Podcasts about Cho

  • 1,911PODCASTS
  • 6,175EPISODES
  • 36mAVG DURATION
  • 5WEEKLY NEW EPISODES
  • Nov 11, 2025LATEST

POPULARITY

20172018201920202021202220232024

Categories



Best podcasts about Cho

Show all podcasts related to cho

Latest podcast episodes about Cho

TOK FM Select
Na ich dom spadła rakieta - czekają na wsparcie. Opowieść z wioski Wyryki - cz. 2

TOK FM Select

Play Episode Listen Later Nov 11, 2025 51:09


Był 10 września 2025 roku. W polską przestrzeń powietrzną wpadło ponad 20 rosyjskich dronów. Jedna z rakiet, które zestrzeliwały drony, spadła na dom w Wyrykach. Choć minęły dwa miesiące, procedury wciąż trwają, a poszkodowani czekają na pomoc i nie mogą wrócić do normalności. Do tego wszystkiego spotkała ich fala hejtu. - Naprawdę nie wiem, czego ludzie nam zazdroszczą - mówią.

Kings and Generals: History for our Future
3.175 Fall and Rise of China: Soviet-Japanese Border Conflicts

Kings and Generals: History for our Future

Play Episode Listen Later Nov 10, 2025 43:59


Last time we spoke about the Changsha fire. Chiang Kai-shek faced a brutal choice: defend Wuhan to the last man or flood the land to slow the invaders. He chose both, pushing rivers and rallying a fractured army as Japanese forces pressed along the Yangtze. Fortresses at Madang held long, but the cost was high—troops lost, civilians displaced, a city's heart burning in the night. Wuhan fell after months of brutal fighting, yet the battle did not break China's will. Mao Zedong urged strategy over martyrdom, preferring to drain the enemy and buy time for a broader struggle. The Japanese, though victorious tactically, found their strength ebbing, resource strains, supply gaps, and a war that felt endless. In the wake of Wuhan, Changsha stood next in the Japanese crosshairs, its evacuation and a devastating fire leaving ash and memory in its wake. Behind these prices, political currents swirled. Wang Jingwei defected again, seeking power beyond Chiang's grasp, while Chongqing rose as a western bastion of resistance. The war hardened into a protracted stalemate, turning Japan from an aggressive assailant into a wary occupier, and leaving China to endure, persist, and fight on.   #175  The Soviet-Japanese Border Conflicts Welcome to the Fall and Rise of China Podcast, I am your dutiful host Craig Watson. But, before we start I want to also remind you this podcast is only made possible through the efforts of Kings and Generals over at Youtube. Perhaps you want to learn more about the history of Asia? Kings and Generals have an assortment of episodes on history of asia and much more  so go give them a look over on Youtube. So please subscribe to Kings and Generals over at Youtube and to continue helping us produce this content please check out www.patreon.com/kingsandgenerals. If you are still hungry for some more history related content, over on my channel, the Pacific War Channel where I cover the history of China and Japan from the 19th century until the end of the Pacific War. So based on the title of this one, you probably can see we are taking a bit of a detour. For quite some time we have focused on the Japanese campaigns into China proper 1937-1938. Now the way the second sino-japanese war is traditionally broken down is in phases. 1937-1938, 1939-1942 and 1942-1945. However there is actually even more going on in China aside from the war with Japan. In Xinjiang province a large full blown Islamic revolution breaks out in 1937. We will be covering that story at a later date, but another significant event is escalating border skirmishes in Manchukuo. Now these border skirmishes had been raging ever since the USSR consolidated its hold over the far east. We talked about some of those skirmishes prior to the Sino-Soviet war in 1929. However when Japan created the puppet government of Manchukuo, this was a significant escalation in tensions with the reds. Today we are going to talk about the escalating border conflicts between the Soviets and Japan. A tongue of poorly demarcated land extends southeast from Hunchun, hugging the east bank of the Tumen River between Lake Khasan to the east and Korea to the west. Within this tongue stands Changkufeng Hill, one of a long chain of highlands sweeping from upstream along the rivers and moors toward the sea. The twin-peaked hill sits at the confluence area several miles northwest of the point where Manchuria, Korea, and the Russian Far East meet. The hill's shape reminded Koreans of their changgo, which is a long snare drum constricted at the center and tapped with the hands at each end. When the Manchus came to the Tumen, they rendered the phonetic sounds into three ideographic characters meaning "taut drum peaks" or Chang-ku-feng. The Japanese admired the imagery and preserved the Chinese readings, which they pronounce Cho-ko-ho. From their eastern vantage, the Russians called it Zaozernaya, "hill behind the lake." Soviet troops referred to it as a sugar-loaf hill. For many years, natives and a handful of officials in the region cultivated a relaxed attitude toward borders and sovereignty. Even after the Japanese seized Manchuria in 1931, the issue did not immediately come to a head. With the expansion of Manchukuo and the Soviet Far East under Stalin's Five-Year plans, both sides began to attend more closely to frontier delimitation. Whenever either party acted aggressively, force majeure was invoked to justify the unexpected and disruptive events recognized in international law. Most often, these incidents erupted along the eastern Manchurian borders with the USSR or along the 350-mile frontier south of Lake Khanka, each skirmish carrying the seeds of all-out warfare. Now we need to talk a little bit about border history. The borders in question essentially dated to pacts concluded by the Qing dynasty and the Tsardom. Between the first Sino-Russian Treaty of Nerchinsk in 1689 and the Mukden Agreement of 1924, there were over a dozen accords governing the borders. Relevant to Changkufeng were the basic 15-article Convention of Peking, supplementing the Tientsin Treaties of November 1860, some maps made in 1861, and the eight-article Hunchun Border Protocol of 1886. By the 1860 treaty, the Qing ceded to Tsarist Russia the entire maritime province of Siberia, but the meaning of "lands south of Lake Khanka" remained rather vague. Consequently, a further border agreement was negotiated in June 1861 known as "the Lake Khanka Border Pact", by which demarcations were drawn on maps and eight wooden markers erected. The border was to run from Khanka along ridgelines between the Hunchun River and the sea, past Suifenho and Tungning, terminating about 6 miles from the mouth of the Tumen. Then a Russo-Chinese commission established in 1886 drew up the Hunchun Border Pact, proposing new or modified markers along the 1860–1861 lines and arranging a Russian resurvey. However, for the Japanese, in 1938, the Chinese or Manchu texts of the 1886 Hunchun agreement were considered controlling. The Soviets argued the border ran along every summit west of Khasan, thereby granting them jurisdiction over at least the eastern slopes of all elevations, including Changkufeng and Shachaofeng.  Since the Qing dynasty and the house of Romanov were already defunct, the new sovereignties publicly appealed to opposing texts, and the Soviet side would not concede that the Russian-language version had never been deemed binding by the Qing commissioners. Yet, even in 1938, the Japanese knew that only the Chinese text had survived or could be located.    Now both the Chinese and Russian military maps generally drew the frontier along the watershed east of Khasan; this aligned with the 1861 readings based on the Khanka agreement. The Chinese Republican Army conducted new surveys sometime between 1915 and 1920. The latest Chinese military map of the Changkufeng area drew the border considerably closer to the old "red line" of 1886, running west of Khasan but near the shore rather than traversing the highland crests. None of the military delimitations of the border was sanctified by an official agreement. Hence, the Hunchun Protocol, whether well known or not, invaluable or worthless, remained the only government-to-government pact dealing with the frontiers.  Before we jump into it, how about a little summary of what became known as the Soviet-Japanese border conflicts. The first major conflict would obviously be the Russo-Japanese war of 1904-1905. Following years of conflict between the Russian Empire and Japan culminating in the costly Battle of Tsushima, Tsar Nicholas II's government sought peace, recognizing Japan's claims to Korea and agreeing to evacuate Manchuria.  From 1918 to 1920, the Imperial Japanese Army, under Emperor Taishō after the death of Meiji, assisted the White Army and Alexander Kerensky against the Bolshevik Red Army. They also aided the Czechoslovak Legion in Siberia to facilitate its return to Europe after an Austrian-Hungarian armoured train purportedly went astray. By 1920, with Austria-Hungary dissolved and Czechoslovakia established two years earlier, the Czechoslovak Legion reached Europe. Japan withdrew from the Russian Revolution and the Civil War in 1922. Following Japan's 1919-1920 occupations and the Soviet intervention in Mongolia in 1921, the Republic of China also withdrew from Outer Mongolia in 1921. In 1922, after capturing Vladivostok in 1918 to halt Bolshevik advances, Japanese forces retreated to Japan as Bolshevik power grew and the postwar fatigue among combatants increased. After Hirohito's invasion of Manchuria in 1931–1932, following Taishō's death in 1926, border disputes between Manchukuo, the Mongolian People's Republic, and the Soviet Union increased. Many clashes stemmed from poorly defined borders, though some involved espionage. Between 1932 and 1934, the Imperial Japanese Army reported 152 border disputes, largely tied to Soviet intelligence activity in Manchuria, while the Soviets accused Japan of 15 border violations, six air intrusions, and 20 cases of "spy smuggling" in 1933 alone. Numerous additional violations followed in the ensuing years. By the mid-1930s, Soviet-Japanese diplomacy and trust had deteriorated further, with the Japanese being openly labeled "fascist enemies" at the Seventh Comintern Congress in July 1935. Beginning in 1935, conflicts significantly escalated. On 8 January 1935, the first armed clash, known as the Halhamiao incident, took place on the border between Mongolia and Manchukuo. Several dozen cavalrymen of the Mongolian People's Army crossed into Manchuria near disputed fishing grounds and engaged an 11‑man Manchukuo Imperial Army patrol near the Buddhist temple at Halhamiao, led by a Japanese military advisor. The Manchukuo Army sustained 6 wounded and 2 dead, including the Japanese officer; the Mongols suffered no casualties and withdrew after the Japanese sent a punitive expedition to reclaim the area. Two motorized cavalry companies, a machine‑gun company, and a tankette platoon occupied the position for three weeks without resistance. In June 1935, the first direct exchange of fire between the Japanese and Soviets occurred when an 11‑man Japanese patrol west of Lake Khanka was attacked by six Soviet horsemen, reportedly inside Manchukuo territory. In the firefight, one Soviet soldier was killed and two horses were captured. The Japanese requested a joint investigation, but the Soviets rejected the proposal. In October 1935, nine Japanese and 32 Manchukuoan border guards were establishing a post about 20 kilometers north of Suifenho when they were attacked by 50 Soviet soldiers. The Soviets opened fire with rifles and five heavy machine guns. Two Japanese and four Manchukuoan soldiers were killed, and another five were wounded. The Manchukuoan foreign affairs representative lodged a verbal protest with the Soviet consul at Suifenho. The Kwantung Army of Japan also sent an intelligence officer to investigate the clash. On 19 December 1935, a Manchukuoan unit reconnoitering southwest of Buir Lake clashed with a Mongolian party, reportedly capturing 10 soldiers. Five days later, 60 truck‑borne Mongolian troops assaulted the Manchukuoans and were repulsed, at the cost of three Manchukuoan dead. On the same day, at Brunders, Mongolian forces attempted three times to drive out Manchukuoan outposts, and again at night, but all attempts failed. Further small attempts occurred in January, with Mongolians using airplanes for reconnaissance. The arrival of a small Japanese force in three trucks helped foil these attempts; casualties occurred on both sides, though Mongolian casualties are unknown aside from 10 prisoners taken. In February 1936, Lieutenant-Colonel Sugimoto Yasuo was ordered to form a detachment from the 14th Cavalry Regiment to "drive the Outer Mongol intruders from the Olankhuduk region," a directive attributed to Lieutenant-General Kasai Heijuro. Sugimoto's detachment included cavalry guns, heavy machine guns, and tankettes. They faced a force of about 140 Mongolians equipped with heavy machine guns and light artillery. On February 12, Sugimoto's men drove the Mongolians south, at the cost of eight Japanese killed, four wounded, and one tankette destroyed. The Japanese began to withdraw, but were attacked by 5–6 Mongolian armored cars and two bombers, which briefly disrupted the column. The situation was stabilized when the Japanese unit received artillery support, allowing them to destroy or repel the armored cars. In March 1936, the Tauran incident occurred. In this clash, both the Japanese Army and the Mongolian Army deployed a small number of armored fighting vehicles and aircraft. The incident began when 100 Mongolian and six Soviet troops attacked and occupied the disputed village of Tauran, Mongolia, driving off the small Manchurian garrison. They were supported by light bombers and armored cars, though the bombing sorties failed to inflict damage on the Japanese, and three bombers were shot down by Japanese heavy machine guns. Local Japanese forces counter-attacked, conducting dozens of bombing sorties and finally assaulting Tauran with 400 men and 10 tankettes. The result was a Mongolian rout, with 56 Mongolian soldiers killed, including three Soviet advisors, and an unknown number wounded. Japanese losses were 27 killed and 9 wounded. Later in March 1936, another border clash occurred between Japanese and Soviet forces. Reports of border violations prompted the Japanese Korean Army to send ten men by truck to investigate, but the patrol was ambushed by 20 Soviet NKVD soldiers deployed about 300 meters inside territory claimed by Japan. After suffering several casualties, the Japanese patrol withdrew and was reinforced with 100 men, who then drove off the Soviets. Fighting resumed later that day when the NKVD brought reinforcements. By nightfall, the fighting had ceased and both sides had pulled back. The Soviets agreed to return the bodies of two Japanese soldiers who had died in the fighting, a development viewed by the Japanese government as encouraging. In early April 1936, three Japanese soldiers were killed near Suifenho in another minor affray. This incident was notable because the Soviets again returned the bodies of the fallen servicemen. In June 1937, the Kanchazu Island incident occurred on the Amur River along the Soviet–Manchukuo border. Three Soviet gunboats crossed the river's center line, disembarked troops, and occupied Kanchazu Island. Japanese forces from the IJA 1st Division, equipped with two horse-drawn 37 mm artillery pieces, quickly established improvised firing positions and loaded their guns with both high-explosive and armor-piercing shells. They shelled the Soviet vessels, sinking the lead gunboat, crippling the second, and driving off the third. Japanese troops subsequently fired on the swimming crewmen from the sunken ships using machine guns. Thirty-seven Soviet soldiers were killed, while Japanese casualties were zero. The Japanese Ministry of Foreign Affairs protested and demanded the Soviet forces withdraw from the island. The Soviet leadership, apparently shocked by the incident and reluctant to escalate, agreed to evacuate their troops. By 1938 the border situation had deteriorated. The tangled terrain features, mountain, bog, stream, forest, and valley, would have complicated even careful observers' discernment of the old red line drawn in 1886. Fifty years later, the markers themselves had undergone a metamorphosis. Japanese investigators could find, at most, only 14 to 17 markers standing fairly intact between the Tumen estuary and Khanka—roughly one every 25 miles at best. The remainder were missing or ruined; five were found in new locations. Marker "K," for example, was 40 meters deeper inside Manchuria, away from Khanka. Japanese military experts noted that of the 20 markers originally set along the boundaries of Hunchun Prefecture alone, only four could be found by the summer of 1938. The rest had either been wrecked or arbitrarily moved and discarded by Russian or Chinese officials and inhabitants. It is even said that one missing marker could be seen on display in Khabarovsk. The Chinese had generally interpreted the boundary as the road line just west of Khasan, at least in practice. Free road movement, however, had become a problem even 20 years before the Japanese overran Manchuria in 1931–1932 during the so-called Manchurian Incident. The Japanese adopted, or inherited, the Chinese interpretation, which was based on the 1886 agreement on border roads; the key clause held that the frontier west of Khasan would be the road along the lake. Japanese sources emphasize that local residents' anger toward gradual Soviet oppression and penetrations westward into Manchurian territory fueled the conflict. Many natives believed the original boundaries lay east of the lake, but the Soviets adjusted the situation to suit their own convenience. In practice, the Russians were restricting road use just west of Khasan by Manchurian and Korean residents. There was speculation that this was a prelude to taking over the ridgelines, depending on the reaction of the Manchukuoan–Japanese side. Villagers who went to streams or the lake to launder clothing found themselves subjected to sniper fire. Along a 25-mile stretch of road near Shachaofeng, farmers reported coming under fire from new Soviet positions as early as November 1935. Nevertheless, Japanese and Koreans familiar with the Tumen area noted agrarian, seasonal Korean religious rites atop Changkufeng Hill, including fattened pigs sacrificed and changgo drums beaten. Village elders told Japanese visitors in 1938 that, until early the preceding year, no Russians had come as far as Changkufeng Hill. Looking only at the border sector around Changkufeng, the easy days were clearly behind us. In the summer of 1938, Gaimusho "Foreign Ministry" observers described the explosive situation along the Korea–Manchuria–USSR borders as a matter of de facto frontiers. Both sides pressed against each other, and their trigger-happy posture was summed up in the colloquial refrain: "Take another step and we'll let you have it." Near dawn on 13 June 1938, a Manchurian patrol detected a suspicious figure in the fog swirling over Changlingtzu Hill on the Siberian–Manchurian frontier. Challenged at 15 feet, the suspect hurled two pistols to the ground and raised his hands in surrender. At headquarters, the police soon realized this was no routine border-trespassing case. The man was a defector and he was a Russian general, in fact he was the director of all NKVD forces in the Soviet Far East. Beneath a mufti of spring coat and hunting cap, he wore a full uniform with medals. His identification card No. 83 designated him as G. S. Lyushkov, Commissar 3rd Class, countersigned by Nikolai Yezhov, NKVD head in Moscow. Lyushkov was promptly turned over to the Japanese military authorities, who transferred him to Seoul and then to Tokyo under close escort. On 1 July, the Japanese press was permitted to disclose that Lyushkov had sought refuge in Japan. Ten days later, to capitalize on the commissar's notoriety and to confound skeptics, the Japanese produced Lyushkov at a press conference in Tokyo. For the Japanese and foreign correspondents, who met separately with him, Lyushkov described Soviet Far East strength and the turmoil wracking the USSR, because for those of you unfamiliar this was during the Stalinist purges. Clearly, the Japanese had gained a unique reservoir of high-level intelligence and a wealth of materials, including notes scratched in blood by suspects incarcerated at Khabarovsk. A general tightening of Russian frontier security had recently been reported. Natives of Fangchuanting asserted that a Soviet cavalry patrol appeared in June, seemingly for the first time. Contact with Yangkuanping, northwest of Khasan, was severed. More importantly, Japanese Army Signal Corps intelligence detected a surge of Soviet message traffic from the Posyet Bay district. After Lyushkov's defection, a drastic reshuffle in the local Russian command apparently occurred, and responsibility for border surveillance seems to have been reallocated. Japanese records indicate that the Novokievsk security force commander was relieved and the sector garrison replaced by troops from Vladivostok. Gaimusho intelligence also received reports that a border garrison unit had been transferred from Khabarovsk or Chita to the Tumen sector. The Kwantung Army signal monitors also intercepted two significant frontline messages on 6 July from the new Russian local commander in the Posyet region, addressed to Lieutenant General Sokolov in Khabarovsk. Decoded, the messages suggested (1) that ammunition for infantry mortars amounted to less than half the required supply; and  (2) a recommendation that higher headquarters authorize Russian elements to secure certain unoccupied high ground west of Khasan.  The commander noted terrain advantages and the contemplated construction of emplacements that would command Najin and the Korean railway. As a start, at least one Russian platoon should be authorized to dig in on the highest ground (presumably Changkufeng) and deploy four tons of entanglements to stake out the Soviet claim. Korea Army Headquarters received a telegram from the Kwantung Army on 7 July conveying the deciphered messages. On the same day, the 19th Division in North Korea telephoned Seoul that, on 6 July, three or four Soviet horsemen had been observed reconnoitering Manchurian territory from atop a hill called Changkufeng. The alarming intelligence from the Kwantung Army and the front warranted immediate attention by the Korea Army. Some Kwantung Army officers doubted the significance of the developments, with one intelligence official even suggesting the Russian messages might be a deliberate ploy designed to entrap the Japanese at Changkufeng. On 7–8 July, all staff officers in Seoul convened at army headquarters. The name of Changkufeng Hill was not well known, but maps and other data suggested that neither the Japanese nor the Russians had previously stationed border units in the ridge complex west of Khasan. As early as March 1936, Army Commander Koiso Kuniaki had distributed maps to subordinate units, indicating which sectors were in dispute. No patrol was to enter zones lacking definitive demarcation. Until then, the only Japanese element east of the Tumen was a Manchurian policeman at Fangchuanting. Ownership of the high ground emerged as an early issue. A number of other points were raised by  the Kwantung Army: At present, Soviet elements in the area were negligible. The intrusion must not be overlooked. The Russians could be expected to exploit any weakness, and half-measures would not suffice, especially regarding the Japanese defense mission along a 125-mile frontier. In Japanese hands, Changkufeng Hill would be useful, but two excellent observation posts already existed in the neighboring sector of the Manchurian tongue. With dissidence and purges underway, the Russians may have judged it necessary to seal border gaps, particularly after Lyushkov's defection. They may also have sought to control Changkufeng to offset Japanese dominance of the high ground to the north. Soviet seizure of Changkufeng would upset the delicate status quo and could provoke a contest for equivalent observation posts. In broader terms, it mattered little whether the Russians sought a permanent observation post on Changkufeng Hill, which was of relatively minor strategic value. Japan's primary concern lay in the China theater; Changkufeng was peripheral. The Japanese should not expend limited resources or become distracted. The matter required consultation with the high command in Tokyo. In the absence of more comprehensive intelligence, the assembled staff officers concluded that the Korea Army should, at a minimum, ignore or disregard Soviet actions for the time being, while maintaining vigilant observation of the area. The consensus was communicated to Major General Kitano Kenzo, the Korea Army chief of staff, who concurred, and to Koiso. Upon learning that the recommendation advocated a low posture, Koiso inquired only whether the opinion reflected the unanimous view of the staff. Having been assured that it did, he approved the policy. Koiso, then 58, was at the threshold of the routine personnel changes occurring around 15 July. He had just been informed that he would retire and that General Nakamura Kotaro would succeed him. Those acquainted with Koiso perceived him as treating the border difficulties as a minor anticlimax in the course of his command tour. He appeared unemphatic or relaxed as he prepared to depart from a post he had held for twenty-one years. Although neither Koiso nor his staff welcomed the Soviet activities that appeared under way, his reaction likely reflected a reluctance to make decisions that could constrain his soon-to-arrive successor. On 8 July Koiso authorized the dispatch of warnings to the 19th Division at Nanam, to the Hunchun garrison, and to the intelligence branch at Hunchun. These units were instructed to exercise maximum precautions and to tighten frontier security north of Shuiliufeng. In response to the initial appearance of Soviet horsemen at Changkufeng, the Kucheng Border Garrison Unit of the 76th Infantry Regiment maintained close surveillance across the Tumen. By about noon on 9 July, patrols detected approximately a dozen Russian troops commencing construction atop Changkufeng. Between 11 and 13 July, the number of soldiers on the slopes increased to forty; there were also thirty horses and eleven camouflaged tents. Operating in shifts on the western side, thirty meters from the crest, the Russians erected barbed wire and firing trenches; fifty meters forward, they excavated observation trenches. In addition to existing telephone lines between Changkufeng, Lake Khasan, and Kozando, the Russians installed a portable telephone net. Logistical support was provided by three boats on the lake. Approximately twenty kilometers to the east, well within Soviet territory, large forces were being mobilized, and steamship traffic into Posyet Bay intensified. Upon learning of the "intrusion" at Changkufeng on 9 July, Lt. General Suetaka Kamezo, the commander of the 19th Division, dispatched staff officers to the front and prepared to send elements to reinforce border units.  The special significance of Suetaka and his division stemmed from a series of unusual circumstances. Chientao Province, the same zone into which Lyushkov had fled and the sector where Soviet horsemen had appeared, fell within Manchukuo geographically and administratively. Yet, in terms of defense, the configuration of the frontier, the terrain, and the transportation network more closely connected the region with North Korea than with southeastern Manchuria. Approximately 80% of the population was of Korean origin, which implied Japanese rather than Manchukuoan allegiance. Consequently, the Korea Army had been made operationally responsible for the defense of Chientao and controlled not only the three-battalion garrison at Hunchun but also the intelligence detachment located there. In the event of war, the Korea Army's mission was defined as mobilization and execution of subsidiary operational tasks against the USSR, under the control and in support of the Kwantung Army.  The Korea Army ordinarily possessed two infantry divisions, the 19th in North Korea and the 20th stationed at Seoul, but the 20th Division had already departed for China, leaving only the 20th Depot Division in the capital. Beyond sparse ground units, devoid of armor and with weak heavy artillery, there were only two air regiments in Korea, the nearest being the unit at Hoeryong. The Korea Army was designed to maintain public security within Korea as well as fulfill minimal defensive responsibilities. Such an army did not require a full-time operations officer, and none was maintained. When needed, as in mid-1938, the task fell to the senior staff officer, in this case Colonel Iwasaki Tamio. In peacetime, training constituted the primary focus.  Thus, the 19th Division was entrusted with defending northeastern Korea. Its commander, Suetaka, a seasoned infantryman, resented the fact that his elite force had never engaged in combat in China. He intensified training with zeal, emphasizing strict discipline, bravery, aggressiveness, and thorough preparation. Japanese veterans characterized him as severe, bullish, short-tempered, hot-blooded, highly strung, unbending, and stubborn. Nonetheless, there was widespread respect for his realistic training program, maintained under firm, even violent, personal supervision. His men regarded Suetaka as a professional, a modern samurai who forged the division into superb condition. Privately, he was reputed for sensitivity and warmth; a Japanese phrase "yakamashii oyaji" captures the dual sense of stern father and martinet in his character. At the outset, however, Suetaka displayed little aggression. Although not widely known, he did not welcome the orders from army headquarters to deploy to the Tumen. Until late July, he remained somewhat opposed to the notion of dislodging the Soviets from the crest, a proposition arising from neither the division staff nor, initially, Suetaka himself. Colonel Sato noted that, for a week after reports of Soviet excavation at Changkufeng, the division's response was limited to preparations for a possible emergency, as they perceived the matter as a local issue best settled through diplomacy. Korea Army officers acknowledged that, around the time the Soviets consolidated their outpost strength at Changkufeng, an informal and personal telegram arrived in Seoul from a Kwantung Army Intelligence field-grade officer who specialized in Soviet affairs. If the Korea Army hesitated, the Kwantung Army would be obliged to eject the Russians; the matter could not be ignored. While the telegram did not demand a reply and struck several officers as presumptuous and implausible, the message was promptly shown to Koiso. Koiso was driven to immediate action, he wired Tokyo asserting that only the Korea Army could and would handle the incident. One staff officer recalled "We felt we had to act, out of a sense of responsibility. But we resented the Kwantung Army's interference." The Korea Army staff convened shortly after receipt of the unofficial telegram from Hsinking. Based on the latest intelligence from the division dated 13 July, the officers prepared an assessment for submission to the army commander. The hypotheses were distilled into three scenarios: The USSR, or the Far East authorities, desires hostilities. Conclusion: Slightly possible. The USSR seeks to restrain Japan on the eve of the pivotal operations in China: the major Japanese offensive to seize Hankow. Conclusion: Highly probable. The Posyet district commander is new in his post; by occupying the Changkufeng ridges, he would demonstrate loyalty, impress superiors, and seek glory. Conclusion: Possible. Late on 13 July or early on 14 July, Koiso approved the dispatch of a message to the vice minister of war, and the Kwantung Army chief of staff:  "Lake Khasan area lies in troublesome sector USSR has been claiming . . . in accordance with treaties [said Secret Message No. 913], but we interpret it to be Manchukuoan territory, evident even from maps published by Soviet side. Russian actions are patently illegal, but, considering that area does not exert major or immediate influence on operations [Japan] is intending and that China Incident is in full swing, we are not going to conduct counterattack measures immediately. This army is thinking of reasoning with Soviets and requesting pullback, directly on spot. . . . In case Russians do not accede in long run, we have intention to drive Soviet soldiers out of area east of Khasan firmly by use of force."  The message concluded with a request that the Tokyo authorities lodge a formal protest with the USSR, on behalf of Manchukuo and Japan, and guide matters so that the Russians would withdraw quickly. Dominant in Japanese high command thinking in 1938 was the China theater; the Changkufeng episode constituted a mere digression. A sequence of Japanese tactical victories had preceded the summer: Tsingtao fell in January; the Yellow River was reached in March; a "reformed government of the Republic of China" was installed at Nanking several weeks later; Amoy fell in early May; Suchow fell on the 20th. With these gains, northern and central fronts could be linked by the Japanese. Yet Chinese resistance persisted, and while public statements anticipated imminent Chinese dissension, private admissions acknowledged that the partial effects of Suchow's fall were ominous: control might pass from Chiang Kai-shek to the Communists, Chinese defiance might intensify, and Soviet involvement could ensue. A Hankow drive appeared desirable to symbolize the conclusion of the military phase of hostilities. The Japanese and their adversaries were in accord regarding the importance of the summer and autumn campaigns. Even after Suchow's fall, the government discouraged public insinuations that enemy resistance was collapsing; when Chiang addressed the nation on the first anniversary of hostilities, Premier Konoe prophetically proclaimed, "The war has just begun." Colonel Inada Masazum served as the Army General Staff's principal figure for the Changkufeng affair, occupying the position of chief of the 2nd Operations Section within the Operations Bureau in March 1938. A distinguished graduate of the Military Academy, Inada completed the War College program and held a combination of line, instructional, and staff assignments at the War College, the Army General Staff, and the War Ministry. He was recognized as a sharp, highly capable, and driveful personality, though some regarded him as enigmatic. Following the capture of Suchow, Imperial General Headquarters on 18 June ordered field forces to undertake operational preparations for a drive to seize the Wuhan complex. Inada favored a decisive move aimed at achieving a rapid political settlement. He acknowledged that Soviet intervention in 1938, during Japan's involvement in China, would have been critical. Although Japanese forces could still defeat the Chinese, an overextended Japanese Army might be fatally compromised against the Russians. Soviet assistance to China was already pronouncedly unwelcome. The Soviets were reported to possess roughly 20 rifle divisions, four to five cavalry divisions, 1,500 tanks, and 1,560 aircraft, including 300 bombers with a range of approximately 3,000 kilometers, enabling reach from Vladivostok to Tokyo. Soviet manpower in Siberia was likely near 370,000. In response, Japanese central authorities stressed a no-trouble policy toward the USSR while seeking to "wall off" the border and bolster the Kwantung Army as quickly as possible. Nevertheless, the envisaged correction of the strategic imbalance could not occur before 1943, given shortages in ammunition, manpower, and materiel across existing theaters in China. By the end of 1937 Japan had committed 16 of its 24 divisions to China, bringing the standing force to roughly 700,000. Army General Staff planners reallocated three ground divisions, intended for a northern contingency, from north to central China, even as the Kwantung Army operated from a less favorable posture. Attitudes toward the northern problem varied within senior military circles. While concern persisted, it was not universal. As campaigns in China widened, planning at the high command level deteriorated, propagating confusion and anxiety to field armies in China. The Japanese Navy suspected that the Army general staff was invoking the USSR as a pretext for broader strategic aims—namely, to provoke a more consequential confrontation with the USSR while the Navy contended with its own strategic rivalries with the Army, centered on the United States and Britain. Army leaders, however, denied aggressive intent against the USSR at that time. The Hankow plan encountered substantial internal opposition at high levels. Private assessments among army planners suggested that a two-front war would be premature given operational readiness and troop strength. Not only were new War Ministry officials cautious, but many high-ranking Army general staff officers and court circles shared doubts.  Aggressive tendencies, influenced by subordinates and the Kwantung Army, were evident in Inada, who repeatedly pressed Tada Shun, the deputy army chief of staff, to endorse the Wuhan drive as both necessary and feasible, arguing that the USSR would gain from Japan's weakening without incurring substantial losses. Inada contended that Stalin was rational and that time favored the USSR in the Far East, where industrial buildup and military modernization were ongoing. He argued that the Soviet purges impeded opportunistic ventures with Japan. He posited that Nazi Germany posed a growing threat on the western front, and thus the USSR should be avoided by both Japan, due to China and Russia, due to Germany. While most of the army remained engaged in China, Tada did not initially share Inada's views; only after inspecting the Manchurian borders in April 1938 did he finally align with Inada's broader vision, which encompassed both northern and Chinese considerations. During this period, Inada studied daily intelligence from the Kwantung Army, and after Lyushkov's defection in June, reports suggested the Soviets were following their sector commander's recommendations. Russian troops appeared at Changkufeng, seemingly prepared to dig in. Inada recollects his reaction: "That's nice, my chance has come." I would like to take this time to remind you all that this podcast is only made possible through the efforts of Kings and Generals over at Youtube. Please go subscribe to Kings and Generals over at Youtube and to continue helping us produce this content please check out www.patreon.com/kingsandgenerals. If you are still hungry after that, give my personal channel a look over at The Pacific War Channel at Youtube, it would mean a lot to me. The simmering Soviet–Japanese border clashes centered on Changkufeng Hill near Lake Khanka, set within a broader history of contested frontiers dating to Qing and Tsarist treaties. Japan, prioritizing China, considered Changkufeng peripheral but ready to confront Soviet encroachment; Moscow aimed to consolidate border gains, with high-level war planning overlaying regional skirmishes. Conflict loomed over Manchuria.

Learn With Thai Van Linh
Làm Thế Nào Để Khỏe Mạnh Đến 100 Tuổi? | NHẬP MÔN LỐI SỐNG TRƯỜNG THỌ

Learn With Thai Van Linh

Play Episode Listen Later Nov 9, 2025 30:55


Radio Wnet
Klasyczne lektury i metamodernistyczne wystawy — Tygodniowy Kalejdoskop Kulturalny 08.11.2025 r.

Radio Wnet

Play Episode Listen Later Nov 8, 2025 91:14


Dr Katarzyna Dźwigała (UKSW) opowiada o swojej pierwszej niedawno wydanej powieści zatytułowanej Pani z Wyspy. Choć akcja jej nowej książki rozgrywa się we współczesnym świecie, to autorka podkreśla, że chciała zawrzeć w niej wartości literatury klasycznej, tj. moralne przesłanie w połączeniu z estetyką języka. Prof. Mira Modelska-Creech zdaje relacje z V Kongresu Światowego Stowarzyszenia Republika Polonia, który odbył się w zeszłym tygodniu w Krakowie, czyli wydarzenia zrzeszającego Polonię z całego świata! Prof. Jerzy Miziołek opowiada o wystawie „Sobiescy i Stuartowie — blask i widmo korony”, która niedawno otworzyła się w Pałacu w Wilanowie. Ekspozycja przedstawia historię małżeństwa Marii Klementyny Sobieskiej i Jakuba III Stuarta, jako symbol politycznych sojuszy, utraconych tronów oraz ludzkich losów splątanych z wielką historią i sztuką. Na koniec audycji, redaktor Teoligii Politycznej Michał Strachowski wyjaśnia, czym jest metamodernizm i mówi, dlaczego warto nie spisywać sztuki współczesnej na straty. 

Radio Wnet
Debata o migracji czy spór o zdrowy rozsądek - Studio Dublin - 07.11.2025 r.

Radio Wnet

Play Episode Listen Later Nov 7, 2025 27:44


icepremier Simon Harris wywołał falę krytyki, gdy stwierdził, że „liczba imigrantów w Irlandii jest zbyt wysoka, a kraj potrzebuje jasnych zasad i spójności społecznej”.Słowa te Lewica uznała za „język nienawiści”, ostrzegając przed powrotem retoryki podziału.Migracja jest dobra, ale tylko w ramach zasadprzypominał premier Michael Martin.Autorzy audycji zauważają jednak, że w Irlandii coraz bardziej brakuje „silnej, odpowiedzialnej i wyrazistej prawicy”. Ich zdaniem, jeśli tę lukę wypełni frustracja, zrobi to ulica — a protesty potrafią zmienić społeczeństwo szybciej niż jakakolwiek fala migracyjna.Kolejnym tematem jest raport irlandzkiego kontrolera i audytora generalnego, który ujawnił finansowy chaos w systemie ochrony międzynarodowej.Jak czytamy na portalu Polska-IE.com, instytucja zajmująca się zakwaterowaniem uchodźców — nadpłaciła prywatnym firmom 13,8 mln euro, z czego 7,4 mln to błędne obliczenia podatku VAT.Dublin coraz bardziej przypomina biuro rachunkowe, w którym nikt nie pilnuje paragonówZapowiadany przez rząd system Bad Space ma uporządkować finanse i monitorować miejsca noclegowe, lecz — jak ironicznie zauważa Tomasza Wybranowski — to tylko cyfrowy makijaż przykrywający stare grzechy.Polska parafia w Dublinie – ostoja na krawędziW drugiej części audycji poruszany zostaje dramatyczny temat polskiej parafii w Dublinie. Po śmierci proboszcza, ks. Stanisława Hajkowskiego, wspólnota zmaga się z poważnymi problemami finansowymi.Roczny koszt ubezpieczenia to 12 tysięcy euro, ogrzewania – kolejne 10 tysięcy. A parafia zebrała zaledwie pięćRedaktor Bogdan Feręc dodaje refleksyjnie:Może właśnie w tym jest sens – w nieświętych obcowaniu ludzi, którzy pomimo różnic próbują ocalić coś wspólnego. Choćby ten mały kościół pod wezwaniem św. AudeonaCenzura w sieci – „Facebook wie lepiej niż rząd”W swoim felietonie „Zasięg po irlandzku, czyli jak Facebook nauczył się kneblować prawdę” Bogdan Feręcc opisuje przypadek zablokowania posta z cytatem z oficjalnego komunikatu rządu.Wolność słowa na Facebooku istnieje tylko w reklamach. Algorytmy rozstrzygają, co wolno widzieć i wiedzieć.Współgospodarz Studia Dublin zwraca uwagę, że unijne przepisy Digital Services Act dają platformom prawo do „ograniczania szkodliwych treści”, choć "nikt nie zdefiniował, co jest naprawdę szkodliwe".

Tạp chí văn hóa
Trào lưu K-Beauty : Mỹ phẩm Hàn Quốc chinh phục thị trường Pháp

Tạp chí văn hóa

Play Episode Listen Later Nov 7, 2025 9:13


Tại Pháp, các cửa hàng bán mỹ phẩm Hàn Quốc đã phát triển mạnh trong thời gian gần đây : khoảng 50 điểm kinh doanh được khánh thành tại Paris trong năm qua. Đà phát triển này càng được thấy rõ nhân kỳ Hội chợ mỹ phẩm quốc tế « Cosmetic 360 » lần thứ 11, diễn ra hồi trung tuần tháng 10/2025, tại khu vực Carrousel du Louvre ở trung tâm Paris. Trên hơn 300 quầy triển lãm, có đến một phần tư là các công ty liên doanh đến Paris để quảng bá mỹ phẩm Hàn Quốc. Theo ghi nhận của giới chuyên gia Pháp, Hàn Quốc đã trở thành một trong những nước dẫn đầu trong ngành sản xuất mỹ phẩm. Kim ngạch xuất khẩu hàng năm trong lãnh vực này đã vượt hơn 10 tỷ đô la trong năm 2024 và Seoul đặt ra mục tiêu chinh phục toàn bộ thị trường châu Âu. Sở dĩ mỹ phẩm Hàn Quốc trở nên phổ biến là vì sản phẩm có đầy đủ chất lượng nhưng giá vẫn mềm so với túi tiền của khách hàng châu Âu. Hơn nữa, mỹ phẩm xứ Hàn còn thường được gọi là K-Beauty, cũng như điện ảnh (K-Movie), âm nhạc (K-Pop) hay ẩm thực (K-Food) phần lớn được thúc đẩy bởi các mạng xã hội như TikTok hay Instagram, qua các đoạn video ngắn mà hiệu quả. Video trực tuyến khuyến khích người tiêu dùng tìm kiếm những sản phẩm chăm sóc làn da, mà thuật ngữ chuyên ngành gọi là « skincare », giành một vị trí quan trọng trong các dòng mỹ phẩm Hàn Quốc, như theo nhận xét của cô Dara, chuyên viên quản lý chuỗi cửa hàng mỹ phẩm Korean Cosmetics Paris. Dara : Phải công nhận rằng trong thời kỳ hậu Covid, đã có cơn sốt nơi người tiêu dùng đối với các loại mỹ phẩm Hàn Quốc. Cách đây một thập niên, mỹ phẩm Hàn Quốc ít được biết đến và chủ yếu được phổ biến trong giới trẻ yêu chuộng phim ảnh và âm nhạc đến từ Hàn Quốc. Nhưng giờ đây, người ta thực sự chứng kiến sự bùng nổ của K-Beauty trên thị trường Pháp. Các bạn trẻ ở Pháp thích dùng mỹ phẩm Hàn Quốc, vì tính đa dạng của các dòng sản phẩm chăm sóc làn da. Hơn nữa, giá cả mặt hàng cũng phải chăng hơn, hợp với túi tiền của giới trẻ nói riêng, người tiêu dùng nói chung, so với các hiệu mỹ phẩm thời trang lâu đời của Nhật cũng như của Pháp. Trong số những khách hàng quen thuộc của chuỗi cửa hiệu K.C Paris, có cô Elsa, 34 tuổi. Cách đây ba năm, cô khám phá lần đầu tiên dòng mỹ phẩm Hàn Quốc thông qua các mạng xã hội, và kể từ đó, Elsa theo dõi thường xuyên các tài khoản trên mạng chuyên đăng các đoạn video hướng dẫn về cách sử dụng mỹ phẩm Hàn Quốc. Elsa : Mỹ phẩm Hàn Quốc phát triển mạnh phần lớn là nhờ vào các mạng xã hội : chẳng hạn như sau khi được xem video hướng dẫn trên mạng TikTok, tôi đến tìm mua loại mặt nạ collagen để thử xem tác dụng của nó. Đây là loại mặt nạ mà bạn đắp lên mặt trong vòng bốn tiếng đồng hồ và trên nguyên tắc sẽ mang lại cho bạn một làn da rạng rỡ sáng ngời ngay sau khi dùng. Nhiều người bạn khuyên tôi nên dùng thử vài lần trước khi chuyển sang việc dùng hẳn các loại mỹ phẩm Hàn Quốc. Đặc điểm của mỹ phẩm Hàn Quốc là để chăm sóc làn da, bạn có thể tuân theo những « nghi thức » công phu gồm 10 bước khác nhau. Nhưng đối với những người tiêu dùng nào không có nhiều thời gian, bạn vẫn có thể dùng những quy trình đơn giản hơn chỉ cần vài giai đoạn quan trọng như tẩy da mặt, làm sạch lớp trang điểm rồi thoa kem dưỡng da cho làn da thêm tươi sáng, mịn màng. Thành công "thần kỳ" của K-Beauty là do tiếp thị thuần túy ? Có khá nhiều bạn trẻ ở Pháp đã khám phá và dùng thử mỹ phẩm Hàn Quốc sau những chuyến du lịch tại Seoul. Mục tiêu ban đầu của chuyến đi chỉ đơn thuần là tham quan, nhưng sau đó nhiều bạn trẻ ở Pháp như trường hợp của Alice, 24 tuổi, lại đâm ra ghiền nhạc K-Pop, ẩm thực đường phố cũng như mỹ phẩm Hàn Quốc. Alice : Vâng chỉ sau vài lần dùng thử, tôi bắt đầu ghiền các loại mỹ phẩm của Hàn Quốc, cho nên khi về Pháp tôi lại tìm mua các mặt hàng K-Beauty. Không chỉ một mình tôi, mà nhiều bạn khác cùng trang lứa đều bị cuốn hút. Giờ đây, cả nhóm chúng tôi đều là « fan » của mỹ phẩm Hàn Quốc. Ở ngay bên cạnh văn phòng làm việc của chúng tôi, có một cửa hàng chuyên bán mỹ phẩm Hàn Quốc, cho nên hầu như tuần nào, cả nhóm chúng tôi cũng đều rủ nhau đến đây một lần, để mua sắm hoặc dùng thử các sản phẩm mới được tung ra thị trường. Trong cùng một cửa hàng bạn có thể tìm thấy hàng chục loại kem dưỡng ẩm hoặc chống nắng khác nhau. Chúng tôi chủ yếu tìm mua các loại mặt nạ, sữa tẩy trang hay kem dưỡng da, « chống lão hóa ». Và không chỉ có mỹ phẩm dành cho phái nữ. Hàn Quốc đi đầu trong việc phát triển sản phẩm nhắm vào nhiều đối tượng khác nhau trong cùng một gia đình, chẳng hạn như ta có thể thấy có nhiều sản phẩm dành cho phái nam cũng như dành cho trẻ em, ngày càng được phổ biến. Tất nhiên, đối với các em nhỏ, không có nhiều loại kem để làm đẹp làn da mà chủ yếu là các sản phẩm chống dị ứng, dưỡng ẩm, giúp cho làn da bớt nứt nẻ, khô rát ….. Dưới thương hiệu K Beauty, giờ đây có hàng trăm loại mỹ phẩm được xem là có chất lượng nhờ hội tụ các thành phần chính ở một tỷ lệ cao, được xem là bổ dưỡng cho làn da. Trong số này có những sản phẩm độc đáo làm bằng cám gạo (keana rice), có tác dụng làm trắng làn da, xóa tàn nhang, bớt mờ nám. Loại hàm chứa nhiều nhân sâm cũng như vitamine C, có khả năng giữ cân bằng, giảm căng thẳng và bớt nếp nhăn. Loại mỹ phẩm làm với rau má (centella asiatica) hợp với những làn da nhạy cảm, do tính mát dịu, chống dị ứng nên giúp cho làn da bớt mụn, bớt bị khô rát, mẩn đỏ. Ngoài ra còn có các chất như axit hyaluronic có tác dụng dưỡng ẩm, giảm nếp nhăn và căng mịn làn da, các loại tinh chất DNA cá hồi hay chất nhầy ốc sên được cho là những « sáng chế » mới, có khả năng làm cho làn da thêm rạng rỡ, sáng ngời. Thế nhưng, theo bà Isabelle Rousseau, một bác sĩ thẩm mỹ ở Pháp và đồng thời là phó chủ tịch Hiệp hội các bác sĩ chuyên khoa da liễu, hiện vẫn chưa có bằng chứng khoa học cụ thể nào về hiệu quả của những thành phần gọi là « sáng chế mới » như chất nhầy ốc sên đối với làn da con người. Isabelle Rousseau : Vâng, tôi nghĩ rằng mỹ phẩm Hàn Quốc phát triển mạnh mẽ, được phổ biến khắp nơi trước hết là do trào lưu hiện thời. Cho tới nay, vẫn chưa có công trình nghiên cứu khoa học nào, chứng minh được tác dụng thực sự của các chất gọi là bỗ dưỡng cho làn da. Chẳng hạn như trên thị trường hiện nay có bán rất nhiều loại thuốc viên kết hợp collagen và axit hyaluronic, được quảng cáo là giúp cho làn da căng mịn mà vẫn mềm mại dịu dàng. Vấn đề là theo nghiên cứu gần đây của giới bác sĩ chuyên khoa bệnh viện Lariboisière, cơ thể con người không hấp thụ được các chất như collagen qua đường tiêu hóa, khác với các loại vitamin. Do vậy uống thuốc viên để tăng chất collagen trong cơ thể, chẳng có tác dụng gì, nếu không nói là vô nghĩa. Trong mắt của giới bác sĩ chuyên khoa, có rất nhiều loại mỹ phẩm nói chung, thành công và thu hút nhiều người tiêu dùng trước hết là nhờ vào các đợt tiếp thị hiệu quả, chiến dịch quảng cáo tài tình. Sự thành công thần kỳ của K-Beauty phải chăng phần lớn là nhờ tiếp thị thuần túy ? Dù gì đi nữa, trong vòng chưa đầy hai thập niên (trào lưu K-Beauty bắt đầu trỗi dậy từ năm 2007) Hàn Quốc đã vươn lên thành một trong những nước xuất khẩu mỹ phẩm quan trọng hàng đầu, chỉ sau Pháp, Mỹ, và Đức nhưng vượt trội so với nước Ý. Mục tiêu của Hàn Quốc là lọt vào Top 3 trước năm 2030 và tăng gấp đôi doanh thu toàn cầu, đạt mức 20 tỷ đô la trên thế giới, từ đây cho đến vài năm tới. 

TẠP CHÍ VĂN HÓA
Trào lưu K-Beauty : Mỹ phẩm Hàn Quốc chinh phục thị trường Pháp

TẠP CHÍ VĂN HÓA

Play Episode Listen Later Nov 7, 2025 9:13


Tại Pháp, các cửa hàng bán mỹ phẩm Hàn Quốc đã phát triển mạnh trong thời gian gần đây : khoảng 50 điểm kinh doanh được khánh thành tại Paris trong năm qua. Đà phát triển này càng được thấy rõ nhân kỳ Hội chợ mỹ phẩm quốc tế « Cosmetic 360 » lần thứ 11, diễn ra hồi trung tuần tháng 10/2025, tại khu vực Carrousel du Louvre ở trung tâm Paris. Trên hơn 300 quầy triển lãm, có đến một phần tư là các công ty liên doanh đến Paris để quảng bá mỹ phẩm Hàn Quốc. Theo ghi nhận của giới chuyên gia Pháp, Hàn Quốc đã trở thành một trong những nước dẫn đầu trong ngành sản xuất mỹ phẩm. Kim ngạch xuất khẩu hàng năm trong lãnh vực này đã vượt hơn 10 tỷ đô la trong năm 2024 và Seoul đặt ra mục tiêu chinh phục toàn bộ thị trường châu Âu. Sở dĩ mỹ phẩm Hàn Quốc trở nên phổ biến là vì sản phẩm có đầy đủ chất lượng nhưng giá vẫn mềm so với túi tiền của khách hàng châu Âu. Hơn nữa, mỹ phẩm xứ Hàn còn thường được gọi là K-Beauty, cũng như điện ảnh (K-Movie), âm nhạc (K-Pop) hay ẩm thực (K-Food) phần lớn được thúc đẩy bởi các mạng xã hội như TikTok hay Instagram, qua các đoạn video ngắn mà hiệu quả. Video trực tuyến khuyến khích người tiêu dùng tìm kiếm những sản phẩm chăm sóc làn da, mà thuật ngữ chuyên ngành gọi là « skincare », giành một vị trí quan trọng trong các dòng mỹ phẩm Hàn Quốc, như theo nhận xét của cô Dara, chuyên viên quản lý chuỗi cửa hàng mỹ phẩm Korean Cosmetics Paris. Dara : Phải công nhận rằng trong thời kỳ hậu Covid, đã có cơn sốt nơi người tiêu dùng đối với các loại mỹ phẩm Hàn Quốc. Cách đây một thập niên, mỹ phẩm Hàn Quốc ít được biết đến và chủ yếu được phổ biến trong giới trẻ yêu chuộng phim ảnh và âm nhạc đến từ Hàn Quốc. Nhưng giờ đây, người ta thực sự chứng kiến sự bùng nổ của K-Beauty trên thị trường Pháp. Các bạn trẻ ở Pháp thích dùng mỹ phẩm Hàn Quốc, vì tính đa dạng của các dòng sản phẩm chăm sóc làn da. Hơn nữa, giá cả mặt hàng cũng phải chăng hơn, hợp với túi tiền của giới trẻ nói riêng, người tiêu dùng nói chung, so với các hiệu mỹ phẩm thời trang lâu đời của Nhật cũng như của Pháp. Trong số những khách hàng quen thuộc của chuỗi cửa hiệu K.C Paris, có cô Elsa, 34 tuổi. Cách đây ba năm, cô khám phá lần đầu tiên dòng mỹ phẩm Hàn Quốc thông qua các mạng xã hội, và kể từ đó, Elsa theo dõi thường xuyên các tài khoản trên mạng chuyên đăng các đoạn video hướng dẫn về cách sử dụng mỹ phẩm Hàn Quốc. Elsa : Mỹ phẩm Hàn Quốc phát triển mạnh phần lớn là nhờ vào các mạng xã hội : chẳng hạn như sau khi được xem video hướng dẫn trên mạng TikTok, tôi đến tìm mua loại mặt nạ collagen để thử xem tác dụng của nó. Đây là loại mặt nạ mà bạn đắp lên mặt trong vòng bốn tiếng đồng hồ và trên nguyên tắc sẽ mang lại cho bạn một làn da rạng rỡ sáng ngời ngay sau khi dùng. Nhiều người bạn khuyên tôi nên dùng thử vài lần trước khi chuyển sang việc dùng hẳn các loại mỹ phẩm Hàn Quốc. Đặc điểm của mỹ phẩm Hàn Quốc là để chăm sóc làn da, bạn có thể tuân theo những « nghi thức » công phu gồm 10 bước khác nhau. Nhưng đối với những người tiêu dùng nào không có nhiều thời gian, bạn vẫn có thể dùng những quy trình đơn giản hơn chỉ cần vài giai đoạn quan trọng như tẩy da mặt, làm sạch lớp trang điểm rồi thoa kem dưỡng da cho làn da thêm tươi sáng, mịn màng. Thành công "thần kỳ" của K-Beauty là do tiếp thị thuần túy ? Có khá nhiều bạn trẻ ở Pháp đã khám phá và dùng thử mỹ phẩm Hàn Quốc sau những chuyến du lịch tại Seoul. Mục tiêu ban đầu của chuyến đi chỉ đơn thuần là tham quan, nhưng sau đó nhiều bạn trẻ ở Pháp như trường hợp của Alice, 24 tuổi, lại đâm ra ghiền nhạc K-Pop, ẩm thực đường phố cũng như mỹ phẩm Hàn Quốc. Alice : Vâng chỉ sau vài lần dùng thử, tôi bắt đầu ghiền các loại mỹ phẩm của Hàn Quốc, cho nên khi về Pháp tôi lại tìm mua các mặt hàng K-Beauty. Không chỉ một mình tôi, mà nhiều bạn khác cùng trang lứa đều bị cuốn hút. Giờ đây, cả nhóm chúng tôi đều là « fan » của mỹ phẩm Hàn Quốc. Ở ngay bên cạnh văn phòng làm việc của chúng tôi, có một cửa hàng chuyên bán mỹ phẩm Hàn Quốc, cho nên hầu như tuần nào, cả nhóm chúng tôi cũng đều rủ nhau đến đây một lần, để mua sắm hoặc dùng thử các sản phẩm mới được tung ra thị trường. Trong cùng một cửa hàng bạn có thể tìm thấy hàng chục loại kem dưỡng ẩm hoặc chống nắng khác nhau. Chúng tôi chủ yếu tìm mua các loại mặt nạ, sữa tẩy trang hay kem dưỡng da, « chống lão hóa ». Và không chỉ có mỹ phẩm dành cho phái nữ. Hàn Quốc đi đầu trong việc phát triển sản phẩm nhắm vào nhiều đối tượng khác nhau trong cùng một gia đình, chẳng hạn như ta có thể thấy có nhiều sản phẩm dành cho phái nam cũng như dành cho trẻ em, ngày càng được phổ biến. Tất nhiên, đối với các em nhỏ, không có nhiều loại kem để làm đẹp làn da mà chủ yếu là các sản phẩm chống dị ứng, dưỡng ẩm, giúp cho làn da bớt nứt nẻ, khô rát ….. Dưới thương hiệu K Beauty, giờ đây có hàng trăm loại mỹ phẩm được xem là có chất lượng nhờ hội tụ các thành phần chính ở một tỷ lệ cao, được xem là bổ dưỡng cho làn da. Trong số này có những sản phẩm độc đáo làm bằng cám gạo (keana rice), có tác dụng làm trắng làn da, xóa tàn nhang, bớt mờ nám. Loại hàm chứa nhiều nhân sâm cũng như vitamine C, có khả năng giữ cân bằng, giảm căng thẳng và bớt nếp nhăn. Loại mỹ phẩm làm với rau má (centella asiatica) hợp với những làn da nhạy cảm, do tính mát dịu, chống dị ứng nên giúp cho làn da bớt mụn, bớt bị khô rát, mẩn đỏ. Ngoài ra còn có các chất như axit hyaluronic có tác dụng dưỡng ẩm, giảm nếp nhăn và căng mịn làn da, các loại tinh chất DNA cá hồi hay chất nhầy ốc sên được cho là những « sáng chế » mới, có khả năng làm cho làn da thêm rạng rỡ, sáng ngời. Thế nhưng, theo bà Isabelle Rousseau, một bác sĩ thẩm mỹ ở Pháp và đồng thời là phó chủ tịch Hiệp hội các bác sĩ chuyên khoa da liễu, hiện vẫn chưa có bằng chứng khoa học cụ thể nào về hiệu quả của những thành phần gọi là « sáng chế mới » như chất nhầy ốc sên đối với làn da con người. Isabelle Rousseau : Vâng, tôi nghĩ rằng mỹ phẩm Hàn Quốc phát triển mạnh mẽ, được phổ biến khắp nơi trước hết là do trào lưu hiện thời. Cho tới nay, vẫn chưa có công trình nghiên cứu khoa học nào, chứng minh được tác dụng thực sự của các chất gọi là bỗ dưỡng cho làn da. Chẳng hạn như trên thị trường hiện nay có bán rất nhiều loại thuốc viên kết hợp collagen và axit hyaluronic, được quảng cáo là giúp cho làn da căng mịn mà vẫn mềm mại dịu dàng. Vấn đề là theo nghiên cứu gần đây của giới bác sĩ chuyên khoa bệnh viện Lariboisière, cơ thể con người không hấp thụ được các chất như collagen qua đường tiêu hóa, khác với các loại vitamin. Do vậy uống thuốc viên để tăng chất collagen trong cơ thể, chẳng có tác dụng gì, nếu không nói là vô nghĩa. Trong mắt của giới bác sĩ chuyên khoa, có rất nhiều loại mỹ phẩm nói chung, thành công và thu hút nhiều người tiêu dùng trước hết là nhờ vào các đợt tiếp thị hiệu quả, chiến dịch quảng cáo tài tình. Sự thành công thần kỳ của K-Beauty phải chăng phần lớn là nhờ tiếp thị thuần túy ? Dù gì đi nữa, trong vòng chưa đầy hai thập niên (trào lưu K-Beauty bắt đầu trỗi dậy từ năm 2007) Hàn Quốc đã vươn lên thành một trong những nước xuất khẩu mỹ phẩm quan trọng hàng đầu, chỉ sau Pháp, Mỹ, và Đức nhưng vượt trội so với nước Ý. Mục tiêu của Hàn Quốc là lọt vào Top 3 trước năm 2030 và tăng gấp đôi doanh thu toàn cầu, đạt mức 20 tỷ đô la trên thế giới, từ đây cho đến vài năm tới. 

Goście Dwójki
Ostatnie przygotowania do premiery "Strasznego Dworu" w Operze Bałtyckiej

Goście Dwójki

Play Episode Listen Later Nov 6, 2025 12:22


Pogarda wobec tego, co sam cenię - nauki, kultury, pracowitości. Pogarda tych, którzy z gębą pełną frazesów, manipulują innymi, wykorzystując swoją dominującą rolę, sprowadzając rolę przywódczą to budowania swojego ego i fortuny. Obrzydliwe! Zapewne wielu chętnie odczyta to przez pryzmat polityki i wojny polsko-polskiej. I słusznie. Choć zdaję sobie sprawę, że pogarda to przywara ogólnoludzka, a nie tylko polska" czytamy na stronie Opery Bałtyckiej.

Najciekawsze reportaże w Polsce
"Statek na miarę naszych możliwości" - reportaż Magdy Skawińskiej

Najciekawsze reportaże w Polsce

Play Episode Listen Later Nov 6, 2025 12:09


Ścinawa to niewielkie miasteczko położone malowniczo nad Odrą. Choć nie imponuje bogactwem, mieszkańcy cenią sobie ciszę, bliskość natury i sąsiedzką życzliwość. Dla wielu to sypialnia. Pracują w Lubinie i Zagłębiu Miedziowym, wracają tu po spokój i oddech. Ostatnio gmina postawiła na rozwój turystyki i zleciła budowę statku pasażerskiego. Jednostka kursuje po Odrze w weekendy, oferując rejsy pełne widoków i lokalnych opowieści. W tygodniu pokład zamienia się w pływającą salę warsztatową. Dzieci i młodzież uczą się tu o przyrodzie, historii i sztuce. Gdy poziom wody spada, statek cumuje. To naturalne ograniczenie, ale też przypomnienie o sile rzeki. Czy więc inwestycja się opłaca? 

Di:s ledarpodd
När blev Kina den vuxna i rummet?

Di:s ledarpodd

Play Episode Listen Later Nov 5, 2025 37:57


Frida Wallnor och PM Nilsson diskuterar toppmötet mellan Trump och Xi tillsammans med Kinaexperten Frédéric Cho. De pratar om Kinas nya femårsplan och konstaterar att de fortsätter storsatsa på den gröna omställningen. PM spår framtiden kring AI och menar att företagare bör identifiera vilka roller som är "AI-säkrade". Frida tycker att Socialdemokraterna har en poäng med att vilja avskaffa karensavdraget och konstaterar efter pressträffen med Elisabeth Thand Ringqvist att en röst på Centern är en bortkastad företagarröst.

Radio Wnet
„Likwidujemy przemysł własnymi rękami”. Hutek: Śląsk daje sygnał

Radio Wnet

Play Episode Listen Later Nov 5, 2025 11:57


Manifestacja górników i hutników w Katowicach to pierwszy sygnał ze Śląska – mówi Bogusław Hutek. Ostrzega, że wskutek polityki klimatycznej UE Polska straci przemysł i niezależność energetyczną.Wczorajsza manifestacja górników i hutników w Katowicach była – jak podkreśla przewodniczący górniczej Solidarności Bogusław Hutek – „pierwszym sygnałem dla rządzących”. Jak mówi, Śląsk chciał pokazać zarówno władzom centralnym, jak i parlamentarzystom z regionu, że polityka klimatyczna Unii Europejskiej prowadzi do likwidacji polskiego przemysłu.Liczyliśmy na około 10 tysięcy osób i tyle mniej więcej było. To sygnał, że na Śląsku jest problem. Likwidujemy przemysł, a za chwilę ludzie będą pracować w centrach logistycznych albo w Lidlu i Biedronce– powiedział Hutek.Zdaniem związkowca, polityka Zielonego Ładu oraz system ETS i planowany ETS2 doprowadzą do wygaszenia kopalń, hut i koksowni: „Cały świat się zbroi, a my likwidujemy własny przemysł. Stal przychodzi z Ukrainy i Chin, węgiel z Kolumbii. I gdzie tu niezależność energetyczna?”Problemy w całym krajuHutek podkreśla, że obawy dotyczą nie tylko Górnego Śląska. W manifestacji brali udział także przedstawiciele zakładów z Dolnego Śląska, Podbeskidzia i Częstochowy.Problemy są wszędzie. To powinna być iskra z województwa śląskiego na cały kraj– mówi.Związkowiec zapowiada, że protesty mogą przenieść się do Warszawy.Jeżeli ludzie się nie obudzą i nie wyjdą na ulice masowo, to nic się nie zmieni. Jechać do stolicy w 10 tysięcy nie ma sensu. Trzeba jechać w setki tysięcy i blokować ją na dwa, trzy dni– podkreśla.Gaz nie zastąpi węglaHutek zwraca uwagę, że strategia energetyczna zakłada zastąpienie elektrowni węglowych blokami gazowymi, co jego zdaniem doprowadzi do masowych zwolnień i uzależnienia od importu. „Blok gazowy oznacza 70 procent mniej miejsc pracy. Gaz mamy kupować z zagranicy. To jest dla mnie największy absurd – rezygnujemy z własnego surowca.”Rozwiązaniem – jak mówi – mogłyby być technologie wychwytywania CO₂ (CCS), rozwijane m.in. w Niemczech.Tam buduje się instalacje CCS przy cementowniach. A u nas stoimy w miejscu. Choć mogliśmy budować elektrownie węglowe zeroemisyjne– podkreśla.Hutek przekonuje, że Solidarność protestowała także w czasie poprzedniego rządu.Nie mamy sobie nic do zarzucenia. Podpisaliśmy umowę społeczną z bólem, licząc, że ktoś się w tym kraju obudzi i zrozumie, że tania energia to warunek istnienia przemysłu– mówi.Na Śląsku pracuje obecnie około 80–90 tysięcy górników, lecz – jak twierdzi – nie wszyscy dostrzegają zagrożenie: „Dopóki jest wypłata i wszystko działa, to ludzie myślą, że jest dobrze. A my sygnalizujemy, żeby nie obudzić się za późno.”

StarTalk Radio
The Limits of Knowing with Elise Crull

StarTalk Radio

Play Episode Listen Later Nov 4, 2025 59:17


How do you know what you know? Neil deGrasse Tyson and comedian Chuck Nice explore issues with quantum mechanics and objectivity, the history of physics, and how scientists ask questions on the edge of our understanding with philosopher of physics Elise Crull.NOTE: StarTalk+ Patrons can listen to this entire episode commercial-free here: https://startalkmedia.com/show/the-limits-of-knowing-with-elise-crull/Thanks to our Patrons Erik Nunez, Jim Zehr, Paulo Santos, Ken Cho, Dean Starbuck, Dan, Spacious, Bryce Larson, Robert Neal, Dawn C. Coles, Brent Williams, Mitchell Ransom, Kyle Kwartel, Salvatore Mammana, Benjamin Hunzeker, Peter O Halloran, Kristopher, Sean Josiah, Harry Summlar, Jeffrey Walker, Matt Coda, Beth Gallagher, Sherene Levert, Gabriel Castro, Paul Elliott, Robert watry, Nathan Baker, Eric Pozzobon, Adam Weldon, George Xenakis, Troy Kemp, Manjushree Tea, Juan Villegas, John Hart Project, Trygve Peterson, driven13, Malkoon Malkoonian, Dasha, Sam Hardy, miriam walter, Adam Goodspeed, Cindy Buccellato, Brandon Christian, Robert Loper, Liam, Viper, Kroij, Kevin Casey, Waverous, TJM8991, Timothy Jeffirs, Riley Thompson, Kushal Lal, Vivak Singh, K. Stalker Art, Jerel, Sophia Bogard, Len Smith, Kenneth, Daniel Coleman, Sharjeel Sahibzada, Christopher Tillman, Chuck Bell, Mal, Zakharius, Agata Tomaszewska, Mike Strauss, Jessica Baker, Robert Palmer, Mary Loyche, Jaime R Topp, Dan Macken, yazan al hajari, Johsua Skelly, Jamie, Tammi, Elizabeth White, Martin Assirati, Christine Peterson, Sooraj Poonawala, Rachel, Bryan Gaines, Guy Gore, Kelly Bragg, Surya Bakshi, J.J., Kevin Abeln, Doug Hemphill, Thomas Hogg, Greg Brunelle, CHO, Francis, and Bryan Olay for supporting us this week. Subscribe to SiriusXM Podcasts+ to listen to new episodes of StarTalk Radio ad-free and a whole week early.Start a free trial now on Apple Podcasts or by visiting siriusxm.com/podcastsplus. Hosted by Simplecast, an AdsWizz company. See pcm.adswizz.com for information about our collection and use of personal data for advertising.

TẠP CHÍ VIỆT NAM
Việt Nam : “Quốc tế hóa” vai trò của tổng bí thư đảng Cộng Sản

TẠP CHÍ VIỆT NAM

Play Episode Listen Later Nov 3, 2025 9:50


Khoảng 20 chuyến công du đến 20 nước trong vòng hơn một năm giữ chức tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, ông Tô Lâm có lẽ là nhà lãnh đạo đảng công du nước ngoài nhiều nhất. Trong khuôn khổ những chuyến công du này, Việt Nam nâng cấp Đối tác Chiến lược Toàn diện với 6 nước, và Đối tác Chiến lược với 5 nước khác. Dưới thời ông Tô Lâm, Việt Nam đang “quốc tế hóa” vai trò của tổng bí thư. Khi đưa tin về chuyến công du Anh Quốc và Bắc Ireland của ông Tô Lâm, từ 28-30/10/2025, hãng tin Anh Reuters nhận định nhà lãnh đạo quyền lực nhất của Việt Nam, ông Tô Lâm, đã đóng vai trò trung tâm trong việc định hình chính sách đối ngoại kể từ khi trở thành tổng bí thư đảng Cộng Sản vào năm ngoái (2024), một nỗ lực trước đây do chủ tịch nước và thủ tướng dẫn đầu. Cho thế giới thấy nhà lãnh đạo thực sự ở Việt Nam Ngay sau khi chính thức được bầu làm tổng bí thư, tại buổi họp báo ngày 03/08/2024, ông Tô Lâm có bài phát biểu “khẳng định kế thừa và phát huy những thành quả cách mạng mà cố tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và các thế hệ lãnh đạo đi trước đã gây dựng”. Điểm này đang được ông Tô Lâm phát triển mạnh mẽ hơn, theo nhận định của giáo sư danh dự Carl Thayer, Đại học New South Wales : “Tổng bí thư Tô Lâm đang tận dụng sự lãnh đạo của mình để phát huy di sản của người tiền nhiệm Nguyễn Phú Trọng, người đã chính thức hóa vai trò của tổng bí thư trong quan hệ đối ngoại của Việt Nam. Tổng bí thư Trọng đã được lãnh đạo chính phủ Anh và Nhật Bản, hai nền dân chủ tự do, đón tiếp, và được tổng thống Barack Obama tiếp đón tại Nhà Trắng. Ông Trọng cũng đã tiếp đón tổng thống Joe Biden tại Hà Nội”. Theo thông lệ, chuyến công du nước ngoài đầu tiên của tân tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam là đến Lào, sau đó là Cam Bốt và Trung Quốc - nước láng giềng rộng lớn mà ngay vào thời kỳ đầu thành lập nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, Việt Nam xác định rõ chính sách đối với Trung Quốc “là phải thân thiện”. Tiến sĩ Vũ Khang, học giả thỉnh giảng tại Đại học Boston, Mỹ, nhận định với RFI Tiếng Việt : “Việc Việt Nam quốc tế hóa vai trò của tổng bí thư thực ra không có gì là bất ngờ. Một trong những ưu tiên hàng đầu của Việt Nam là bảo vệ an ninh của thể chế, và một trong những cách đó là nâng cao vai trò của tổng bí thư trên trường quốc tế. Với các nước chung chí hướng như là Bắc Triều Tiên, Trung Quốc hay Lào thì đây cũng không phải là một sự thay đổi lớn do vai trò của quan hệ kênh Đảng từ lâu đã được khẳng định”. Đọc thêmViệt Nam : Tổng bí thư Tô Lâm thăm Bắc Triều Tiên, dự lễ 80 năm thành lập đảng Lao Động Tiếp theo là hàng loạt vòng công du cho đến cuối năm 2024. Ví dụ, tháng 09/2024, tổng bí thư Tô Lâm đến dự Hội nghị thượng đỉnh Tương Lai, Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc và làm việc ở Hoa Kỳ. Sau đó, ông công du nước Cuba anh em. Đến đầu tháng 10, ông công du Mông Cổ, tiếp theo là Ireland và Pháp. Đến tháng 11 là Malaysia. Trong những chuyến công du này, Việt Nam nâng cấp quan hệ lên thành Đối tác Chiến lược Toàn Diện với ba nước Mông Cổ, Pháp, Malaysia. Các nước ASEAN mở đầu cho vòng công du năm 2025 của tổng bí thư Tô Lâm. Tháng 03, ông thăm Singapore, Indonesia, nâng cấp quan hệ lên mức cao nhất với hai nước. Với những hoạt động này, tổng bí thư “đang đảm nhiệm vai trò nhà ngoại giao cấp cao, thường là nhiệm vụ của chủ tịch nước hoặc thủ tướng”, theo ý kiến của giáo sư Zachary Abuza, Đại học Chiến tranh Quốc gia Hoa Kỳ ở Washington : “Bằng cách này, ông Lâm đã khẳng định rõ ràng rằng ông coi chức vụ quyền lực nhất của đảng Cộng sản Việt Nam là chức vụ có chức năng điều hành trong đảng-nhà nước, điều mà những người tiền nhiệm của ông, những người chỉ tập trung vào chính sách và hệ tư tưởng, chưa từng đảm nhiệm”. Trong tháng 05, ông thăm bốn nước thuộc Liên Xô cũ (Kazakhstan, Azerbaijan, Nga, Belarus), nhân chuyến công du theo lời mời dự Ngày Chiến thắng với lễ diễu binh trên Quảng trường Đỏ ở Matxcơva. Ba tháng sau ông thăm Hàn Quốc. Trong tháng 10/2025, ông Tô Lâm công du Bắc Triều Tiên dự lễ kỷ niệm 80 thành lập đảng Lao Động Triều Tiên, sau đó là vòng công du hai nước châu Âu Phần Lan và Bulgari, cuối cùng là Anh Quốc và Bắc Ireland, nâng cấp quan hệ đối tác chiến lược với Helsinki và đối tác chiến lược toàn diện với Luân Đôn. Có thể thấy ông Tô Lâm quảng bá mạnh hơn, cho quốc tế thấy rõ hơn hình ảnh và vai trò của tổng bí thư - nhà lãnh đạo trên thực tế của Việt Nam, theo nhận định của Giáo sư Carl Thayer ngày 28/09 : “Tổng bí thư Tô Lâm đã liên tiếp công du nước ngoài kể từ khi nắm quyền lãnh đạo đảng và đóng vai trò quan trọng trong việc ký kết bảy quan hệ đối tác chiến lược toàn diện mới (Úc, Pháp, Malaysia, New Zealand, Indonesia, Singapore và Thái Lan). Ông Tô Lâm đang chứng minh rằng vị thế tổng bí thư không chỉ quan trọng đối với các vấn đề đối nội mà còn cả đối ngoại”. Đọc thêmLãnh đạo Việt Nam Tô Lâm đi Mỹ dự Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc Một yếu tố mới, được tiến sĩ Lê Hồng Hiệp nhận định trên trang Fulcrum ngày 02/07/2025, là vai trò của “Đệ nhất phu nhân” định nghĩa lại nền ngoại giao và chính trị Việt Nam. Bà Ngô Phương Ly, “đệ nhất phu nhân trên thực tế, đã mở đường cho việc tăng cường các nỗ lực ngoại giao của Việt Nam và làm dịu đi hình ảnh của chồng bà” : “Bà Phương Ly, phu nhân của tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam Tô Lâm, đang nhanh chóng nổi lên như một nhân vật mang lại sự thay đổi trong ngoại giao quốc tế của Việt Nam. Bà tháp tùng ông Tô Lâm trong hầu hết các chuyến thăm nước ngoài và tiếp đón các nhà lãnh đạo nước ngoài tại Việt Nam. Thông qua việc thường xuyên tham gia các hoạt động văn hóa và xã hội với các đối tác nước ngoài, bà đã nâng cao vị thế ngoại giao của Việt Nam và nâng cao hình ảnh của ông Tô Lâm trước công chúng, qua đó góp phần nâng cao vị thế chính trị của ông. Ví dụ, trong chuyến thăm Singapore của ông Tô Lâm vào tháng 03/2025, bà Phương Ly đã tham gia các cuộc thảo luận về các vấn đề văn hóa với bà Loo Tze Lui, phu nhân thủ tướng Singapore Lawrence Wong, và chứng kiến ​​lễ ký kết Biên bản ghi nhớ giữa Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam và Nhạc viện Yong Siew Toh của Singapore. Gần đây hơn, trong chuyến thăm Việt Nam của tổng thống Pháp Emmanuel Macron tháng 05/2025, bà Phương Ly đã tháp tùng bà Brigitte Macron tham quan Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam và Văn Miếu Quốc Tử Giám, chia sẻ những hiểu biết sâu sắc về di sản văn hóa phong phú của Việt Nam với Đệ nhất phu nhân Pháp”. Đọc thêmQuảng bá hình ảnh Việt Nam qua những chuyến công du của lãnh đạo thế giới Vai trò của tổng bí thư trong “định hình chính sách đối ngoại” Ngoài việc khẳng định quyền lực lãnh đạo thực sự ở Việt Nam, những chuyến công du nước ngoài của ông Tô Lâm, với tần suất dày đặc hơn so với người tiền nhiệm, còn nằm trong định hướng Hội nhập quốc tế trong tình hình mới, được quy định trong Nghị quyết số 59 (ngày 24/01/2025) và được cổng thông tin Chính phủ nhấn mạnh ngày 16/09 là “quyết sách quan trọng, đánh dấu bước ngoặt lịch sử trong tiến trình hội nhập quốc tế của đất nước”. Một mặt, Nghị quyết đưa ra hướng dẫn củng cố mối quan hệ “hữu nghị truyền thống” lâu đời của Việt Nam với Nga, Cuba, Bắc Triều Tiên. Mặt khác, Nghị quyết cũng cho thấy Việt Nam đang chủ động hơn trong các vấn đề quốc tế. Giáo sư Carl Thayer, Đại học New South Wales, phân tích : Nghị quyết số 59 lưu ý rằng hội nhập quốc tế đòi hỏi “chủ động, tích cực và dũng cảm” để thúc đẩy các mạng lưới đối tác đã được thiết lập, tranh thủ các nguồn lực bên ngoài, củng cố lòng tin chính trị và giải quyết các thách thức khu vực và toàn cầu thông qua hợp tác hòa bình, tất cả đều trên cơ sở tôn trọng luật pháp quốc tế. Nghị quyết số 59 cũng củng cố một trong những mục tiêu quan trọng của hội nhập quốc tế - duy trì môi trường hòa bình và ổn định để Việt Nam có thể phát triển kinh tế. Ví dụ chuyến công du Bình Nhưỡng của tổng bí thư Tô Lâm cũng được coi là nhằm trong chiến lược “bảo vệ đất nước từ sớm và từ xa, trước khi đất nước lâm nguy” phù hợp với chủ trương của Nghị quyết số 59, theo nhận định của giáo sư Carl Thayer : “Nếu ông Tô Lâm đến thăm Bình Nhưỡng, ông có thể sẽ tìm hiểu xem Việt Nam có thể đóng vai trò ngoại giao và chính trị nào trong bất kỳ tiến trình hòa bình nào trên bán đảo Triều Tiên. Việt Nam có lợi ích thiết yếu trong việc duy trì ổn định trên bán đảo Triều Tiên. Bất kỳ sự suy giảm nào trong hiện trạng, dẫn đến đối đầu giữa Hoa Kỳ và Hàn Quốc với Bắc Triều Tiên, Trung Quốc và Nga, sẽ đẩy Việt Nam ra ngoài lề và gây khó khăn cho quan hệ với các cường quốc”. Đọc thêmTổng bí thư đảng Cộng Sản, chủ tịch nước Việt Nam Tô Lâm công du Mông Cổ, Ireland và Pháp Trong số 5 quan điểm chỉ đạo về hội nhập quốc tế, hội nhập quốc tế về quốc phòng, an ninh được coi là một trong những trụ cột và là “một nội dung rất quan trọng”, theo phát biểu ngày 16/09 của ông Lê Hoài Trung, lúc đó là quyền ngoại trưởng. Ngoài ra, Việt Nam “chuyển từ xin nhận, gia nhập, tham gia sang chủ động đóng góp và xây dựng, định hình và sẵn sàng đóng góp có trách nhiệm vào công việc chung của cộng động quốc tế”. Sự kiện Hà Nội đăng cai tổ chức Lễ mở ký Công ước Liên Hiệp Quốc về chống tội phạm mạng ngày 25/10/2025, được Việt Nam coi là “dấu mốc lịch sử không chỉ với cộng đồng quốc tế mà còn khẳng định vai trò vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế”. Trang VnExpress đưa tin “các nước đánh giá cao vai trò lãnh đạo, dẫn dắt của Việt Nam thông qua sáng kiến đăng cai Lễ mở ký”. Nhân dịp này, tổng bí thư Tô Lâm đã tiếp tổng thư ký Liên Hiệp Quốc Antonio Guterres. Cho dù “hội nhập quốc tế là sự nghiệp của toàn dân” nhưng được thực hiện “dưới sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp và toàn diện của Đảng, sự quản lý thống nhất của Nhà nước”. Trong tiến trình này, tổng bí thư không chỉ còn muốn đứng đầu đảng, giữ vai trò về tư tưởng, mà là một nhà lãnh đạo cao nhất đất nước. Hình ảnh mới này đang được ông Tô Lâm làm cho các đối tác phương Tây quen dần, theo nhận định của tiến sĩ Vũ Khang, Đại học Boston : Đối với các đối tác phương Tây, Việt Nam đã đặt các đối tác phương Tây vào vị trí phải công nhận tính chính danh và sự ngang hàng của vị trí tổng bí thư với các vị trí nguyên thủ quốc gia qua các cuộc gặp cấp cao. Đây cũng là một di sản của cố tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng khi ông đã thành công bắt Mỹ phải công nhận tổng bí thư là ngang hàng với chức tổng thống Mỹ, từ đó mở ra các nước phương Tây khác cũng chấp nhận theo. Điều này chứng tỏ đây là một chính sách đường dài chứ không phải ngắn hạn cho kỳ Đại hội Đảng sắp tới, và dù ai ở vị trí tổng bí thư đi chăng nữa thì cũng sẽ được kế thừa di sản này.

Tạp chí Việt Nam
Việt Nam : “Quốc tế hóa” vai trò của tổng bí thư đảng Cộng Sản

Tạp chí Việt Nam

Play Episode Listen Later Nov 3, 2025 9:50


Khoảng 20 chuyến công du đến 20 nước trong vòng hơn một năm giữ chức tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam, ông Tô Lâm có lẽ là nhà lãnh đạo đảng công du nước ngoài nhiều nhất. Trong khuôn khổ những chuyến công du này, Việt Nam nâng cấp Đối tác Chiến lược Toàn diện với 6 nước, và Đối tác Chiến lược với 5 nước khác. Dưới thời ông Tô Lâm, Việt Nam đang “quốc tế hóa” vai trò của tổng bí thư. Khi đưa tin về chuyến công du Anh Quốc và Bắc Ireland của ông Tô Lâm, từ 28-30/10/2025, hãng tin Anh Reuters nhận định nhà lãnh đạo quyền lực nhất của Việt Nam, ông Tô Lâm, đã đóng vai trò trung tâm trong việc định hình chính sách đối ngoại kể từ khi trở thành tổng bí thư đảng Cộng Sản vào năm ngoái (2024), một nỗ lực trước đây do chủ tịch nước và thủ tướng dẫn đầu. Cho thế giới thấy nhà lãnh đạo thực sự ở Việt Nam Ngay sau khi chính thức được bầu làm tổng bí thư, tại buổi họp báo ngày 03/08/2024, ông Tô Lâm có bài phát biểu “khẳng định kế thừa và phát huy những thành quả cách mạng mà cố tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và các thế hệ lãnh đạo đi trước đã gây dựng”. Điểm này đang được ông Tô Lâm phát triển mạnh mẽ hơn, theo nhận định của giáo sư danh dự Carl Thayer, Đại học New South Wales : “Tổng bí thư Tô Lâm đang tận dụng sự lãnh đạo của mình để phát huy di sản của người tiền nhiệm Nguyễn Phú Trọng, người đã chính thức hóa vai trò của tổng bí thư trong quan hệ đối ngoại của Việt Nam. Tổng bí thư Trọng đã được lãnh đạo chính phủ Anh và Nhật Bản, hai nền dân chủ tự do, đón tiếp, và được tổng thống Barack Obama tiếp đón tại Nhà Trắng. Ông Trọng cũng đã tiếp đón tổng thống Joe Biden tại Hà Nội”. Theo thông lệ, chuyến công du nước ngoài đầu tiên của tân tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam là đến Lào, sau đó là Cam Bốt và Trung Quốc - nước láng giềng rộng lớn mà ngay vào thời kỳ đầu thành lập nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, Việt Nam xác định rõ chính sách đối với Trung Quốc “là phải thân thiện”. Tiến sĩ Vũ Khang, học giả thỉnh giảng tại Đại học Boston, Mỹ, nhận định với RFI Tiếng Việt : “Việc Việt Nam quốc tế hóa vai trò của tổng bí thư thực ra không có gì là bất ngờ. Một trong những ưu tiên hàng đầu của Việt Nam là bảo vệ an ninh của thể chế, và một trong những cách đó là nâng cao vai trò của tổng bí thư trên trường quốc tế. Với các nước chung chí hướng như là Bắc Triều Tiên, Trung Quốc hay Lào thì đây cũng không phải là một sự thay đổi lớn do vai trò của quan hệ kênh Đảng từ lâu đã được khẳng định”. Đọc thêmViệt Nam : Tổng bí thư Tô Lâm thăm Bắc Triều Tiên, dự lễ 80 năm thành lập đảng Lao Động Tiếp theo là hàng loạt vòng công du cho đến cuối năm 2024. Ví dụ, tháng 09/2024, tổng bí thư Tô Lâm đến dự Hội nghị thượng đỉnh Tương Lai, Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc và làm việc ở Hoa Kỳ. Sau đó, ông công du nước Cuba anh em. Đến đầu tháng 10, ông công du Mông Cổ, tiếp theo là Ireland và Pháp. Đến tháng 11 là Malaysia. Trong những chuyến công du này, Việt Nam nâng cấp quan hệ lên thành Đối tác Chiến lược Toàn Diện với ba nước Mông Cổ, Pháp, Malaysia. Các nước ASEAN mở đầu cho vòng công du năm 2025 của tổng bí thư Tô Lâm. Tháng 03, ông thăm Singapore, Indonesia, nâng cấp quan hệ lên mức cao nhất với hai nước. Với những hoạt động này, tổng bí thư “đang đảm nhiệm vai trò nhà ngoại giao cấp cao, thường là nhiệm vụ của chủ tịch nước hoặc thủ tướng”, theo ý kiến của giáo sư Zachary Abuza, Đại học Chiến tranh Quốc gia Hoa Kỳ ở Washington : “Bằng cách này, ông Lâm đã khẳng định rõ ràng rằng ông coi chức vụ quyền lực nhất của đảng Cộng sản Việt Nam là chức vụ có chức năng điều hành trong đảng-nhà nước, điều mà những người tiền nhiệm của ông, những người chỉ tập trung vào chính sách và hệ tư tưởng, chưa từng đảm nhiệm”. Trong tháng 05, ông thăm bốn nước thuộc Liên Xô cũ (Kazakhstan, Azerbaijan, Nga, Belarus), nhân chuyến công du theo lời mời dự Ngày Chiến thắng với lễ diễu binh trên Quảng trường Đỏ ở Matxcơva. Ba tháng sau ông thăm Hàn Quốc. Trong tháng 10/2025, ông Tô Lâm công du Bắc Triều Tiên dự lễ kỷ niệm 80 thành lập đảng Lao Động Triều Tiên, sau đó là vòng công du hai nước châu Âu Phần Lan và Bulgari, cuối cùng là Anh Quốc và Bắc Ireland, nâng cấp quan hệ đối tác chiến lược với Helsinki và đối tác chiến lược toàn diện với Luân Đôn. Có thể thấy ông Tô Lâm quảng bá mạnh hơn, cho quốc tế thấy rõ hơn hình ảnh và vai trò của tổng bí thư - nhà lãnh đạo trên thực tế của Việt Nam, theo nhận định của Giáo sư Carl Thayer ngày 28/09 : “Tổng bí thư Tô Lâm đã liên tiếp công du nước ngoài kể từ khi nắm quyền lãnh đạo đảng và đóng vai trò quan trọng trong việc ký kết bảy quan hệ đối tác chiến lược toàn diện mới (Úc, Pháp, Malaysia, New Zealand, Indonesia, Singapore và Thái Lan). Ông Tô Lâm đang chứng minh rằng vị thế tổng bí thư không chỉ quan trọng đối với các vấn đề đối nội mà còn cả đối ngoại”. Đọc thêmLãnh đạo Việt Nam Tô Lâm đi Mỹ dự Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc Một yếu tố mới, được tiến sĩ Lê Hồng Hiệp nhận định trên trang Fulcrum ngày 02/07/2025, là vai trò của “Đệ nhất phu nhân” định nghĩa lại nền ngoại giao và chính trị Việt Nam. Bà Ngô Phương Ly, “đệ nhất phu nhân trên thực tế, đã mở đường cho việc tăng cường các nỗ lực ngoại giao của Việt Nam và làm dịu đi hình ảnh của chồng bà” : “Bà Phương Ly, phu nhân của tổng bí thư đảng Cộng Sản Việt Nam Tô Lâm, đang nhanh chóng nổi lên như một nhân vật mang lại sự thay đổi trong ngoại giao quốc tế của Việt Nam. Bà tháp tùng ông Tô Lâm trong hầu hết các chuyến thăm nước ngoài và tiếp đón các nhà lãnh đạo nước ngoài tại Việt Nam. Thông qua việc thường xuyên tham gia các hoạt động văn hóa và xã hội với các đối tác nước ngoài, bà đã nâng cao vị thế ngoại giao của Việt Nam và nâng cao hình ảnh của ông Tô Lâm trước công chúng, qua đó góp phần nâng cao vị thế chính trị của ông. Ví dụ, trong chuyến thăm Singapore của ông Tô Lâm vào tháng 03/2025, bà Phương Ly đã tham gia các cuộc thảo luận về các vấn đề văn hóa với bà Loo Tze Lui, phu nhân thủ tướng Singapore Lawrence Wong, và chứng kiến ​​lễ ký kết Biên bản ghi nhớ giữa Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam và Nhạc viện Yong Siew Toh của Singapore. Gần đây hơn, trong chuyến thăm Việt Nam của tổng thống Pháp Emmanuel Macron tháng 05/2025, bà Phương Ly đã tháp tùng bà Brigitte Macron tham quan Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam và Văn Miếu Quốc Tử Giám, chia sẻ những hiểu biết sâu sắc về di sản văn hóa phong phú của Việt Nam với Đệ nhất phu nhân Pháp”. Đọc thêmQuảng bá hình ảnh Việt Nam qua những chuyến công du của lãnh đạo thế giới Vai trò của tổng bí thư trong “định hình chính sách đối ngoại” Ngoài việc khẳng định quyền lực lãnh đạo thực sự ở Việt Nam, những chuyến công du nước ngoài của ông Tô Lâm, với tần suất dày đặc hơn so với người tiền nhiệm, còn nằm trong định hướng Hội nhập quốc tế trong tình hình mới, được quy định trong Nghị quyết số 59 (ngày 24/01/2025) và được cổng thông tin Chính phủ nhấn mạnh ngày 16/09 là “quyết sách quan trọng, đánh dấu bước ngoặt lịch sử trong tiến trình hội nhập quốc tế của đất nước”. Một mặt, Nghị quyết đưa ra hướng dẫn củng cố mối quan hệ “hữu nghị truyền thống” lâu đời của Việt Nam với Nga, Cuba, Bắc Triều Tiên. Mặt khác, Nghị quyết cũng cho thấy Việt Nam đang chủ động hơn trong các vấn đề quốc tế. Giáo sư Carl Thayer, Đại học New South Wales, phân tích : Nghị quyết số 59 lưu ý rằng hội nhập quốc tế đòi hỏi “chủ động, tích cực và dũng cảm” để thúc đẩy các mạng lưới đối tác đã được thiết lập, tranh thủ các nguồn lực bên ngoài, củng cố lòng tin chính trị và giải quyết các thách thức khu vực và toàn cầu thông qua hợp tác hòa bình, tất cả đều trên cơ sở tôn trọng luật pháp quốc tế. Nghị quyết số 59 cũng củng cố một trong những mục tiêu quan trọng của hội nhập quốc tế - duy trì môi trường hòa bình và ổn định để Việt Nam có thể phát triển kinh tế. Ví dụ chuyến công du Bình Nhưỡng của tổng bí thư Tô Lâm cũng được coi là nhằm trong chiến lược “bảo vệ đất nước từ sớm và từ xa, trước khi đất nước lâm nguy” phù hợp với chủ trương của Nghị quyết số 59, theo nhận định của giáo sư Carl Thayer : “Nếu ông Tô Lâm đến thăm Bình Nhưỡng, ông có thể sẽ tìm hiểu xem Việt Nam có thể đóng vai trò ngoại giao và chính trị nào trong bất kỳ tiến trình hòa bình nào trên bán đảo Triều Tiên. Việt Nam có lợi ích thiết yếu trong việc duy trì ổn định trên bán đảo Triều Tiên. Bất kỳ sự suy giảm nào trong hiện trạng, dẫn đến đối đầu giữa Hoa Kỳ và Hàn Quốc với Bắc Triều Tiên, Trung Quốc và Nga, sẽ đẩy Việt Nam ra ngoài lề và gây khó khăn cho quan hệ với các cường quốc”. Đọc thêmTổng bí thư đảng Cộng Sản, chủ tịch nước Việt Nam Tô Lâm công du Mông Cổ, Ireland và Pháp Trong số 5 quan điểm chỉ đạo về hội nhập quốc tế, hội nhập quốc tế về quốc phòng, an ninh được coi là một trong những trụ cột và là “một nội dung rất quan trọng”, theo phát biểu ngày 16/09 của ông Lê Hoài Trung, lúc đó là quyền ngoại trưởng. Ngoài ra, Việt Nam “chuyển từ xin nhận, gia nhập, tham gia sang chủ động đóng góp và xây dựng, định hình và sẵn sàng đóng góp có trách nhiệm vào công việc chung của cộng động quốc tế”. Sự kiện Hà Nội đăng cai tổ chức Lễ mở ký Công ước Liên Hiệp Quốc về chống tội phạm mạng ngày 25/10/2025, được Việt Nam coi là “dấu mốc lịch sử không chỉ với cộng đồng quốc tế mà còn khẳng định vai trò vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế”. Trang VnExpress đưa tin “các nước đánh giá cao vai trò lãnh đạo, dẫn dắt của Việt Nam thông qua sáng kiến đăng cai Lễ mở ký”. Nhân dịp này, tổng bí thư Tô Lâm đã tiếp tổng thư ký Liên Hiệp Quốc Antonio Guterres. Cho dù “hội nhập quốc tế là sự nghiệp của toàn dân” nhưng được thực hiện “dưới sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp và toàn diện của Đảng, sự quản lý thống nhất của Nhà nước”. Trong tiến trình này, tổng bí thư không chỉ còn muốn đứng đầu đảng, giữ vai trò về tư tưởng, mà là một nhà lãnh đạo cao nhất đất nước. Hình ảnh mới này đang được ông Tô Lâm làm cho các đối tác phương Tây quen dần, theo nhận định của tiến sĩ Vũ Khang, Đại học Boston : Đối với các đối tác phương Tây, Việt Nam đã đặt các đối tác phương Tây vào vị trí phải công nhận tính chính danh và sự ngang hàng của vị trí tổng bí thư với các vị trí nguyên thủ quốc gia qua các cuộc gặp cấp cao. Đây cũng là một di sản của cố tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng khi ông đã thành công bắt Mỹ phải công nhận tổng bí thư là ngang hàng với chức tổng thống Mỹ, từ đó mở ra các nước phương Tây khác cũng chấp nhận theo. Điều này chứng tỏ đây là một chính sách đường dài chứ không phải ngắn hạn cho kỳ Đại hội Đảng sắp tới, và dù ai ở vị trí tổng bí thư đi chăng nữa thì cũng sẽ được kế thừa di sản này.

Vogue Polska
Artykuł: Siwe włosy mogą być konsekwencją źle zbilansowanej diety

Vogue Polska

Play Episode Listen Later Nov 2, 2025 6:45


Siwe włosy często kojarzą się z upływem czasu, ale ich pojawienie się może mieć też związek z tym, co jemy. Choć geny odgrywają dużą rolę, dieta ma wpływ na produkcję melaniny – pigmentu odpowiadającego za kolor włosów. Sprawdź, jakie składniki i produkty warto włączyć do jadłospisu, by dłużej cieszyć się naturalnym odcieniem i zdrowym wyglądem włosów.Autorka: Audrey NobleArtykuł przeczytasz pod linkiem: https://www.vogue.pl/a/siwe-wlosy-jak-zapobiegac-dieta-digitalsyndication

Podcast literacki Big Book Cafe
Co znaczy być pielgrzymem w XXI w.? RUSZ DUSZĘ | Roman Bielecki OP w Big Book Cafe! | Literatura na żywo!

Podcast literacki Big Book Cafe

Play Episode Listen Later Nov 1, 2025 94:35


W tym nagraniu usłyszą Państwo spotkanie, w którym ROMAN BIELECKI OP opowiadał o swojej nowej książce "RUSZ DUSZĘ. KAŻDY MA SWOJE CAMINO"! Rozmowę prowadziła PAULINA WILK.To retransmisja jednego z wielu wydarzeń, które odbywają się na scenach Big Book Cafe.Chcesz mieć dostęp do wszystkich i oglądać o dowolnej porze?Dołącz do Patronek i Patronów Fundacji "Kultura nie boli" i korzystaj ze wszystkiego, co robimy z miłości do czytania.Spróbuj! https://patronite.pl/bigbookcafeTRUDNE PYTANIA: JAK BYĆ PIELGRZYMEM W XXI WIEKU?Pierwsze Camino de Santiago było dla niego lekcją pokory i bólu, rozstaniem z romantycznym mitem medytacji na trasie. Ale potem przyszły kolejne.O tym, czym się różni pielgrzymka od podróży.O nawróceniu w drodze, spotkaniach i powrotach, które łączą ciekawość i duchowość, a także o tym, czy pójdzie kiedyś do grobu Świętego Jakuba prosto z zakonnej celi, mówi Roman Bielecki OP, ksiądz Dominikanin i bohater książki „Rusz duszę. Każdy ma swoje Camino”.TEMATY: RELIGIA, CAMINO, PIELGRZYMOWANIE, PODRÓŻ, MODLITWY, NAWRÓCENIE, ZAKON, LUDZIE, PRZYGODA, POKORA, BÓL, DUCHOWOŚĆ, SPOKÓJSpotkanie odbyło się 10 września, środa, o godzinie 19:00 w Big Book Cafe na ulicy Dąbrowskiego 81.O KSIĄŻCE:"Rusz duszę. Każdy ma swoje camino"Wydawnictwo eSPeJeśli duchowość polega na prostocie, równowadze i uważności na drugiego – pielgrzymowanie do Composteli jest doskonałym obrazem chrześcijańskiego stylu życiaO camino każdy opowiada inaczej. Zazwyczaj są to opowieści o drodze, o spotkanych ludziach, o odkrywaniu swoich słabości, sprawdzaniu wytrzymałości czy o ludzkiej gościnności. Rzadko jednak są to refleksje na temat tego, co dzieje się w nas – to znaczy co Bóg robi z nami, jeśli tylko Mu na to pozwolimy.Dominikanin Roman Bielecki odważnie opowiada o pielgrzymowaniu do Santiago de Compostela, o swoim nawróceniu, o modlitwie oraz o życiu w zakonie. Ale także o Księdze Hioba, Forreście Gumpie i o tym, że nie każda minuta musi być po coś. O Davidzie Lynchu, Męskim Graniu i sądzie ostatecznym. Również o pomysłach na smutek, o „Buntowniku z wyboru” i o tym, że Pan Bóg kocha rozwój. A że autor opowiadać potrafi, jego rozmowy z Maciejem Rajfurem czyta się jednym tchem.Choć warto się zatrzymać i kolejne rozdziały smakować powoli – by nie umknęło nam nic z tego, co istotne. Spotykamy tu same ważne sprawy. Dostajemy opowieść o duchowości – zwykłej, codziennej, na naszą miarę.O Autorach:Roman Bielecki OPDominikanin, rekolekcjonista, kaznodzieja i publicysta. Ukończył prawo na KUL i teologię na UPJPII, od 2010 roku jest redaktorem naczelnym miesięcznika „W drodze”. Regularnie pielgrzymuje do Santiago de Compostela. Mieszka w Poznaniu, gdzie od lat celebruje niedzielną mszę świętą o dwudziestej pierwszej (profil „Msza21 dominikanie” dostępny na FB i Spotify).Maciej RajfurDziennikarz tygodnika "Gość Niedzielny", rzecznik prasowy archidiecezji wrocławskiej oraz dyrektor Wydziału Komunikacji Społecznej wrocławskiej kurii. Prywatnie szczęśliwy mąż Kamili i spełniony ojciec dwójki dzieci: Róży oraz Metodego. Kocha wspinaczkę górską, piłkę ręczną i podróże.

WELLcome w popkulturze
Czy sny to klucz do naszych poprzednich wcieleń?

WELLcome w popkulturze

Play Episode Listen Later Oct 31, 2025 63:15


Do niedawna pracował jako dziennikarz ekonomicznym,dziś Robert Bernatowicz w pełni poświęca się swojej pasji i misji – badaniu zjawisk niewyjaśnionych. Próbuje zmienić świat, pokazując, że istniejemy nie tylko tu i teraz, a nasze życie to zaledwie fragment długiej podróży. Choć nie chce zdradzać swoich poprzednich wcieleń, wiele z nich pamięta. Dlaczego rodzimy się z czystą kartą i nie pamiętamy tego, co było wcześniej? Czy ta wiedza byłaby dla nas nie do uniesienia? Czy naprawdę odwiedzają nas istoty zinnych planet i co próbują nam przekazać?  W tym odcinku wychodzimy poza granice znanego nam świata.

Historie Biblijne
71 - Król Achab

Historie Biblijne

Play Episode Listen Later Oct 31, 2025 18:24


Niektórzy historycy uznają wiele postaci biblijnych za bohaterów legend. Z tego powodu nie traktują poważnie m.in. opowieści o Dawidzie i Salomonie. Główną przyczyną jest brak pozabiblijnych źródeł potwierdzających ich istnienie. Jednakże inaczej jest w przypadku dwóch królów, Omriego i jego syna Achaba — szóstego i siódmego króla północnego Królestwa Izraela. Ich historyczność jest powszechnie akceptowana, ponieważ oprócz Biblii wspominają o nich również źródła moabskie, asyryjskie, a prawdopodobnie także fenickie.Zacznijmy od Omriego. Był on dowódcą rydwanów, który po śmierci poprzedniego władcy zabił jego zabójcę i sam objął tron. Jego imię pojawia się nie tylko w Biblii, lecz także na kamiennej steli moabskiego króla Meszy, który wspomina, że Omri uciskał Moabitów. Co więcej, Asyryjczycy odnoszą się do tego władcy, nazywając Izrael „krajem Omriego”, a jego następców — „synami Omriego”.Omri kupił górę Samarię i przeniósł tam stolicę Królestwa Izraela. Biblia (1 Krl 20,34) wspomina, że musiał oddać kilka miast królowi Syrii. Z kolei źródła asyryjskie podają, iż był pierwszym izraelskim królem płacącym haracz Asyrii. A jego syn, Achab? Podobnie jak ojciec, był wojownikiem walczącym z rydwanu. Panował również nad Moabem, o czym wspomina Biblia. Choć stela Meszy nie wymienia imienia Achaba, wskazuje na niego pośrednio, odnotowując, że także „syn Omriego” sprawował władzę nad Moabem.Achab zawarł sojusz z Fenicjanami. W 1 Księdze Królewskiej 16:31 czytamy o nim: „Niczym to jeszcze było, że chodził w grzechach Jeroboama, syna Nebata, lecz ponadto pojął on za żonę Izebel, córkę Etbaala, króla Sydonu, i służył Baalowi, i oddawał mu pokłon”. Izraelici czcili już wcześniej dwa złote cielce ustanowione przez pierwszego króla Izraela, Jeroboama, lecz wydaje się, że dopiero Achab wprowadził do kraju kult Baala.Józef Flawiusz, powołując się na wcześniejszego historyka, podaje, że Etbaal — ojciec Izebel — był kapłanem Asztarte, który zabił króla Sydonu i przejął jego tron. Imię Izebel prawdopodobnie pochodzi od religijnego wezwania „Gdzie jest Baal?”. W fenickim panteonie Asztarte i Baal stanowili boską parę. Zarówno Izebel, jak i jej córka Atalia, gorliwie propagowały ich kult. Poświęciłem im odcinki 20 i 21. Nie oznacza to, że Achab porzucił dawny kult cielców — raczej dodał do niego czczenie bóstw swojej żony.Biblia przedstawia Achaba jako odważnego wojownika, który sam staje na czele swojej armii i prowadzi ją do boju, a jednocześnie jako człowieka podatnego na wpływy. Podczas spotkania z prorokiem Eliaszem na górze Karmel król wydaje się całkowicie uległy wobec proroka i postępuje zgodnie z jego poleceniami. Później jednak powraca pod wpływ swojej żony Izebel, która faktycznie przejmuje nad nim kontrolę. Najwyraźniej widać to w historii winnicy Nabota, gdzie to właśnie Izebel podejmuje decyzje i działa w imieniu króla.Gdy po śmierci Nabota prorok przekazał Achabowi wyrok Boży, król okazał skruchę. W 1 Księdze Królewskiej 21:27 czytamy: „A gdy Achab usłyszał te słowa, rozdarł swoje szaty, wdział wór na swoje ciało i pościł, i sypiał w worze, i chodził przygnębiony”. Choć Biblia przedstawia Achaba w negatywnym świetle, ukazuje też jego momenty refleksji i żalu. Nie był więc całkowicie zły — wygląda raczej na człowieka, który ulegał złemu wpływowi swojej żony.Mimo że w wielu sprawach, zwłaszcza religijnych, Achab pozwalał Izebel podejmować decyzje za siebie, w jednej kwestii wykazywał szczególne zaangażowanie i troskę. W 1 Księdze Królewskiej 18:5 czytamy: „I rzekł Achab do Obadiasza: Przejdź się po kraju, zwłaszcza gdzie są źródła wód; może znajdziemy trawę, abyśmy zachowali przy życiu konie i muły, i nie musieli wybić części bydła”. Fragment ten odnosi się do kilkuletniej suszy, opisanej w Biblii.Achab, podobnie jak jego ojciec, był wojownikiem rydwanów. Posiadał całe miasta przeznaczone na ich utrzymanie, co stanowiło o potędze jego armii. Gdy zabrakło wody, szukał jej, by ocalić konie — kluczowy element swojej siły militarnej. Odkrycia archeologiczne potwierdzają istnienie tzw. „miast rydwanów”, m.in. w Jizreel i Megiddo, gdzie znajdowały się stajnie i zaplecze wojskowe. Według źródeł asyryjskich Achab miał wystawić aż dwa tysiące rydwanów w bitwie pod Karkar. Pojawia się jednak intrygujące pytanie, czy te inskrypcje asyryjskiego króla Salmanasara III mówią o tym samym władcy Izraela?Achab był siódmym królem północnego Królestwa Izraela i utrzymywał bardzo dobre relacje z południowym Królestwem Judy. Było to dość wyjątkowe, ponieważ te dwa państwa niemal przez cały czas pozostawały w konflikcie. Jednak za panowania Omriego, Achaba i jego dwóch synów panował między nimi pokój. Został on zapoczątkowany już przez króla judzkiego Jehoszafata, a jego syn poszedł w tym kierunku jeszcze dalej.O Jehoramie, królu Judy, 2 Księga Królewska 8:18 mówi: „Lecz kroczył drogą królów izraelskich, tak jak postępował ród Achaba, gdyż córka Achaba była jego żoną; toteż czynił to, co złe w oczach Pana”. Córka Achaba i Izebel, Atalia, została żoną króla Judy Jehorama, co jeszcze bardziej umocniło sojusz między oboma królestwami.Na swoją ostatnią bitwę król Achab wyruszył wspólnie z królem Judy Jehoszafatem. Prorok zapowiedział mu klęskę, dlatego Achab postanowił wyruszyć incognito. W 1 Księdze Królewskiej 22:30 czytamy: „Król izraelski rzekł do Jehoszafata: Pójdę do walki w przebraniu. Ty wszakże zachowaj swoje szaty. Potem król izraelski przebrał się i ruszył do walki”. Mimo przebrania Achab został śmiertelnie raniony i zginął, walcząc do końca na swoim rydwanie.Źródła pozabiblijne oraz odkrycia archeologiczne ukazują Achaba jako potężnego wojownika. Stela Meszy wspomina wręcz, że Moabici zdołali wyrwać się spod jarzma Izraela dopiero po jego śmierci. W inskrypcji czytamy: „Omri, król Izraela, uciskał Moab przez wiele dni, ponieważ Kemosz rozgniewał się na swój kraj. A jego syn, który po nim królował, również powiedział: ‘Będę uciskał Moab'”. 1 Królów 16:34 mówi: “Za jego to czasów Chiel z Betelu odbudował Jerycho”. Odbudowa Jerycha, miasta przy przeprawie przez Jordan, była chyba właśnie związana z panowaniem nad Moabem, który znajdował się po drugiej stronie.Biblia nie zaprzecza temu wizerunkowi — przedstawia Achaba jako króla, który wielokrotnie wyruszał na czele swoich wojsk do walki z Syrią. Pojawia się jednak pytanie, czy również asyryjskie inskrypcje opisują tego władcę. W jednej z nich, król Asyrii Salmanasar III wspomina bitwę pod Karkar. Według inskrypcji przeciw Asyrii wystąpiło wielu królów, wśród nich także Ahabbu Sir'lai, który miał przyprowadzić największe siły — aż 2000 rydwanów. Imię Ahabbu wydaje się odpowiadać biblijnemu Achabowi. Czy więc Asyryjczycy rzeczywiście pisali o królu Izraela?Tak uważa wielu historyków, utożsamiających Ahabbu Sir'lai z Achabem Izraelitą. Istnieje jednak kilka problemów z taką identyfikacją. Po pierwsze, dlaczego Sir'lai miałoby oznaczać Izrael? W innych inskrypcjach asyryjskich kraj ten jest konsekwentnie nazywany „ziemią Omriego” — nawet po zmianie dynastii, gdy panował już Jehu. Po drugie, mało prawdopodobne, by Achab dysponował aż dwoma tysiącami rydwanów. Po trzecie, trudno wyjaśnić, dlaczego miałby wystąpić wspólnie z Syryjczykami — swoimi wrogami — przeciwko Asyrii. Dlatego najbardziej prawdopodobne wydaje się, że Ahabbu z asyryjskiej inskrypcji był innym królem, władającym krajem o nazwie Sir'lai.Podsumowując — w przeciwieństwie do wielu biblijnych postaci, historyczność królów Izraela Omriego i Achaba jest powszechnie uznana, ponieważ przekaz biblijny jest w dużej mierze zgodny i potwierdzony przez źródła pozabiblijne, takie jak stela moabskiego króla Meszy oraz asyryjskie inskrypcje, które nawet nazywały Izrael "krajem Omriego". Zarówno Biblia, jak i źródła zewnętrzne, przedstawiają Omriego jako potężnego ciemiężyciela Moabitów, a jego syna Achaba jako silnego władcę, wojownika rydwanów, który zawierał strategiczne sojusze (np. z Fenicjanami przez małżeństwo z Izebel i z Królestwem Judy przez małżeństwo córki Atalii). Mimo biblijnej krytyki Achaba za uleganie żonie i promowanie kultu Baala, nawet te opisy nie zaprzeczają jego wizerunkowi jako znaczącej i historycznej postaci na Bliskim Wschodzie, której dokonania militarne i polityczne są potwierdzone poza kartami Pisma.Niczym to jeszcze było, że chodził w grzechach Jeroboama, syna Nebata, lecz ponadto pojął on za żonę Izebel, córkę Etbaala, króla Sydonu, i służył Baalowi, i oddawał mu pokłonhttps://biblia-online.pl/Biblia/Warszawska/1-Ksiega-Krolewska/16/31A gdy Achab usłyszał te słowa, rozdarł swoje szaty, wdział wór na swoje ciało i pościł, i sypiał w worze, i chodził przygnębionyhttps://biblia-online.pl/Biblia/Warszawska/1-Ksiega-Krolewska/21/27I rzekł Achab do Obadiasza: Przejdź się po kraju, zwłaszcza gdzie są źródła wód, może znajdziemy trawę, abyśmy zachowali przy życiu konie i muły i nie musieli wybić części bydłahttps://biblia-online.pl/Biblia/Warszawska/1-Ksiega-Krolewska/18/5Lecz kroczył drogą królów Izraelskich, tak jak postępował ród Achaba, gdyż córka Achaba była jego żoną; toteż czynił to, co złe w oczach Panahttps://biblia-online.pl/Biblia/Warszawska/2-Ksiega-Krolewska/8/18Król izraelski rzekł tam do Jehoszafata, że pójdzie do walki w przebraniu. Ty wszakże - rzekł do niego - zachowaj swoje szaty. Potem król izraelski przebrał się i ruszył do walkihttps://biblia-online.pl/Biblia/Warszawska/1-Ksiega-Krolewska/22/30Za jego to czasów Chiel z Betelu odbudował Jerycho. Na Abiramie, swoim pierworodnym, założył jego fundamenty, a na Segubie, swoim najmłodszym jego, bramy, według słowa Pana, jakie wypowiedział przez Jozuego, syna Nuna.https://biblia-online.pl/Biblia/Warszawska/1-Ksiega-Krolewska/16/34

Vogue Polska
Artykuł: Brąz i błękit to zaskakujące zestawienie, które ożywi jesienną garderobę

Vogue Polska

Play Episode Listen Later Oct 30, 2025 5:37


Niebieski i brąz to połączenie dla wtajemniczonych. Choć na pierwszy rzut oka ich zestawienie może wydawać się nieco ekstrawaganckie, przy doborze odpowiednich odcieni możemy całkowicie odmienić charakter zachowawczego brązu. Za sprawą błękitu brązowe stylizacje na jesień nabierają luksusowego charakteru. W jaki sposób operować niebieskimi akcentami, by osiągnąć ten efekt? Przedstawiamy najciekawsze propozycje. Autorka: Ewelina Kołodziej Artykuł przeczytasz pod linkiem: https://www.vogue.pl/a/braz-i-niebieski-stylizacje-jesien-2025

Di Morgonkoll
Experten om toppmötet: "Kina tydlig vinnare"

Di Morgonkoll

Play Episode Listen Later Oct 30, 2025 29:08


Vem blir egentligen vinnare på nya uppgörelsen mellan Kina och USA? Kinaexperten Frédéric Cho, vice ordförande i Sweden-China Trade Council, i studion.Di:s reporter Johannes Karlsson om Sveriges nya ”enhörning” Legora. Programledare: Douglas Ekberg och Andreas Johansson

Radio LUZ
Dziadołin #6: Rzeka pamięta

Radio LUZ

Play Episode Listen Later Oct 30, 2025 20:21


Choć miasto pogrąża się w ciemności, rzeka nigdy nie śpi. W mgle nad wodą unoszą się krwawiące rany przeszłości, które miały pozostać na samym dnie. Daniel przekonuje się o tym na własnej skórze, gdy pradawny obrzęd Dziadów zmusza go, by stanął twarzą w twarz z tym, o czym próbował raz na zawsze zapomnieć. A rzeka nigdy nie zapomina.Autor opowiadania: Michał StępieńRedaktor: Alicja WilisowskaCzyta: Karolina ZdunekOkładka: Monika KotyśMontaż: Szymon Lazar, Jonatan Sroka, Jarek Maciejewski oraz Wojtek FokczyńskiMuzyka: Igor Jeziak oraz The Surfers.Opowiadanie zostało stworzonego w czasie 9 edycji wydarzenia STORYGEDDON w wersji storygadam, zorganizowanego przez Fundację Klub Innowatora oraz Drukarnię Otwartą 12, wspierane przez Radio LUZ.Koordynacja projektu: Maciej Zarański oraz Wojtek Fokczyński

TẠP CHÍ TIÊU ĐIỂM
Hoa Kỳ đối mặt với những thách thức mới của chương trình hạt nhân Bắc Triều Tiên

TẠP CHÍ TIÊU ĐIỂM

Play Episode Listen Later Oct 30, 2025 18:00


Cho đến hiện tại Bình Nhưỡng vẫn tỏ ra kín tiếng trước nhiều lời mời từ tổng thống Mỹ Donald Trump gởi đến nhà lãnh đạo Kim Jong Un. Tuy nhiên, trong tháng 9/2025, Bắc Triều Tiên để ngỏ khả năng nối lại đàm phán với điều kiện Hoa Kỳ từ bỏ yêu cầu phá dỡ kho vũ khí hạt nhân của nước này. Theo giới quan sát, nguyên thủ Mỹ hiện đang đối mặt với một nhà lãnh đạo Bắc Triều Tiên ngày càng tự tin hơn, được tiếp thêm sức nhờ vào sự hậu thuẫn của Nga. Ngày 29/07/2025, Kim Yo Jong, em gái lãnh đạo Bắc Triều Tiên tuyên bố rằng sức mạnh hạt nhân của của CHDCND Triều Tiên là « không thể đảo ngược », vị thế quốc gia có trang bị vũ khí hạt nhân là « vĩnh viễn », và bất kỳ cuộc đối thoại nào trong tương lai sẽ phải bắt đầu bằng sự thừa nhận vị thế đó . Bà Kim Yo Jong còn nói thêm « năm 2025 không phải là năm 2018, cũng không phải 2019 », hàm ý nhắc đến các thượng đỉnh trước đây giữa Bắc Triều Tiên và Mỹ trong nhiệm kỳ đầu tiên của Donald Trump. Trong một lần xuất hiện hiếm hoi tại Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc, ngày 29/09/2025, thứ trưởng Ngoại Giao Bắc Triều Tiên Kim Son Gyong đã tái khẳng định rằng nước ông sẽ không từ bỏ vũ khí hạt nhân bất chấp yêu cầu của quốc tế, xem đây là những yếu tố then chốt để duy trì « cân bằng thế mạnh » với Hàn Quốc. Theo nhiều nhà quan sát, những tuyên bố trên của Bắc Triều Tiên phản ảnh một bước tiến đáng kể trong lập trường ngoại giao của chế độ Kim Jong Un. Hơn năm năm sau thất bại thượng đỉnh Hà Nội 2019, Bình Nhưỡng đang đưa ra một tầm nhìn hoàn toàn khác cho tương lai. Để hiểu rõ hơn những thách thức mới của chương trình hạt nhân của Bắc Triều Tiên đối với an ninh bán đảo Triều Tiên và khu vực Đông Bắc Á cũng như là đối với thế răn đe của Hoa Kỳ trong khu vực, RFI Tiếng Việt có cuộc trao đổi với nhà nghiên cứu về Đông Bắc Á, Đông Nam Á Laurent Gédéon, Đại học Sư phạm Lyon.  ---------- ***** ---------- RFI Tiếng Việt : Trước hết, ông giải thích như thế nào về những tuyên bố gần đây của Bình Nhưỡng ? Laurent Gédéon : Theo tôi, có ba điểm chính có thể phân tích từ những tuyên bố trên của Kim Yo Jong : Thứ nhất, vũ khí hạt nhân, với tư cách là một yếu tố răn đe, hiện đã được đưa vào Hiến pháp của CHDCND Triều Tiên và không còn chỉ là đòn bẩy hay một biến số điều chỉnh trong các cuộc đàm phán tương lai. Thứ hai, việc nối lại đàm phán chắc chắn sẽ thất bại nếu Hoa Kỳ vẫn kiên trì yêu cầu phi hạt nhân hóa như là một điều kiện tiên quyết. Điểm thứ ba, đối thoại vẫn có thể thực hiện được, nhưng trên cơ sở thừa nhận « sự đã rồi » được thể hiện qua tình trạng hạt nhân của CHDCND Triều Tiên. Liệu ta có thể nói rằng với lời khẳng định trên, Bắc Triều Tiên đang vạch ra một đường lối đối ngoại mới với Hoa Kỳ ? Laurent Gédéon : Tuyên bố này của Bình Nhưỡng thực sự cho thấy rõ ba trục, có thể hiểu như là đường lối mới trong chính sách đối ngoại, nhất là với Hoa Kỳ. Trục thứ nhất là nhằm củng cố tính chính đáng trong nội bộ, cũng như với bên ngoài về chương trình hạt nhân của Bắc Triều Tiên. Bằng cách khẳng định quy chế hạt nhân là « không thể đảo ngược » và « vĩnh viễn », CHDCND Triều Tiên tìm cách hợp pháp hóa việc sở hữu vũ khí nguyên tử, không còn là một con bài mặc cả tạm thời, mà là một thành phần lâu dài trong lập trường chiến lược của đất nước.     Điều này giúp Bình Nhưỡng khẳng định trong đối nội rằng răn đe hạt nhân là một trụ cột không thể thay đổi của chủ quyền quốc gia, và trong đối ngoại – không chỉ đối với Mỹ và các đồng minh của Mỹ, mà cả với Trung Quốc và Nga – rằng kể từ giờ phải tính đến thực tế địa chiến lược này. Trục thứ hai, theo tôi, liên quan đến việc có một sự thay đổi cơ bản trong khuôn khổ đàm phán với Mỹ. Trong quá khứ, các cuộc đàm phán giữa Washington và Bình Nhưỡng được thực hiện trên cơ sở Mỹ muốn hạn chế và sau đó là chấm dứt chương trình vũ khí hạt nhân Bắc Triều Tiên. Khi đòi được công nhận vị thế hạt nhân trước, lập trường mới của Bình Nhưỡng rõ ràng đang làm thay đổi khuôn khổ đàm phán trước đây. Cuối cùng, khi nói rõ là « 2025 không phải là năm 2018 hay 2019 », CHDCND Triều Tiên bác bỏ ý tưởng trở lại với sự năng động của những  thượng đỉnh trước đây giữa Donald Trump và Kim Jong Un tại Singapore và Hà Nội. Theo Bình Nhưỡng, bối cảnh chiến lược và ngoại giao mới đòi hỏi phải « xuất phát lại từ đầu » với những luật chơi mới. Tuy nhiên, vài ngày sau khi nhậm chức vào tháng 01/ 2025, tổng thống Mỹ Donald Trump, trước giới báo chí, đã có vài bình luận ngắn gọn, ngầm thừa nhận Bắc Triều Tiên là một cường quốc hạt nhân. Vậy Bình Nhưỡng còn trông đợi điều gì từ Washington khi đòi được công nhận là một cường quốc hạt nhân « vĩnh viễn » ? Laurent Gédéon : Theo tôi, Bắc Triều Tiên có thể kỳ vọng các tiến triển trong một số lĩnh vực. Trước hết, một sự công nhận ngầm về vị thế hạt nhân của Bắc Triều Tiên ngụ ý chấm dứt câu chuyện « phi hạt nhân hóa toàn diện » và Washington chấp nhận vị thế của Bình Nhưỡng là một cường quốc hạt nhân hợp pháp. Bắc Triều Tiên không còn muốn bị đối xử như là một kẻ bị ruồng bỏ cần phải giải trừ vũ khí, mà là một cường quốc hạt nhân có chủ quyền được công nhận, một bên đối thoại chiến lược hợp pháp, tương tự như Ấn Độ, Pakistan hay Israel. Cả ba quốc gia hạt nhân này đều không ký kết TNP (Hiệp ước Không phổ biến Vũ khí Hạt nhân), nhưng trên thực tế được cộng đồng quốc tế chấp nhận. Hệ quả của sự công nhận này đối với Bình Nhưỡng có lẽ sẽ là khép lại vấn đề giải giới, nâng Bắc Triều Tiên lên hàng cường quốc không thể phủ nhận trong các cuộc đàm phán về an ninh khu vực và buộc Hoa Kỳ phải chấp nhận một mối quan hệ bình đẳng theo kiểu « cường quốc với cường quốc ». Bước tiến thứ hai đối với Bắc Triều Tiên, theo tôi, liên quan đến việc nước này muốn một cuộc đàm phán vô điều kiện tiên quyết với Hoa Kỳ, có thể đi vào đàm phán song phương trực tiếp và bình đẳng chiến lược với Washington. Trên thực tế, Bình Nhưỡng muốn có một tiến triển tương tự như Ấn Độ, quốc gia mà Hoa Kỳ đã dần chấp nhận vị thế hạt nhân và cuối cùng đã ký kết một thỏa thuận hợp tác hạt nhân dân sự năm 2008 mà vẫn không chính thức thừa nhận Ấn Độ là một cường quốc hạt nhân. Yếu tố thứ ba có thể khiến Bình Nhưỡng quan tâm đến là việc nới lỏng cấm vận, giảm nhẹ áp lực kinh tế đang đè nặng lên Bắc Triều Tiên. Điều này rõ ràng sẽ có những hệ quả tích cực cả về mặt đối nội, xét về cấp độ uy tín bên ngoài của nước này, lẫn các mối quan hệ của Bình Nhưỡng với quốc tế. Một lý do khác mà Bình Nhưỡng có thể coi là điều tích cực, đó là việc cắt giảm các cuộc tập trận quân sự Mỹ - Hàn, nhất là việc đình chỉ các cuộc tập trận thường kỳ hàng năm, cũng như áp lực quân sự đối với Bình Nhưỡng. Điểm cuối cùng là quá trình bình thường hóa dần dần để từ đó có thể đi đến một thỏa thuận hòa bình cho phép chế độ Bắc Triều Tiên củng cố quyền lực trong nước và xác định vị thế tích cực trong cộng đồng quốc tế. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu nước Mỹ của Donald Trump chấp nhận chính thức công nhận vị thế cường quốc hạt nhân như Bắc Triều Tiên đòi hỏi ? Laurent Gédéon : Hệ quả của việc Hoa Kỳ công nhận chính thức vị thế hạt nhân của Bắc Triều Tiên là đáng kể. Đều này sẽ có những tác động đến toàn khu vực, bởi vì làm như vậy sẽ phá vỡ nền tảng chính sách nhất quán của Washington từ nhiều thập niên qua, từ chối cho Bình Nhưỡng tiếp cận bất kỳ vũ khí hạt nhân nào. Điều chắc chắn là Hàn Quốc sẽ không ngồi yên và điều này sẽ khơi lại cuộc tranh luận nội bộ về việc Seoul phát triển vũ khí hạt nhân, và có nhiều khả năng mối quan hệ giữa Seoul và Washington sẽ bị thay đổi, do sự mất lòng tin. Tương tự đối với Nhật Bản: Tokyo cũng sẽ xem tiến triển này là một thách thức đối với trật tự khu vực. Nhật Bản chắc chắn sẽ cố gắng tăng ngân sách quân sự và có thể, giống như Hàn Quốc, sẽ có một cuộc tranh luận trong nước về nhu cầu trang bị một năng lực hạt nhân độc lập cho quốc gia. Điều này có nguy cơ phá vỡ điều cấm kỵ hạt nhân mà Nhật Bản duy trì từ sau Đệ Nhị Thế Chiến. Sự công nhận đó có thể có những tác động đối với nhiều cường quốc hạt nhân khác, đặc biệt là Trung Quốc và Nga. Việc Washington lùi bước trong hồ sơ này, tất nhiên, có thể sẽ được Bắc Kinh cũng như là Matxcơva coi đó là một thắng lợi chiến lược trước Hoa Kỳ và là dấu hiệu cho thấy ảnh hưởng của Mỹ trong khu vực đang suy yếu. Điểm cuối cùng không kém phần quan trọng, sẽ có những hệ quả đáng kể đối với Hiệp ước Không Phổ biến Hạt nhân (TNP). Công nhận vị thế hạt nhân Bắc Triều Tiên sẽ mở cánh cửa cho nhiều yêu sách khác, chẳng hạn như từ Iran, cũng có thể đòi được công nhận tương tự, đồng thời có thể thúc đẩy những nước được gọi là các quốc gia ngưỡng hạt nhân, như Nhật Bản, Hàn Quốc, Ả Rập Xê Út, Thổ Nhĩ Kỳ, Brazil, dấn bước và trang bị vũ khí nguyên tử cho riêng mình. Nhìn chung, thế giới sẽ chuyển từ một trật tự hạt nhân do một vài cường quốc kiểm soát sang một hệ thống đa cực bất ổn nhiều hơn, thậm chí hỗn loạn, qua việc nhiều quốc gia sẽ tìm cách bù đắp thế yếu kém của mình bằng cách sở hữu vũ khí nguyên tử. Như vậy chúng ta sẽ có hiện tượng gọi là phổ biến hạt nhân theo chiều ngang, tức là có nhiều quốc gia hạt nhân mới, và một sự phổ biến theo chiều dọc, nghĩa là hiện đại hóa các kho vũ khí hạt nhân hiện có. Ông giải thích thế nào về thái độ tự tin này của Bình Nhưỡng ? Phải chăng đó là vì chế độ Kim Jong Un đã đạt được một số mục tiêu được đề ra trong kế hoạch 5 năm được thông báo hồi đầu năm 2021 để phát triển nhiều loại vũ khí hạt nhân tân tiến hơn ? Và nhất là nhờ vào sự hỗ trợ về công nghệ của Nga ? Laurent Gédéon : Nhiều khả năng là kế hoạch năm năm do Kim Jong Un khởi xướng đầu năm 2021 và sự hỗ trợ về mặt công nghệ của Nga đã đóng một vai trò quan trọng trong sự thay đổi lập trường của Bắc Triều Tiên đối với Mỹ. Tôi xin nhắc lại là kế hoạch năm năm 2021-2025 đã được công bố tại Đại hội Đảng Lao Động Triều Tiên lần thứ 8 vào tháng 01/2021. Trong kỳ họp này, một lộ trình đã được vạch ra với mục tiêu phát triển đồng thời các lực lượng hạt nhân « thế hệ mới » và tầu ngầm chiến lược, cùng nhiều loại vũ khí siêu thanh. Tất cả những điều này là một phần trong chính sách chung « phát triển song song » các lực lượng hạt nhân và quy ước. Sự hỗ trợ của Nga chắc chắn đóng một vai trò quan trọng trong quá trình này. Và giai đoạn 2021-2025 đã được đánh dấu bằng việc ký kết hiệp ước « đối tác chiến lược toàn diện » giữa Nga và Bắc Triều Tiên vào năm 2024. Do đó, rất có thể Nga đã chuyển giao cho Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên không chỉ vũ khí thông thường mà cả các công nghệ nhạy cảm trong nhiều lĩnh vực như động cơ đẩy tầu ngầm hạt nhân, ra-đa, dẫn đường tên lửa hay như động cơ đẩy bằng nhiên liệu rắn cho tên lửa. Tuy nhiên, người ta không có bằng chứng chính thức xác định chính xác loại công nghệ được cung cấp và chúng đã có thể thay đổi đáng kể các năng lực của Bắc Triều Tiên như thế nào. Điều này hiện chỉ là những suy đoán. Dựa trên những gì chúng ta biết, có khả năng CHDCND Triều Tiên đã đạt được hoặc sắp đạt được một số mục tiêu chính của kế hoạch 2021-2025, đặc biệt là các mục tiêu thu nhỏ và đa dạng hóa các hệ thống phóng (tên lửa, tàu ngầm), và nói chung là tăng cường năng lực răn đe chiến lược. Trong bối cảnh này, thái độ tự tin hơn của Bình Nhưỡng là điều dễ hiểu bởi vì, với tiến bộ về mặt kỹ thuật trong năng lực hạt nhân, CHDCND Triều Tiên cảm thấy mình đang ở thế mạnh. Hơn nữa, quan hệ đối tác với Nga giúp cho nước này tăng cường quyền tự chủ chiến lược và một giải pháp dự phòng về ngoại giao và công nghệ trong trường hợp Washington và các đồng minh cố gắng gây áp lực mạnh lên Bình Nhưỡng. Cần lưu ý rằng năm 2025 đánh dấu sự kết thúc của kế hoạch 5 năm và việc chính quyền Bắc Triều Tiên khẳng định vị thế hạt nhân « không thể đảo ngược » có thể được hiểu là cách để xác nhận họ đã đạt được các mục tiêu của kế hoạch. Theo ông, Nga – Triều tăng cường hợp tác trên phương diện quốc phòng cũng như việc cải thiện đáng kể năng lực hạt nhân và quân sự của Bình Nhưỡng có sẽ đẩy Hàn Quốc, Hoa Kỳ cũng như Nhật Bản lao vào cuộc chạy đua vũ trang tốn kém, và có thể làm suy yếu liên minh Mỹ – Nhật – Hàn, đồng thời gây tổn hại cho uy tín của Mỹ trong khu vực ? Laurent Gédéon : Đúng vậy. Một vài yếu tố cho thấy là nguy cơ chạy đua vũ trang là có thực. Ví dụ, liên quan đến Hàn Quốc, nước này đã bắt tay vào quá trình tái vũ trang quy mô lớn, thể hiện qua việc phát triển tên lửa đạn đạo quy ước tầm cực xa, hiện đại hóa hệ thống phòng thủ tên lửa, đầu tư vào phòng thủ mạng và drone chiến đấu, cũng như tăng cường các cuộc tập trận chung với Hoa Kỳ. Về phần mình, Nhật Bản đã phá vỡ điều cấm kỵ trong hiến pháp và đã quyết định trong năm 2022-2023, phát triển năng lực tấn công phủ đầu, tăng gấp đôi ngân sách quốc phòng (lên mức 2% GDP ngay trong năm nay, thay vì từ đây đến năm 2027) và tăng cường hợp tác quân sự với Mỹ và Úc. Về phía Hoa Kỳ, họ đối diện với tình thế tiến thoái lưỡng nan về chiến lược và ngân sách. Bởi vì, trên thực tế, Mỹ đang tham dự vào nhiều mặt trận. Họ phải duy trì thế răn đe tại châu Âu trong bối cảnh chiến tranh tại Ukraina, kềm chế Trung Quốc ở Thái Bình Dương và giải quyết khủng hoảng hạt nhân Bắc Triều Tiên. Một số nhà phân tích tin rằng áp lực ba bên này có thể làm cạn kiệt các năng lực triển khai của Washington trong dài hạn, nhất là khi Lầu Năm Góc phải tài trợ cùng lúc cho việc hiện đại hóa các năng lực hạt nhân và hải quân Mỹ, tạo ra một gánh nặng ngân sách ước tính đến hơn 1.500 tỷ đô la trong vòng 30 năm. Chính vì thế, người ta thường xuyên đề cập đến nguy cơ Mỹ kiệt quệ chiến lược, một viễn cảnh thực sự gây lo lắng cho các đồng minh của Mỹ tại châu Á. Thêm vào đó, các lợi ích chiến lược của Washington, Tokyo và Seoul nhìn chung là hội tụ, nhưng lại hoàn toàn không thống nhất. Chẳng hạn, mục tiêu của Mỹ là ngăn chặn phổ biến hạt nhân và duy trì sự ổn định khu vực. Seoul thì muốn bảo vệ lãnh thổ và được độc lập chiến lược nhiều hơn. Về phần Tokyo, họ muốn tự phòng vệ trước Bình Nhưỡng và Bắc Kinh nhưng không muốn lệ thuộc quá mức vào Mỹ. Ba lợi ích nói trên có thể xung đột nhau vì nhiều nguyên nhân, chẳng hạn trong trường hợp Hoa Kỳ giảm các cam kết vì lý do ngân sách hay chính trị. Một lý do khác có thể liên quan đến sự trỗi dậy trở lại của những căng thẳng lịch sử giữa Nhật Bản và Hàn Quốc. Tương tự, việc Washington chọn ưu tiên đối thoại trực tiếp với Bình Nhưỡng, gây bất lợi cho Seoul, có thể dẫn đến nhiều hệ quả chính trị.  Trong tất cả các kịch bản này, có nguy cơ là sự gắn kết của tam giác Mỹ – Nhật – Hàn bị suy yếu, bởi vì các đồng minh châu Á của Washington rất có thể bắt đầu nghi ngờ độ tin cậy của Mỹ, đặt biệt là độ tin cậy của lá chắn hạt nhân Hoa Kỳ. Điều này, sau đó, có thể thúc đẩy Seoul và Tokyo, như chúng ta đã thấy, phát triển năng lực răn đe của riêng mình, mở đường cho việc phổ biến hạt nhân tại các nước đồng minh của Mỹ. Tóm lại, đúng vậy, trong dài hạn, Washington có nguy cơ chịu tổn thất do đánh mất uy tín, một tình huống chỉ có thể có lợi cho Nga và Trung Quốc và do vậy Bắc Kinh và Matxcơva sẽ tìm cách khai thác tốt nhất cho các lợi ích của họ. RFI Tiếng Việt xin trân trọng cảm ơn nhà nghiên cứu Laurent Gédéon, giảng viên trường đại học Sư phạm Lyon.

MamStartup Podcast
Skąd kobiety branży IT czerpią siłę?

MamStartup Podcast

Play Episode Listen Later Oct 29, 2025 63:00


Chcesz zrozumieć, jak wygląda rzeczywistość liderek w IT i skąd czerpią one siłę do tworzenia zmian? Wysłuchaj naszej rozmowy z Anitą Kijanką (twórczynią raportu Strong Women in IT 2025), Barbarą Mierzwińską (GdziePoLek.pl) oraz Oleną Kolikhovą (Campus AI) rozmawiamy na temat trendów, wyzwań i siły kobiet w sektorze technologicznym.Dyskutujemy o tym, co zaskoczyło w tegorocznym raporcie – przede wszystkim ogromna miłość kobiet do technologii i ich zaangażowanie w zmiany, które ona wprowadza. Choć kobiety są beneficjentkami i zarazem kreatorkami technologii, wciąż borykają się z poważnym problemem niewystarczającej reprezentacji (kobiety zajmują ok. 16% stanowisk specjalistycznych w IT).Ważnym i kontrowersyjnym wątkiem jest luka płacowa. Czy kobiety same rezygnują z wyższych zarobków na rzecz "naprawiania świata"? Gościnie stanowczo odrzucają tę tezę, podkreślając, że poczucie misji i chęć wpływu społecznego nie powinny wykluczać równego wynagrodzenia. Co więcej, raport wskazuje, że ten problem jest bardziej nasilony w startupach niż w korporacjach.Rozmówczynie:Anita Kijanka - właścicielka Come Creations Group z wykształcenia doktor nauk społecznych. Na co dzień wkłada swoje serce w komunikację medialną firm zajmujących się najnowszymi technologiami. O rzeczach skomplikowanych mówi przystępnie w kreatywny sposób. Fitness oraz wspinaczka górska to sporty w których zatraca się bez reszty. W wolnym czasie pasjonatka życia, rozmów z ludźmi i sztuki.Barbara Mierzwińska - wiceprezeska platformy oferującej produkty dla zdrowia i urody GdziePoLek.pl oraz mentorką. Absolwentka SGH na kierunkach Finanse i Bankowość oraz Zarządzanie i Marketing, a także programu CEMS Master's in International Management, posiada międzynarodową kwalifikację ACCA. Ma kilkunastoletnie doświadczenie na stanowiskach C-level w e-commerce, sprzedaży, marketingu i doradztwie strategicznym, w międzynarodowych korporacjach i start-upach. Olena Kolikhova - entuzjastka technologii, pasjonatka innowacji i przedsiębiorczości, ekspertka w dziedzinie nowych technologii dla biznesu. Na co dzień Olena działa w Campus AI. Przez ponad 7 lat Olena pracowała w Microsoft jako Head of Startups w Polsce, gdzie doradzała firmom technologicznym w obszarach związanych z nowymi technologiami i rozwojem biznesu, a także współpracowała z kadrą zarządzającą polskich i międzynarodowych korporacji, wspierając je w transformacji cyfrowej.

TẠP CHÍ XÃ HỘI
Hoàng gia Anh : Lịch sử, sở hữu, chi tiêu và nguyên tắc kế vị đặc biệt

TẠP CHÍ XÃ HỘI

Play Episode Listen Later Oct 29, 2025 13:48


Hoàng gia Anh hiện được cho là một trong những hoàng gia giàu có nhất châu Âu và sẽ còn có sức sống lâu dài vì sau khi vua Charles lên nối ngôi Nữ hoàng Elizabeth II vào năm 2022, thì có con ngài là Thái tử William còn trẻ. Và William hiện có ba con, hai hoàng tử bé và một công chúa. Như thế, việc nối ngôi cho triều đại của dòng họ Mountbatten-Windsor được đảm bảo. Nhưng thực sự chúng ta có biết nhiều về Hoàng gia Anh ? Thông tín viên Nguyễn Giang, người đã sống ở Anh nhiều năm và theo dõi chủ đề này, cho RFI biết về lịch sử Hoàng Gia Anh, những gì họ sở hữu, điều đặc biệt trong cách chi tiêu và nguyên tắc kế vị : RFI : Ngược về quá khứ lịch sử, Hoàng gia Anh có gốc gác từ đâu ?  TTV Nguyễn Giang : Vâng, xin giải thích dài dòng là chế độ phong kiến tập quyền của Anh đến từ đâu. Đến từ Pháp vào nửa sau thế kỷ 11 và tồn tại đến bây giờ, Hoàng gia, như một định chế chính trị và văn hóa, tồn tại ở Anh liên tục từ thế kỷ 11, không đứt quãng, còn gia tộc nào nắm quyền thì mỗi thời một khác. Chúng ta biết trong lịch sử có các triều đại làm vua chúa ở Anh như Plantagenet (gốc Anjou, Pháp), có nhà Tudor (tức Theodore, xứ Wales), có nhà Stuart (Scotland), và dòng Hanover từ Đức mà người đại diện cuối cùng là Nữ hoàng Victoria. Gia tộc nắm ngai vàng hiện nay có họ gốc Đức là Saxe-Coburg-Gotha, đến năm 1917 thời vua George V thì đổi sang họ Windsor, lấy tên lâu đài Hoàng gia ở gần Luân Đôn. Còn về dòng máu của các thành viên Hoàng gia Anh cũng như châu Âu thì họ thường có hôn nhân pha trộn rất phức tạp. Cụ thể vua Charles hiện nay có ông bà là người Anh, người Đan Mạch, Đức, Hy Lạp và cả Scotland nữa. Còn nói về thể chế và các quy tắc họ tuân theo để bảo tồn một nhà nước có vua thì tất cả bắt đầu từ năm 1066. Năm đó, công tước Guillaume hay William từ xứ Normandy ở vùng bờ biển miền tây bắc nước Pháp đem quân sang đánh vua Harold, người gốc Đan Mạch, ở trận Hastings bên bờ biển và tiến quân về Luân Đôn, giành được ngai vàng Anh.  Từ đó, Anh chính thức có chế độ phong kiến tập quyền theo mô hình Pháp và các đời vua Anh (Kings of England), trên thực tế trong 300 năm tiếp theo vẫn dùng tiếng Pháp ở triều đình, tiếng Anh Trung đại (Middle English) chỉ dùng trong dân. Hoàng gia Anh thực chất là sinh hoạt theo kiểu Pháp và giới quý tộc Anglo-Saxon cũ, thường rất đơn giản, chỉ có ba cấp vua, các thân vương và tộc trưởng (chieftain, gọi là earl- sau đổi thành count-bá tước), cũng cải tổ theo hệ thống kiểu Pháp, đủ 5 tước vị : công - hầu - bá - tử - nam tước theo truyền thống hiệp sỹ (chivalry) của châu Âu. RFI : Trong thời hiện đại, khác với các nước châu Âu đã chuyển sang nền cộng hòa, Anh vẫn còn vua chúa và quý tộc. Vậy thực sự họ làm gì và có vai trò gì trong xã hội ?  TTV Nguyễn Giang : Nhiều nghi lễ ngày nay dòng họ Windsor vẫn giữ nguyên như thế từ thế kỷ 11 và Hoàng gia đứng đầu 600 dòng họ quý tộc gốc, hình thành sau cuộc xâm lăng của William, người chinh phục và được phong tước trong mấy thế kỷ sau đó. Đây là các tước quý tộc thực thụ của giới chúa đất vẫn còn quyền lợi (landed gentry), và được quyền trao lại cho con cháu họ (hereditary titles). Họ khác hẳn với những người bình thường, được tặng các tước sir, lord (baronnes), hiệp sĩ, quý ông quý bà trong danh sách của Hoàng gia công bố mỗi dịp năm mới (New Year's Honours List). Danh sách này có hàng trăm người thuộc giới doanh nhân, văn nghệ sĩ, nhà hoạt động xã hội và sĩ quan quân đội. Sau nhiều năm phong tặng, con số người có các tước “quý tộc ban thưởng” này hiện ở Anh có trên 30 nghìn, mới đây gồm cả cựu cầu thủ bóng đá David Beckham. Thế nhưng các tước này có giá trị như huân huy chương, bằng khen, và không có quyền thế tập, truyền lại cho con cháu.  RFI : Hiện nay Đế quốc Anh không còn nữa thì vai trò chính trị của Hoàng gia là gì?  TTV Nguyễn Giang : Anh quốc là nền dân chủ có lâu đời trên thế giới nhưng theo thể chế quân chủ lập hiến (constitutional monarchy), và vẫn duy trì Vương triều: dòng họ Windsor. Nhà vua đóng vai trò Nguyên thủ Quốc gia (Head of State) để đại diện cho nước Anh trên thế giới, và phê chuẩn các đạo luật, bổ nhiệm thủ tướng. Ngài cũng là Tổng tư lệnh quân đội và theo truyền thống của Quân đội Anh, các sĩ quan cao nhất của các quân binh chủng đều được nhà vua phong tước quý tộc tượng trưng, còn bản thân vua Charles khi còn là Thái tử được mẹ của ngài, Nữ hoàng Elizabeth II lúc sinh thời, phong tước Nguyên soái (Field Marshall) vào năm 2012. Không quân và Hải quân Anh đều có chữ “Hoàng gia” (Royal) và trên lý thuyết là thuộc về nhà vua.  Thế nhưng, vua Charles III còn có vai trò nữa là “người dẫn dắt quốc gia” (Head of Nation) về mặt văn hóa, là người nắm quyền chủ thể (the Sovereign) duy trì tính truyền thống Anh, và lễ nghi, đem lại sự ổn định và tính kế thừa, đoàn kết quốc dân. Các hoạt động vì cộng đồng, từ thiện nếu làm tốt là được nhận huân huy chương từ Hoàng gia, chứ không phải từ quan chức chính phủ.  RFI : Hoàng gia Anh, cụ thể là vua Charles III và các thành viên Hoàng gia có sở hữu tài sản khắp cả nước hay không và họ quản lý tài sản ra sao?  TTV Nguyễn Giang : Ở đây cần phân biệt hai loại tài sản. Loại thứ nhất tư dinh, điền sản và tiền bạc của riêng Nhà vua và Hoàng gia, thuộc về cá nhân họ. Loại thứ hai là tài sản của vương triều (Crown Estate) và ai làm vua nước Anh thì được sử dụng suốt đời nhưng không phải là tài sản cá nhân nên không thể bán đi bỏ túi.  Xin nói cụ thể, tính đến tháng 5/2025 thì tài sản riêng của Nhà vua Charles III (personal fortune, not including the crown estate) là £640 triệu bảng Anh (trên 850 triệu USD), đưa ông trở thành triệu phú lớn nhưng chưa phải tỷ phú. Đó là trị giá hai khu dinh thự ở Balmoral (Scotland) và Sandringham (Norfolk) kèm đất đai xung quanh, cộng các khoản nhà vua đầu tư vào các quỹ khác nhau, lợi tức từ kinh doanh mà vua giao cho các công ty phụ trách.  Còn tài sản Hoàng triều, gồm các cung điện lớn nhất nước Anh và cũng là trụ sở và nơi ở của vua như Điện Buckingham ở thủ đô và Lâu đài Windsor ở phía Tây Nam Luân Đôn, cùng nhiều điền trang thái ấp như Duchy of Cornwall...ước tính có giá trị 16 tỷ bảng Anh, thực chất là thuộc về Vương quốc Anh, và ai làm vua thì quản trị chứ không phải của riêng của dòng họ Windsor hiện nay. Lâu đài Windsor chẳng hạn có từ thời vua William người Pháp (1066), nay là trụ sở ngoài Luân Đôn của Vua Charles nhưng cũng là dinh thự quốc gia, nơi đón các khách quốc tế, ví dụ như Tổng thống Emmanuel Macron của Pháp mới đây. Ngoài ra, Crown Estate sở hữu và quản trị các “công quốc” (duchies), tức là các khu trang trại sản xuất nông nghiệp, đem lại lợi tức lớn. Tiền đó được chuyển vào một ngân hàng do chính phủ Anh quản lý (Consolidate Fund) và chừng 25% đem ra chi lại cho Hoàng gia để đi lại, bảo dưỡng, trùng tu các cung điện...  Thế nhưng, các tài sản này như đã nói, thuộc về Vương triều, và vua Anh không thể đem cho thuê, bán cho bất cứ ai ở Anh hay ở nước ngoài. Các hoàng tử, công chúa cũng không được hưởng gì từ những tài sản này. Ví dụ còn nhỏ thì họ được ở cùng cha mẹ, tức là vua và hoàng hậu (thời trước là nữ hoàng và phu quân) trong các cung điện đó nhưng họ không có quyền thừa kế. Chỉ vị trưởng nam, hoặc trưởng nữ (như trường hợp công chúa cả Elizabeth kế vị vua cha George V), thì được hưởng tiếp tục quyền lợi ở trong các cung điện, dinh thự này. Những người khác, vẫn là hoàng tử, công chúa thì có thể phải rời đi.  RFI : Về chi tiêu của Hoàng gia thì nhà nước Anh, hay người đóng thuế Anh phải bỏ ra bao nhiêu một năm?  TTV Nguyễn Giang : Số tiền Nhà nước Anh, chi cho hoạt động của nhà vua và Hoàng gia hàng năm là khoảng 86-87 triệu bảng (tương đương 115 triệu USD). Như tôi nói ở trên, tổng tài sản của Hoàng triều (Crown Estate) trị giá 16 tỷ bảng, đem lại lợi tức hàng năm và nhà nước Anh thu tiền đó lại rồi lấy ra 25% chi lại cho Hoàng gia, gọi là Sovereign Grant.  Trong khoản tiền này thì chừng 50-51 triệu bảng chủ yếu để bảo vệ, duy trì, sửa sang các dinh thự, cộng với chi phí đi lại, ví dụ vua Charles đi thăm nước nào đó, ở cương vị Nguyên thủ Quốc gia thì đó là chi phí máy bay, khách sạn... Ví dụ từ năm ngoái tới nay, Hoàng gia có thuê 55 chuyến bay riêng với gần 600.000 bảng Anh, và các chuyến bay theo lịch trình mất 126.000 bảng Anh. Tổng chi phí đi lại của hoàng gia là 4,7 triệu bảng Anh, tăng 500.000 bảng so với năm trước. Trong năm qua, khoản chi lớn nhất là 400.000 bảng cho chuyến đi của Nhà vua và Hoàng hậu tới Úc và Samoa. Nếu chia ra thì để duy trì các hoạt động của Hoàng gia, mỗi người dân Anh hàng năm đóng góp chừng 77 xu Anh.    RFI : Theo anh tìm hiểu thì nguyên tắc truyền ngôi và thừa kế tài sản, các cung điện, dinh thự lớn của Hoàng gia Anh ra sao?  TTV Nguyễn Giang : Phải nói rằng Hoàng gia Anh đứng trên cao nhất nhưng không đứng ngoài các nguyên tắc của quý tộc Anh : hạn chế quyền thừa kế, chỉ cho trưởng nam, hoặc trưởng nữ nếu vua không có con trai. Đây là nguyên tắc ‘primogeniture', nói rằng trừ một số biệt lệ với quý tộc Scotland cho con gái có quyền thừa kế, chỉ con trai trưởng được thừa kế gia sản đi kèm tước vị. Nếu nhà quý tộc có hai con trai trở lên, các con trai thứ sẽ không nhận được gì.  Với Hoàng gia Anh, khi Nữ hoàng Elizabeth còn sống thì Thái tử Charles là người duy nhất thừa kế ngai vàng cùng các điền sản, tiền bạc từ mẹ. Các hoàng tử thứ Andrew và Edward, cùng công chúa Anne bị loại ra ngoài khoản thừa kế. Nay thì vua Charles sẽ để lại hết cho Thái tử William, còn hoàng tử Harry thì ngoài các khoản tiền hay dinh thự tư nhân mẹ để lại, không được thừa kế cả quyền sống trong các lâu đài của Hoàng gia. Nay đã sang Mỹ sinh sống, vị Hoàng tử này đã trọ ở khách sạn trong lần gần nhất về Luân Đôn tham gia một vụ kiện chống lại báo chí Anh. Tất nhiên ta phải hiểu là Hoàng tử Harry như một công dân bình thường thì vẫn có quyền nhận thừa kế từ cha mẹ (Công nương Diana khi tử nạn năm 1997 ở Paris có để lại tài sản cho hai con trai, William và Harry), nhưng đó là tài sản cá nhân, còn các điền trang thái ấp thuộc Hoàng triều (Crown Estate) thì chỉ được trao cho trưởng nam, hoặc trưởng nữ nếu nhà vua không có con trai.  Nguyên tắc này còn phân biệt đối xử với phụ nữ. Với các công chúa Anh thì con của họ đều không còn tước quý tộc. Ví dụ hai con của Công chúa Anne, em gái Vua Charles, là Zara và Peter Philipps, thì mang họ cha, một sĩ quan quân đội không phải quý tộc. Xin mở ngoặc là điều này khiến Hoàng gia Anh khác hẳn với các dòng đế hệ của triều Nguyễn ở Việt Nam mà từ thời vua Minh Mạng đã để lại các tên riêng, đánh dấu địa vị quý phái của họ, gồm cả công tằng tôn nữ cho cháu chắt của vua chúa đến mấy đời sau. Bên này chỉ đến đời thứ hai, con của công chúa trưởng đã mất hết tước vị.  Chúng ta hiểu là thời xưa, nguyên tắc ưu tiên trưởng nam trong luật thừa kế của vua chúa có ý nghĩa lớn cho sự ổn định của triều đại. Họ hạn chế nạn phân phong đất đai, dẫn tới cạnh tranh kiểu sứ quân. Ngày nay, quy chế truyền ngôi chỉ cho trưởng nam đúng là bất công với anh em trong một nhà, nhưng lại giúp bảo toàn được uy quyền của Vương triều, không để xảy ra việc xé lẻ đất đai, cung điện và tài sản.  RFI : Cuối cùng, Hoàng gia làm gì để tồn tại và phù hợp với tình hình?  TTV Nguyễn Giang : Việc đầu tiên tôi thấy là tính minh bạch của tiền bạc Hoàng gia. Họ công bố hết mọi chi tiêu trên các trang mạng của Quốc hội, của Hoàng triều, ai cũng đọc được. Điều này nhằm mục tiêu chứng minh cho công chúng rằng Hoàng gia không phải là một bộ máy phong kiến « ăn trên ngồi trốc ». Họ đóng góp vào công quỹ và nhận được trợ cấp từ chính phủ để lo việc nước. Có thế họ mới tồn tại được trong một thể chế dân chủ. Vua cũng có trách nhiệm giải trình.  Thứ nhì, từ thời Nữ hoàng Elizabeth II thì số người thuộc Hoàng gia (Royal Family) đã bị giảm đi rất nhiều, để tránh tiếng là Hoàng gia đông quá. Ngày xưa, người trong Hoàng tộc, gồm hàng trăm người, và ai cũng giàu có, cao quý cả. Nhưng nay danh sách “thành viên Hoàng gia đang làm việc cho Quốc vương” (working royals) chỉ còn 11 đại diện cho vua để dự các lễ nhà nước, lo hoạt động đối ngoại, tiếp tân, từ thiện … Những người này được nhận tiền trợ cấp của vua khi làm việc chứ không ăn lương năm.  Còn về tài sản riêng, có những động tác cho thấy Hoàng gia cắt giảm chi tiêu. Ví dụ, năm nay vua Charles vừa ra lệnh dừng sử dụng đoàn tàu hỏa riêng từ năm 2027 để tiết kiệm. Đây là đoàn tàu Royal Train do Nữ hoàng Victoria đặt hàng hai toa riêng cho Hoàng gia vào năm 1869. Khi đó, xe lửa là phương tiện giao thông công cộng duy nhất nối các vùng của Anh, với tuyến đầu tiên xây xong năm 1825. Cho tới gần đây, Royal Train được sử dụng rộng rãi trong các sự kiện trong thời kỳ kỷ niệm vàng và kim cương của Nữ hoàng Elizabeth II ở nửa sau  thế kỷ 20 – và lần tân trang mới nhất cho các toa tàu diễn ra vào giữa thập niên 1980.  Thế nhưng càng về gần đây, Hoàng gia dùng xe hơi, máy bay, trực thăng để di chuyển, nên trong năm 2024-2025 đoàn tàu chỉ được sử dụng trong hai dịp nên họ quyết định từ năm 2027 sẽ dừng dịch vụ này, đem các toa tàu đi trưng bày.  Cuối cùng, như đã nói ở trên, nguyên tắc trưởng nam thế tập tước vị và điền sản, còn con trai thứ, con gái, dù là hoàng tử, công chúa đều bị loại hoàn toàn khỏi các chức vụ và đặc quyền đặc lợi, khiến cho công chúng cảm thấy là chỉ có một người được làm thái tử, làm vua, và đó là làm việc cho đất nước.  Tài sản của Hoàng triều là của nước Anh chứ không phải của riêng của vua, nữ hoàng, để rồi có bao nhiêu cung điện - di sản của quốc gia - lại đem chia nhau. Như đã nói ở trên, Hoàng tử Harry là không còn sống ở Anh, không làm việc đại diện cho Hoàng gia nữa thì không chỉ mất luôn tiền trợ cấp mà còn bị tước hết các chức vụ trong quân đội. Đây là thông điệp mạnh mẽ của vua Charles để chứng minh Hoàng gia đặt lên mức cao nhất công tác phụng sự quốc dân, chứ không bao giờ thiên vị con mình. 

Dyskusje o Książkach
175 - Jadwiga Król nieświęty

Dyskusje o Książkach

Play Episode Listen Later Oct 27, 2025 52:34


"Jadwiga. Król nieświęty" – Dorota Pająk-Puda Odsłania Prawdziwą Twarz AndegawenkiJuż 29 października 2025 roku na półki księgarń trafi siódma książka Doroty Pająk-Puda, autorki, która od lat z pasją i rzetelnością rozbiera na czynniki pierwsze polską historię. Jej najnowsza pozycja, „Jadwiga. Król nieświęty”, zdążyła już jednak wywołać poruszenie podczas przedpremierowej prezentacji na targach. Mieliśmy okazję porozmawiać z autorką o kulisach powstawania tej intrygującej powieści, która obiecuje zdjąć Jadwigę Andegaweńską z piedestału świętości i ukazać ją jako inteligentną, ambitną, a czasem mściwą i upartą dziewczynę, która w wieku 10 lat została wplątana w wielką politykę.Jadwiga: Od Dziecka do Króla (Nie)świętegoKsiążka skupia się na kluczowym, lecz dramatycznym okresie w życiu Jadwigi – od jej przyjazdu do Polski w wieku około 10 lat, aż do śmierci w wieku 25 lat. Jest to kontynuacja losów królowej, której wczesne dzieciństwo zostało opisane w poprzedniej książce autorki, „Złotej królowej”, poświęconej babce Jadwigi, Elżbiecie Łokietkównie.Akcja rozpoczyna się dynamicznie, z iście filmowym rozmachem. Tuż przed koronacją na Króla Polski, młodziutka Jadwiga wyrusza w podróż, która niemal natychmiast staje się celem zawilej intrygi politycznej i próby zamachu. To zaledwie preludium do skomplikowanej sytuacji na bezkrólewiu w Polsce. Jak podkreśla autorka, na pierwszych stronach pojawiają się wszystkie kluczowe postacie, a czytelnik od razu zostaje wprowadzony w napięty klimat polityczny.W Szponach Polityki – Matka i Wielkie WyrzeczenieDorota Pająk-Puda podważa romantyczne narracje na temat przyjazdu Jadwigi do Polski. Choć tron miał pierwotnie przypaść innej córce Ludwika Węgierskiego, to po zmianie planów matka Jadwigi, Elżbieta Bośniaczka, zwlekała z odesłaniem córki do Polski przez 2-3 lata. Autorka stanowczo opiera się na liczniejszych źródłach historycznych, twierdząc, że to nie matczyna miłość, lecz strach i chęć „odhaczenia jednej sprawy” skłoniły Elżbietę do wysłania córki. Niezdarne manewry dyplomatyczne Bośniaczki naraziły ją na konflikt z Królestwem Neapolu, a wysłanie Jadwigi mogło stanowić próbę zdjęcia z siebie ciężaru odpowiedzialności.Jednym z najtrudniejszych momentów w życiu Jadwigi było zerwanie ślubów z Wilhelmem Habsburgiem i małżeństwo z Władysławem Jagiełłą. To wydarzenie, kluczowe dla zjednoczenia Polski i Litwy, często jest interpretowane w historiografii jako akt miłosnego cierpienia i poświęcenia. Autorka jednak proponuje bardziej pragmatyczne podejście: Jadwiga cierpiała nie z powodu utraty Wilhelma, lecz z obawy przed złamaniem przysięgi złożonej jej ojcu. Niemniej, to właśnie konieczność wyrzeczenia się uczuć w imię bycia „Królem” – rola symbolicznie wymagająca postawy czynnej (Marta) i wyparcia się siebie na rzecz państwa – staje się cechą pożądaną na drodze do późniejszej kanonizacji.Kancelarie, Agenci i Szare Eminencje WaweluDwór królewski to nie tylko koronowane głowy, ale także sieć intryg, lojalności i wzajemnej walki interesów.Dwie Kancelarie: Na Wawelu istniały dwie zwalczające się frakcje: kancelaria Jadwigi i Władysława Jagiełły. Mimo różnic, to Jagiełło i jego główna kancelaria sprawowali faktyczną władzę w państwie.Elena i Wywiad: Autorka wprowadza Elenę, fikcyjną, choć inspirowaną tragicznymi losami 13-letniej skrzywdzonej dziewczynki, postać. Elena jest agentką, która uosabia anonimowe jednostki polskiego wywiadu dyplomatycznego i wojskowego, prężnie zarządzanego przez Mikołaja Trąbę i Zbigniewa Zbrzezia. Jest to intrygujący element, który nadaje książce szpiegowski posmak.Konstancja Koniec Polska: Kluczową postacią historyczną jest Konstancja Koniec Polska (później Melsztyńska), która stała się mentorką, matką i wsparciem dla Jadwigi. Konstancja to szara eminencja, lojalna królowej, ale też sprawnie dbająca o interesy swojej rodziny – co, jak słusznie zauważa Dorota Pająk-Puda, było w tamtych czasach normalną praktyką.Więzienie Dworu i Temperament Królowej„Jadwiga. Król nieświęty” przedstawia królową jako postać daleką od ugrzecznionego wizerunku świętej. Jadwiga, choć przybyła jako dziecko i początkowo była marionetką, dorosła i z czasem jej zdanie zaczęło się liczyć, choć formalnie to Władysław Jagiełło był królem.Była to kobieta z temperamentem, potrafiąca się buntować. Autorka nawiązuje do słynnej sceny z toporem, mającej symbolizować jej upór i sprzeciw wobec zerwania ślubów z Wilhelmem. Jadwiga potrafiła również przerwać spowiedź i wyrzucić spowiednika. Była też mściwa: zapamiętała duchownego, który odmówił jej noclegu, a później zablokowała jego nominację na biskupa.Jadwiga była również kobietą nietypowej urody – bardzo wysoka, o budowie ciała, która zaskoczyła antropologów. Robiła wrażenie swoim wyglądem, a jej inteligencja i fizyczność były sprawnie wykorzystywane w dyplomacji.Autorka przypomina, że w epoce średniowiecza władcy nie mieli prywatności. Byli stale pod nadzorem dworu, co mogło sprawiać wrażenie "więzienia". Właśnie z tego poczucia braku swobody mogła wynikać potrzeba buntu.Polska historiografia przez lata celowo promowała wizerunek świętej Jadwigi, co było formą propagandy mającej umocnić jej pozycję jako władczyni z Węgier. Wizerunek świętej wymagał "chodzenia jak krowa", dostojności i unikania zwykłych czynności fizjologicznych, aby sprawiać wrażenie osoby niedostępnej – to rozdarcie między byciem królem (Marta) a królową (kontemplacyjna Maria) jest jednym z centralnych motywów książki.W rozmowie, padł komplement, że autorce udało się stworzyć zrównoważony portret Jadwigi – dziecka radzącego sobie w trudnej sytuacji, "zdjęcie jej z piedestału", z mistrzowskim wpleceniem faktów historycznych, emocji, a także szczypty humoru i smutku. Na marginesie wielkiej historii, pojawia się też uroczy, poboczny bohater – zwierzątko Jadwigi, Sokrat.„Jadwiga. Król nieświęty” to lektura obowiązkowa dla każdego, kto chce poznać Andegawenkę w pełnym, ludzkim wymiarze – z jej zaletami, drobnymi wadami i uporem, który ocalił jej godność w świecie wielkiej, brutalnej polityki.

TẠP CHÍ VĂN HÓA
Nhạc ngoại lời việt : Gerard Joling, những giai điệu nồng ấm kỷ niệm

TẠP CHÍ VĂN HÓA

Play Episode Listen Later Oct 25, 2025 9:06


Chính với nhạc phẩm kinh điển « Jamaica Farewell » (Giã từ Jamaica), Gerard Joling mở màn vòng lưu diễn châu Âu vào mùa thu 2025. Nam danh ca người Hà Lan đã chọn sân khấu làm nơi ăn mừng với giới hâm mộ 40 năm sự nghiệp. Trong số những giai điệu ăn khách của ông, một số bài từng được đặt thêm lời Việt như « Cho em về miền nắng ấm » của nhạc sĩ Phú Quang hay « Lời yêu thương » của tác giả Đức Huy. Năm nay 65 tuổi, Gerard Joling nổi tiếng tại Hà Lan từ giữa những năm 1980, ban đầu như một ca sĩ và sau đó như một người dẫn chương trình truyền hình. Sinh trưởng tại thị trấn Schagen, (phía bắc Hà Lan) cách thành phố Amsterdam hơn 60 cây số, Gerard Joling ban đầu vào nghề sân khấu như một diễn viên múa, xuất hiện trong nhiều video nhạc pop của các nhóm nhạc trẻ ăn khách tại Hà Lan thời bấy giờ như Earth & Fire hay Dolly Dots. Dịp may đến với ông vào năm 1985, nhờ lọt vào vòng chung kết chương trình thi hát SoundMixshow của Henny Huisman, Gerard Joling ký được hợp đồng ghi âm chuyên nghiệp đầu tiên. Tuy không về đầu cuộc thi, nhưng Gerard Joling sau đó lại nổi tiếng hơn cả giọng ca đoạt giải nhất. Hai đĩa đơn ghi âm vào năm 1985, bao gồm « Love Is In Your Eyes » (Tình yêu trong đôi mắt) và « Ticket To The Tropics » (Về miền nắng ấm) giúp cho Gerard Joling từng bước chinh phục hạng nhất thị trường Hà Lan.  Bốn năm sau khi thành công tại nước nhà, Gerard Joling thực hiện bước đột phá trên thị trường quốc tế với album phòng thu thứ tư. Tập nhạc « No more bolero's » (1989) thành công lớn tại Hà Lan cũng như ở nước ngoài. Album này đứng đầu bảng xếp hạng tại nhiều nước châu Âu trong nhiều tuần liên tục. Sau khi được mời làm giọng ca đại diện cho Hà Lan nhân Cuộc thi hát Truyền hình châu Âu Eurovision vào năm 1988, Gerard Joling chinh phục thêm thị trường châu Á vào đầu thập niên 1990, trở thành nghệ sĩ Hà Lan ăn khách nhất ở nước ngoài. Nhân một cuộc phỏng vấn gần đây trên kênh truyền hình RTL, Gerard Joling cho biết là tính đến nay anh đã bán được hơn 30 triệu đĩa nhạc, trong đó có một nửa là nhờ vào thành công trên các thị trường châu Á từ cuối những năm 1980.  Song song với nghề ca hát, Gerard Joling càng thêm nổi tiếng một thập niên sau đó nhờ dẫn nhiều show truyền hình, hay làm giám khảo trong các cuộc thi tuyển lựa tài năng mới như « Popstars », Giọng ca hay nhất Hà Lan « The Voice Senior of Holland » hay Ca sĩ mặt nạ « The Masked Singer » …Ban đầu khởi nghiệp hát solo, ông còn nổi tiếng nhờ hợp tac với nhiều tên tuổi khác trong làng giải trí : trong đó thành công nhất vẫn là ban nhạc De Toppers được thành lập lần đầu tiên vào năm 2005, cách đây vừa đúng hai thập niên.  Khi Gerard Joling hợp tác với hai ca sĩ trứ danh khác là René Froger và Gordon Heuckeroth, kế hoạch ban đầu của họ là tổ chức một đêm nhạc chủ đề với những ca khúc nổi tiếng, ba ca sĩ hát luân phiên, tiếp sức cho nhau và thường chỉ biểu diễn một lần duy nhất trên sân vận động. Thế nhưng trước sự thành công vang dội, vượt ngoài mọi dự đoán, nhóm De Toppers tổ chức biểu diễn ở quy mô lớn thường xuyên hơn.  Các đêm nhạc của họ trở thành điểm hẹn hàng năm của giới yêu nhạc nhẹ. Đội hình của nhóm đã thay đổi sau hai thập niên hoạt động và hiện bao gồm Gerard Joling, René Froger, Jeroen Van Der Boom và Jan Smit, chứ không còn có sự tham gia của Gordon Heuckeroth. Mặc dù khá bận rộn với lịch diễn tại châu Âu, nhưng Gerard Joling vẫn sẽ có mặt tại buổi trình diễn của nhóm De Toppers vào mùa Giáng Sinh năm 2025 trên sân vận động thành phố Rotterdam.  Trong vòng 40 năm sự nghiệp, Gerard Joling đã ghi âm khoảng 20 album solo và hàng chục album cộng tác với nhiều nghệ sĩ khác. Một trong những tập nhạc hay nhất của ông mang tựa đề « Nostalgia » (Hoài niệm) khi ông thể hiện lại những giai điệu kinh điển trữ tình bằng chất giọng tenor ấm áp du dương của mình. Những bài ca nồng ấm kỷ niệm, từ  « Unchained Melody » giai điệu tái sinh cho đến « Love Story»  muôn thuở một chuyện tình.

Tạp chí văn hóa
Nhạc ngoại lời việt : Gerard Joling, những giai điệu nồng ấm kỷ niệm

Tạp chí văn hóa

Play Episode Listen Later Oct 25, 2025 9:06


Chính với nhạc phẩm kinh điển « Jamaica Farewell » (Giã từ Jamaica), Gerard Joling mở màn vòng lưu diễn châu Âu vào mùa thu 2025. Nam danh ca người Hà Lan đã chọn sân khấu làm nơi ăn mừng với giới hâm mộ 40 năm sự nghiệp. Trong số những giai điệu ăn khách của ông, một số bài từng được đặt thêm lời Việt như « Cho em về miền nắng ấm » của nhạc sĩ Phú Quang hay « Lời yêu thương » của tác giả Đức Huy. Năm nay 65 tuổi, Gerard Joling nổi tiếng tại Hà Lan từ giữa những năm 1980, ban đầu như một ca sĩ và sau đó như một người dẫn chương trình truyền hình. Sinh trưởng tại thị trấn Schagen, (phía bắc Hà Lan) cách thành phố Amsterdam hơn 60 cây số, Gerard Joling ban đầu vào nghề sân khấu như một diễn viên múa, xuất hiện trong nhiều video nhạc pop của các nhóm nhạc trẻ ăn khách tại Hà Lan thời bấy giờ như Earth & Fire hay Dolly Dots. Dịp may đến với ông vào năm 1985, nhờ lọt vào vòng chung kết chương trình thi hát SoundMixshow của Henny Huisman, Gerard Joling ký được hợp đồng ghi âm chuyên nghiệp đầu tiên. Tuy không về đầu cuộc thi, nhưng Gerard Joling sau đó lại nổi tiếng hơn cả giọng ca đoạt giải nhất. Hai đĩa đơn ghi âm vào năm 1985, bao gồm « Love Is In Your Eyes » (Tình yêu trong đôi mắt) và « Ticket To The Tropics » (Về miền nắng ấm) giúp cho Gerard Joling từng bước chinh phục hạng nhất thị trường Hà Lan.  Bốn năm sau khi thành công tại nước nhà, Gerard Joling thực hiện bước đột phá trên thị trường quốc tế với album phòng thu thứ tư. Tập nhạc « No more bolero's » (1989) thành công lớn tại Hà Lan cũng như ở nước ngoài. Album này đứng đầu bảng xếp hạng tại nhiều nước châu Âu trong nhiều tuần liên tục. Sau khi được mời làm giọng ca đại diện cho Hà Lan nhân Cuộc thi hát Truyền hình châu Âu Eurovision vào năm 1988, Gerard Joling chinh phục thêm thị trường châu Á vào đầu thập niên 1990, trở thành nghệ sĩ Hà Lan ăn khách nhất ở nước ngoài. Nhân một cuộc phỏng vấn gần đây trên kênh truyền hình RTL, Gerard Joling cho biết là tính đến nay anh đã bán được hơn 30 triệu đĩa nhạc, trong đó có một nửa là nhờ vào thành công trên các thị trường châu Á từ cuối những năm 1980.  Song song với nghề ca hát, Gerard Joling càng thêm nổi tiếng một thập niên sau đó nhờ dẫn nhiều show truyền hình, hay làm giám khảo trong các cuộc thi tuyển lựa tài năng mới như « Popstars », Giọng ca hay nhất Hà Lan « The Voice Senior of Holland » hay Ca sĩ mặt nạ « The Masked Singer » …Ban đầu khởi nghiệp hát solo, ông còn nổi tiếng nhờ hợp tac với nhiều tên tuổi khác trong làng giải trí : trong đó thành công nhất vẫn là ban nhạc De Toppers được thành lập lần đầu tiên vào năm 2005, cách đây vừa đúng hai thập niên.  Khi Gerard Joling hợp tác với hai ca sĩ trứ danh khác là René Froger và Gordon Heuckeroth, kế hoạch ban đầu của họ là tổ chức một đêm nhạc chủ đề với những ca khúc nổi tiếng, ba ca sĩ hát luân phiên, tiếp sức cho nhau và thường chỉ biểu diễn một lần duy nhất trên sân vận động. Thế nhưng trước sự thành công vang dội, vượt ngoài mọi dự đoán, nhóm De Toppers tổ chức biểu diễn ở quy mô lớn thường xuyên hơn.  Các đêm nhạc của họ trở thành điểm hẹn hàng năm của giới yêu nhạc nhẹ. Đội hình của nhóm đã thay đổi sau hai thập niên hoạt động và hiện bao gồm Gerard Joling, René Froger, Jeroen Van Der Boom và Jan Smit, chứ không còn có sự tham gia của Gordon Heuckeroth. Mặc dù khá bận rộn với lịch diễn tại châu Âu, nhưng Gerard Joling vẫn sẽ có mặt tại buổi trình diễn của nhóm De Toppers vào mùa Giáng Sinh năm 2025 trên sân vận động thành phố Rotterdam.  Trong vòng 40 năm sự nghiệp, Gerard Joling đã ghi âm khoảng 20 album solo và hàng chục album cộng tác với nhiều nghệ sĩ khác. Một trong những tập nhạc hay nhất của ông mang tựa đề « Nostalgia » (Hoài niệm) khi ông thể hiện lại những giai điệu kinh điển trữ tình bằng chất giọng tenor ấm áp du dương của mình. Những bài ca nồng ấm kỷ niệm, từ  « Unchained Melody » giai điệu tái sinh cho đến « Love Story»  muôn thuở một chuyện tình.

TẠP CHÍ TIÊU ĐIỂM
Xung đột Gaza: Liệu có thể buộc Hamas hạ vũ khí ?

TẠP CHÍ TIÊU ĐIỂM

Play Episode Listen Later Oct 23, 2025 9:41


Kế hoạch hòa bình cho Gaza của tổng thống Mỹ Donald Trump được các bên xung đột chấp thuận và giai đoạn một đã nhanh chóng được triển khai vào giữa tháng 10/2025. Lần đầu từ kể khi xung đột bùng nổ cách nay hai năm, viễn cảnh hòa bình lâu dài cho Gaza hé mở. Giải giáp lực lượng quân sự của Hamas là đòi hỏi chủ yếu của Israel để tổ chức mà nhiều nước phương Tây coi là « khủng bố » này không còn là mối đe dọa với Nhà nước Do Thái. Tổ chức Hamas không tự nguyện buông súng và để ngỏ khả năng gắn liền vấn đề này với sự ra đời của một Nhà nước Palestine có chủ quyền. Theo giới quan sát, viễn cảnh giải giáp lực lượng Hamas, một nội dung chính trong kế hoạch hòa bình 20 điểm của tổng thống Mỹ, có khả năng thực thi được hay không là một vấn đề còn hoàn toàn để ngỏ. Hamas suy yếu, buộc phải chấp nhận thỏa thuận « hạ vũ khí » Sau khi kế hoạch 20 điểm của tổng thống Mỹ được công bố, chuyên gia về chiến tranh đô thị John Spencer, Học viện Quân sự Hoa Kỳ tại West Point, một người thân cận với thủ tướng Israel Netanyahu, tỏ ra rất tin tưởng vào viễn cảnh thực thi việc tước vũ khí của Hamas: « Kế hoạch 20 điểm được thảo ra là một kế hoạch hòa bình toàn diện, hoàn toàn loại bỏ Hamas khỏi vai trò là một tác nhân. Nếu mọi điểm của kế hoạch đó được tuân thủ thì sẽ không còn Hamas nữa. Hamas sẽ không có vai trò gì trong các nỗ lực chính trị, thậm chí là trong các hoạt động xây dựng xã hội trong tương lai. Điều quan trọng nữa là các quốc gia với đa số là người Ả Rập và Hồi giáo đã ký kết vào kế hoạch này. Đây không phải là một thương vụ để đàm phán, mà là một kế hoạch 20 điểm để thực hiện… Dải Gaza sẽ được phi cực đoan hóa và phi quân sự hóa. Hamas sẽ phải từ bỏ tất cả vũ khí. Chắc chắn kế hoạch này là chiến thắng hoàn toàn của Israel, nhưng cũng phục vụ các lợi ích của người Palestine không thuộc Hamas. Người Palestine sẽ có một chính phủ mới. Sẽ có một chương trình giáo dục giải cực đoan, và thậm chí cả con đường hướng tới quyền tự quyết của người Palestine nói chung. Kế hoạch này mang lại nhiều tiềm năng nhất cho hòa bình, không chỉ cho Gaza mà còn cho người dân Palestine. » Đọc thêm : Israel và Hamas đạt thỏa thuận về giai đoạn đầu trong kế hoạch hòa bình của Trump cho Gaza Tuy nhiên, thách thức của việc thực thi mục tiêu giải giới lực lượng vũ trang Hamas nằm ngay trong các điều khoản của kế hoạch này. Theo nhà nghiên cứu David Rigoulet-Roze, Viện Phân tích Chiến lược Pháp (IFAS), chuyên gia về các cuộc xung đột ở Trung Đông, điều 13 của kế hoạch quy định việc « phi quân sự hóa » bao gồm phá hủy cơ sở hạ tầng quân sự (đường hầm, kho vũ khí và xưởng sản xuất vũ khí), nhưng hiện tại vẫn chưa có thỏa thuận cụ thể về việc giám sát quá trình này. Trong chuyến công du mới đây tại Israel, phó tổng thống Mỹ J.D Vance thừa nhận là không có thời hạn cụ thể cho việc giải giáp Hamas. Sau hai năm chiến tranh, Hamas vẫn là một thế lực Theo giới chuyên gia, hai năm sau khi xung đột bắt đầu, lực lượng Hamas vẫn bám trụ vững chắc ở dải Gaza, mặc dù suy yếu nhiều. Hiện chưa có số liệu thống kê chính xác về tổn thất của phong trào Hồi giáo này. Nhiều nguồn tin đưa ra con số từ 8.000 đến 12.000 chiến binh thiệt mạng trong hai năm chiến tranh, trên tổng số 25.000 đến 30.000 chiến binh Palestine trước vụ khủng bố ngày 07/10/2023.  Hamas có thể vẫn tiếp tục tuyển mộ thêm đến 15.000 chiến binh trong thời gian chiến tranh chống Israel, theo một số nguồn tin Mỹ, được trang mạng Bỉ RTL trích dẫn. Theo truyền thông Anh quốc, chỉ vài giờ sau khi lệnh ngừng bắn được thực thi, Hamas đã ngay lập tức triển khai đến 7.000 chiến binh trên những vùng đất mà Israel rút quân. Một số giới chức Hamas cho biết mục tiêu là để bảo đảm an ninh chống lại những kẻ trộm cướp và các băng đảng người Palestine được sự hậu thuẫn của quân đội Israel trước đây. Đọc thêm - Trung Đông : Phe Hamas từ chối cam kết giải giáp Hamas sở hữu một kho vũ khí đa dạng, bao gồm vũ khí hạng nhẹ, hỏa tiễn tự chế và drone thô sơ. Theo ghi nhận năm 2018 của Small Arms Survey, một chương trình nghiên cứu chuyên về vũ khí của Thụy Sĩ, Hamas từ lâu đã phát triển một ngành công nghiệp tại chỗ để sản xuất hỏa tiễn từ các vật liệu dân dụng. Dự trữ vũ khí của Hamas được đánh giá là phân tán, rất khó truy tìm. Sức mạnh Hamas (1) : Hệ thống đường hầm hàng trăm cây số Sức mạnh quân sự của Hamas một phần chủ yếu dựa vào các hệ thống đường hầm nằm sâu trong lòng đất dài hàng trăm cây số, và các đô thị ở dải Gaza được Hamas dày công xây dựng để biến thành các thành lũy khó chinh phục. Chuyên gia về chiến tranh đô thị John Spencer nhận định hệ thống đường hầm quân sự nhưng gắn liền với các công trình dân sự, và hệ thống phòng thủ đô thị nói chung ở Gaza là độc nhất vô nhị : « Hamas cai quản dải Gaza từ năm 2005 đã chi hơn một tỷ đô la cho hệ thống đường hầm phức hợp ước tính dài hơn 350 dặm, dành cho mục đích quân sự, nằm bên dưới các khu vực đô thị của Gaza, bắt đầu từ ngay dưới các tòa nhà cho đến hơn độ sâu khoảng 60 mét dưới lòng đất. Không chỉ đường hầm, mà mọi khía cạnh của môi trường Gaza đã được Hamas chuẩn bị cho chiến tranh trong vòng 20 năm, kể từ khi họ nắm quyền vào năm 2007. Nhưng trước đó nữa, ngay cả trong giai đoạn Israel chiếm đóng dải Gaza (cho đến năm 2005), Hamas đã xây dựng nhiều đường hầm vì mục tiêu quân sự. Đó là một điều rất độc đáo và thực sự độc nhất vô nhị trong lịch sử chiến tranh đô thị. Trong lịch sử, hầu hết các trận chiến đô thị đều là nơi mà bên phòng thủ có rất ít thời gian chuẩn bị. Càng có nhiều thời gian chuẩn bị phòng thủ thì chiến tranh càng kéo dài và càng tàn khốc. Một số trận chiến lớn nhất trong lịch sử chiến tranh đô thị như Stalingrad về cơ bản là giao tranh giữa hai lực lượng quân đội trên địa hình đô thị. Trận chiến đô thị lớn nhất kể từ Đệ nhị Thế chiến II, trước chiến tranh Ukraina, là trận Mosul, một trận chiến kéo dài chín tháng để giành lại thành phố từ tay tổ chức Nhà nước Hồi giáo. Phải huy động đến hơn 100.000 quân, lực lượng an ninh Irak mới giành lại được thành phố (có từ 3.000 đến 5.000 quân cố thủ), vì Daech đã có hai năm chuẩn bị phòng thủ. Trong khi tại thành phố lớn như Gaza, Hamas đã có 20 năm chuẩn bị. Bên dưới mỗi bước chân người đi đường đều có một đường hầm. Về cơ bản, mọi ngôi nhà đều đã được quân sự hóa, hầu hết đều có kho chứa bom, thiết bị nổ tự chế hoặc vị trí bắn tỉa. » Sau hai năm chiến tranh, với khoảng 80% khu vực Gaza bị phá hủy, và 90% vũ khí hạng nặng của Hamas bị tiêu hủy, theo quân đội Israel, Hamas không còn là mối đe dọa trực tiếp với Israel, nhưng 60% của hệ thống đường hầm 500, 600 km vẫn còn nguyên vẹn, theo số liệu của chính Israel. Sức mạnh của Hamas không chỉ ở hệ thống đường hầm quân sự độc nhất vô nhị này, mà một phần chủ yếu nằm ở việc tại dải Gaza, Hamas không có đối thủ cạnh tranh. Theo nhà nghiên cứu Hugh Lovatt, chuyên về Trung Đông và Bắc Phi tại Hội đồng Quan hệ Đối ngoại Châu Âu, Hamas không thể sụp đổ, do các nhóm đối địch « không có đủ sức mạnh quân sự để đạt được điều này » và « cũng không có được sự ủng hộ của người Palestine, nhất là khi họ bị mất uy tín do mối quan hệ với Israel ». Sức mạnh Hamas (2): Từ phong trào thuần túy tôn giáo đến bàn tay sắt tại Gaza Về nguồn gốc của tổ chức độc quyền thống trị dải Gaza từ năm 2006, nhà xã hội học chính trị Laetitia Bucaille, Viện INALCO và Trung tâm CESMA, tác giả cuốn « Gaza quel avenir ? » (Tương lai nào cho Gaza ?) vừa ra mắt, nhấn mạnh đến quan hệ với Huynh đệ Hồi giáo, một tổ chức tôn giáo với tham vọng chính trị mang tầm vóc khu vực (Radio France) : « Hamas là từ viết tắt tiếng Ả Rập của Phong trào Kháng chiến Hồi giáo, được thành lập vào cuối năm 1987, thời điểm bắt đầu Intifada lần thứ nhất, tức phong trào phản kháng của người Palestine chống lại ách cai trị của Isarel. Phong trào này là một nhánh chính trị của tổ chức Huynh đệ Hồi Giáo. Chúng ta biết là Huynh đệ Hồi giáo bắt đầu thành lập các mạng lưới hoạt động tại các vùng lãnh thổ Palestine vào cuối những năm 1970, được Ả Rập Xê Út và Koweit tài trợ. Các thế lực này dựa vào việc tái Hồi giáo hóa xã hội để chuẩn bị về dài hạn tái chiếm Palestine. Với họ, chủ nghĩa dân tộc Ả Rập thế tục đã thất bại, và họ tin tưởng lực lượng tiếp nối giúp đạt được mục tiêu này chính là Hồi giáo. » Hamas độc quyền thống trị tại dải Gaza sau cuộc bầu cử năm 2006. Nhà nhân chủng học Đức Susanne Schroter, trong bộ phim tài liệu « Hệ thống Hamas » (của Arte), mô tả « sau chiến thắng bầu cử, họ đã tấn công Fatah, một phong trào chính trị yếu hơn, bằng những hành động cực kỳ tàn bạo. Bắn người tại nơi làm việc, buộc họ phải rời bỏ nhà cửa, trục xuất họ khỏi đất nước. Hamas đã bộc lộ bản chất thật sự của mình và gửi một thông điệp rõ ràng đến người dân Palestine: Không có sự phản đối nào được dung thứ. » Đọc thêm - Điểm lại lịch sử tranh đấu vì độc lập: Từ "20 năm bị xóa sổ" đến Nhà nước Palestine Nhà sử học Đức Ulrik Becker, cũng trong bộ phim tài liệu nói trên, nhấn mạnh đến việc tổ chức Hồi giáo này, trong thời gian độc quyền kiểm soát Gaza, đã truyền bá rộng rãi tư tưởng thánh chiến dân tộc chủ nghĩa chống Israel cho trẻ em, ngay từ trong nhà trường : « Điều tôi thấy bi thảm và đặc biệt khủng khiếp là hệ tư tưởng hiếu chiến và bài Do Thái này đang được gieo rắc vào đầu óc trẻ em từ rất nhỏ. Thật đáng sợ khi thấy ý tưởng hy sinh bản thân vì lý tưởng thánh chiến lại xuất hiện trong sách giáo khoa và trong mọi môn học. Ví dụ, trong môn toán, có những bài tập như, ‘‘chênh lệch giữa số liệt sĩ bị giết trong cuộc Intifada đầu tiên với cuộc Intifada thứ hai là bao nhiêu ?'' hoặc trong môn vật lý, ‘‘dùng ná cao su để nhắm vào người Israel, cần tính toán góc bắn như thế nào'' ». Vòng xoáy hận thù Israel – Palestine: Mảnh đất màu mỡ cho Hamas và quyền lực của Netanyahu Kế hoạch hòa bình 20 điểm cho Gaza của tổng thống Mỹ không xác định rõ lộ trình giải giáp Hamas, không có thời hạn cho việc phi quân sự hóa Gaza. Sau hai năm chiến tranh, bất chấp các tổn thất nặng nề, lực lượng quân sự Hồi giáo dân tộc chủ nghĩa Hamas vẫn còn sở hữu hàng trăm cây số đường hầm, được coi là căn cứ địa vững chắc. Đông đảo người dân Palestine tại vùng đất này, đặc biệt là giới trẻ dường như vẫn tin theo tư tưởng dân tộc chủ nghĩa Hồi giáo chống Israel mà Hamas truyền bá sâu rộng. Chưa kể các hậu thuẫn to lớn từ Qatar hay Thổ Nhĩ Kỳ (xem thêm : Thổ Nhĩ Kỳ và Palestine bàn cách viện trợ nhân đạo cho Gaza không qua Israel, RFI). Làm thế nào có thể giải giới được tổ chức Hamas tại dải Gaza trong những điều kiện như vậy ? Đọc thêm : Hòa bình cho Gaza: Vì sao « kế hoạch » của Trump có nguy cơ đổ bể ? Theo nhiều chuyên gia, để chấm dứt vòng xoáy hận thù miên viễn, cần trở lại cái gốc của vấn đề. Đó là đòi hỏi công nhận một nhà nước Palestine có chủ quyền tại các vùng đất đã được quốc tế nhìn nhận. Cho đến nay, cản trở cho hòa bình đến từ cả hai phía. Chuyên gia về xung đột Palestine – Israel Laetitia Bucaille nhận định : « Kể từ Hiệp định Oslo, Hamas đã cố gắng khẳng định vị thế của mình trên chính trường với tư cách là một đối tác chính trị. Nhưng họ chưa bao giờ trở thành một đối tác như vậy với cả Israel lẫn phương Tây, bởi đòi hỏi trước hết là Hamas phải từ bỏ bạo lực, công nhận Hiệp định Oslo và công nhận Israel. Nhưng rõ ràng, Hamas không muốn thực hiện ba điều kiện này nếu không nhận lại bất cứ điều gì. Vì vậy, họ chưa bao giờ làm được điều đó. » Một số chuyên gia, như nhà nghiên cứu Sébastien Boussois (La Tribune), chỉ trích việc chính quyền Israel của thủ tướng Netanyahu trong một thời gian dài xem việc dung dưỡng Hamas như là một thủ đoạn ngăn cản việc khẳng định một nhà nước Palestine độc lập, góp phần làm tình hình thêm trầm trọng. “Hoà bình bằng vũ lực” hay Chung sống hòa bình ? Việc Israel muốn chấm dứt mối đe dọa Hamas cần gắn liền với việc Tel Aviv công nhận Nhà nước Palestine, đình chỉ việc xâm chiếm các vùng đất Palestine. Trả lời RFI, chuyên gia về Trung Đông, giáo sư Jean-Paul Chagnollaud, chủ tịch Viện Nghiên cứu về Trung Đông – Địa Trung Hải (IReMMO) nhận định : « Nếu có một điều không bao giờ hiệu quả, đó là hòa bình bằng vũ lực. Hành động kiểu này sẽ chỉ tạo ra các lực lượng đối kháng và bạo lực đối kháng. Hòa bình thực sự chỉ có thể được thiết lập khi lợi ích của tất cả các bên được xem xét trong một thỏa hiệp rộng rãi mang tầm vóc lịch sử. Nếu chỉ là hòa bình bằng vũ lực, bằng cách ném bom Liban, ném bom Syria, v.v., chúng ta sẽ có một giai đoạn mà đối phương bị khuất phục, điều không thể phủ nhận được. Nhưng đó chỉ là sự thống trị của kẻ ngạo mạn. Sau đó, một khi khói lửa lắng xuống, người ta sẽ lại phải đối diện với cùng các vấn đề tương tự, nhưng trầm trọng hơn. Đọc thêm - Hòa bình cho Gaza và lợi ích của gia đình Trump : Một công đôi việc Câu hỏi đầu tiên mà chúng ta đặt ra là lệnh ngừng bắn và thỏa thuận đình chiến này sẽ hướng đến điều gì ? Sẽ đi theo hướng thuần túy kinh tế-thương mại như tổng thống Mỹ Donald Trump đã vạch ra ? Hay từ đây chúng ta sẽ nghĩ đến một điều gì khác mang tính toàn thể hơn, như hướng đến thực thi giải pháp hai Nhà nước Israel và Palestine cùng tồn tại ? Đối với tôi, đó là lựa chọn khả dĩ duy nhất. Nhưng hiện tại không có gì là chắc chắn cả. »

Small Talk! With Alec Cuenca - Motivation, Inspiration, Pinoy Podcast
Simple Way Of Earning 1 Million From Digital Products | Episode 371

Small Talk! With Alec Cuenca - Motivation, Inspiration, Pinoy Podcast

Play Episode Listen Later Oct 18, 2025 24:13


In this Small Talk episode, Cho Lim returns to share the hardest season of his life—a moment when life took away his control and forced him to grow. After years of chasing success and avoiding responsibility, he hit a breaking point that didn't just hurt him… it changed him.Cho opens up about the identity crisis he hid, the pain he tried to outrun, and the shift from ego to surrender. He reveals the truth about growth: sometimes you don't choose it—life forces it. From fatherhood to faith, maturity to mindset, he shares how real transformation begins when you finally let go.If you've ever felt lost, overwhelmed, or at the edge of yourself, this episode will remind you: rock bottom can be the turning point.When life forces you to change, it might be saving you.Follow the podcast on IG: @smalltalkpodcasts with @aleccuenca_ and @cholimofficial Hosted on Acast. See acast.com/privacy for more information.

Japan's Top Business Interviews Podcast By Dale Carnegie Training Tokyo, Japan
270 Loïc Pecondon-Lacroix, President and Country Holding Officer (CHO) of ABB Japan

Japan's Top Business Interviews Podcast By Dale Carnegie Training Tokyo, Japan

Play Episode Listen Later Oct 17, 2025 70:23


“Listening is easy; listening intently is leadership.” “In Japan, trust isn't a KPI — it's earned through presence, patience, and predictable behaviour.” “Leaders here must be gatekeepers of governance and ambassadors for people, culture, and brand.” “Don't copy-paste playbooks; calibrate the boss, context, and cadence.” “Win hearts first, then heads — only then will ideas and decisions truly flow.” Loïc Pecondon-Lacroix is President and Country Holding Officer (CHO) of ABB Japan, responsible for governance, compliance, and the enabling infrastructure that keeps ABB's Japan entities operating within law, regulation, and internal policy. A French national educated primarily in sales, he built his career as a business controller and CFO across local, regional, and global roles, developing a reputation for process discipline and decision support. Before ABB, he spent a decade in the automotive sector, including senior roles at German powerhouse Mahle, where he moved between France, Germany, China, and Japan. His first Japan posting was as a general manager in the automotive industry; his second brought him back to Tokyo, where — after his spouse's executive opportunity catalysed the move — he was recruited in-market by ABB directly into the CHO role.  What makes leadership in Japan unique? Japan is a high-context, consensus-first environment. Leaders must prioritise nemawashi before ringi-sho, invest in psychological safety, and value presence over performative activity. Engagement is not a survey score but an accumulation of trust signalled by consistent behaviour, calibrated communication, and respect for cadence and etiquette. Decision intelligence here blends informal alignment with formal governance so progress sticks rather than bounces.  Why do global executives struggle? Many arrive with “fix it fast” mandates, underestimate uncertainty avoidance, and over-rely on imported playbooks. They communicate problems upward without solutions and fail to “manage the boss” — i.e., calibrate global expectations to local timeframes. Skipping nemawashi, they trigger resistance, burn political capital, and misread engagement metrics that don't map neatly across cultures.  Is Japan truly risk-averse? It's less risk-averse than uncertainty-averse. Leaders can reduce uncertainty with clearer problem framing, milestones, and prototypes, thereby enabling motion without violating safety and quality norms. The practical move is to de-risk through staged decisions, transparent governance, and strong internal controls — an approach especially congruent with ABB's integrity and compliance culture.  What leadership style actually works? Begin with humility and intense listening, then coach. Win hearts before heads, model the behaviours you seek, and make middle managers masters of feedback and retention. Use direct channels (town halls, internal social platforms) to complement cascades. Choose battles, protect cadence, and be explicit about “why this, why now.” Influence beats authority in matrix settings; patience beats bravado.  How can technology help? Internal communities and collaboration platforms create lateral flow so ideas don't stall under middle-management “concrete.” Analytics can enrich decision intelligence by signalling hotspots in retention and development. In ABB's domain, digital twins and automation are metaphors for leadership too: simulate options, align stakeholders, then execute with control plans that keep quality and compliance intact.  Does language proficiency matter? Fluency helps but isn't decisive. Context literacy — reading air, watching body language, knowing relationship histories — often yields more truth than words alone. Leaders can operate in English while respecting Japanese protocols, provided they invest in nemawashi, maintain constancy, and avoid breaking trust with premature declarations or unilateral moves.  What's the ultimate leadership lesson? “Win hearts, then heads.” Authenticity tempered with empathy, disciplined listening, and careful boss-calibration turns culture from obstacle to engine. When people feel safe and seen, they move — applying for stretch roles, sharing ideas, and compounding organisational capability over long cycles.  Author Credentials Dr. Greg Story, Ph.D. in Japanese Decision-Making, is President of Dale Carnegie Tokyo Training and Adjunct Professor at Griffith University. He is a two-time winner of the Dale Carnegie “One Carnegie Award” (2018, 2021) and recipient of the Griffith University Business School Outstanding Alumnus Award (2012). As a Dale Carnegie Master Trainer, Greg is certified to deliver globally across all leadership, communication, sales, and presentation programs, including Leadership Training for Results. He has written several books, including three best-sellers — Japan Business Mastery, Japan Sales Mastery, and Japan Presentations Mastery — along with Japan Leadership Mastery and How to Stop Wasting Money on Training. His works have also been translated into Japanese, including Za Eigyō (ザ営業), Purezen no Tatsujin (プレゼンの達人), Torēningu de Okane o Muda ni Suru no wa Yamemashō (トレーニングでお金を無駄にするのはやめましょう), and Gendaiban “Hito o Ugokasu” Rīdā (現代版「人を動かす」リーダー). In addition to his books, Greg publishes daily blogs on LinkedIn, Facebook, and Twitter, offering practical insights on leadership, communication, and Japanese business culture. He is also the host of six weekly podcasts, including The Leadership Japan Series, The Sales Japan Series, The Presentations Japan Series, Japan Business Mastery, and Japan's Top Business Interviews. On YouTube, he produces three weekly shows — The Cutting Edge Japan Business Show, Japan Business Mastery, and Japan's Top Business Interviews — which have become leading resources for executives seeking strategies for success in Japan.

Epigenetics Podcast
The Impact of Chromatin Architecture on Alzheimer's and Parkinson's Disease (Ryan Corces)

Epigenetics Podcast

Play Episode Listen Later Oct 16, 2025 45:41


In this episode of the Epigenetics Podcast, we talked with Ryan Corces from the Gladstone Institutes about his work on the impact of chromatin architecture on Alzheimer's and Parkinson's Disease. The discussion begins in discussing he start of Dr. Corces research career and he shares his groundbreaking findings in acute myeloid leukemia (AML), demonstrating how mutations occurring in hematopoietic stem cells lead to the evolution of this disease. He emphasizes the pivotal role of epigenetic modifiers and how these insights steered his focus towards epigenetic research. As the conversation progresses, Dr. Corces covers his transition to a postdoctoral role, emphasizing his collaborative work employing the ATAC-seq technique. He details how refinements to this protocol not only improved data quality but also paved the way for more expansive research within the fields of hematology and cancer genetics. Additionally, he discusses his excitement for developing new computational tools for single-cell analysis, aiming to address the critical challenge of distinguishing between cellular states effectively. The episode also explores the fascinating intersection of Alzheimer's and Parkinson's diseases. Dr. Corces explains the rationale for studying both conditions simultaneously, shedding light on the shared and divergent pathological features that emerge in patients. He argues for the importance of understanding mixed pathologies, which reflect the reality for many individuals diagnosed with these neurodegenerative diseases. References Corces, M. R., Trevino, A. E., Hamilton, E. G., Greenside, P. G., Sinnott-Armstrong, N. A., Vesuna, S., Satpathy, A. T., Rubin, A. J., Montine, K. S., Wu, B., Kathiria, A., Cho, S. W., Mumbach, M. R., Carter, A. C., Kasowski, M., Orloff, L. A., Risca, V. I., Kundaje, A., Khavari, P. A., Montine, T. J., … Chang, H. Y. (2017). An improved ATAC-seq protocol reduces background and enables interrogation of frozen tissues. Nature methods, 14(10), 959–962. https://doi.org/10.1038/nmeth.4396 Corces, M. R., Granja, J. M., Shams, S., Louie, B. H., Seoane, J. A., Zhou, W., Silva, T. C., Groeneveld, C., Wong, C. K., Cho, S. W., Satpathy, A. T., Mumbach, M. R., Hoadley, K. A., Robertson, A. G., Sheffield, N. C., Felau, I., Castro, M. A. A., Berman, B. P., Staudt, L. M., Zenklusen, J. C., … Chang, H. Y. (2018). The chromatin accessibility landscape of primary human cancers. Science (New York, N.Y.), 362(6413), eaav1898. https://doi.org/10.1126/science.aav1898 Corces, M. R., Trevino, A. E., Hamilton, E. G., Greenside, P. G., Sinnott-Armstrong, N. A., Vesuna, S., Satpathy, A. T., Rubin, A. J., Montine, K. S., Wu, B., Kathiria, A., Cho, S. W., Mumbach, M. R., Carter, A. C., Kasowski, M., Orloff, L. A., Risca, V. I., Kundaje, A., Khavari, P. A., Montine, T. J., … Chang, H. Y. (2017). An improved ATAC-seq protocol reduces background and enables interrogation of frozen tissues. Nature methods, 14(10), 959–962. https://doi.org/10.1038/nmeth.4396 Sant, C., Mucke, L., & Corces, M. R. (2025). CHOIR improves significance-based detection of cell types and states from single-cell data. Nature genetics, 57(5), 1309–1319. https://doi.org/10.1038/s41588-025-02148-8 Related Episodes ATAC-Seq, scATAC-Seq and Chromatin Dynamics in Single-Cells (Jason Buenrostro) Multiple challenges of ATAC-Seq, Points to Consider (Yuan Xue) Contact Epigenetics Podcast on Mastodon Epigenetics Podcast on Bluesky Dr. Stefan Dillinger on LinkedIn Active Motif on LinkedIn Active Motif on Bluesky Email: podcast@activemotif.com

Small Talk! With Alec Cuenca - Motivation, Inspiration, Pinoy Podcast
No. 1 Fitness Expert Debunks The BIGGEST LIES In The Fitness Industry | Episode 370

Small Talk! With Alec Cuenca - Motivation, Inspiration, Pinoy Podcast

Play Episode Listen Later Oct 15, 2025 32:25


In this episode of Small Talk, Alec Cuenca sits down with Cho Lim: whose story is not about instant success, but about wasted years, hidden pain, and the one moment that forced him to finally change. Before becoming one of the most influential coaches in the country, Cho spent years drifting with no direction: stuck in comfort, vices, parties, and the belief that “there's still time.” But everything shifted when he became a father. The guilt, the pressure, and the responsibility woke him up, and ignited a transformation that would lead him to rebuild his life, pursue growth with intensity, and eventually impact thousands through purpose-driven work.If you've ever felt lost, behind, or ashamed of where you are in life, Cho's story will show you that rock bottom can become the foundation for your greatest breakthrough.Follow the podcast on IG: @smalltalkpodcasts with @aleccuenca_ and @cholimofficial Hosted on Acast. See acast.com/privacy for more information.

SBS Vietnamese - SBS Việt ngữ
Cơm áo gạo tiền: Mua nhà lần đầu, ở không đủ 12 tháng, bạn có thể mất sạch tiền hỗ trợ

SBS Vietnamese - SBS Việt ngữ

Play Episode Listen Later Oct 14, 2025 16:14


Cho bạn mượn tên để làm hồ sơ xin tiền hỗ trợ mua nhà lần đầu của chính phủ, khai độc thân dù đã kết hôn để được nhận hỗ trợ hai lần, hay mua nhà nhưng vẫn cho thuê trong năm đầu tiên…Tất cả những điều này đều có thể khiến bạn mất toàn bộ khoản hỗ trợ mua nhà lần đầu, thậm chí còn phải đóng phạt cho Cơ quan Thuế vụ Bất động sản Tiểu bang (SRO).

Phúc Âm Trọn Vẹn
Podcast số 509 – Liahona tháng 7, 2025 – Lời Khuyên của Tôi Dành Cho các Thành Niên Trẻ Tuổi về Việc Hẹn Hò và Kết Hôn – Ricardo P. Gimenez

Phúc Âm Trọn Vẹn

Play Episode Listen Later Oct 13, 2025


Bài của Anh Cả Ricardo P. Giménez thuộc Nhóm Túc Số Thầy Bảy Mươi của Giáo Hội Các Thánh Hữu Ngày Sau của Chúa Giê Su Ky Tô Tôi thích nghĩ về việc hẹn hò như là một công cụ. Các công cụ giúp các em đạt được một mục đích cụ thể. Mục đích […] The post Podcast số 509 – Liahona tháng 7, 2025 – Lời Khuyên của Tôi Dành Cho các Thành Niên Trẻ Tuổi về Việc Hẹn Hò và Kết Hôn – Ricardo P. Gimenez appeared first on Thánh Hữu Việt Nam.

TẠP CHÍ VIỆT NAM
Việt Nam giảm số tội danh lãnh án tử hình, theo xu thế chung của thế giới

TẠP CHÍ VIỆT NAM

Play Episode Listen Later Oct 13, 2025 9:36


Kể từ ngày 01/07/2025, Việt Nam không còn áp dụng án tử hình đối với 8 tội danh, theo xu thế chung hiện nay của thế giới là dần dần xóa bỏ án tử hình. Việt Nam là một trong số ít quốc gia còn duy trì án tử hình. Như mọi năm, ngày 10/10/2025 đã là Ngày Thế giới Chống Án Tử hình. Ngày này do tổ chức Liên minh thế giới chống án tử hình tổ chức lần đầu tiên vào năm 2003 nhằm thống nhất phong trào bãi bỏ án tử hình toàn cầu và huy động xã hội dân sự, các nhà lãnh đạo chính trị, luật sư, dư luận xã hội… ủng hộ lời kêu gọi bãi bỏ án tử hình trên toàn thế giới.  Theo thống kê từ tổ chức Ân xá Quốc tế, 113 quốc gia đã bãi bỏ án tử hình đối với tất cả các loại tội phạm, 23 quốc gia đang bãi bỏ án tử hình trong thực tế, 54 quốc gia đang duy trì án tử hình, trong đó có Việt Nam.   Tuy nằm trong số các nước vẫn còn duy trì án tử hình, Việt Nam nay cũng đã giảm bớt số tội danh lãnh án tử hình. Cụ thể, ngày 25/06/2025, Quốc Hội Việt Nam đã thông qua Luật sửa đổi, bổ sung Bộ luật Hình sự, trong đó bỏ án tử hình với 8 tội kể từ 01/07, đồng thời chuyển sang tù chung thân với người bị tuyên tử hình về các tội này trước ngày 01/07. Tám tội danh không còn bị kết án tử hình bao gồm: Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân (Điều 109); Phá hoại cơ sở vật chất - kỹ thuật của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (Điều 114); Sản xuất, buôn bán hàng giả là thuốc chữa bệnh, phòng bệnh (Điều 194); Vận chuyển trái phép chất ma túy (Điều 250); Phá hoại hòa bình, gây chiến tranh xâm lược (Điều 421); Gián điệp (Điều 110); Tham ô tài sản (Điều 353); Nhận hối lộ (Điều 354). Theo báo chí trong nước, giải thích về việc bỏ án tử hình với 8 tội danh, bộ Công An Việt Nam đã nêu lên 4 lý do. Thứ nhất, thực tiễn cho thấy, “các tội danh này đã được đa số các nước trên thế giới không quy định hình phạt tử hình hoặc đang có xu hướng bỏ hình phạt tử hình.” Thứ hai, “nhiều nước trên thế giới đã yêu cầu Việt Nam phải cam kết không áp dụng hình phạt tử hình hoặc tuyên nhưng không thi hành án tử hình đối với những vụ án về tham nhũng, chức vụ, nhưng Việt Nam chưa cam kết, cho nên khi Việt Nam yêu cầu tương trợ tư pháp có liên quan đến án tử hình thì gần như không có phản hồi.” Thứ ba, đây cũng là “xu thế chung của thế giới”, hiện nay đa số các quốc gia đều không áp dụng hình phạt tử hình đối với các tội không phải là “tội ác”. Thứ tư, bỏ án tử hình cũng là nhằm “đảm bảo hiệu quả thu hồi tài sản, đảm bảo tính răn đe, phòng ngừa; đồng thời khuyến khích người phạm tội hợp tác với cơ quan chức năng” Trả lời RFI Việt ngữ, luật sư Hoàng Cao Sang, Văn phòng Luật sư Hoàng Việt Luật ở Sài Gòn, nhận định: “Chúng tôi cho rằng việc Việt Nam bỏ án tử hình là một xu thế mà tất cả các quốc gia đều hướng tới. Thứ nhất là mang tính nhân văn, thứ hai là tránh oan sai, vì thông thường một quốc gia nào cho dù có tối tân về máy móc và chuyên môn đến đâu thì cũng dễ dẫn tới những oan sai về tội tử hình. Nếu mà đã tử hình rồi thì hậu quả là không lường được và không thể khắc phục được.  Chúng ta thấy là càng về trước thì những hình phạt càng nghiêm khắc, gần giống như là “trả thù” người phạm tội, chẳng hạn như cho vào vạc dầu, tứ mã phanh thây, rồi tùng xẻo, hoặc là tử hình bằng cách làm cho người phạm tội đau đớn nhất. Nhưng càng văn minh thì người ta càng bỏ những hình phạt mang tính độc ác như vậy. Cho nên hướng tới là Việt Nam cũng hòa nhập với xu thế của thế giới. Việc Việt Nam bỏ bản tử hình là một điều hết sức mang tính văn minh và hội nhập quốc tế cao. Có một điều mà tôi thấy các quốc gia cũng hay áp dụng, đó là tuy bỏ hình phạt tử hình nhưng thay vào đó là một án chung thân không giảm án, có nghĩa là tránh oan sai cho người phạm tội đó. Tôi cho rằng quy định đó cũng hợp lý: Không tước đi mạng sống của người phạm tội, nhưng họ vẫn phải chịu một hình phạt, đó là phạt tù mà không bao giờ giảm án. Việt Nam cũng có một sự tiến bộ là bỏ án tử hình nhưng có một hình phạt là không giảm án. Tôi cho đấy là cũng phù hợp với xu thế chung của các quốc gia.” Theo báo chí trong nước, giải thích về việc bỏ án tử hình với 8 tội danh, bộ trưởng Tư Pháp Nguyễn Hải Ninh đã cho biết một phần là trong thời gian qua Việt Nam trên thực tế không áp dụng án tử hình với các tội đó. Việc bỏ hình phạt tử hình với các tội này cũng là nhằm “phục vụ hoạt động hợp tác quốc tế, nhất là trong bối cảnh Việt Nam đang thúc đẩy các quan hệ ngày càng bền chặt và tin tưởng lẫn nhau.” Trong số các tội danh được bỏ án tử hình, có tội Vận chuyển ma túy. Nhiều người cho tới nay chỉ vì nhẹ dạ cả tin, hoặc vì túng quẫn làm liều, hoặc hám lời, đã nhận vận chuyển dùm cho các đường dây buôn ma túy nên phải chịu hình phạt cao nhất là tử hình. Luật sư Hoàng Cao Sang giải thích:  “Trong nhóm tội phạm ma túy, trước đây có ba hành vi đưa đến mức cao nhất của khung hình phạt đó là tử hình: Tội sản xuất ma túy, tội mua bán ma túy và tội vận chuyển ma túy. Tuy nhiên, đến lần sửa đổi luật vừa rồi thì Việt Nam bỏ tội vận chuyển ma túy, còn tội sản xuất và tội mua bán thì vẫn giữ ở khung hình phạt tử hình. Tôi cho rằng đối với 3 hành vi nghiêm trọng có mức khung hình phạt tử hình thì vận chuyển là hành vi nhẹ nhất, ít gây nguy hiểm nhất so với hai hành vi kia. Cho nên nhà nước bỏ tội tử hình đối với hành vi vận chuyển cũng là hợp lý.” Một điểm đáng chú ý khác đó là trong danh sách các tội không còn áp dụng án tử hình, có tội danh Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân (Điều 109). Theo các tổ chức nhân quyền quốc tế, điều 109 là một trong những điều luật có nội dung mơ hồ và có thể diễn giải tùy tiện trong Bộ Luật Hình sự  mà chính quyền Việt Nam thường sử dụng kết án tù các nhà hoạt động chính trị và tôn giáo, với hình phạt cao nhất là chung thân và tử hình. Các tổ chức nhân quyền đã từng kêu gọi Hà Nội hủy bỏ hoặc sửa đổi điều luật này cho phù hợp với các nghĩa vụ Việt Nam theo Công ước Quốc tế về Các Quyền Dân sự và Chính trị. Có lẽ chính là dưới áp lực của quốc tế mà Việt Nam đã bỏ án tử hình đối với tội danh Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân. Về điểm này, luật sư Hoàng Cao Sang ghi nhận:  “Xu thế của các quốc gia trên thế giới đều là không áp dụng hình phạt tử hình. Cho nên trong tội hoạt động lật đổ chính quyền, họ cũng yêu cầu không thực hiện việc tử hình đối với hành vi mà trước đây Bộ Luật hình sự Việt Nam cho là một tội phạm đặc biệt nghiêm trọng, cần phải tách ly người này ra khỏi cuộc sống xã hội. Tôi cho rằng bây giờ xã hội đã ổn định hơn và theo xu thế hội nhập thì cũng phải bỏ tội danh đấy và tôi nghĩ  thế giới cũng tránh việc một bộ luật lạm dụng điều đó để khống chế hoạt động của người dân nhằm phát triển quyền của con người. Trong thời gian qua, khi bộ luật có sửa đổi với việc bỏ 8 tội danh này thì tôi thấy là dư luận hay nhắc đến tội tham ô, nhận hối lộ, rồi tội vận chuyển trái phép chất ma túy, còn đối với các tội danh khác thì người dân ít quan tâm, hoặc là vì một lý do nhạy cảm nào đó người dân ít nhắc tới. Nhiều khi hành vi cũng không quá nghiêm trọng, nhưng rớt vào điều 109 này, tôi nghĩ nếu áp dụng khung hình phạt tử hình thì cũng hơi nghiêm khắc, cho nên tôi cho rằng bỏ cái hình phạt tử hình đối với tội danh hoạt động nhằm lật đổ chính quyền dân dân cũng là hợp lý.” Riêng với tội Tham ô tài sản và tội Nhận hối lộ, sau khi bỏ hình phạt tử hình, "nhằm bảo đảm thu hồi tài sản và khuyến khích người phạm tội tích cực khai báo", luật sửa đổi có quy định người bị kết án tù chung thân có thể được xét giảm thời hạn chấp hành hình phạt “khi chủ động nộp lại ít nhất 3/4 tài sản tham ô, nhận hối lộ và hợp tác tích cực với cơ quan chức năng.”  Nhưng như vậy thì phải chăng các quan chức cứ việc tham ô, nhận hối lộ, nhất là nay không còn án tử hình nữa và nếu có bị phát giác, bị đưa ra xử thì chỉ cần hoàn trả lại tiền tham nhũng là được giảm án? Luật sư Hoàng Cao Sang nêu ý kiến:  “Tôi thì thì lại không hiểu như vậy, vì tất cả mọi điều luật đều có quy định rằng khắc phục hậu quả thì sẽ được xem là tình tiết giảm nhẹ khi truy tố xét xử. Cho nên đối với người phạm tội tham ô mà có đóng lại khoản tiền, xem đó là tình tiết giảm nhẹ để giảm án thì tôi cho rằng cũng phù hợp với các tội danh khác. Tuy nhiên, trong thời thời gian vừa rồi, có những trường hợp mà đóng tiền lại thì được giảm án quá "sâu" so với quy định thì dư luận cũng không đồng tình. Trước mắt, vì là người phạm tội bị kết án tử hình trước ngày 01/07, bà TRươngMỹ Lan, chủ tịch tập đoàn Đại Thịnh Phát, trên nguyên tắc có thể được xem xét chuyển hình phạt từ tử hình xuống chung thân, nhưng việc bà "khắc phục hậu quả" như thế nào chắc chắn sẽ được dư luật tiếp tục quan tâm. Quốc tế dĩ nhiên đã hoan nghênh việc Việt Nam xóa bỏ án tử hình đối với 8 tội danh, chẳng hạn vào ngày 08/08/2025, đồng chủ tịch Viện Nhân quyền thuộc Hiệp hội Luật sư Quốc tế (IBAHRI) Mark Stephens đã ra thông cáo nhấn mạnh: "Bước đi lịch sử này của Việt Nam đánh dấu một bước phát triển đáng kể, hòa nhập hơn với xu hướng xóa bỏ án tử hình trên toàn cầu. Với nghĩa vụ không trì hoãn hoặc ngăn cản việc xóa bỏ án tử hình theo Điều 6(6) của Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR), IBAHRI kêu gọi Việt Nam tiến tới xóa bỏ hoàn toàn án tử hình đối với mọi tội phạm." Việt Nam hiện vẫn duy trì hình phạt tử hình đối với các tội phản quốc (Điều 108); tội nổi loạn (Điều 112); tội khủng bố nhằm chống Chính phủ (Điều 113); tội giết người (Điều 123); tội hiếp dâm người dưới 16 tuổi (Điều 142); tội sản xuất trái phép chất ma túy (Điều 248); tội mua bán trái phép chất ma túy (Điều 251); tội khủng bố (Điều 299); tội ác chống nhân loại (Điều 422); và tội ác chiến tranh (Điều 423). Theo IHBARI, dữ liệu về việc áp dụng án tử hình tại Việt Nam được cho là bí mật nhà nước, gây khó khăn cho việc xác định số liệu chính xác về việc áp dụng hình phạt này. Cũng trong thông cáo nói trên, đồng chủ tịch IBAHRI, bà Hina Jilani, kêu gọi Việt Nam “ tăng cường minh bạch trong việc áp dụng án tử hình, bao gồm việc cung cấp dữ liệu đầy đủ và chính xác về các bản án tử hình, các vụ hành quyết và các điều kiện giam giữ tại khu tử tù.” 

JJO Morning Show Podcast
Smooth Jazz With Cho Clit

JJO Morning Show Podcast

Play Episode Listen Later Oct 8, 2025 35:50


Cho clit is undefeated. I've been ferry free forever for no particular reason. Dating tid bits. See omnystudio.com/listener for privacy information.

Happy Potter
5.99- Okklumentik (Teil 3)

Happy Potter

Play Episode Listen Later Oct 7, 2025 54:02


Harry Potter und das ungewollte DateEndlich wieder Hogwarts! Endlich wieder in der Bibliothek chillen! Endlich wieder peinliche Begegnungen mit Cho Chang!Hach ist das schön. Eigentlich sollte Harry zu Snape's Büro und mit ihm Okklumentik lernen. Aber vorher kommt eine der witzigsten und gleichzeit schrecklichen Unterhaltungen des ganzen Buches. Cho versucht Harry dazu zu bekommen sie nach hogsmeade einzuladen. AM FALENTINSTAG! Das sollte doch jeder verstehen! Aber wer bekommt das Memo wieder nicht? Harrys Hirn.Bei so langsamen Reaktionsfähigkeiten ist es schon fast die gerechte Strafe, dass Harry danach zu Snape in den "Nachhilfeunterricht" muss. Was dort passiert und wieso Sophia glaubt Snape sei nur wenige Zentimeter groß, erfahrt ihr in der neuen Folge.Viel Spaß beim Zuhören! :)UUUND ganz neu haben wir jetzt auch einen Whatsapp Kanal: https://whatsapp.com/channel/0029VbB8C00CRs1obJUivo2ZIhr wollt uns live sehen? Am 18.10.25 in Bochum habt ihr die Chance!Tickets gibt's hier:https://t.rausgegangen.de/tickets/happy-potter-bochumWir haben auch eine Patreon-Seite!Schaut doch mal vorbei, es gibt Bonus-Episoden, Sticker und andere aufregende Dinge! Besucht uns auf den sozialen Netzwerken, unserer Webseite und erzählt euren Freunden von uns! Vielleicht haben die ja auch Lust auf einen Harry-Potter-Podcast!Webseite: www.Happy-Potter.netPatreon: www.patreon.com/happypotterDiscord: https://discord.gg/2EajMaGXpcFacebook: www.facebook.com/happypotterpodcastInstagram: @happypotterpodUnd wir haben jetzt auch Playlists mit unseren Lieblingssongs:Martins Playlist:https://open.spotify.com/playlist/2IBxDsPVm1UdNBiW2QkgEJ?si=rU6HLkoFQfGGjvab8g8yEQ&pi=e-bKuIHap7RWCuSophias Playlist:https://open.spotify.com/playlist/0kuOP0TujMhrqOWzLwUH1O?si=9LIZkc2nQTOajHPaqpP_RA&pi=e-tc6w0NgQRo-W Hosted on Acast. See acast.com/privacy for more information.

Vogue Polska
Artykuł: Włochate jeansy i kolorowe mokasyny Loewe będą wiralami sezonu wiosna-lato 2026

Vogue Polska

Play Episode Listen Later Oct 5, 2025 6:50


Nowy rozdział w Loewe właśnie został otwarty. Choć wielu uparcie twierdzi, że Jonathan Anderson jest niezastąpiony, nowi dyrektorzy kreatywni hiszpańskiego domu mody właśnie udowodnili coś zupełnie innego. Jack McCollough i Lazaro Hernandez wcale nie zamierzają odcinać się od dziedzictwa swojego poprzednika, a wręcz przeciwnie – pielęgnować je. Tylko na własnych zasadach.Autorka: Ewelina KołodziejArtykuł przeczytasz pod linkiem: https://www.vogue.pl/a/loewe-kolekcja-wiosna-lato-2026

Great Bible Truths with Dr David Petts
315 My Story Talk 28 Activities Beyond Europe

Great Bible Truths with Dr David Petts

Play Episode Listen Later Oct 4, 2025 21:25


My Story  Talk 28  Activities Beyond Europe Welcome to Talk 28 in our series where I'm reflecting on God's goodness to me throughout my life. Looking back on it, I suppose I travelled fairly widely during the time we were at Mattersey. Apart from the many places in Europe we visited, I found myself on the Lord's business in America, Africa, and Asia, though never, incidentally in Australia. These visits, which cover the period from 1982 to 2004, were either in connection with the Pentecostal World Conference which later became the Pentecostal World Fellowship or preaching trips The Pentecostal World Conference My reason for attending the Pentecostal World Conference in Oslo in 1992 was that, because it was being held in Europe, the PEF presidium had decided to hold a committee meeting there at the same time. Eileen and I had visited Norway for the first time two years previously where we had enjoyed a holiday there before attending the EPTA conference in Lillehammer. This time, however, I was alone. During one of the mornings, I was sitting high up at the back of the auditorium and was surprised to hear my name mentioned at the close of the session. Dr Ray Hughes was asking me to see him on the platform during the coffee break.  I couldn't imagine why but, of course, went to see him as requested. This was not quite as easy as it sounds because to get there I had to make my way through hundreds of people who were exiting the venue and all walking in the opposite direct from me. When I finally got there, he said to me, Oh David, as you know, you've been appointed to the Advisory Committee, and we'd like you to sit on the platform with us for the rest of the conference. Well, I knew nothing about this appointment. It was a complete surprise and when a year or so later I was elected to the Presidium it was an even greater honour. The 1995 conference was particularly special because it was held in Jerusalem. And this time Eileen came with me. We had never been in Israel before and we made sure that we saw as many of the biblical sites as possible. We had booked a tour with a Christian company and travelled in a small coach with a group of Brits who were attending the conference, and it was there that we met Ivor and Jan Maddison who were pastoring the church in Ollerton, not far from Mattersey.  (We got to know Jan very well when she came to live in Brixham after Ivor had died). The tour involved a visit to Tiberias on the shore of Lake Galilee from where we visited Capernaum, took a trip across the lake in a boat like those used by Jesus' disciples and from which he calmed the storm, and had a meal on the lake shore eating ‘St. Peter's fish', so called because of the occasion where he found a coin in the fish's mouth. We went to Caesarea Philippi, a beautiful place, where Peter confessed Jesus as the Christ. We visited the place in the river Jordan where Jesus is believed to have been baptised, and further south we had a brief stop in Jericho.   We travelled up from there to Jerusalem in time for the conference and of course visited Bethlehem and all the places you would expect, many of which have been spoilt by centuries of tradition and tourism. Eileen got to see Nazareth, but I missed the trip because I had to be in a presidium meeting. Highlights in Jerusalem were the Garden of Gethsemane, and the via dolorosa. But without a doubt the visit to the garden tomb was by far the most moving. It may or may not have been the actual site of Jesus' burial and resurrection, although I like to think that it was, but it was certainly a powerful reminder of the truth – Jesus is not here, he is risen! And who could forget the visit to the Upper Room and joining with other Pentecostals in speaking in tongues as the first disciples did in Acts 2? After the conference we visited Masada, floated on the Dead Sea where it's impossible to sink, and went to the cave where the Dead Sea scrolls were discovered. It was there, I think, that we paid an Arab to let us take a photo of his camel! We also visited a museum where we saw a number of ancient seals, some dating back over three thousand years, and reminding us of Paul's teaching that after we believed we were sealed with the promised Holy Spirit. So during the trip there was much to remind us of Bible times and the truth of God's word. We were glad that we went but have never had a wish to return. Eileen is now enjoying the heavenly Jerusalem and one day I will join her there. And all because of Jesus! In 1998 the conference was held in Seoul, Korea, at the vast Yoido Full Gospel Church led by David Yongghi Cho, numbering at the time some 720,000 members. We had at first thought to extend the trip and visit China and the Great Wall. Eileen had always had a great interest in China, but when it turned out that the visit was not feasible she decided not to accompany me. I had met Cho at the London world conference in 1976 when I gave him a copy of my book, Know the Truth, later to be renamed You'd Better Believe It. I was naturally interested to visit his church and to experience one of the Sunday services there. There were, I think, six services each Sunday to accommodate the vast numbers. Everything had to be organised and left little if any room for the exercise of spiritual gifts like tongues, interpretation and prophecy which we might expect in a smaller congregation. Presumably there was opportunity for such gifts to be experienced in their many home groups. The final meeting of the conference was held in the Olympic Stadium where it was estimated that over 100,000 people were in attendance. I was privileged to read from the scriptures, which I found a little difficult on this occasion as I had somehow mislaid my glasses on a visit to the Prayer Mountain and was using a pair borrowed from an English brother who was staying in the same hotel as me. During the conference it was decided to hold the next presidium meeting in Hawaii in 1999. The reasoning seemed to be that as Hawaii is in the Pacific Ocean it was not too far from either Asia or America. However, no one considered the inconvenience for anyone travelling from Europe! But as I was the only European on the presidium I could hardly object. So that is how I came to fly to Hawaii, a 24 hour journey each way, for a three-day committee meeting! The purpose was to plan for the 2001 conference which was to be held in Los Angeles. Fortunately, the meeting finished a day early and I had a day to spare before flying home. This gave me the opportunity to take a minibus tour of the island, visiting among other things Pearl Harbour and a tropical rain forest. I also experienced macadamia nuts for the first time and learnt that the name comes a Scot named Macadam who first discovered them and who also invented tarmac! Eileen was able to travel with me for the Los Angeles conference in 2001 and in the week before the conference we both enjoyed a short holiday staying with Brian and Ann Lee, old friends from Retford who had emigrated to La Verne just a few miles from L.A.  It was good to renew fellowship with them and to preach in their local AoG church. At the conference itself I had been asked to chair a theological seminar at which Roger Stronstad, a Canadian scholar whose writings I greatly admired, was to be one of the speakers. The subject was the baptism in the Holy Spirit, and at the last minute, I was asked to be the other speaker deputising for an American brother who was unable to attend. I was so grateful to the Lord for the opportunity he gave me to speak at the conference and the help he gave me to do so. The last world conference we attended was in South Africa in 2004. This conference was in many ways different from all the others. In the opening meeting the delegates were warmly welcomed by the President of South Africa, Thabo Mbeke who had been deputy president under Nelson Mandela from 1994 to 1999 and served as president from '99 to 2008. Eileen felt particularly honoured as she was seated right next to him on the front row! But much more important was the fact that so many participants were from African countries, and the meetings were marked by the freedom of expression so typical of African worship and so different from the formalism we have seen elsewhere even in some Pentecostal meetings. It was something we were to see much more of in later visits to Africa in the years that followed my retirement from Mattersey, After the conference we hired a car and travelled to the Africa School of Missions founded by Paul Alexander, my newly appointed successor at Mattersey. We broke our journey at Witbank where I preached at two services on the Sunday, travelling on to ASM on the Monday where we were warmly welcomed by the staff. They asked us if we were planning to visit the Kruger National Park, and, when we said no, one of them kindly phoned a relative who worked there and arranged for us to stay for a few nights at Skukuza, one of the safari lodges in the park. Our accommodation was in an extremely comfortable one-room apartment that looked something like a traditional African hut with a thatched roof. The restaurants served excellent food which was relatively inexpensive and offered views overlooking the wonderful wildlife. We enjoyed every moment we spent at Skukuza, especially when a company of mongooses ran across the compound in single file right in front of us. But of course it was driving outside the safari park that we saw most of the wildlife. It was early spring in the southern hemisphere, and the leaves had only just begun to appear on the trees and bushes, making it easy to spot whatever animals and birds happened to be in the area. We travelled miles each day, taking care to obey the instruction never to get out of the car except in specially designated safe places. We were also glad that the car had good air-conditioning because it was often important to ensure the windows were closed. On one occasion we stopped to watch a group of baboons in the road just ahead of us and I closed the electric windows. However, I had momentarily forgotten that, unlike our car at home, our hire car had electric windows only at the front. We only realised the back ones were still open when a large baboon leapt in onto the back seat attempting to steal our lunch! I turned round and shouted in a loud voice – Eileen later told the grandchildren that Grandad roared like a lion – and thank God, the animal obeyed! Both we and our lunch were safe. After that, we never opened the back windows again for the rest of the trip. Apart from that, the remainder of our stay there was relatively uneventful. We loved it so much that when I was back at ASM a few years later I borrowed a car and went back there. Our visit was far too short but was the highlight of our trip to South Africa. We were particularly grateful that in such a short time we had managed to see the big five – lion, leopard, elephant, rhino, and buffalo, a wonderful ending to our last Pentecostal World Conference. Preaching trips But of course my travels beyond Europe were not limited to my role in the Pentecostal World Fellowship. There were preaching trips as well. At first, these centred on the USA where I combined preaching with raising funds for our building project. An American AoG pastor named Paul Curtis had a burden for Britain came to see me on one of his trips to England and said he would like to help raise funds for our new Hall of Residence. So at Paul's invitation, in February '82 I spent ten days preaching in AoG churches in North Carolina with a view to returning in mid-May for a period of four weeks. I enjoyed the trip in February, and the Lord blessed my ministry, and about £1400 was raised towards our building fund. Hopefully the trip in May-June would be more fruitful in that respect. I was looking forward to it and had bought my flights in advance as that was more economical. But only a few weeks before the trip Paul contacted me to apologise and tell me that he had been unable to arrange a suitable itinerary for me and that he felt that the time was not right. But I had already bought non-refundable tickets for flights both ways! And I had already planned the timetable at Mattersey to enable me to be away from the college throughout that period! After praying about it I contacted John and Sara Miles who were by then living in Naperville, Illinois, and asked their advice. Sara suggested that I was in a situation like Abraham's when he set off not knowing where the Lord would lead him. So I used the air tickets to fly as far as New York and paid the extra to fly on to Chicago where John and Sara collected me from O'Hare airport on May the 18th. When I arrived they told me that they had contacted Richard Dortch, the Superintendent of the Illinois AoG, and that he was arranging an itinerary for me around Illinois where I was already known through my three visits back in the seventies. I stayed with John and Sara until 6th July preaching in churches in the Chicago area on Sundays and Wednesday evenings. These included Yorkville, Palatine, Dekalb, Naperville, and Lake Villa as well as Chicago itself. I also spent a day at Wheaton College, had lunch with John, who was now a French professor there, and with Peter Kuzmic from Yugoslavia, and saw the wardrobe made famous in C.S. Lewis's The Lion, the Witch, and the Wardrobe. On Thursday the 27th I flew via Denver to San José, California, to visit Bethany Bible College. Dick Foth, who had been the pastor in Urbana where I first preached on my visit to the States in 1972, was now the President of Bethany and I had a couple of useful days with him visiting the college and comparing notes.  I had an interesting experience flying back on the Saturday. The weather was extremely hot and everyone else was dressed in shorts and T shirts. I, however, was still wearing my jacket. As I was waiting in the queue to check in, an airline official approached me and said, Excuse me, sir. I wonder if you can help me. We're overbooked in Economy Class, and as you seem to be a suitable gentleman, I wonder if you would mind travelling First Class. Would I mind! It was the first and only time I have travelled First Class and, although I could never justify the expense of doing so, I was more than happy to enjoy the experience at no extra cost to myself. On 6th June I left Naperville and flew to Urbana where I preached on the Sunday and where my old friend Jim Hall was now the pastor. The next day I flew to Springfield MO to visit two other AoG colleges, Evangel College and Central Bible College, as well as the Graduate School located in the AoG Headquarters in Boonville Avenue. When I returned to Urbana on the Friday, Jim Hall had arranged an English Evening where I talked about the spiritual state of the UK and taught the Americans how to make a proper cup of tea! On the Sunday morning, I preached in Normal, where Marvin Foulkes was the pastor. I had preached for Marvin back in '72 and '74 and was delighted to see how much the church had grown since then. In the evening, I preached in Decatur from where I flew back to Chicago ready for my return to England the next day. Looking back on it, I felt that the trip had been very worthwhile, not just because it raised about $5000 for our college, but because of the opportunity it gave me to visit and learn from other AoG colleges and expand my vision for Mattersey. I was very grateful to Richard Dortch for making it possible. A year later I met Dortch in Portugal at the opening of the new chapel in the Bible College in Fanhões, near Lisbon, and he shared with me that he was soon likely to become the Executive Vice-President at PTL, the centre of Jimmy and Tammy Bakker's ministry, and he invited me to preach for a week on their TV station. This took place in 1985 and during our stay Eileen, Jonathan, and I were treated to the luxurious accommodation of the Heritage Grand Hotel. And we came home with a significant sum of money for our building fund.  We were, of course, very grateful for their hospitality and generosity, but I confess I was not really comfortable about so much luxury. Coming to terms with the cultural differences and levels of poverty or prosperity we see around the world is by no means easy. The riches of America were in stark contrast with the poverty I was to see in India less than a year later. But I'll tell you about that next time.

Teatr Polskiego Radia
"Każdy człowiek jest wymyślony" Małgorzaty Sikorskiej-Miszczuk w reżyserii Katarzyny Łęckiej

Teatr Polskiego Radia

Play Episode Listen Later Oct 4, 2025 39:36


Adam i Ida mają po czterdzieści kilka lat. Kiedyś byli parą. Po ich związku zostały wspomnienia, kilka niezabliźnionych ran i... suka rasy Akita, która do dziś przypomina im o tym, co było. Choć od rozstania minęło już sporo czasu, oboje wciąż noszą w sobie przekonanie, że to, co ich łączyło, było czymś wyjątkowym. Teraz spotykają się przypadkiem. Adam, lekarz, wykonuje testy na Covid. Ida, chora, trafia właśnie do niego. Od tej chwili zaczynają rozmawiać codziennie. Oficjalnie, jako pacjentka i jej lekarz rodzinny. Nieoficjalnie, jako ludzie, którzy kiedyś byli sobie bardzo bliscy. I może wciąż są. Reżyseria: Katarzyna Łęcka. Reżyseria dźwięku: Andrzej Brzoska. Muzyka: Szymon Burnos. Kierownictwo produkcji: Beata Jankowska. Obsada: Grażyna Wolszczak i Bartosz Opania

Stan rzeczy
PO i PiS ciągle z największym poparciem. "Konfrontacja sprzyja duopolowi"

Stan rzeczy

Play Episode Listen Later Oct 3, 2025 26:51


- Choć od lat mówi się, że Polacy mają dość duopolu, to jednak PO i PiS razem wciąż zbierają ponad 60 proc. poparcia - komentował w Polskim Radiu 24 publicysta Jerzy Modlinger, odnosząc się do najnowszych sondaży. 

I Said What I Said
The “Growth Spurt” Episode ft. Tosin Abejide

I Said What I Said

Play Episode Listen Later Oct 1, 2025 153:22


HAPPY INDEPENDENCE DAY!This week's episode is very Power Puff Girl coded; FK & Jola are joined by Tosin, a Misan by Bamboo top user who's a makeup artist and business mogul. They start off chatting about moving apartments, an insane birthday night at Zaza featuring a giraffe and then tackle some very interesting dilemmas about parents prioritizing other people's feelings & wellbeing over their own children, weighing the cost of birthday gifts given and received, and the crucial choice of leaving your 9to5 to become an entrepreneur. They segue into parenting, discipline and learning life lessons on your own as a teenager. Enjoyyy this long, special, life-saving episode brought to you By Misan By Bamboo!Join FK & Jola on their Samsung journey and enjoy the brand new range of Samsung Foldables. Shop at https://www.samsung.com/africa_en/storelocator/Don't forget to use #ISWIS or #ISWISPodcast to share your thoughts while listening to the podcast on X! Rate the show 5 stars on whatever app you listen to and leave a review, share with everyone you know and if you also watch on YouTube, subscribe, like and leave a comment!Choose Bolden products for all your skincare needs like we do! Shop at Medplus Pharmacy, Nectar Beauty, Teeka4.com, Beauty Hut Africa, Cho & Zen (Abuja), Tulip Bodycare (Abuja).For listeners in areas the US, Canada, UK, and the rest of Europe, we've secured a special discount for you. Use the code ISWIS20 to receive 20% off all items on the site; www.boldenusa.comMake sure to follow us onTwitter: @ISWISPodcastInstagram: @isaidwhatisaidpodYoutube: @isaidwhatisaidpodHosted on Acast. See acast.com/privacy for more information. Hosted on Acast. See acast.com/privacy for more information.

TẠP CHÍ VIỆT NAM
Việt Nam : Người lao động bị giảm thu nhập, làm việc thêm giờ do ô nhiễm, nhiệt độ cực đoan

TẠP CHÍ VIỆT NAM

Play Episode Listen Later Sep 29, 2025 10:32


Ô nhiễm không khí và nắng nóng kéo dài không chỉ tác động đến sức khỏe và tỉ lệ tử vong, mà còn ảnh hưởng đến việc làm tại Việt Nam. Một bộ phận người lao động phải làm việc thêm 1 tiếng 45 phút và bị giảm thu nhập 129.000 đồng/tháng trong những giai đoạn như vậy. Đây là một trong những nhận định được nêu trong nghiên cứu “Nhiệt độ cực đoan và ô nhiễm ảnh hưởng đến hiệu suất lao động ở Việt Nam như thế nào?” Nghiên cứu được ông Nguyễn Việt Cường, viện phó Viện Nghiên cứu Phát triển Mêkông và kinh tế gia Cecilia Poggi, Cơ quan Phát triển Pháp - AFD thực hiện trong khuôn khổ Dự án GEMMES Việt Nam và được đăng trong số 79 AFD Research Paper (Tài liệu Nghiên cứu của AFD), tháng 07/2025. Kinh tế gia Cecilia Poggi, điều phối các chương trình nghiên cứu liên quan đến bảo trợ xã hội, thế giới lao động và hòa nhập xã hội tại AFD, đã dành cho RFI Tiếng Việt buổi phỏng vấn về chủ đề này. RFI : Vào cuối tháng 7 trong Tài liệu Nghiên cứu của AFD, ông Nguyễn Việt Cường và bà đã xuất bản một nghiên cứu về "Tác động của nhiệt độ cực đoan và ô nhiễm không khí đối với nguồn cung lao động và thu nhập: dữ liệu từ Việt Nam". Tình hình ở Việt Nam đáng báo động đến mức nào để một nghiên cứu như vậy được thực hiện ? Cecilia Poggi : Tình hình hiện nay vẫn chưa hoàn toàn đáng báo động. Tuy nhiên, chúng tôi cho rằng với việc các đợt nắng nóng cực đoan ngày càng trầm trọng, chẳng hạn như đợt nắng nóng 44°C được ghi nhận vào tháng 04/2024 ở miền Bắc Việt Nam, cùng với các đợt ô nhiễm ngày càng gia tăng, những câu hỏi như thế này cần được đặt ra. Các dữ liệu cũng cho thấy rõ điều đó. Việt Nam là một trong những quốc gia chịu ảnh hưởng nặng nề nhất của biến đổi khí hậu, gây thiệt hại khoảng 3,2% GDP vào năm 2020. Và mặc dù đã có các chính sách chủ động nhằm giảm thiểu ô nhiễm không khí, Việt Nam vẫn luôn có mức độ bụi mịn PM2.5 cao, tương đương với Trung Quốc và cao hơn nhiều so với mức trung bình toàn cầu trong hơn 20 năm qua. Đọc thêmViệt Nam: Cá chết hàng loạt do nắng nóng khủng khiếp Những mối đe dọa môi trường này không phải là những rủi ro trừu tượng. Chúng gây ra hậu quả trực tiếp đến sức khỏe, khả năng làm việc và khả năng kiếm sống của người dân. Vì vậy, nghiên cứu của chúng tôi tìm hiểu tác động của nắng nóng cực đoan và ô nhiễm không khí đến công việc của người dân tại Việt Nam. Cụ thể, chúng tôi muốn tìm hiểu xem những hiện tượng đó đã khiến một số người ngừng làm việc hoặc ít tích cực tìm việc như thế nào, cũng như ảnh hưởng ra sao đến hiệu suất làm việc của họ, bằng cách phân tích dữ liệu từ tất cả khu vực tại Việt Nam từ 2015-2022. RFI : Nghiên cứu nêu rằng không thấy những tác động đáng kể của nhiệt độ cực đoan hoặc ô nhiễm không khí đến sự tham gia của lực lượng lao động nhưng các tác giả đã quan sát thấy nhiều tác động nhỏ nhưng đáng kể đến thời gian làm việc và thu nhập. Có thể giải thích hiện tượng này như thế nào ? Cecilia Poggi : Nhìn chung, mọi người không nghỉ việc vì những thay đổi bất thường về thời tiết hoặc ô nhiễm. Do đó, tỷ lệ tham gia lực lượng lao động vẫn ổn định. Tuy nhiên, thực tế lại tế nhị hơn. Nắng nóng gay gắt hoặc một ngày ô nhiễm cao khiến khó có thể duy trì số giờ làm việc hoặc năng suất tương tự như bình thường. Điều này có thể được giải thích bởi những tác động đến sức khỏe, như mệt mỏi hoặc các vấn đề về hô hấp, hoặc chủ ý giảm tốc độ làm việc vì lý do an toàn. Và chúng tôi chứng minh rằng việc làm vẫn còn, nhưng khả năng làm việc với năng suất tương đương có thể bị ảnh hưởng, đặc biệt là trong giai đoạn ô nhiễm nghiêm trọng hơn mức bình thường. Đọc thêm Ô nhiễm không khí ở Hà Nội: Giải pháp không phải đơn giản Ví dụ, chúng tôi nhận thấy rằng một ngày nắng nóng mỗi tháng làm giảm khoảng 0,5% giờ làm việc hàng tuần và 0,7% thu nhập hàng tháng. Và tác động này thậm chí còn rõ rệt hơn khi liên quan đến ô nhiễm : Tăng thêm một microgam trên một mét khối hạt mịn PM2.5 dẫn đến giảm 1% số giờ làm việc, tương ứng với việc bị mất 1 tiếng 45 phút mỗi tháng. Ô nhiễm cũng tác động đến thu nhập hàng tháng, theo đánh giá trong nghiên cứu của chúng tôi là 1,7%, khoảng 129.000 đồng/tháng, tương đương từ 3 đến 4% mức lương tối thiểu thấp nhất theo chuẩn 2023. Xin lưu ý rằng hiện tại chúng tôi đang tiến hành bản phân tích thứ 10 để hiểu rõ hơn về tác động của ô nhiễm, cũng như nhiệt độ khắc nghiệt đối với sức khỏe. Bài báo nghiên cứu thứ hai sẽ phân tích tác động đến chi phí y tế và tỷ lệ tử vong. RFI : Trong nghiên cứu, bà và cộng sự cũng đề cập đến sự bất bình đẳng về tác động của ô nhiễm không khí và nhiệt độ cực đoan đối với người lao động. Tại sao lại có sự bất bình đẳng này ? Cecilia Poggi : Không phải tất cả người lao động đều bị tác động như nhau, và nghiên cứu của chúng tôi cũng chỉ ra rằng không phải tất cả đều có thể thích nghi như nhau. Cho nên xuất hiện sự bất bình đẳng trước những hiện tượng này. Nghiên cứu cho thấy rằng người lao động thường xuyên phải làm việc theo giờ cố định không thể dễ dàng bù đắp số giờ bị mất, cho nên họ cảm nhận được tác động của ô nhiễm nhiều hơn so với những người lao động tự do vì những người này có thể phân bổ khối lượng công việc của họ trong nhiều ngày. Một điều đáng quan tâm là những người lao động ngoài trời, mặc dù tiếp xúc nhiều hơn với hiện tượng biến đổi khí hậu, nhưng thực sự lại ít bị ảnh hưởng hơn khi họ tự kinh doanh, làm việc độc lập bởi vì họ có thể sắp xếp lại công việc của mình. Ví dụ trường hợp của những nông dân tự do ở nông thôn hoặc những người bán hàng rong ở thành phố. Ngược lại, khi nhân viên phải làm việc ở ngoài trời, ví dụ trong ngành xây dựng, nghiên cứu của chúng tôi cho thấy những tác động tiêu cực rõ rệt hơn nhiều. Đọc thêmCơ quan AFD của Pháp hỗ trợ Việt Nam thực hiện cam kết khí hậu RFI : Liệu có một vùng hoặc nhiều vùng ở Việt Nam bị tác động nặng hơn cả từ những hiện tượng ô nhiễm không khí và nhiệt độ cực đoan này ? Cecilia Poggi : Để trả lời câu hỏi này, trước tiên tôi muốn nhắc lại rằng các vùng miền ở Việt Nam chịu mức độ ô nhiễm khác nhau, tùy thuộc vào điều kiện thời tiết. Một nghiên cứu bổ sung mà đồng tác giả là phó giáo sư Nguyễn Thị Nhật Thanh thuộc trường Đại học Công nghệ - Đại học Quốc gia Hà Nội cho thấy có sự biến động mạnh mẽ theo vùng về cách tình trạng ô nhiễm biển đổi tùy thuộc vào thời tiết hoặc hiện tượng khí tượng. Do đó câu trả lời không đơn giản như vậy, bởi vì, ví dụ, ở miền Bắc Việt Nam, những thay đổi về nhiệt độ và độ ẩm ảnh hưởng đến ô nhiễm không khí về lâu dài, trong khi lượng mưa và tốc độ gió lại có tác động ngay lập tức trong việc thay đổi nó. Tuy nhiên, những tác động này không giống ở miền Nam Việt Nam, nơi tất cả các tác động có xu hướng xảy ra ngay lập tức. Nghiên cứu của chúng tôi cho thấy rằng ở cấp độ quốc gia, các tác động xấu của các hiện tượng nhiệt độ cực đoan và ô nhiễm đối với thời gian làm việc thể hiện rõ rệt ở khu vực thành thị hơn là khu vực nông thôn. Tiếp theo, nếu gộp các khu vực thành vùng lớn như miền Nam, miền Trung hoặc miền Bắc, chúng ta cũng thấy rằng trong cả hai trường hợp, tác động của những ngày nắng nóng hoặc các đợt ô nhiễm ở miền Nam rõ rệt hơn so với miền Bắc hoặc miền Trung. Và với những tác động này, chúng tôi khuyến nghị rằng các biện pháp đối phó, phòng ngừa nên được thực hiện tùy theo các khu vực và phải được thử nghiệm bởi các cơ quan chức năng, đặc biệt là về mặt bảo vệ việc làm trước những thách thức ô nhiễm. Đọc thêm“Xanh hóa” giao thông Hà Nội: Cần bỏ ôtô cá nhân thể hiện “thành đạt” và kết nối hệ thống công cộng RFI : Vậy, trước những hiện tượng này, các nhà nghiên cứu khuyến nghị chính phủ Việt Nam nên có những biện pháp nào để giải quyết ? Cecilia Poggi : Dựa trên kết quả nghiên cứu, trước tiên cần xem xét việc bổ sung các cách thức liên quan tới sức khỏe và an toàn lao động. Việt Nam hiện đã lập giới hạn nhiệt độ đối với công việc trong nhà, nhưng chưa có tiêu chuẩn nào về chất lượng không khí tại nơi làm việc. Đây là một lĩnh vực mà Việt Nam có thể tham khảo từ các quốc gia đã đặt ra ngưỡng phơi nhiễm ô nhiễm không khí tại nơi làm việc. Thứ hai, các nhà hoạch định chính sách có thể thử nghiệm các giải pháp về công việc đặc thù để ứng phó với các đợt ô nhiễm cao, có tính đến đặc điểm công việc của người lao động. Ví dụ, đối với người lao động ở các khu vực đô thị bị ô nhiễm, chúng ta  có thể phân tích chi tiết hơn xem liệu thời gian làm việc linh hoạt hoặc làm việc từ xa có thể vẫn cho phép duy trì năng suất trong những ngày ô nhiễm cao hay không. Cuối cùng, để tiếp tục các chính sách về môi trường cũng cần giải quyết gốc rễ của ô nhiễm. Vì vậy, về lâu dài, việc tiếp tục thực hiện các chính sách môi trường đang triển khai sẽ góp phần cải thiện đời sống của mọi người với việc giảm phát thải, tăng cường giao thông công cộng bền vững và thêm không gian xanh. Bên cạnh đó cũng không được quên những thách thức quan trọng, ví dụ như cần hạn chế việc cứng hóa nền đất hay bê tông hóa quá mức trong quá trình đô thị hóa. Đọc thêmMoov'Hanoi : Đưa giao thông công cộng thành phương thức di chuyển hấp dẫn ở Hà Nội RFI : Nghiên cứu này nằm trong khuôn khổ chương trình GEMMES Việt Nam. Xin bà giải thích thêm về chương trình này và nghiên cứu của bà trong khuôn khổ chương trình ! Cecilia Poggi : GEMMES Việt Nam giai đoạn 2 là chương trình nghiên cứu ba năm do Cơ quan Phát triển Pháp - AFD tài trợ, phối hợp với Cục Biến đổi Khí hậu, bộ Nông nghiệp và Môi trường Việt Nam và được triển khai với sự hợp tác của các chuyên gia và tổ chức khoa học, đại học Việt Nam. Trong giai đoạn 1, chương trình tập trung vào vấn đề khí hậu. Giai đoạn 2 hiện nay hỗ trợ chính phủ thực hiện tham vọng trung hòa các-bon và đồng thời trở thành một quốc gia có thu nhập cao. Cụ thể hơn, chúng tôi có ba trục nghiên cứu. Trục đầu tiên tìm cách hiểu rõ hơn về các đợt nắng nóng cực đoan bằng cách nghiên cứu các mô hình khí hậu. Trục thứ hai xem xét các tác động kinh tế vĩ mô của quá trình chuyển đổi năng lượng. Trục thứ ba, trong đó có nghiên cứu mà chúng ta đang đề cập, xem xét cách biến đổi khí hậu và quá trình chuyển đổi năng lượng tác động đến người dân, hay đúng hơn là các khía cạnh xã hội của những quá trình chuyển đổi này. Chương trình này thực sự là một ví dụ về sự hợp tác giữa các nhà nghiên cứu và các tác nhân công và cho thấy rằng nghiên cứu có thể hỗ trợ việc xác định và triển khai các chính sách công cho quá trình chuyển đổi sinh thái. Toàn bộ kết quả sẽ được hoàn thiện vào mùa hè 2026. Công chúng quan tâm có thể truy cập vào trang web của AFD, trên đó có một trang dành riêng cho chương trình GEMMES Việt Nam 2. RFI Tiếng Việt xin chân thành cảm ơn kinh tế gia Cecilia Poggi, Cơ quan Phát triển Pháp - AFD.

Comic Book Couples Counseling Podcast
Chip Kidd in the Veracity Trap

Comic Book Couples Counseling Podcast

Play Episode Listen Later Sep 24, 2025 63:45


Not again! Chip Kidd and Michael Cho are the latest comic book creators to find their way, literally, into comics. The Avengers in the Veracity Trap, published as part of the Marvel Arts imprint of Abrams ComicArts, propels the titular superheroes from their dimension into ours, revealing that Kidd and Cho control their free will. The oversized original graphic novel is a stunning-looking comic, thanks to Michael Cho making magic with sequentials, taking a short break from his usual stellar cover work. What is it about comics? Read enough of them, and suddenly you want to be in them. The medium invites invasion, calling folks like Stan Lee, Jack Kirby, Grant Morrison, Brian Michael Bendis, Ta-Nehisi Coates, and others to throw themselves upon the panels. Maybe it's because, as children, we wrap this flatland universe around us like a blanket. It's comfy and protective. It's where we want to go when the third dimension reveals itself as too damn physical with our soft little bodies. Chip Kidd joins the podcast this week to discuss how he once again wormed his way into comic book panels (yeah, this is not his first offense. See also, Batman: Death by Design and Alex Ross's Marvelocity). We discuss how "The Veracity Trap" has become a valuable concept for us personally as we struggle with the strings that direct our movements these days. As usual, the conversation gets philosophical, breaking down free will and the troubled waters between artist and audience. The Avengers in the Veracity Trap is now available wherever rad comics are sold. Make sure you follow Chip Kidd on Instagram. This Week's Sponsors Looking for sci-fi comics that go further than you've ever been before? Then you need  2000 AD – it's the Galaxy's Greatest Comic! Whether you're a new or returning reader, September is the perfect time to try out 2000 AD, with the launch of 2000 AD issue 2450 -- a jump-on issue with a fresh start for every story! Featuring a terrifying new Judge Dredd story by Rob Williams and Henry Flint, the issue also has a major new Rogue Trooper story from the team of Alex de Campi and Neil Edwards! Get a print subscription to 2000 AD and it'll arrive through your letterbox every week, and your first issue is free. Or, subscribe digitally and you can download DRM-free copies of each issue for only $9 a month. That's 128 pages of incredible comics every month for less than $10! For thirty years, Street Sharks has remained a fan-favorite franchise, but the fearless Bolton Brothers have been cruelly absent from comic book shops. Until now. This September, IDW Publishing launches a brand new five-issue Street Sharks mini-series from writer Stephanie Williams and artist Ariel Medel. The new series celebrates the JAW-SOME characters you already love while exploring new depths to their souls and universe. So, get ready to return to the chaotic streets of Fission City as Ripster, Jab, Streex, and Big Slammu fight to protect their home against twisted experiments gone wrong, including muscle-bound mutant lobsters, ruthless squids, and deranged scientists. Other Relevant Links to This Week's Episode: Subscribe to The Stacks, Comic Creators Name Their Favorite Comics Chip Kidd's Jurassic Park TED Talk Final Round of Plugs (PHEW): Support the Podcast by Joining OUR PATREON COMMUNITY. The Comic Book Couples Counseling TeePublic Merch Page. Don't forget to grab your tickets for our September 28th Alamo Drafthouse Winchester screening of Event Horizon, co-sponsored by Four Color Fantasies. And, of course, follow Comic Book Couples Counseling on Facebook, on Instagram, and on Bluesky @CBCCPodcast, and you can follow hosts Brad Gullickson @MouthDork & Lisa Gullickson @sidewalksiren. Send us your Words of Affirmation by leaving us a 5-star Review on Apple Podcasts. Continue your conversation with CBCC by hopping over to our website, where we have reviews, essays, and numerous interviews with comic book creators. Podcast logo by Jesse Lonergan and Hassan Otsmane-Elhaou.

Mao Powiedziane
Chińskie teorie spiskowe

Mao Powiedziane

Play Episode Listen Later Sep 23, 2025 40:03


Kup książkę „Chiny jednego dziecka” na stronie Empik: https://www.empik.com/chiny-jednego-dziecka-sochon-piotr-truszczynska-weronika-urban-nadia,p1666533204,ksiazka-p Kup książkę „Chiny jednego dziecka” na stronie wydawnictwa Znak: https://rcl.ink/nyD18Dołącz do grona Patronów tego podcastu na http://www.patronite.pl/maopowiedziane  Sklep Mao Powiedziane https://maopowiedziane.pl/ Posłuchaj dalszej części odcinka na kanale Mao Powiedziane Plus na Spotify: https://open.spotify.com/show/0ySk7ZCQPHXRGLeC7IaZkj?si=ciUq8dgETyi4Hw4Zmkl5Ug Jak połączyć konto na Patronite ze Spotify https://patronite.pl/post/71266/polacz-konto-na-patronite-ze-spotify  Teorie spiskowe najlepiej rozwijają się w atmosferze niewiedzy, tajemnicy i podejrzeń. Choć często kojarzymy je z demokratycznymi krajami liberalnego Zachodu, to także za Wielkim Murem znajdują dla siebie podatny grunt. W tym odcinku rozmawiamy o tym, co sprzyja powstawaniu teorii spiskowych w Chinach, oraz przybliżamy kilka z najpopularniejszych z nich. Dołącz do naszego Discorda (dla Patronów) https://patronite.pl/post/59230/jak-dolaczyc-do-naszego-discordaPostaw nam kawę na http://buycoffee.to/maopowiedzianeInstagram: http://instagram.com/maopowiedzianeInstagram Nadii: http://instagram.com/nadia.urbanInstagram Weroniki: http://instagram.com/wtruszczynskaNapisz do nas: kontakt@maopowiedziane.pl  

Cat 81 Radio
Dr. David Yonggi Cho

Cat 81 Radio

Play Episode Listen Later Sep 19, 2025 60:38


Dr. David Yonggi Cho, the late founder of the world's largest church in Seoul, taught passionately about the power of speaking in tongues. He explained that praying in the Spirit is not only a sign of being filled with the Holy Spirit but also a divine channel for personal edification, spiritual renewal, and direct communion with God. Cho emphasized that when believers pray in tongues, their minds may be unfruitful, but their spirits are empowered—aligning them with God's perfect will and releasing supernatural strength for daily living, ministry, and victorious faith. Dr Cho was an amazing man. Please share this episode. Jag,Tedi, and I thank you for tuning in and SHARING!

Dobré ráno | Denný podcast denníka SME
Konsolidácia konsolidácie. A nezodpovedané otázky o šetrení (18. 9. 2025)

Dobré ráno | Denný podcast denníka SME

Play Episode Listen Later Sep 18, 2025 26:00


„Bude sa menej nakupovať, cestovať, míňať,“ povedal uplynulý týždeň premiér Robert Fico, ale ako chce štát šetriť na sebe, stále nevieme. Ministri mali preto kolegovi Kamenickému do minulého piatka predložiť svoje návrhy. Po týždni má konsolidačný balíček trhliny a utŕžil kritiku nielen od živnostníkov, ale aj od odborárov. Koalícia už v parlamente ukázala, že diskusiu o skrátenom legislatívnom konaní jednoducho zastaví.V podcaste Dobré ráno sa Jana Krescanko Dibáková rozpráva s komentátorom Petrom Tkačenkom o absencii opatrení, ktoré by ukázali, kde našli rezervy jednotliví ministri. Opozícia znova zvoláva ľudí do ulíc, podarí sa jej presvedčiť davy a v uliciach zotrvať? Alebo sa podarí koalícii presvedčiť voličov o potrebe opatrení, ktoré najviac zasiahnu pracujúcich?Zdroj zvukov: TA3, TASR, TV MarkízaOdporúčanieDnes mám pre vás filmové odporúčanie. Pozrela som si Veľký vlastenecký výlet, dokument alebo road movie po Ukrajine s ľuďmi, ktorí podľahli ruskej propagande. Sonda do životov desaťtisícov ľudí, ktorí žijú aj u nás. Ako hovorí režisér – neveriaci možno zapochybujú o svojom popieračstve, citliví ľudia sa utvrdia v tom, prečo susedom pomáhať. Choďte do kina, aby podobné filmy mohli vznikať aj v budúcnosti.–Všetky podcasty denníka SME nájdete na⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠ sme.sk/podcasty⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠–Odoberajte aj audio verziu denného newslettra⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠ SME.sk⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠ s najdôležitejšími správami na⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠⁠ sme.sk/brifing⁠⁠

Radio Naukowe
#267 Egipt faraonów – monumentalne piramidy i zuchwałe kradzieże | prof. Karol Myśliwiec

Radio Naukowe

Play Episode Listen Later Sep 18, 2025 99:17


Archeolog prowadzący wykopaliska w Egipcie ma do „ogarnięcia” ogrom wiedzy, bo historia starożytnego Egiptu obejmuje, bagatela, ponad 3000 lat. Pierwsze piramidy dla Egipcjan z czasów Kleopatry były starożytnym zabytkiem sprzed ponad 2000 lat! – To jest historia onieśmielająca, ale i bardzo zachęcająca – zauważa gość odcinka, prof. Karol Myśliwiec, wybitny polski archeolog i egiptolog. Bo do badania jest mnóstwo. Choćby piramidy właśnie: ich stożkowaty kształt miał zbliżać pochowanych w nich ludzi do Ra, boga słońca. Nie mamy jasności, jak je budowano; architekci są w miarę zgodni, że musiano do tego stosować systemy ramp, zapewne bardzo skomplikowane. Wiadomo natomiast, że projektanci piramid musieli w swojej pracy uwzględnić ważną rzecz: zmyłki i pułapki na rabusiów grobów. Bo okradanie piramid to bynajmniej nie nowożytny proceder. Już w starożytności był zorganizowaną działalnością i zamieszani byli w niego urzędnicy czy nawet strażnicy grobowców.Praca archeologa jest pełna niespodzianek. – Nie ma schematu jednego, merytorycznego czy technicznego, który można by przyłożyć do każdych wykopalisk – podkreśla prof. Myśliwiec. – Kiedy widać, jaki materiał wychodzi i jaki trzeba będzie opracowywać, archeolog musi wybierać metodę albo wymyślać nowe metody, bo w każdym innym przypadku po prostu można szkodzić zabytkom. Na tym polega między innymi urok archeologii. Nigdy człowiek nie wie, co będzie następnego dnia.Państwo polskie nie prowadzi aktualnie w Egipcie własnych wykopalisk na taką skalę jak Niemcy czy Francuzi, ale polskich archeologów jest w Egipcie sporo. Profesor opowiada, że w niemal każdej zagranicznej misji wykopaliskowej znajdzie się ktoś z Polski. – Pod względem metodologicznym polska szkoła należy do najlepszych i taką ma właśnie reputację na całym świecie – mówi egiptolog. A czy każdy specjalista marzy o odkryciu nieznanego grobu faraona i dokonaniu przewrotu w dziedzinie? – Jestem najszczęśliwszy w świecie, jeżeli odkrywam kogoś czy coś, o czym nie miałem zielonego pojęcia, że istnieje. I to jest naprawdę wspaniałe – tak podsumowuje to prof. Myśliwiec.W odcinku posłuchacie też o tym, dlaczego jeszcze kilkadziesiąt lat temu Egipcjanie niechętnie patrzyli na starożytne fascynacje Europejczyków, czym objawiał się „nekrosnobizm” starożytnych Egipcjan, kim jest rajs, na czym polegał geniusz architekta Imhotepa i jak to jest z tym nowym Muzeum Egipskim w Kairze. Ogromnie polecam, profesor to skarbnica wiedzy i słucha się go przeprzyjemnie! W odcinku wspominamy również o planowanej polskiej misji archeologiczna w grobowcu faraona Szepseskafa, na którą trwa zbiórka: https://patronite.pl/app/fundraise/cQUlaApVeb6Rozmowa jest piątą, ostatnią w tym roku odsłoną cyklu wywiadów z doświadczonymi i zasłużonymi uczonymi, jaki powstaje we współpracy Radia Naukowego i Polskiej Akademii Nauk w ramach projektu „Nauka mojej młodości”. Poprzednie znajdziesz pod numerami  242, 247, 252. 259Polecamy książkę prof. Myśliwca https://wydawnictwo.umk.pl/produkt/w-cieniu-dzesera-badania-polskich-archeologow-w-sakkarze

Collider Conversations
KPop Demon Hunters Interview: Arden Cho Put 20 Years of Acting Baggage Into Rumi

Collider Conversations

Play Episode Listen Later Sep 2, 2025 62:57


Career ups and downs are inevitable. Arden Cho just took 20 years' worth of acting highs and lows, funneled them all into a powerhouse voice performance, and churned out one of the very best cinematic characters of 2025, a Netflix character who well-aligns with her own personal creative goals as an actor and is also proving to be a character who can inspire anyone.Cho leads the voice cast of one of the biggest hits of 2025, and one of the greatest pop culture sensations of recent years, Netflix's KPop Demon Hunters. Cho does the speaking voice while Ejae delivers the incredible vocals for Rumi, one of three members of the K-pop group Huntr/x. While the world sees a trio delivering catchy hit after hit, what the average person doesn't know is that Huntr/x's music also charges the Honmoon, a magical barrier that keeps demons from the human world. When a demonic K-pop boy band called the Saja Boys enter the picture, they threaten Huntr/x's ability to remain at the top of the charts and turn the Honmoon gold. The situation also runs the risk of exposing Rumi's greatest secret.With KPop Demon Hunters continuing to dominate the Netflix charts, striking gold at the box office with wildly popular sing-along screenings, and starting to build some serious awards season buzz, Cho swung by the Collider Ladies Night studio for a chat about her journey to the film, a journey that included a number of experiences that had Cho consider leaving the industry. Hosted on Acast. See acast.com/privacy for more information.