POPULARITY
Categories
Tặng bài kiểm tra sàng lọc trẻ tự kỷ, đánh giá mức độ chậm nói, tư vấn lộ trình, phương pháp can thiệp cho con tại nhà, ba mẹ liên hệ hotline/zalo: 035 227 5339Vượt qua áp lực gia đình, mẹ can thiệp chậm nói cho con tại nhà thành côngĐây là chia sẻ của mẹ Yến Linh, học viên khóa chuyên sâu của Mẹ Việt về hành trình đồng hành cùng bé Thiên Minh.Khi con 18 tháng, mẹ bắt đầu thấy những biểu hiện khác lạ của con so với các bạn đồng trang lứa. 20 tháng, con bắt đầu đi vòng tròn, nhón chân, chạy lăng xăng, leo trèo cả ngày. Lúc nào con cũng lấy những chiếc xe xếp thành hàng dài không biết chán. Đi học thì cô giáo nhận xét con tăng động và hay leo trèo, không chịu chơi với các bạn, không chịu ngồi vào ghế, cứ lăng xăng suốt. Khi con 24 tháng, mẹ đưa con đi khám tại bệnh viện Nhi Đồng 2. Bác sĩ kết luận: con chậm đạt mốc phát triển về ngôn ngữ và nhận biết, theo dõi tăng động kém tập trung, đề nghị cho bé đi học can thiệp càng sớm càng tốt.Từ SỐC đến tự an ủi, sốc lại tinh thần và mẹ tự nhủ phải can đảm lên. Thay vì chỉ ngồi im 1 chỗ và bi quan khóc lóc, mẹ bắt đầu đi tìm giải pháp can thiệp cho con.May mắn, và tình cờ biết đến Mẹ Việt. Thay vì can thiệp theo bản năng, mẹ đã đồng hành can thiệp chậm nói cho con có phương pháp, kế hoạch rõ ràng và sự chỉ dẫn các cô, quả ngọt đã đến sau 1 tháng.Ba mẹ cùng lắng nghe chia sẻ của mẹ Yến Linh trong video này nhé!
Khi nhắc đến nữ nhân thời cổ đại, người ta thường hình dung họ là những người “chân không bước ra khỏi cổng”, ít học. Nhưng trong các lĩnh vực văn học, sử học… vẫn xuất hiện không ít các tài nữ như Trác Văn Quân, Ban Chiêu, Thái Văn Cơ, Thượng Quan Uyển Nhi, Lý Thanh Chiếu… Vậy đức hạnh và tài năng xuất chúng của họ được bồi dưỡng ra như thế nào?
In this episode of In the Balance, co-hosts Phil Tarrant from SPI and Munzurul Khan from KHI Partners are joined by KHI head buyer's agent, Ross Le Quesne, to discuss the launch of KHI's strategic buyer's agency that blends financial expertise with strategic property guidance. Ross, once one of Australia's top mortgage brokers, has partnered with KHI Partners founder Munzurul to launch a new buyer's agency focused on strategic property investment. The duo aims to combine Ross' financial expertise with KHI's trusted advisory approach to offer clients holistic, long-term investment solutions. Their agency will target both residential and commercial properties, with a strong focus on the Melbourne market, where a dedicated acquisitions team is already in place. Ross' move into buyer's advocacy is driven by his passion for property and desire to help investors move past analysis paralysis. His financial background allows him to provide not just property advice, but tailored strategies that align with broader wealth goals. KHI's emphasis on trust and accountability ensures this new venture stays grounded in client-first values while embracing collaboration across the industry, working alongside brokers and planners to deliver more comprehensive support. As buyer's agents gain recognition in Australia, Ross and Manzurul are well-positioned to lead with insight, experience, and a strong commitment to investor success.
Khi công nghệ vượt qua ranh giới của điều có thể tin được, thì sự thật - điều vốn là nền móng cho mọi trật tự xã hội, bắt đầu lung lay. Trí tuệ nhân tạo (AI), với khả năng tạo ra những đoạn video thật đến khó tin, không chỉ tạo ra cuộc cách mạng thị giác mà còn đặt con người trước một thách thức: làm sao để bảo vệ niềm tin trong một thế giới mà “mắt thấy” cũng chưa chắc là thật.
Làm sao kể lại câu chuyện lịch sử đau thương dưới ống kính điện ảnh một cách chân thực nhất ? Đó là câu hỏi mà đạo diễn người Pháp Martin Bourboulon đặt ra khi làm bộ phim "13 jours, 13 nuits", tạm dịch là “13 ngày đêm”, kể về những ngày hỗn loạn tại Kabul khi Taliban trở lại nắm quyền vào năm 2021 và Mỹ rút quân. Các nước phương Tây nhanh chóng sơ tán công dân. Bộ phim trình chiếu tại LHP Cannes lần thứ 78 và chính thức ra rạp tại Pháp, ngày 27/06/2025. Sau thành công vang dội với một bộ phim Les Trois Mousquetaires - Ba chàng lính ngự lâm (phần hai), lấy cảm hứng từ tiểu thuyết nổi tiếng của văn hào người Pháp thế kỷ 19 Alexandre Dumas, ra rạp tại Pháp năm 2023, đạo diễn Martin Bourboulon trở lại với thực tại, trình làng điện ảnh bộ phim "13 jours -13 nuits" (không tham gia tranh giải)tại LHP Cannes vừa qua. Bộ phim như một trang sử sống động qua từng thước phim, từng hình ảnh, mô tả bầu không khí hỗn loạn, ngột ngạt đến khiếp sợ, một cách chân thật nhất, vào những ngày hè tại Kabul năm 2021. Lúc đó, Mỹ rút quân, Taliban trở lại nắm quyền và sứ quán Pháp tại thủ đô Afghanistan được coi là một trong những nơi trú ẩn an toàn nhất. Đạo diễn Pháp đã chọn làm nổi bật vai trò của chỉ huy Mohamed Bida, phó tuỳ viên an ninh tại sứ quán Pháp ở Kabul, vài ngày trước khi nghỉ hưu, đã cố gắng bảo vệ tất cả những người Afghanistan đã hỗ trợ ông khi làm nhiệm vụ ở nước này. Cùng với một đội ngũ cảnh sát tinh nhuệ, chỉ huy “Mo”, do diễn viên Roschdy Zem thủ vai, qua các cuộc đàm phán gay go với Taliban, tìm mọi cách để di tản họ đến Pháp. Lấy cảm hứng từ những câu chuyện, sự kiện có thật, được kể lại trong cuốn sách của chính Mohamed Bida, phim của đạo diễn Martin Bourboulon đã gạt bỏ những cân nhắc về tranh cãi về địa chính trị xung quanh sự kiện đánh dấu lịch sử của đất nước Hồi giáo này, thay vào đó tập trung vào chiến dịch, được đặt tên "13 ngày, 13 đêm", sơ tán tổng cộng 2800 người, gồm cả phụ nữ và trẻ em. Bên lề LHP Cannes lần thứ 78, RFI Tiếng Việt đã phỏng vấn đạo diễn Martin Bourboulon về bộ phim mới nhất của ông. Sau một bộ phim vẽ lại chân dung của Gustave Eiffel, hay câu chuyện lãng mạn về Ba Chàng Ngự Lâm ở thế kỷ 19, đạo diễn quay trở lại phim trường và cho ra mắt một bộ phim ở thời hiện đại, đẫm mồ hôi và nước mắt, về bi kịch đến nghẹt thở ở Kabul những ngày hè nóng bức khi Taliban trở lại cầm quyền. Ông có thể cho biết điều gì đã thúc đẩy ông làm bộ phim này ? Tôi nghĩ rằng tất cả mọi người đều nhớ rõ những hình ảnh trong bầu không khí hỗn loạn tại Kabul, khi máy bay cất cánh, những người đàn ông, phụ nữ chạy theo, cố bám vào máy bay. Họ bất chấp rủi ro, muốn được di tản bằng mọi giá, khi Taliban lên nắm quyền. Tôi chứng kiến những cảnh đó, dưới con mắt của một người phương Tây, sống trong một thế giới tự do, hòa bình, dĩ nhiên là giữ khoảng cách với sự kiện đó. Những hình ảnh ấy đảo lộn tâm trí tôi, khiến tôi bị rung động. Làm phim về sự kiện lịch sử là một chất liệu điện ảnh mà tôi rất thích, tôi coi đó là một khả năng để tạo ra một phim mang lại cảm giác hồi hộp, giật gân, từ một số sự kiện lịch sử. Nhưng bộ phim không chỉ có vậy. Với tôi đó là con đường, là lời kể, là câu chuyện của những người đàn ông, phụ nữ đó, rất đặc biệt, ấn tượng. Ông dựa vào những tư liệu nào để làm ra bộ phim này? Dĩ nhiên là để làm ra bộ phim này, chúng tôi cũng tìm kiếm nhiều tư liệu, tìm những nhân chứng cụ thể. Đoàn làm phim chúng tôi cũng làm việc với người Afghanistan, ví dụ như một cố vấn về kỹ thuật, là người Afghanistan và cũng tham gia đóng phim nữa. Chúng tôi cũng thu thập lời chứng của những người Afghanistan, cả đàn ông và phụ nữ, những người từng trải qua các sự kiện này, những người phải rời khỏi Afghanistan. Chúng tôi cũng tham khảo rất nhiều podcast, đọc nhiều tư liệu phim tài liệu hay các bài báo khác nhau, để giúp chúng tôi hiểu rõ về sự việc. Đối với chúng tôi, ngay từ đầu, mục đích thực sự của bộ phim là bám sát thực tế nhất, không bịa ra những sự kiện chưa từng xảy ra. Nếu so sánh những hình ảnh được các hãng tin và báo chí loan truyền và thước phim của ông, đúng là không dễ để phân biệt đâu là hiện thực, đâu là phim, ông có thể cho biết phim trường đã được xây dựng như thế nào để tái hiện lại những cảnh quay chân thực đến vậy ? Khi khởi xướng làm bộ phim này, chúng tôi đã phải nhanh chóng nghĩ về nơi có thể quay bộ phim ở đâu và Maroc ngay lập tức được đưa ra như là một lựa chọn là địa điểm lý tưởng để quay phim. Đơn giản là vì ở Maroc, có tổ chức và có những đội ngũ làm phim rất tài năng. Chúng tôi cũng đã có một số liên lạc tại Maroc và đã nhanh chóng đặt vali tại Casablanca. Chúng tôi đã xây dựng lại trên phim trường gần như toàn bộ sứ quán Pháp tại Casablanca và một phần sân bay Kabul ở Kenitra, gần Rabat. Xuyên suốt bộ phim là những cảnh bi kịch trải dài trong từng thước phim. Cảnh quay nào đặc biệt gây ấn tượng nhất đối với ông ? Hầu hết tất cả các cảnh quay đều rất đặc biệt đối với tôi. Một trong số đó là cảnh nhân vật Rose quay trở lại sứ quán, hay cảnh cô đi vào máy bay. Tôi không muốn tiết lộ nhiều, nhưng đó là một trong những cảnh ấn tượng nhất. Hay là cảnh quay cuối, trong đường hầm, khi đoàn tàu phải dừng lại trong đó, tạo một cảm giác hồi hộp đến ngộp thở, vì lo lắng trước mối đe dọa từ Taliban. Đó là một cảnh khá thú vị khi sản xuất trên phim trường. Khi làm bộ phim này, ông có phải đối mặt với thách thức nào hay không, về phương diện cảm xúc, tâm lý, cũng như logistic ? Thách thức của chúng tôi đó là làm sao tái hiện khung cảnh gần với hiện thực nhất. Vì bộ phim được lấy cảm hứng từ một câu chuyện có thật, đó là sức mạnh của bộ phim, trung thành với các sự kiện lịch sử. Tuy nhiên, chúng tôi cũng cố tạo ra sự cân bằng giữa một bộ phim nghệ thuật, nhiều chuyển động, với những đặc trưng của một bộ phim tạo cảm giác hồi hộp, giật gân, xen lẫn những cảm xúc rất con người, với những chuyện xảy ra, để khán giả có thể được trải nghiệm. Đối với ông, phim "13 ngày 13 đêm" là một nhân chứng lịch sử, hay là một tấm bi kịch của con người ? Bộ phim của tôi như là một nhân chứng lịch sử quan trọng, kể về một sự kiện xảy ra cách nay chỉ 4 năm thôi, và đó là một trong những chiến dịch quan trọng mà Pháp đã tổ chức (để sơ tán công dân). Có thể nói đó là một hành trình, một cuộc phiêu lưu, một sử thi dầy nhân văn, nhưng cũng đầy bi kịch, ảnh hưởng đến một bộ phận người dân, buộc phải chạy lánh nạn, dù họ không thực sự muốn rời khỏi đất nước. Ông muốn khán giả quốc tế có cảm nhận như thế nào sau khi xem bộ phim này ? Tôi nghĩ rằng bộ phim vén bức màn đằng sau cánh cửa sứ quán Pháp ở Kabul, về những nỗ lực mà Pháp đã làm trong chiến dịch sơ tán thời điểm đó. Một chiến dịch có thể nói là thành công, vì cho thấy những giá trị rất nhân văn, từ việc sứ quán mở cửa đón tiếp những người tị nạn chính trị, các nghệ sĩ, những công dân Pháp, những người bị chế độ mới trở lại Kaboul đe dọa. Đối với tôi, làm bộ phim này cũng là để nhắc nhớ mọi người rằng vẫn tồn tại một đất nước, nơi mà quyền tự do của phụ nữ, và đàn ông, bị đe dọa, bị coi thường. Đó là điều rất quan trọng, cần cân bằng cả hai, cả nghệ thuật lẫn lịch sử và thực tế. Xin cảm ơn đạo diễn Martin Bourboulon đã dành thời gian trả lời RFI Tiếng Việt.
Làm sao kể lại câu chuyện lịch sử đau thương dưới ống kính điện ảnh một cách chân thực nhất ? Đó là câu hỏi mà đạo diễn người Pháp Martin Bourboulon đặt ra khi làm bộ phim "13 jours, 13 nuits", tạm dịch là “13 ngày đêm”, kể về những ngày hỗn loạn tại Kabul khi Taliban trở lại nắm quyền vào năm 2021 và Mỹ rút quân. Các nước phương Tây nhanh chóng sơ tán công dân. Bộ phim trình chiếu tại LHP Cannes lần thứ 78 và chính thức ra rạp tại Pháp, ngày 27/06/2025. Sau thành công vang dội với một bộ phim Les Trois Mousquetaires - Ba chàng lính ngự lâm (phần hai), lấy cảm hứng từ tiểu thuyết nổi tiếng của văn hào người Pháp thế kỷ 19 Alexandre Dumas, ra rạp tại Pháp năm 2023, đạo diễn Martin Bourboulon trở lại với thực tại, trình làng điện ảnh bộ phim "13 jours -13 nuits" (không tham gia tranh giải)tại LHP Cannes vừa qua. Bộ phim như một trang sử sống động qua từng thước phim, từng hình ảnh, mô tả bầu không khí hỗn loạn, ngột ngạt đến khiếp sợ, một cách chân thật nhất, vào những ngày hè tại Kabul năm 2021. Lúc đó, Mỹ rút quân, Taliban trở lại nắm quyền và sứ quán Pháp tại thủ đô Afghanistan được coi là một trong những nơi trú ẩn an toàn nhất. Đạo diễn Pháp đã chọn làm nổi bật vai trò của chỉ huy Mohamed Bida, phó tuỳ viên an ninh tại sứ quán Pháp ở Kabul, vài ngày trước khi nghỉ hưu, đã cố gắng bảo vệ tất cả những người Afghanistan đã hỗ trợ ông khi làm nhiệm vụ ở nước này. Cùng với một đội ngũ cảnh sát tinh nhuệ, chỉ huy “Mo”, do diễn viên Roschdy Zem thủ vai, qua các cuộc đàm phán gay go với Taliban, tìm mọi cách để di tản họ đến Pháp. Lấy cảm hứng từ những câu chuyện, sự kiện có thật, được kể lại trong cuốn sách của chính Mohamed Bida, phim của đạo diễn Martin Bourboulon đã gạt bỏ những cân nhắc về tranh cãi về địa chính trị xung quanh sự kiện đánh dấu lịch sử của đất nước Hồi giáo này, thay vào đó tập trung vào chiến dịch, được đặt tên "13 ngày, 13 đêm", sơ tán tổng cộng 2800 người, gồm cả phụ nữ và trẻ em. Bên lề LHP Cannes lần thứ 78, RFI Tiếng Việt đã phỏng vấn đạo diễn Martin Bourboulon về bộ phim mới nhất của ông. Sau một bộ phim vẽ lại chân dung của Gustave Eiffel, hay câu chuyện lãng mạn về Ba Chàng Ngự Lâm ở thế kỷ 19, đạo diễn quay trở lại phim trường và cho ra mắt một bộ phim ở thời hiện đại, đẫm mồ hôi và nước mắt, về bi kịch đến nghẹt thở ở Kabul những ngày hè nóng bức khi Taliban trở lại cầm quyền. Ông có thể cho biết điều gì đã thúc đẩy ông làm bộ phim này ? Tôi nghĩ rằng tất cả mọi người đều nhớ rõ những hình ảnh trong bầu không khí hỗn loạn tại Kabul, khi máy bay cất cánh, những người đàn ông, phụ nữ chạy theo, cố bám vào máy bay. Họ bất chấp rủi ro, muốn được di tản bằng mọi giá, khi Taliban lên nắm quyền. Tôi chứng kiến những cảnh đó, dưới con mắt của một người phương Tây, sống trong một thế giới tự do, hòa bình, dĩ nhiên là giữ khoảng cách với sự kiện đó. Những hình ảnh ấy đảo lộn tâm trí tôi, khiến tôi bị rung động. Làm phim về sự kiện lịch sử là một chất liệu điện ảnh mà tôi rất thích, tôi coi đó là một khả năng để tạo ra một phim mang lại cảm giác hồi hộp, giật gân, từ một số sự kiện lịch sử. Nhưng bộ phim không chỉ có vậy. Với tôi đó là con đường, là lời kể, là câu chuyện của những người đàn ông, phụ nữ đó, rất đặc biệt, ấn tượng. Ông dựa vào những tư liệu nào để làm ra bộ phim này? Dĩ nhiên là để làm ra bộ phim này, chúng tôi cũng tìm kiếm nhiều tư liệu, tìm những nhân chứng cụ thể. Đoàn làm phim chúng tôi cũng làm việc với người Afghanistan, ví dụ như một cố vấn về kỹ thuật, là người Afghanistan và cũng tham gia đóng phim nữa. Chúng tôi cũng thu thập lời chứng của những người Afghanistan, cả đàn ông và phụ nữ, những người từng trải qua các sự kiện này, những người phải rời khỏi Afghanistan. Chúng tôi cũng tham khảo rất nhiều podcast, đọc nhiều tư liệu phim tài liệu hay các bài báo khác nhau, để giúp chúng tôi hiểu rõ về sự việc. Đối với chúng tôi, ngay từ đầu, mục đích thực sự của bộ phim là bám sát thực tế nhất, không bịa ra những sự kiện chưa từng xảy ra. Nếu so sánh những hình ảnh được các hãng tin và báo chí loan truyền và thước phim của ông, đúng là không dễ để phân biệt đâu là hiện thực, đâu là phim, ông có thể cho biết phim trường đã được xây dựng như thế nào để tái hiện lại những cảnh quay chân thực đến vậy ? Khi khởi xướng làm bộ phim này, chúng tôi đã phải nhanh chóng nghĩ về nơi có thể quay bộ phim ở đâu và Maroc ngay lập tức được đưa ra như là một lựa chọn là địa điểm lý tưởng để quay phim. Đơn giản là vì ở Maroc, có tổ chức và có những đội ngũ làm phim rất tài năng. Chúng tôi cũng đã có một số liên lạc tại Maroc và đã nhanh chóng đặt vali tại Casablanca. Chúng tôi đã xây dựng lại trên phim trường gần như toàn bộ sứ quán Pháp tại Casablanca và một phần sân bay Kabul ở Kenitra, gần Rabat. Xuyên suốt bộ phim là những cảnh bi kịch trải dài trong từng thước phim. Cảnh quay nào đặc biệt gây ấn tượng nhất đối với ông ? Hầu hết tất cả các cảnh quay đều rất đặc biệt đối với tôi. Một trong số đó là cảnh nhân vật Rose quay trở lại sứ quán, hay cảnh cô đi vào máy bay. Tôi không muốn tiết lộ nhiều, nhưng đó là một trong những cảnh ấn tượng nhất. Hay là cảnh quay cuối, trong đường hầm, khi đoàn tàu phải dừng lại trong đó, tạo một cảm giác hồi hộp đến ngộp thở, vì lo lắng trước mối đe dọa từ Taliban. Đó là một cảnh khá thú vị khi sản xuất trên phim trường. Khi làm bộ phim này, ông có phải đối mặt với thách thức nào hay không, về phương diện cảm xúc, tâm lý, cũng như logistic ? Thách thức của chúng tôi đó là làm sao tái hiện khung cảnh gần với hiện thực nhất. Vì bộ phim được lấy cảm hứng từ một câu chuyện có thật, đó là sức mạnh của bộ phim, trung thành với các sự kiện lịch sử. Tuy nhiên, chúng tôi cũng cố tạo ra sự cân bằng giữa một bộ phim nghệ thuật, nhiều chuyển động, với những đặc trưng của một bộ phim tạo cảm giác hồi hộp, giật gân, xen lẫn những cảm xúc rất con người, với những chuyện xảy ra, để khán giả có thể được trải nghiệm. Đối với ông, phim "13 ngày 13 đêm" là một nhân chứng lịch sử, hay là một tấm bi kịch của con người ? Bộ phim của tôi như là một nhân chứng lịch sử quan trọng, kể về một sự kiện xảy ra cách nay chỉ 4 năm thôi, và đó là một trong những chiến dịch quan trọng mà Pháp đã tổ chức (để sơ tán công dân). Có thể nói đó là một hành trình, một cuộc phiêu lưu, một sử thi dầy nhân văn, nhưng cũng đầy bi kịch, ảnh hưởng đến một bộ phận người dân, buộc phải chạy lánh nạn, dù họ không thực sự muốn rời khỏi đất nước. Ông muốn khán giả quốc tế có cảm nhận như thế nào sau khi xem bộ phim này ? Tôi nghĩ rằng bộ phim vén bức màn đằng sau cánh cửa sứ quán Pháp ở Kabul, về những nỗ lực mà Pháp đã làm trong chiến dịch sơ tán thời điểm đó. Một chiến dịch có thể nói là thành công, vì cho thấy những giá trị rất nhân văn, từ việc sứ quán mở cửa đón tiếp những người tị nạn chính trị, các nghệ sĩ, những công dân Pháp, những người bị chế độ mới trở lại Kaboul đe dọa. Đối với tôi, làm bộ phim này cũng là để nhắc nhớ mọi người rằng vẫn tồn tại một đất nước, nơi mà quyền tự do của phụ nữ, và đàn ông, bị đe dọa, bị coi thường. Đó là điều rất quan trọng, cần cân bằng cả hai, cả nghệ thuật lẫn lịch sử và thực tế. Xin cảm ơn đạo diễn Martin Bourboulon đã dành thời gian trả lời RFI Tiếng Việt.
Cùng với chiếc máy ảnh Leica M3, Marc Riboud, nhiếp ảnh gia người Pháp qua đời năm 2016, trong vòng mười năm 1966 – 1976, lang thang từ Nam ra Bắc ở Việt Nam. Những bài phóng sự và những bức ảnh ông thực hiện, được đăng trên những trang báo quốc tế có uy tín (Le Monde, Paris Match hay Life), cho đến giờ vẫn được xem như là những bằng chứng độc đáo, sâu sắc về một trong những cuộc chiến tàn khốc nhất của thế kỷ XX. Ngày 12/05/2025 đã chính thức khép lại hơn hai tháng triển lãm tập ảnh phóng sự « Marc Riboud, Việt Nam 1966-1976 » do bảo tàng Guimet, Paris và Hội Những Người Bạn Của Marc Riboud đồng tổ chức. Cuộc triển lãm này diễn ra vào lúc 2025 đánh dấu đúng 50 năm kết thúc chiến tranh Việt Nam. Bộ tập ảnh chiến tranh Việt Nam là một phần trong toàn bộ di sản ảnh ông để lại cho viện bảo tàng Guimet sau khi mất. Những câu chuyện kể qua ảnh Đối với nhiều người đến thưởng thức ảnh, đó còn là câu chuyện đau thương về một cuộc xung đột được Marc Riboud kể lại theo một cách độc đáo. Những bức ảnh trắng đen của ông đưa người xem đi từ Mỹ đến Việt Nam ở cả hai phía vĩ tuyến 17. Khác nhiều đồng nghiệp cùng thời, câu chuyện chiến tranh Việt Nam của ông xa nơi chiến tuyến, không cảnh chết chóc, không màn giao tranh. Marc Riboud, trong nhiều chuyến vào Nam ra Bắc, đã chọn tập trung ống kính vào một dân tộc Việt Nam, bằng một « tinh thần không gì lay chuyển với những phương tiện yếu kém đối mặt với một siêu cường hùng mạnh nhất thời đại ». Trên trang mạng tạp chí Fisheye, Lorène Durret, đồng phụ trách triển lãm « Marc Riboud, Việt Nam 1966 – 1976 » cho rằng « ông đã tiết lộ với thế giới bộ mặt con người kẻ thù lớn nhất của nước Mỹ ». Ông phơi bày gương mặt của kẻ vô danh : Những thiếu nữ trong độ tuổi thanh xuân hăng say lao động sản xuất, người vợ góa một sĩ quan miền Nam khóc thương mất chồng, những đứa trẻ chơi đùa giữa đống đổ nát, hay những nam công nhân đang chế tạo vũ khí phục vụ chiến tranh. Nhưng đôi khi đó cũng là một khoảnh khắc rất bình yên : Người phụ nữ và hai con nghỉ ngơi tại một trại sơ tán ở Huế, hay cặp tình nhân ngắm cảnh bên bờ hồ Hoàn Kiếm, phía sau là hầm tránh bom ... Như một kẻ bên lề, ông lặng lẽ quan sát, ghi lại những khoảnh khắc. Sự khiêm tốn trong cách chụp cùng với tài năng bố cục hình ảnh đã mang đến cho những bức ảnh của ông một vẻ đẹp nghiêm trang, một hương vị cảm xúc sâu sắc, theo như đánh giá từ trang Les Inrockuptibles. Trả lời RFI Tiếng Việt, Lorène Durret, phụ trách triển lãm, nhắc lại : « Chính ông đã viết "Tôi luôn nhạy cảm với cái đẹp của thế giới hơn là bạo lực và quái vật" Vì vậy, chính vẻ đẹp này mà ông tìm kiếm trong cuộc sống thường ngày và trong các cử chỉ, thái độ của mọi người, dù là phụ nữ hay trẻ em. Đây luôn là những bức ảnh rất nhân văn. Ông không hẳn thích được gọi là nhiếp ảnh gia theo chủ nghĩa nhân văn,vì ông không thích những nhãn mác đó, nhưng đúng là quý vị luôn tìm thấy ai đó trong những bức ảnh này và quý vị có cảm giác về một sự hiện diện rất mạnh mẽ ». Năm 1968 : « Huế, Guernica của Việt Nam » Marc Riboud có cái nhìn bình yên và rất dịu dàng về Việt Nam trong bối cảnh xung đột. Đối với Yannick Lintz, chủ tịch bảo tàng Guimet, « góc nhìn của ông mang lại một minh chứng tuyệt đẹp cho sức mạnh của nghệ thuật vượt lên trên tất cả, bao gồm cả bạo lực của cuộc chiến và những gì tạo nên cuộc chiến đó. » Thế nên, trong bức ảnh « Đổ nát tại trục đường chính của Hoàng Thành Huế » dưới ánh sáng bàng bạc, bên cạnh những ngôi nhà, con lộ tan hoang vì đạn pháo sau các trận đánh Mậu Thân 1968, là hình ảnh một người phụ nữ trong chiếc áo dài trắng thong dong quẩy gánh đi giữa những người phụ nữ bán hàng rong ngồi bên vệ đường. Cứ như thể chẳng có chuyện gì xảy ra ! Trên báo Le Monde ngày 13/04/1968, trong bài viết « Thư từ Huế » ông tố cáo « Một thành phố bị sát hại ». Thư gởi cho người vợ đầu của mình, Marc Riboud không ngần ngại ví Huế như « Guernica của Việt Nam ». Tại Guernica, một xã ở miền bắc Tây Ban Nha, chỉ trong vòng 3 giờ, 44 chiến đấu cơ của phát xít Đức và 14 máy bay quân đội Ý đã đổ xuống gần 40 tấn bom, cày nát 85% diện tích thành phố, giết chết khoảng 2.000 người ngay trong ngày có chợ phiên. Một khung cảnh ác mộng. Một tội ác chiến tranh tày đình. Lorène Durret : « Marc Riboud đến Huế ngay sau hai đợt phá hủy liên tiếp, Hoàng Thành bị chiếm đóng một lúc trong cuộc Tổng tiến công Tết Mậu Thân, rồi sau đó quân đội Mỹ chiếm lại. Khi đến Huế, ông vô cùng bị sốc trước những gì ông chứng kiến. Hoàng Thành đã bị phá hủy nghiêm trọng, như có thể thấy trong những bức ảnh của ông. Có những ngôi mộ với đủ mọi kích cỡ trên phố, vì có người phải được chôn cất gấp. Còn người dân phải tị nạn trong những điều kiện khủng khiếp. Ông ở đấy và những hình ảnh này đã in đậm trong tâm trí ông sâu đậm đến mức, trong một lá thư gửi cho vợ mình là Barbara, ông đã thốt lên rằng "Huế là Guernica của Việt Nam." Ông nói về Huế như một thành phố bị giết hại và giải thích trong bài báo rằng bản thân thành phố đã bị phá hủy, nhưng cả linh hồn của nó và linh hồn của người dân cũng bị phá hủy bởi cuộc chiến. » Marc Riboud : Một nhãn quan tự do Marc Riboud luôn tin tưởng vào những quan sát của mình do lẽ ông không bao giờ là một nhà đấu tranh và có một ý thức chính trị sáng suốt. Catherine Riboud-Chaine, vợ góa của nhiếp ảnh gia, đã kể rằng « Marc luôn đứng về phía những người khốn khổ và chống lại sự áp bức. Ông có cái nhìn cực kỳ tự do ». Nhãn quan tự do đó đã đưa người xem đi từ chiếc hàng không mẫu hạm USS Enterprise ông đến tham quan cuối năm 1966, để rồi cũng trên báo Pháp Le Monde, ông kể lại làm thế nào những phi công trẻ tuổi đó « bị tuyên truyền » đến mức họ tin rằng họ chỉ đánh vào những mục tiêu quân sự. Rồi đến nước Mỹ với những cuộc biểu tình chống chiến tranh. Bức ảnh « Cô gái và Cành hoa » ông chụp tại Washington ngày 21/10/1967 trong một cuộc biểu tình đã lan truyền rộng rãi, đưa tên tuổi của ông ra toàn cầu. Lorène Durret : « Ông đã chụp ảnh tất cả những thanh niên Mỹ đang biểu tình phản đối chiến tranh ở Việt Nam. Ông đã theo dõi các hoạt động trong suốt cả ngày và đến cuối ngày, như ông tự mô tả, khi ánh sáng bắt đầu tắt, những người biểu tình bắt đầu giải tán thì ông nhìn thấy cô gái trẻ này xuất hiện trong ống kính của mình. Và ông tiến lại gần và cô làm cử chỉ giơ một bông hoa cúc về phía những người lính đang đối mặt với cô, về phía những người lính được trang bị lưỡi lê. Rõ ràng là cảnh tượng đó rất mạnh mẽ về mặt hình ảnh và có thể xem ở nhiều góc độ. » Ấn tượng nhưng cũng rất giản dị, bức ảnh đã thể hiện rõ nét đối lập ở một bên là cô gái rất rất trẻ, và bên kia là những người lính, cũng còn trẻ tuổi. Theo giải thích của Lorène Durret với RFI Tiếng Việt, sau này thế giới biết được cô gái trẻ đó là Jane Rose Kasmir, khi ấy 17 tuổi. Lorène Durret : « Vì vậy, theo tôi, cô ấy trở thành một biểu tượng và cô ấy có cử chỉ cầu nguyện với đôi bàn tay rất xinh đẹp cầm bông hoa này và đối mặt với cô là những người lính cũng có vẻ rất trẻ. Quả thực, chúng ta có cuộc đối đầu giữa hai giới trẻ. Bản thân ông cũng vui mừng khi bức ảnh này được dùng lại rộng rãi, đôi khi được dựng lại trong các cuộc biểu tình. Ngay cả ngày nay, khi có các cuộc tập hợp, nhiều người biểu tình thường diễn lại cảnh này và cuối cùng điều đó đã đi vào ký ức tập thể. » Cũng theo Lorène Durret, ít ai biết đến là nhờ bức ảnh này mà Marc Riboud có thể xin được thị thực đến Bắc Việt mùa thu năm 1968. Ông đã có được cuộc phỏng vấn khá hiếm vào thời điểm đó với Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng, chụp một số bức ảnh, sau này đã được đăng lại rộng rãi trên nhiều tờ báo quốc tế. Nhiếp ảnh là để mô tả thế giới Phải chăng những bức ảnh huyền thoại này của Marc Riboud phần nào góp sức làm thay đổi dòng chảy cuộc chiến ? Ông từng nói : « Nhiếp ảnh không thể thay đổi thế giới, nhưng nó có thể mô tả thế giới, đặc biệt là khi thế giới đang thay đổi ». Ảnh tư liệu của ông đã gây rúng động thế giới về mức độ tàn khốc của cuộc chiến tranh Việt Nam dù không có một cảnh chết chóc nào. Ông tâm niệm rằng chúng sẽ là một bằng chứng lịch sử quan trọng cho hậu thế. Lorène Durret : « Ông tin rằng việc làm chứng là cần thiết, là vai trò của ông với tư cách một nhiếp ảnh gia, rằng cần phải thể hiện và ghi lại cho tương lai. Nhưng tôi nghĩ rằng ông cũng không ảo tưởng về khả năng gây ảnh hưởng của một tấm ảnh đối với dòng chảy lịch sử, cũng như các quyết định chính trị. Nhưng trong mọi trường hợp, ông nhận thức được rằng những bằng chứng này rất quan trọng và ngày nay chúng ta thấy được điều đó trong việc phục nguyên mà chúng ta có thể thực hiện nhờ công trình của ông về một số sự kiện nhất định và những dấu vết trực quan của những sự kiến đó có một tầm quan trọng ». Tự do, phản chiến và phi chính trị, 10 năm rong ruổi, Marc Riboud đã mô tả cho thế giới thấy sức chịu đựng bền bỉ của cả một dân tộc dù ở phía bên nào trong một cuộc chiến phi lý, kéo dài và khốc liệt. Ông bày tỏ cảm thông, nhưng luôn trung thành với nguyên tắc độc lập. Năm 1976, một năm sau khi chiến tranh kết thúc, trước khi đất nước thống nhất, Marc Riboud không ngần ngại phơi bày một khía cạnh tiêu cực đau đớn khác, lên án chế độ chuyên chế thời hậu chiến. Lorène Durret : « Chúng tôi trưng bày trong cuộc triển lãm, những sự kiện diễn ra trong hơn 10 năm từ 1966 đến 1976, năm sau khi chiến tranh kết thúc, ngay trước khi thống nhất đất nước. Triển lãm cho thấy cả những khía cạnh tích cực, đó là cuộc sống được tiếp tục, những người lính trở về nhà, đoàn tụ với gia đình, công cuộc tái thiết và năng lượng tái thiết đó. Nhưng ảnh của ông cũng ghi lại những khía cạnh đau đớn khác và đặc biệt là các trại cải tạo dành cho cựu giới chức, sĩ quan miền Nam, việc thành lập các vùng kinh tế mới với những đợt cưỡng bức di dời dân . Chính việc giữ khoảng cách này đã cho phép ông làm chứng và kể một câu chuyện đang diễn ra và đang được thực hiện mà không thiên vị, không chỉ tập trung vào những điều mà ông muốn thấy hoặc những điều mà giới quan sát bên ngoài muốn thấy. » RFI Tiếng Việt xin cảm ơn Lorène Durret, đồng phụ trách triển lãm « Marc Riboud, Việt Nam 1966 – 1976 », bảo tàng Guimet, Paris.
Cùng với chiếc máy ảnh Leica M3, Marc Riboud, nhiếp ảnh gia người Pháp qua đời năm 2016, trong vòng mười năm 1966 – 1976, lang thang từ Nam ra Bắc ở Việt Nam. Những bài phóng sự và những bức ảnh ông thực hiện, được đăng trên những trang báo quốc tế có uy tín (Le Monde, Paris Match hay Life), cho đến giờ vẫn được xem như là những bằng chứng độc đáo, sâu sắc về một trong những cuộc chiến tàn khốc nhất của thế kỷ XX. Ngày 12/05/2025 đã chính thức khép lại hơn hai tháng triển lãm tập ảnh phóng sự « Marc Riboud, Việt Nam 1966-1976 » do bảo tàng Guimet, Paris và Hội Những Người Bạn Của Marc Riboud đồng tổ chức. Cuộc triển lãm này diễn ra vào lúc 2025 đánh dấu đúng 50 năm kết thúc chiến tranh Việt Nam. Bộ tập ảnh chiến tranh Việt Nam là một phần trong toàn bộ di sản ảnh ông để lại cho viện bảo tàng Guimet sau khi mất. Những câu chuyện kể qua ảnh Đối với nhiều người đến thưởng thức ảnh, đó còn là câu chuyện đau thương về một cuộc xung đột được Marc Riboud kể lại theo một cách độc đáo. Những bức ảnh trắng đen của ông đưa người xem đi từ Mỹ đến Việt Nam ở cả hai phía vĩ tuyến 17. Khác nhiều đồng nghiệp cùng thời, câu chuyện chiến tranh Việt Nam của ông xa nơi chiến tuyến, không cảnh chết chóc, không màn giao tranh. Marc Riboud, trong nhiều chuyến vào Nam ra Bắc, đã chọn tập trung ống kính vào một dân tộc Việt Nam, bằng một « tinh thần không gì lay chuyển với những phương tiện yếu kém đối mặt với một siêu cường hùng mạnh nhất thời đại ». Trên trang mạng tạp chí Fisheye, Lorène Durret, đồng phụ trách triển lãm « Marc Riboud, Việt Nam 1966 – 1976 » cho rằng « ông đã tiết lộ với thế giới bộ mặt con người kẻ thù lớn nhất của nước Mỹ ». Ông phơi bày gương mặt của kẻ vô danh : Những thiếu nữ trong độ tuổi thanh xuân hăng say lao động sản xuất, người vợ góa một sĩ quan miền Nam khóc thương mất chồng, những đứa trẻ chơi đùa giữa đống đổ nát, hay những nam công nhân đang chế tạo vũ khí phục vụ chiến tranh. Nhưng đôi khi đó cũng là một khoảnh khắc rất bình yên : Người phụ nữ và hai con nghỉ ngơi tại một trại sơ tán ở Huế, hay cặp tình nhân ngắm cảnh bên bờ hồ Hoàn Kiếm, phía sau là hầm tránh bom ... Như một kẻ bên lề, ông lặng lẽ quan sát, ghi lại những khoảnh khắc. Sự khiêm tốn trong cách chụp cùng với tài năng bố cục hình ảnh đã mang đến cho những bức ảnh của ông một vẻ đẹp nghiêm trang, một hương vị cảm xúc sâu sắc, theo như đánh giá từ trang Les Inrockuptibles. Trả lời RFI Tiếng Việt, Lorène Durret, phụ trách triển lãm, nhắc lại : « Chính ông đã viết "Tôi luôn nhạy cảm với cái đẹp của thế giới hơn là bạo lực và quái vật" Vì vậy, chính vẻ đẹp này mà ông tìm kiếm trong cuộc sống thường ngày và trong các cử chỉ, thái độ của mọi người, dù là phụ nữ hay trẻ em. Đây luôn là những bức ảnh rất nhân văn. Ông không hẳn thích được gọi là nhiếp ảnh gia theo chủ nghĩa nhân văn,vì ông không thích những nhãn mác đó, nhưng đúng là quý vị luôn tìm thấy ai đó trong những bức ảnh này và quý vị có cảm giác về một sự hiện diện rất mạnh mẽ ». Năm 1968 : « Huế, Guernica của Việt Nam » Marc Riboud có cái nhìn bình yên và rất dịu dàng về Việt Nam trong bối cảnh xung đột. Đối với Yannick Lintz, chủ tịch bảo tàng Guimet, « góc nhìn của ông mang lại một minh chứng tuyệt đẹp cho sức mạnh của nghệ thuật vượt lên trên tất cả, bao gồm cả bạo lực của cuộc chiến và những gì tạo nên cuộc chiến đó. » Thế nên, trong bức ảnh « Đổ nát tại trục đường chính của Hoàng Thành Huế » dưới ánh sáng bàng bạc, bên cạnh những ngôi nhà, con lộ tan hoang vì đạn pháo sau các trận đánh Mậu Thân 1968, là hình ảnh một người phụ nữ trong chiếc áo dài trắng thong dong quẩy gánh đi giữa những người phụ nữ bán hàng rong ngồi bên vệ đường. Cứ như thể chẳng có chuyện gì xảy ra ! Trên báo Le Monde ngày 13/04/1968, trong bài viết « Thư từ Huế » ông tố cáo « Một thành phố bị sát hại ». Thư gởi cho người vợ đầu của mình, Marc Riboud không ngần ngại ví Huế như « Guernica của Việt Nam ». Tại Guernica, một xã ở miền bắc Tây Ban Nha, chỉ trong vòng 3 giờ, 44 chiến đấu cơ của phát xít Đức và 14 máy bay quân đội Ý đã đổ xuống gần 40 tấn bom, cày nát 85% diện tích thành phố, giết chết khoảng 2.000 người ngay trong ngày có chợ phiên. Một khung cảnh ác mộng. Một tội ác chiến tranh tày đình. Lorène Durret : « Marc Riboud đến Huế ngay sau hai đợt phá hủy liên tiếp, Hoàng Thành bị chiếm đóng một lúc trong cuộc Tổng tiến công Tết Mậu Thân, rồi sau đó quân đội Mỹ chiếm lại. Khi đến Huế, ông vô cùng bị sốc trước những gì ông chứng kiến. Hoàng Thành đã bị phá hủy nghiêm trọng, như có thể thấy trong những bức ảnh của ông. Có những ngôi mộ với đủ mọi kích cỡ trên phố, vì có người phải được chôn cất gấp. Còn người dân phải tị nạn trong những điều kiện khủng khiếp. Ông ở đấy và những hình ảnh này đã in đậm trong tâm trí ông sâu đậm đến mức, trong một lá thư gửi cho vợ mình là Barbara, ông đã thốt lên rằng "Huế là Guernica của Việt Nam." Ông nói về Huế như một thành phố bị giết hại và giải thích trong bài báo rằng bản thân thành phố đã bị phá hủy, nhưng cả linh hồn của nó và linh hồn của người dân cũng bị phá hủy bởi cuộc chiến. » Marc Riboud : Một nhãn quan tự do Marc Riboud luôn tin tưởng vào những quan sát của mình do lẽ ông không bao giờ là một nhà đấu tranh và có một ý thức chính trị sáng suốt. Catherine Riboud-Chaine, vợ góa của nhiếp ảnh gia, đã kể rằng « Marc luôn đứng về phía những người khốn khổ và chống lại sự áp bức. Ông có cái nhìn cực kỳ tự do ». Nhãn quan tự do đó đã đưa người xem đi từ chiếc hàng không mẫu hạm USS Enterprise ông đến tham quan cuối năm 1966, để rồi cũng trên báo Pháp Le Monde, ông kể lại làm thế nào những phi công trẻ tuổi đó « bị tuyên truyền » đến mức họ tin rằng họ chỉ đánh vào những mục tiêu quân sự. Rồi đến nước Mỹ với những cuộc biểu tình chống chiến tranh. Bức ảnh « Cô gái và Cành hoa » ông chụp tại Washington ngày 21/10/1967 trong một cuộc biểu tình đã lan truyền rộng rãi, đưa tên tuổi của ông ra toàn cầu. Lorène Durret : « Ông đã chụp ảnh tất cả những thanh niên Mỹ đang biểu tình phản đối chiến tranh ở Việt Nam. Ông đã theo dõi các hoạt động trong suốt cả ngày và đến cuối ngày, như ông tự mô tả, khi ánh sáng bắt đầu tắt, những người biểu tình bắt đầu giải tán thì ông nhìn thấy cô gái trẻ này xuất hiện trong ống kính của mình. Và ông tiến lại gần và cô làm cử chỉ giơ một bông hoa cúc về phía những người lính đang đối mặt với cô, về phía những người lính được trang bị lưỡi lê. Rõ ràng là cảnh tượng đó rất mạnh mẽ về mặt hình ảnh và có thể xem ở nhiều góc độ. » Ấn tượng nhưng cũng rất giản dị, bức ảnh đã thể hiện rõ nét đối lập ở một bên là cô gái rất rất trẻ, và bên kia là những người lính, cũng còn trẻ tuổi. Theo giải thích của Lorène Durret với RFI Tiếng Việt, sau này thế giới biết được cô gái trẻ đó là Jane Rose Kasmir, khi ấy 17 tuổi. Lorène Durret : « Vì vậy, theo tôi, cô ấy trở thành một biểu tượng và cô ấy có cử chỉ cầu nguyện với đôi bàn tay rất xinh đẹp cầm bông hoa này và đối mặt với cô là những người lính cũng có vẻ rất trẻ. Quả thực, chúng ta có cuộc đối đầu giữa hai giới trẻ. Bản thân ông cũng vui mừng khi bức ảnh này được dùng lại rộng rãi, đôi khi được dựng lại trong các cuộc biểu tình. Ngay cả ngày nay, khi có các cuộc tập hợp, nhiều người biểu tình thường diễn lại cảnh này và cuối cùng điều đó đã đi vào ký ức tập thể. » Cũng theo Lorène Durret, ít ai biết đến là nhờ bức ảnh này mà Marc Riboud có thể xin được thị thực đến Bắc Việt mùa thu năm 1968. Ông đã có được cuộc phỏng vấn khá hiếm vào thời điểm đó với Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng, chụp một số bức ảnh, sau này đã được đăng lại rộng rãi trên nhiều tờ báo quốc tế. Nhiếp ảnh là để mô tả thế giới Phải chăng những bức ảnh huyền thoại này của Marc Riboud phần nào góp sức làm thay đổi dòng chảy cuộc chiến ? Ông từng nói : « Nhiếp ảnh không thể thay đổi thế giới, nhưng nó có thể mô tả thế giới, đặc biệt là khi thế giới đang thay đổi ». Ảnh tư liệu của ông đã gây rúng động thế giới về mức độ tàn khốc của cuộc chiến tranh Việt Nam dù không có một cảnh chết chóc nào. Ông tâm niệm rằng chúng sẽ là một bằng chứng lịch sử quan trọng cho hậu thế. Lorène Durret : « Ông tin rằng việc làm chứng là cần thiết, là vai trò của ông với tư cách một nhiếp ảnh gia, rằng cần phải thể hiện và ghi lại cho tương lai. Nhưng tôi nghĩ rằng ông cũng không ảo tưởng về khả năng gây ảnh hưởng của một tấm ảnh đối với dòng chảy lịch sử, cũng như các quyết định chính trị. Nhưng trong mọi trường hợp, ông nhận thức được rằng những bằng chứng này rất quan trọng và ngày nay chúng ta thấy được điều đó trong việc phục nguyên mà chúng ta có thể thực hiện nhờ công trình của ông về một số sự kiện nhất định và những dấu vết trực quan của những sự kiến đó có một tầm quan trọng ». Tự do, phản chiến và phi chính trị, 10 năm rong ruổi, Marc Riboud đã mô tả cho thế giới thấy sức chịu đựng bền bỉ của cả một dân tộc dù ở phía bên nào trong một cuộc chiến phi lý, kéo dài và khốc liệt. Ông bày tỏ cảm thông, nhưng luôn trung thành với nguyên tắc độc lập. Năm 1976, một năm sau khi chiến tranh kết thúc, trước khi đất nước thống nhất, Marc Riboud không ngần ngại phơi bày một khía cạnh tiêu cực đau đớn khác, lên án chế độ chuyên chế thời hậu chiến. Lorène Durret : « Chúng tôi trưng bày trong cuộc triển lãm, những sự kiện diễn ra trong hơn 10 năm từ 1966 đến 1976, năm sau khi chiến tranh kết thúc, ngay trước khi thống nhất đất nước. Triển lãm cho thấy cả những khía cạnh tích cực, đó là cuộc sống được tiếp tục, những người lính trở về nhà, đoàn tụ với gia đình, công cuộc tái thiết và năng lượng tái thiết đó. Nhưng ảnh của ông cũng ghi lại những khía cạnh đau đớn khác và đặc biệt là các trại cải tạo dành cho cựu giới chức, sĩ quan miền Nam, việc thành lập các vùng kinh tế mới với những đợt cưỡng bức di dời dân . Chính việc giữ khoảng cách này đã cho phép ông làm chứng và kể một câu chuyện đang diễn ra và đang được thực hiện mà không thiên vị, không chỉ tập trung vào những điều mà ông muốn thấy hoặc những điều mà giới quan sát bên ngoài muốn thấy. » RFI Tiếng Việt xin cảm ơn Lorène Durret, đồng phụ trách triển lãm « Marc Riboud, Việt Nam 1966 – 1976 », bảo tàng Guimet, Paris.
Khi thế giới kỷ niệm Ngày Đại dương Thế giới và các nhà lãnh đạo toàn cầu đổ về Riviera của Pháp, để tham dự Hội nghị Đại dương lần thứ ba của Liên hiệp quốc, các nhà nghiên cứu Úc đang gióng lên hồi chuông cảnh báo về tình trạng của các rặng san hô.
Hơn 220.000 chai dầu nhớt giả bị phát hiện, nhiều sản phẩm được bán qua Shopee, Lazada. Khi thu phí từ mỗi đơn hàng, liệu các sàn thương mại điện tử có thể vô can?
Mơ hồ là nỗi sợ quen mặt của người khởi nghiệp! (Và đôi khi là nỗi sợ lớn nhất)Chúng ta đang sống trong một thời đại gọi là VUCA – viết tắt của Volatility, Uncertainty, Complexity, Ambiguity: biến động, bất định, phức tạp, mơ hồ. Khi mà bối cảnh kinh tế, chính trị, xã hội thay đổi chóng mặt, cạnh tranh khốc liệt khiến người làm chủ mỗi ngày thức dậy với một loạt câu hỏi chưa lời đáp:"Sắp tới sẽ ra sao?""Mình đã đủ kiến thức, đủ kinh nghiệm để chèo lái công ty, sự nghiệp chưa?""Mình có bỏ lỡ điều gì quan trọng khiến doanh nghiệp phải trả giá không?""Lối đi này của mình còn đúng không?"Thực ra, sự mơ hồ không nằm ngoài kia, nó nằm ở bên trong bạn. Thế giới bên ngoài chỉ là chất xúc tác, còn điều khiến bạn lo lắng thật sự, chính là vì bạn chưa dám nhìn thẳng vào sự thật bên trong: rằng bạn đang mệt, đang thấy mình chậm lại, thấy mình bất lực vì chẳng thể làm gì khi mọi thứ rối ren. Bạn né tránh cảm xúc, vẫn đi làm, họp hành, nói là mình “ổn" nhưng bên trong bạn biết bạn có thể gãy bất cứ lúc nào. Những cảm xúc đó, nếu không kịp xử lý, dễ biến thành lo âu, rồi thậm chí là trầm cảm. Và lúc đó, rất khó để quay lại.Từ kinh nghiệm 17 năm khởi nghiệp, rất nhiều lần trải qua những cảm giác tương tự, tui học được một điều: Làm. Làm cái gì đó nhỏ thôi, bắt đầu từ việc bạn có thể kiểm soát được.Lúc bối rối, thử viết xuống những điều khiến bạn lo lắng, đặt tên cho nỗi sợ đó, biến nó thành thứ hữu hình, rồi từ đó, tìm cách đối diện và giải quyết từng cái một. Và hay lắm mọi người, khi mình tập trung làm những gì mình có thể, càm giác sợ hãi dần biến mất, và tui tin, trong lúc mọi thứ khó khăn, có làm còn hơn nằm im bất động.Trong giai đoạn này ngoài làm những việc trong vai trò trách nhiệm của mình, tui chọn dành thời gian cho những kết nối quan trọng. Như bây giờ, tui đang cố gắng thân thiết hơn với người trợ lý mới, sẽ đồng hành cùng mình trong chặng đường tiếp theo. Và tui viết, những việc mình làm hiện tại, có ích trong tương lại.Nhưng dù làm gì đi nữa, cùng đừng quên điều quan trọng nhất, chăm sóc bản thân: Ăn, ngủ, hít thở, vận động, lắng nghe cơ thể và cảm xúc bên trong của mình. Vì bạn không thể lãnh đạo một doanh nghiệp khỏe mạnh khi bản thân mình đang kiệt quệ.Và đó là nội dung của tập podcast mới nhất trong Cà Phê Khởi Nghiệp cùng Tùng BT.Mời bạn cùng lắng nghe và chia sẻ với Tùng cách bạn vượt qua sự mơ hồ trong giai đoạn hiện tại nhé!
Khi tự do chỉ là một chiếc lồng mạ vàngNghe sang, nghe đẹp. Nhưng lồng vẫn là… lồng.Hồi xưa, người ta không có nhiều lựa chọn. Sinh ra ở làng làm chài thì học đánh cá. Nhà làm ruộng thì theo ruộng. Chẳng ai hỏi “ý nghĩa cuộc đời là gì, vì mỗi ngày đều có việc phải làm, có người phải lo, có điều phải gìn giữ.Còn bây giờ thì khác.Tự do là món quà thời đại, nhưng đi kèm là cảm giác trống rỗng. Không ai cấm ta chọn nghề, sống đâu, yêu ai… Nhưng chính vì không bị cấm nên cũng không còn gì neo giữ.Và lạ thay càng tự do, ta lại càng hoang mang. Không phải vì không có đường đi, mà vì… có quá nhiều.Trong cuốn sách Đi tìm lẽ sống có một câu chuyện: trong trại tập trung của Đức Quốc xã có những người sống sót sau chiến tranh, sống sót trong nhà tù Đức Quốc xã, khi được trả tự do, không hề trở nên tốt đẹp hơn. Họ trở nên lạnh lùng, tàn nhẫn, và trượt dài trong tổn thương chưa lành.Vì tự do không làm con người tốt lên. Nó chỉ phơi bày tất cả những gì bên trong họ.Và nếu bên trong là:– một nỗi đau chưa được chữa lành,– một cuộc đời không mục tiêu,– một bản thân thiếu kỷ luật và kết nối…thì tự do chỉ là cánh cửa mở ra… một chiếc lồng khác: lấp lánh hơn, rộng rãi hơn, nhưng cũng cô đơn và rối bời hơn.Đó là nội dung tui chia sẻ trong tập podcast mới nhất của mình.Một tập không dễ nghe, nhưng có thể sẽ chạm, mời mọi người lắng nghe cùng tui nhé !!
Khi chưa sẵn sàng có con, nhiều phụ nữ chọn trữ đông trứng như một cách chủ động bảo toàn khả năng sinh sản. Điều quan trọng là hiểu quy trình, chi phí, rủi ro và những điều cần biết trước khi quyết định trữ đông trứng.
Câu chuyện quyền riêng tư của bệnh nhân bị xâm phạm không còn xa lạ. Khi điện thoại trở thành công cụ ghi hình dễ dàng, khi phần đông người dùng mạng xã hội thích tin tức giật gân thì ranh giới giữa chia sẻ chuyên môn và xâm phạm đời tư càng trở nên mờ nhạt.Dưới góc nhìn của VOV Giao thông, trong một xã hội văn minh, tôn trọng quyền riêng tư không phải là lựa chọn mà là nguyên tắc đạo đức tối thiểu. Và trong môi trường y tế, nơi con người tìm đến để được chữa lành, thì sự tôn trọng đó càng phải được đặt lên hàng đầu.
Trong cuộc đua bán lẻ ngày càng khốc liệt, nơi mỗi mét vuông mặt bằng đều cần được tận dụng tối đa để “chốt đơn”, chiến lược danh mục sản phẩm (Category & Portfolio Strategy) trở thành một “vũ khí” thầm lặng nhưng cực kỳ hiệu quả. Khi khách hàng bước vào cửa hàng, điều gì khiến họ ở lại và nhớ đến thương hiệu lâu hơn? Câu trả lời không chỉ nằm ở sản phẩm chủ lực, mà còn ở cách thương hiệu xây dựng, bố trí và làm mới toàn bộ danh mục tại điểm bán.Xem bài viết chi tiết tại đây.
Liên hoan phim Cannes 2025 đã vinh danh đạo diễn Iran Jafar Panahi với giải Cành Cọ Vàng cho bộ phim "Un simple accident". Tác phẩm không chỉ là một thành tựu nghệ thuật xuất sắc mà còn là biểu tượng của sự kháng cự và hy vọng trong bối cảnh chính trị đầy biến động. Sự kiện này một lần nữa khẳng định mối liên hệ chặt chẽ giữa điện ảnh và chính trị, nơi nghệ thuật trở thành tiếng nói mạnh mẽ chống lại áp bức và bất công. “Liên hoan phim Cannes 2025 là liên hoan của Jafar Panahi”, như nhận định của nhà phê bình điện ảnh Peter Bradshaw trên tờ The Guardian. Sự xuất hiện của đạo diễn Iran trên thảm đỏ tại Cannes, đầy bất ngờ, thu hút sự quan tâm đặc biệt sau 15 năm vắng bóng tại các sự kiện quốc tế, vì bị tước hộ chiếu, bị cầm tù. Với bộ phim “Un simple accident”, tạm dịch là “Một tai nạn đơn thuần”, Panahi đã chinh phục ban giám khảo, mang về giải Cành Cọ Vàng, bổ sung vào bộ sưu tập tượng vàng tại các giải thưởng điện ảnh lớn ở châu Âu (Sư tử vàng, The Circle, 2020; Gấu vàng,Taxi Téhéran, 2015; Ống Kính Vàng, The white ballon, 1995).Giải Cành Cọ Vàng được cho là dành cho vị đạo diễn can đảm nhất, xứng đáng nhất tại mùa giải năm nay, bởi sự liều lĩnh của ông, bất chấp làm phim, dù có bị cấm đoán gây khó dễ. Trả lời phỏng vấn của RFI Pháp ngữ tại Cannes, ông Panahi giải thích thêm về những khó khăn khi phải lén lút quay phim ở Iran.“Nhìn từ bên ngoài thì sẽ rất khó để nói tình hình ở bên trong ra sao. Ví dụ, khi một nơi bị đánh bom, ở bên ngoài mọi người thấy rằng nơi đó bị tấn công, nhưng cũng thấy là có người sinh sống ở đó và không thể tưởng tượng được họ sống thế nào. Thực tế là họ vẫn sống. Khi hiểu được những phức tạp của việc làm phim, dựa vào kinh nghiệm trong quá khứ, và hiểu quy trình, thì chúng tôi biết là phải hành động nhanh chóng. Chúng tôi mất khoảng 25 ngày để quay bộ phim này. Trong những ngày cuối, thông tin về đoàn làm phim đã bị rò rỉ, và chính quyền vội vã đến, nhưng họ lại không tìm thấy bất cứ thiết bị nào, hay kịch bản, thước phim nào. Do đó, họ không thể bắt chúng tôi. Nhưng ngày hôm sau, họ đã gọi cho một số người trong đoàn làm phim, và ra tối hậu thư cấm chúng tôi làm việc tiếp. Chúng tôi đã hoãn lại một tháng và với một đội ngũ mới, hoàn thiện bộ phim trong một hoặc hai ngày, với những cảnh quay cuối cùng”.Un simple accident là một trong những bộ phim chính kịch nhân văn, sắc sảo, dí dỏm và sâu sắc của Jafar Panahi, "cho thấy những áp bức về chính trị và tính phản kháng đã ăn sâu vào đời sống thường ngày của người Iran như thế nào".Từ một tai nạn đơn thuần đến tai nạn của cả xã hộiBộ phim được mở ra bằng “một tai nạn nhỏ”, với nhân vật Eghbal chở người vợ đang mang thai và cô con gái nhỏ trên xe ô tô, thì vô tình đâm phải chó, khiến xe bị hỏng. Tai nạn này dẫn Eghbal đến nơi Vahid làm việc để sửa xe. Tiếng bước chân và giọng nói của Eghbal quá quen thuộc, quá ám ảnh, khiến Vahid liên tưởng đến kẻ từng tra tấn anh trong tù, hủy hoại cuộc đời mình.Không suy nghĩ nhiều, Vahid đã bắt cóc Eghbal, đào một hố tại sa mạc, định chôn sống Eghbal. Nhưng chưa từng thấy mặt kẻ tra tấn mình, khiến anh do dự, không chắc có đúng là người mình cần tìm hay không, Vahid quy tụ những nạn nhân như anh, từng bị ngục tù đày đoạ đến nhận diện.Không cần những cảnh máu me bạo lực, qua lời kể của những nạn nhân mà khán giả hiểu được vết thương tâm lý mà chế độ bạo quyền để lại sâu hoắm, đau đớn, dã man ra sao. Ngay cả đến khi được trả tự do, cuộc sống ở bên ngoài vẫn chẳng khác gì với ngục tù tăm tối. Tình huống mà đạo diễn tạo ra cũng thật trớ trêu với hình ảnh cặp đôi trong bộ đồ cưới đi chụp ảnh một ngày trước lễ thành hôn, chen chúc trong xe tải, sẵn sàng bỏ lỡ hôn lễ để “xử lý” theo cách của họ kẻ từng tra tấn mình, để khép lại quãng thời gian đau đớn đó.Khán giả tại Cannes đã bị ấn tượng bởi một hình ảnh rất mạnh trong bộ phim : hố chôn mà Vahid đào trên sa mạc. Phải chăng là một hình ảnh mang tính chính trị, là mồ chôn cho nỗi đau tập thể tại Iran ? Đạo diễn Panahi giải thích : “Tình hình tại Iran hiện nay giống như một hình thức cầm tù, khi họ bảo phải mặc gì, nghĩ gì, phải làm gì, không được làm gì,… Người dân bị giới hạn, bị trói buộc vào một hệ tư tưởng, một hình thức thiêng liêng nào đó. Dù có ra khỏi nhà tù nhỏ nhưng sau đó lại bị giam ở trong một nhà tù lớn hơn, là cả lãnh thổ Iran. Tôi chắc chắn rằng không chế độ nào có thể tồn tại vĩnh viễn. Một ngày nào đó, tôi không biết là khi nào, nhưng điều đó sẽ xảy ra. Khi một chế độ cầm quyền là cái vỏ rỗng trên mọi phương diện, khi xét về khía cạnh kinh tế, chính trị, văn hóa, môi trường… Tất cả điều này cho thấy chế độ đó đã sụp đổ. Dù vậy, chế độ ấy vẫn tồn tại ở bề ngoài, nhờ vào bạo lực, quân đội và tài chính, chứ không còn vì tính chính danh hay được lòng dân. Nếu không làm gì để thay đổi thì đồng nghĩa với việc, mỗi ngày, chế độ đó đang tự cầm xẻng đào mồ chôn mình”."Cành Cọ Vàng 2025 là một lựa chọn nghệ thuật, về tính nhân văn và có cả yếu tố chính trị"Nếu như nửa đầu bộ phim tập trung khắc họa các tuyến nhân vật đều mang trong mình khát khao trả thù bằng mọi giá, thì nửa sau lại mở ra một bước ngoặt đầy kịch tính và cảm xúc. Khi con gái của Eghbal gọi điện cầu cứu, thông báo với cha cô - đang bị nhốt trong một chiếc quan tài đặt trong xe của Vahid, chờ bị "xử lý" - phải trở về vì người vợ đang mang thai đã bất tỉnh trong cơn trở dạ. Mọi thứ bỗng chốc đảo chiều.Lúc này, những người từng mang nỗi đau do Eghbal gây ra, buộc phải đối mặt với lựa chọn nghiệt ngã: tiếp tục trừng phạt hay cứu lấy gia đình của kẻ thù? Nhưng tình người trỗi dậy, và không ai có thể quay lưng trước sự sống. Cuối cùng, chính Vahid đã đưa vợ của Eghbal đến bệnh viện. Anh trả viện phí bằng số tiền ít ỏi tích góp, lại phải móc túi trả thêm một khoản hối lộ y bác sĩ, vì đó là “quy tắc” nơi anh đang sống.Un simple accident được cho là bộ phim thể hiện tính “chính trị” nhất trong sự nghiệp điện ảnh của Panahi. Quyết định của ban giám khảo liệu có bị ảnh hưởng bởi tính chính trị không, khi phương Tây coi vị đạo diễn người Iran là tượng đài phản kháng chống lại chế độ độc tài ở Iran ?Trong buổi họp báo sau lễ bế mạc, chủ tịch ban giám khảo, diễn viên Juliette Binoche giải thích : “Lựa chọn của chúng tôi là một lựa chọn nghệ thuật, về tính nhân văn và có cả yếu tố chính trị. Đây là một bộ phim vươn lên từ sự phản kháng và khát vọng sống còn. Nghệ thuật luôn chiến thắng. Điện ảnh có thể chuyển hóa những thực tại tưởng chừng không thể nào tồn tại nổi. Trong một thế giới đầy bạo lực, t hật đáng kinh ngạc khi một đạo diễn từng bị cầm tù như Panahi lại có thể kể một câu chuyện nhân văn đến thế, thật đáng kinh ngạc, chứ không phải là hành động trả đũa. Bộ phim mang đến niềm hy vọng mãnh liệt, gần như là phi lý trong hoàn cảnh tăm tối, với tinh thần bao dung sâu sắc. Bộ phim nói với chúng ta rằng, có thể chọn một cách sống khác, một cách sống tốt đẹp hơn. Nếu chúng ta không dang tay, đón nhận, tiến về phía đối phương, thì chúng ta không còn là con người nữa.”Panahi và tuyên ngôn nghệ thuật chống lại chế độ độc tàiNhìn từ giới phê bình điện ảnh quốc tế, trang New Yorker cho rằng chiến thắng của Panahi là “một tuyên ngôn mạnh mẽ về sức mạnh của nghệ thuật chống lại các chế độ độc tài”, nhấn mạnh rằng bộ phim là “một lời cảnh báo gửi đến các chính quyền chuyên chế trên toàn thế giới”. Tạp chí Vogue thì dự đoán Un simple accident có thể là ứng cử viên sáng giá cho giải Đạo diễn xuất sắc và Kịch bản gốc tại Oscar 2026, dù khả năng tranh giải Phim quốc tế xuất sắc có thể gặp khó khăn do các hạn chế từ chính phủ Iran.Còn tại Iran, theo AP, các phương tiện truyền thông Nhà nước chỉ trích bộ phim là “sự pha trộn giữa dối trá và bôi nhọ”, nhưng các nhà hoạt động cải cách và nhân quyền, bao gồm cả người đoạt giải Nobel Hòa bình Narges Mohammadi, ca ngợi đây là “chiến thắng của nhân quyền và sự kiên cường nghệ thuật”.Nói đến mối liên hệ giữa điện ảnh và chính trị, hàng năm, chủ tịch của liên hoan phim Cannes Thierry Fremaux đều phải đối mặt với câu hỏi « liệu những phim được lựa chọn có phản ánh xã hội ? » Câu trả lời của ông, theo France Culture, là « có », dù các bộ phim không trực tiếp có liên can đến chính trị.Tại Liên hoan phim năm nay, màu sắc chính trị cũng đã thể hiện rõ ngay từ vài giờ trước lễ khai mạc. Ban đầu hơn 300 nghệ sĩ, đã ký tên bày tỏ ý kiến trên báo Pháp Libération, lên án sự im lặng đối với cuộc diệt chủng ở Gaza, « từ chối để nền nghệ thuật thứ bảy trở thành đồng lõa », con số này sau đó đã lên đến 900, gồm nhiều người sao nổi tiếng như Pedro Pascal, hay diễn viên Pháp Catherine Deneuve, và cả chủ tịch ban giám khảo Juliette Binoche.Chủ tịch ban giám khảo Juliette Binoche đã chọn lễ khai mạc để lên án các cuộc chiến đang diễn ra, từ Ukraina cho đến cuộc xung đột Israel-Palestine, đồng thời tưởng niệm nhà báo ảnh Fatma Hassouna, bỏ mạng tại Gaza trong các cuộc oanh kích của Israel hôm 16/04, chỉ sáu ngày sau khi Liên hoan Cannes công bố tên phim tài liệu về cô được lựa chọn chiếu ở Cannes. Nhiều tác phẩm được trình chiếu tại Liên hoan năm nay cũng đề cập đến số phận của những người Palestine khốn khổ ở Gaza.Những Cành Cọ Vàng có yếu tố chính trịNếu nhìn lại lịch sử 78 mùa liên hoan phim Cannes, không ít lần Cành Cọ Vàng được trao với hàm ý chính trị rõ nét, cho thấy sự kiện này không chỉ là sân chơi của nghệ thuật mà còn là diễn đàn phản chiếu những chuyển biến chính trị, xã hội đương đại. Ví dụ, năm 1979, Apocalypse Now của Francis Ford Coppola không chỉ là tác phẩm nghệ thuật mà còn là lời lên án sâu sắc về chiến tranh Việt Nam và những hậu quả tàn khốc của cuộc chiến. Hay bộ phim 4 Months, 3 Weeks and 2 Days của đạo diễn Cristian Mungiu (2007), được coi là một ám ảnh điện ảnh về cuộc sống dưới chế độ Ceausescu ở Romania, khi việc phá thai bị cấm tuyệt đối. Bộ phim không chỉ phơi bày sự tàn nhẫn của chế độ độc tài mà còn lên tiếng mạnh mẽ về quyền của người phụ nữ và quyền con người trong một xã hội bị áp bức.Hay tại mùa liên hoan năm 2004, ban giám khảo dưới sự chủ trì của Quentin Tarantino, trao giải thưởng cao quý nhất cho phim Fahrenheit 9/11 của đạo diễn Michael Moore, chỉ trích gay gắt chiến tranh Iraq và chính quyền tổng thống Bush sau vụ tấn công ngày 11/09.Trước làn sóng chỉ trích chính trị lấn sân điện ảnh, Tarantino giải thích : “Nếu bộ phim đó tồi, thì cho dù nó có ủng hộ những quan điểm chính trị của tôi, tôi cũng sẽ không bảo vệ nó. Tôi xin nhắc lại: ưu tiên hàng đầu của tôi không phải là chính trị, mà là điện ảnh. Thông điệp chính trị chỉ thực sự giá trị khi được truyền tải qua một tác phẩm điện ảnh xuất sắc”.
Khi nước hồ Dầu Tiếng (Tây Ninh) rút, những xóm nhà sàn lụp xụp được chống dựng từ gỗ vụn của Việt kiều Campuchia bắt đầu rõ dần. Họ đã sống qua 2-3 thế hệ ở đây, còn nhiều cảnh đời cơ cực, bên cạnh số hộ 'thoát' xóm nghèo cũng ngày một tăng...
Vì sao khi nói dối mũi Pinocchio lại dài ra?Hẳn đứa trẻ nào cũng đều từng nghe về câu chuyện cậu bé người gỗ Pinocchio biếng học, ham chơi, dễ bị xúi bẩy, và mỗi lần nói dối, mũi của cậu sẽ dài ra. Chi tiết này cũng được coi là biểu tượng kinh điển của văn học thiếu nhi và là hiện thân sinh động cho bài học về sự trung thực. Điều này đã ám ảnh và đi sâu vào tiềm thức của nhiều điều đứa bé, ngay cả mình hồi đó cũng đã từng tin: khi nói dối, chóp mũi sẽ bị kéo dài bất thường và mình sẽ bị phát hiện.Dám cá là chúng ta, cũng ít nhất đôi lần nói dối. Khi được hỏi “Bạn dạo này ổn không?” ngoài đời thật, hầu hết chúng ta theo phản xạ đều trả lời là “Cũng ổn". Ta hiểu rằng câu hỏi chỉ là một câu chào xã giao, không phải là lời mời để bàn về những thất vọng trong nghề nghiệp, khó khăn trong tình cảm, hoặc tình trạng bệnh tật của chúng ta. Nhưng câu trả lời né tránh này có thực sự được coi là nói dối hay không? Ẩn sâu sau những "lời nói dối" ấy là gì? Một nửa của sự thật, liệu có còn là sự thật hay không? Hãy cùng chúng mình đi tìm "sự thật" trong tập podcast ngày hôm nay nhé!
Review các phim ra rạp từ ngày 30/05/2025NHIỆM VỤ: BẤT KHẢ THI - NGHIỆP BÁO CUỐI CÙNG – T16Đạo diễn: Christopher McQuarrieDiễn viên: Tom CruiseThể loại: Hành Động, Hồi hộp, Phiêu LưuCuộc đời là tất thảy những lựa chọn. Tom Cruise thủ vai Ethan Hunt trở lại trong Nhiệm Vụ: Bất Khả Thi – Nghiệp Báo Cuối Cùng.MƯỢN HỒN ĐOẠT XÁC – T18Đạo diễn: Danny Philippou, Michael PhilippouDiễn viên: Billy Barratt, Sally Hawkins, Mischa HeywoodThể loại: Kinh DịSự trở lại của bộ óc sáng tạo đằng sau Talk to Me, Danny và Michael Philippou cùng A24 với một bộ phim kinh dị mới nhất Mượn Hồn Đoạt Xác. Nhiều người tin rằng linh hồn vẫn sẽ ở lại trong thân xác một thời gian trước khi rời đi, đây cũng là niềm tin đáng sợ cho nghi lễ ám ảnh nhất tháng 5.MA MÓC HỌNG – T16Đạo diễn: Azhar Kinoi LubisDiễn viên: Arla Ailani, Adzana Ashel, Endy Arfian, Raihan KhanThể loại: Kinh DịSiêu phẩm mùa xuân tại xứ sở Vạn Đảo với hơn 3 triệu vé bán ra. Câu chuyện kể về chuyến leo núi của nhóm bạn Ita và Maya trong kỳ nghỉ lễ. Vì phạm phải điều kỵ, Ita trở thành con mồi của lũ quỷ trong rừng, chúng thay phiên nhập vào xác cô để khiến linh hồn cô bị giam cầm nơi đây. Tuy nhiên, con ma sống tại căn nhà của Ita cũng chớp thời cơ để đoạt lấy cơ thể cô. Cơ thể Ita chứa quá nhiều linh hồn ác độc mà mà tổn hại, khiến cho sinh mạng của cô chỉ được tính bằng ngày. Maya giờ đây cố tìm cách cứu lấy bạn mình khỏi bầy quỷ dữ.NĂM MƯỜI – T18Đạo diễn: Tấn Hoàng ThôngDiễn viên: Huỳnh Tú Uyên, Trần Vân Anh, Trần Phong, Nam Nam, Vương Thanh Tùng, Hồ Quang Mẫn, Nguyễn Trung Huy, Hoa Thảo, Raman Quốc CườngThể loại: Kinh dịLấy cảm hứng từ trò chơi quen thuộc Năm Mười, câu chuyện xoay quanh một nhóm bạn cùng nhau đi nghỉ dưỡng tại Đà Lạt. Chuyến đi tưởng như chữa lành bỗng nhiên trở thành tai hoạ khi họ cùng chơi trò Năm Mười và một bí mật kinh hoàng năm xưa được hé lộ.DẾ MÈN: CUỘC PHIÊU LƯU TỚI XÓM LẦY LỘIĐạo diễn: Mai PhươngDiễn viên: Dế Mèn (Trần Hoàng Sơn), Dế Trũi (Thái Văn Minh Vũ), Gián Đệp (Nguyễn Anh Tuấn), Tổng Cóc (Thái Văn Minh Vũ), Đại Vương Ếch Cốm (Hồ Tiến Đạt), Bọ Râu Que (Lê Quang Tuyên), Bác Học Ruồi Giấm (Nguyễn Anh Tuấn)…Thể loại: Hoạt HìnhNhà của Dế Mèn tại thành phố ô nhiễm bị phá khiến cậu rời đi tìm nơi trong lành hơn. Bạn bè tò mò, Mèn liền kể lại chuyến phiêu lưu cùng Dế Trũi. Trên đường đi, họ kết bạn với Chuồn, Nhện Nước và Gián Đệp, được chỉ đường đến Xóm Lầy Lội – vùng đất của Đại Vương Ếch Cốm. Tuy được Đại Vương Ếch Cốm và Tổng Cóc tiếp đón, Mèn vẫn phát hiện âm mưu đen tối của hắn. Râu Que cứu thoát Mèn và đưa về Tổ Mối, cậu tham gia đại hội võ thuật để trả ơn và giành chiến thắng trước Võ sĩ Bọ Ngựa. Khi đi lĩnh thưởng Mèn bị tấn công, được Võ Sĩ Bọ Ngựa cứu, rồi cùng nhau trở về cứu Tổ Mối. Trong trận chiến với đội quân Châu Chấu Voi, thành phố bốc cháy do mồi lửa của Ruồi Giấm Bác Học. Dế Mèn cứu Ếch Cốm khiến hắn hối hận. Cuối cùng, cậu nhận được bản đồ dẫn đến miền đất hứa và bắt đầu hành trình mới.
Các sự kiện đã được tổ chức trên khắp đất nước để kỷ niệm Ngày Xin lỗi Quốc gia, một sự công nhận về việc trẻ em của Người bản xứ bị cưỡng bức rời khỏi gia đình và văn hóa của chúng. Một phần ba người dân bản địa và người dân đảo Torres, là hậu duệ của những người sống sót sau Thế hệ bị đánh cắp, và nhiều người đã chia sẻ những câu chuyện và ký ức của gia đình họ, về việc trẻ em bị đưa đi. Khi tuần lễ Hòa giải cũng bắt đầu, các nhà lãnh đạo của Người bản xứ đang kêu gọi các chính trị gia nói lên sự thật và hành động cụ thể, để giải quyết tình trạng bất lợi đang diễn ra.
Chúng ta thường được khuyên “hãy bước ra khỏi vùng an toàn” – như thể đó là chiếc lồng giam hãm mọi khả năng phát triển. Nhưng nếu nhìn kỹ hơn, điều gì thực sự làm nên vùng an toàn?Trong tập podcast khai mở chuỗi series YOU NOW WE NOW này, GS. Phan Văn Trường không chỉ đặt lại định nghĩa về “vùng an toàn”, mà còn mời người trẻ đi sâu vào một câu hỏi:Liệu nơi an toàn nhất phải chăng chính là nơi ta đủ dũng cảm để sống thật – dù bị tổn thương, bị hiểu lầm, bị phản đối?Cuộc đối thoại đã chạm đến nhiều tầng lớp nhận thức: • Khi còn nhỏ, an toàn là cha mẹ chở che. • Khi lớn hơn, an toàn là trí tưởng tượng được bay xa. • Và khi trưởng thành – an toàn là dám sống giữa va chạm, phản biện, tình yêu, nỗi đau – mà vẫn giữ được chính mình.Để từ đó, Thầy chỉ ra rằng: vùng an toàn không phải là nơi không có rủi ro, mà là không bị bóp nghẹt. Là không phải gồng lên để được chấp nhận. Là nơi có thể thẳng thắn, hồn nhiên, bình đẳng và tích cực mà không bị tổn thương bởi sự giả tạo hay đánh giá.Đồng thời, giáo sư cũng trả lời nhiều câu hỏi khác từ Host Bảo Nhi: Người trẻ có cần mentor không? Làm sao để vừa sống thật vừa được công nhận? Những kỹ năng không thể thiếu trong thời đại công nghệ số? Thông điệp từ tập podcast cùng giáo sư không phải để khiến bạn “bước ra” khỏi vùng an toàn. Mà là để xây lại vùng an toàn bên trong, nơi bạn được là chính mình, sáng tạo, yêu thương và đóng góp.Đăng ký theo dõi Cấy Nền Radio: https://www.youtube.com/c/CayNenRadio--------------------------------------------------ツ Kết nối với Cấy Nền Radio:► Tik Tok: https://www.tiktok.com/@caynenradio► Fanpage Facebook: https://www.facebook.com/caynenradio► Youtube duy nhất: https://www.youtube.com/@CayNenRadio► Spotify: https://bit.ly/CayNenRadio_Spotify ► Linkedin: https://www.linkedin.com/company/cayn...► Group Facebook: https://www.facebook.com/groups/CayNe...✔ Bản quyền Video thuộc về CẤY NỀN RADIO | Không re-up dưới mọi hình thức.Mọi vấn đề về bản quyền xin liên hệ:☞
Việc điều hành một startup vô cùng khó khăn; khoảng một nửa số công ty được Y Combinator tài trợ được kỳ vọng sẽ thành công, có nghĩa là một nửa sẽ thất bại. Thành công thường đến từ việc "chỉ cần tránh chết"— sống sót cho đến khi đạt được thành công tài chính. Nguyên nhân chính dẫn đến cái chết của startup thường là hết tiền hoặc nhà sáng lập quan trọng bỏ cuộc, nhưng nguyên nhân sâu xa hơn thường là sự nản chí. Để đối phó, hãy duy trì liên lạc thường xuyên, liên tục lặp lại sản phẩm, tạo ra thứ mà ít nhất một số người thực sự yêu thích, và quan trọng nhất là tránh làm những việc khác gây xao nhãng. Hãy nhớ rằng cảm giác tồi tệ và cảm thấy những gì đang làm không hiệu quả là bình thường; những điều tồi tệ chắc chắn sẽ xảy ra, nhưng đừng nản chí và đừng bỏ cuộc. Khi tranh luận, đặc biệt là trực tuyến, hãy sử dụng Hệ thống phân cấp bất đồng quan điểm (Disagreement Hierarchy), cố gắng tránh lăng mạ (DH0) và công kích cá nhân (DH1), hướng đến các cấp độ cao hơn như phản biện (DH4) và bác bỏ (DH5, DH6) bằng lý lẽ, bằng chứng, và tập trung vào điểm chính. Điều này không chỉ làm cuộc trò chuyện tốt hơn mà còn khiến những người tham gia hạnh phúc hơn vì sự cay nghiệt tập trung ở các cấp độ thấp hơn. Quá trình học hỏi liên quan đến việc huấn luyện "mô hình thế giới" trong tâm trí bạn; ngay cả khi quên chi tiết, tác động vẫn còn lại, cho thấy việc đọc lại những cuốn sách quan trọng là rất đáng giá.Về tư duy và triết học, triết học truyền thống được xem là gặp vấn đề do sự mờ nhạt của các khái niệm hàng ngày, khiến nhiều tranh luận bị chi phối bởi sự nhầm lẫn về từ ngữ. Quan điểm cho rằng Aristotle đã sai lầm khi coi tri thức lý thuyết vô dụng là cao quý. Thay vì tìm kiếm "những sự thật chung nhất" mà không màng đến tính hữu dụng, cách tiếp cận tốt hơn là tìm kiếm "trong số những điều hữu ích mà chúng ta có thể nói, điều nào là chung nhất?", nhằm tạo ra những quan sát chung khiến người đọc hành động khác đi. Triết học được xem là một lĩnh vực rất trẻ, vẫn đang vật lộn với sự không chính xác của từ ngữ. Tư duy độc lập (vừa đúng vừa mới lạ) rất quan trọng trong một số lĩnh vực. Mặc dù có thể thiên về bẩm sinh, nó có thể được tăng cường hoặc không bị kìm hãm bằng cách giao lưu với những người có tư duy độc lập, nuôi dưỡng thái độ hoài nghi ("Điều đó có thật không?"), và quan sát các "thời trang trí tuệ" để tìm kiếm những ý tưởng chưa được khám phá. Tư duy độc lập có ba thành phần: sự kỹ lưỡng về sự thật, sự chống lại việc bị bảo phải nghĩ gì, và sự tò mò. Sự tò mò là nguồn gốc của những ý tưởng mới lạ và có thể được trau dồi bằng cách "chiều chuộng nó".Chàng-Ngốc-Già mong muốn xây dựng cùng mọi người một cộng đồng, một school:https://prime.changngocgia.com/feedTham vấn 1:1https://shorturl.at/E8lWC To hear more, visit changngocgia.substack.com
Khi hành vi người tiêu dùng ngày càng phân mảnh và trải nghiệm trở thành yếu tố then chốt trong quyết định mua hàng, chiến lược mở cửa hàng không còn đơn thuần là bài toán mặt bằng – sản phẩm – trưng bày như trước. Trong tập 3 của series “Retail Marketing”, Brands Vietnam đã có cuộc trò chuyện cùng anh Nguyễn Quang Hiệp để phân tích những chuyển dịch trong cách các thương hiệu mở rộng mạng lưới cửa hàng, từ góc nhìn chiến lược đến thực thi.Xem bài viết liên quan tại đây.
Last year alone, over 3,200 romance scams were reported by Australians, resulting in losses of more than 23 million dollars. Three experts explain how scammers operate, the red flags to watch for, and what to do if you're the victim of a romance scam. - Chỉ riêng năm ngoái, đã có hơn 3.200 vụ ‘lừa tình' được người dân Úc báo cáo, gây thiệt hại hơn 23 triệu đô la. Khi những kẻ lừa đảo trở nên tinh vi hơn, bất kỳ ai đang tìm kiếm tình yêu đều có thể trở thành nạn nhân của chúng.
Review các phim ra rạp từ ngày 16/05/2025Mưa Lửa - Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai Movie – KThể loại: Tài LiệuĐạo diễn: Đinh Hà Uyên Thư Diễn viên: Gia Tộc Anh Tài Nội Dung Phim: Mưa Lửa – phim tư liệu về hành trình 33 anh tài tham gia chương trình Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai 2024. Những câu chuyện chưa từng lên sóng, những chông gai ngoài đời thực, những khó khăn và những niềm vui... Vũ trụ đã sắp đặt, phải là 33 con người này, số phận đã định đoạt, phải là 33 Anh Tài này để tạo nên mùa Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai đầu tiên! Hành trình của Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai 2024 là những cơn “mưa lửa”, chứa đựng niềm tin, niềm hy vọng và sự hồi sinh trong cuộc sống. Lửa hun đúc tinh thần, mưa tái sinh tâm hồn, và vì thế, những cơn “mưa lửa” trên hành trình vượt ngàn chông gai đã thực sự làm bùng lên khát khao mãnh liệt được yêu, được sống, được cống hiến của bất kỳ ai, nghệ sĩ hay khán giả. Đó là những mạch cảm xúc tinh tế mà 33 Anh Tài đã thắp lên, đã truyền đi và đã giữ mãi sức nóng đó trong trái tim hàng triệu người hâm mộ. YADANG: BA MẶT LẬT KÈO - T18Đạo diễn: HWANG Byeong-gugDiễn viên: KANG Ha-neul, YOO Hai-jin, PARK Hae-joon, RYU Kyung-soo, CHAE Won-beenThể loại: Hành Động"Từ giờ trở đi, bạn là kẻ chỉ điểm của tôi." Là “cầu nối” giữa thế giới ngầm và các cơ quan thực thi pháp luật, những kẻ chỉ điểm chuyên nghiệp được gọi là "yadang" - người cung cấp thông tin bí mật về thế giới ma túy cho các công tố viên và cảnh sát. Khi một kẻ chỉ điểm ma túy “báo tin” về một bữa tiệc có sự tham dự của các VIP nổi tiếng và vô tình vướng vào một âm mưu nguy hiểm, hắn phải làm mọi thứ trong khả năng của mình không chỉ để sống sót,mà còn để phục thù.UNTIL DAWN: BÍ MẬT KINH HOÀNG – T18Đạo diễn: David SandbergDiễn viên: Ella Rubin, Michael Cimino, Odessa A'zion, Ji-young Yoo, Belmont Cameli, Maia Mitchell, Peter StormareThể loại: Hồi hộp, Kinh DịLấy cảm hứng từ tựa game nổi tiếng Playstation cùng tên Until Dawn. Một năm sau khi em gái Melanie mất tích một cách bí ẩn, Clover cùng bạn bè quyết định vào một thung lũng nơi cuối cùng nhìn thấy em gái để tìm kiếm câu trả lời. Khi lạc vào một khu nhà bỏ hoang, họ bị một kẻ giết người đeo mặt nạ theo dõi và bị sát hại một cách kinh hoàng từng người một... cho đến khi họ tỉnh dậy và phát hiện mình quay ngược lại vào buổi tối đầu tiên. Bị mắc kẹt trong một vòng lặp thời gian bí ẩn, họ buộc phải sống lại cơn ác mộng đó mỗi đêm, nhưng mỗi lần lại phải đối mặt với những mối đe dọa mới và những cách chết khác nhau, ngày càng đáng sợ hơn. Khi hy vọng dần tắt, nhóm bạn nhận ra họ chỉ còn 13 mạng sống trước khi biến mất mãi mãi. Cách duy nhất để thoát khỏi là sống sót cho đến khi bình minh.CUỘC CHIẾN KHÔNG TRỌNG LỰC (CHIẾU LẠI) – T13Đạo diễn: Alfonso CuarónDiễn viên: Sandra Bullock, George Clooney, Ed HarrisThể loại: Hành Động, Hồi hộp, Khoa Học Viễn Tưởng, Tâm LýBộ phim Cuộc Chiến Không Trọng Lực – Gravity kể về chuyến du hành ngoài không gian đầu tiên của cô kỹ sư cơ khí Ryan và cũng là chuyến đi cuối cùng trước khi nghỉ hưu của phi hành gia lão luyện Matt, khi cả hai làm nhiệm vụ trên Trạm Không Gian Quốc Tế (ISS). Trong thời gian thực hiện nhiệm vụ, những mảnh vỡ từ một vệ tinh khác đã phá hỏng tàu con thoi của họ khiến cả 2 mất liên lạc với Trái đất. Họ dần trở nên cô độc ngoài không gian với lượng oxy đang ngày 1 cạn dần và tử thần đang kề cận.PHIM ĐIỆN ẢNH DORAEMON: NOBITA VÀ CUỘC PHIÊU LƯU VÀO THẾ GIỚI TRONG TRANH Thông qua món bảo bối mới của Doraemon, cả nhóm bạn bước thế giới trong một bức tranh nổi tiếng và bắt gặp cô bạn bí ẩn tên Claire. Với lời mời của Claire, cả nhóm cùng đến thăm vương quốc Artoria, nơi ẩn giấu một viên ngọc quý mang tên Artoria Blue đang ngủ yên. Trên hành trình tìm kiếm viên ngọc, nhóm bạn Doraemon phát hiện một truyền thuyết về sự hủy diệt của thế giới, mà truyền thuyết đó dường như đang sống dậy! Liệu cả nhóm có thể phá hủy lời nguyền này và bảo vệ cả thế giới?
Hồi còn bé xíu xiu, chúng mình có thể nói câu “Con yêu mẹ” vô số lần trong một ngày. Khi ấy, chẳng cần lý do để ôm mẹ thật chặt, chẳng ngại ngùng gì khi hôn mẹ giữa chốn đông người. Mọi sự yêu thương đều được thể hiện một cách bản năng, hồn nhiên và trọn vẹn.Nhưng càng lớn, ta lại càng thu mình lại. Có lẽ không phải vì yêu thương dành cho mẹ phai nhạt, mà vì đâu đó trong quá trình trưởng thành, chúng ta dần đánh mất sự tự nhiên trong cách thể hiện cảm xúc. Chúng ta bắt đầu im lặng trước chính những điều từng thân thuộc nhất. Chúng ta cứ lớn lên với những khoảng cách vô hình như thế, đôi khi giữa những người thân thiết nhất ta lại ngập ngừng và dè dặt. Càng trưởng thành, chúng ta càng trở nên khéo léo với thế giới bên ngoài, nhưng lại vụng về với chính người sinh ra mình. Có thể vì thế mà những lời yêu trong gia đình dần trở thành điều xa xỉ. Nhưng các cậu biết không, có những điều nếu chúng ta không nói ra bây giờ, sẽ chẳng còn cơ hội nào để nói ra.Nhân ngày của mẹ, hãy cùng nhau lắng nghe xem có điều gì mà những trái tim ấm áp kia còn ngập ngừng chưa dám tỏ bày với mẹ nhé.
Khiêm lên đường trở về quê cùng một đoàn lái buôn. Buổi chia tay diễn ra giản dị bên bờ sông Hương với sự có mặt của Quý, Phượng và một vài người bạn thân. Côn lặng lẽ tiễn người anh trai của mình, chẳng thể ngờ rằng đây chính là lần gặp cuối trong đời và hai anh em vĩnh viễn chia xa.
Khi quyền lực công nghệ và quyền lực nhà nước hợp nhất ở khắp mọi nơi, câu hỏi không còn là liệu các công ty công nghệ có cạnh tranh với các quốc gia về ảnh hưởng địa chính trị hay không; mà là liệu các xã hội mở có thể sống sót trước thách thức này hay không.Xem thêm.
Bối cảnh đầu năm 1909 khi phong trào Đông Du chính thức tan rã, sau khi Pháp bắt tay với Nhật và yêu cầu trục xuất các chí sĩ yêu nước như Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh. Tin dữ khiến ông Sắc vô cùng đau buồn. Ngay sau đó, ông được bộ lễ yêu cầu vào Quy Nhơn chấm thi hương. Trước khi đi, ông cùng hai con Khiêm và Côn có cuộc trò chuyện cảm động.
Cuối năm 1907, tin Vua Thành Thái bị truất ngôi lan rộng. Một cậu bé tám tuổi - vua Duy Tân được lập lên thay. Trong khi đất nước rối ren, anh em Côn và Khiêm vẫn nỗ lực học tập và cùng các bạn trẻ tham gia phong trào Duy Tân, vận động cắt tóc, bỏ hủ tục răng đen, mặc quần áo mới để thức tỉnh tinh thần dân tộc. Cuối cùng, cả hai thi đỗ vào Quốc học Huế, ngôi trường do Pháp lập nên để đào tạo nhân viên hành chính, nhưng họ vào trường không phải để làm tay sai mà để muốn đánh Pháp thì phải hiểu Pháp.
Review các phim ra rạp từ ngày 05/05/2025 và review sớm Yadang: ba mặt lật kèoKÝ ỨC MÁU – T16Đạo diễn: Trương Gia HuyDiễn viên: Trương Gia Huy, Lưu Tuấn Khiêm, Trần Pháp Lai, Lưu Đức Hoa,…Thể loại: Hồi hộp, Tâm LýBác sĩ Man, một nhà tâm lý học có khả năng khám phá bí mật tiềm thức của bệnh nhân qua việc tư vấn. Một ngày nọ ông gặp tài xế Choi và cảm thấy kỳ lạ. Choi nhận lời tư vấn của Man, từ đó ông dần khám phá ra sự thật rùng rợn đằng sau chứng mất ngủ và ảo giác của ông Choi.QUÁI THÚ ĐẠI NÁO SỞ THÚĐạo diễn: Ricardo Curtis, Rodrigo Perez-CastroDiễn viên: David Harbour, Bryn McAuley, Paul Sun-Hyung Lee, ...Thể loại: Hành Động, Hoạt Hình, Phiêu LưuMột thiên thạch mang virus rơi xuống sở thú, biến các con vật thành Zombie kẹo dẻo. Cô sói Gracie và chú sư tử núi Dan đã hợp sức với nhóm bạn thú tìm cách cứu lấy sở thú. Cuối cùng, họ phát hiện ra âm nhạc chính là phương thuốc diệt virus hiệu quả nhất. Nhờ vậy, họ đã đẩy lùi được virus và đưa mọi thứ trở lại bình thường.NHẬT KÝ HẠNH PHÚC CỦA RED VELVET: ReVe1uv Thân Yêu Của TôiĐạo diễn: SUN HYUNG KIM, YOONDONG OHDiễn viên: Red VelvetThể loại: Hòa nhạc, Phim tài liệuKỷ niệm 10 năm thành lập Red Velvet với một bộ phim đầy kỷ khoảnh khắc đặc biệt tại '2024 Red Velvet FANCON TOUR '! Từ ca khúc đầu tay "Happiness" đến những bản hit vượt thời gian như "Ice Cream Cake", "Red Flavor", "Psycho", "Feel My Rhythm" và "Cosmic", Red Velvet đã củng cố vị thế của mình như một nghệ sĩ phi thường tạo ra những bài hát khó quên vượt thời gian. Một bộ phim hòa nhạc ghi lại những kỷ niệm quý giá giữa Red Velvet và ReVeluv trong hơn một thập kỷ cùng với những câu chuyện hậu trường được chính các thành viên kể lại về âm nhạc và những khoảnh khắc đáng trân trọng mà họ đã tạo ra trong 10 năm qua. Một cái kết ngoạn mục cho lễ kỷ niệm 10 năm thành lập Red Velvet!YADANG: BA MẶT LẬT KÈO – T18Đạo diễn: HWANG Byeong-gugDiễn viên: KANG Ha-neul, YOO Hai-jin, PARK Hae-joon, RYU Kyung-soo, CHAE Won-beenThể loại: Hành Động"Từ giờ trở đi, bạn là kẻ chỉ điểm của tôi." Là “cầu nối” giữa thế giới ngầm và các cơ quan thực thi pháp luật, những kẻ chỉ điểm chuyên nghiệp được gọi là "yadang" - người cung cấp thông tin bí mật về thế giới ma túy cho các công tố viên và cảnh sát. Khi một kẻ chỉ điểm ma túy “báo tin” về một bữa tiệccó sự tham dự của các VIP nổi tiếng và vô tình vướng vào một âm mưu nguy hiểm, hắn phải làm mọi thứ trong khả năng của mình không chỉ để sống sót,mà còn để phục thù.
VOV1 - Quản lý tài chính cá nhân là một kỹ năng sống rất quan trọng. Khi có phương pháp quản lý tài chính cá nhân tốt, chúng ta sẽ chủ động hơn trong cuộc sống cũng như thực hiện mục tiêu mà mình đặt ra. Khi có nguồn tài chính dư dả sẽ mở ra cho bạn nhiều cơ hội phát triển bản thân.
Trong một buổi sáng sớm, bên dòng Hương Giang, những người bạn trẻ: Hùng, Côn, Khiêm, Cần, Phượng, Quý và Diệp Văn Kỳ lại hẹn nhau rong chơi nhưng không chỉ để ngắm cảnh hay vui đùa. Mỗi bước chân, mỗi lời nói của họ đều mang theo những khát vọng thầm kín, những hoài bão đang lớn dần trong một giai đoạn đầy biến động của đất nước. Những câu chuyện tưởng như chỉ để giải khuây dần hé mở tâm thế của cả một thế hệ thanh niên đang thao thức trước vận mệnh dân tộc. Trong tiếng cười trong trẻo, trong giọng hát ngọt ngào của thiếu nữ xứ Huế và cả trong ánh mắt rực sáng của người bạn tên Côn thấp thoáng hình hài một tương lai mà họ đều đang chờ đợi, đang muốn góp phần đổi thay.
Ông Nguyễn Sinh Sắc cùng hai con trai là Khiêm và Côn chuẩn bị vào Huế nhận chức quan do triều đình bổ nhiệm. Cô Thanh được giao ở lại quê nhà để trông coi nhà cửa, ruộng vườn và hương hoả. Ông Sắc xúc động, day dứt vì những thiệt thòi mà đứa con gái của ông phải chịu đựng. Giữa lúc chuẩn bị lên đường, một tin dữ lan truyền khi vua Thành Thái bị thực dân Pháp bắt, kinh thành Huế có biến. Cả nhà ông Sắc hoang mang chưa rõ nên đi tiếp hay dừng lại nhưng rồi họ vẫn quyết định tiếp tục hành trình.
Trí tuệ nhân tạo tạo sinh (generative AI) đang bùng nổ trên toàn cầu, nhưng sự phát triển mạnh mẽ này cũng kéo theo những lo ngại nghiêm trọng về tác động môi trường. Khi nhu cầu xử lý dữ liệu tăng cao, các trung tâm dữ liệu - “bộ não” đứng sau công nghệ AI - đang tiêu tốn lượng lớn điện năng và nước, khiến các chuyên gia kêu gọi chính phủ và các tập đoàn công nghệ cần hành động khẩn cấp để hướng tới phát triển bền vững.
Khoảng thời gian tháng 9 năm 1905, Côn và Khiêm được gửi lên Thành Vinh theo học Trường Tiểu học Pháp Việt. Trong buổi khai giảng đầu tiên, cả hai choáng ngợp trước không khí trang trọng và bài diễn văn ca ngợi nước Pháp với ba khẩu hiệu "Tự do - Bình đẳng - Bác ái". Những lời lẽ ấy khiến Côn băn khoăn khi so với thực tế, đất nước vẫn đang bị đô hộ. Vào lớp, cậu nhanh chóng bộc lộ khả năng vượt trội khiến cô giáo không khỏi bất ngờ và tính đến việc chuyển cậu lên lớp trên.
Sau một hành trình dài, Khiêm và Côn đặt chân đến nhà ông bà Tưởng. Tại đây, họ được đón tiếp bằng tất cả sự nồng hậu và chân thành. Ông Tưởng quý Côn bởi sự lễ phép, điềm đạm và tài chơi cờ khiến bao người nể phục. Dân làng cũng dành cho cậu bé một ánh mắt thiện cảm vì cách cư xử luôn đúng mực và chừng mực hơn tuổi. Những tưởng có thể ở lại lâu hơn để cùng cha yên ổn sống những ngày tháng thanh bình nhưng một linh cảm chẳng lành khiến ông Sắc luôn bồn chồn nóng ruột. Hiểu được nỗi lo của cha, Côn đã rủ anh trai quay về thăm nhà, nơi dường như đang có điều gì đó bất ổn chờ họ ở phía trước.
Côn và bạn Võ Cung sau khi mua một cuốn sách Nam sử yếu lược đã cùng đọc và ghi nhớ những sự kiện lịch sử quan trọng của dân tộc. Tuy nhiên, khi Côn về nhà và nói dối với cha về việc không mua được sách, ông Sắc tỏ ra nghi ngờ và yêu cầu Côn phải tóm tắt những gì học được. Khi con thể hiện trí nhớ và sự biết ơn, ông Sắc đã cảm thấy ngạc nhiên và khen ngợi con trai mình. Câu chuyện về tri thức và lòng hiếu học của Côn, cùng sự nghiêm khắc của cha càng làm nổi bật những giá trị gia đình, sự tôn trọng truyền thống và học vấn.
Khi cuộc khủng hoảng nhà ở tại Úc vẫn tiếp diễn, Perth đã trở thành một trong những thành phố có giá thuê nhà đắt nhất tại Úc. Một di dân từ Indonesia đang làm mọi thứ có thể để cung cấp thức ăn miễn phí cho những người đang gặp khó khăn khi nhiều người đang trải qua tình trạng vô gia cư.
Nền kinh tế Hoa Kỳ bất ngờ suy giảm ở mức 0,3% trong ba tháng đầu năm, đánh dấu sự sụt giảm Tổng sản phẩm quốc nội (GDP) đầu tiên kể từ năm 2022. Khi các nhà phân tích cho rằng khả năng xảy ra suy thoái đang tăng lên, Tổng thống Donald Trump nói trong một cuộc họp nội các rằng kết quả này là do các chính sách của chính quyền Biden, chứ không phải do kế hoạch thuế quan của ông.
Khi người Việt khắp nơi đánh dấu 50 năm ngày Chiến tranh Việt Nam kết thúc, một nhóm những người con nuôi được đưa ra khỏi Việt Nam trước năm 1975 đang chạy đua với thời gian để tìm lại mẹ ruột của họ. Vào những tháng trước khi Sài Gòn thất thủ các nước phương Tây, trong đó có Úc, đã vận chuyển các trẻ em mồ côi ra khỏi Việt Nam để được nhận làm con nuôi. Một nhóm những đứa con nay đã trưởng thành đó tại Úc đã về Việt Nam đạp xe gây quỹ cho người cao tuổi Việt Nam và nâng cao nhận thức về hành trình tìm kiếm gia đình ruốt thịt của họ vẫn đang tiếp diễn.
Như Đức Phật dạy trong Kệ Pháp Cú rằng: Tự mình nương tựa mình Không nương tựa ai khác Khi tự mình thuần tịnh Là chỗ nương khó được. Trích trong bài nói chuyện: " Niềm Tin và Niềm Vui Chuyển Hoá" https://open.spotify.com/episode/3XSFlp7dtnzwFak9iLoM1K?si=963c471ddd1746f1#nguyễnduynhiên, #minhtánh, #conđườngchuyểnhoá, #chữalành,
Review các phim ra rạp từ ngày 25/04 và dịp lễ 30/04/2025THÁM TỬ KIÊN: KỲ ÁN KHÔNG ĐẦU – T16Đạo diễn: Victor VũDiễn viên: Quốc Huy, Đinh Ngọc Diệp, Quốc Anh, Minh Anh, Anh Phạm,Thể loại: Kinh DịThám Tử Kiên là một nhân vật được yêu thích trong tác phẩm điện của ăn khách của NGƯỜI VỢ CUỐI CÙNG của Victor Vũ, Thám Tử Kiên: Kỳ Không Đầu sẽ là một phim Victor Vũ trở về với thể loại sở trường Kinh Dị - Trinh Thám sau những tác phẩm tình cảm lãng mạn trước đó.LẬT MẶT 8: VÒNG TAY NẮNG – T13Đạo diễn: Lý HảiDiễn viên: NSƯT Kim Phương, Long Đẹp Trai, NSƯT Tuyết Thu, Quách Ngọc Tuyên, Đoàn Thế Vinh, Hồng Thu,.... Thể loại: Gia đình, Tâm LýMột bộ phim về sự khác biệt quan điểm giữa ba thế hệ ông bà cha mẹ con cháu. Ai cũng đúng ở góc nhìn của mình nhưng đứng trước hoài bão của tuổi trẻ, cuối cùng thì ai sẽ là người phải nghe theo người còn lại? Và nếu ước mơ của những đứa trẻ bị cho là viển vông, thì cơ hội nào và bao giờ tuổi trẻ mới được tự quyết định tương lai của mình?MẬT DANH: KẾ TOÁN 2 – T18Đạo diễn: Gavin O'ConnorDiễn viên: Ben Affleck, Jon Bernthal, J.K. Simmons, ...Thể loại: Hành Động, Tâm Lý, Tội phạmChristian Wolff (Ben Affleck) sở hữu tài năng giải quyết những vấn đề phức tạp. Khi một người bạn cũ bị ám sát, để lại một thông điệp mơ hồ yêu cầu "truy tìm kế toán", Wolff bị cuốn vào việc giải quyết vụ án. Nhận ra rằng cần phải có những biện pháp cực đoan, Wolff đã liên lạc với người anh trai xa cách và vô cùng nguy hiểm của mình, Brax (Jon Bernthal), để cùng nhau điều tra. Cùng với Phó Giám đốc Cục Tài chính Marybeth Medina (Cynthia Addai-Robinson), họ phát hiện ra một âm mưu chết người, trở thành mục tiêu của một mạng lưới sát thủ tàn bạo, sẵn sàng làm mọi thứ để chôn vùi những bí mật của mình.Phim Shin Cậu Bé Bút Chì: Bí Ẩn! Học Viện Hoa Lệ TenkasuĐạo diễn: Wataru TakahashiThể loại: Hoạt Hình, Thần thoạiCâu chuyện của bộ phim bắt đầu với Shinnosuke và những người bạn của Shin thuộc Đội đặc nhiệm Kasukabe trải qua một tuần ở lại "Học viện Tư nhân Tenkasu Kasukabe" (Còn gọi là "Học viện Tenkasu"), một trường nội trú ưu tú được quản lý bởi một AI hiện đại, "Otsmun". CHUYỆN MUÔNG THÚ DẠY BÉ CỪU BAYĐạo diễn: Meisam Hosseini, Hossein SaffarzadeganDiễn viên: Figen Aksoy, Funda Askin, Didem Atlihan,...Thể loại: Hoạt HìnhSống trong thế giới nơi chỉ có loài chim mới được phép bay đã giới hạn ước mơ của biết bao giống loài, điển hình là bé cừu nhỏ Woolina.Trên hành trình chinh phục giấc mơ không tưởng, Woolina đã sát cánh cùng hội bạn Beep Beep, Momo,..dù nhận lấy sự phản đối từ mọi người. LOONEY TUNES: NGÀY TRÁI ĐẤT NỔ TUNGĐạo diễn: Peter BrowngardtThể loại: Hoạt HìnhVịt Daffy và heo Porky, bộ đôi lắm chiêu trong loạt phim hoạt hình kinh điển Looney Tunes, chính thức bước lên màn ảnh rộng với một phi vụ bùng nổ chưa từng có. Khi phát hiện nhà máy kẹo cao su trong thị trấn dính líu đến âm mưu thao túng Trái đất của người ngoài hành tinh, cả hai trở thành những anh hùng bất đắc sĩ và lao vào một hành trình hài hước, đầy hỗn loạn để cứu thế giới khỏi âm mưu xấu xa của kẻ thù.Khủng Long Xanh Du Hành Thế Giới Truyện TranhĐạo diễn: Wojtek WawszczykThể loại: Hoạt HìnhKhủng Nhong - một chú khủng long xanh với tính cách hiếu động, tò mò bị lạc mất cha mẹ và buộc phải lên đường tìm lại gia đình. Là một sinh vật sống trong cuốn truyện tranh do hoạ sĩ Tét vẽ - người đang muốn tẩy xóa những trang truyện tranh của mình sau lời phê bình từ nhà xuất bản, Khủng Nhong bắt đầu dịch chuyển từ cuốn truyện này sang cuốn truyện khác. Trên hành trình phiêu lưu qua những thế giới kỳ diệu, Khủng Nhong lần lượt gặp gỡ Phù Thuỷ Tinh Tú, Tiến Sĩ Tóc Búi và Giáo Sư Đầu Xù. Để cứu cha mẹ của Khủng Nhong, tất cả các nhân vật hoạt hình phải tin tưởng vào chính mình và thuyết phục hoạ sĩ Tét giữ lại “đứa con tinh thần” thay vì cố gắng sáng tác những gì ông không hề yêu thích.
Bản podcast này được thu ngay khi mình celebrate cùng với Mentor khi cô ấy đạt được cột mốc $100M trong sự nghiệp và đây là 3 refection đắt giá mình nhận ra: Những cột mốc tài chính trong Biz của riêng mình trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết – Khi người dẫn đường làm được, mình thấy điều đó cũng khả thi với mình.Góc nhìn thật phía sau thành công "không tưởng" – Chỉ những người trong vòng tròn kín Mentorship mới có cơ hội được nhìn thấy.Mentorship đúng nghĩa là đồng hành – Là nơi mình được phát triển cùng những người cùng tần số, không phải chỉ để follow hay tôn sùng 1 ai đó.***Waitlist để bước vào không gian kín với những cuộc đối thoại sâu sắc – về tiền, quyền lực mềm, và linh hồn người phụ nữ thịnh vượng.Sign up: >> bit.ly/badauphay LINK LINK
Khi bắt đầu hành trình khởi nghiệp, nhiều người mang trong mình một niềm đam mê cháy bỏng với sản phẩm hoặc dịch vụ mà họ muốn phát triển. Tuy nhiên, một trong những điều quan trọng nhất mà các nhà khởi nghiệp cần hiểu rõ rằng: Điều thị trường quan tâm chính là giá trị mà bạn mang lại cho khách hàng và khả năng giải quyết vấn đề thực tế của họ.Đến với podcast Vietnam Innovators Tiếng Việt tuần này, chúng ta sẽ cùng gặp gỡ và trò chuyện với khách mời Lê Khắc Hiếu, Founder và CEO của BonbonCar.Ông Lê Khắc Hiếu là một tiến sĩ khoa học máy tính và từng làm việc tại các “gã khổng lồ cộng nghệ” như Google, Facebook và Amazon. Sau nhiều năm làm việc trong lĩnh vực công nghệ tại Mỹ, ông trở về Việt Nam để theo đuổi hành trình khởi nghiệp.Năm 2022, ông thành lập BonbonCar, một nền tảng thuê xe tự lái thông minh, tích hợp các công nghệ hiện đại nhằm hỗ trợ người dùng trong việc thuê và quản lý xe. Với kinh nghiệm dày dặn, ông đặt mục tiêu xây dựng BonbonCar thành một nền tảng tiên phong trong việc cung cấp giải pháp giao thông thông minh, cải thiện trải nghiệm di chuyển và góp phần nâng cao chất lượng cuộc sống của người dân Việt Nam.—Đừng quên có thể xem bản video của podcast này tại: YouTubeVà đọc những bài viết thú vị tại: Vietcetera—Yêu thích tập podcast này, bạn có thể donate tại:● Patreon: https://www.patreon.com/vietcetera● Buy me a coffee: https://www.buymeacoffee.com/vietceteraNếu có bất cứ góp ý, phản hồi hay mong muốn hợp tác, bạn có thể gửi email về địa chỉ team@vietcetera.com#Vietnam_Innovators_Digest #VI #VNI_VI_S6_29
Tựa Đề: Đức Chúa Trời Công Bình, Thánh Khiết; Kinh Thánh: Phục-truyền Luật-lệ Ký 32:48-52; Tác Giả: VPNS; Loạt Bài: Sống Với Thánh Kinh, Bài Học Kinh Thánh Hằng Ngày, Tĩnh Nguyện Hằng Ngày, Sống Với Thánh Kinh
Cứ ba người Úc thì có hai người sẽ nhận được chẩn đoán nào đó về ung thư da trong đời và trung bình cứ sáu tiếng lại có một người qua đời vì u hắc tố (melanoma). Khi tỷ lệ mắc u hắc tố tiếp tục tăng, các chuyên gia cho rằng mạng xã hội đang thúc đẩy một xu hướng nguy hiểm.
Có bao giờ bạn thấy bất lực…Khi nhìn thấy con – hoặc một người thân yêu – đang buồn, đang khủng hoảng, đang vùng vẫy với những cảm xúc khó chịu?Và điều duy nhất bạn có thể làm đó là tự trách mình:“Tại sao mình không thể làm gì để giúp người ấy tốt lên?”“Chắc mình chưa đủ giỏi, chưa đủ sâu sắc, chưa đủ bình an…”Hôm nay, tôi sẽ kể cho bạn một câu chuyện có thật từ một học viên của tôi – một người mẹ rất thương con…để từ đó giúp bạn nhận ra một sai lầm thường gặp của cha mẹ khiến họ không thể đồng hành cùng con. Đồng thời, tôi cũng sẽ chia sẻ với bạn một góc nhìn có thể giải phóng bạn khỏi gánh nặng mà rất nhiều cha mẹ đang vô tình mang theo.
Hôm nay BV xin được chia sẻ tới bạn cuốn tiểu thuyết kinh điển “Jane Eyre” của nhà văn người Anh nổi tiếng, Charlotte Brontë. Khi đọc cuốn sách này, bạn sẽ hiểu được rằng một người trưởng thành thực sự không phải là người có thể dẹp được hết chướng ngại cuộc đời, mà là người biết cách chấp nhận mọi đau khổ, khi những điều trái với mong muốn vẫn cứ diễn ra.Nhưng làm thế nào để biết bản thân chúng ta đã có thể chấp nhận một cách tích cực, hay chỉ đang cam chịu một cách tiêu cực và mê muội mà thôi?Làm sao để sống trong “nước sôi” mà vẫn ươm lên được hương thơm cho đời? Jane Eyre sẽ chỉ ra cho chúng ta 3 trí huệ nội tại để làm sao có thể Chấp nhận khổ đau một cách trọn vẹn, giúp bạn tiến tới hành trình trưởng thành thực sự và sống một cuộc đời tự do kiến tạo hạnh phúc trong chính sự bất toàn của mình. Rồi, bây giờ xin mời các bạn cùng lắng nghe.-------------------------Nếu bạn muốn mua sách giấy để đọc, có thể ủng hộ Better Version bằng cách mua qua đường link này nhé, cám ơn các bạn! Link shopee: https://shorten.asia/rYDVWRFpLink Tiki: https://shorten.asia/cqGAPKNh ❤️ Link tổng hợp các cuốn sách trong tất cả video: https://beacons.ai/betterversion.vn/b... ❤️ ỦNG HỘ KÊNH TẠI: https://beacons.ai/betterversion.donate