POPULARITY
Categories
We wrześniu atak ransomware na miesiąc unieruchomił zakłady Jaguar Land Rover w UK. W październiku w Japonii zabrakło najpopularniejszego piwa, bo przestępcy zaszyfrowali część danych Asashi, giganta z branży spożywczej (u nas znany m.in. dzięki marce Peroni).A w Polsce? Polska jest w światowej czołówce ataków ransomware.Ofiarami przestępców padają nie tylko giganci o międzynarodowym zasięgu. Średnia wartość okupu płaconego przez firmy w Polsce napastnikom to kilkadziesiąt tysięcy złotych. Choć są wpłaty liczone w miliony. To sporo mówi o tym, w kogo uderzają hakerzy. Robert Milewski i Dariusz Włodarczyk z Nest Banku wyjaśniają, że celem są i wielkie firmy i te najmniejsze. W pierwszym przypadku są to ataki celowane, poprzedzone drobiazgowymi przygotowaniami. W drugim przestępcy po prostu skanują sieć w poszukiwaniu luk w systemach IT.W Polsce co trzecia firma miała do czynienia z atakiem ransomware. Jesteśmy atakowani przez zorganizowane grupy przestępcze oraz agentów zagranicznych służb. Polska jest w top 3 najczęściej atakowanych krajów na świecie.Jak się bronić przed ransomware? Zapraszamy do wysłuchania i obejrzenia podcastu!
„Polka. Słowo, w którym tkwi życie. Chwyciłam się go jak obietnicy” – pisze o swojej babce, Apolonii Machczyńskiej-Świątek, jej jedyna wnuczka, Grażyna Plebanek.Apolonia Machczyńska-Świątek w czasie II wojny światowej ukrywała Żydów, którym udało się uciec przed likwidacją getta w Kocku. W styczniu 1943 roku została zastrzelona przez Niemców. Dzięki zeznaniom jednej z uratowanych Żydówek, Rywki Goldfinger, została uhonorowana tytułem Sprawiedliwej wśród Narodów Świata.O Apolonii, przez najbliższych nazywanej Polą, napisano i powiedziano bardzo dużo. Zawsze w kontekście jej śmierci — śmierci męczeńskiej, pomnikowej. A Grażyna Plebanek napisała książkę o jej życiu. Choć, jak przyznaje, było to trudne: „Bo babka umierała wiele razy. W Annopolu, w miejscu jej egzekucji. W zeznaniach Niemca. W reportażach. Na scenie”.Kluczem do napisania opowieści o babce w świetle jej życia, a nie w cieniu śmierci, było wyzwolenie jej historii z tragicznego mitu, w którym to nie ona decydowała o swoim losie, lecz została złożona w ofierze.Grażyna Plebanek podążała tropem słów i zdań, w których był ruch i życie.Dlatego o jej książce „Pola. Ukryte życie Apolonii Machczyńskiej-Świątek” najlepiej rozmawiać w ruchu. Tak właśnie zrobiłyśmy, umawiając się na spacer po Brukseli, mieście, w którym autorka mieszka od 20 lat.Opowieść o Brukseli – mieście w ruchu, w ciągłej przebudowie, gwarnym, hałaśliwym i zachwycającym – przeplata się z opowieścią o życiu Apolonii, Poli, Polki.Prowadzenie: Agata KasprolewiczGość: Grażyna PlebanekKsiążki:„Pola. Ukryte życie Apolonii Machczyńskiej-Świątek” / Wydawnictwo Agora„Bruksela. Zwierzęcość w mieście” / Wydawnictwo Wielka Litera---------------------------------------------Raport o stanie świata to audycja, która istnieje dzięki naszym Patronom, dołącz się do zbiórki ➡️ https://patronite.pl/DariuszRosiakSubskrybuj newsletter Raportu o stanie świata ➡️ https://dariuszrosiak.substack.comKoszulki i kubki Raportu ➡️ https://patronite-sklep.pl/kolekcja/raport-o-stanie-swiata/ [Autopromocja]
Reporter Radia Wnet Mikołaj Murkociński jest w miejscowości Annaya, gdzie Leon XIV jako pierwszy papież w dziejach będzie modlił się przy grobie najbardziej znanego maronickiego świętego – św. Szarbela. Choć jest zimno i pada rzęsisty deszcz, okolice sanktuarium wypełniły tłumy Libańczyków oraz przybyłych pielgrzymów.Jest bardzo dużo ludzi, bardzo dużo Libańczyków (…) dystrybuowane są flagi Libanu i Watykanu oraz pamiątkowe chorągiewki pielgrzymki Leona XIV– relacjonuje Murkociński.Dzień rozpoczyna się w miejscowości Annayy, następnie papież uda się m.in. do sanktuarium Matki Bożej Pani Libanu w Harissie, a także do centrum Bejrutu, gdzie na Placu Męczenników odbędzie się spotkanie ekumeniczne. Wieczorem papież spotka się z młodzieżą. Jest to pierwsza apostolska podróż zagraniczna Leona XIV.https://wnet.fm/2025/11/30/papiez-w-bejrucie-prawda-i-pojednanie-droga-do-pokoju/„Libańczycy są rzemieślnikami pokoju”W przemówieniu, wygłoszonym mimo ulewy, Leon XIV podkreślał determinację mieszkańców kraju.Libańczycy są rzemieślnikami pokoju. Mimo wszystkich przeciwności potraficie budować przyszłość– mówił, wzywając polityków i duchownych różnych obrządków do wspólnego działania na rzecz pokoju.Reporter Wnet obserwował przygotowania w górach Libanu wraz z lokalną rodziną. Wszędzie widać banery i entuzjazm, znacznie większy niż podczas niedawnej wizyty papieskiej w Turcji.Mimo intensywnego programu i trudnych warunków część uczestników pielgrzymki podkreśla, że atmosfera wynagradza zmęczenie.
Evanjelium podľa Matúša 21,1-11 Vstup do Jeruzalema Keď sa priblížili k Jeruzalemu a prišli do Betfagé pri Olivovom vrchu, poslal Ježiš dvoch učeníkov a povedal im: Choďte do dediny, ktorá je pred vami, a hneď nájdete oslicu priviazanú a osliatko s ňou; odviažte a priveďte mi ich. A ak by vám niekto hovoril niečo, povedzte, že Pán […]
Choćbym chciał, na przykład ze względu na ważny społecznie problem, a przede wszystkim na współodczuwanie z ludzką krzywdą – to po prostu nie potrafię. Nie ufam Wojciechowi Smarzowskiemu, głęboko i od dawna, nie tylko ostatnio, po seansie „Domu dobrego”. Nie ufam, tak jak nie ufam Magdalenie Środzie, ilekroć usiłuje wcielić się w chłopkę albo Janowi Hartmanowi wmawiającemu sobie sprawiedliwy gniew z powodu nieetycznych postaw w sferze publicznej.
Randki z Maryją mu nie wystarczyły. Ksiądz Chmielewski poszedł dalej, na randkę z kobietą. I to niejedną. W dodatku zamężną. Choć przełożeni salezjanie wiedzieli, nic nie zrobili. Czy były lider Wojowników Maryi odpowie za cudzołóstwo? Jakie to ma dla nas znaczenie? #IPPTV #KtórędyDoNieba #Chmielewski #kler ----------------------------------------------------
Gościem tego odcinka podcastu jest ikona polskich biegów górskich - Izabela Zatorska-Pleskacz: wielokrotna mistrzyni Polski, wicemistrzyni świata, dwukrotna mistrzyni Europy oraz czterokrotna zdobywczyni Pucharu Świata.Na co dzień pracuje jako trenerka i nauczycielka wychowania fizycznego na Podkarpaciu. Wspólnie z Jaromirem Kwiatkowskim wydała książkę „Gambate! Daj z siebie wszystko!”, będącą obszernym wywiadem-rzeką.Na przestrzeni swojej kariery pani Izabela zgromadziła imponującą liczbę pucharów i medali. Każde z tych wyróżnień to także historia - pełna wyjazdów, spotkań i przeżyć, które ukształtowały ją jako sportowczynię i jako człowieka.W tym podcaście usłyszysz fragment tych opowieści. Choć wiele z nich wydarzyło się lata temu, nadal budzą w naszej rozmówczyni ogromne emocje.Z rozmowy dowiesz się między innymi: • Jak rozpoczęła się biegowa droga pani Izabeli? • W jaki sposób łączyła macierzyństwo, studia i trening na najwyższym poziomie? • Jak trafiła do biegów górskich? • Jak wyglądały jej zwycięstwa „od środka”? • Dlaczego musiała podjąć decyzję o zakończeniu kariery? • Jak z jej perspektywy przebiegał projekt „Elbrus–Zatorska 2016”?Rozmowę prowadzi Joanna Jóźwik i Katarzyna Zawistowska. Partnerem tego odcinka jest woj. podlaskie.Link do zakupu książki: https://www.winyl-books.pl/produkt/gambate-daj-z-siebie-wszystko-wywiad-rzeka-z-izabela-zatorska-pleskacz/?srsltid=AfmBOoraPPnDL4la14xCB0YBmnRLQ57qiQrbiZo5aXSo4XYAtfQBJKzb
Komornik - zawód „raczej” znienawidzony…Komorników „prawie” nikt nie lubi.Dłużnik, nienawidzi, bo komornik czegoś od niego chce. Z reguły jego hajs albo mienie - samochód, dom albo ulubioną gitarę.Wierzyciel też nienawidzi, bo w wielu przypadkach jego egzekucja kończy się niczym. Także nienawidzi komornika, Sąd, cały wymiar sprawiedliwości, nie wyłączając mecenasa, który kasę miał odzyskać. Matki nienawidzą, bo czekają na alimenty, a dłużnik jeździ nowym B, M albo V. Ojcowie też nienawidzą, z podobnych przyczyn, choć to oni - tak przypuszczam - są częściej ukryci w swoim B, M albo V. I nie pytajcie mnie dlaczego tak właśnie jest, bo nie wiem. Ale intuicja mi mówi, że mam rację. Prasa, radio i telewizja („gazety lub czasopisma”), też nienawidzą komorników. Choć tutaj ukryta jest podwójna moralność „pismaków”.W gruncie rzeczy, pod tą nienawiścią, kryje się miłość do skandalu i złych newsów. Także jak się można kogoś uczepić i przyczepić, to robią to z wielką przyjemnością. A że nienawiść się dobrze sprzedaje, to nienawidzą najlepiej jak potrafią. W końcu dobrych newsów nikt nie ogląda. (Ciekawe jak taki pismak potem śpi i czy się wysypia). I wiesz co?POZORY MYLĄ…Bo ten komornik - którego możesz niesłusznie identyfikować ze słynnym obrazem Feliksa Falka - ma przerąbane na wielu płaszczyznach. Jak bardzo, dowiesz się z 78 odcinka podcastu Toga bez wroga.Rozmawiam z Przemysławem Małeckim, komornikiem i rzecznikiem prasowym Krajowej Rady Komorniczej. To rozmowa pełna grozy, zwrotów akcji, ale też sytuacji rodem z Alternatyw 4. Rzeczywistość komornika jest na różnych poziomach przerażająca. Jeśli narzekasz na to jak jest u Ciebie, koniecznie obejrzyj. Rozmawiamy o:- tym jak ustawodawca "wymyślił" ten "wolny" (z pozoru) zawód "na nowo" - trudach tego zawodu, emocjach i mocnych sytuacjach- pieniądzach, rozliczeniach i postawie instytucji o nazwie Skarb Państwa- malwersacjach, złej prasie i nadzorze nad komornikami- podwójnej moralności niektórych rodaków…- aktualnym sposobie wykonywania tego zawodu- bezskutecznych egzekucjach i ich przyczynach- tym, co profesjonalny pełnomocnik może zrobić, by egzekucja szła lepiej, niż idzie (pro tip).
Rozmowa zaczęła się od kultowej sceny z Chłopców z ferajny, którą słuchacze usłyszeli w charakterystycznym głębokim głosie Jarosława Łukomskiego. Ten filmowy wstęp tylko podkreślił, jak rozpoznawalnym głosem posługuje się gość audycji. Sam lektor, obecny w zawodzie od ponad czterech dekad, wspominał, że zaczynał jeszcze „w bardzo analogowych czasach”.Tym razem jednak rozmowa dotyczyła nie kina, lecz zagrożeń epoki sztucznej inteligencji. Łukomski ujawnił, że stał się ofiarą kradzieży głosu — firma, której nazw nie podaje, miała publikować w sieci spoty wideo czytane przez głos, który brzmiał prawie jak on, choć nigdy nie nagrał tych treści ani nie został o nie poproszony.Lektor opisuje pierwszy moment konfrontacji z nagraniem:„To było raczej doświadczenie takie, jakby ktoś podczas mojej nieobecności ograbił mój dom, bo pozbawił mnie czegoś”.Dodaje, że nie chodziło jedynie o utracone honorarium:„Pozbawili mnie pewnej części mojej tożsamości, za którą swój głos uważam”.Łukomski zaznacza, że wygenerowane nagrania były „akustycznie” niemal identyczne, ale w warstwie emocjonalnej i prozodycznej „nie mówiłby w taki sposób”. Mimo to rozpoznał w nich własny głos — głos użyty bez zgody i poza jego kontrolą.W jego imieniu interweniował Internetowy Bank Głosów Mikrofonika, z którym współpracuje także przy legalnym tworzeniu cyfrowego modelu głosu. Firma odpowiedzialna za sporne spoty odmówiła jednak jakiejkolwiek odpowiedzialności.„Państwo uznali, że nic kompletnie nic się nie stało, że głos nie jest częścią niczyjej tożsamości” – relacjonuje lektor.Po braku reakcji ze strony podmiotu publikującego spoty Łukomski zdecydował się na proces.„Złożyliśmy w zeszły piątek pozew do sądu. Będziemy oczekiwać na rozprawę” – mówi.To pierwsza taka sprawa w Polsce. Lektor nie ukrywa, że to postępowanie może okazać się kluczowe dla całej branży.„To nie jest walka tylko w moim imieniu, tylko w imieniu całej grupy ludzi, którzy wykonują podobny zawód” – podkreśla.Choć prawo nie nadąża za technologią, Łukomski czuje, że ma mocne podstawy etyczne i zapewniania prawników o słuszności swoich roszczeń.„To sprawa absolutnie do wygrania” – deklaruje z determinacją.
Jan Rafael Lupomesky, ekspert Warsaw Institute, podkreśla, że wizyta prezydenta Karola Nawrockiego w Pradze miała znaczenie wykraczające poza dyplomatyczny protokół. W Czechach odebrano ją jako sygnał, że Polska świadomie wybiera kierunek współpracy z najbliższym sąsiadem.Przywitanie było bardzo uroczyste. Czesi bardzo doceniają, że była to pierwsza zagraniczna wizyta pary prezydenckiej – odbierano to jako ważny gest– podkreśla ekspert.Choć prezydent odwiedzał już inne kraje, to politycznie liczy się właśnie pierwsza podróż pary prezydenckiej. To, jak mówi, najlepiej oddaje obecny klimat w relacjach polsko-czeskich.Lupomesky przypomina, że jeszcze kilka lat temu dystans między Polakami a Czechami był widoczny. Wszystko zmieniło się po rosyjskiej agresji na Ukrainę – wspólna pomoc i solidarność budowały nową jakość współpracy.Czesi całkowicie zmienili patrzenie na Polskę. Od 2022 roku jest ogromne zainteresowanie Polską, jej gospodarką i rozwojem. Stosunki stały się naprawdę bliskie– mówi. Wskazuje też na rosnącą mobilność, wzajemne inwestycje i cieplejsze więzi społeczne.Europa Środkowa chce odzyskać podmiotowośćJednym z najważniejszych wątków rozmów prezydenta Nawrockiego z czeskimi liderami była współpraca regionalna i rola Europy Środkowej w UE.Polska i Czechy zaczynają współkształtować Europę Środkową– ocenia Lupomesky. Jego zdaniem oba kraje chcą większego wpływu na unijną politykę, a rozmowy dotyczyły m.in. ETS-2, paktu migracyjnego czy kierunków zmian klimatycznych.Ekspert zwraca uwagę, że od lat stanowiska Polski i Czech są w wielu tematach zbieżne, a obecnie stają się coraz bardziej wpływowe:„Państwa Europy Środkowej były bardzo krytyczne wobec Zielonego Ładu. Dziś Parlament Europejski rewiduje te elementy, które były przez nas krytykowane od 2019 roku”.Lupomesky wyjaśnia, że po wyborach parlamentarnych Czechy czeka trudny proces tworzenia rządu. Zwycięzca wyborów, Andrej Babiš, pozostaje w konflikcie z prezydentem Petrem Pavlem, który opóźnia jego nominację ze względu na zarzuty dotyczące konfliktu interesów.To dwa przeciwstawne bieguny czeskiej polityki. Babiš wygrał wybory, ale prezydent Pavel nie chce go tak szybko mianować premierem– mówi ekspert.Dla czeskiej opinii publicznej toczące się negocjacje personalne są dziś główną osią politycznych emocji.W podsumowaniu wizyty Lupomesky zwraca uwagę na słowa prezydenta Nawrockiego, które – jego zdaniem – najlepiej oddają jej sens:„Polskę i Czechy łączy przeszłość, teraźniejszość i przyszłość”.Ekspert uważa, że oba kraje budują dziś realny, środkowoeuropejski blok, który może wpływać nie tylko na decyzje UE, ale w przyszłości również globalną politykę.
Choć skala wydarzenia w Amazonii była imponująca – dziesiątki tysięcy delegatów, pływające hotele i deklaracje o ratowaniu planety – rezultat okazał się rozczarowujący. Profesor Ziemowit Malecha podkreślił, że uczestnicy nie byli w stanie uzgodnić nawet treści końcowych konkluzji.W rozmowie wybrzmiewało jego zdumienie rozjazdem między deklaracjami a realnymi interesami państw. Jak relacjonował, część uczestników zablokowała możliwość wpisania do dokumentu stwierdzenia o potrzebie odchodzenia od paliw kopalnych.Państwo, które się tam zebrało nie potrafili się porozumieć jeżeli chodzi o konkluzję szczytu. (…) Bardzo wiele państw sabotowało podpisanie konkluzji, gdyż nie chciały, aby było wpisane tam, że paliwa kopalne są złe i należy je ograniczać– opisuje ekspert.Malecha zwrócił uwagę, że najwięksi gracze światowej gospodarki nie tylko nie planują odchodzenia od paliw kopalnych, ale wręcz biją rekordy wydobycia.Wskazał przede wszystkim Chiny.Chiny biją rekordy wydobycia węgla, dobijając do 5 miliardów ton rocznie. (…) Do tego dochodzą Indie, które już zapowiedziały zwiększenie bardzo duże wydobycia do półtorej miliarda tony– mówi.Stany Zjednoczone, jak zauważył, również nie wykazują entuzjazmu wobec polityki dekarbonizacji.Departament Energii Stanów Zjednoczonych i administracja już dawno porzuciła jakby cały ten pęd w kierunku dekarbonizacji rzekomego ratowania planety– wskazał.Dlatego – jego zdaniem – jakiekolwiek ostateczne deklaracje byłyby jedynie dokumentem bez realnego znaczenia:„To tylko pokazuje pewnego rodzaju fikcję tej sytuacji (…) gdyż wydobycie rośnie jak świat długi i szeroki”.Szczyt klimatyczny budzi też kontrowersje logistyczne i wizerunkowe. Jak opowiadał profesor, uczestników ulokowano na statkach zacumowanych w głębi Amazonii. W rozmowie zabrzmiała ironia dotycząca luksusu delegacji zestawionego z brakiem realnych efektów. Malecha nie ukrywał, że taka wyprawa mogłaby być dla wielu uczestników zwyczajnie atrakcyjną turystycznie podróżą – finansowaną z publicznych pieniędzy.Nowe badania: Amazonia rośnie jak nigdyW końcowej części rozmowy profesor podzielił się zaskakującymi obserwacjami z ostatnich publikacji naukowych. Według nich lasy Amazonii reagują na podwyższoną koncentrację dwutlenku węgla… przyspieszeniem wzrostu.Ku zdziwieniu i zaskoczeniu naukowców okazało się, że przyrost masy drzewnej w Amazonii jest bardzo, bardzo duży. Amazonia rośnie obecnie najlepiej jak tylko może– dodał.
Theo báo cáo do Văn phòng Liên Hiệp Quốc về Ma túy và Tội phạm (UNODC) công bố vào tháng 5 vừa qua, hoạt động sản xuất và buôn bán trái phép ma túy tổng hợp từ khu vực Tam giác Vàng ( khu vực nằm giữa biên giới ba nước Lào, Thái Lan, Miến Điện ) đã tăng gấp bội. Là quốc gia có đường biên giới chung với Lào, một trong 3 quốc gia của khu Tam Giác Vàng, Việt Nam đang phải đối phó với ngày càng nhiều đường dây buôn lậu ma túy tổng hợp từ nước láng giềng. Trả lời RFI Việt ngữ ngày 15/09/2025, nhà tội phạm học Lương Thanh Hải, giảng viên Trường Tư pháp hình sự và tội phạm học Griffith, Úc, và là chủ tịch Hội đồng nghiên cứu về tội phạm ma túy tại châu Á của Viện nghiên cứu AICS (Hoa Kỳ), trước hết nêu lên những tuyến đường mà ma túy tổng hợp xâm nhập vào Việt Nam : Lương Thanh Hải: Đến nay, việc thẩm lậu ma túy từ khu vực Tam Giác Vàng vào Việt Nam trải đều trên cả ba tuyến chính, đó là đường bộ, đường hàng không và đường biển. Việt Nam may mắn là không nằm trực tiếp trong vòng xoáy của Tam Giác Vàng. Thế nhưng Việt Nam lại là hàng xóm, chia sẻ đường biên trực tiếp với nước Lào, một trong ba nước của khu vực Tam Giác Vàng. Thành thử điều không tránh khỏi được là việc thẩm lậu ma túy, đặc biệt là ma túy tổng hợp, vào Việt Nam trải đều cả ba tuyến, đặc biệt là tuyến đường bộ. Báo cáo mới đây nhất của Liên Hiệp Quốc vào tháng 5 vẫn sử dụng các tài liệu của 63 tỉnh thành. Cho nên tôi cũng theo cái thói quen đó tạm thời đề cập đến các tỉnh trước ngày 01/07 năm nay, khi Việt Nam giảm xuống còn 34 tỉnh thành. Tôi lấy ví dụ đường biên giới Việt Nam và Lào, đặc biệt là các cái cửa khẩu Cầu Treo của Hà Tĩnh, Cha Lo của Quảng Bình và Lao Bảo của Quảng Trị, những vùng rất nóng bỏng, hoặc là tuyến Tây Bắc thì có những khu vực đặc biệt nóng bỏng ở Lóng Luông, Mộc Châu, Sơn La, hay là ở Lạng Sơn, vân vân... Các trục đường biên giới giữa Việt Nam và Lào là một trong những điểm nóng mà Cục cảnh sát phòng chống ma túy của Bộ Công an Việt Nam đã đưa vào tầm ngắm không chỉ bây giờ, mà từ rất lâu. Ngoài ra, tuyến biên giới Việt Nam - Cam Bốt cũng vậy. Ở các đường biên giữa hai nước như Tây Ninh, An Giang, Long An, giới buôn ma túy cũng lợi dụng các hoạt động thương mại, du lịch và vận tải đường bộ. Có thể nói rằng trên đường bộ, ngoài các khu vực cửa khẩu mà tôi có nhấn mạnh, với một đường biên giới trải dài tổng cộng hơn 3000 km tiếp giáp giữa Việt Nam, Lào, Cam Bốt, giữa Việt Nam và Trung Quốc, thì có thể nói rằng có rất nhiều đường mòn, lối mở. Lực lượng bộ đội biên phòng cũng như cảnh sát phòng chống ma túy của Việt Nam mặc dù đã chủ động và đã bố trí nhiều điểm chốt nhưng cũng không xuể được. Có thể nói nguồn nhân lực không thể kham hết được. RFI: Như vậy thì giữa Việt Nam với các nước láng giềng Lào, Cam Bốt, Trung Quốc, các lực lượng thực thi pháp luật có phối hợp với nhau để ngăn chận những đường dây đó? Lương Thanh Hải: Đó cũng là một trong những khía cạnh rất đáng ghi nhận. Nói gì thì nói, việc tăng cường hợp tác song phương và đa phương giữa Việt Nam và các nước láng giềng cũng có những tiến triển nhất định. Điều này đã được Ủy ban phòng chống ma túy và tội phạm của Liên Hiệp Quốc UNODC ghi nhận. Một điểm tôi muốn nhấn mạnh ở đây, đó chính là mô hình hợp tác song phương đường biên, mà chúng tôi hay gọi là Border Liaison Office, tức là việc bố trí song song lực lượng thực thi pháp luật của cả hai nước, bao gồm cảnh sát, biên phòng, hải quan, vân vân. Hai bên sẽ chia sẻ thông tin, kể cả thông tin tình báo, phối hợp các chuyên án để cùng nhau đánh sập các đường dây ma túy thẩm lậu giữa các nước với nhau. Tuy nhiên, thành công trong các chuyên án phối hợp song phương hoặc đa phương cũng chỉ dừng lại góc độ chừng mực nhất định. Việc thực thi pháp luật vẫn đang còn những hạn chế, bởi vì thứ nhất, có sự khác biệt về mặt luật pháp. Đôi khi việc bắt và đánh sập một đường dây ma túy sau đó còn liên quan đến việc truy tố, xét xử và thi hành án, thậm chí là có dẫn độ hay không? Tất cả những câu hỏi đó, những rào cản đó cũng góp phần làm cản trở hiệu quả mang tính chất bền vững trong hợp tác quốc tế về phòng chống tội phạm xuyên quốc gia. Ngoài cái đầu tiên đó là đường mòn, như tôi nói, rất phức tạp, có thể là điểm nóng nhất, thì đường biển cũng vậy. Đặc biệt trong giai đoạn Covid thì hầu hết đường biên giới của các nước đều đóng cả. Chính vì vậy, giai đoạn từ 2021 cho đến 2023 có thể nói là giai đoạn bùng nổ, không chỉ đối với Việt Nam hay ba nước khu vực Tam Giác Vàng, mà kể cả là Úc, Nhật hay Trung Quốc, kể cả Nam Mỹ, tất cả các hoạt động buôn bán vận chuyển trái phép ma túy tổng hợp đều tận dụng đường biển rất nhiều. Cho nên khu vực eo biển nằm ở Vịnh Thái Lan và đi qua eo biển Malacca có thể nói cũng là một trong những đường biển mà Việt Nam cần phải tập trung để hạn chế tối đa. Ngoài đường bộ và đường biển, đường hàng không và bưu kiện có thể nói cũng là một trong những hướng thẩm lậu ma túy nổi lên trong nhiều năm trở lại đây đối với Việt Nam, mà lực lượng thực thi pháp luật cũng đã ít nhiều có những thành công nhất định và đã phá được nhiều chuyên án liên quan vận chuyển trái phép ma túy tổng hợp bằng đường hàng không và bưu kiện vào Việt Nam. RFI: Với lượng bưu kiện nhập vào Việt Nam rất là lớn thì làm sao các cơ quan chức năng có thể kiểm tra để mà phát hiện được ma túy tổng hợp giấu trong những bưu kiện đó? Lương Thanh Hải: Đây là một trong những vấn đề rất là đau đầu và cũng là một trong những cái khó, bởi vì thứ nhất nó liên quan đến chính sách, pháp luật về kiểm soát và giám sát hàng hóa của từng nước. Việt Nam cũng vậy, không tránh khỏi những vướng mắc và khó khăn. Chẳng hạn về phương tiện trang thiết bị cho các lực lượng thực thi pháp luật, không phải cơ quan nào cũng đều được trang bị một cách tối tân nhất như ở các nước phương Tây. Đó cũng là một hạn chế làm giảm thiểu khả năng phát hiện đối với lực lượng thực thi pháp luật của Việt Nam đối với các đối tượng vận chuyển ma túy qua đường hàng không, hoặc là đường bưu kiện. Ngoài ra, những phương thức, thủ đoạn của các đối tượng vận chuyển ngày càng tinh vi hơn, không chỉ là giấu trong vali hay các vật dụng, vân vân. Có nhiều đối tượng còn nuốt vào trong bụng và thậm chí còn phẫu thuật để nhét vào các bộ phận của cơ thể, vân vân... Tất cả những điều đó đặt ra những thách thức và đòi hỏi các lực lượng thực thi pháp luật phải nâng cao hơn nữa trình độ nghiệp vụ, cùng với việc sử dụng phối hợp các trang thiết bị. Hiện nay, đối với Việt Nam thì Cảnh sát Liên bang Úc AFP cũng hỗ trợ rất nhiều cả về vật chất lẫn chương trình đào tạo, hỗ trợ về trang thiết bị. Ở góc độ nhà nghiên cứu và cũng là người thúc đẩy mối quan hệ hợp tác giữa lực lượng thực thi pháp luật Úc và Việt Nam, tôi hy vọng trong thời gian tới sẽ có nhiều hỗ trợ về trang thiết bị tối tân hơn. Ví dụ như các máy tia hồng ngoại có thể rà soát các loại chất ma túy qua đường bưu kiện và đường hàng không, hoặc là có thể có các khóa huấn luyện chuyên sâu đặc biệt đối với các detective dog, chó nghiệp vụ, để hỗ trợ Việt Nam trong quá trình điều tra, phát hiện và suy xét các chuyên án ma túy liên quan đến đường hàng không. RFI: Cũng nói về hợp tác giữa Việt Nam với Úc, bây giờ có những đường dây vận chuyển ma túy tổng hợp từ Việt Nam sang Úc, chắc là qua đường hàng không nhiều hơn, hay không? Như vậy hai nước phối hợp như thế nào để ngăn chặn những đường dây đó? Đúng vậy. Tuy nhiên, so với mặt bằng chung, so với các nước khác, việc vận chuyển từ Việt Nam trực tiếp sang Úc thì số lượng không đáng kể. Theo báo cáo hàng năm của Ủy ban nghiên cứu về tội phạm và ma túy của Úc, hầu hết các đối tượng vận chuyển ma túy tổng hợp từ Việt Nam qua Úc với số lượng vừa phải, nhỏ lẻ. Tức là nếu căn cứ theo định lượng tội danh của khung hình sự thì nó cũng ít nghiêm trọng, chứ không phải là hàng tạ hay hàng tấn, như khối lượng từ Tam Giác Vàng thẩm lậu vào Việt Nam. Các đối tượng vận chuyển như vậy thì rơi vào các nhóm thứ yếu, có thể là những du học sinh, những người lớn tuổi, những người nhẹ dạ cả tin cầm hành lý hộ, vân vân. Tuy nhiên, ở góc độ về thực thi pháp luật, hợp tác giữa Cảnh sát Liên bang Úc AFP và cảnh sát Việt Nam khá chặt chẽ, bởi vì AFP là một trong những lực lượng thực thi pháp luật triển khai khá sớm con người cụ thể ở đại sứ quán ở Hà Nội cũng như lãnh sự quán ở thành phố Hồ Chí Minh . Mô hình thành lập trung tâm phòng chống tội phạm xuyên quốc gia Việt - Úc có thể nói là một trong những mô hình đầu tiên mà một lực lượng cảnh sát ngoài Việt Nam, cụ thể là Úc, phối hợp cùng Tổng cục Cảnh sát trước đây, bây giờ là văn phòng cơ quan điều tra phụ trách. Cả hai bên đã phối hợp và xây dựng và đặt tại trụ sở thành phố Hồ Chí Minh. Trung tâm phòng chống tội phạm xâm quốc gia này hoạt động khá hiệu quả, là nơi trung chuyển, cung cấp, trao đổi thông tin, cả thông tin tình báo lẫn thông tin về các loại tội phạm, đặc biệt là về ma túy, để giúp lực lượng thực thi pháp luật cả hai nước có cơ sở để triển khai các hoạt động phòng chống hiệu quả.
Czarne stylizacje zimowe wydają się banalnym rozwiązaniem, ale nie zimą 2025–2026. Choć kuszący burgund, klasyczny brąz i szarość mają teraz swój moment, do czarnych total looków wracamy z ekscytacją. W tym sezonie to na bazie czerni nie tylko eksperymentujemy z majestatycznym minimalizmem, ale przede wszystkim tworzymy kombinacje łączące różne style, skrajności i trendy. Autorka: Ewelina Kołodziej Artykuł przeczytasz pod linkiem: https://www.vogue.pl/a/czarny-total-look-trend-jak-nosic-zima-2025-2026
Theo báo cáo do Văn phòng Liên Hiệp Quốc về Ma túy và Tội phạm (UNODC) công bố vào tháng 5 vừa qua, hoạt động sản xuất và buôn bán trái phép ma túy tổng hợp từ khu vực Tam giác Vàng ( khu vực nằm giữa biên giới ba nước Lào, Thái Lan, Miến Điện ) đã tăng gấp bội. Là quốc gia có đường biên giới chung với Lào, một trong 3 quốc gia của khu Tam Giác Vàng, Việt Nam đang phải đối phó với ngày càng nhiều đường dây buôn lậu ma túy tổng hợp từ nước láng giềng. Trả lời RFI Việt ngữ ngày 15/09/2025, nhà tội phạm học Lương Thanh Hải, giảng viên Trường Tư pháp hình sự và tội phạm học Griffith, Úc, và là chủ tịch Hội đồng nghiên cứu về tội phạm ma túy tại châu Á của Viện nghiên cứu AICS (Hoa Kỳ), trước hết nêu lên những tuyến đường mà ma túy tổng hợp xâm nhập vào Việt Nam : Lương Thanh Hải: Đến nay, việc thẩm lậu ma túy từ khu vực Tam Giác Vàng vào Việt Nam trải đều trên cả ba tuyến chính, đó là đường bộ, đường hàng không và đường biển. Việt Nam may mắn là không nằm trực tiếp trong vòng xoáy của Tam Giác Vàng. Thế nhưng Việt Nam lại là hàng xóm, chia sẻ đường biên trực tiếp với nước Lào, một trong ba nước của khu vực Tam Giác Vàng. Thành thử điều không tránh khỏi được là việc thẩm lậu ma túy, đặc biệt là ma túy tổng hợp, vào Việt Nam trải đều cả ba tuyến, đặc biệt là tuyến đường bộ. Báo cáo mới đây nhất của Liên Hiệp Quốc vào tháng 5 vẫn sử dụng các tài liệu của 63 tỉnh thành. Cho nên tôi cũng theo cái thói quen đó tạm thời đề cập đến các tỉnh trước ngày 01/07 năm nay, khi Việt Nam giảm xuống còn 34 tỉnh thành. Tôi lấy ví dụ đường biên giới Việt Nam và Lào, đặc biệt là các cái cửa khẩu Cầu Treo của Hà Tĩnh, Cha Lo của Quảng Bình và Lao Bảo của Quảng Trị, những vùng rất nóng bỏng, hoặc là tuyến Tây Bắc thì có những khu vực đặc biệt nóng bỏng ở Lóng Luông, Mộc Châu, Sơn La, hay là ở Lạng Sơn, vân vân... Các trục đường biên giới giữa Việt Nam và Lào là một trong những điểm nóng mà Cục cảnh sát phòng chống ma túy của Bộ Công an Việt Nam đã đưa vào tầm ngắm không chỉ bây giờ, mà từ rất lâu. Ngoài ra, tuyến biên giới Việt Nam - Cam Bốt cũng vậy. Ở các đường biên giữa hai nước như Tây Ninh, An Giang, Long An, giới buôn ma túy cũng lợi dụng các hoạt động thương mại, du lịch và vận tải đường bộ. Có thể nói rằng trên đường bộ, ngoài các khu vực cửa khẩu mà tôi có nhấn mạnh, với một đường biên giới trải dài tổng cộng hơn 3000 km tiếp giáp giữa Việt Nam, Lào, Cam Bốt, giữa Việt Nam và Trung Quốc, thì có thể nói rằng có rất nhiều đường mòn, lối mở. Lực lượng bộ đội biên phòng cũng như cảnh sát phòng chống ma túy của Việt Nam mặc dù đã chủ động và đã bố trí nhiều điểm chốt nhưng cũng không xuể được. Có thể nói nguồn nhân lực không thể kham hết được. RFI: Như vậy thì giữa Việt Nam với các nước láng giềng Lào, Cam Bốt, Trung Quốc, các lực lượng thực thi pháp luật có phối hợp với nhau để ngăn chận những đường dây đó? Lương Thanh Hải: Đó cũng là một trong những khía cạnh rất đáng ghi nhận. Nói gì thì nói, việc tăng cường hợp tác song phương và đa phương giữa Việt Nam và các nước láng giềng cũng có những tiến triển nhất định. Điều này đã được Ủy ban phòng chống ma túy và tội phạm của Liên Hiệp Quốc UNODC ghi nhận. Một điểm tôi muốn nhấn mạnh ở đây, đó chính là mô hình hợp tác song phương đường biên, mà chúng tôi hay gọi là Border Liaison Office, tức là việc bố trí song song lực lượng thực thi pháp luật của cả hai nước, bao gồm cảnh sát, biên phòng, hải quan, vân vân. Hai bên sẽ chia sẻ thông tin, kể cả thông tin tình báo, phối hợp các chuyên án để cùng nhau đánh sập các đường dây ma túy thẩm lậu giữa các nước với nhau. Tuy nhiên, thành công trong các chuyên án phối hợp song phương hoặc đa phương cũng chỉ dừng lại góc độ chừng mực nhất định. Việc thực thi pháp luật vẫn đang còn những hạn chế, bởi vì thứ nhất, có sự khác biệt về mặt luật pháp. Đôi khi việc bắt và đánh sập một đường dây ma túy sau đó còn liên quan đến việc truy tố, xét xử và thi hành án, thậm chí là có dẫn độ hay không? Tất cả những câu hỏi đó, những rào cản đó cũng góp phần làm cản trở hiệu quả mang tính chất bền vững trong hợp tác quốc tế về phòng chống tội phạm xuyên quốc gia. Ngoài cái đầu tiên đó là đường mòn, như tôi nói, rất phức tạp, có thể là điểm nóng nhất, thì đường biển cũng vậy. Đặc biệt trong giai đoạn Covid thì hầu hết đường biên giới của các nước đều đóng cả. Chính vì vậy, giai đoạn từ 2021 cho đến 2023 có thể nói là giai đoạn bùng nổ, không chỉ đối với Việt Nam hay ba nước khu vực Tam Giác Vàng, mà kể cả là Úc, Nhật hay Trung Quốc, kể cả Nam Mỹ, tất cả các hoạt động buôn bán vận chuyển trái phép ma túy tổng hợp đều tận dụng đường biển rất nhiều. Cho nên khu vực eo biển nằm ở Vịnh Thái Lan và đi qua eo biển Malacca có thể nói cũng là một trong những đường biển mà Việt Nam cần phải tập trung để hạn chế tối đa. Ngoài đường bộ và đường biển, đường hàng không và bưu kiện có thể nói cũng là một trong những hướng thẩm lậu ma túy nổi lên trong nhiều năm trở lại đây đối với Việt Nam, mà lực lượng thực thi pháp luật cũng đã ít nhiều có những thành công nhất định và đã phá được nhiều chuyên án liên quan vận chuyển trái phép ma túy tổng hợp bằng đường hàng không và bưu kiện vào Việt Nam. RFI: Với lượng bưu kiện nhập vào Việt Nam rất là lớn thì làm sao các cơ quan chức năng có thể kiểm tra để mà phát hiện được ma túy tổng hợp giấu trong những bưu kiện đó? Lương Thanh Hải: Đây là một trong những vấn đề rất là đau đầu và cũng là một trong những cái khó, bởi vì thứ nhất nó liên quan đến chính sách, pháp luật về kiểm soát và giám sát hàng hóa của từng nước. Việt Nam cũng vậy, không tránh khỏi những vướng mắc và khó khăn. Chẳng hạn về phương tiện trang thiết bị cho các lực lượng thực thi pháp luật, không phải cơ quan nào cũng đều được trang bị một cách tối tân nhất như ở các nước phương Tây. Đó cũng là một hạn chế làm giảm thiểu khả năng phát hiện đối với lực lượng thực thi pháp luật của Việt Nam đối với các đối tượng vận chuyển ma túy qua đường hàng không, hoặc là đường bưu kiện. Ngoài ra, những phương thức, thủ đoạn của các đối tượng vận chuyển ngày càng tinh vi hơn, không chỉ là giấu trong vali hay các vật dụng, vân vân. Có nhiều đối tượng còn nuốt vào trong bụng và thậm chí còn phẫu thuật để nhét vào các bộ phận của cơ thể, vân vân... Tất cả những điều đó đặt ra những thách thức và đòi hỏi các lực lượng thực thi pháp luật phải nâng cao hơn nữa trình độ nghiệp vụ, cùng với việc sử dụng phối hợp các trang thiết bị. Hiện nay, đối với Việt Nam thì Cảnh sát Liên bang Úc AFP cũng hỗ trợ rất nhiều cả về vật chất lẫn chương trình đào tạo, hỗ trợ về trang thiết bị. Ở góc độ nhà nghiên cứu và cũng là người thúc đẩy mối quan hệ hợp tác giữa lực lượng thực thi pháp luật Úc và Việt Nam, tôi hy vọng trong thời gian tới sẽ có nhiều hỗ trợ về trang thiết bị tối tân hơn. Ví dụ như các máy tia hồng ngoại có thể rà soát các loại chất ma túy qua đường bưu kiện và đường hàng không, hoặc là có thể có các khóa huấn luyện chuyên sâu đặc biệt đối với các detective dog, chó nghiệp vụ, để hỗ trợ Việt Nam trong quá trình điều tra, phát hiện và suy xét các chuyên án ma túy liên quan đến đường hàng không. RFI: Cũng nói về hợp tác giữa Việt Nam với Úc, bây giờ có những đường dây vận chuyển ma túy tổng hợp từ Việt Nam sang Úc, chắc là qua đường hàng không nhiều hơn, hay không? Như vậy hai nước phối hợp như thế nào để ngăn chặn những đường dây đó? Đúng vậy. Tuy nhiên, so với mặt bằng chung, so với các nước khác, việc vận chuyển từ Việt Nam trực tiếp sang Úc thì số lượng không đáng kể. Theo báo cáo hàng năm của Ủy ban nghiên cứu về tội phạm và ma túy của Úc, hầu hết các đối tượng vận chuyển ma túy tổng hợp từ Việt Nam qua Úc với số lượng vừa phải, nhỏ lẻ. Tức là nếu căn cứ theo định lượng tội danh của khung hình sự thì nó cũng ít nghiêm trọng, chứ không phải là hàng tạ hay hàng tấn, như khối lượng từ Tam Giác Vàng thẩm lậu vào Việt Nam. Các đối tượng vận chuyển như vậy thì rơi vào các nhóm thứ yếu, có thể là những du học sinh, những người lớn tuổi, những người nhẹ dạ cả tin cầm hành lý hộ, vân vân. Tuy nhiên, ở góc độ về thực thi pháp luật, hợp tác giữa Cảnh sát Liên bang Úc AFP và cảnh sát Việt Nam khá chặt chẽ, bởi vì AFP là một trong những lực lượng thực thi pháp luật triển khai khá sớm con người cụ thể ở đại sứ quán ở Hà Nội cũng như lãnh sự quán ở thành phố Hồ Chí Minh . Mô hình thành lập trung tâm phòng chống tội phạm xuyên quốc gia Việt - Úc có thể nói là một trong những mô hình đầu tiên mà một lực lượng cảnh sát ngoài Việt Nam, cụ thể là Úc, phối hợp cùng Tổng cục Cảnh sát trước đây, bây giờ là văn phòng cơ quan điều tra phụ trách. Cả hai bên đã phối hợp và xây dựng và đặt tại trụ sở thành phố Hồ Chí Minh. Trung tâm phòng chống tội phạm xâm quốc gia này hoạt động khá hiệu quả, là nơi trung chuyển, cung cấp, trao đổi thông tin, cả thông tin tình báo lẫn thông tin về các loại tội phạm, đặc biệt là về ma túy, để giúp lực lượng thực thi pháp luật cả hai nước có cơ sở để triển khai các hoạt động phòng chống hiệu quả.
Rozmowa w Poranku Radia Wnet z Szymonem Huptysiem rozpoczęła się od pytania o realne możliwości finansowania CPK – projektu, który po zmianie władzy ugrzązł w niepewności, a którego koszty narastają z każdym miesiącem zwłoki. Huptyś od razu zaznaczył, że problemem nie jest wartość działek wokół lotniska Chopina ani potencjał samego projektu, lecz brak konsekwencji i rezygnacja z zewnętrznego kapitału, który od początku powinien być fundamentem budowy CPK. Podkreślił, że dopiero dziś, z opóźnieniem, decydenci zaczynają rozumieć skalę inwestycji i fakt, że państwowe porty lotnicze nie będą w stanie jej udźwignąć samodzielnie.Inwestycja w Centralny Port Komunikacyjny – lotnisko i cała sieć kolejowa – jest bardzo kosztochłonna, ale rynkowo uzasadniona. Błędem było zrezygnowanie z wkładu finansowego, jaki oferowało francusko-australijskie konsorcjum. To była krótkowzroczna decyzja, która będzie miała daleko idące konsekwencje– powiedział.Jego zdaniem rezygnacja z kapitału zagranicznego została uzasadniona narracją o „repolonizacji”, choć inwestor i tak miał mieć jedynie pakiet mniejszościowy. Dziś – jak podkreśla – rząd sam dochodzi do wniosku, że bez zagranicznych środków się nie da.Co dalej z lotniskiem Chopina? Ogromna szansa, której nie wolno zmarnowaćHuptyś stonował emocje wokół sprzedaży lotniska, ale zaznaczył, że przestrzeń po jego zamknięciu będzie unikalna.To tak wielka przestrzeń, że jest ogromna szansa, aby stworzyć coś nowego, wartościowego, coś co na długie lata będzie służyć mieszkańcom– stwierdził.Stowarzyszenie TAK dla CPK nie narzuca jednego scenariusza, ale podkreśla, że Warszawa nigdy nie miała potencjału urbanistycznego porównywalnego z taką „uwolnioną” działką.75 proc. cięć w programie kolejowym: cios w bezpieczeństwo i spójność krajuKolejna część rozmowy dotyczyła decyzji obecnego rządu o ograniczeniu programu kolejowego CPK o 75 proc. To zamroziło projekty, które były kluczowe nie tylko dla rozwoju, lecz także dla bezpieczeństwa.https://wnet.fm/2025/11/20/dr-orzel-cpk-tuska-pod-niemieckie-interesy-amerykanie-pytaja-gdzie-tory-na-wschod/Program kolejowy został wycięty o 75 proc. Te inwestycje zostały zamrożone. Przykładem jest linia kolejowa nr 29 – Ostrołęka–Łomża–Giżycko – biegnąca w pobliżu poligonów w Orzyszu. To typowa linia dofrontowa, która mogłaby mieć kluczowe znaczenie dla przerzutu wojsk– wskazał.Huptyś podkreślił, że ta inwestycja miała znaczenie nie tylko dla mieszkańców regionów od lat pozbawionych sensownej komunikacji. W jego ocenie linia 29 była jednym z tych projektów, które równocześnie likwidują „białe plamy” na mapie transportowej i wzmacniają wschodnią flankę NATO, tworząc realne zaplecze logistyczne na wypadek kryzysu militarnego.Czy termin 2032 jest realny?Choć oficjalna data oddania lotniska to 2032 rok, Huptyś przyznał, że ma co do tego poważne wątpliwości. Jednocześnie zaznaczył, że stowarzyszenie nie komentuje kwestii geopolitycznych związanych z negocjacjami USA–Ukraina–Rosja. Skupił się na jednej zasadzie: Polska musi być dobrze skomunikowana, bo to wzmacnia pozycję całego państwa.Huptyś odniósł się także do długofalowych planów rozwoju obszaru wokół CPK.Rok 2044 jest tak odległy jak 2006. A od 2006 roku budowa dróg krajowych była realizowana konsekwentnie – mimo zmian rządów. Jeśli nie będzie wywracania projektów co kadencję, można osiągnąć spektakularne wyniki– komentował.Porównał to z historią programów drogowych: rządy PO rozwijały kierunek wschód–zachód, rządy PiS północ–południe – i oba kierunki finalnie złożyły się na jedną spójną sieć.
Jak wygląda miłość z perspektywy socjologicznej? Co zmieniły aplikacje, a co zmieniła emancypacja? Rozmawiam z prof. Tomaszem Szlendakiem o nierealistycznych oczekiwaniach wobec związków, o trudnościach z ich budowaniem skutkujących osamotnieniem, uzależnieniem od pornografii i o zmianach wzorców kulturowych związanych z intymnością i związkami. Choć różnią nas perspektywy, to zgadzamy się, co do tego, że miłość oparta na romantycznym wzorcu przestała działać i dostarczać adekwatnych ram dla naszej potrzeby bliskości. Moim gościem jest profesor Tomasz Szlendak – socjolog, kierownik Zakładu Badań Kultury w Instytucie Socjologii Wydziału Humanistycznego UMK. Autor i współautor książek z zakresu nauk społecznych.Partnerem odcinka jest Coffeedesk.
Film „Wicked: Na dobre” z Arianą Grande i Cynthią Erivo należy do oscarowych faworytów. Kontynuację musicalu osadzonego w Krainie Oz naprawdę warto zobaczyć, bo jego przesłanie wykracza poza świat fantazji. Choć produkcja, jak jej bohaterka, Glinda, nie posiada prawdziwej magii, działa skutecznie nawet bez tej baśniowych mocy. Autorka: Anna Konieczyńska Artykuł przeczytasz pod linkiem: https://www.vogue.pl/a/wicked-na-dobre-film-musical-recenzja
Ryszard Derdziński nadaje prosto ze statku MS Gabriele, który wyrusza z norweskiego Tromsø w poszukiwaniu wielorybów!Korzystając z okazji, nasz gość przybliża wpływ norweskiej kultury na świat tworzony w książkach twórcy Władcy Pierścieni. Choć prof. Tolkien w Norwegii nigdy nie był, to jego fascynacja językiem nordyckim oraz poematami i legendami z tego regionu, odcisnęła trwały ślad w jego twórczości!
Amerykańskie centrum rakietowe i plan, który może zmienić EuropęW relacji dla Radia Wnet Tomasz Grzywaczewski połączył dwa kluczowe dla bezpieczeństwa świata wątki: rozwój amerykańskich wojsk kosmicznych w Huntsville oraz konsekwencje projektu planu pokojowego dla Ukrainy, który – jego zdaniem – może zdefiniować nowe granice wpływów w Europie.Grzywaczewski właśnie wrócił z Huntsville w stanie Alabama – miasta, które określił jako „serce amerykańskich sił kosmicznych i wojsk rakietowych”. Przypominał, że to tam działa baza Redstone Arsenal, gdzie po II wojnie światowej pracował Wernher von Braun.To miejsce, gdzie można wyjść do baru i przy kontuarze spotkać oficera pracującego nad systemami rakietowymi czy obroną przeciwrakietową. A na każde pytanie odpowiada: "Wiem, ale więcej nie mogę powiedzieć”– opisuje.Wskazał również na decyzję administracji Donalda Trumpa, która przewiduje ulokowanie w Huntsville dowództwa amerykańskich sił kosmicznych. Jego zdaniem ośrodek ten „bywa pomijany w europejskich analizach”, mimo że odgrywa fundamentalną rolę w amerykańskim potencjale strategicznym.„Granica wpływów Zachodu kończy się na Bugu” – o projekcie planu pokojowego USADruga część rozmowy dotyczyła 28-punktowego planu pokojowego, który Stany Zjednoczone miały przekazać Ukrainie i Rosji.Amerykanie de facto proponują rozrysowanie nowej strefy wpływów w Europie– ocenił.Podkreślił, że według logiki projektu Zachód uznaje, iż jego granica wpływów przebiega nie na Dnieprze, lecz na Bugu, co oznacza jasne oddzielenie państw NATO od Ukrainy, która miałaby stać się państwem buforowym – niepodległym, ale stale pod presją Rosji.Choć pojawiają się porównania do Jałty, Grzywaczewski uważa je za przesadzone.Ukraina nie traci swojej suwerenności. Staje się państwem buforowym, a ten pokój nie jest rozwiązaniem na 100 lat, tylko okresem międzywojennym, antebellum, które czeka na przyszłe rozstrzygnięcie– dodał.Jego zdaniem Zachód przegapił moment, w którym mógł doprowadzić do militarnego załamania Rosji – jesienią 2022 roku, gdy Ukraina prowadziła udaną kontrofensywę. Brak wystarczającego wsparcia USA i Europy nazwał „świadomie przespaną szansą”.W jego ocenie plan pokojowy jest niesprawiedliwy, wzmacnia poczucie bezkarności Rosji i czyni Ukrainę „szarą strefą”, ale może być w oczach USA jedynym realnym rozwiązaniem przy braku gotowości Zachodu do eskalacji.
Choć nie zastąpią medycyny i farmakoterapii, mogą pomóc nam poczuć się lepiej – ważne jest by były w pełni naturalne i czyste. Mowa o olejkach eterycznych, które mogą korzystnie wpływać m.in. na nasz nastrój, samopoczucie czy drogi oddechowe. Ale naturalne olejki eteryczne to też… czysta przyjemność. Odpowiednio dobrane zapachy pomogą nam się odprężyć, naładować pozytywną energią a nawet, zadziałają jak afrodyzjaki. Potencjał zapachów wykorzystuje się w biznesie. Wiele marek posiada już własny logotyp zapachowy, który ma wzbudzać w klientach poczucie bezpieczeństwa i zaufania. Co więcej, istnieją mieszanki które pozwalają nam poczuć luksus. O magii olejków eterycznych i aromaterapii opowiedziała w Drogowskazach Edyta Tecław, aromaterapeutka, kreatorka zapachów, twórczyni marki ViaAroma. Do wysłuchania rozmowy zaprasza Aleksandra Galant.
Trong làng truyện tranh tiếng Pháp, không phải chỉ có phóng viên Tintin mới đi khắp tứ phương, anh hùng Astérix cũng từng chu du bốn bể. Trong hơn 40 tập truyện được phát hành từ năm 1961, Astérix từng đi vòng quanh xứ Gô loa (Pháp), ghé thăm Bỉ, Tây Ban Nha, các nước Bắc Âu, Hy Lạp, Thụy Sĩ, hay đế chế La Mã. Với tựa đề « Astérix en Lusitanie », tập truyện tranh vừa được phát hành cuối năm 2025, đưa độc giả theo chân nhân vật Astérix ghé thăm xứ Bồ Đào Nha. Theo ghi nhận của tờ báo Ouest France, sau hai tuần lễ đầu tiên ra mắt bạn đọc, tập truyện « Astérix en Lusitanie » (Astérix tại Bồ Đào Nha) đã lập lỷ lục số bán với hơn một triệu bản, tức đã tăng 8% so với kỳ phát hành lần trước của tập truyện « L'Iris blanc » (Hoa diên vĩ trắng) cách đây hai năm. Đằng sau thành công của tập truyện thứ 41, có sự tham gia của họa sĩ Didier Conrad và nhà soạn kịch bản Fabrice Caro (ông viết toàn bộ lời thoại dưới bút danh FabCaro). Đây là lần thứ nhì, hai tác giả này hợp tác với nhau để tạo ra một quyển truyện tranh, được nhiều độc giả nhiệt tình đón nhận. Đọc thêmL'Iris blanc : Tập truyện tranh mới của Astérix ra mắt độc giả Trung thành với ý tưởng ban đầu của cặp bài trùng Uderzo và Goscinny, hai tác giả khai sinh nhân vật « anh hùng xứ Gô loa », nhóm sáng tác mới đã dí dỏm kể lại hành trình phiêu lưu tại Bồ Đào Nha của đôi bạn Astérix và Obélix cùng với chú chó dễ thương IdéFix (trong tiếng Anh được gọi là DogMatix). Tập truyện thứ 41 bắt đầu với nhân vật BoulQuiès gặp Astérix và Obélix để cầu cứu, xin họ mang « bầu thần dược » sang Lusitanie, một vùng đang bị đội quân La Mã chiếm đóng. Nhiệm vụ lần này của hai anh hùng Gô loa là giúp đỡ nhà sản xuất nước tương garum tên là Mavubès, phải chăng do thị lực kém nên không trông rộng nhìn xa, ông bị kết án một cách oan uổng vì tội âm mưu đầu độc hoàng đế César. Trong chuyến đi biển nhiều ngày đến Bồ Đào Nha, Astérix đã nghe kể lại giai thoại về sự phản bội của gia tộc Pirespès, dòng họ mang tiếng xấu nhất lịch sử, khiến cho người dân vùng Lusitanie phải chịu đựng một nỗi buồn u uẩn (saudade) day dứt khôn nguôi, được cho là nguồn gốc của fado, làn điệu dân ca nỉ non ai oán của Bồ Đào Nha. Thực ra, cốt truyện hoàn toàn hư cấu này là cái khung để cho hai tác giả sáng chế ra hàng loạt màn khôi hài, khai thác sự hiểu lầm, tình huống ngược đời, chọc cười bằng cách chơi chữ. Trả lời phỏng vấn RFI ban tiếng Pháp, nhóm sáng tác FabCaro và Didier Conrad đã cho biết đôi nét về ý tưởng hình thành cũng như quá trình sáng tạo tập truyện thứ 41. Câu hỏi đầu tiên rất đơn giản là tại sao nhóm sáng tác đã chọn Bồ Đào Nha : FabCaro : Từ trước tới nay, bộ truyện Astérix có truyền thống luân phiên hai thể loại : loại thứ nhất chuyên nói về nếp sống sinh hoạt của xứ Gô loa và loại thứ nhì thuật lại các chuyến du hành « xuất ngoại » của Astérix. Mặc dù không có gì bắt buộc nhóm sáng tác phải tuân theo, nhưng sau thành công của « Hoa diên vĩ trắng », chúng tôi nghĩ đã đến lúc đưa nhân vật chính đi thăm một chân trời mới. Về mặt cốt truyện, Bồ Đào Nha ở phía nam châu Âu không quá xa ngôi làng Gô loa ở vùng Bretagne. Chúng tôi đã trình bày ý tưởng này với nhà xuất bản Albert René và ban điều hành rất hứng thú vì ý tưởng này đã có từ lâu rồi, nhưng chưa có nhóm sáng tác nào bắt tay thực hiện. Mọi chuyện bắt đầu đơn giản như vậy. Chúng tôi lập ra danh sách của những nơi đã từng được vẽ thành truyện và lần này Bồ Đào Nha (Lusitanie) là nước thứ 15 được Astérix ghé thăm. Đọc thêmBộ truyện tranh Astérix ra mắt phần tiền truyện Idéfix « Astérix tại Bồ Đào Nha » là tập truyện thứ nhì của nhóm sáng tác Fabrice Caro và Didier Conrad. Đâu là những yếu tố « bất dịch » mà hai tác giả này buộc phải tuân thủ, để tránh đi ngược lại với ý tưởng ban đầu của hai nhà khai sinh là họa sĩ Albert Uderzo và nhà soạn kịch bản René Goscinny : Didier Conrad : Đúng vậy, trong bộ truyện Astérix, có khá nhiều yếu tố « cố định » thường được lặp đi lặp lại từ tập này sang tập khác. Giới bạn đọc trước khi mua mỗi quyển truyện tranh, đều chờ đợi là họ sẽ tìm lại được những yếu tố quen thuộc này, chẳng hạn như « bầu thần dược » cho Astérix sức mạnh vô song, Obélix có tính ham ăn và luôn tìm củi để nướng thịt lợn rừng, đội quân La Mã dù hùng hậu cách mấy cũng bị đánh liểng xiểng tơi bời, thua trận thảm hại buồn cười… Vì vậy, khi khai thác những ý tưởng mới, chúng tôi phải tạo dấu gạch nối để tránh cho bạn đọc có cảm giác cốt truyện bị đứt đoạn, không còn liền mạch. Điều đó buộc nhóm sáng tác phải linh hoạt khi tìm cách chơi chữ, năng động sáng chế hoặc biến tấu xung quanh mô típ của những trò đùa, với mục đích chọc cười độc giả. Truyện tranh Asterix thực sự một hiện tượng toàn cầu. Đây là bộ truyện tranh tiếng Pháp được phổ biến rộng rãi nhất trên thế giới : 400 triệu bản đã được bán ra kể từ khi ra mắt độc giả lần đầu tiên vào mùa thu năm 1961. Vậy thì điều gì có thể giải thích cho sự thành công lâu dài này, họa sĩ Didier Conrad nhận xét : Didier Conrad : Giả thuyết của chúng tôi là, người Pháp thực sự có một hình ảnh khá mơ hồ về nguồn gốc có từ thời xa xưa của mình. Và trong mắt độc giả sự thành công của Astérix, đã lấp đầy những khoảng trống ấy. Hai nhà khai sinh ít dùng yếu tố lịch sử mà lại tận dụng tính khôi hài, để nói về dân tộc xứ Gô loa cũng như một số tập quán của người Pháp một cách dí dỏm, vui nhộn và có duyên. Đó chỉ là một giả thuyết, nhưng có thể giải thích vì sao nhân vật Astérix lại thu hút nhiều độc giả như vậy, ở bất cứ lứa tuổi nào FabCaro : Truyền thống di sản dù sao cũng là một thứ gì đó khá trừu tượng. Nhưng dưới lớp vỏ bọc cổ xưa, chúng ta vẫn có thể nói về những khái niệm đương đại, phổ biến thời nay. Thực ra, mỗi tập truyện Astérix lại giống như một bức ảnh chụp nhanh, phản ánh xã hội vào lúc quyển truyện được phát hành. Chẳng hạn như trong tập thứ 41, dù câu chuyện diễn ra tại Bồ Đào Nha, nhưng một số nhân vật làng Gô loa, họ thường cảm thấy không được an tâm, nhất là khi đang có tranh luận về vấn đề cải cách chế độ lương hưu, dĩ nhiên đây là một cách ám chỉ về xã hội Pháp thời nay. Vì đây là một tập truyện theo chủ đề du lịch xuất ngoại, cho nên hình ảnh của du khách Pháp ở nước ngoài khiến chúng tôi cảm thấy thích thú, để phác họa câu chuyện. Cho dù người Pháp được đi nghỉ mát tham quan, nhưng nhiều du khách vẫn thường mắc cái tật hay than van, lắm phàn nàn. Trong tập thứ 41, có một điều khiến chúng tôi luôn mắc cười đó là Obélix không phải là dân nghiền nghệ thuật ẩm thực của Bồ Đào Nha đâu nhé. Xứ này có nhiều món làm với bacalau, tức là món cá tuyết ngâm muối phơi khô, trong khi Obélix lại mê món thịt lụi, xiên lợn rừng. Đọc thêmTruyện tranh: Ở tuổi 65, Astérix vẫn dí dỏm gây cười Với tư cách của một tác giả, FabCaro và Didier Conrad giải thích về nhân vật họ ưa thích nhất trong bộ truyện Astérix và Obélix. FabCaro : Tôi rất thích nhân vật Obélix. Bộ truyện thường xen kẽ những màn hài hước với những pha phiêu lưu. Theo truyền thống, các pha hành động phiêu lưu do Astérix đảm nhiệm, còn các màn hài hước thường thuộc về do Obélix do nhân vật này có một tâm hồn như trẻ thơ, và đó là một nguồn cảm hứng tuyệt vời đối với một tác giả như tôi. Didier Conrad : Tôi thấy mình trong cả ba nhân vật tùy theo từng hoàn cảnh : Astérix, Obélix và trưởng lão Panoramix (tiếng Anh là Getafix) có lẽ là vì tuổi tác. Thời còn nhỏ, tôi cảm thấy mình gần giống với nhân vật Astérix, còn giờ đây lại gần hơn với nhân vật Panoramix, người đã sáng chế và nắm giữ bí quyết thần dược để giúp làng Gô loa kháng cứ lại đội quân hùng mạnh của hoàng đế La Mã. Tập truyện thứ 41 được in 5 triệu bản trong lần phát hành đầu tiên, bằng 19 ngôn ngữ khác nhau và chắc hẳn sẽ được tái bản và in thêm trong trường hợp gặt hái được thành công như những lần trước. Riêng tại Bồ Đào Nha, đợt phát hành đầu tiên đã vượt mốc 100.000 bản, tức cao gấp đôi con số ấn bản thông thường, nhờ biết khai thác cùng một bí quyết : "một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ".
Witam Państwa, nazywam się Jarosław Drożdż, pracuję w Centralnym Szpitalu Klinicznym Uniwersytetu Medycznego w Łodzi, skąd nagrywam podcast Kardio Know-How. W tym odcinku rozpoczynam kontynuuję omawianie doniesień z tegorocznego kongresu AHA.Przeanalizowałem ponownie prezentacje z AHA 2025 i na drugim miejscu najważniejszych przełomów stawiam nowoczesne terapie lipidowe oparte na mRNA i edycji genów. Choć kardiologia wciąż opiera się głównie na klasycznej farmakoterapii, pojawiają się już u nas technologie znane z onkologii — przeciwciała monoklonalne i terapie oparte na RNA. W Polsce mamy alirokumab i inklisiran w programie B.101, a 27 listopada odbędzie się webinar z prof. Chlebusem nt. nowego otwarcia programu (link: https://sanofi.zoom.us/j/92476088795?pwd=DzcZmFDH7j2PzjQg3tZYuejpMNilmz.1). Pierwszą część stanowi Olezarsen z badań CORE-TIMI 72 — lek działający na mRNA apoC-III, obniżający TG nawet o 70% i redukujący ryzyko ostrego zapalenia trzustki o 85%. Nie efekty kliniczne, lecz sama nowa koncepcja terapii mRNA jest tu dla mnie kluczowa, choć aktualne badania pokazały nieoczekiwany wzrost LDL o ok. 50%. Mechanizm Olezarsenu opiera się na antysensownym oligonukleotydzie GalNAc3 kierowanym do hepatocytów i degradacji mRNA APOC3, co derepresjonuje lipazę lipoproteinową i przyspiesza klirens TG. Wyniki wraz z udziałem prof. Banacha opublikowano w NEJM: https://www.nejm.org/doi/abs/10.1056/NEJMoa2512761 oraz wcześniejsze dane: https://www.nejm.org/doi/full/10.1056/NEJMoa2507227. Drugą częścią nowości jest edycja genu ANGPTL3 — białka regulującego metabolizm lipidów, którego naturalne warianty utraty funkcji obniżają LDL i TG. Preparat CTX310 zawiera CRISPR-Cas9 zamknięty w nanocząsteczkach lipidowych i w badaniu fazy I (rok obserwacji) wykazał przede wszystkim bezpieczeństwo stosowania. To początek fascynującej drogi, która może w przyszłości doprowadzić do trwałego obniżania lipidów jednorazową terapią genową. Najnowsze doniesienia NEJM sugerują, że era leczenia aterogenezy poprzez edycję genów właśnie się rozpoczyna (https://www.nejm.org/doi/10.1056/NEJMoa2511778).Szczegółowy TRANSKRYPT do odcinka.Podcast jest przeznaczony wyłącznie dla osób z profesjonalnym wykształceniem medycznym.
Trong làng truyện tranh tiếng Pháp, không phải chỉ có phóng viên Tintin mới đi khắp tứ phương, anh hùng Astérix cũng từng chu du bốn bể. Trong hơn 40 tập truyện được phát hành từ năm 1961, Astérix từng đi vòng quanh xứ Gô loa (Pháp), ghé thăm Bỉ, Tây Ban Nha, các nước Bắc Âu, Hy Lạp, Thụy Sĩ, hay đế chế La Mã. Với tựa đề « Astérix en Lusitanie », tập truyện tranh vừa được phát hành cuối năm 2025, đưa độc giả theo chân nhân vật Astérix ghé thăm xứ Bồ Đào Nha. Theo ghi nhận của tờ báo Ouest France, sau hai tuần lễ đầu tiên ra mắt bạn đọc, tập truyện « Astérix en Lusitanie » (Astérix tại Bồ Đào Nha) đã lập lỷ lục số bán với hơn một triệu bản, tức đã tăng 8% so với kỳ phát hành lần trước của tập truyện « L'Iris blanc » (Hoa diên vĩ trắng) cách đây hai năm. Đằng sau thành công của tập truyện thứ 41, có sự tham gia của họa sĩ Didier Conrad và nhà soạn kịch bản Fabrice Caro (ông viết toàn bộ lời thoại dưới bút danh FabCaro). Đây là lần thứ nhì, hai tác giả này hợp tác với nhau để tạo ra một quyển truyện tranh, được nhiều độc giả nhiệt tình đón nhận. Đọc thêmL'Iris blanc : Tập truyện tranh mới của Astérix ra mắt độc giả Trung thành với ý tưởng ban đầu của cặp bài trùng Uderzo và Goscinny, hai tác giả khai sinh nhân vật « anh hùng xứ Gô loa », nhóm sáng tác mới đã dí dỏm kể lại hành trình phiêu lưu tại Bồ Đào Nha của đôi bạn Astérix và Obélix cùng với chú chó dễ thương IdéFix (trong tiếng Anh được gọi là DogMatix). Tập truyện thứ 41 bắt đầu với nhân vật BoulQuiès gặp Astérix và Obélix để cầu cứu, xin họ mang « bầu thần dược » sang Lusitanie, một vùng đang bị đội quân La Mã chiếm đóng. Nhiệm vụ lần này của hai anh hùng Gô loa là giúp đỡ nhà sản xuất nước tương garum tên là Mavubès, phải chăng do thị lực kém nên không trông rộng nhìn xa, ông bị kết án một cách oan uổng vì tội âm mưu đầu độc hoàng đế César. Trong chuyến đi biển nhiều ngày đến Bồ Đào Nha, Astérix đã nghe kể lại giai thoại về sự phản bội của gia tộc Pirespès, dòng họ mang tiếng xấu nhất lịch sử, khiến cho người dân vùng Lusitanie phải chịu đựng một nỗi buồn u uẩn (saudade) day dứt khôn nguôi, được cho là nguồn gốc của fado, làn điệu dân ca nỉ non ai oán của Bồ Đào Nha. Thực ra, cốt truyện hoàn toàn hư cấu này là cái khung để cho hai tác giả sáng chế ra hàng loạt màn khôi hài, khai thác sự hiểu lầm, tình huống ngược đời, chọc cười bằng cách chơi chữ. Trả lời phỏng vấn RFI ban tiếng Pháp, nhóm sáng tác FabCaro và Didier Conrad đã cho biết đôi nét về ý tưởng hình thành cũng như quá trình sáng tạo tập truyện thứ 41. Câu hỏi đầu tiên rất đơn giản là tại sao nhóm sáng tác đã chọn Bồ Đào Nha : FabCaro : Từ trước tới nay, bộ truyện Astérix có truyền thống luân phiên hai thể loại : loại thứ nhất chuyên nói về nếp sống sinh hoạt của xứ Gô loa và loại thứ nhì thuật lại các chuyến du hành « xuất ngoại » của Astérix. Mặc dù không có gì bắt buộc nhóm sáng tác phải tuân theo, nhưng sau thành công của « Hoa diên vĩ trắng », chúng tôi nghĩ đã đến lúc đưa nhân vật chính đi thăm một chân trời mới. Về mặt cốt truyện, Bồ Đào Nha ở phía nam châu Âu không quá xa ngôi làng Gô loa ở vùng Bretagne. Chúng tôi đã trình bày ý tưởng này với nhà xuất bản Albert René và ban điều hành rất hứng thú vì ý tưởng này đã có từ lâu rồi, nhưng chưa có nhóm sáng tác nào bắt tay thực hiện. Mọi chuyện bắt đầu đơn giản như vậy. Chúng tôi lập ra danh sách của những nơi đã từng được vẽ thành truyện và lần này Bồ Đào Nha (Lusitanie) là nước thứ 15 được Astérix ghé thăm. Đọc thêmBộ truyện tranh Astérix ra mắt phần tiền truyện Idéfix « Astérix tại Bồ Đào Nha » là tập truyện thứ nhì của nhóm sáng tác Fabrice Caro và Didier Conrad. Đâu là những yếu tố « bất dịch » mà hai tác giả này buộc phải tuân thủ, để tránh đi ngược lại với ý tưởng ban đầu của hai nhà khai sinh là họa sĩ Albert Uderzo và nhà soạn kịch bản René Goscinny : Didier Conrad : Đúng vậy, trong bộ truyện Astérix, có khá nhiều yếu tố « cố định » thường được lặp đi lặp lại từ tập này sang tập khác. Giới bạn đọc trước khi mua mỗi quyển truyện tranh, đều chờ đợi là họ sẽ tìm lại được những yếu tố quen thuộc này, chẳng hạn như « bầu thần dược » cho Astérix sức mạnh vô song, Obélix có tính ham ăn và luôn tìm củi để nướng thịt lợn rừng, đội quân La Mã dù hùng hậu cách mấy cũng bị đánh liểng xiểng tơi bời, thua trận thảm hại buồn cười… Vì vậy, khi khai thác những ý tưởng mới, chúng tôi phải tạo dấu gạch nối để tránh cho bạn đọc có cảm giác cốt truyện bị đứt đoạn, không còn liền mạch. Điều đó buộc nhóm sáng tác phải linh hoạt khi tìm cách chơi chữ, năng động sáng chế hoặc biến tấu xung quanh mô típ của những trò đùa, với mục đích chọc cười độc giả. Truyện tranh Asterix thực sự một hiện tượng toàn cầu. Đây là bộ truyện tranh tiếng Pháp được phổ biến rộng rãi nhất trên thế giới : 400 triệu bản đã được bán ra kể từ khi ra mắt độc giả lần đầu tiên vào mùa thu năm 1961. Vậy thì điều gì có thể giải thích cho sự thành công lâu dài này, họa sĩ Didier Conrad nhận xét : Didier Conrad : Giả thuyết của chúng tôi là, người Pháp thực sự có một hình ảnh khá mơ hồ về nguồn gốc có từ thời xa xưa của mình. Và trong mắt độc giả sự thành công của Astérix, đã lấp đầy những khoảng trống ấy. Hai nhà khai sinh ít dùng yếu tố lịch sử mà lại tận dụng tính khôi hài, để nói về dân tộc xứ Gô loa cũng như một số tập quán của người Pháp một cách dí dỏm, vui nhộn và có duyên. Đó chỉ là một giả thuyết, nhưng có thể giải thích vì sao nhân vật Astérix lại thu hút nhiều độc giả như vậy, ở bất cứ lứa tuổi nào FabCaro : Truyền thống di sản dù sao cũng là một thứ gì đó khá trừu tượng. Nhưng dưới lớp vỏ bọc cổ xưa, chúng ta vẫn có thể nói về những khái niệm đương đại, phổ biến thời nay. Thực ra, mỗi tập truyện Astérix lại giống như một bức ảnh chụp nhanh, phản ánh xã hội vào lúc quyển truyện được phát hành. Chẳng hạn như trong tập thứ 41, dù câu chuyện diễn ra tại Bồ Đào Nha, nhưng một số nhân vật làng Gô loa, họ thường cảm thấy không được an tâm, nhất là khi đang có tranh luận về vấn đề cải cách chế độ lương hưu, dĩ nhiên đây là một cách ám chỉ về xã hội Pháp thời nay. Vì đây là một tập truyện theo chủ đề du lịch xuất ngoại, cho nên hình ảnh của du khách Pháp ở nước ngoài khiến chúng tôi cảm thấy thích thú, để phác họa câu chuyện. Cho dù người Pháp được đi nghỉ mát tham quan, nhưng nhiều du khách vẫn thường mắc cái tật hay than van, lắm phàn nàn. Trong tập thứ 41, có một điều khiến chúng tôi luôn mắc cười đó là Obélix không phải là dân nghiền nghệ thuật ẩm thực của Bồ Đào Nha đâu nhé. Xứ này có nhiều món làm với bacalau, tức là món cá tuyết ngâm muối phơi khô, trong khi Obélix lại mê món thịt lụi, xiên lợn rừng. Đọc thêmTruyện tranh: Ở tuổi 65, Astérix vẫn dí dỏm gây cười Với tư cách của một tác giả, FabCaro và Didier Conrad giải thích về nhân vật họ ưa thích nhất trong bộ truyện Astérix và Obélix. FabCaro : Tôi rất thích nhân vật Obélix. Bộ truyện thường xen kẽ những màn hài hước với những pha phiêu lưu. Theo truyền thống, các pha hành động phiêu lưu do Astérix đảm nhiệm, còn các màn hài hước thường thuộc về do Obélix do nhân vật này có một tâm hồn như trẻ thơ, và đó là một nguồn cảm hứng tuyệt vời đối với một tác giả như tôi. Didier Conrad : Tôi thấy mình trong cả ba nhân vật tùy theo từng hoàn cảnh : Astérix, Obélix và trưởng lão Panoramix (tiếng Anh là Getafix) có lẽ là vì tuổi tác. Thời còn nhỏ, tôi cảm thấy mình gần giống với nhân vật Astérix, còn giờ đây lại gần hơn với nhân vật Panoramix, người đã sáng chế và nắm giữ bí quyết thần dược để giúp làng Gô loa kháng cứ lại đội quân hùng mạnh của hoàng đế La Mã. Tập truyện thứ 41 được in 5 triệu bản trong lần phát hành đầu tiên, bằng 19 ngôn ngữ khác nhau và chắc hẳn sẽ được tái bản và in thêm trong trường hợp gặt hái được thành công như những lần trước. Riêng tại Bồ Đào Nha, đợt phát hành đầu tiên đã vượt mốc 100.000 bản, tức cao gấp đôi con số ấn bản thông thường, nhờ biết khai thác cùng một bí quyết : "một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ".
Cổ nhân giảng: “Vật cùng tắc biến”, “Vật cực tất phản”, ý nói một sự việc khi đi đến điểm cực độ thì sẽ có thay đổi, từ tốt chuyển thành xấu, từ xấu lại chuyển thành tốt. Cho nên con người ta càng ở vào lúc vô vọng, thì càng cần giữ vững ý chí bản thân, bởi vì rất có thể là hy vọng đang ở ngay trước mắt. Nghịch cảnh đồng thời cũng chính là cơ hội tốt để tôi luyện bản thân, đạt được sự thăng hoa cao độ, giống như bướm nở ra từ kén của sâu vậy.Mời đọc bài tại: https://trithucvn2.net/van-hoa/vat-cuc-tat-phan-nghich-canh-la-co-hoi-tot-nhat-de-toi-luyen-ban-than.html
ADHD, PTSD, spektrum autyzmu, OCD. W drugim sezonie „Podcastu terapeutycznego” dziennikarka Małgosia Minta wspólnie z psycholożką i psychoterapeutką Dorotą Mintą przybliżają znaczenia terminów psychologicznych. Choć z nazwami diagnoz coraz częściej spotykamy w mediach społecznościowych lub podczas rozmów ze znajomymi, to nie zawsze wiemy, co dokładnie się za nimi kryje. W podcaście porozmawiamy o neuroróżnorodności, diagnozowaniu problemów oraz o tym, w jaki sposób terapeuci pomagają nam w lepszym życiu i funkcjonowaniu. W pierwszym odcinku wyjaśniamy, jak wygląda diagnoza psychologiczna, jak diagnozuje się dzieci, a jak dorosłych i co robić po otrzymaniu diagnozy.Podcastu „Podcast terapeutyczny” możesz posłuchać na platformach Spotify, Apple Podcasts oraz YouTube.
Wojny są siłą, która zarówno niszczy, jak i inspiruje rozwój nauki. Choć konflikty potrafią przyspieszać przełomowe odkrycia technologiczne, takie jak wynalezienie penicyliny czy rozwój technologii radarowych, równocześnie prowadzą do dewastacji infrastruktury, przerw w badaniach oraz strat w kapitałach ludzkich.
Noch einmal Teenager sein...Hier 1.000 Gründe, warum damals eben NICHT alles besser war.Harrys Date mit Cho kommt zum Höhepunkt (oder eher Tiefpunkt) bei Madame Puddifoot's, einem kleinen Café in Hogsmeade, das Harry noch nie gesehen hat und sich anfühlt wie das Büro von Umbridge und bei dem Sophia überlegt, ob sie mal das Gesundheitsamt vorbeischicken sollte. Beste Voraussetzungen! Das Date scheint größtenteils aus peinlichem Schweigen zu bestehen (unterbrochen von hygienischen Albträumen). Gut, Harry und Cho flirten zwischendurch auch ein bisschen, aber hauptsächlich werden sie Zeugen, wie Roger Davies (der Quidditch Kapitän von Ravenclaw) sein namenloses Date lautstark knutscht (SCHLABBERGERÄUSCHE?!?!?!?!) und dann bricht alles zusammen, als Cho Harry slutshamet. Katastrophe. Eine steile Abwährtsfahrt von peinlich zu schlimm. (Potenzieller Titel für meine Autobiografie?) Ich muss weg. Falls ihr unseren Podcast weder peinlich noch schlimm findet, gebt uns gern eine Sternebewertung :DUnd jetzt viel Spaß beim Zuhören! :)Hier geht's zu unserem Whatsapp Kanal: https://whatsapp.com/channel/0029VbB8C00CRs1obJUivo2ZWir haben auch eine Patreon-Seite!Schaut doch mal vorbei, es gibt Bonus-Episoden, Sticker und andere aufregende Dinge! Besucht uns auf den sozialen Netzwerken, unserer Webseite und erzählt euren Freunden von uns! Vielleicht haben die ja auch Lust auf einen Harry-Potter-Podcast!Webseite: www.Happy-Potter.netPatreon: www.patreon.com/happypotterDiscord: https://discord.gg/2EajMaGXpcFacebook: www.facebook.com/happypotterpodcastInstagram: @happypotterpodUnd wir haben jetzt auch Playlists mit unseren Lieblingssongs:Martins Playlist:https://open.spotify.com/playlist/2IBxDsPVm1UdNBiW2QkgEJ?si=rU6HLkoFQfGGjvab8g8yEQ&pi=e-bKuIHap7RWCuSophias Playlist:https://open.spotify.com/playlist/0kuOP0TujMhrqOWzLwUH1O?si=9LIZkc2nQTOajHPaqpP_RA&pi=e-tc6w0NgQRo-W Hosted on Acast. See acast.com/privacy for more information.
Hồ St Clair được tạo thành bởi các sông băng trong hàng triệu năm, nhưng hồ sâu nhất của Úc chưa bao giờ được lập bản đồ đầy đủ. Cho đến khi các nhà khoa học Úc lên bản bản đồ 3D đầu tiên về cảnh quan dưới nước, xác nhận độ sâu khổng lồ của kỳ quan thiên nhiên này.
Việt Nam đặt mục tiêu tăng trưởng năm 2026 đạt 10% trở lên “để tạo đà, tạo lực, tạo thế cho tăng trưởng hai con số trong những năm tiếp theo, GDP đầu người đạt 5.500 đô la” (1). Đây là hai trong số 15 chỉ tiêu về kinh tế-xã hội trong kế hoạch dự kiến năm 2026 để đạt hai mục tiêu 100 năm đã đề ra : Đến năm 2030 trở thành nước đang phát triển có công nghiệp hiện đại, thu nhập trung bình cao; đến năm 2045 trở thành nước phát triển, thu nhập cao. Ngày 19/10/2025, thủ tướng Phạm Minh Chính thừa nhận mục tiêu tăng trưởng GDP hai con số những năm tới là không dễ đạt được, nhưng không thể không làm. Chính phủ duy trì mức tăng trưởng 8% cho năm 2025 (thấp hơn so với dự báo hồi đầu năm) nhờ vào việc “nền kinh tế Việt Nam đã chứng minh được khả năng phục hồi bất chấp những cú sốc bên ngoài”. Tuy nhiên, các định chế tài chính, ngân hàng quốc tế đưa ra mức thẩm định thấp hơn : từ 6,5% đến 6,7%. Chính phủ xác định phải thay đổi mô hình kinh tế, hiện vẫn dựa vào gia công, nhập khẩu và mô hình tăng trưởng, chủ yếu đến từ vốn, lao động (2). Tuy nhiên, những thay đổi này liệu có thể mang lại kết quả ngay năm 2026 để góp phần cho mục tiêu tăng trưởng 10% ? Tăng trưởng của Việt Nam vẫn phụ thuộc rất lớn vào xuất khẩu, đặc biệt là thị trường Mỹ, mức thuế hải quan 20% áp dụng đối với hàng hóa của Việt Nam, cũng như những xáo trộn trên thế giới do thuế đối ứng của Mỹ, sẽ tiếp tục tác động như thế nào đến hoạt động xuất khẩu của Việt Nam năm 2026 ? Ông Hubert Testard, chuyên gia về châu Á và các thách thức kinh tế quốc tế, tổng biên tập báo mạng Asialyst chuyên về châu Á, chia sẻ một số nhận định với RFI Tiếng Việt. RFI : Chính phủ Việt Nam đưa ra dự báo tăng trưởng GDP năm 2025 là 8%. Vào tháng 9, Ngân hàng Phát triển châu Á (ADB) đưa ra dự báo là khoảng 6,7%, còn Ngân hàng Thế giới là 6,6%, Quỹ Tiền tệ Quốc tế là 6,5%. Có thể thấy sự khác biệt rất rõ giữa những mức dự báo này. Liệu chúng ta có thể lạc quan về dự báo được chính phủ Việt Nam đưa ra không ? Hubert Testard : Đúng là có sự khác biệt giữa dự báo chính thức của chính phủ Việt Nam, khá là lạc quan cho năm 2025, và dự báo của các tổ chức quốc tế. Sự khác biệt này có thể là do những gì xuất hiện trong báo cáo của các tổ chức quốc tế thường dựa trên dữ liệu chậm hơn ngày công bố từ một đến hai tháng. Ví dụ, Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế - IMF vừa công bố báo cáo thường niên vào ngày 15/10, nhưng dữ liệu đối với Việt Nam có lẽ là những dữ liệu dừng lại vào cuối tháng 8. Vấn đề ở chỗ là Việt Nam đã ghi nhận kết quả quý III rất tốt, với mức tăng trưởng hơn 8% một chút. Và đó là lý do khiến chính phủ Việt Nam lạc quan về tăng trưởng cả năm. Nhưng chúng ta biết rằng quý IV sẽ ít khả quan hơn vì áp lực từ thuế quan của Mỹ. Xuất khẩu của Việt Nam sang Hoa Kỳ trong quý I đã rất tốt vì các nhà xuất khẩu lường trước được những vấn đề này và do đó, xuất khẩu của Việt Nam sang Mỹ đã tăng gần 30% trong nửa đầu năm. Nhưng rõ ràng, giờ đây mọi chuyện không thể như cũ được nữa và sẽ có tác động trong quý IV. Đọc thêmMỹ-Việt công bố tuyên bố chung về thỏa thuận khung thương mại, Hà Nội vẫn chịu mức thuế quan 20% Nhưng vì kết quả quý III rất tốt, tôi nghĩ rằng nhìn chung, kết quả cả năm sẽ không chênh lệch quá nhiều so với dự báo của chính phủ. Tôi nghĩ con số này sẽ tốt hơn so với những gì Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế hoặc Ngân Hàng Thế Giới dự báo trong số liệu chính thức hiện nay của họ. Theo tôi, kết quả sẽ đạt trên 7% trong năm nay. RFI : Ngày 20/10, thủ tướng Phạm Minh Chính nhấn mạnh “kinh tế Việt Nam khẳng định đủ sức chống chịu trước các cú sốc bên ngoài, tăng trưởng cao hàng đầu thế giới”. Liệu điều này có thể giúp đạt được mục tiêu tăng trưởng 10% cho năm 2026 ? Hubert Testard : Mức 10% vào năm 2026, trái lại, lại quá lạc quan, rất tham vọng. Và theo tôi, có lẽ không thể đạt được đối với Việt Nam, bởi vì bối cảnh quốc tế trong năm 2026 sẽ bớt thuận lợi hơn nhiều. Trước tiên là mức thuế quan trung bình 20% của Mỹ mà ai cũng biết, nhưng cũng phải kể đến nhiều mức thuế đặc biệt khác đối với ô tô, thép, nhôm. Gần đây, còn có một vấn đề khác đối với các nhà xuất khẩu thủy sản Việt Nam, với thông báo ngừng xuất khẩu một số mặt hàng vào năm 2026. Tất cả những điểm này sẽ có tác động nhất định. Ngoài ra, bối cảnh chung ở một số nước khác cũng không đặc biệt hơn. Nghĩa là, nhu cầu của Trung Quốc không mạnh lắm, châu Âu đang cố gắng hạn chế dòng hàng nhập khẩu từ châu Á, đặc biệt là từ Trung Quốc. Vì vậy, bối cảnh quốc tế sẽ kém thuận lợi hơn. Tất cả các tổ chức quốc tế đều dự đoán năm 2026 sẽ có mức tăng trưởng kém hơn một chút so với năm 2025. Vì vậy, việc đạt được 10% trong bối cảnh này, đối với tôi, là không được khả thi lắm. RFI : Ông vừa nhắc đến mức thuế 20% của Mỹ, khả năng thủy sản Việt Nam không được xuất khẩu sang Mỹ năm 2026… những biện pháp này có tác động đến GDP của Việt Nam không trong khi năm 2024, xuất khẩu sang Hoa Kỳ chiếm khoảng 30% GDP của Việt Nam ? Hubert Testard : Có, chắc chắn là có. Đã có những đánh giá về tác động này, nhưng chúng ta hãy chờ xem tác động thực sự như thế nào. Theo Quỹ Tiền Tệ Quốc tế - IMF, tác động của chủ nghĩa bảo hộ mậu dịch của Mỹ gây thiệt hại ít nhất là khoảng 0,5 đến 0,7% GDP cho Việt Nam. Đó là một cú sốc đáng kể và có thể bù đắp được nếu Việt Nam thúc đẩy nhiều hơn nhu cầu nội địa và đa dạng hóa trao đổi thương mại quốc tế. Tuy nhiên, đây vẫn là một cú sốc tiềm tàng khá mạnh. Chương trình Phát triển Liên Hiệp Quốc (UNDP) cũng ước tính xuất khẩu của Việt Nam sang Hoa Kỳ có thể giảm 20%. Tôi thấy con số này hơi quá. Nhưng rõ ràng là vẫn sẽ có một cú sốc rất lớn, cho nên Việt Nam sẽ phải bù đắp cú sốc này bằng nhiều biện pháp khác nhau trên thị trường nội địa cũng như đa dạng hóa trao đổi thương mại. Đọc thêmViệt Nam : “Bạn” hay “thù” trong chính sách đánh thuế của Trump ? RFI : Mô hình tăng trưởng của Việt Nam phụ thuộc vào tín dụng ngân hàng, đầu tư công và xuất khẩu, chủ yếu từ các nhà đầu tư nước ngoài. Liệu mô hình này có còn phù hợp trong tương lai ? Hubert Testard : Rõ ràng là phải thay đổi mô hình này. Đó là điều mà Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OCDE) khuyến nghị trong báo cáo tháng 06/2025 về Việt Nam. Tổ chức này đưa ra một loạt đề xuất để mô hình tăng trưởng của Việt Nam tiến triển. Tôi nghĩ là trong bối cảnh nhu cầu quốc tế sẽ phức tạp, Việt Nam cần phát triển nhu cầu nội địa nhiều hơn hiện tại. Dù sao vẫn có một số điểm tích cực, ví dụ như tiền lương ở Việt Nam đang tăng nhanh hơn so với các nước ASEAN khác. Và đó là một cách tốt để hỗ trợ nhu cầu nội địa. Nhưng vẫn còn nhiều vấn đề khác, ví dụ, chi tiêu về xã hội rõ ràng là không đủ, đặc biệt là cho người cao tuổi. Cho nên lương hưu, đặc biệt là lương hưu tối thiểu, là một vấn đề. Ngoài ra, chi tiêu cho giáo dục, đặc biệt là giáo dục đại học, cũng không đủ. Chúng ta biết rằng kinh phí mà thanh niên Việt Nam phải trả để học đại học là quá cao, và khiến một bộ phận người trẻ không muốn hoặc không thể theo học. Đó là điều cần phải thay đổi bởi vì Việt Nam ngày càng cần một lực lượng lao động được đào tạo bài bản và có trình độ để đạt được tăng trưởng hiệu quả hơn và hướng tới các công nghệ khác. Đọc thêmĐể duy trì tăng trưởng cao, Việt Nam buộc phải thúc đẩy khu vực kinh tế tư nhân Ngoài ra, còn có một vấn đề tiềm ẩn khác đang bắt đầu nổi lên, đó là tình trạng lão hóa dân số. Hiện nay, những người trên 65 tuổi chiếm 15% dân số Việt Nam, còn khá thấp so với các quốc gia khác. Tuy nhiên, điều này sẽ thay đổi rất nhanh chóng và sẽ đạt hơn 30% vào năm 2050, đồng nghĩa với việc chi tiêu xã hội cho y tế và hưu trí sẽ tăng đáng kể. Như vậy, chính phủ cần tìm cách tài trợ cho chi tiêu xã hội và làm thay đổi phát triển mô hình xã hội Việt Nam. RFI : Gần đây thiệt hại do thiên tai gây ra ở Việt Nam cũng được đề cập. Theo đánh giá sơ bộ, thiệt hại này chiếm khoảng 2% GDP. Liệu đây có phải là một tác động cần được xem xét cho tăng trưởng ở Việt Nam ? Hubert Testard : Như chúng ta đã biết, biến đổi khí hậu vẫn đang tiếp tục gây ra những tác động, và Việt Nam nằm trong số những nước bị tác động nặng. Chị nhắc đến khoảng 2%, nhưng có khả năng con số này sẽ tăng lên trong những năm tới. Điều đó có nghĩa là, chúng ta không nên kỳ vọng vào việc các cú sốc khí hậu sẽ giảm đi, mà ngược lại sẽ gia tăng. Vì vậy, ở điểm này, Việt Nam cần đầu tư nhiều hơn để có thể ứng phó với những cú sốc trong tương lai. Ngoài ra còn có một khía cạnh khác, đó là quá trình chuyển đổi năng lượng của Việt Nam nhằm giảm phát khí thải gây hiệu ứng nhà kính. Đây cũng là một dự án đầu tư lớn được tiến hành tại Việt Nam. Có thể thấy là có nhiều dự án đã được khởi động, mọi việc tiến triển, nhưng vẫn còn rất xa mục tiêu được đặt ra cho năm 2050. Cho nên chính phủ Việt Nam vẫn còn rất nhiều việc phải làm. RFI Tiếng Việt xin chân thành cảm ơn chuyên gia Hubert Testard, tổng biên tập báo mạng Asialyst chuyên về châu Á. (1) Quốc hội thảo luận mục tiêu tăng trưởng 2026 từ 10%, GDP đầu người đạt 5.500 USD 2/ Chính phủ đặt mục tiêu GDP năm 2026 tăng 10%
Witam was w podkaście Historie Biblijne. Dzisiaj zajmiemy się jednym z najstarszych miast na świecie. Chodzi o Jerycho. Historycy uważają je właśnie za jedno z najstarszych, nieprzerwanie zamieszkanych miast na świecie. Czy jednak było ono nieprzerwanie zamieszkane? Do tego pytania wrócimy. Zacznijmy jednak od początku.Jerycho znajduje się na wschód od Jerozolimy. Prowadziła tam droga, o której opowiadał Jezus w przypowieści o Miłościwym Samarytaninie. W Łukasza 10:30 czytamy: “Pewien człowiek szedł z Jerozolimy do Jerycha i wpadł w ręce zbójców, którzy go obrabowali, poranili i odeszli, zostawiając go na pół umarłego”. Żyd z tej opowieści schodził z Jerozolimy do Jerycha. Jerozolima leży w górach, a gdzie jest Jerycho? Znajduje się ono w dolinie Jordanu, jakieś 250 metrów poniżej poziomu morza. Dlaczego ludzie się tam osiedlili?W okolicach Jerycha znajduje się wiele źródeł wody. Ponieważ to miasto znajduje się w dolinie Jordanu, 250 metrów poniżej poziomu morza, panuje tam klimat podzwrotnikowy. Właśnie to miasto oglądał Mojżesz z drugiej strony Jordanu. W Powtórzonego Prawa 34:3 czytamy co widział: "I Negeb, i obwód doliny Jerycha, miasta palm, aż po Soar". Jerycho nazwano miastem palm. Warto zapamiętać także tę nazwę.Nazwa Jerycho prawdopodobnie znaczy Miasto Księżyca. Jarikh to słowo z języka amoryckiego. Oznacza przynajmniej trzy rzeczy: imię boga, księżyc oraz miesiąc. To słowo weszło do języka hebrajskiego i było zapisywane jako JRH. Uczeni zajmujący się lingwistyką nie są zgodni, ale wielu wskazuje, że nazwa Jerycho pochodzi od imienia tego boga księżyca. Co o tym mieście zdradziła archeologia?Wykopaliska w tych rejonach prowadzono jeszcze przed I wojną światową. Np. już w 1868 pierwsze wykopaliska przeprowadził Charles Warren (znany z szybu Warrena). Najbardziej są jednak znane wykopaliska profesora Johna Garstanga z 1930 roku. Twierdził on, że odkrył mury z czasów Jozuego. Jednak późniejsi archeolodzy uważają, że odkryte przez niego mury pochodziły z 3000 p.n.e. Niestety, wykopaliska z 1930 roku zniszczyły cenne warstwy archeologiczne, utrudniając badanie pozostałości 12 innych murów.Najstarsze zabudowania w Jerychu były okrągłe. Chodzi o to, że budynki były zbudowane na fundamencie w kształcie koła. Także Wieża, która jest najstarszym budynkiem w tym mieście, była okrągła. To miasto zostało jednak zburzone, a kolejne miało już budynki o podstawie prostokątów. Takich warstw, jak już mówiłem, jest 12, a najstarsza ma właśnie te budowle o okrągłych podstawach. Później nadeszła era domów na planie prostokątnym. Ludzie mieli wtedy już udomowione owce i kozy. Wygląda na to, że te starsze domy o podstawie koła powstały przed udomowieniem tych zwierząt.Najbardziej znaną postacią biblijną mieszkającą w Jerychu była Rachab. W Jozuego 6:25 czytamy: “Nierządnicę Rachab, rodzinę jej ojca i wszystko, co miała, zachował Jozue przy życiu. Zamieszkała ona wśród Izraela po dzień dzisiejszy, ponieważ ukryła posłańców, których wysłał Jozue, aby przeprowadzili wywiad w Jerychu”. Znalazła się w linii rodowej Jezusa jak mówi Ewangelia Mateusza 1:5.Jeżeli więc spodziewaliście się, że archeologia potwierdzi lub zaprzeczy zdobyciu Jerycha przez Jozuego to muszę was rozczarować. Współczesna archeologia prowadzi bardzo ostrożne wykopaliska z pędzelkiem i małą łopatką. Niestety w okresie międzywojennym wykorzystywano zwykłych robotników z łopatami. Nie ma dowodów na zdobycie miasta przez Jozuego, ale jest chyba dowód na coś innego.Według Biblii Jozue zdobył Jerycho około roku 1473 p.n.e. W Jozuego 6:26 czytamy, że przeklął każdego kto odbuduje to miasto. W 1 Królewskiej 16:34 czytamy: “Za jego to czasów Chiel z Betelu odbudował Jerycho. Na Abiramie, swoim pierworodnym, założył jego fundamenty, a na Segubie, swoim najmłodszym jego, bramy, według słowa Pana, jakie wypowiedział przez Jozuego, syna Nuna”. Z Biblii wynika, że Jerycho było nieodbudowanie przez parę stuleci. Czy archeologia to potwierdza?Według archeologów Jerycho pozostało nieodbudowane przez jakieś 500 lat, od około XV do około X wieku p.n.e. Według Biblii Jerycho zburzono w czasach Jozuego. Odbudowano je w czasach izraelskiego króla Achaba. Wtedy żona Achaba Jezebel wprowadziła kult Baala. Właśnie wtedy jakiś człowiek odważył się odbudować przeklęte przez Jozuego miasto.Odbudowano Jerycho w czasach króla Achaba, który uciskał Moab, o czym mówi nie tylko Biblia ale także stela Meszy, króla Moabu. Co ciekawe wcześniej zdarzyło się coś odwrotnego. W Sędziów 3:13 o królu Moabu Eglonie czytamy: “Skupił on przy sobie Ammonitów i Amalekitów a wyruszywszy, pobił Izraela, i zajęli miasto Palm”. Chodzi o Jerycho, które nazywano miastem palm. Dlaczego Eglon i Achab potrzebowali Jerycha?Przy tym mieście znajdował się bród. Eglon który mieszkał po wschodniej części Jordanu aby najeżdżać Izrael potrzebował bezpiecznej przeprawy przez Jordan. Dokładnie tego samego potrzebował później Achab, który zdobył Moab. Tak więc Eglon robił najazdy z Moabu przez Jordan na Izrael. Wiele wieków później Achab najeżdżał Moab przekraczając rzekę w drugą stronę.Biblia więc mówi, że Jerycho zostało zniszczone w czasach Jozuego i ponownie odbudowanie w czasach Achaba. Archeologia potwierdza, że miasto pozostawało nieodbudowane. Czy to znaczy, że nikt tam nie mieszkał? Prawdopodobnie w okolicznych kamieniołomach mieszkał król Moabu Eglon. Przy samej przeprawie mieszkali też ludzie w czasach króla Dawida. Mieszkali tam też proroczy, a szczególnie Elizeusz.W czasach Elizeusza był problem z wodą. W 2 Królewskiej 2:19 czytamy: “Rzekli więc obywatele tego miasta do Elizeusza: Oto dobrze się mieszka w tym mieście, jak to mój pan sam widzi, lecz woda jest zła i ziemia jest niepłodna”. Prorok miał uzdrowić tą wodę. Dziś w Jerychu jest źródło Eliasza, nazwane tak według tradycji że to właśnie tamto, które miał uzdrowić prorok.Z Jerychem jest związana pozorna sprzeczność. W Ewangelii Mateusza 20:29 czytamy: “gdy On wychodził z Jerycha, szło za nim mnóstwo ludu”. Jezus wychodzi z Jerycha i spotyka później niewidomych. Tak samo opisano to w Marka 10:46. Jednak w Łukasza 18:35 czytamy: “gdy On przybliżał się do Jerycha, pewien ślepiec siedział przy drodze, żebrząc”. Czy więc Jezus wychodził z Jerycha czy do niego wchodził? Czy rację mieli Mateusz i Marek czy Łukasz?Odpowiedź związana jest z historią tego miasta. W I wieku p.n.e. istniało starożytne miasto Jerycho. Herod Wielki zbudował obok starożytnego miasta drugie Jerycho właśnie obok źródła Eliasza. Było to coś w rodzaju kurortu. Jest tam bardzo ciepły klimat. Jednak w 36 p.n.e. Marek Antoniusz podarował Jerycho swojej kochance Kleopatrze. Dalej mieszkał tam Herod ale musiał płacić Kleopatrze czynsz. Właśnie w tym okresie Herod Wielki kazał zamordować swojego szwagra właśnie w Jerychu.Arystobul III brat Mariamne żony Heroda utopił się w Jerychu w basenie. Prawdopodobnie to Herod Wielki kazał go tam utopić. Józef Flawiusz pisze, że Herod zaprosił szwagra do swojego pałacu w Jerychu. Podczas jednej z uczt został namówiony do kąpieli w basenie. Tam utonął w obecności sług Heroda. Arystobul był ostatnim męskim potomkiem dynastii hasmonejskiej. Był bardzo popularny wśród ludzi, a Herod był Idumejczykiem.Wracając do pozornej sprzeczności w Ewangeliach. Prawdopodobnie Jezus wychodził z jednego Jerycha i szedł w kierunku drugiego. Istniały wtedy dwa Jerycha. W historii Polski też były takie wypadki. Np. istniały dwie Warszawy obok siebie. Dla pełnego obrazu warto wspomnieć, że w czasach bizantyjskich i islamskich powstało trzecie Jerycho, które istnieje do dzisiaj. Gdybyście pojechali dziś do Jerycha pojechalibyście do tego trzeciego miasta.W czasach Jezusa panowali tam Rzymianie. Kontynuacją tego byli Bizantyjczycy. Jednak po wiekach panowania rzymskiego i bizantyjskiego, Jerycho zostało zdobyte przez armie muzułmańskie w 638 roku n.e., włączając je do rozwijającego się kalifatu. Później miasto weszło w skład Imperium Osmańskiego (Tureckiego), które dominowało w regionie do I wojny światowej. W 1918 roku Jerycho przeszło pod kontrolę brytyjską, stając się częścią Mandatu Palestyny. Po wojnie arabsko-izraelskiej w 1948 roku, rejon Jerycha i Zachodni Brzeg Jordanu zostały zajęte i włączone do Jordanii.Ten status utrzymał się do wojny sześciodniowej w 1967 roku, kiedy to miasto zostało zajęte przez Izrael. Następnie, na mocy Porozumień z Oslo w 1994 roku, Jerycho stało się pierwszym miastem oficjalnie przekazanym pod kontrolę rodzącej się Autonomii Palestyńskiej. Choć później, w okresie Drugiej Intifady (rozpoczętej w 2000 roku), było tymczasowo ponownie zajęte przez siły izraelskie (w marcu 2002 roku), ostatecznie zostało w pełni oddane Palestyńczykom 16 marca 2005 roku, zgodnie z ustaleniami Sharm el-Sheikh.A Jezus, nawiązując do tego, rzekł: Pewien człowiek szedł z Jerozolimy do Jerycha i wpadł w ręce zbójców, którzy go obrabowali, poranili i odeszli, zostawiając go na pół umarłegohttp://biblia-online.pl/Biblia/Warszawska/Ewangelia-Lukasza/10/30I Negeb, i obwód doliny Jerycha, miasta palm, aż po Soar.http://biblia-online.pl/Biblia/Warszawska/5-Ksiega-Mojzeszowa/34/3Nierządnicę Rachab, rodzinę jej ojca i wszystko, co miała, zachował Jozue przy życiu. Zamieszkała ona wśród Izraela po dzień dzisiejszy, ponieważ ukryła posłańców, których wysłał Jozue, aby przeprowadzili wywiad w Jerychu.https://biblia-online.pl/Biblia/Warszawska/Ksiega-Jozuego/6/25W tym czasie kazał Jozue ludowi złożyć przysięgę: Przeklęty będzie przed Panem mąż, który podejmie odbudowę tego miasta, Jerycha! Na swoim pierworodnym założy jego fundament i na swoim najmłodszym postawi jego bramyhttp://biblia-online.pl/Biblia/Warszawska/Ksiega-Jozuego/6/26
Việt Nam đặt mục tiêu tăng trưởng năm 2026 đạt 10% trở lên “để tạo đà, tạo lực, tạo thế cho tăng trưởng hai con số trong những năm tiếp theo, GDP đầu người đạt 5.500 đô la” (1). Đây là hai trong số 15 chỉ tiêu về kinh tế-xã hội trong kế hoạch dự kiến năm 2026 để đạt hai mục tiêu 100 năm đã đề ra : Đến năm 2030 trở thành nước đang phát triển có công nghiệp hiện đại, thu nhập trung bình cao; đến năm 2045 trở thành nước phát triển, thu nhập cao. Ngày 19/10/2025, thủ tướng Phạm Minh Chính thừa nhận mục tiêu tăng trưởng GDP hai con số những năm tới là không dễ đạt được, nhưng không thể không làm. Chính phủ duy trì mức tăng trưởng 8% cho năm 2025 (thấp hơn so với dự báo hồi đầu năm) nhờ vào việc “nền kinh tế Việt Nam đã chứng minh được khả năng phục hồi bất chấp những cú sốc bên ngoài”. Tuy nhiên, các định chế tài chính, ngân hàng quốc tế đưa ra mức thẩm định thấp hơn : từ 6,5% đến 6,7%. Chính phủ xác định phải thay đổi mô hình kinh tế, hiện vẫn dựa vào gia công, nhập khẩu và mô hình tăng trưởng, chủ yếu đến từ vốn, lao động (2). Tuy nhiên, những thay đổi này liệu có thể mang lại kết quả ngay năm 2026 để góp phần cho mục tiêu tăng trưởng 10% ? Tăng trưởng của Việt Nam vẫn phụ thuộc rất lớn vào xuất khẩu, đặc biệt là thị trường Mỹ, mức thuế hải quan 20% áp dụng đối với hàng hóa của Việt Nam, cũng như những xáo trộn trên thế giới do thuế đối ứng của Mỹ, sẽ tiếp tục tác động như thế nào đến hoạt động xuất khẩu của Việt Nam năm 2026 ? Ông Hubert Testard, chuyên gia về châu Á và các thách thức kinh tế quốc tế, tổng biên tập báo mạng Asialyst chuyên về châu Á, chia sẻ một số nhận định với RFI Tiếng Việt. RFI : Chính phủ Việt Nam đưa ra dự báo tăng trưởng GDP năm 2025 là 8%. Vào tháng 9, Ngân hàng Phát triển châu Á (ADB) đưa ra dự báo là khoảng 6,7%, còn Ngân hàng Thế giới là 6,6%, Quỹ Tiền tệ Quốc tế là 6,5%. Có thể thấy sự khác biệt rất rõ giữa những mức dự báo này. Liệu chúng ta có thể lạc quan về dự báo được chính phủ Việt Nam đưa ra không ? Hubert Testard : Đúng là có sự khác biệt giữa dự báo chính thức của chính phủ Việt Nam, khá là lạc quan cho năm 2025, và dự báo của các tổ chức quốc tế. Sự khác biệt này có thể là do những gì xuất hiện trong báo cáo của các tổ chức quốc tế thường dựa trên dữ liệu chậm hơn ngày công bố từ một đến hai tháng. Ví dụ, Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế - IMF vừa công bố báo cáo thường niên vào ngày 15/10, nhưng dữ liệu đối với Việt Nam có lẽ là những dữ liệu dừng lại vào cuối tháng 8. Vấn đề ở chỗ là Việt Nam đã ghi nhận kết quả quý III rất tốt, với mức tăng trưởng hơn 8% một chút. Và đó là lý do khiến chính phủ Việt Nam lạc quan về tăng trưởng cả năm. Nhưng chúng ta biết rằng quý IV sẽ ít khả quan hơn vì áp lực từ thuế quan của Mỹ. Xuất khẩu của Việt Nam sang Hoa Kỳ trong quý I đã rất tốt vì các nhà xuất khẩu lường trước được những vấn đề này và do đó, xuất khẩu của Việt Nam sang Mỹ đã tăng gần 30% trong nửa đầu năm. Nhưng rõ ràng, giờ đây mọi chuyện không thể như cũ được nữa và sẽ có tác động trong quý IV. Đọc thêmMỹ-Việt công bố tuyên bố chung về thỏa thuận khung thương mại, Hà Nội vẫn chịu mức thuế quan 20% Nhưng vì kết quả quý III rất tốt, tôi nghĩ rằng nhìn chung, kết quả cả năm sẽ không chênh lệch quá nhiều so với dự báo của chính phủ. Tôi nghĩ con số này sẽ tốt hơn so với những gì Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế hoặc Ngân Hàng Thế Giới dự báo trong số liệu chính thức hiện nay của họ. Theo tôi, kết quả sẽ đạt trên 7% trong năm nay. RFI : Ngày 20/10, thủ tướng Phạm Minh Chính nhấn mạnh “kinh tế Việt Nam khẳng định đủ sức chống chịu trước các cú sốc bên ngoài, tăng trưởng cao hàng đầu thế giới”. Liệu điều này có thể giúp đạt được mục tiêu tăng trưởng 10% cho năm 2026 ? Hubert Testard : Mức 10% vào năm 2026, trái lại, lại quá lạc quan, rất tham vọng. Và theo tôi, có lẽ không thể đạt được đối với Việt Nam, bởi vì bối cảnh quốc tế trong năm 2026 sẽ bớt thuận lợi hơn nhiều. Trước tiên là mức thuế quan trung bình 20% của Mỹ mà ai cũng biết, nhưng cũng phải kể đến nhiều mức thuế đặc biệt khác đối với ô tô, thép, nhôm. Gần đây, còn có một vấn đề khác đối với các nhà xuất khẩu thủy sản Việt Nam, với thông báo ngừng xuất khẩu một số mặt hàng vào năm 2026. Tất cả những điểm này sẽ có tác động nhất định. Ngoài ra, bối cảnh chung ở một số nước khác cũng không đặc biệt hơn. Nghĩa là, nhu cầu của Trung Quốc không mạnh lắm, châu Âu đang cố gắng hạn chế dòng hàng nhập khẩu từ châu Á, đặc biệt là từ Trung Quốc. Vì vậy, bối cảnh quốc tế sẽ kém thuận lợi hơn. Tất cả các tổ chức quốc tế đều dự đoán năm 2026 sẽ có mức tăng trưởng kém hơn một chút so với năm 2025. Vì vậy, việc đạt được 10% trong bối cảnh này, đối với tôi, là không được khả thi lắm. RFI : Ông vừa nhắc đến mức thuế 20% của Mỹ, khả năng thủy sản Việt Nam không được xuất khẩu sang Mỹ năm 2026… những biện pháp này có tác động đến GDP của Việt Nam không trong khi năm 2024, xuất khẩu sang Hoa Kỳ chiếm khoảng 30% GDP của Việt Nam ? Hubert Testard : Có, chắc chắn là có. Đã có những đánh giá về tác động này, nhưng chúng ta hãy chờ xem tác động thực sự như thế nào. Theo Quỹ Tiền Tệ Quốc tế - IMF, tác động của chủ nghĩa bảo hộ mậu dịch của Mỹ gây thiệt hại ít nhất là khoảng 0,5 đến 0,7% GDP cho Việt Nam. Đó là một cú sốc đáng kể và có thể bù đắp được nếu Việt Nam thúc đẩy nhiều hơn nhu cầu nội địa và đa dạng hóa trao đổi thương mại quốc tế. Tuy nhiên, đây vẫn là một cú sốc tiềm tàng khá mạnh. Chương trình Phát triển Liên Hiệp Quốc (UNDP) cũng ước tính xuất khẩu của Việt Nam sang Hoa Kỳ có thể giảm 20%. Tôi thấy con số này hơi quá. Nhưng rõ ràng là vẫn sẽ có một cú sốc rất lớn, cho nên Việt Nam sẽ phải bù đắp cú sốc này bằng nhiều biện pháp khác nhau trên thị trường nội địa cũng như đa dạng hóa trao đổi thương mại. Đọc thêmViệt Nam : “Bạn” hay “thù” trong chính sách đánh thuế của Trump ? RFI : Mô hình tăng trưởng của Việt Nam phụ thuộc vào tín dụng ngân hàng, đầu tư công và xuất khẩu, chủ yếu từ các nhà đầu tư nước ngoài. Liệu mô hình này có còn phù hợp trong tương lai ? Hubert Testard : Rõ ràng là phải thay đổi mô hình này. Đó là điều mà Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OCDE) khuyến nghị trong báo cáo tháng 06/2025 về Việt Nam. Tổ chức này đưa ra một loạt đề xuất để mô hình tăng trưởng của Việt Nam tiến triển. Tôi nghĩ là trong bối cảnh nhu cầu quốc tế sẽ phức tạp, Việt Nam cần phát triển nhu cầu nội địa nhiều hơn hiện tại. Dù sao vẫn có một số điểm tích cực, ví dụ như tiền lương ở Việt Nam đang tăng nhanh hơn so với các nước ASEAN khác. Và đó là một cách tốt để hỗ trợ nhu cầu nội địa. Nhưng vẫn còn nhiều vấn đề khác, ví dụ, chi tiêu về xã hội rõ ràng là không đủ, đặc biệt là cho người cao tuổi. Cho nên lương hưu, đặc biệt là lương hưu tối thiểu, là một vấn đề. Ngoài ra, chi tiêu cho giáo dục, đặc biệt là giáo dục đại học, cũng không đủ. Chúng ta biết rằng kinh phí mà thanh niên Việt Nam phải trả để học đại học là quá cao, và khiến một bộ phận người trẻ không muốn hoặc không thể theo học. Đó là điều cần phải thay đổi bởi vì Việt Nam ngày càng cần một lực lượng lao động được đào tạo bài bản và có trình độ để đạt được tăng trưởng hiệu quả hơn và hướng tới các công nghệ khác. Đọc thêmĐể duy trì tăng trưởng cao, Việt Nam buộc phải thúc đẩy khu vực kinh tế tư nhân Ngoài ra, còn có một vấn đề tiềm ẩn khác đang bắt đầu nổi lên, đó là tình trạng lão hóa dân số. Hiện nay, những người trên 65 tuổi chiếm 15% dân số Việt Nam, còn khá thấp so với các quốc gia khác. Tuy nhiên, điều này sẽ thay đổi rất nhanh chóng và sẽ đạt hơn 30% vào năm 2050, đồng nghĩa với việc chi tiêu xã hội cho y tế và hưu trí sẽ tăng đáng kể. Như vậy, chính phủ cần tìm cách tài trợ cho chi tiêu xã hội và làm thay đổi phát triển mô hình xã hội Việt Nam. RFI : Gần đây thiệt hại do thiên tai gây ra ở Việt Nam cũng được đề cập. Theo đánh giá sơ bộ, thiệt hại này chiếm khoảng 2% GDP. Liệu đây có phải là một tác động cần được xem xét cho tăng trưởng ở Việt Nam ? Hubert Testard : Như chúng ta đã biết, biến đổi khí hậu vẫn đang tiếp tục gây ra những tác động, và Việt Nam nằm trong số những nước bị tác động nặng. Chị nhắc đến khoảng 2%, nhưng có khả năng con số này sẽ tăng lên trong những năm tới. Điều đó có nghĩa là, chúng ta không nên kỳ vọng vào việc các cú sốc khí hậu sẽ giảm đi, mà ngược lại sẽ gia tăng. Vì vậy, ở điểm này, Việt Nam cần đầu tư nhiều hơn để có thể ứng phó với những cú sốc trong tương lai. Ngoài ra còn có một khía cạnh khác, đó là quá trình chuyển đổi năng lượng của Việt Nam nhằm giảm phát khí thải gây hiệu ứng nhà kính. Đây cũng là một dự án đầu tư lớn được tiến hành tại Việt Nam. Có thể thấy là có nhiều dự án đã được khởi động, mọi việc tiến triển, nhưng vẫn còn rất xa mục tiêu được đặt ra cho năm 2050. Cho nên chính phủ Việt Nam vẫn còn rất nhiều việc phải làm. RFI Tiếng Việt xin chân thành cảm ơn chuyên gia Hubert Testard, tổng biên tập báo mạng Asialyst chuyên về châu Á. (1) Quốc hội thảo luận mục tiêu tăng trưởng 2026 từ 10%, GDP đầu người đạt 5.500 USD 2/ Chính phủ đặt mục tiêu GDP năm 2026 tăng 10%
Choć w łączeniach z Damaszku widać było spokój tła, to w Homs — jak relacjonuje Mikołaj Murkociński — Syria wygląda zupełnie inaczej. Miasto leżące na strategicznym szlaku między Damaszkiem, Aleppo i wybrzeżem to dziś miejsce, gdzie ruiny i napięcia religijne są codziennością.Reporter opisuje miejsce, w którym stoi: z lewej strony cały budynek trafiony pociskiem artyleryjskim, przed nim sklep podziurawiony kulami.Jak mówi:„Budynek obok jest kompletnie zniszczony. Przede mną sklep jest zupełnie postrzelany. Ktoś konkretnie strzelał w ten sklep.”Szczególnie trudna jest sytuacja chrześcijan. Murkociński stoi na wjeździe do dzielnicy Hamdija — chrześcijańskiej części Homsu — i relacjonuje rozmowy z miejscowymi księżmi.„Tych incydentów — prób zastraszań, porwań, morderstw — jest bardzo dużo. W zasadzie codziennie mają tu miejsce.”Dwa dni wcześniej do jednego ze sklepów podjechali mężczyźni podający się za bojowników Państwa Islamskiego, grożąc właścicielowi, że „dostanie nauczkę”, jeśli nie przestanie sprzedawać alkoholu.W pobliżu inny lokal został ostrzelany kilka dni wcześniej.Region pełen porachunków i słabej władzyW prowincji Homs mieszają się chrześcijanie, alawici i sunnici. Te same różnice, które dawniej budowały bogactwo regionu, dziś są zarzewiem przemocy. Reporter opisuje porachunki między grupami, trwające od czasu wojny domowej, którą rozpoczęto w 2011 roku.Władza Damaszku jest obecna głównie na checkpointach obsadzonych przez ludzi prezydenta Ahmeda el-Chary:„Są bardzo brodaci, ubrani na czarno, z karabinami maszynowymi.”Ale — jak dodaje — policja często „przymyka oko”, bo pamięta dawnych uczestników milicji i ich rolę w wojnie. Lokalna zemsta bywa ważniejsza niż porządek administracyjny.Od baz rosyjskich po średniowieczne klasztoryW relacji pojawia się także wątek geopolityczny. Rosjanie — mimo zmiany władzy w Syrii — nie zamierzają opuszczać kraju.„To jedyna rosyjska baza na Morzu Śródziemnym. Wygląda na to, że ich obecność nie jest zagrożona.”Weekend Murkociński spędził w klasztorze św. Mojżesza Abisyńskiego, położonym na pustyni między Damaszkiem a Homsem.„W nocy było 3 stopnie. Syria potrafi być naprawdę zimna.”Teraz rusza dalej — samochodem, a czasem taksówką, bo paliwa w Syrii brakuje — na północ, do Aleppo.
Ten Years before Japan attacked the United States at Pearl Harbor, a powerful and increasingly autonomous military force had already pushed Japan down the path to war. That force was the Kwantung Army. In this episode, James interviews author Quin Cho about his new book The Rise of the Kwantung Army: Japan's Empire in Manchuria to 1932. In this excellent work, Cho provides in-depth insights into the motivations, strategies, and often rogue actions of the force that propelled Japan down its disastrous path toward Pearl Harbor.See omnystudio.com/listener for privacy information.
W tym odcinku rozwiewam jedną z najczęstszych wątpliwości moich słuchaczy: kiedy używać ‘I think', a kiedy ‘I'm thinking'. Choć wyglądają prawie tak samo, mają zupełnie inne znaczenia.Dowiesz się:✔️ czym różni się 'I think' od 'I'm thinking' ✔️ jak używać 'I think that', 'I think so' i 'I don't think so',✔️ dlaczego 'I think no' brzmi nienaturalnie,✔️ jak mówić płynniej dzięki kilku prostym zdaniom,✔️ jak trenować mówienie tak, by przestać tłumaczyć w głowie.W odcinku znajdziesz też 10 praktycznych zdań do powtórzenia na głos, 5 z I think i 5 z I'm thinking, idealnych do natychmiastowego użycia w codziennych sytuacjach.
John Laws, jeden z najbardziej wpływowych prezenterów radiowych w Australii, zmarł w wieku 90 lat. Hołd legendarnemu radiowcowi złożyli zarówno byli koledzy, jak i politycy. Choć jego kariera trwała ponad siedem dekad nie była bez kontrowersji. Jego pogrzeb o charatkerze państwowym odbędzie się 19 listopada.
Cho rằng điểm 8 là chưa đạt yêu cầu, chị Thu Thủy biến việc học của con thành những "ca làm việc" không ngày nghỉ từ thứ hai đến chủ nhật, khiến đứa trẻ sợ hãi mỗi khi đối diện với bàn học.
Był 10 września 2025 roku. W polską przestrzeń powietrzną wpadło ponad 20 rosyjskich dronów. Jedna z rakiet, które zestrzeliwały drony, spadła na dom w Wyrykach. Choć minęły dwa miesiące, procedury wciąż trwają, a poszkodowani czekają na pomoc i nie mogą wrócić do normalności. Do tego wszystkiego spotkała ich fala hejtu. - Naprawdę nie wiem, czego ludzie nam zazdroszczą - mówią.
Last time we spoke about the Changsha fire. Chiang Kai-shek faced a brutal choice: defend Wuhan to the last man or flood the land to slow the invaders. He chose both, pushing rivers and rallying a fractured army as Japanese forces pressed along the Yangtze. Fortresses at Madang held long, but the cost was high—troops lost, civilians displaced, a city's heart burning in the night. Wuhan fell after months of brutal fighting, yet the battle did not break China's will. Mao Zedong urged strategy over martyrdom, preferring to drain the enemy and buy time for a broader struggle. The Japanese, though victorious tactically, found their strength ebbing, resource strains, supply gaps, and a war that felt endless. In the wake of Wuhan, Changsha stood next in the Japanese crosshairs, its evacuation and a devastating fire leaving ash and memory in its wake. Behind these prices, political currents swirled. Wang Jingwei defected again, seeking power beyond Chiang's grasp, while Chongqing rose as a western bastion of resistance. The war hardened into a protracted stalemate, turning Japan from an aggressive assailant into a wary occupier, and leaving China to endure, persist, and fight on. #175 The Soviet-Japanese Border Conflicts Welcome to the Fall and Rise of China Podcast, I am your dutiful host Craig Watson. But, before we start I want to also remind you this podcast is only made possible through the efforts of Kings and Generals over at Youtube. Perhaps you want to learn more about the history of Asia? Kings and Generals have an assortment of episodes on history of asia and much more so go give them a look over on Youtube. So please subscribe to Kings and Generals over at Youtube and to continue helping us produce this content please check out www.patreon.com/kingsandgenerals. If you are still hungry for some more history related content, over on my channel, the Pacific War Channel where I cover the history of China and Japan from the 19th century until the end of the Pacific War. So based on the title of this one, you probably can see we are taking a bit of a detour. For quite some time we have focused on the Japanese campaigns into China proper 1937-1938. Now the way the second sino-japanese war is traditionally broken down is in phases. 1937-1938, 1939-1942 and 1942-1945. However there is actually even more going on in China aside from the war with Japan. In Xinjiang province a large full blown Islamic revolution breaks out in 1937. We will be covering that story at a later date, but another significant event is escalating border skirmishes in Manchukuo. Now these border skirmishes had been raging ever since the USSR consolidated its hold over the far east. We talked about some of those skirmishes prior to the Sino-Soviet war in 1929. However when Japan created the puppet government of Manchukuo, this was a significant escalation in tensions with the reds. Today we are going to talk about the escalating border conflicts between the Soviets and Japan. A tongue of poorly demarcated land extends southeast from Hunchun, hugging the east bank of the Tumen River between Lake Khasan to the east and Korea to the west. Within this tongue stands Changkufeng Hill, one of a long chain of highlands sweeping from upstream along the rivers and moors toward the sea. The twin-peaked hill sits at the confluence area several miles northwest of the point where Manchuria, Korea, and the Russian Far East meet. The hill's shape reminded Koreans of their changgo, which is a long snare drum constricted at the center and tapped with the hands at each end. When the Manchus came to the Tumen, they rendered the phonetic sounds into three ideographic characters meaning "taut drum peaks" or Chang-ku-feng. The Japanese admired the imagery and preserved the Chinese readings, which they pronounce Cho-ko-ho. From their eastern vantage, the Russians called it Zaozernaya, "hill behind the lake." Soviet troops referred to it as a sugar-loaf hill. For many years, natives and a handful of officials in the region cultivated a relaxed attitude toward borders and sovereignty. Even after the Japanese seized Manchuria in 1931, the issue did not immediately come to a head. With the expansion of Manchukuo and the Soviet Far East under Stalin's Five-Year plans, both sides began to attend more closely to frontier delimitation. Whenever either party acted aggressively, force majeure was invoked to justify the unexpected and disruptive events recognized in international law. Most often, these incidents erupted along the eastern Manchurian borders with the USSR or along the 350-mile frontier south of Lake Khanka, each skirmish carrying the seeds of all-out warfare. Now we need to talk a little bit about border history. The borders in question essentially dated to pacts concluded by the Qing dynasty and the Tsardom. Between the first Sino-Russian Treaty of Nerchinsk in 1689 and the Mukden Agreement of 1924, there were over a dozen accords governing the borders. Relevant to Changkufeng were the basic 15-article Convention of Peking, supplementing the Tientsin Treaties of November 1860, some maps made in 1861, and the eight-article Hunchun Border Protocol of 1886. By the 1860 treaty, the Qing ceded to Tsarist Russia the entire maritime province of Siberia, but the meaning of "lands south of Lake Khanka" remained rather vague. Consequently, a further border agreement was negotiated in June 1861 known as "the Lake Khanka Border Pact", by which demarcations were drawn on maps and eight wooden markers erected. The border was to run from Khanka along ridgelines between the Hunchun River and the sea, past Suifenho and Tungning, terminating about 6 miles from the mouth of the Tumen. Then a Russo-Chinese commission established in 1886 drew up the Hunchun Border Pact, proposing new or modified markers along the 1860–1861 lines and arranging a Russian resurvey. However, for the Japanese, in 1938, the Chinese or Manchu texts of the 1886 Hunchun agreement were considered controlling. The Soviets argued the border ran along every summit west of Khasan, thereby granting them jurisdiction over at least the eastern slopes of all elevations, including Changkufeng and Shachaofeng. Since the Qing dynasty and the house of Romanov were already defunct, the new sovereignties publicly appealed to opposing texts, and the Soviet side would not concede that the Russian-language version had never been deemed binding by the Qing commissioners. Yet, even in 1938, the Japanese knew that only the Chinese text had survived or could be located. Now both the Chinese and Russian military maps generally drew the frontier along the watershed east of Khasan; this aligned with the 1861 readings based on the Khanka agreement. The Chinese Republican Army conducted new surveys sometime between 1915 and 1920. The latest Chinese military map of the Changkufeng area drew the border considerably closer to the old "red line" of 1886, running west of Khasan but near the shore rather than traversing the highland crests. None of the military delimitations of the border was sanctified by an official agreement. Hence, the Hunchun Protocol, whether well known or not, invaluable or worthless, remained the only government-to-government pact dealing with the frontiers. Before we jump into it, how about a little summary of what became known as the Soviet-Japanese border conflicts. The first major conflict would obviously be the Russo-Japanese war of 1904-1905. Following years of conflict between the Russian Empire and Japan culminating in the costly Battle of Tsushima, Tsar Nicholas II's government sought peace, recognizing Japan's claims to Korea and agreeing to evacuate Manchuria. From 1918 to 1920, the Imperial Japanese Army, under Emperor Taishō after the death of Meiji, assisted the White Army and Alexander Kerensky against the Bolshevik Red Army. They also aided the Czechoslovak Legion in Siberia to facilitate its return to Europe after an Austrian-Hungarian armoured train purportedly went astray. By 1920, with Austria-Hungary dissolved and Czechoslovakia established two years earlier, the Czechoslovak Legion reached Europe. Japan withdrew from the Russian Revolution and the Civil War in 1922. Following Japan's 1919-1920 occupations and the Soviet intervention in Mongolia in 1921, the Republic of China also withdrew from Outer Mongolia in 1921. In 1922, after capturing Vladivostok in 1918 to halt Bolshevik advances, Japanese forces retreated to Japan as Bolshevik power grew and the postwar fatigue among combatants increased. After Hirohito's invasion of Manchuria in 1931–1932, following Taishō's death in 1926, border disputes between Manchukuo, the Mongolian People's Republic, and the Soviet Union increased. Many clashes stemmed from poorly defined borders, though some involved espionage. Between 1932 and 1934, the Imperial Japanese Army reported 152 border disputes, largely tied to Soviet intelligence activity in Manchuria, while the Soviets accused Japan of 15 border violations, six air intrusions, and 20 cases of "spy smuggling" in 1933 alone. Numerous additional violations followed in the ensuing years. By the mid-1930s, Soviet-Japanese diplomacy and trust had deteriorated further, with the Japanese being openly labeled "fascist enemies" at the Seventh Comintern Congress in July 1935. Beginning in 1935, conflicts significantly escalated. On 8 January 1935, the first armed clash, known as the Halhamiao incident, took place on the border between Mongolia and Manchukuo. Several dozen cavalrymen of the Mongolian People's Army crossed into Manchuria near disputed fishing grounds and engaged an 11‑man Manchukuo Imperial Army patrol near the Buddhist temple at Halhamiao, led by a Japanese military advisor. The Manchukuo Army sustained 6 wounded and 2 dead, including the Japanese officer; the Mongols suffered no casualties and withdrew after the Japanese sent a punitive expedition to reclaim the area. Two motorized cavalry companies, a machine‑gun company, and a tankette platoon occupied the position for three weeks without resistance. In June 1935, the first direct exchange of fire between the Japanese and Soviets occurred when an 11‑man Japanese patrol west of Lake Khanka was attacked by six Soviet horsemen, reportedly inside Manchukuo territory. In the firefight, one Soviet soldier was killed and two horses were captured. The Japanese requested a joint investigation, but the Soviets rejected the proposal. In October 1935, nine Japanese and 32 Manchukuoan border guards were establishing a post about 20 kilometers north of Suifenho when they were attacked by 50 Soviet soldiers. The Soviets opened fire with rifles and five heavy machine guns. Two Japanese and four Manchukuoan soldiers were killed, and another five were wounded. The Manchukuoan foreign affairs representative lodged a verbal protest with the Soviet consul at Suifenho. The Kwantung Army of Japan also sent an intelligence officer to investigate the clash. On 19 December 1935, a Manchukuoan unit reconnoitering southwest of Buir Lake clashed with a Mongolian party, reportedly capturing 10 soldiers. Five days later, 60 truck‑borne Mongolian troops assaulted the Manchukuoans and were repulsed, at the cost of three Manchukuoan dead. On the same day, at Brunders, Mongolian forces attempted three times to drive out Manchukuoan outposts, and again at night, but all attempts failed. Further small attempts occurred in January, with Mongolians using airplanes for reconnaissance. The arrival of a small Japanese force in three trucks helped foil these attempts; casualties occurred on both sides, though Mongolian casualties are unknown aside from 10 prisoners taken. In February 1936, Lieutenant-Colonel Sugimoto Yasuo was ordered to form a detachment from the 14th Cavalry Regiment to "drive the Outer Mongol intruders from the Olankhuduk region," a directive attributed to Lieutenant-General Kasai Heijuro. Sugimoto's detachment included cavalry guns, heavy machine guns, and tankettes. They faced a force of about 140 Mongolians equipped with heavy machine guns and light artillery. On February 12, Sugimoto's men drove the Mongolians south, at the cost of eight Japanese killed, four wounded, and one tankette destroyed. The Japanese began to withdraw, but were attacked by 5–6 Mongolian armored cars and two bombers, which briefly disrupted the column. The situation was stabilized when the Japanese unit received artillery support, allowing them to destroy or repel the armored cars. In March 1936, the Tauran incident occurred. In this clash, both the Japanese Army and the Mongolian Army deployed a small number of armored fighting vehicles and aircraft. The incident began when 100 Mongolian and six Soviet troops attacked and occupied the disputed village of Tauran, Mongolia, driving off the small Manchurian garrison. They were supported by light bombers and armored cars, though the bombing sorties failed to inflict damage on the Japanese, and three bombers were shot down by Japanese heavy machine guns. Local Japanese forces counter-attacked, conducting dozens of bombing sorties and finally assaulting Tauran with 400 men and 10 tankettes. The result was a Mongolian rout, with 56 Mongolian soldiers killed, including three Soviet advisors, and an unknown number wounded. Japanese losses were 27 killed and 9 wounded. Later in March 1936, another border clash occurred between Japanese and Soviet forces. Reports of border violations prompted the Japanese Korean Army to send ten men by truck to investigate, but the patrol was ambushed by 20 Soviet NKVD soldiers deployed about 300 meters inside territory claimed by Japan. After suffering several casualties, the Japanese patrol withdrew and was reinforced with 100 men, who then drove off the Soviets. Fighting resumed later that day when the NKVD brought reinforcements. By nightfall, the fighting had ceased and both sides had pulled back. The Soviets agreed to return the bodies of two Japanese soldiers who had died in the fighting, a development viewed by the Japanese government as encouraging. In early April 1936, three Japanese soldiers were killed near Suifenho in another minor affray. This incident was notable because the Soviets again returned the bodies of the fallen servicemen. In June 1937, the Kanchazu Island incident occurred on the Amur River along the Soviet–Manchukuo border. Three Soviet gunboats crossed the river's center line, disembarked troops, and occupied Kanchazu Island. Japanese forces from the IJA 1st Division, equipped with two horse-drawn 37 mm artillery pieces, quickly established improvised firing positions and loaded their guns with both high-explosive and armor-piercing shells. They shelled the Soviet vessels, sinking the lead gunboat, crippling the second, and driving off the third. Japanese troops subsequently fired on the swimming crewmen from the sunken ships using machine guns. Thirty-seven Soviet soldiers were killed, while Japanese casualties were zero. The Japanese Ministry of Foreign Affairs protested and demanded the Soviet forces withdraw from the island. The Soviet leadership, apparently shocked by the incident and reluctant to escalate, agreed to evacuate their troops. By 1938 the border situation had deteriorated. The tangled terrain features, mountain, bog, stream, forest, and valley, would have complicated even careful observers' discernment of the old red line drawn in 1886. Fifty years later, the markers themselves had undergone a metamorphosis. Japanese investigators could find, at most, only 14 to 17 markers standing fairly intact between the Tumen estuary and Khanka—roughly one every 25 miles at best. The remainder were missing or ruined; five were found in new locations. Marker "K," for example, was 40 meters deeper inside Manchuria, away from Khanka. Japanese military experts noted that of the 20 markers originally set along the boundaries of Hunchun Prefecture alone, only four could be found by the summer of 1938. The rest had either been wrecked or arbitrarily moved and discarded by Russian or Chinese officials and inhabitants. It is even said that one missing marker could be seen on display in Khabarovsk. The Chinese had generally interpreted the boundary as the road line just west of Khasan, at least in practice. Free road movement, however, had become a problem even 20 years before the Japanese overran Manchuria in 1931–1932 during the so-called Manchurian Incident. The Japanese adopted, or inherited, the Chinese interpretation, which was based on the 1886 agreement on border roads; the key clause held that the frontier west of Khasan would be the road along the lake. Japanese sources emphasize that local residents' anger toward gradual Soviet oppression and penetrations westward into Manchurian territory fueled the conflict. Many natives believed the original boundaries lay east of the lake, but the Soviets adjusted the situation to suit their own convenience. In practice, the Russians were restricting road use just west of Khasan by Manchurian and Korean residents. There was speculation that this was a prelude to taking over the ridgelines, depending on the reaction of the Manchukuoan–Japanese side. Villagers who went to streams or the lake to launder clothing found themselves subjected to sniper fire. Along a 25-mile stretch of road near Shachaofeng, farmers reported coming under fire from new Soviet positions as early as November 1935. Nevertheless, Japanese and Koreans familiar with the Tumen area noted agrarian, seasonal Korean religious rites atop Changkufeng Hill, including fattened pigs sacrificed and changgo drums beaten. Village elders told Japanese visitors in 1938 that, until early the preceding year, no Russians had come as far as Changkufeng Hill. Looking only at the border sector around Changkufeng, the easy days were clearly behind us. In the summer of 1938, Gaimusho "Foreign Ministry" observers described the explosive situation along the Korea–Manchuria–USSR borders as a matter of de facto frontiers. Both sides pressed against each other, and their trigger-happy posture was summed up in the colloquial refrain: "Take another step and we'll let you have it." Near dawn on 13 June 1938, a Manchurian patrol detected a suspicious figure in the fog swirling over Changlingtzu Hill on the Siberian–Manchurian frontier. Challenged at 15 feet, the suspect hurled two pistols to the ground and raised his hands in surrender. At headquarters, the police soon realized this was no routine border-trespassing case. The man was a defector and he was a Russian general, in fact he was the director of all NKVD forces in the Soviet Far East. Beneath a mufti of spring coat and hunting cap, he wore a full uniform with medals. His identification card No. 83 designated him as G. S. Lyushkov, Commissar 3rd Class, countersigned by Nikolai Yezhov, NKVD head in Moscow. Lyushkov was promptly turned over to the Japanese military authorities, who transferred him to Seoul and then to Tokyo under close escort. On 1 July, the Japanese press was permitted to disclose that Lyushkov had sought refuge in Japan. Ten days later, to capitalize on the commissar's notoriety and to confound skeptics, the Japanese produced Lyushkov at a press conference in Tokyo. For the Japanese and foreign correspondents, who met separately with him, Lyushkov described Soviet Far East strength and the turmoil wracking the USSR, because for those of you unfamiliar this was during the Stalinist purges. Clearly, the Japanese had gained a unique reservoir of high-level intelligence and a wealth of materials, including notes scratched in blood by suspects incarcerated at Khabarovsk. A general tightening of Russian frontier security had recently been reported. Natives of Fangchuanting asserted that a Soviet cavalry patrol appeared in June, seemingly for the first time. Contact with Yangkuanping, northwest of Khasan, was severed. More importantly, Japanese Army Signal Corps intelligence detected a surge of Soviet message traffic from the Posyet Bay district. After Lyushkov's defection, a drastic reshuffle in the local Russian command apparently occurred, and responsibility for border surveillance seems to have been reallocated. Japanese records indicate that the Novokievsk security force commander was relieved and the sector garrison replaced by troops from Vladivostok. Gaimusho intelligence also received reports that a border garrison unit had been transferred from Khabarovsk or Chita to the Tumen sector. The Kwantung Army signal monitors also intercepted two significant frontline messages on 6 July from the new Russian local commander in the Posyet region, addressed to Lieutenant General Sokolov in Khabarovsk. Decoded, the messages suggested (1) that ammunition for infantry mortars amounted to less than half the required supply; and (2) a recommendation that higher headquarters authorize Russian elements to secure certain unoccupied high ground west of Khasan. The commander noted terrain advantages and the contemplated construction of emplacements that would command Najin and the Korean railway. As a start, at least one Russian platoon should be authorized to dig in on the highest ground (presumably Changkufeng) and deploy four tons of entanglements to stake out the Soviet claim. Korea Army Headquarters received a telegram from the Kwantung Army on 7 July conveying the deciphered messages. On the same day, the 19th Division in North Korea telephoned Seoul that, on 6 July, three or four Soviet horsemen had been observed reconnoitering Manchurian territory from atop a hill called Changkufeng. The alarming intelligence from the Kwantung Army and the front warranted immediate attention by the Korea Army. Some Kwantung Army officers doubted the significance of the developments, with one intelligence official even suggesting the Russian messages might be a deliberate ploy designed to entrap the Japanese at Changkufeng. On 7–8 July, all staff officers in Seoul convened at army headquarters. The name of Changkufeng Hill was not well known, but maps and other data suggested that neither the Japanese nor the Russians had previously stationed border units in the ridge complex west of Khasan. As early as March 1936, Army Commander Koiso Kuniaki had distributed maps to subordinate units, indicating which sectors were in dispute. No patrol was to enter zones lacking definitive demarcation. Until then, the only Japanese element east of the Tumen was a Manchurian policeman at Fangchuanting. Ownership of the high ground emerged as an early issue. A number of other points were raised by the Kwantung Army: At present, Soviet elements in the area were negligible. The intrusion must not be overlooked. The Russians could be expected to exploit any weakness, and half-measures would not suffice, especially regarding the Japanese defense mission along a 125-mile frontier. In Japanese hands, Changkufeng Hill would be useful, but two excellent observation posts already existed in the neighboring sector of the Manchurian tongue. With dissidence and purges underway, the Russians may have judged it necessary to seal border gaps, particularly after Lyushkov's defection. They may also have sought to control Changkufeng to offset Japanese dominance of the high ground to the north. Soviet seizure of Changkufeng would upset the delicate status quo and could provoke a contest for equivalent observation posts. In broader terms, it mattered little whether the Russians sought a permanent observation post on Changkufeng Hill, which was of relatively minor strategic value. Japan's primary concern lay in the China theater; Changkufeng was peripheral. The Japanese should not expend limited resources or become distracted. The matter required consultation with the high command in Tokyo. In the absence of more comprehensive intelligence, the assembled staff officers concluded that the Korea Army should, at a minimum, ignore or disregard Soviet actions for the time being, while maintaining vigilant observation of the area. The consensus was communicated to Major General Kitano Kenzo, the Korea Army chief of staff, who concurred, and to Koiso. Upon learning that the recommendation advocated a low posture, Koiso inquired only whether the opinion reflected the unanimous view of the staff. Having been assured that it did, he approved the policy. Koiso, then 58, was at the threshold of the routine personnel changes occurring around 15 July. He had just been informed that he would retire and that General Nakamura Kotaro would succeed him. Those acquainted with Koiso perceived him as treating the border difficulties as a minor anticlimax in the course of his command tour. He appeared unemphatic or relaxed as he prepared to depart from a post he had held for twenty-one years. Although neither Koiso nor his staff welcomed the Soviet activities that appeared under way, his reaction likely reflected a reluctance to make decisions that could constrain his soon-to-arrive successor. On 8 July Koiso authorized the dispatch of warnings to the 19th Division at Nanam, to the Hunchun garrison, and to the intelligence branch at Hunchun. These units were instructed to exercise maximum precautions and to tighten frontier security north of Shuiliufeng. In response to the initial appearance of Soviet horsemen at Changkufeng, the Kucheng Border Garrison Unit of the 76th Infantry Regiment maintained close surveillance across the Tumen. By about noon on 9 July, patrols detected approximately a dozen Russian troops commencing construction atop Changkufeng. Between 11 and 13 July, the number of soldiers on the slopes increased to forty; there were also thirty horses and eleven camouflaged tents. Operating in shifts on the western side, thirty meters from the crest, the Russians erected barbed wire and firing trenches; fifty meters forward, they excavated observation trenches. In addition to existing telephone lines between Changkufeng, Lake Khasan, and Kozando, the Russians installed a portable telephone net. Logistical support was provided by three boats on the lake. Approximately twenty kilometers to the east, well within Soviet territory, large forces were being mobilized, and steamship traffic into Posyet Bay intensified. Upon learning of the "intrusion" at Changkufeng on 9 July, Lt. General Suetaka Kamezo, the commander of the 19th Division, dispatched staff officers to the front and prepared to send elements to reinforce border units. The special significance of Suetaka and his division stemmed from a series of unusual circumstances. Chientao Province, the same zone into which Lyushkov had fled and the sector where Soviet horsemen had appeared, fell within Manchukuo geographically and administratively. Yet, in terms of defense, the configuration of the frontier, the terrain, and the transportation network more closely connected the region with North Korea than with southeastern Manchuria. Approximately 80% of the population was of Korean origin, which implied Japanese rather than Manchukuoan allegiance. Consequently, the Korea Army had been made operationally responsible for the defense of Chientao and controlled not only the three-battalion garrison at Hunchun but also the intelligence detachment located there. In the event of war, the Korea Army's mission was defined as mobilization and execution of subsidiary operational tasks against the USSR, under the control and in support of the Kwantung Army. The Korea Army ordinarily possessed two infantry divisions, the 19th in North Korea and the 20th stationed at Seoul, but the 20th Division had already departed for China, leaving only the 20th Depot Division in the capital. Beyond sparse ground units, devoid of armor and with weak heavy artillery, there were only two air regiments in Korea, the nearest being the unit at Hoeryong. The Korea Army was designed to maintain public security within Korea as well as fulfill minimal defensive responsibilities. Such an army did not require a full-time operations officer, and none was maintained. When needed, as in mid-1938, the task fell to the senior staff officer, in this case Colonel Iwasaki Tamio. In peacetime, training constituted the primary focus. Thus, the 19th Division was entrusted with defending northeastern Korea. Its commander, Suetaka, a seasoned infantryman, resented the fact that his elite force had never engaged in combat in China. He intensified training with zeal, emphasizing strict discipline, bravery, aggressiveness, and thorough preparation. Japanese veterans characterized him as severe, bullish, short-tempered, hot-blooded, highly strung, unbending, and stubborn. Nonetheless, there was widespread respect for his realistic training program, maintained under firm, even violent, personal supervision. His men regarded Suetaka as a professional, a modern samurai who forged the division into superb condition. Privately, he was reputed for sensitivity and warmth; a Japanese phrase "yakamashii oyaji" captures the dual sense of stern father and martinet in his character. At the outset, however, Suetaka displayed little aggression. Although not widely known, he did not welcome the orders from army headquarters to deploy to the Tumen. Until late July, he remained somewhat opposed to the notion of dislodging the Soviets from the crest, a proposition arising from neither the division staff nor, initially, Suetaka himself. Colonel Sato noted that, for a week after reports of Soviet excavation at Changkufeng, the division's response was limited to preparations for a possible emergency, as they perceived the matter as a local issue best settled through diplomacy. Korea Army officers acknowledged that, around the time the Soviets consolidated their outpost strength at Changkufeng, an informal and personal telegram arrived in Seoul from a Kwantung Army Intelligence field-grade officer who specialized in Soviet affairs. If the Korea Army hesitated, the Kwantung Army would be obliged to eject the Russians; the matter could not be ignored. While the telegram did not demand a reply and struck several officers as presumptuous and implausible, the message was promptly shown to Koiso. Koiso was driven to immediate action, he wired Tokyo asserting that only the Korea Army could and would handle the incident. One staff officer recalled "We felt we had to act, out of a sense of responsibility. But we resented the Kwantung Army's interference." The Korea Army staff convened shortly after receipt of the unofficial telegram from Hsinking. Based on the latest intelligence from the division dated 13 July, the officers prepared an assessment for submission to the army commander. The hypotheses were distilled into three scenarios: The USSR, or the Far East authorities, desires hostilities. Conclusion: Slightly possible. The USSR seeks to restrain Japan on the eve of the pivotal operations in China: the major Japanese offensive to seize Hankow. Conclusion: Highly probable. The Posyet district commander is new in his post; by occupying the Changkufeng ridges, he would demonstrate loyalty, impress superiors, and seek glory. Conclusion: Possible. Late on 13 July or early on 14 July, Koiso approved the dispatch of a message to the vice minister of war, and the Kwantung Army chief of staff: "Lake Khasan area lies in troublesome sector USSR has been claiming . . . in accordance with treaties [said Secret Message No. 913], but we interpret it to be Manchukuoan territory, evident even from maps published by Soviet side. Russian actions are patently illegal, but, considering that area does not exert major or immediate influence on operations [Japan] is intending and that China Incident is in full swing, we are not going to conduct counterattack measures immediately. This army is thinking of reasoning with Soviets and requesting pullback, directly on spot. . . . In case Russians do not accede in long run, we have intention to drive Soviet soldiers out of area east of Khasan firmly by use of force." The message concluded with a request that the Tokyo authorities lodge a formal protest with the USSR, on behalf of Manchukuo and Japan, and guide matters so that the Russians would withdraw quickly. Dominant in Japanese high command thinking in 1938 was the China theater; the Changkufeng episode constituted a mere digression. A sequence of Japanese tactical victories had preceded the summer: Tsingtao fell in January; the Yellow River was reached in March; a "reformed government of the Republic of China" was installed at Nanking several weeks later; Amoy fell in early May; Suchow fell on the 20th. With these gains, northern and central fronts could be linked by the Japanese. Yet Chinese resistance persisted, and while public statements anticipated imminent Chinese dissension, private admissions acknowledged that the partial effects of Suchow's fall were ominous: control might pass from Chiang Kai-shek to the Communists, Chinese defiance might intensify, and Soviet involvement could ensue. A Hankow drive appeared desirable to symbolize the conclusion of the military phase of hostilities. The Japanese and their adversaries were in accord regarding the importance of the summer and autumn campaigns. Even after Suchow's fall, the government discouraged public insinuations that enemy resistance was collapsing; when Chiang addressed the nation on the first anniversary of hostilities, Premier Konoe prophetically proclaimed, "The war has just begun." Colonel Inada Masazum served as the Army General Staff's principal figure for the Changkufeng affair, occupying the position of chief of the 2nd Operations Section within the Operations Bureau in March 1938. A distinguished graduate of the Military Academy, Inada completed the War College program and held a combination of line, instructional, and staff assignments at the War College, the Army General Staff, and the War Ministry. He was recognized as a sharp, highly capable, and driveful personality, though some regarded him as enigmatic. Following the capture of Suchow, Imperial General Headquarters on 18 June ordered field forces to undertake operational preparations for a drive to seize the Wuhan complex. Inada favored a decisive move aimed at achieving a rapid political settlement. He acknowledged that Soviet intervention in 1938, during Japan's involvement in China, would have been critical. Although Japanese forces could still defeat the Chinese, an overextended Japanese Army might be fatally compromised against the Russians. Soviet assistance to China was already pronouncedly unwelcome. The Soviets were reported to possess roughly 20 rifle divisions, four to five cavalry divisions, 1,500 tanks, and 1,560 aircraft, including 300 bombers with a range of approximately 3,000 kilometers, enabling reach from Vladivostok to Tokyo. Soviet manpower in Siberia was likely near 370,000. In response, Japanese central authorities stressed a no-trouble policy toward the USSR while seeking to "wall off" the border and bolster the Kwantung Army as quickly as possible. Nevertheless, the envisaged correction of the strategic imbalance could not occur before 1943, given shortages in ammunition, manpower, and materiel across existing theaters in China. By the end of 1937 Japan had committed 16 of its 24 divisions to China, bringing the standing force to roughly 700,000. Army General Staff planners reallocated three ground divisions, intended for a northern contingency, from north to central China, even as the Kwantung Army operated from a less favorable posture. Attitudes toward the northern problem varied within senior military circles. While concern persisted, it was not universal. As campaigns in China widened, planning at the high command level deteriorated, propagating confusion and anxiety to field armies in China. The Japanese Navy suspected that the Army general staff was invoking the USSR as a pretext for broader strategic aims—namely, to provoke a more consequential confrontation with the USSR while the Navy contended with its own strategic rivalries with the Army, centered on the United States and Britain. Army leaders, however, denied aggressive intent against the USSR at that time. The Hankow plan encountered substantial internal opposition at high levels. Private assessments among army planners suggested that a two-front war would be premature given operational readiness and troop strength. Not only were new War Ministry officials cautious, but many high-ranking Army general staff officers and court circles shared doubts. Aggressive tendencies, influenced by subordinates and the Kwantung Army, were evident in Inada, who repeatedly pressed Tada Shun, the deputy army chief of staff, to endorse the Wuhan drive as both necessary and feasible, arguing that the USSR would gain from Japan's weakening without incurring substantial losses. Inada contended that Stalin was rational and that time favored the USSR in the Far East, where industrial buildup and military modernization were ongoing. He argued that the Soviet purges impeded opportunistic ventures with Japan. He posited that Nazi Germany posed a growing threat on the western front, and thus the USSR should be avoided by both Japan, due to China and Russia, due to Germany. While most of the army remained engaged in China, Tada did not initially share Inada's views; only after inspecting the Manchurian borders in April 1938 did he finally align with Inada's broader vision, which encompassed both northern and Chinese considerations. During this period, Inada studied daily intelligence from the Kwantung Army, and after Lyushkov's defection in June, reports suggested the Soviets were following their sector commander's recommendations. Russian troops appeared at Changkufeng, seemingly prepared to dig in. Inada recollects his reaction: "That's nice, my chance has come." I would like to take this time to remind you all that this podcast is only made possible through the efforts of Kings and Generals over at Youtube. Please go subscribe to Kings and Generals over at Youtube and to continue helping us produce this content please check out www.patreon.com/kingsandgenerals. If you are still hungry after that, give my personal channel a look over at The Pacific War Channel at Youtube, it would mean a lot to me. The simmering Soviet–Japanese border clashes centered on Changkufeng Hill near Lake Khanka, set within a broader history of contested frontiers dating to Qing and Tsarist treaties. Japan, prioritizing China, considered Changkufeng peripheral but ready to confront Soviet encroachment; Moscow aimed to consolidate border gains, with high-level war planning overlaying regional skirmishes. Conflict loomed over Manchuria.
How do you know what you know? Neil deGrasse Tyson and comedian Chuck Nice explore issues with quantum mechanics and objectivity, the history of physics, and how scientists ask questions on the edge of our understanding with philosopher of physics Elise Crull.NOTE: StarTalk+ Patrons can listen to this entire episode commercial-free here: https://startalkmedia.com/show/the-limits-of-knowing-with-elise-crull/Thanks to our Patrons Erik Nunez, Jim Zehr, Paulo Santos, Ken Cho, Dean Starbuck, Dan, Spacious, Bryce Larson, Robert Neal, Dawn C. Coles, Brent Williams, Mitchell Ransom, Kyle Kwartel, Salvatore Mammana, Benjamin Hunzeker, Peter O Halloran, Kristopher, Sean Josiah, Harry Summlar, Jeffrey Walker, Matt Coda, Beth Gallagher, Sherene Levert, Gabriel Castro, Paul Elliott, Robert watry, Nathan Baker, Eric Pozzobon, Adam Weldon, George Xenakis, Troy Kemp, Manjushree Tea, Juan Villegas, John Hart Project, Trygve Peterson, driven13, Malkoon Malkoonian, Dasha, Sam Hardy, miriam walter, Adam Goodspeed, Cindy Buccellato, Brandon Christian, Robert Loper, Liam, Viper, Kroij, Kevin Casey, Waverous, TJM8991, Timothy Jeffirs, Riley Thompson, Kushal Lal, Vivak Singh, K. Stalker Art, Jerel, Sophia Bogard, Len Smith, Kenneth, Daniel Coleman, Sharjeel Sahibzada, Christopher Tillman, Chuck Bell, Mal, Zakharius, Agata Tomaszewska, Mike Strauss, Jessica Baker, Robert Palmer, Mary Loyche, Jaime R Topp, Dan Macken, yazan al hajari, Johsua Skelly, Jamie, Tammi, Elizabeth White, Martin Assirati, Christine Peterson, Sooraj Poonawala, Rachel, Bryan Gaines, Guy Gore, Kelly Bragg, Surya Bakshi, J.J., Kevin Abeln, Doug Hemphill, Thomas Hogg, Greg Brunelle, CHO, Francis, and Bryan Olay for supporting us this week. Subscribe to SiriusXM Podcasts+ to listen to new episodes of StarTalk Radio ad-free and a whole week early.Start a free trial now on Apple Podcasts or by visiting siriusxm.com/podcastsplus. Hosted by Simplecast, an AdsWizz company. See pcm.adswizz.com for information about our collection and use of personal data for advertising.
Khoảng 20 chuyến công du đến 20 nước trong vòng hơn một năm giữ chức tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, ông Tô Lâm có lẽ là nhà lãnh đạo đảng công du nước ngoài nhiều nhất. Trong khuôn khổ những chuyến công du này, Việt Nam nâng cấp Đối tác Chiến lược Toàn diện với 6 nước, và Đối tác Chiến lược với 5 nước khác. Dưới thời ông Tô Lâm, Việt Nam đang “quốc tế hóa” vai trò của tổng bí thư. Khi đưa tin về chuyến công du Anh Quốc và Bắc Ireland của ông Tô Lâm, từ 28-30/10/2025, hãng tin Anh Reuters nhận định nhà lãnh đạo quyền lực nhất của Việt Nam, ông Tô Lâm, đã đóng vai trò trung tâm trong việc định hình chính sách đối ngoại kể từ khi trở thành tổng bí thư đảng Cộng Sản vào năm ngoái (2024), một nỗ lực trước đây do chủ tịch nước và thủ tướng dẫn đầu. Cho thế giới thấy nhà lãnh đạo thực sự ở Việt Nam Ngay sau khi chính thức được bầu làm tổng bí thư, tại buổi họp báo ngày 03/08/2024, ông Tô Lâm có bài phát biểu “khẳng định kế thừa và phát huy những thành quả cách mạng mà cố tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và các thế hệ lãnh đạo đi trước đã gây dựng”. Điểm này đang được ông Tô Lâm phát triển mạnh mẽ hơn, theo nhận định của giáo sư danh dự Carl Thayer, Đại học New South Wales : “Tổng bí thư Tô Lâm đang tận dụng sự lãnh đạo của mình để phát huy di sản của người tiền nhiệm Nguyễn Phú Trọng, người đã chính thức hóa vai trò của tổng bí thư trong quan hệ đối ngoại của Việt Nam. Tổng bí thư Trọng đã được lãnh đạo chính phủ Anh và Nhật Bản, hai nền dân chủ tự do, đón tiếp, và được tổng thống Barack Obama tiếp đón tại Nhà Trắng. Ông Trọng cũng đã tiếp đón tổng thống Joe Biden tại Hà Nội”. Theo thông lệ, chuyến công du nước ngoài đầu tiên của tân tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam là đến Lào, sau đó là Cam Bốt và Trung Quốc - nước láng giềng rộng lớn mà ngay vào thời kỳ đầu thành lập nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, Việt Nam xác định rõ chính sách đối với Trung Quốc “là phải thân thiện”. Tiến sĩ Vũ Khang, học giả thỉnh giảng tại Đại học Boston, Mỹ, nhận định với RFI Tiếng Việt : “Việc Việt Nam quốc tế hóa vai trò của tổng bí thư thực ra không có gì là bất ngờ. Một trong những ưu tiên hàng đầu của Việt Nam là bảo vệ an ninh của thể chế, và một trong những cách đó là nâng cao vai trò của tổng bí thư trên trường quốc tế. Với các nước chung chí hướng như là Bắc Triều Tiên, Trung Quốc hay Lào thì đây cũng không phải là một sự thay đổi lớn do vai trò của quan hệ kênh Đảng từ lâu đã được khẳng định”. Đọc thêmViệt Nam : Tổng bí thư Tô Lâm thăm Bắc Triều Tiên, dự lễ 80 năm thành lập đảng Lao Động Tiếp theo là hàng loạt vòng công du cho đến cuối năm 2024. Ví dụ, tháng 09/2024, tổng bí thư Tô Lâm đến dự Hội nghị thượng đỉnh Tương Lai, Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc và làm việc ở Hoa Kỳ. Sau đó, ông công du nước Cuba anh em. Đến đầu tháng 10, ông công du Mông Cổ, tiếp theo là Ireland và Pháp. Đến tháng 11 là Malaysia. Trong những chuyến công du này, Việt Nam nâng cấp quan hệ lên thành Đối tác Chiến lược Toàn Diện với ba nước Mông Cổ, Pháp, Malaysia. Các nước ASEAN mở đầu cho vòng công du năm 2025 của tổng bí thư Tô Lâm. Tháng 03, ông thăm Singapore, Indonesia, nâng cấp quan hệ lên mức cao nhất với hai nước. Với những hoạt động này, tổng bí thư “đang đảm nhiệm vai trò nhà ngoại giao cấp cao, thường là nhiệm vụ của chủ tịch nước hoặc thủ tướng”, theo ý kiến của giáo sư Zachary Abuza, Đại học Chiến tranh Quốc gia Hoa Kỳ ở Washington : “Bằng cách này, ông Lâm đã khẳng định rõ ràng rằng ông coi chức vụ quyền lực nhất của đảng Cộng sản Việt Nam là chức vụ có chức năng điều hành trong đảng-nhà nước, điều mà những người tiền nhiệm của ông, những người chỉ tập trung vào chính sách và hệ tư tưởng, chưa từng đảm nhiệm”. Trong tháng 05, ông thăm bốn nước thuộc Liên Xô cũ (Kazakhstan, Azerbaijan, Nga, Belarus), nhân chuyến công du theo lời mời dự Ngày Chiến thắng với lễ diễu binh trên Quảng trường Đỏ ở Matxcơva. Ba tháng sau ông thăm Hàn Quốc. Trong tháng 10/2025, ông Tô Lâm công du Bắc Triều Tiên dự lễ kỷ niệm 80 thành lập đảng Lao Động Triều Tiên, sau đó là vòng công du hai nước châu Âu Phần Lan và Bulgari, cuối cùng là Anh Quốc và Bắc Ireland, nâng cấp quan hệ đối tác chiến lược với Helsinki và đối tác chiến lược toàn diện với Luân Đôn. Có thể thấy ông Tô Lâm quảng bá mạnh hơn, cho quốc tế thấy rõ hơn hình ảnh và vai trò của tổng bí thư - nhà lãnh đạo trên thực tế của Việt Nam, theo nhận định của Giáo sư Carl Thayer ngày 28/09 : “Tổng bí thư Tô Lâm đã liên tiếp công du nước ngoài kể từ khi nắm quyền lãnh đạo đảng và đóng vai trò quan trọng trong việc ký kết bảy quan hệ đối tác chiến lược toàn diện mới (Úc, Pháp, Malaysia, New Zealand, Indonesia, Singapore và Thái Lan). Ông Tô Lâm đang chứng minh rằng vị thế tổng bí thư không chỉ quan trọng đối với các vấn đề đối nội mà còn cả đối ngoại”. Đọc thêmLãnh đạo Việt Nam Tô Lâm đi Mỹ dự Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc Một yếu tố mới, được tiến sĩ Lê Hồng Hiệp nhận định trên trang Fulcrum ngày 02/07/2025, là vai trò của “Đệ nhất phu nhân” định nghĩa lại nền ngoại giao và chính trị Việt Nam. Bà Ngô Phương Ly, “đệ nhất phu nhân trên thực tế, đã mở đường cho việc tăng cường các nỗ lực ngoại giao của Việt Nam và làm dịu đi hình ảnh của chồng bà” : “Bà Phương Ly, phu nhân của tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam Tô Lâm, đang nhanh chóng nổi lên như một nhân vật mang lại sự thay đổi trong ngoại giao quốc tế của Việt Nam. Bà tháp tùng ông Tô Lâm trong hầu hết các chuyến thăm nước ngoài và tiếp đón các nhà lãnh đạo nước ngoài tại Việt Nam. Thông qua việc thường xuyên tham gia các hoạt động văn hóa và xã hội với các đối tác nước ngoài, bà đã nâng cao vị thế ngoại giao của Việt Nam và nâng cao hình ảnh của ông Tô Lâm trước công chúng, qua đó góp phần nâng cao vị thế chính trị của ông. Ví dụ, trong chuyến thăm Singapore của ông Tô Lâm vào tháng 03/2025, bà Phương Ly đã tham gia các cuộc thảo luận về các vấn đề văn hóa với bà Loo Tze Lui, phu nhân thủ tướng Singapore Lawrence Wong, và chứng kiến lễ ký kết Biên bản ghi nhớ giữa Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam và Nhạc viện Yong Siew Toh của Singapore. Gần đây hơn, trong chuyến thăm Việt Nam của tổng thống Pháp Emmanuel Macron tháng 05/2025, bà Phương Ly đã tháp tùng bà Brigitte Macron tham quan Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam và Văn Miếu Quốc Tử Giám, chia sẻ những hiểu biết sâu sắc về di sản văn hóa phong phú của Việt Nam với Đệ nhất phu nhân Pháp”. Đọc thêmQuảng bá hình ảnh Việt Nam qua những chuyến công du của lãnh đạo thế giới Vai trò của tổng bí thư trong “định hình chính sách đối ngoại” Ngoài việc khẳng định quyền lực lãnh đạo thực sự ở Việt Nam, những chuyến công du nước ngoài của ông Tô Lâm, với tần suất dày đặc hơn so với người tiền nhiệm, còn nằm trong định hướng Hội nhập quốc tế trong tình hình mới, được quy định trong Nghị quyết số 59 (ngày 24/01/2025) và được cổng thông tin Chính phủ nhấn mạnh ngày 16/09 là “quyết sách quan trọng, đánh dấu bước ngoặt lịch sử trong tiến trình hội nhập quốc tế của đất nước”. Một mặt, Nghị quyết đưa ra hướng dẫn củng cố mối quan hệ “hữu nghị truyền thống” lâu đời của Việt Nam với Nga, Cuba, Bắc Triều Tiên. Mặt khác, Nghị quyết cũng cho thấy Việt Nam đang chủ động hơn trong các vấn đề quốc tế. Giáo sư Carl Thayer, Đại học New South Wales, phân tích : Nghị quyết số 59 lưu ý rằng hội nhập quốc tế đòi hỏi “chủ động, tích cực và dũng cảm” để thúc đẩy các mạng lưới đối tác đã được thiết lập, tranh thủ các nguồn lực bên ngoài, củng cố lòng tin chính trị và giải quyết các thách thức khu vực và toàn cầu thông qua hợp tác hòa bình, tất cả đều trên cơ sở tôn trọng luật pháp quốc tế. Nghị quyết số 59 cũng củng cố một trong những mục tiêu quan trọng của hội nhập quốc tế - duy trì môi trường hòa bình và ổn định để Việt Nam có thể phát triển kinh tế. Ví dụ chuyến công du Bình Nhưỡng của tổng bí thư Tô Lâm cũng được coi là nhằm trong chiến lược “bảo vệ đất nước từ sớm và từ xa, trước khi đất nước lâm nguy” phù hợp với chủ trương của Nghị quyết số 59, theo nhận định của giáo sư Carl Thayer : “Nếu ông Tô Lâm đến thăm Bình Nhưỡng, ông có thể sẽ tìm hiểu xem Việt Nam có thể đóng vai trò ngoại giao và chính trị nào trong bất kỳ tiến trình hòa bình nào trên bán đảo Triều Tiên. Việt Nam có lợi ích thiết yếu trong việc duy trì ổn định trên bán đảo Triều Tiên. Bất kỳ sự suy giảm nào trong hiện trạng, dẫn đến đối đầu giữa Hoa Kỳ và Hàn Quốc với Bắc Triều Tiên, Trung Quốc và Nga, sẽ đẩy Việt Nam ra ngoài lề và gây khó khăn cho quan hệ với các cường quốc”. Đọc thêmTổng bí thư đảng Cộng Sản, chủ tịch nước Việt Nam Tô Lâm công du Mông Cổ, Ireland và Pháp Trong số 5 quan điểm chỉ đạo về hội nhập quốc tế, hội nhập quốc tế về quốc phòng, an ninh được coi là một trong những trụ cột và là “một nội dung rất quan trọng”, theo phát biểu ngày 16/09 của ông Lê Hoài Trung, lúc đó là quyền ngoại trưởng. Ngoài ra, Việt Nam “chuyển từ xin nhận, gia nhập, tham gia sang chủ động đóng góp và xây dựng, định hình và sẵn sàng đóng góp có trách nhiệm vào công việc chung của cộng động quốc tế”. Sự kiện Hà Nội đăng cai tổ chức Lễ mở ký Công ước Liên Hiệp Quốc về chống tội phạm mạng ngày 25/10/2025, được Việt Nam coi là “dấu mốc lịch sử không chỉ với cộng đồng quốc tế mà còn khẳng định vai trò vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế”. Trang VnExpress đưa tin “các nước đánh giá cao vai trò lãnh đạo, dẫn dắt của Việt Nam thông qua sáng kiến đăng cai Lễ mở ký”. Nhân dịp này, tổng bí thư Tô Lâm đã tiếp tổng thư ký Liên Hiệp Quốc Antonio Guterres. Cho dù “hội nhập quốc tế là sự nghiệp của toàn dân” nhưng được thực hiện “dưới sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp và toàn diện của Đảng, sự quản lý thống nhất của Nhà nước”. Trong tiến trình này, tổng bí thư không chỉ còn muốn đứng đầu đảng, giữ vai trò về tư tưởng, mà là một nhà lãnh đạo cao nhất đất nước. Hình ảnh mới này đang được ông Tô Lâm làm cho các đối tác phương Tây quen dần, theo nhận định của tiến sĩ Vũ Khang, Đại học Boston : Đối với các đối tác phương Tây, Việt Nam đã đặt các đối tác phương Tây vào vị trí phải công nhận tính chính danh và sự ngang hàng của vị trí tổng bí thư với các vị trí nguyên thủ quốc gia qua các cuộc gặp cấp cao. Đây cũng là một di sản của cố tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng khi ông đã thành công bắt Mỹ phải công nhận tổng bí thư là ngang hàng với chức tổng thống Mỹ, từ đó mở ra các nước phương Tây khác cũng chấp nhận theo. Điều này chứng tỏ đây là một chính sách đường dài chứ không phải ngắn hạn cho kỳ Đại hội Đảng sắp tới, và dù ai ở vị trí tổng bí thư đi chăng nữa thì cũng sẽ được kế thừa di sản này.
Siwe włosy często kojarzą się z upływem czasu, ale ich pojawienie się może mieć też związek z tym, co jemy. Choć geny odgrywają dużą rolę, dieta ma wpływ na produkcję melaniny – pigmentu odpowiadającego za kolor włosów. Sprawdź, jakie składniki i produkty warto włączyć do jadłospisu, by dłużej cieszyć się naturalnym odcieniem i zdrowym wyglądem włosów.Autorka: Audrey NobleArtykuł przeczytasz pod linkiem: https://www.vogue.pl/a/siwe-wlosy-jak-zapobiegac-dieta-digitalsyndication
Niebieski i brąz to połączenie dla wtajemniczonych. Choć na pierwszy rzut oka ich zestawienie może wydawać się nieco ekstrawaganckie, przy doborze odpowiednich odcieni możemy całkowicie odmienić charakter zachowawczego brązu. Za sprawą błękitu brązowe stylizacje na jesień nabierają luksusowego charakteru. W jaki sposób operować niebieskimi akcentami, by osiągnąć ten efekt? Przedstawiamy najciekawsze propozycje. Autorka: Ewelina Kołodziej Artykuł przeczytasz pod linkiem: https://www.vogue.pl/a/braz-i-niebieski-stylizacje-jesien-2025
Small Talk! With Alec Cuenca - Motivation, Inspiration, Pinoy Podcast
In this Small Talk episode, Cho Lim returns to share the hardest season of his life—a moment when life took away his control and forced him to grow. After years of chasing success and avoiding responsibility, he hit a breaking point that didn't just hurt him… it changed him.Cho opens up about the identity crisis he hid, the pain he tried to outrun, and the shift from ego to surrender. He reveals the truth about growth: sometimes you don't choose it—life forces it. From fatherhood to faith, maturity to mindset, he shares how real transformation begins when you finally let go.If you've ever felt lost, overwhelmed, or at the edge of yourself, this episode will remind you: rock bottom can be the turning point.When life forces you to change, it might be saving you.Follow the podcast on IG: @smalltalkpodcasts with @aleccuenca_ and @cholimofficial Hosted on Acast. See acast.com/privacy for more information.
In this episode of the Epigenetics Podcast, we talked with Ryan Corces from the Gladstone Institutes about his work on the impact of chromatin architecture on Alzheimer's and Parkinson's Disease. The discussion begins in discussing he start of Dr. Corces research career and he shares his groundbreaking findings in acute myeloid leukemia (AML), demonstrating how mutations occurring in hematopoietic stem cells lead to the evolution of this disease. He emphasizes the pivotal role of epigenetic modifiers and how these insights steered his focus towards epigenetic research. As the conversation progresses, Dr. Corces covers his transition to a postdoctoral role, emphasizing his collaborative work employing the ATAC-seq technique. He details how refinements to this protocol not only improved data quality but also paved the way for more expansive research within the fields of hematology and cancer genetics. Additionally, he discusses his excitement for developing new computational tools for single-cell analysis, aiming to address the critical challenge of distinguishing between cellular states effectively. The episode also explores the fascinating intersection of Alzheimer's and Parkinson's diseases. Dr. Corces explains the rationale for studying both conditions simultaneously, shedding light on the shared and divergent pathological features that emerge in patients. He argues for the importance of understanding mixed pathologies, which reflect the reality for many individuals diagnosed with these neurodegenerative diseases. References Corces, M. R., Trevino, A. E., Hamilton, E. G., Greenside, P. G., Sinnott-Armstrong, N. A., Vesuna, S., Satpathy, A. T., Rubin, A. J., Montine, K. S., Wu, B., Kathiria, A., Cho, S. W., Mumbach, M. R., Carter, A. C., Kasowski, M., Orloff, L. A., Risca, V. I., Kundaje, A., Khavari, P. A., Montine, T. J., … Chang, H. Y. (2017). An improved ATAC-seq protocol reduces background and enables interrogation of frozen tissues. Nature methods, 14(10), 959–962. https://doi.org/10.1038/nmeth.4396 Corces, M. R., Granja, J. M., Shams, S., Louie, B. H., Seoane, J. A., Zhou, W., Silva, T. C., Groeneveld, C., Wong, C. K., Cho, S. W., Satpathy, A. T., Mumbach, M. R., Hoadley, K. A., Robertson, A. G., Sheffield, N. C., Felau, I., Castro, M. A. A., Berman, B. P., Staudt, L. M., Zenklusen, J. C., … Chang, H. Y. (2018). The chromatin accessibility landscape of primary human cancers. Science (New York, N.Y.), 362(6413), eaav1898. https://doi.org/10.1126/science.aav1898 Corces, M. R., Trevino, A. E., Hamilton, E. G., Greenside, P. G., Sinnott-Armstrong, N. A., Vesuna, S., Satpathy, A. T., Rubin, A. J., Montine, K. S., Wu, B., Kathiria, A., Cho, S. W., Mumbach, M. R., Carter, A. C., Kasowski, M., Orloff, L. A., Risca, V. I., Kundaje, A., Khavari, P. A., Montine, T. J., … Chang, H. Y. (2017). An improved ATAC-seq protocol reduces background and enables interrogation of frozen tissues. Nature methods, 14(10), 959–962. https://doi.org/10.1038/nmeth.4396 Sant, C., Mucke, L., & Corces, M. R. (2025). CHOIR improves significance-based detection of cell types and states from single-cell data. Nature genetics, 57(5), 1309–1319. https://doi.org/10.1038/s41588-025-02148-8 Related Episodes ATAC-Seq, scATAC-Seq and Chromatin Dynamics in Single-Cells (Jason Buenrostro) Multiple challenges of ATAC-Seq, Points to Consider (Yuan Xue) Contact Epigenetics Podcast on Mastodon Epigenetics Podcast on Bluesky Dr. Stefan Dillinger on LinkedIn Active Motif on LinkedIn Active Motif on Bluesky Email: podcast@activemotif.com
Cho bạn mượn tên để làm hồ sơ xin tiền hỗ trợ mua nhà lần đầu của chính phủ, khai độc thân dù đã kết hôn để được nhận hỗ trợ hai lần, hay mua nhà nhưng vẫn cho thuê trong năm đầu tiên…Tất cả những điều này đều có thể khiến bạn mất toàn bộ khoản hỗ trợ mua nhà lần đầu, thậm chí còn phải đóng phạt cho Cơ quan Thuế vụ Bất động sản Tiểu bang (SRO).
Cho clit is undefeated. I've been ferry free forever for no particular reason. Dating tid bits. See omnystudio.com/listener for privacy information.
HAPPY INDEPENDENCE DAY!This week's episode is very Power Puff Girl coded; FK & Jola are joined by Tosin, a Misan by Bamboo top user who's a makeup artist and business mogul. They start off chatting about moving apartments, an insane birthday night at Zaza featuring a giraffe and then tackle some very interesting dilemmas about parents prioritizing other people's feelings & wellbeing over their own children, weighing the cost of birthday gifts given and received, and the crucial choice of leaving your 9to5 to become an entrepreneur. They segue into parenting, discipline and learning life lessons on your own as a teenager. Enjoyyy this long, special, life-saving episode brought to you By Misan By Bamboo!Join FK & Jola on their Samsung journey and enjoy the brand new range of Samsung Foldables. Shop at https://www.samsung.com/africa_en/storelocator/Don't forget to use #ISWIS or #ISWISPodcast to share your thoughts while listening to the podcast on X! Rate the show 5 stars on whatever app you listen to and leave a review, share with everyone you know and if you also watch on YouTube, subscribe, like and leave a comment!Choose Bolden products for all your skincare needs like we do! Shop at Medplus Pharmacy, Nectar Beauty, Teeka4.com, Beauty Hut Africa, Cho & Zen (Abuja), Tulip Bodycare (Abuja).For listeners in areas the US, Canada, UK, and the rest of Europe, we've secured a special discount for you. Use the code ISWIS20 to receive 20% off all items on the site; www.boldenusa.comMake sure to follow us onTwitter: @ISWISPodcastInstagram: @isaidwhatisaidpodYoutube: @isaidwhatisaidpodHosted on Acast. See acast.com/privacy for more information. Hosted on Acast. See acast.com/privacy for more information.
Not again! Chip Kidd and Michael Cho are the latest comic book creators to find their way, literally, into comics. The Avengers in the Veracity Trap, published as part of the Marvel Arts imprint of Abrams ComicArts, propels the titular superheroes from their dimension into ours, revealing that Kidd and Cho control their free will. The oversized original graphic novel is a stunning-looking comic, thanks to Michael Cho making magic with sequentials, taking a short break from his usual stellar cover work. What is it about comics? Read enough of them, and suddenly you want to be in them. The medium invites invasion, calling folks like Stan Lee, Jack Kirby, Grant Morrison, Brian Michael Bendis, Ta-Nehisi Coates, and others to throw themselves upon the panels. Maybe it's because, as children, we wrap this flatland universe around us like a blanket. It's comfy and protective. It's where we want to go when the third dimension reveals itself as too damn physical with our soft little bodies. Chip Kidd joins the podcast this week to discuss how he once again wormed his way into comic book panels (yeah, this is not his first offense. See also, Batman: Death by Design and Alex Ross's Marvelocity). We discuss how "The Veracity Trap" has become a valuable concept for us personally as we struggle with the strings that direct our movements these days. As usual, the conversation gets philosophical, breaking down free will and the troubled waters between artist and audience. The Avengers in the Veracity Trap is now available wherever rad comics are sold. Make sure you follow Chip Kidd on Instagram. This Week's Sponsors Looking for sci-fi comics that go further than you've ever been before? Then you need 2000 AD – it's the Galaxy's Greatest Comic! Whether you're a new or returning reader, September is the perfect time to try out 2000 AD, with the launch of 2000 AD issue 2450 -- a jump-on issue with a fresh start for every story! Featuring a terrifying new Judge Dredd story by Rob Williams and Henry Flint, the issue also has a major new Rogue Trooper story from the team of Alex de Campi and Neil Edwards! Get a print subscription to 2000 AD and it'll arrive through your letterbox every week, and your first issue is free. Or, subscribe digitally and you can download DRM-free copies of each issue for only $9 a month. That's 128 pages of incredible comics every month for less than $10! For thirty years, Street Sharks has remained a fan-favorite franchise, but the fearless Bolton Brothers have been cruelly absent from comic book shops. Until now. This September, IDW Publishing launches a brand new five-issue Street Sharks mini-series from writer Stephanie Williams and artist Ariel Medel. The new series celebrates the JAW-SOME characters you already love while exploring new depths to their souls and universe. So, get ready to return to the chaotic streets of Fission City as Ripster, Jab, Streex, and Big Slammu fight to protect their home against twisted experiments gone wrong, including muscle-bound mutant lobsters, ruthless squids, and deranged scientists. Other Relevant Links to This Week's Episode: Subscribe to The Stacks, Comic Creators Name Their Favorite Comics Chip Kidd's Jurassic Park TED Talk Final Round of Plugs (PHEW): Support the Podcast by Joining OUR PATREON COMMUNITY. The Comic Book Couples Counseling TeePublic Merch Page. Don't forget to grab your tickets for our September 28th Alamo Drafthouse Winchester screening of Event Horizon, co-sponsored by Four Color Fantasies. And, of course, follow Comic Book Couples Counseling on Facebook, on Instagram, and on Bluesky @CBCCPodcast, and you can follow hosts Brad Gullickson @MouthDork & Lisa Gullickson @sidewalksiren. Send us your Words of Affirmation by leaving us a 5-star Review on Apple Podcasts. Continue your conversation with CBCC by hopping over to our website, where we have reviews, essays, and numerous interviews with comic book creators. Podcast logo by Jesse Lonergan and Hassan Otsmane-Elhaou.