu học chứ không phải là đạt tới điều kiện như vậy mà thành ông Phật thì thế gian họ chế được ông Phật rồi. Anh phải hiểu chỗ đó không? Cho nên nhiều người không hiểu nói ờ phải đạt tới thánh thai đồ này kia. Tùy theo người tu học, tùy theo căn cơ như anh nói hồi nãy, cái trình độ tiến hóa của người. Không phải là một kiếp làm xong, nó rất phức tạp, nó đòi hỏi nhiều kiếp mới trở lại nguyên năng được. Còn cái phương pháp Vô Vi đây là đi tắt, để cho con người biết điển giới khai ngộ. Khi mà biết điển giới là mới tung phá được, gặp mê phá mê, gặp chấp phá chấp, gặp trí phá trí mà đi, nó khác! Chân lý nó tròn. Đó, chứ còn nếu mà trên đường tu học bình thản thì tùy căn cơ như anh nói câu đầu đó rất đúng. Phải nhiều kiếp tu học nó mới đạt được. Chứ đừng nói con người mà người ta mới có mười mấy tuổi mà thằng đó mười mấy tuổi mà nó làm thơ thao thao bất tuyệt là nó là ông già chứ đâu phải đứa con nít đâu. Nó đã tu nhiều kiếp luân hồi lại thế gian, để nó thực thi cho đúng trong một kỳ học trật tự, để nó dấn thân vô trong trược mà nó không trược. Như đứa trẻ là luôn luôn phải đi học trược. Nhưng mà nó tới đó nó thức tâm nó tu, nó dấn thân, nó đã tu học tiến hóa, mà tới đó giam nó trong trược coi nó có bị ô nhiễm trở lại không. Nếu không ô nhiễm trở lại là nó đi luôn. Người đó nó chết sớm, ở thế gian kêu là chết sớm nhưng người đó đi sớm lãnh nhiệm vụ ở quả địa cầu khác, phải hiểu chỗ đó.

    #0678 Trạng thái xuất hồn?

    Play Episode Listen Later May 4, 2022 1:07


    Lúc xuất hồn lìa khỏi là mình phải đạt được quân bình của cơ tạng và khối óc. Lúc đó vừa nhắm mắt thì mình đã thấy mình ở cõi khác, nhìn lại thấy mình, mà không phải ở cõi thấp này đâu. Đi lên trên nhìn trở lộn lại thấy mình đi. Tự nhiên và hồn nhiên đi như vậy. Căn bản của phần hồn là từ Đại Bi giáng lâm xuống thế gian, phải trở về tới đó. Khi mà chúng ta tu mà thanh lọc đâu đó nhẹ nhàng, quân bình, nhắm mắt là nó phải đi tới đó rồi. Cũng như các bạn lên máy bay mà nó quân bình là nó bay là nó chỉ đi lên thôi không có đi xuống, thì cái lúc mà bạn xuất hồn nhắm mắt là các bạn thấy đi lên rồi, không có đi xuống. Là mình phải thanh lọc cho đâu đó đầy đủ rồi tự nhiên nó xuất hồn đi lên. Lúc mình ngồi ngay ngắn, mà xuất hồn là lúc nào cũng ổn định. Hình như hơi thở mình không còn nữa, nhẹ tới vậy đó, để bông gòn (*) không thổi rớt, lúc đó mới kêu là xuất hồn. ---- Chú thích: (*) Để bông gòn ngay lỗ mũi không thấy rớt ra.

    #0677 Điển rút. Thả lỏng. Băng giảng mỗi người một chuyện. Nói chân lý người ta theo.

    Play Episode Listen Later May 4, 2022 3:05


    BĐ: Trong lúc con ngồi định thần, rồi con niệm Phật, lúc mà niệm Phật con thở ra một chút thì con thấy cái hơi của con nó lên, từ trong người nó lên, lên cao vút lên vô cùng tận. Như vậy thì những cái hơi đó cứ lên hoài, lên mãi... Thầy: Điển chứ không phải cái hơi. Cái điển! BĐ: Như vậy, kính thưa Thầy, con có ngừng để con niệm Phật được không hay là con cứ... Thầy: Thả đi, thả hổng sao hết, cho nó rút đi. Rút lên tới trình độ nào cái nó đổi liền, nó mới có sáng. Chị thấy không. Lúc chị giáng lâm xuống thế gian, ai thích ai cũng ẵm hết á, ẵm đi đây đi đó, dẫn cho kẹo, cũng như người ta rút đi vậy đó. Rồi chị lớn lên chị ổn định chị biết nói "ồ cái này ngoài phố có bán, tui đi làm có tiền mua", cần gì người ta ẵm nữa, lúc đó khác rồi. Trên kia cũng vậy. Như bây giờ chị muốn tới đó là bây giờ nó đang rút, cái chuyện này nó rút, chuyện kia nó rút, nó dẫn đi cho xong cái giới đó rồi, nó định rồi cái mình thấy "ồ cái giới này là giới nào mình biết" lúc đó có câu trả lời. Bây giờ chị nhắm mắt chị không có biết vụ gì hết á. Nhưng mà một thời gian nữa đầy đủ rồi chị biết "à chỗ này!". Lúc đó chị mới thấy nhà cửa, mà té ra chỗ này tôi đã tới bao nhiêu lần mà bữa nay tôi mới thấy cái nhà. Hổng lý tui đui, tui hổng phải đui nhưng hôm nay tui mới thấy cái nhà. Mà nhà đẹp hơn thế gian, nó khác. Cho nên cứ thả lỏng, thấy hông? Rồi đi giữa đường gặp cái gì đó mình niệm Phật, thả lỏng để mình cảm thức cái luồng điển nó đang điêu luyện mình cái gì, phải không? Rồi tới đó nghĩa là lúc trở về là phải niệm Phật, niệm Phật liên tục để nắm cái khí giới đó còn đi xa nữa. Tương lai còn đi xa nữa. À. Nhà cửa nguy nga đẹp lắm chứ không phải như ở đây. BĐ: Thưa Thầy con thấy cái hơi trong người nó muốn lên vô cùng tận. Thầy: Đi mãi mãi. Cái đó không phải hơi. Điển! Không phải hơi. Cái đó là điển chứ không phải hơi. Nghĩa là thanh khí điển đó. Cho nên hôm qua tui cắt nghĩa cái đó chị nghe lại, nói chuyện của chị nhiều trong đó. Nói chuyện của chú này cũng nhiều lắm trong đó, mỗi người một việc hết. Cái băng giảng tôi là mỗi người một việc. Thằng này cũng có nữa. Ai cũng có hết. Bác sĩ cũng có, có hết! Hai ông bà cũng có, có hết. Không có người nào không có. Có chuyện trong đó nghe là biết à. Cho nên tôi đã nói là mặt trời là chiếu cho tất cả, mà chân lý cho mọi người chứ không phải cho một người, phải hiểu chỗ này. Rồi nghe, rồi cảm thức rồi mới thấy chân lý ở đâu. Té ra mình cũng đi tới được, và mình cũng có mà không hay. Chị đi thét rồi nó tròn đầy. Lúc đó chị mở miệng không có nói sai được. Rồi người ta nói "chu choa, cái bà này bả nói câu chí lý, chơn lý, lúc đó người ta theo" (cười).

    #0676 Đi học. Học giỏi. Trước khi đi đâu tưởng Bề Trên.

    Play Episode Listen Later May 4, 2022 3:57


    [Quotes] - Con nói con muốn đi học, thì trình lên Bề Trên: Học cái gì. Học những cái tổ chức của ông Trời làm, ở thế gian toàn là ông Trời làm. Đại học, tiểu học cũng ông Trời sắp đặt hết. Có thổ thần, thổ địa, có thánh, có đủ thứ làm việc hết trọi. Chư thánh đang làm hệ thống của Thượng Đế. Thì con đi học của Thượng Đế, và con sẽ làm việc cho Thượng Đế, tại sao con sợ con không dám đi học? Tu là một chuyện tu, nhưng mà cái tâm mình nghĩ tui đi học là tui đi làm việc cho Thượng Đế... - Nếu con không học cái căn bản của thế gian thì con nói thế gian người ta không nghe. Người ta nói "con mẹ này điên rồi!", hay "cô này cổ điên rồi, cổ nói bậy hơi nào nghe". Còn con học, con có bằng cấp đàng hoàng, "tui nói như vầy, như vầy rồi một chập tui dẫn nó về đạo". Con tạo phước, không có tạo họa! - Đời đạo song tu, ở Vô Vi chủ trương người ta học giỏi chừng nào tốt chừng nấy. - Khi mà tôi tưởng Bề Trên, nếu mà tôi cảm thấy vui thì tui đi mà buồn thì tôi không đi. Bề Trên không chiếu, tôi buồn tôi không đi. Tôi đỡ nạn chưa?

    #0675 Diệt dục là gì? Tư cách người tu VV trường chay diệt dục.

    Play Episode Listen Later May 4, 2022 0:54


    Hỏi: Kính thưa ông Tám, ông Tám hôm qua nói là tư cách của một người tu Vô Vi là phải trường chay diệt dục. Vậy thế nào là diệt dục? Có phải là không có quan hệ xác thịt nam nữ là diệt dục không ạ? Thầy đáp: Dục là muốn đủ chuyện. Dục là từ cái dâm tánh phát sanh ra: muốn tiền, tình, danh vọng, muốn đủ thứ. Nó tạo cái chuyện chậm trễ tiến hóa của phần hồn. Đó là dục, là tạo ra, muốn thắng thế hơn người khác, chia rẽ và thắng thế. Đó là người dục, tính dục. Rồi nói về dâm dục thể xác là chỉ có tiêu hao và hủy hoại mà thôi.

    #0674 Tự nhiên hiểu việc 3 tháng trước, người nhẹ thì 15 phút biết cái sai của mình.

    Play Episode Listen Later Apr 28, 2022 17:04


    BĐ: Thưa ông Tám, khi những cảm ứng vô vi nó tới làm sao mình biết nó là lời của tâm, của nội tâm hay là ngoại lực? Thầy: Khi mà ngoại lực là mình bị kẹt một cái gì rồi, mình nghĩ không nổi, thấy chưa? Rồi mình nói thôi cũng phó thác cho Trời, để tôi công phu, chắc tôi công phu kém, cái chuyện nhỏ mà tôi không hiểu, thì có người nó nhẹ thì chừng 10 phút, 15 phút sau nó biết. Người nặng, thiệt nặng ít nhất 3 tháng nó có một cái, tự nhiên nó hiểu cái việc mà 3 tháng về trước. Người trung trung nhiều khi 1-2 tuần lễ mới biết. Còn người nhẹ thì chừng 15 phút nó biết rồi, ồ cái đó là cái chuyện sai của mình mà người ta rọi mình mới thấy sai, thấy không? Không có cái đèn mà người ta không có đưa cái gương anh rọi làm sao anh thấy sự sai? Đó là người ta đã giúp mình, anh thấy chưa, đừng tưởng là mình. Bởi vì tất cả càn khôn vũ trụ, linh quang điển đang chiếu tất cả mọi người, mà mọi người chịu mở ra thì hưởng. Nó có tức thì nó phải phá, phá mở, mở thì nó mới hút, thấy không? Đó, cho nên người vô vi bị tức hoài: Trời ơi! Tu ông Tám nói vậy mà bây giờ mình cũng giải quyết không được. Nó tức, tức để cho nó tức, tức rồi nó ờ thấy nó ngu nó thiền, nhất định vậy, tháng này tôi không biết, tháng sau tôi cũng biết, hễ nó mở ra rồi là nó hút, hút vô là nó hiểu, chớ không có gì hết. Tôi nói tôi sức học bao nhiêu mà hồi nãy tôi có nói tôi làm thơ Ăng Lê gởi cho mấy thằng tu ngoài đó. Tôi nói là tôi làm, nhưng mà cái đó ai chiếu cho tôi, tôi biết ai chiếu, có điển của ai chiếu, tôi biết, mà làm nhiều câu hết hồn, hay lắm, có thể làm được. Có người ta chiếu mình mới làm được, có cái sáng suốt mới làm được, còn không có sáng suốt làm sao làm, anh thấy không? Cho nên, mọi việc gì của các bạn đều có chiếu, vô vi có giúp các bạn hết. Các bạn cứ bình tâm đi, không lo, lo tu thôi, rồi các bạn có ăn, làm điều tốt, lao động, lao động tốt, làm việc gì cũng phải tốt, đừng nghĩ xấu, đừng có đưa tư tưởng xấu cho một người nào hết. Nghĩ đưa tư tưởng lành cho họ, kỳ này họ không hiểu để kỳ sau, kỳ sau không hiểu rủi có chết thì để kiếp sau để họ hiểu họ, cái luật vay trả của tiền kiếp và bây giờ họ sẽ hiểu lấy họ, thấy không? Đó, tất cả chúng ta ở đây là cái nghiệp thôi, nghiệp nặng và nghiệp nhẹ. Tự giác thì nghiệp nhẹ, hòa bình sẽ tới cho nội tâm các bạn. Mà không tự giác thì nó động loạn, có sự tranh đấu làm sao có hòa bình, thấy không? Nó tự giác rồi, nó an bài, nó nằm trong chơn lý thì nội tâm nó thấy hòa bình, ở đâu cũng có tình thương, cũng có đạo đức, cũng có hòa bình. Nó không xa chúng ta mà chính chúng ta đóng cửa lại, chúng ta không thấy, bế quan, bế cái chánh quan rồi, không thấy sự sáng suốt thì mình thấy nó xa, chứ còn nó ở trong ta mà ra hết. Thế giới muôn loài muốn gần nhau thì phải sửa nội tâm cũng như bài thơ bữa nay đã nói. Dẹp cái tà tâm đi thì thế giới nhân loại muôn loài sẽ được gần nhau không có xa nhau, đó là hòa bình của nội tâm. Còn không chịu sửa làm sao có hòa bình của nội tâm mà chỉ có sự tranh đua, so đo, đau khổ, cho mình là sáng suốt hơn họ thì lúc nào mình cũng đau khổ hơn họ. Mà cho mình là tối tăm thì lúc nào mình cũng được sự thương yêu, chiếu cố và sửa tiến, không bị kẹt nữa. Cái rất dễ nhưng mà cái tánh của cá nhân và tự ái của mọi người, nó đều có. Kêu họ nhìn tội lỗi, họ không chịu nhìn thẳng tội lỗi của họ, nhưng mà muốn nhìn cái tội lỗi của họ, họ nhìn tội lỗi của người khác trước, thành ra nó động quá rồi họ không thấy. (Trích băng giảng tại Sài gòn ngày 18/09/1977 - Thanh Điển Ban Hành)

    #0673 UFO. Hành tinh khác. Tầng Trời của Tiên Phật. 3000 quả địa cầu. Cứu phần hồn.

    Play Episode Listen Later Apr 28, 2022 10:47


    BĐ: Chúng con lỡ trót sinh vào thời buổi khoa học phi thuyền hỏa tiễn ở trên đất Mỹ, thành ra nhiều khi cũng có những thắc mắc giữa cái văn minh về khoa học và văn minh về điển quang, thành ra con muốn hỏi thầy, con có thắc mắc về vũ trụ không gian, có phải những cái chuyện như UFO và những hành tinh khác ở trong vũ trụ là cùng một sắc giới với quả địa cầu của chúng ta, và những tầng giới thần tiên thánh Phật là những chiều không gian hoặc là những tầng Trời cao hơn? Đức Thầy: Cái tầng trời nhẹ hơn chứ không phải cao hơn, cái tầng trời của Chư Tiên Chư Phật là nó nhẹ hơn bên khoa học đang tìm đây. Bởi vì khoa học đang tìm đây là phải nhờ vật chất dẫn tiến, kiểm chứng còn cái kia siêu khoa học. Nó là siêu khoa học nó nhẹ hơn. Nhưng mà cái chấn động lực nó lại nhanh hơn, nó khác. Như bây giờ các bạn lấy tay chân rờ mó được, cái đó là nó chậm rồi nhưng mà lấy cái thức suy tư của các bạn nó nhanh hơn, hai tầng nó khác nhau nhưng nó cũng ở trong đó mà thôi. Nhưng mà nó siêu nhẹ hơn. Đó, cho nên tiến về cái hồn, về cái giới Tiên Phật trọn lành, kim thân bất diệt, cái phần đó nó nhanh lắm, tưởng là nó tới rồi bây giờ khoa học cũng chứng minh được rồi, nhanh lắm, mà bây giờ khoa học muốn nhanh tới nữa, nghĩa là như đây đi lên cung trăng đã cảm thấy nhanh. Mà tới cung trăng rồi thấy còn chậm, chưa có nhanh. Rồi muốn nhanh nữa, đó, những cái tầng tiến hóa bây giờ người ta nói về bên siêu văn minh phần hồn người ta nói có 3000 quả địa cầu mà ở đây có một quả địa cầu mà tìm chưa xong. Làm sao nói 3000 quả địa cầu làm sao nói được, thấy không? Cái tầm đó cái tầm quá nhanh mình không thể đi vào đó được. cho nên chỉ có tu thức giác rồi cái phần li tâm đó nhẹ nhàng mới cảm thấy rõ cái điều đó. Mà đem bằng chứng cho nhân sanh không được, cái đó là cái độc quyền của mỗi cá nhân có thể tận dụng khai thác cái siêu khoa học trong nội thức của chính ta và chúng ta sẽ tận hưởng những cái đó. Nó ở cái giới khác rồi. Cho nên có thể nói rằng khi mà lên tới đó rồi ta cảm thấy đời đời bất diệt, không thể nào có chỗ chết. Chỉ có cái xác tạm này nó cũng như hỏa tiễn thôi, nó lên tới tầng số đó rồi nó bỏ cái vỏ rồi nó mang cái vỏ khác đi lên. Cứ đi lên mãi mãi rồi nó trụ ở đó một thời gian nó cũng thành một cái vỏ nữa rồi nó tiến nó lên nữa, nó cứ lên mãi và không bị diệt. Nó ở lớp bên trong, trung ương. Cho nên đạo pháp chỉ các bạn trở về nội tâm bên trong chứ không còn hướng bên ngoài nữa. Cho nên khoa học là hướng bên ngoài, nó lấy cái này ráp cái kia thành cái nọ, à, nhưng mà không có linh điển của tâm linh điều khiển, cái đó không chạy được, như hỏa tiễn, vệ tinh không có cái ông mà có tâm linh đó ông khùng điều khiển như vậy không được rồi đó, cái ông có tâm linh tròn đầy trật tự, ổng mới điều khiển cái đó đi được, đi đúng giờ về đúng khắc, đó, mới chứng minh rõ có một cái nơi siêu khoa học, ở bên trong chứ không phải bên ngoài. Thì chúng ta thấy đó, bây giờ nói thì chúng ta có ý thức và hiểu được khoa học, rờ mó được rồi, biết rồi, à ,vậy tui phải đi trở về bên trong để tui tìm cái nơi thanh nhẹ hơn. Để 2 cái khoa học hiện tại tui cần thiết tui học, rờ mó được, tìm ra. Nó chỉ tìm nhiều một món thuốc mà trị bệnh đó, nó tìm cả 100 năm nó mới xác nhận và cho dùng. Cả trăm năm, nhiều cái bệnh tìm cả trăm năm tìm mới ra được, nó chậm hơn cái kia, còn cái tu này nó mau hơn. Chính nó đã trị bệnh cho nó. Tại sao nó bệnh, nó thấy bệnh do tánh sanh, bây giờ nó tu càng ngày càng nhẹ, nó không có ăn bậy, nó không cần thiết, nó sử dụng cái cần thiết và không có sử dụng cái không cần thiết thì cái bệnh nó ít rồi. Nó khỏi phải nghiên cứu chi, chế một món thuốc mà khổ cực như vậy, nhưng mà nếu nó có trình độ cao đó, nó sẽ uống thuốc tinh vi hơn, thanh khí điển ở tầng nhẹ người nó thanh nhẹ hơn. Mà chỉ cứu cái gì, rốt cuộc nó chỉ cứu phần hồn mà thôi... (Trích băng giảng Khóa 3 Nhẫn Hòa 08/05/1986)

    #0672 Trung Tim Bộ Đầu là đỉnh đầu hay giữa lòng cái đầu? Hào quang

    Play Episode Listen Later Apr 27, 2022 1:20


    BĐ: "Tập trung Trung Tim Đỉnh Đầu" thì Trung Tim trên Bộ Đầu có phải là ở giữa cái lòng của cái đầu hay là trên đỉnh của đầu? Thầy: Bây giờ mình đặt là đặt đỉnh đầu. Mà bây giờ những người tu chưa có thông. Trung với Hạ chưa thông thì làm sao nó lên thượng mà biết được. Cho nên luôn luôn cái này là Bá Hội - trăm huyệt nó quy nguyên tại đây. Cho nên mình tập trung ngay cái huyệt điển. Cho nên tập trung đây (đỉnh đầu) nó mở ra nó mới thành cái hào quang thì lúc đó không cần phải suy nghĩ để nói chuyện. Dòm thấy mà nói. BĐ: Trung tim bộ đầu có nghĩa là trên chỗ này (đỉnh đầu/ chỗ cao nhất)... Thầy: Chỗ Bá Hội đây nè! BĐ: Chứ không phải là bên trong? Thầy: Không phải. Kéo đó xuống nó nặng lắm. Mình lấy cái dấu đó từ ở đây (đỉnh đầu) mình xuất phát, mình mới liên hệ với tự nhiên. Thành ra lúc đó cái đầu nó lớn rộng lắm. Vấn đề gì nó cũng hiểu chứ không phải là không hiểu. Nó biết hết, nhưng mà nó nhịn để cho người ta nói chuyện của họ, chứ kỳ thật nó biết, thanh nhẹ lắm!

    #0671 Thu và phóng trong điển giới

    Play Episode Listen Later Apr 25, 2022 3:44


    Hỏi: Thưa Đức ông Tám, Đức ông Tám có nói thu và phóng. Người tu mà đạt được kết quả rồi đó thì có thể thu và phóng, thế nào là thu và phóng? Đáp: Thu và phóng, cũng như bây giờ một phần điển thiêng liêng từ ở bên trên, một cuộc giả thuyết gì ở bên trên người ta chuyển giải cho mình, mình thu vô hết. Rồi mình sẽ phóng ra, là mình phân cho các giới nào mà mình muốn chuyển, hay là mình dùng lý luận ở thế gian để mình phóng tất cả những chiều hướng giải minh cho mọi tâm trạng, thu vô và phóng. Còn cái phần về điển, nói về điển những cái cơ tầng cao hơn nữa, mà bây giờ đằng đó đối phương nó muốn tới đối chiếu, nó muốn đánh mình, thì mình chẳng có làm gì hơn là mình phóng cho nó mà thôi. Cái hào quang của mình luôn luôn liên kết với hào quang của Ngọc Hoàng Thượng Đế thì trên bộ đầu này là mình đã thâu rồi, mình chỉ phóng ở đây cho nó thôi. Nó có chém một triệu dao mình cũng phóng độ cho nó thì cái dao đó nó sẽ tiêu, kêu bằng "thu, phóng". Nó có trường hợp thu phóng từ cửa Trời này lên tới cửa Trời kia mà không có hiểu được cái lực lượng thu phóng đó thì bị hạ xuống, lên không nổi. Cho nên, phải học qua cái khóa đó, tới trên đó nó sẽ có cái chuyện học riêng, toàn là điển không, không thấy dao, không thấy búa, không thấy bom nguyên tử mà cái gì cũng tan hết. Nó muốn xâm chiếm cái thanh điển của mình là nó phải tan. Còn nó hòa hợp thì nó sẽ được trụ, à nó khác ở chỗ đó, thâu phóng như vậy, nó rõ ràng như vậy. Cho nên, đừng có lo tôi phải học phép gì, phép gì tôi mới đi lên được Thiên môn. Không! Tôi chỉ lo tu và lo tập trung là tôi lên tới, cứ nhiêu đó đủ rồi. Rồi khi mình ngồi thiền thấy người này, người kia tới nói tôi dạy mày phép này, phép kia, phép nọ. Vô ích! Dạy cái gì dạy mà tôi thiếu thanh điển tôi đâu có hấp thụ được. Tôi cần sự sáng suốt thanh điển hào quang, phải không? Thì tôi mới là đúng đắn. Tôi bây giờ tôi học bao nhiêu cái phép cũng không ăn chịu gì hết. Nó quy nguyên chỉ có hào quang vô cùng tận là chiến thắng tất cả và trợ giúp tất cả, không có bị kẹt nữa, thấy không? Cho nên, cái đó chúng ta phải dày công để học tới cái đích đó, chúng ta học, học mãi, học hoài, học tiến tới luôn, không ngừng, hiểu chưa? Chớ đừng có dại dột nói bữa nay ông bày tôi cái phép này, mai ông kia bày tôi cái phép này, tôi mất thì giờ tôi không có đi zig zag như vậy nữa, tôi đi một đường một tới thôi, hiểu không? Tôi đạt tới vô cùng tận làm việc hoài hoài thì tôi cứu trợ biết là bao nhiêu. Còn cái kia có làm phép chỉ có giới hạn trong phạm vi đó thôi, thấy không? Còn tôi tới đây là vô cùng tận mà. Cho nên trở về với nguồn cội với Đấng Cha Lành là vô cùng tận làm việc hoài hoài, hoài hoài, hoài hoài. Nếu mà Cha không có làm việc thì đâu có ánh sáng càn khôn vũ trụ, thấy không? Cái bùa của Ngài lớn hơn cái bùa thầy pháp chớ, phải không? Tại sao lại đi nghe lời thầy pháp, phải không?

    #0670 Nằm mơ nó xảy ra y hệt. Linh tánh mở. Biết những chuyện chưa học.

    Play Episode Listen Later Apr 14, 2022 1:56


    BĐ: Có nhiều khi con ngủ mơ, nhưng mà trong tương lai nó xảy ra y hệt như vậy, không phải một lần mà rất là nhiều lần. Thì theo Thầy… Thầy: Đó là cái linh tánh Con mở rồi, nghi là có. BĐ: Dạ nhưng mà nó có là y hệt như trong cái giấc mơ, nó không có, những lời con nói, thì đúng tới ngày đó... Thầy: Phải như vậy, đó là linh tánh nó mở rồi, cái linh tánh mở. Cho nên, Con tu một thời gian sau này, Con sợ Con luôn. Tại sao Con có thể biết được những cái chuyện mà hồi nào giờ Con không có học, mà Con biết được. BĐ: Thưa Thầy, nhưng mà con nghĩ là, như vậy có phải là Ơn Trên đã sắp xếp cho mình để gặp những cái chuyệN? Thầy: Không phải Ơn Trên sắp xếp. Khả năng Con tu được phát triển, trong lúc thanh tịnh, hào quang của Con xuất phát, thì Phật Sự tu đạo mới chuyển hoá độ Con. BĐ: Dạ, ngoài ra, con có một câu hỏi nữa. Có khi ngồi thiền, tự nhiên thấy từ cái mắt lên trên đỉnh đầu, nó đi đâu mất tiêu? Thầy: Ừ, nó nhẹ, quý lắm. BĐ: Như vậy là làm sao? Thầy: Quý lắm, không sao. Con cứ đi mất đi, mất luôn đi, bay mất đi, chết hết đi, yên đi! Là không sao. Con sẽ thấy ánh sáng. Cái đó quý lắm, người ta tu biết bao nhiêu năm mới được nhẹ cái đầu. Cái đó quý lắm! Ráng đi! BĐ: Thưa Thầy, con chỉ có chừng đó câu hỏi. Cảm ơn Thầy. Thầy: Rồi đây Con tu một thời gian nữa, Con sẽ nói triết lý. Kẻ lớn, người nhỏ họ sẽ nghe, tự nhiên phát ngôn mình nói, người ta nghe. Rồi mình mới thấy lạ ở chỗ đó.

    #0669 Walk-in. Hồn Vĩ Kiên vào xác Lương Sĩ Hằng thì dùng cái Vía nào? Mắc thiện nghiệp. Tu trẻ hoài.

    Play Episode Listen Later Apr 14, 2022 6:23


    BĐ: Như cái phần xác trước, cái phần trước của Thầy đó, là cái phần hồn của ông Lương Sĩ Hằng. Thì ông Lương Sĩ Hằng cũng có cái phần vía của ông Lương Sĩ Hằng. Nhưng mà khi cái phần hồn của Ngài Vĩ Kiên đến với cái phần xác của ông Lương Sĩ Hằng, thì cái phần hồn của Ngài Vĩ Kiên đó sẽ dùng cái phần vía nào? Thầy: Tạm dùng cái phần vía của ông Lương Sĩ Hằng, rồi một thời gian đổi trở lại. Vì cái chỗ ban giao, ban giao với nhau thôi, thì cái phần hồn kia thức giác lo đi tu, đằng này lo xong rồi mới cho trở lộn lại. Hai người ở bên kia nó trở về bên kia, còn cái bên này, trụ lại bên này. Nhưng mà trước khi trong cái ban giao đó là phải ở lại thế gian một thời gian. Cái phần của ông Lương Sĩ Hằng phải ở lại thế gian một thời gian, rồi sau đó là rời khỏi luôn và đổi lại tất cả hoàn toàn của người mới, nhưng mà cũng nhìn nhận cái chuyện cũ của đằng kia, ban giao một cơ sở vậy thôi chớ không có gì! Đây rồi, các bạn tu thời gian đi lên, đi thấy đi vậy, rồi nó tiêu tan đi, rồi nó trở lộn lại. Rồi tới lúc mà các bạn dẫn được cái vía đi rồi, cũng bị tiêu tan; rồi trở lại; thì cái phần trước kia nó phải hồi về với cái trước, rồi cái sau này nó thay đổi, nó trở lại tinh tấn hơn. Cái vía cũng phải tinh tấn, chớ không phải riêng tôi: là tôi đem cái phần linh hồn, linh điển xuống đây, rồi cái phần vía của linh tánh nó ngày nay đã phối hợp rồi, thành ra hai cái đồng thành đạo một lượt, để cứu độ chúng sanh, mắc ở trong cái thiện nghiệp đó thôi. Rồi cái phần kia thì người ta lo người ta đi tu. Hai người kia phải lo đi tu, phần nào trả về phần nấy, nhưng mà cái vía một thời gian theo cái phần hồn này nó được tinh tấn và nó trở về đôn đốc cái phần kia tu nhiều hơn để trả lại. Nó không phải màu nhiệm gì. Nó rõ như ban ngày, không có cái gì màu nhiệm hết á. Nó đương nhiên phải vậy à, cũng như cơ sở làm ăn, bây giờ nó cũng bao nhiêu công chuyện đó thôi, bây giờ đổi người mới tới thì anh phải... phải dạy đủ mấy công chuyện, rồi anh bỏ anh đi chỗ khác, người khác nó tới nó thế. Cho nên, thay đổi hoài hoài! Các bạn tu đi, rồi mặt mày các bạn thay đổi hoài hoài; mà không biết là sao? Cũng như Hiếu đó: người ta dòm thấy nó trẻ hoài à! Nó có thay đổi, nhưng mà nó đâu có biết thay đổi cái gì đâu? Mà chừng nào anh đi lên tới trển, Anh nói: “Ồ!” Anh dòm lên, té ra, “Tôi thay đổi từng này từng này.” Lúc đó anh mới giảng đạo được. Nó thay đổi, cũng như Anh Phương bây giờ ở chỗ trán nó cũng bắt đầu thay đổi đó, nó gom lần lần hết rồi đó, rồi sẽ thay đổi nữa, rồi chừng ít năm sau, người ta nói: “Anh Phương sao lúc này trẻ giống con trai ảnh quá!” Nó không có già, nó phải thay đổi vậy đó. Nó lên cao chừng nào nó phải trẻ chừng nấy; mà nó lên rồi thì nó vui, nó như con nít vậy; mình thấy hình thù mình ra có chút, đâu có lớn đâu, mà biết đủ chuyện hết, không có nặng nề nữa, mới kêu bằng “Buông bỏ” không đánh phấn, không thoa son, nhưng mà thấy mặt, người ta dòm thoáng mặt mình “Cha này tươi đẹp!” Phải đánh phấn thoa son mới tươi đẹp chớ! Người ta dòm mình tươi đẹp. Chớ mặt tôi hồi trước đâu có hồng như vậy, mà bây giờ tui hồng! Tươi mà y cái hình mà tôi thấy trong lúc tôi thiền, tôi thấy y vậy đó: mặt tươi, tròn, rồi tôi đứng giữa kiếng tôi chà vậy, cái thấy nó đỏ lòm, thấy nó đỏ, đỏ liền; khỏi cần bỏ son (cười), thì cái đó là mới chứng minh là cái hào quang nó xuất phát, nó chạy hoài, chạy hoài, nó liên hệ, liên hệ với cả Càn Khôn Vũ Trụ, nó tươi....

    #0668 Thiên dục. Hồn vía tương hội làm lễ tái hôn vợ chồng. Vía ghen.

    Play Episode Listen Later Apr 14, 2022 16:26


    [00:00] BĐ: Thì trong Thượng Đế giảng Chân Lý, Thượng Đế có nói rằng nếu cần biết rõ hơn về cái thiên dục này, thì xin hỏi Phật Tám. [04:16] BĐ: Con có câu hỏi, vừa phối hợp với lời Thầy giảng với thành quả do một bạn đạo Nam Úc công phu luyện tập. Thứ nhất là con xin hỏi: Nếu khi hồn và vía thấy nhau thì khi chết ắt hẳn là được lên thiên đường, nhưng cũng có… ngay tại bạn đạo Nam Úc, là Thầy đã nói: "Cô Tiên kia, vì thấy một nhà sư nọ mà chọc ghẹo, nên xuống trần để mà trả cái ý nghiệp đó" thì con thử hỏi: Nếu Cô Tiên kia có một người chồng lý tưởng, thì tại sao còn chọc ghẹo nhà Sư ở dưới trần? Đó là câu hỏi thứ nhất. Và tội tình gì khi nhà sư không bị chọc ghẹo, mà phải đi mang cái nghiệp quả đó? Và câu hỏi thứ hai là: Một bạn đạo Nam Úc, do công phu, đã biết được sự giao hợp giữa âm và dương, lạc thú vô cùng. Thì kính thưa Thầy, đó là ấn chứng thành đạt do công phu luyện đạo, nhưng ấn chứng đó là anh ta hiểu được sự khoái cảm, rung cảm hòa điệu giữa âm và dương, chớ vẫn chưa thấy được cô Tiên? Đó là hai câu hỏi con kính trình lên Thầy. [12:59] BĐ: Con còn thắc mắc thêm một phần nữa là, như vậy ở trên Thiên Tiên, ở trên cõi Tiên thì ở cấp bậc nào hồn và vía luôn luôn tương hội? [13:37] BĐ: Nếu ông đi trước, bà đi sau, hoặc bà đi trước ông đi sau, thì tại sao vị tiên nữ đó lại còn mê một nhà sư, và nhà sư không tội tình đó cũng phải vương vấn với cái nghiệp? [14:33] BĐ: Thì người tu thành đạt đó, thì hội hiệp được phần vía và hồn. Thưa Thầy, nếu mà những người thế gian không có tu thì khi qua đời rồi thì cái phần vía hồn này có hội hiệp được không?

    #0667 Có phải xuất hồn là đắc đạo? Hào quang không động.

    Play Episode Listen Later Apr 14, 2022 2:07


    Cho nên càng tu càng hiểu càng thấy, cái huyền vi của Trời đất đang bao vây chúng ta mà trong ta mà ra nữa, mới thấy rõ chơn lý, mới tự giải được thì chẳng có cái gì đáng động hết, thấy không? Cái đó là chánh pháp. Chớ đừng nói tôi xuất hồn tôi thấy này thấy kia thấy nọ là đạo. Chưa có đạo được! Chính bản thể anh còn động, còn sân, còn nghịch, còn chưa thông cảm nổi làm sao biết đạo là cái gì? Cho nên, nói xuất hồn mà đắc đạo, cái đó chưa có, phải trở về HÀO QUANG KHÔNG ĐỘNG nữa mới thấy rõ muôn loài vạn vật là mình, mình là muôn loài vạn vật lúc đó mới thấy nhẹ. Thì ở đâu cũng an tọa, lúc anh đi anh cũng an tọa, đi mà với tất cả, ngồi cũng với tất cả mà thiền cũng với tất cả chớ không phải là eo hẹp nữa, không còn sự eo hẹp so đo nữa, thì lúc đó người đó không cần gì thế gian nhưng mà nó có. Còn người kia nói: Ôi! Chu cha tôi tu như vậy sau này, này kia, kia nọ, người nầy đồn tiếng, người kia đồn tiếng, nó vọng động, cái đó là chưa có được. Mình lấy cái Hư Không đo lường cái tâm trạng và bước tiến tu hành của mình. Còn nếu chúng ta không lấy cái Hư Không thì chúng ta không thể đo nổi mức tiến của chúng ta. Bây giờ, cái nhớ hàng ngày, trong tôi cũng không, ngoài tôi cũng không, chính tôi cũng không, mà tại sao người ta đụng chút tôi giận. Cái đó tôi chưa tiến, tôi phải tu nữa, tôi phải giải nữa. Trong đó nhiều cơ tạng tham, sân, si, hỉ, nộ, ái, ố, dục, nhiều cơ tạng lắm. Tôi phải giải nó và tôi phải có trách nhiệm giải nó. Thì cái giải đó nó phải từ từ theo giờ giấc tu hành của tôi, tôi đâu muốn là được đâu.

    #0666 Linh tánh mở. Hồn khi mà đạt rồi thì cái vía không có báo cáo nữa.

    Play Episode Listen Later Apr 14, 2022 3:05


    Trong lúc này, bạn có linh tánh, tôi tu, sáng tôi nghi việc đó, tôi có việc đó. Nhưng mà, qua bữa sau tôi muốn nghi cái đó không có nữa, là không phải là tôi mất đâu. Bởi vì, cái phần hồn mà tiến hóa lên, nắm được việc để làm và tiến hóa. Học, đạt được cái Dũng rồi cái vía nó không có phục vụ nữa. Cái vía phục vụ là sự yếu hèn, sợ sệt, nó báo cáo chuyện này, chuyện kia, chuyện nọ. Mà khi, cái hồn chủ trị được rồi. Không! Nó học cái dũng rồi, nó không cần biết những cái gì xung quanh nó, nhưng mà nó chỉ biết nó, dạy nó để tiến thôi. Cho nên, các bạn tu rồi các bạn thấy rõ cái hồn và cái vía. Cái vía là nó gây cho các bạn nhiều chuyện ác trược, đề nghị những chuyện xấu. Đó, và gây ác cảm cho mọi giới là cái vía mà thôi. Còn cái hồn khi mà đạt rồi thì cái vía không có báo cáo nữa, hết rồi. Cho nên, nhiều bạn ban đầu tu nói "ờ tui nghi bữa nay ông Tám có tới không", nghi trúng. Nhưng mà sau này muốn nữa cũng không có đúng, cái hồn nó vững rồi, có đến hay không đến cũng không ăn chung gì, thấy không? Tôi là hư không mà, thì tất cả những cái gì thanh cao là hư không, hòa hợp với tôi, tôi đâu có cần gì nữa mà đến với không, thấy chưa? Đi tới đó mới là rốt ráo. Thì cái vía nó không còn động loạn nữa và cái hồn không có hành cái vía làm việc nhiều. Để cho nó trù trì, nó theo nó tu về chơn lý. À, cho nên bản tánh mọi người, các bạn đây rồi sẽ thấy, lần lần thấy, tôi nói trước, có nhiều người 5-6 năm sau mới thấy là có, thấy không? Rồi có nhiều người tu 2-3 năm rồi, nói tôi tu tới 3 năm rồi, tôi tu tới 6 năm rồi, giờ tôi thấy tôi cũng sợ, tôi cũng buồn này kia, kia nọ là họ đâu có tu gì bao nhiêu, cộng lại không có bao nhiêu giờ. Nhiều người mang tiếng tu và thiếu tu đó thôi, chắc chắn nó như vậy. Mình kiểm điểm lấy mình rồi mình cũng thấy đó, cứ hứa hẹn, tối nay ngồi được, vô ngồi tôi muốn ngồi tới sáng. Rồi ngồi đâu được 30 phút, ngã xuống, nói thôi để tối mai. Có cái hứa hẹn không à, tôi thấy có cái hứa hẹn không à! Chớ còn theo tôi ở trong kinh nghiệm hồi tôi tu đó, cơ thể có mệt mỏi hai ba tiếng đồng hồ nhào xuống nằm cũng phải bắt niệm Phật. Tôi đi tiểu, đi tiêu cũng bắt niệm Phật, không bao giờ tôi cho nó ngưng, ngưng là nó lười biếng. Mình biết bản tánh lười biếng của mình hồi chưa tu. Bây giờ, mình phải kềm cho nó hết, cho nó thông, không biệt niệm là nó ở trên nầy rồi. Thì luôn luôn tôi nói chuyện với các bạn vẫn niệm luôn luôn, vẫn sáng suốt ở trên đầu, mới nói được, mới thuyết được, thấy chưa?

    #0665 Tánh Ý là một, hay là hai?

    Play Episode Listen Later Apr 13, 2022 0:59


    BĐ: Tánh Ý là một, hay là hai? Xin Thầy giải đáp cho con. Thầy: Tánh là nó trụ. Ý á, thì nó hoạt động. Cho nên, chúng ta tu bằng trí, bằng ý, nó mới trụ. Trí ý chúng ta thăng hoa hướng thượng, nó mới trụ, hợp lại, sáng được. Còn Tánh á, nó trụ ở trong cái thể xác này, khi bộc phát cái này, khi bộc phát cái kia, khi nóng, khi không. Do đâu? do sự thâu thập của ngoại cảnh và ăn uống, thì chúng ta cơ tạng nhiều khi không điều hòa, thì cái Tánh không có được điều hòa. Tánh bất nhất, nay nói vầy, mai nói khác. Cái tánh quan trọng giữa Tim, Gan, Thận: ba luồng điển đó chạy đều thì cái Tánh mới ôn hòa được.

    #0664 Sự khác biệt giữa Tâm và Hồn

    Play Episode Listen Later Apr 13, 2022 1:13


    Hỏi: Xin Thầy giảng cho con biết sự khác biệt giữa Tâm và Hồn, nếu có sự khác biệt giữa Tâm và Hồn? Thầy: Hồn là sự di chuyển, ở các tầng đều có hết đó, mà có tâm hay là không? Có tâm á, nó mới chịu tu, có tâm nó mới bác ái, nó không có phá quấy người ta. Mà cái thứ hồn không tâm đó, là ma quỷ, gặp đâu xen đó, gặp đâu nhập đó! Nó có luồng trược điển mà thôi. Còn chúng ta tu đây, cho nó trụ. Như con bây giờ trẻ, trong cơ tạng có chất tinh. Tinh hóa khí, khí hóa thần, thần huờn hư. Ngày ngày tu luyện như vậy rồi phần hồn con sẽ sáng ra. Hồn đó có tâm. Mà ngày ngày con dục đó, là cái hồn không có gì hết, cũng như con chết... xác thác ra ma. Con ma không có sáng suốt, không có tâm, thì Thổ Địa đồ, cũng không có giúp đỡ nó được cái gì, chỉ đường cho nó tiến lại mà thôi.

    #0663 Vợ chết cầu nguyện bao lâu? Siêu sanh Tịnh Độ. Nghiệp bám trong thần kinh.

    Play Episode Listen Later Apr 13, 2022 3:26


    BĐ: Thưa Thầy, kể từ ngày mà vợ con là Hoàng Thị Lành, tuổi Tý, mất tới nay, thì tâm tư con thật nó rối lắm, rối loạn, xáo trộn quá nhiều. Con phải cầu nguyện cho vong linh của nàng siêu sinh Tịnh Độ. Mỗi đêm mỗi ngày con phải cầu nguyện như vậy, thì con cảm thấy con bị mất khí lực quá nhiều. Con xin phép Thầy cho biết, con phải cầu nguyện cho vong linh nàng bao lâu thì con hết cầu nguyện? Thầy: Trong 3-4 tuần là xong rồi thôi, đâu có tiếp tục cầu nguyện làm gì nữa. Lo niệm Phật, lo tu cho chính mình. Cầu nguyện là đã gởi điển đi, rồi mình lo tu để bồi điển trở lại. Hiểu không? Lo niệm Phật cho chính mình, hướng thượng đủ rồi, cầu nguyện vậy là đủ rồi. BĐ: Con đi, con cứ nghĩ là con muốn làm cái gì để giúp cho cái vong hồn của người chết được? Thầy: Anh tu là anh mới giúp. Cái gì quyến luyến bằng vợ chồng, mà vợ chết, chồng tu là vợ mừng. Càng tu thì cái hào quang anh càng ngày bành trướng, mới làm cho vợ ấm áp được. Đêm đêm lo tu đi, thì chị ấy càng ngày càng có đi học những cái khóa học nhẹ hơn. BĐ: Như vậy thì trong mỗi đêm thiền, không cần phải hướng tâm cầu nguyện gì hết trơn? Thầy: Không cần. Lo hướng về Phật là được rồi. BĐ: Vâng, vâng. Thầy: Cầu nguyện một thời gian thôi, tình nghĩa vợ chồng mà. Mà bây giờ mình tiếp tục tu, cầu nguyện để Trời Phật chiếu, biết, Thần Thánh biết, thì cái tâm mình ngồi thiền là tự động vợ nhận được! Mà tâm nghĩ bậy á, là vợ khổ thôi. BĐ: Dạ. Tiện đây con cúi xin đội ơn, cám ơn Thầy. Thầy: Đêm đêm anh lo tu thân thôi. Có bao nhiêu đó là vợ sung sướng rồi. BĐ: Dạ, con cũng cảm ơn Thầy rất nhiều, nhờ Thầy giúp đỡ, đã hướng dẫn vong hồn của vợ con siêu sinh Tịnh độ. Con cũng cảm ơn Thầy ! Thầy: Tu nhiều kiếp rồi, không phải một kiếp. Bây giờ vợ anh cũng phải lo tu. Một kỳ giảng nào tui cũng có chuyển cho học. BĐ: Dạ, con cảm ơn Thầy. Thầy: Những người bên kia người ta cũng dạy học nữa. Người nào chết, tui cũng có lo đầy đủ hết. Không có lo! Về lo phần anh đi ! BĐ: Dạ, con cảm ơn. Thầy: Còn cái xác phàm này, phải lo trật tự, dũng mãnh tu đi. Không có nghe ai hết, bằng mình tự thức. : Pháp Vô Vi là tự cải mở tâm thức mình, chớ không có nhờ ai nữa. Rồi mình hiểu nguyên lý của Trời Đất. Trời, Đất, Người. Anh là người, anh là đại diện Trời Đất. Anh phải khai thác cái Tiểu thiên địa này. Cơ hội cuối cùng mà không khai thác là mất của, và không tiến. Pháp Vô Vi khứ trược lưu thanh là thật sự khai thác. Cố gắng tu đi, về xứ Phật ở! Ở thế gian có vợ cũng không làm được cái gì. Mấy chục năm nay sống trong sự kích động và phản động chớ có cái gì hữu ích đâu. Phải không? Tu thiền cho nó thanh tịnh mới thấy một phần hữu ích cho chính mình. BĐ: Dạ, con cám ơn Thầy. Thầy: Cái nghiệp nó bám trong thần kinh đó ! Phải tu thiền đắc lực nó mới giải được cái nghiệp trong thần kinh, khối óc.

    #0662 Thanh lọc. Đau nhức là độc tố. 3 ly nước mỗi buổi sáng.

    Play Episode Listen Later Apr 13, 2022 1:34


    BĐ: Câu hỏi thứ nhất, mỗi lần con ngồi thiền đó, thì con cảm thấy cánh tay mặt của con từ vai xuống đến cùi chỏ bị đau nhức, và khi nào con xả thiền, thì con phải xoa bóp nó mới hết. Xin Thầy cho biết lý do tại sao kỳ vậy? Thầy: Cái đó là do anh thiếu thể tháo rồi, cái gì đau nhức cũng là độc tố, mà độc tố nó chạy tới đó, là mình có thể tháo nó mới giải ra… Hay là thanh lọc, cái đó cần thiết. Nếu có dịp anh thanh lọc, sẽ không còn cái vụ đó nữa. BĐ: Dạ, thưa cảm ơn Thầy. Thầy: Nhức mỏi là chất axit trong người, một ngày mình thâu thập axit vô nhiều quá. Là mình lọc. Hay là mỗi buổi sớm mơi anh cứ uống chừng 3 ly nước lạnh đi, sáng dậy uống 3 ly nước lạnh, đợi đi tiểu đồ đàng hoàng rồi mới ăn sáng. Cái bệnh đó nó sẽ đi mất, không có nhức nữa. BĐ: Nhưng mà, thưa Thầy, tại sao khi thiền nó mới đau, mà không thiền, nó không đau ? Thầy: Không phải! Bởi vì sự vận hành nó chạy không thông, không thông đó nó mới đau. Bây giờ, anh cứ uống mỗi buổi sáng 3 ly nước vậy đó. Chừng 2, 3 tuần là cái đó không còn nữa, sẽ tiêu đi! Uống 3 ly nước mỗi buổi sáng, rồi mới ăn sáng. Đợi đi tiểu đàng hoàng rồi ăn sáng. Anh sẽ thấy nó đem ra rõ ràng.

    #0661 Thích Quảng Đức tự thiêu. Luật tử hình. Suốt đời chánh nghĩa chết thành Thần. Quyền ăn năn.

    Play Episode Listen Later Apr 11, 2022 2:53


    Hỏi: Thầy đã giải chúng con biết rằng vấn đề tự vận, tức là hủy diệt thân xác của mình, là quyền uy của Thượng Đế, tức là mình có tội. Kính thưa Thầy, vì một lý tưởng nào đó, chết cho một lý tưởng, thí dụ như Thượng Tọa Thích Quảng Đức tự thiêu, đã tự hủy mình, để chết cho Đạo Pháp, còn những người trong trại giam cũng đã tự vận chết vì không sống nổi với Cộng Sản, thì tại Sài Gòn, xin Thầy nhớ cho, ông Nguyễn Tường Tam, tức là vào năm 1960, cũng đã tự vẫn để phản đối lại chính quyền của ông Ngô Đình Diệm. Kính thưa Thầy, luật tử hình của một quốc gia thì nó có tốt hay xấu, nếu mà chúng ta áp dụng nó? Quốc gia duy trì cái luật đó, thì là cái quốc gia đó có đi trái lại với cái Luật của Phật, của Phật Pháp không? Xin Thầy cho biết ý kiến. Thầy: Cho nên, những người bỏ xác mà tự hủy, đó là đương nhiên phạm Luật rồi, vì Thượng Đế đã cho cái khối thông minh, nhịn nhục, mà không chịu nhịn nhục, trở nên chấp nhất, mà trong cái chấp nhất đó, nó nguy hại, bỏ xác mà không có lý do! Còn những người, kêu bằng, 2 bên chiến tranh với nhau, nhưng mà người lãnh đạo đó, là một bậc vua chẳng hạn, tự tử vì dân, mà vì người đó suốt đời hướng về chánh nghĩa, thì người đó chết cũng thành Thần, hướng về chánh nghĩa suốt đời, không có lạm dụng, mới thành Thần, ; còn không, chết thì cũng bị tội như những người kia. Đó. Rồi, còn cái gì, tui quên rồi ? Đó! Cái luật tử hình, đó là cái chuyện, chuyện đó, luật tử hình ở trong chế độ tự do thì luôn luôn có cái sự triển hạn, vì những người không có cách gì mà trị được hết, cũng như con quỷ xuống thế gian, có cách gì đâu trị, nhưng mà buộc nó về tội hình, hay tử hình, nhưng mà lễ nào đó, họ lại giảm, cái lễ nào, là họ lại giảm, cho nên, cái luật của chế độ tự do rất rộng rãi, và có tinh thần cứu độ về tâm linh. Còn cái luật ác ôn ở bên kia, thì giết liền, thì sau, những nhà lãnh đạo sẽ lãnh, lãnh đủ, vì nó sẽ thưa, vì nó có quyền ăn năn, không cho cơ hội nó ăn năn, thì nó có cơ hội đi thưa. Thì tới Long Hoa sẽ thấy những người đó đứng lên thưa!

    #0660 Nhiều vị giảng hay như Thầy mà mình tin họ, họ sẽ ẵm mình đi. Soi hồn quên hết lời giảng đối phương.

    Play Episode Listen Later Apr 11, 2022 1:21


    Hỏi: Hôm trước Thầy giảng cho chúng con là, trong tương lai đây, Đại Hội Long Hoa sắp đến, thì có nhiều vị cũng giảng hay như Thầy, sẽ xuống đây nói chuyện với chúng con. Thì những vị này đây, nói hay, nhưng mà đến lúc rồi mình tin họ, họ sẽ ẵm mình đi. Kính thưa Thầy, làm sao phân biệt được? Xin Thầy giảng cho chúng con biết thêm. Đức Thầy: Cho nên, các bạn đã có cái pháp tự tu tự tiến, thì không sợ ai giảng hết. Có pháp Soi Hồn, Pháp Luân, Thiền Định, thì cái lúc mà mình nghe pháp, mà tới lúc mình Soi Hồn rồi, nó quên hết những lời giảng của đối phương! Cho nên, cái phương pháp này là Chánh Pháp, rất hay, và không có bị con quỷ, con ma nào lừa được! Không vô được, không vô được trí óc, giảng là giảng, nhưng mà tối anh Soi Hồn, anh làm Pháp Luân, nó đi mất à, không nhớ được những chuyện gì đối phương giảng nữa! Thì làm sao anh bị lệ thuộc? Anh hiểu không? Cho nên, mình đã nắm được cái Chánh Pháp để giải tỏa và lập lại quân bình! Khi mà luồng điền của anh, ở trong mình anh nó quân bình rồi đó, thì cái tà đó nó có đến và nó xâm chiếm nó muốn lấn át anh đó, nó sẽ đánh ra thôi! Sự quân bình là ánh sáng, đuổi bóng tối đi!

    #0659 Tình dục. Nhiều vợ. Bệnh hoạn là một phương thức trừng trị tâm linh.

    Play Episode Listen Later Apr 11, 2022 2:17


    Hỏi: Kính thưa Thầy, có một ông đó đã nói với tụi con như vầy, “Tôi ngồi soi kiếp, thấy rằng tôi phải 4 vợ phục vụ để trả nợ đời.” Kính thưa Thầy, bây giờ ổng nói “Bây giờ phải làm gấp, bây giờ tui cưới 4 bà cho rồi, để trả nợ, để khỏi trả cái nghiệp, cho rồi!” Xin Thầy cho biết ý kiến? Thầy: Về cái dục tính của ổng không có cách nào thoát khỏi, thành ra ổng mới bảo vệ cái dục tính, mà nói vậy thôi, có người nói tới 7 vợ, có người nói tới (cười) 18 vợ! Cái đó tùy thích thôi, tùy cái dục tính của mỗi cá nhân, thấy không ? Mà con người mà được biết chuyển dục, từ dục động mà tới dục tiến hóa vô cùng thì người đó lại không có vợ nữa, và chỉ biết tu mà cứu mình và cứu đời. Bởi vì, khi mà tu xuất phát từ lên trên bộ đầu á, thì không có bao nhiêu, không có bao nhiêu, không, không biết bao nhiêu mà đủ phần Thanh Điển để học hỏi ở cõi Bề Trên, thành ra người ta không có nghĩ tới cái chuyện dục tạm bợ tiêu hao tại thế. Chớ những vị đó, cũng nhiều người cũng có tu nhiều môn phái, nhưng mà tới giờ đó, nói là, “Thôi, tui kiếp này tui lấy đủ 8 bà, rồi kiếp sau tui ở với Ông Trời luôn, tui không có xuống nữa!” Đó là một biện thuyết, để bảo vệ cho mình mà thôi! Cho nên, có cái thể xác, Chúa cho, Thượng Đế cho cái thể xác, tới lúc giờ phút lâm chung mới thấy rằng người đó đúng, hay là không? Bệnh hoạn là một cái phương thức trừng trị tâm linh. Cho nên, cuối cùng của 2 năm, sẽ thấy, cuối cùng, cái ngày chết của 2 năm đó, sẽ thấy rằng Luật có trị họ, hay là không? Chắc chắn là những người đa thê thì sẽ bệnh hoạn lê lết, rất khổ cực, trong giờ phút lâm chung, mà cái biện thuyết đó không vững, họ sẽ thất bại!

    #0658 Chiến tranh Việt Nam. Long Hoa. Trình tội xử tội. 1000 năm hòa bình.

    Play Episode Listen Later Apr 11, 2022 1:48


    Hỏi: Kính thưa Thầy, tiếp theo, con xin Thầy giải thích thêm. Trong cuộc chiến tranh Việt Nam vừa qua, thưa Thầy. Hai bên Việt Nam tiêu hao 3 triệu người. Thưa Thầy, như thế thì những nhà lãnh đạo chiến tranh, một bên thì gồm có Hồ Chí Minh, ông Hồ Chí Minh, bên đây gồm có ông cụ Ngô Đình Diệm, ông Nguyễn Văn Thiệu. Thưa Thầy, kết thúc cuộc chiến tranh như vậy là 3 triệu mạng người phải hy sinh. Thưa Thầy, như thế những người lãnh đạo chiến tranh này có phải trả lời trước mặt Thượng Đế không thưa Thầy? Thầy: Cái đó, ra Long Hoa thì phải có hiện diện của những vị đó hết rồi. Khi mà kỳ tới Thượng Ngươn ra Long Hoa, thì mọi người phải trình tội, và xử tội, mà nơi đó là Linh Địa Việt Nam. Cho nên, hỏi, tại sao xứ Việt Nam bị chết tới mấy triệu người? Vì một Cơ Thanh Lọc của Thượng Đế, và từ hung hóa hiền, mới kết thúc được một cuộc chiến, và sẽ có 1000 năm hòa bình ở tương lai. Thì, chúng ta thấy, sự hiện diện hiện tại, Đệ Ngũ Cường, và Liên Xô, mà mảnh đất có chút xíu à, mà toàn là cái thứ dữ tới không à! Tại sao? Thì nhiêu đó, các bạn tự suy nghiệm để thấy! Tui không phải ở trong Thiên Cơ, nhưng mà vì sự thanh tịnh và suy nghiệm của tui, tui thấy vậy, để đóng góp, và để mọi người an tâm lo tu, vì cái Cơ Thanh Lọc của một cái mảnh đất nhỏ, mà tương lai nó là một nòng cốt tinh thần tu học tiến hóa của nhân loại ở tương lai.

    #0657 Thú tu ngàn năm. Bồ Tát Vô Vi. Kể chuyện Kim Thân Cha. Hun ông Tám. Lệ thuộc là bị lường gạt.

    Play Episode Listen Later Apr 8, 2022 8:08


    - Luân hồi Du ký - Từ điển của những vị Bồ Tát đó lo liệu cho những cây cối đó. Hạnh hi sinh của Ngài cấm khẩu không nói đạo nữa, nhưng mà chết rồi làm việc đó, còn hơn người nói đạo. - Cho nên muốn đến Bồ tát Vô Vi, muốn đi tới chỗ Bồ Tát thì tự nhiên sẽ bộc lộ ra. Bộc lộ chỗ nào? Nói đâu người ta nghe đó, từ điển mình ban cho họ. Họ gặp mình họ vui mà không có mình họ buồn, rồi tự nhiên họ thỉnh họ mời đi. Không cần xin ở thiền viện nào hết, thét rồi họ mời đó mới là trình độ Bồ Tát. Chứ đâu có cần ai chấm điểm. Ông Đại Thanh Tịnh ổng chấm rồi là nói tôi không đi cũng không được, bởi vì người ta tới người ta kiếm, người ta rước đi. - Tui giúp cho các bạn được tu là tui mừng, chỉ có bao nhiêu đó thôi. - Cao chừng nào dễ dãi chừng nấy, thấp chừng nào khó khăn chừng nấy. - Cái nào tui làm, câu nói của tui, hành động của tui đều thức tâm mọi người và mọi người phải trở về với chơn lý tu học. Tự tu tự tiến là như ý vô vi, không bị lệ thuộc. Mà lệ thuộc là bị lường gạt. Tui nhắc hoài, nhắc hoài, nhắc hoài, từ có răng nhắc tới hết răng mà coi, người nào ỷ lại người đó sẽ bị.

    #0656 Căn cơ. Thượng căn. Hạ căn. Hạnh hi sinh của hành giả.

    Play Episode Listen Later Apr 4, 2022 10:44


    Hỏi: Thiền, mình là những người thượng căn có phải vậy hay không?

    #0655 Yoga trồng chuối

    Play Episode Listen Later Mar 27, 2022 1:51


    Hỏi: Những người tu Vô Vi có phải tập thêm động tác cặm đầu xuống đất, dựa lưng vào tường, hai chân thẳng lên trời, tập mỗi người một lần khoảng 5-15 phút có hại điển quang ảnh hưởng đến tánh tình không. Theo con nhận xét ai tập thiền Vô Vi vài năm tánh tình thay đổi tốt nhưng cái bạn đạo này đã thiền Vô Vi hơn 6 đến 7 năm mà tánh tình vẫn không thay đổi, không biết bạn đạo có thiền đúng không, hay là ảnh hưởng động tác trên? Thầy: Cái đó là học về Yoga trồng chuối, thì chuối không mọc thì tức (=giận, bực mình) rồi chứ gì nữa! Còn Vô Vi không có làm cái đó. Vô Vi chỉ lấy khúc trên thôi. Đầy rún, đầy ngực, tung lên bộ đầu, đi lên. Mục đích của Vô Vi là đi lên chứ không có ở lại nữa! Còn những người đó là làm cho mạnh để ở lại, thì phải khổ thôi, không có tiến được. Cho nên ở Việt Nam có nhiều người trồng chuối tới với tôi, trồng cho bạn đạo coi ngó hay lắm. Nhưng mà tánh tình nóng nảy, gây lộn với bà xã hàng ngày. Có một người Pháp cũng vậy, tới với tôi, tôi giảng, y nói học Yoga, mà y chống tay dưới đất có một tay thôi, tôi nói "cái này hát xiệc lấy tiền được chứ còn tu mà cho phần hồn tiến hóa là không có phần". Rốt cuộc y ở Bangkok gặp tôi, ổng vuốt mặt tôi ổng nói "bébé cadeau" (tiếng Pháp= baby gift, món quà em bé) rồi ổng bỏ ổng đi (cười).

    #0654 Không niệm Phật kêu tôi giúp đỡ cũng như không!

    Play Episode Listen Later Mar 27, 2022 0:29


    Hỏi: Con không hiểu sao cứ mỗi lần con có tai nạn thì thấy Thầy đến giúp đỡ mọi mặt về tâm linh? Thầy: Vậy thì con phải niệm Phật nhiều Thầy mới có cơ hội tới giúp đỡ. Những người không có niệm Phật kêu tôi giúp đỡ cũng như không à! Vì luồng điển nó không phát triển đi lên, ở trên giúp thì nó cũng không nhận được.

    #0653 Tham dục không dính líu mới là giải nghiệp. Dũng. Làm bộ sợ. Không có lương tâm nhưng mà rất có lương tâm!

    Play Episode Listen Later Mar 16, 2022 3:02


    Muốn giải nghiệp phải giải nghiệp trong nội thức. Mà muốn giải nghiệp mà tưởng là cho vợ con chết hết là giải nghiệp cái đó trật! Cái nội thức của mình không còn dính líu bất cứ những sự đó. Nội cái tham dục trong cái cơ thể mình nó không dính líu với mình được nữa, lúc đó mình mới thấy rõ mình là giải nghiệp, thì mình mới kêu bằng sống ở nơi nào cũng được, không bị cái tánh điều khiển nữa. Mình thấy nó rồi, nó chỉ là chờ lệnh của mình mà thôi, không có lệnh của ta nó không làm được cái gì hết, chỉ chờ lệnh của Bề trên. Cho nên sự sáng suốt ở bên trên là chủ tất cả, nắm tất cả Ngũ Hành trong cái cơ tạng này. Lúc đó chúng ta thấy Dũng là quan trọng. Giờ phút nào chúng ta cũng Dũng hết! Mới kỳ thật là người tu! Người tu mà còn sợ này sợ kia sợ nọ tu cái gì?! Thấy không? Mà nhiều khi người tu làm bộ sợ, để chi, để rút cái sợ của đối phương và đưa lại cái Dũng cho đối phương, là cứu độ một người nào đó thôi. Làm bộ sợ quá! Để cho họ hòa đồng với mình rồi họ an ủi mình, mình giao cái Dũng cho họ. Nó có nhiều cái hay lắm. Mà rốt cuộc thì cũng kéo người ta đi thôi! Cách này cũng kéo người ta, mà cách kia cũng kéo người ta, cách nọ cũng kéo người ta. À... thành ra tui nói sau này chủ trương cho mọi người, Thượng Đế chủ trương mọi người đâu có phải bận áo tu, bất cứ anh bận (=mặc) cái gì hợp thời trang anh cứ việc bận mà lòng anh tu. Anh giải nghiệp trong nội thức của anh mới kêu thực sự là giải nghiệp, chứ anh nói cho họ "tui bây giờ hết nghiệp rồi, tôi không có lo nữa, con tui lớn rồi, đứa nào đứa nấy nó nuôi tui, nó biết làm ăn tui đâu còn nghiệp gì nữa" nhưng mà vẫn còn nghiệp! Bởi vì cái tánh tui tui chưa thấy, tui chưa sửa. Tui có cái nghiệp là cái tâm tui không có ổn, mà chừng nào cái tâm tui ổn thì nghiệp tui đâu còn! Phải không? Cái tâm tui bất ổn thì nghiệp tui vẫn còn! Có chút xíu đó thôi. Cho nên nhiều người hay dối lòng. Họ nói "tui bây giờ hết nghiệp rồi" này kia kia nọ, dối lòng! Chứ sự thật còn nghiệp! Bởi vì nó đâu có biết sửa nội thức nó. Nó đâu biết vun bồi nội thức nó! Nó đâu có làm cho nó sáng suốt! Phải không? Nhiều người nói "Ờ tui bây giờ con lớn rồi tôi không có lo", kêu bỏ con đi chơi một tháng nó nhớ hoài. Nó chưa biết vợ con nó là ai, vợ con nó xuống đây dạy nó học và để cho nó tiến hóa. Mà nó không chịu trưởng thành lên để giải nghiệp, mà nó còn ôm lấy nghiệp nữa. Nó kẹt! Chứ con nó cũng có bài học của con nó. Mà vợ nó cũng có bài học của vợ nó. Thì lúc đó mới thấy bình an. Cũng như ở thế gian, người ta nói thằng cha đó không có lương tâm nhưng mà rất có lương tâm, lúc đó mới thấy hay!

    #0652 Chiêm bao. Cuốn phim tiền kiếp. Mở Minh Cảnh Đài. Thích Ca. Thầy từng dự nhiều cuộc chiến.

    Play Episode Listen Later Feb 26, 2022 4:06


    (Bạn đạo người Pháp hỏi, được dịch lại tiếng Việt): Sau khi Vợ Con đi Canada về, đại hội Canada về thì có đặt một câu hỏi trong khi thiền và trong khi nằm chiêm bao, vợ con đã thấy một chiếc thuyền và trên đó có một ông già tóc bạc và nắm một "người mọi" mà tóc, có vành tóc ở trên đầu đó, thì người đó ở dưới nước mà ông ấy nắm cái người đó. Không biết là để cứu hay đè xuống nước, không biết sự đó việc đó là như thế nào? Thầy: Chiêm bao là câu chuyện của tiền kiếp, không phải bây giờ, không phải chuyện của bây giờ, cho nên nói chỉ bỏ cái đó, không nghĩ vấn đề đó nữa, bởi vì chiêm bao không có tính ở trong Vô vi. Nó là cuốn phim của tiền kiếp mà thôi. Mà sau này thiền đúng rồi, sẽ thấy trở lại. Lúc Minh Cảnh Đài mở rồi mình mới thấy lại, té ra mình là thân "người mọi" trước kia bị dìm như vậy và đã qua và đã học, sau này mới thấy, mới xác nhận chứ bây giờ tui nói không có bao giờ xác nhận. Nhưng mà còn nhiều trạng thái nữa, nhiều trạng thái cũng như trạng thái đã dự qua cuộc chiến tranh nào cũng có ra nữa và những trạng thái mà người ta chết rữa thây, nát thây, bị ruồi bu kiến đỗ cũng có nữa. Sao chúng ta tu thường thấy những cái chiêm bao rùng rợn như vậy. Là những cảnh của chúng ta đã qua từ nhiều kiếp cho nên lúc đó đi được nhiều lần và thấy được nhiều trạng thái như vậy, chúng ta mới chứng minh rằng con người từ mọi tráng thái mà có. Sự hồi sinh bây giờ là của mọi trạng thái. Từ động đi tới định là phải qua mọi trạng thái mới định được. Cho nên khi chúng ta tu ngồi thiền rồi cái nằm chiêm bao thấy chuyện này, chuyện kia, chuyện nọ. Đó là thấy những chuyện động của quá khứ và chúng ta gom lần lần lần đi lên, trụ lên đỉnh đầu rồi là đi tới định. Là chúng ta trạng thái nào khi chúng ta thiền mà xảy ra trước mặt ta đó, tâm không bao giờ động nữa. Cho nên người ta tu nhiều kiếp, như Thích Ca tu nhiều kiếp rồi mới mới có cơ hội ra ngoài rừng ngồi thiền, mà tất cả những trạng thái hiện trước mặt Ngài, tâm Ngài không bao giờ động vì Ngài đã qua và đã làm qua những cái trạng thái đó trước kia. Chính quá trình của tui tu thiền, tui cũng đã thấy rất nhiều cơ hội như là tui đã bị chìm tàu chết, và tui đã bơi lội chết cũng có và tui bị chết phơi xác giữa đường cũng chết, cũng có nữa. Và dự những cuộc chiến mà chết cũng có nữa. Rồi hiện tại như bây giờ tui tu rồi tui thấy có nhiều người đã đồng dự cuộc chiến của tui nhiều trận, ngay ở bên Tàu, ở bên những xứ của Âu châu cũng có nữa. Thì mỗi người nó có một cái duyên nghiệp khác nhau, cho nên chúng ta tu nó phải mở lại, lật lại một cuốn phim quá khứ rồi chúng ta mới quyết định được vị lai là cái gì? Quá khứ chúng ta toàn là động, bây giờ chúng ta đi tịnh chúng ta mới trở về Không được. Cho nên càng tu thì càng thấy nhiều mà càng thấy nhiều là càng đạt được định nhiều hơn, cũng như Madam Garcia bắt đầu mới thấy chút đỉnh thôi, còn sẽ thấy nhiều nữa rồi mới kiểm chứng trở lại. Tại sao tánh tình của bà là một người đàn bà mà nhiều khi bà mạnh hơn người đàn ông nữa, khi mà cái nóng tánh của bà khởi lên, bà không sợ bất cứ một cái gì trở ngại đến với bà, cho nên cái đó là chứng minh sự vô cùng của phần hồn, bây giờ tu rồi nó mới thấy lại những cái cảnh quá khứ. Thì tương lai cái sức mạnh của bà khác, sức mạnh thay đổi về từ bi thay vì chống trả.

    #0651 Chiêm bao. Nằm mơ.

    Play Episode Listen Later Feb 26, 2022 0:35


    Hỏi: Giấc chiêm bao nó có ảnh hưởng gì tới con đường tiến hóa của người tu không? Đáp: Giấc chiêm bao, cái đó là về phần vía mà thôi. Còn nói về tu vô vi á, không có sử dụng về chiêm bao. Thấy rồi bỏ. Không nên suy nghĩ vô ích. Phải thực hành mình thấy rõ cho nó mau hơn. Nhưng mà muốn thấy cái đó phải dày công đòi hỏi. Đòi hỏi ý chí của mình phải tu luyện, hành động của mình phải sửa chữa.

    #0650 Bạn đạo lấy nhau được không? Người tình chung của muôn loài vạn vật. Tình yêu.

    Play Episode Listen Later Feb 26, 2022 0:55


    Hỏi: Thưa Ông, giữa bạn đạo với bạn đạo có thể lấy nhau được không? Đáp: Đúng luật Đạo không được lấy nhau. Vì người tu Vô Vi là đã ý thức làm một việc cho mọi việc ở tương lai. Thì giữa bạn đạo và bạn đạo phải hi sinh và vun bồi cho nhau thành công càng sớm càng tốt, dứt khoát thất tình lục dục, dẹp bỏ sự ghen tương và không tạo sự ghen tương. Còn những cặp vợ chồng đã kết thành gia thất thì phải đồng tu để tự gỡ lần nghiệp chướng của nội tâm. Người tu Vô Vi là người tình chung của muôn loài vạn vật.

    #0649 Ba ruột con khó tánh. Cái tánh cô đơn của ổng tự tạo lấy. Ba ruột con muốn lấy vợ nữa.

    Play Episode Listen Later Feb 23, 2022 2:05


    BĐ: Thưa thầy, con qua đây thì ở với gia đình chồng, con có em nhưng mà vì ba ruột con khó tánh lắm, thành các em không ở được, mà con thì không thể mang cha ruột về ở chung với gia đình, ba con thì nói ông muốn ở một mình, con không biết làm sao...? Thầy: Bởi vì cái đó là cái tánh, kêu bằng cái tánh cô đơn của ổng tự tạo lấy, mình biết làm sao? Chị cứ lo tu và cầu xin Bề trên ân độ cho chị càng ngày càng sáng suốt, để một ngày nào... Cầu nguyện cho ông già thức tâm thôi, chị hiểu chỗ đó không? Chứ mình không thể hỗn láo với cha sanh thành của mình được, không được, cái luật không được vậy. Nhưng mà Ngài vì cái khó tánh đó Ngài phải chịu cô đơn một thời gian rồi Ngài thức tâm rồi lúc đó Ngài mới mở ra, chị hiểu chỗ này không? BĐ: Cái năm Thầy qua, ba ruột con ổng muốn lấy vợ nữa đó Thầy, thì con có thưa với Thầy, Thầy nói là cái nghiệp của ba con nhưng mà con về thì con thiền thì con cũng xin, chuyển cho ba con đừng có lấy cái bà đó, thì sao tự nhiên bà đó từ chối không tiếp ba con nữa, thì con biết là điều đó Thầy chuyển cho ba con... Thầy: Chị cứ lo tu đi, chị muốn trả trọn hiếu và những cầu nguyện ước mong của chị Bề trên biết rồi, chị cứ lo trì niệm Phật đi rồi Bề trên an bài lần lần chứ không có gì. Lúc đó chị mới thấy rằng phép lạ là cái gì? Mầu nhiệm là cái gì. Phải không? Chứ đừng ôm trong tâm lo là nó hư, giữ tâm tu là nó đạt mà ôm vào tâm mà lo là nó hư, hiểu chỗ đó không?

    #0648 Trung tâm sinh lực. Trung Thiên thế giới. Thiên tiên. Niết bàn. Hiệu triệu vong linh đi tu. Quán Thế Âm.

    Play Episode Listen Later Feb 22, 2022 4:48


    BĐ: Dạ kính thưa Thầy, lúc nãy Thầy có dạy rằng: chuyển cái ý lên Trung Tâm Sinh Lực. Thế thì Trung Tâm Sinh Lực nằm ở chỗ nào, khi mình chuyển lên nằm ở Trung Thiên Thế Giới hay Đại Thiên Thế Giới hay Hư không đại định? Thầy: Trung thiên thế giới, chỗ làm việc là Trung thiên thế giới, mà nó phải đi ngay như thế này cũng như cái pyramid (=kim tự tháp), đi thẳng cái điểm này. Từ cái điểm này là đi thẳng lên Trung thiên thế giới, phải nhớ cái chỗ này. Cho nên ông nào tu cao, có nhiều người Ấn Độ tu cao, họ chụp được những cái hình mà cái luồng điền của họ quầng lên trên này, đi thẳng lên. Mà đi tới đó mà thấy cảnh đẹp mà quẹo một cái đó là không có bao giờ đi lên được nữa, không nên đi chơi, phải đi thẳng lên trên đó, Trung thiên thế giới là chỗ làm việc của Ngọc Hoàng Thượng Đế. BĐ: Thưa Thầy, Thầy nói điển là cái hồn, thì như vậy Thầy có dạy rằng: giải thoát về đời, giải thoát đạo, giải thoát điển giới. Như vậy cái điển là hồn, mình có giải thoát cái hồn, đúng không Thầy? Thầy: Hồn chớ, điển là cái hồn đó, cái hồn mà được đi, cái điển được đi lên trên đó, nó trọn thức rồi, nó là cái hồn chớ còn gì nữa. Nó biết nó đi đâu mà, nó là cái hồn đó. Nó là cái hồn chớ gì nữa. Nó biết nó đi đâu. BĐ: Vậy Thầy nói giải thoát về điển giới nữa, là? Thầy: Thì đi lên điển giới thì từ trung thiên sắp lên, đi lên tới Hư không đại định, phải nhẹ hơn nữa. Tới đó là phải đi lên nữa, rồi Thiên Tiên nó mới tới Phật. Phải tới cái Thiên Tiên rồi mới tới Phật. A, rồi nếu cộng tác với Ngọc Hoàng Thượng Đế làm việc đó, là phải trở lộn lại, phân thân, phân thân rất nhiều rồi đi làm nhiều chỗ. Hạnh hi sinh rất cao. BĐ: Thưa Thầy, con vẫn thắc mắc cái câu Thầy trả lời cho con lúc nãy. Thưa Thầy, xin Thầy trả lời là cái trung tâm sinh lực nằm ở trung thiên thế giới, thế thì Thầy nói có 3 hồn. Mà hồn mình thì muốn giải thoát đi lên hư không đại định, lên đại thiên. Như vậy nếu mình, ý mình đưa lên trung thiên thế giới rồi ngưng ở đó, tức là ngưng ngang ở đó... Thầy: Đâu có ngưng, nếu mà ý chí của anh, anh muốn đi lên thẳng lên trên kia, anh phải qua cái này, không qua tiên giới thì anh không có bao giờ đi tới Phật giới, cái đường bắt buộc anh phải đi. Mà nếu anh đi lên trên đó, anh thấy rằng tui Thiên Tiên, tui hay lắm. Tui tham gia chánh trị, thì anh xuống anh làm Giáo chủ, anh làm Giáo chủ. Còn đằng này đi luôn, nếu tui muốn giải thoát luôn, tui tu, tui thành Phật thì tui đi luôn đi, tui đi Niết bàn. Tui từ Thiên Tiên, tui lên Phật giới. Nhưng mà phải làm hộ pháp một thời gian lâu mới được lên, phải hiệu triệu biết bao nhiêu linh hồn được đi tu, không phải là cái số người ở đây. Nhưng mà cõi bên kia. Người ta vẫn cần dữ lắm, hiệu triệu biết bao nhiêu vong linh đi tu. Quán Thế Âm bây giờ còn hiệu triệu vong linh đi tu kia mà, anh thấy không? Chớ không phải nói tui bây giờ tui tu, tui không thèm qua Trung thiên, tui vô Niết bàn luôn. Đâu có được, anh không qua ngõ đó anh không lên kia được. Anh không bị nhồi quả anh không bao giờ anh về tới bến giác. Phải chịu nhồi quả, đến trên đó còn bị ma quỷ nó ám hại mình nữa mà. Cho nên bây giờ tui dọn một con đường đi thẳng cho mọi người, chỉ trở ngại nhưng mà ý chí mình nung nấu được. Còn nếu đi chơi cái đó, nung nấu không được, có thể xuống liền, nguy hiểm lắm. Thành ra hồi trước tui đã đi rồi, bây giờ tui bỏ tui không đi nữa. (Hồi đó) tui thích đi đây (*tay Thầy chỉ trung tâm chân mày), thích đi đây (*trung tâm giữa trán), thích đi đây (*chỉ ngay mỏ ác nơi mí tóc), tui không thèm, nhất định không thèm nữa. Tui biết con đường đó có thể dẫn tui sai lầm và kéo tui trở lại. Tui chỉ đi một mạch, bất cứ giá nào, làm cái gì tui cũng chịu làm, mà tui làm với một chơn chánh, một con đường dẫn mọi người đi tới đó. Chỉ qua cái nẻo khác tui không chịu, nhất định đi thẳng một đường như vậy.

    #0647 Hỏa tam muội. Ếm bùa.

    Play Episode Listen Later Feb 22, 2022 2:10


    BĐ: Con có nói với ổng là luyện về hỏa tam muội nó không qua được Trụ hỏa luân xa. Thầy: Không qua được! BĐ: Ổng nói với con là đó là cái lý của con nói thôi, còn theo lý của ổng là Ấn Độ cũng đều nói Hỏa tam muội đều lên tới đỉnh đầu được hết. Thầy: Kêu ổng làm thử một thời gian, tới hồi nóng mới tới đây học. BĐ: Nhưng mà khi ổng hỏi con tại sao Hỏa tam muội lại không lên đỉnh đầu được, thì con chỉ cắt nghĩa rằng là cái đỉnh đầu là nơi thanh nhẹ nhất mà hỏa tam muội nó nặng. Cái nặng không lên tới chỗ nhẹ được nhưng mà tới đó rồi ổng cũng kẹt. Con xin Thầy bổ túc cho con thêm. Thầy: Bởi cái Hỏa tam muội nó có lên đỉnh đầu, nhưng mà lên đỉnh đầu nó chỉ trụ hóa để khống chế đối phương thôi. Sức mạnh và cái oai hùng của nó để đối diện với người phàm mà thôi, thấy hông? Cho nên cái chuyện không cần thiết. Đối với người Vô Vi là hòa bình, siêu phàm, dẫn tiến, tiến thẳng tới Thượng Đế, không dùng sự oai nghi. Trước mặt anh đâu có Thượng Đế ăn hiếp. Thấy không? Người phàm ăn hiếp người thôi. Thượng đế đâu có xuống thế gian ăn hiếp người. Vì đó chúng tôi mới tới cái chỗ kêu bằng xây dựng thanh nhẹ. Còn cái đằng kia tự bảo vệ. Cái đó là tham, tham sống sợ chết mới chống đối đối phương. Còn chúng tôi hòa cảm dẫn giải kêu bằng từ bi, hai cái khác nhau. Nói nó hiểu liền, không có lẫn lộn hai giới được. BĐ: Như thế mấy người mà tu theo Hỏa tam muội đâu có giải thoát được? Thầy: (nghe không rõ) Mấy người ếm bùa để học thần đá, lên đến bắt (vong) người ta, nó phải dùng Hỏa tam muội, không có Hỏa tam muội nó dòm thằng kia, thằng kia đâu có sợ. Ép xuống, nặng ngực, uýnh cái choáng váng luôn. Bên Thái Lan có.

    #0646 Sửa pháp. Hư điển. Bất trung bất tín. Tam Giáo Tòa không tha. Sửa pháp ông Tư không có chịu đâu.

    Play Episode Listen Later Feb 22, 2022 8:57


    ▪️ Chúng tôi có giấy trắng mực đen. Anh coi trong cuốn sách đó, trong cuốn sách nói làm sao. Người hành giả sai, anh có thể chỉnh họ lại: "Anh làm sai!". Vì người sửa pháp nhiều lắm! ▪️ Còn đằng này chúng tôi thông dụng cả triệu người thực hành, chỉ hít vô và thở ra. Viết sao, in sao, vẽ cả hình đồ! Thì mọi người muốn học đúng theo đường lối Vô Vi, phải làm như vậy, không có tin một người nào nói nữa hết. Ngoài cái chuyện kia thì trình độ người ta cao cách mấy, người ta muốn sửa Pháp, cái đó là chuyện của họ, còn cái chuyện của trong giấy trắng mực đen, phải thực thi đúng theo giấy trắng mực đen. ▪️ Chính tôi, mười mấy chục năm nay tôi chưa có nhíp cái đít lần nào hết, mà tôi cũng xuất hồn được vậy, tôi cũng học đạo được thôi, tôi cũng giải thích cho tất cả các bạn được! Càng ngày tôi càng tươi nhẹ, phải hiểu chỗ này! ▪️ Khuyên tất cả những người tu. Muốn thì hành đúng như vậy, còn không, thì đừng hành cái pháp này. Và sửa cái pháp này là nguy hiểm lắm, vì từ bề trên chuyển xuống. Từ lúc Ông Tư còn sống, tôi xin sửa một chút xíu là Ổng nói: "Tôi không chơi với bạn nữa" Vì cái đó là cái tai hại ở tương lai, không bao giờ Ngài chịu, và cái sự truyền pháp này là thẳng của Đức Di Đà chuyển xuống, để cho mọi người giữ lề lối như vậy để tu, không được ít cũng được nhiều, để giải tỏa được cái nghiệp tâm của họ. Còn bày lung tung, họ khùng điên, cái đó là ráng chịu, cái hậu quả mình lãnh hết. ▪️ Một con người không có đức tin thì con người đó sẽ thất bại ở tương lai. Bất trung bất tín, thấy chưa? Người phải Trung mới có Tín. Con người không có Trung không có Tín, phải nhớ cái chỗ này! Sửa bậy sửa bạ, là có tội đó! Tam Giáo Tòa nó không có tha đâu! (05:25) *** Qua một câu khác liên quan*** ▪️ Bữa đó là cái điển của Ông Tư đang chiếu, và để dẫn giải cho anh Sony về điển quang, nhưng mà sửa pháp là Ổng không có chịu đâu. Lúc đó mà Ông giục tôi phải nói cho mạnh lên, để cho những người khác đừng mê lầm trong cái sửa pháp, rồi ra làm Thầy, "Ta đây", là bị đọa. Ông đã cảnh cáo rồi: tất cả đều đối xử nhau bằng bạn, và lo tu học, và thành thật giữ pháp, và đừng sửa pháp. ▪️ Nhân cái cơ hội anh hỏi đó, để cảnh cáo những người đang lăm le sửa pháp, chớ không phải mình anh Yêm đâu, đó! Anh Yêm không có sửa gì bao nhiêu, nhưng mà cái đó, cái nhíp ở đó, là nó làm cho người ta rút, động cái Hỏa Hầu. Anh Yêm tu lâu, thì được nhẹ, mà người khác làm, họ chú ý cái chỗ đó là hư điển của họ!

    #0645 Dục tính dan díu phần âm. Dời cơ sở dục lên trung tim bộ đầu. Tình dục. Sông Bỉ ngạn.

    Play Episode Listen Later Feb 22, 2022 4:24


    Hỏi: Kính thưa Thầy, người hành thiền một thời gian thì có cái trạng thái như dục. Nhưng mà không phải dục theo giao cấu của thế gian. Mà cái Dục nó chuyển như thế nào, mà mình muốn dục mà không phải dục, mà dục lại không, mà không lại dục. Lúc đó thì dưới Hạ Thừa có những luồng điển ấm chạy lên Trung Thừa, đưa lên Thượng Thừa, và lúc đó bộ đầu rút dữ lắm. (Mà theo một) Trong ngày thì con thấy hình như là nó có những triệu chứng đó, thì những triệu chứng đó nó qua thì những đêm ngồi ngủ thì lại thấy có một cô gái lại hoài, đuổi đi thì khóc, lại, rồi có hồi thì làm thơ. Thì con không hiểu cái trạng thái đó như thế nào? Cũng có một hai anh em gặp trong trạng thái đó, xin Thầy dạy dỗ! Thầy: Cái Dục Tính là đối với Pháp Lý Vô Vi khoa học huyền bí Phật Pháp, tu đúng á thì cái trạng thái đó nó bắt đầu dời cái cơ sở dục lên trung tim bộ đầu, và nó sẽ nhớ lại tất cả những kỉ niệm dục tình từ bao xa xưa đều hiện trước mắt chúng ta, đó! Cung nga mỹ nữ đẹp dữ lắm, cũng hiện trước mắt chúng ta, nhưng mà để thử tâm, coi thử hành giả có dứt khoát không? Nếu hành giả dứt khoát thì thấy đó, bỏ đó, không đem vào tâm. Đức Thích Ca ngồi giữa rừng tu cũng vậy, biết bao nhiêu người đẹp đến múa nhảy trước mặt Ngài, Ngài chỉ trì niệm khai thông trung tim bộ đầu để đưa, tận lực đưa cái hào quang sáng suốt của Ngài đi lên trên, để quán độ tất cả những gì hiện diện trước mặt Ngài. Thì cái này cũng vậy, trong ta cũng đầy đủ hết. Khi mà các bạn tu thiền đó là ngồi ngay chỗ cái đùm Ruột đó, là cái Cây Bồ Đề thì nó thể hiện tất cả những cái hình hài, hạng nhất là dục. Như lúc tôi thiền cũng vậy, thấy cô gái rất đẹp. Bằng đầu (=ban đầu), thấy cái tay ngọc ngà, rồi thấy toàn thân ngọc ngà. Hỏi chớ, mình nhỏ tới lớn chưa gặp một cái cơ thể đẹp như vậy, muốn hay là không? À! Trong giai đoạn đó quan trọng, trong đó thức tâm niệm Phật thì một giai đoạn nữa thấy mình bay đến sông Bỉ Ngạn, bên kia sông nhiều cô rất đẹp, ngoắc! Mình cũng giữ cái từ tâm mà để vượt qua mà thôi, chớ không phải là "Tôi thích cô đó tôi tới. Tôi thích cô đó, tới" đi giữa sông rồi cũng chìm! Không có cái chữ Thích, không có động ở đó! Phải giữ cái Không mới qua được. Nếu mà không nuôi dưỡng cái Không thì không qua được. Cho nên, những người tu Vô Vi rốt ráo cố gắng tu thì nó dọn cái dục tính lên trung tim bộ đầu, thì nó phải thể hiện cái đó. Cái dục tính thì nó dan díu với những phần âm. Cho nên, chúng ta phải cương quyết trụ đảnh thì nó giải tỏa, dùng điển đi lên, thì những phần đó nó sẽ dang! Cũng như tôi đã thường nói với các bạn rằng khi tôi thiền là có 4 cô ngồi 4 góc, lúc tôi cố công tu đó, nhưng mà không bao giờ đuổi nó đi, tôi mới nguyện Trời Phật: "Tôi thành đạo, sẽ dẫn những người đi tu" thì lúc đó tôi được đi rồi thì những người đó cũng đồng được đi tu, là từ đó về sau không có 4 vị đó theo tôi nữa, không có sự dan díu về tình ái với tôi nữa, hết rồi! Mà ai cũng có cái đó, đàn ông cũng có, đàn bà cũng có. Cho nên, chúng ta dùng cái nguyên ý Nam Mô A Di Đà Phật để trì niệm thành một lực lượng để giải tỏa những sự phiền muộn sái quấy, hậu quả của phiền muộn sái quấy là dục tính. Mà chúng ta đổi dời được cái dục tính đi lên rồi thì không còn sự phiền muộn sái quấy ở tương lai nữa.

    #0644 Con mắt âm dương. Huệ nhãn. Mở huệ. Trung Thiên Thế Giới.

    Play Episode Listen Later Feb 22, 2022 3:19


    Hỏi: Kính thưa Thầy, con muốn hỏi cái này, nó cũng trong cái đạo pháp, nhưng thưa Thầy, con muốn biết rõ sự khác nhau giữa Con Mắt Âm Dương, và người có Huệ Nhãn, và Cái Tầm Mắt Điển Quang, có nghĩa là con người mở được cái mỏ ác mình đó, nó khác nhau ở cái chỗ nào? Xin Thầy cho biết. Thầy: Cặp Mắt Âm Dương thì thấy ma quỷ, mở mắt vầy cũng thấy, thấy người qua người lại, thấy đi ra đi vô, thấy hết! Đó là Mắt Âm Dương. Lúc nào cũng thấy mà thấy ma thôi, ma quỷ thôi! Còn mở Huệ Nhãn là khác, mở Huệ Nhãn là nó thấy Thần, Tiên, Thánh, Phật. Còn cái phần kia nó chỉ thấy cái cõi dưới thôi và nó đi chơi vậy thôi nó không là biến thể thành Tiên Phật mà không phải chánh. Còn Huệ Nhãn nó thấy, nó thấy cả Cõi Âm và Cõi Dương. Mà cái Huệ tùy theo công năng tu học: tu càng cao thì càng được mở. Nếu ở thế gian thì nó mở ngay chỗ trung tim chân mày, và Trung Thiên Thế Giới, nó trung tim cái trán, mà Bồng Lai nó ở ngay chỗ mỏ ác, Phật Giới nó ở chỗ này (=chỉ đỉnh đầu). Thì những người tu mà đi tới Trung Tâm Điển Quang thì có quyền tiến tới học hỏi nơi Thiên Tiên và từ đó sẽ bước vào Phật Giới tu luyện. Cho nên, Trung Thiên Thế Giới là nhiều người thích đi chơi, bởi vì cảnh nguy nga ngoạn mục, kiến trúc tối tân, thích đi chơi, mà cũng thích làm phước nữa! Mà những người được nhận lãnh thu hút của luồng điển của Ngọc Hoàng Thượng Đế vô làm việc Trung Tâm Sinh Lực Càn Khôn Vũ Trụ, thì không bao giờ nghĩ chuyện đi chơi, đi đâu cũng nghĩ chuyện tận độ, thế gian kêu bằng chơi, nhưng mà người tới là chỉ tận độ mà thôi! Còn bước vào Phật rồi, nó không muốn tham gia bất cứ cái gì, giữ thanh tịnh để điêu luyện nguyên khí của thanh điển. Một thời gian sau mới lãnh nhiệm vụ thường độ chúng sanh. Cái đó cũng là một kỳ công ở tương lai chớ không phải nói, bây giờ nói đơn giản cho nghe, chớ không phải đạt, không phải dễ đạt! Phải trì kỳ chí trở về thật sự thanh tịnh mới hiểu cái nguyên lý này.

    #0643 Dã sâm 1000 năm. Thuốc quý do các vị Bồ tát phát nguyện xuống trần.

    Play Episode Listen Later Feb 21, 2022 2:30


    BĐ: Về hạnh Bồ Tát, cái bài giảng hôm qua, những loại thuốc quý do các vị Bồ Tát phát nguyện xuống trần để cứu độ chúng sanh: do nguyên hồn, hay do những mảnh hồn của các vị Bồ Tát đó, như cây sâm 1000 năm thường được nghe nói đến? Thầy: Cái đó là cái hạnh nguyện của Ngài. Khi mà Ngài bằng lòng làm những cái hạnh đó, thì Ngài phải lo về cái phận sự đó, luồng điển Ngài phải chiếu về đó, và làm cái việc cứu độ chúng sanh. À. Điển không à! Và cái điển của Ngài phải phân tán xuống cộng tác vô cái việc đó, thì mới phóng cái thanh khí ra ngoài được. Bởi vì cái sức mạnh của một vị Bồ tát là cái luồng điển nó lớn lắm, lớn rộng lắm, nó mới phân tán ra, mà từ 3 cõi nó làm việc, chiếu thường xuyên, thường độ, hạnh hi sinh luôn luôn, giúp cho 3 cõi. Thì đó là một Bồ Tát mới làm được. Chỉ là điển thôi! Nếu mà lấy vật chất, làm sao làm được, nó lạ hơn người ta! À, như những cây sâm mà bao nhiêu năm ở trên núi, kêu bằng Dã sâm đó. Người ta muốn sanh con, mà khi mà đẻ không ra, rặn không nổi, chỉ cắt có một lát, ngậm trong miệng một chặp là nó búng cái ra liền. Cho nên, bây giờ ở Hồng Kông cũng bán cả trăm ngàn đô la, 200 ngàn, 300 ngàn Hồng Kông đô la một cây. Cây có bây lớn chớ mấy, mắc chỗ đó! Nó cứ 10 năm nó có 1 nấc, 10 năm nó có 1 nấc, cứ mỗi một nấc là 10 năm. Mình coi có bao nhiêu nấc thì đánh giá nó đã sống bao nhiêu năm rồi. Giá trị ở trong một củ sâm đó. Cho nên, các bạn có thì giờ qua Hồng Kông vô cái gian hàng của người Trung Hoa Đại Lục đó, thì có để mấy trăm ngàn. Hồi đó tôi, hồi xưa, 1973, tôi với ông bạn có mua, mười mấy ngàn Hồng Kông đô la, có cây chút xíu à, đeo trước ngực đi về, mười mấy ngàn Hồng Kông đô la, hồi xưa chớ không phải bây giờ, 1973. Bây giờ đồng bạc nó không có giá trị bằng hồi xưa, bây giờ nó mắc hơn, tới mấy trăm ngàn. Hử? Sâm đó là Dã Sâm, sâm ở trên núi á, tình cờ người ta đi người ta gặp, cái sâm đó sâm trên núi.

    Claim Vovi Quotes

    In order to claim this podcast we'll send an email to with a verification link. Simply click the link and you will be able to edit tags, request a refresh, and other features to take control of your podcast page!

    Claim Cancel