POPULARITY
Categories
Khi chi phí sinh hoạt tiếp tục leo thang, nhiều người Úc đang tìm cách cắt giảm tiền mua thực phẩm. Dưới đây là những lời khuyên hàng đầu từ các chuyên gia để tiết kiệm chi phí cho bữa ăn Giáng sinh.
Vào những ngày cuối năm, sắp đến Giáng Sinh và Tết Dương lịch, ở châu Âu người ta thường tặng cho nhau những hộp sôcôla, ít tiền thì mua những hộp sôcôla trong các siêu thi, sang hơn thì mua trong các cửa hàng sôcôla cao cấp. Năm 2025, thị trường sôcôla toàn cầu ước tính đạt khoảng 127 tỷ đôla, tăng nhẹ so với mức 123 tỷ đôla năm 2024, với tốc độ tăng trưởng trung bình khoảng 4,8%/năm. Riêng ở Pháp, theo số liệu của nghiệp đoàn ngành sản xuất sôcôla, trong năm 2024, mức tiêu thụ trung bình là 12,3 kg/năm/hộ gia đình. Người Pháp có xu hướng tiêu thụ nhiều sôcôla đen hơn phần còn lại của châu Âu (30% so với mức trung bình 5% ở châu Âu). Cacao là nguyên liệu chính cho sôcôla. So với các khu vực sản xuất cacao lớn trên thế giới như châu Phi chiếm tới 71%, Trung Mỹ 11% và châu Á 18%, Việt Nam thuộc nhóm quốc gia có sản lượng nhỏ, chỉ khoảng vài nghìn tấn/năm. Ở Việt Nam, cacao được trồng chủ yếu tại các vùng Tây Nguyên, Đông Nam Bộ, Đồng bằng sông Cửu Long và Duyên hải Nam Trung bộ. Tuy sản lượng nhỏ, cacao của Việt Nam có hương vị đặc biệt, được xem là rất phù hợp với các nhà làm sôcôla thủ công, nhưng cũng có nhiều tiềm năng về chế biến sôcôla cao cấp. Hạt cacao trồng ở khu vực đồng bằng sông Cửu Long được đánh giá là có chất lượng hạng nhất thế giới. Mặc dù vậy, ngành chế biến sôcôla ở Việt Nam nói chung vẫn còn ở quy mô nhỏ. Các cơ sở làm sôcôla thủ công đa số là xưởng nhỏ, chủ yếu hướng đến khách du lịch, chứ chưa đủ năng lực cạnh tranh ở quy mô xuất khẩu lớn. Như vậy, sôcôla sản xuất từ cacao Việt Nam phải làm cách nào để thâm nhập được thị trường châu Âu nói chung và Pháp nói riêng ? Hôm nay, mời quý vị theo dõi bài phỏng vấn với ông Francesco Trần Văn Liêng, chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm tổng giám đốc Công ty Cổ phần Cacao Việt Nam ( Vinacacao ): Thưa ông Francesco Trần Văn Liêng, trước hết xin ông cho biết là cacao Việt Nam có những đặc tính nào khác với cacao từ những khu vực khác trên thế giới? Cây ca cao thì trồng hơi khó, nó không thích khí hậu cao nguyên mà thích đồng bằng hơn. Cho đến bây giờ châu Âu vẫn phụ thuộc vào các nguồn cung từ Côte d'Ivoire và Ghana. Việt Nam nổi bật lên thành một quốc gia cung cấp hạt sôcôla mà chúng tôi gọi là premium, vì hạt cacao Việt Nam có 136 hương vị phản ánh thổ nhưỡng của quốc gia. Ví dụ Đồng bằng sông Cửu Long là nơi đất tốt, mưa nhiều, dồi dào phù sa, tạo ra hương vị mang tính chất fruity. Fruity tức là vị chua nhẹ, ngọt thanh, chứ không phải là giống như nutty. Nutty là của Côte d'Ivoire và Ghana, những vùng cao nguyên đất đỏ, hương vị của nó hạt khô. Cho nên Việt Nam tận dụng ưu thế này mà sản xuất ra những loại hạt sôcôla ngon và người châu Âu, đặc biệt là hãng Puratos, hay là Vinacacao của chúng tôi làm ra những thanh sôcôla có vị tương đối đặc biệt. Vì đất tốt mưa nhiều cho nên cơm xung quanh hạt cacao rất dày và khi chúng tôi ủ hạt thì độ ngọt thơm và chua nhẹ đi sâu vào trong hạt và lúc đó từ đó mình làm ra sôcôla. Những nhà nghiên cứu như của đại học Ghent của Bỉ tìm ra được 136 hương vị của hạt cacao Việt Nam. Đó là niềm hãnh diện rất là lớn khi mà hiện nay số 1, số 2 thế giới là Côte D'Ivoire và Ghana. Việt Nam về lượng thì không bằng, nhưng về giá thì lúc nào cũng cao hơn. Ví dụ như hiện nay với 6.000 đôla bạn có thể mua 1 tấn hạt cacao của Côte D'Ivoire và Ghana, chứ cacao Việt Nam thì phải trả tới 12.000 đôla. Giống như câu chuyện về cà phê. Ví dụ Brazil sản xuất rất nhiều hạt cà phê. Nhưng khi bạn uống cà phê thì bạn đi tìm những origin, những nguồn gốc như Colombia, Ethiopia hoặc Guatemala. Những quốc gia này làm ra những loại hạt mà nhiều hãng lớn như Starbucks bán với tư cách giống như single origin. Hạt cacao cũng vậy. Hạt cacao Việt Nam được xem như là single origin, tức là hạt cacao thuần Việt. Theo quan sát của ông thì hiện nay các cơ sở sản xuất sô cô la từ ca cao Việt Nam có quy mô như thế nào và họ đã sản xuất được bao nhiêu cũng như là đã xuất khẩu được sang những nước nào? Phần lớn các hãng sản xuất sôcôla hiện nay là 'small holders', tức là những người tương đối nhỏ và làm sôcôla mang hương vị hình hài của đất nước nhiều hơn, pha với những trái cây vùng nhiệt đới, đặc biệt là dừa. Đó là một thế mạnh và nói về quy mô thì đây là ngành không chạy theo số lượng, bởi vì nếu chạy theo số lượng thì rõ ràng mình đấu không lại những quốc gia như Côte d'Ivoire, Ghana hoặc Indonesia Trong số những cơ sở hiện nay, chỉ có Vinacacao là 20 năm trong ngành, chúng tôi có quy mô khá là lớn và dẫn đầu được trong ngành, đặc biệt là ngành bán lẻ. Chúng tôi làm ra thành phẩm cuối cùng mà các bạn có thể thấy trong siêu thị lớn ở Việt Nam, ở các sân bay lớn. Chúng tôi sang Bỉ làm ăn theo kiểu hiệp thương về mutual, tức là họ bán hàng cho mình thì họ cũng phải mua gì của mình, hai bên cùng có lợi. Bằng cách đó chúng tôi thâm nhập vào thị trường của nhau, tức là mình mua những sản phẩm độc lạ, hay của Bỉ và Bỉ cũng sẽ mua lại những sản phẩm độc lạ, hay của Vinacacao. Đây là một phương thức mà chúng tôi sử dụng để có thể thâm nhập vào những thị trường khó tính. Các nhãn lớn mà các bạn thấy thì đều có mặt ở Việt Nam, nhưng ngành sôcôla trong nước thì có lợi thế là khống chế được chi phí sản xuất. Ví dụ Vinacao là trồng được cây ca cao, phát triển được vườn cây, chủ động được nguồn hạt, nó có khả năng chế biến sang sô cô la, có thể là phát triển thành phẩm, có thể xây dựng thương hiệu, thì nó sẽ tránh được những biến động cơ bản về giá cả. Đó cũng là một lợi thế mà Vinacacao và các doanh nghiệp nhỏ lẻ có thể khai thác. Nhưng để xâm nhập được thị trường châu Âu, sôcôla "made in Vietnam" phải đáp ứng những tiêu chuẩn gì? Để vào thị trường châu Âu, chúng tôi có những chiến lược khá là cụ thể. Thứ nhất, mình sẽ không đi về lượng, đặc biệt là mình không bán hàng trăm ngàn tấn, hoặc cả triệu tấn như Ghana và Côte d'Ivoire, mà chúng tôi chọn những hạt cacao premium và từ đó làm ra những loại sôcôla single origin. Hiện nay Châu Âu có đặt ra những rào cản mới. Ngoài các tiêu chuẩn về an toàn vi sinh thực phẩm, hoặc chất lượng như ISO hoặc là FSSC, hiện nay cộng đồng chung Châu Âu, vì ý thức bảo vệ môi trường, đã đưa ra luật mới, áp dụng vào tháng 12/2025 này: Những hạt ca cao nào mà sản xuất từ vùng đất không phá rừng thì mới đạt tiêu chuẩn nhập vào châu Âu. Đây là một luật khó, nhưng nó lại tạo thuận lợi cho những quốc gia như Việt Nam, đi sau thì sẽ có chuẩn bị tốt hơn, còn những quốc gia đã có truyền thống gần 100 năm nay xuất khẩu hạt lấy từ nhiều nguồn khác nhau, từ rừng rậm hoặc phá rừng để trồng cây thì hiện nay giống như là phải "sắp lại một bàn cờ mới". Các vùng đất Đồng bằng Sông Cửu Long từ xưa giờ được kiểm chứng rất rõ là không phá rừng. Đó là vùng canh tác tự nhiên của người Việt Nam mình có thể là từ vài trăm năm. Đó là thuận lợi rất lớn. Và khi mình lấy những certification, ví dụ như từ Rainforest Alliance, những tổ chức phi lợi nhuận dùng các không ảnh vệ tinh để biết được những vùng nào trong 14 năm vừa qua nhờ phá rừng mà có. Hoặc là những vùng nào trong 14 năm qua vẫn không có tình trạng này. Khi có những chứng thư đó thì mình dễ được chấp nhận bởi các nước EU, những quốc gia tiêu thụ sôcôla nhiều nhất thế giới. Chúng tôi được biết là vừa qua các ông có sang Pháp để thăm dò thị trường. Vậy thì qua chuyến đi đó, ông thấy là Vinacacao có thể thi hành những biện pháp nào để có thể thâm nhập thị trường Pháp dễ dàng hơn? Vừa rồi đại sứ Việt Nam, rồi bộ Công Thương, kết hợp với các hiệp hội ở Pháp về thực phẩm và đặc biệt là có sự tham dự của Monoprix, một hệ thống siêu thị khá lớn ở Pháp, chúng tôi có một buổi hội thảo rất có ý nghĩa tại Paris. Trong buổi hội thảo đó, tôi cũng đặt vấn đề thương mại hai chiều, có nghĩa là những sản phẩm sôcôla nào ngon của Pháp thì chúng tôi sẵn sàng đưa về Việt Nam và đồng thời cũng đặt vấn đề là các ông hãy xem xét để có thể mua ngược lại. Rất may một đại diện của một hãng lớn là Valrhona, sở hữu thương hiệu La Maison du Chocolat Paris, rất quan tâm tới việc hợp tác để đem dòng sôcôla rất là ngon và đặc biệt của Việt Nam, premium về quality, để họ sẽ phát triển một dòng sôcôla riêng. Đồng thời tôi cũng sẽ tìm kiếm phương thức để đem về những sản phẩm thành phẩm của Châu Âu, đặc biệt là của Pháp. Người ăn sôcôla châu Âu là người tiêu dùng có ý thức trách nhiệm, có nghĩa là họ hiểu được ăn sôcôla này có ảnh hưởng gì tới kinh tế địa phương, có gây bất cân bằng về cung cầu và gây thiệt hại cho lao động địa phương, có giúp phát triển được kinh tế địa phương không? Có gây ra sự không công bằng trong thương lượng giữa công ty châu Âu và và kinh tế địa phương không? Người Việt Nam phải đưa đặc điểm rõ ràng của sôcôla Việt Nam đến người tiêu dùng châu Âu, trong đó có Pháp, để họ hiểu đây là một đặc phẩm có trách nhiệm. Khi ăn họ cảm thấy đã đóng góp được cho kinh tế địa phương tại những vùng kém phát triển hơn. Thứ hai là hiện nay, với ý thức của người châu Âu về tiêu dùng xanh, về trách nhiệm xã hội, về ESG- Environmental (Môi trường), Social (Xã hội) và Governance (Quản trị doanh nghiệp) - doanh nghiệp Việt Nam ngay từ bây giờ, khi thiết kế sản phẩm phải chú ý rõ ràng nguồn gốc và các giấy tờ chứng minh là không thâm lạm về phá hoại môi trường, không thâm lạm về lao động trẻ em, không thâm lạm về các chất hóa học và trừ sâu. Tôi nghĩ đây là con đường mới và một tương lai mới cho sôcôla Việt Nam.
“Đi tàu từ Nam ra Bắc giúp tôi khám phá sự đa dạng của Việt Nam. Kỷ niệm của tôi về tàu hỏa ở Việt Nam, đó là một phương tiện di chuyển thực sự chậm, nhưng không hề lãng phí thời gian vì tàu thường chạy đêm, sáng mai thức dậy là nhìn thấy cả đồng lúa xanh rì bên ngoài cửa sổ…”. Từ phương tiện giao thông chậm, rẻ hơn máy bay, tàu hỏa đang được phát triển thành cách du lịch chậm, tham quan ngay từ khung cửa sổ. Những cảm nhận trên là của Jean-Marc De Jaeger, phóng viên chuyên mục du lịch của nhật báo Pháp Le Figaro khi trả lời RFI Tiếng Việt. Ông là tác giả cuốn Đi tàu hỏa ở Châu Á: 22 Hành trình trên Đường ray (En train En Asie : 22 itinéraires sur les rails, NXB Voyage Gallimard, 2025), trong đó có Việt Nam : Tại sao có Việt Nam trong lộ trình? Đối với tôi, việc này quan trọng vì đây là một quốc gia khá rộng lớn về mặt địa lý và dân số. Và đặc biệt, tuyến tàu Thống Nhất giống như huyết mạch của đất nước, dài hơn một nghìn km, kết nối các điểm đến chính của Việt Nam, trong 36 giờ. Cho nên trong một cuốn sách hướng dẫn về du lịch bằng tàu hỏa, không thể bó quả Việt Nam. Còn theo tạp chí du lịch Lonely Planet, tuyến đường sắt Bắc-Nam nằm trong số những tuyến đường sắt đẹp nhất thế giới năm 2025. Tàu hỏa ở Việt Nam chạy rất chậm, chỉ khoảng 50 km/giờ, chỉ có một đường, khổ cũ 1,43 mét, từ thời Pháp thuộc và tránh nhau tại các ga lớn. Tàu hỏa không phải là phương tiện để đi khi có công việc gấp, nhưng là “cứu cánh” cho những người say xe, sợ máy bay. Nhưng những năm gần đây, tàu hỏa đã được phát triển thành một dòng du lịch trải nghiệm sang trọng, đề cao dịch vụ cá nhân, “sống chậm”. Đây là một trong những mảng được định hướng để phát triển du lịch nghỉ dưỡng cao cấp ở Việt Nam. “Nhâm nhi thời gian trôi, có nghĩa là khi đi máy bay, thực sự là chẳng nhìn thấy gì nhiều. Ví dụ nếu bay từ Thành phố Hồ Chí Minh đến Hà Nội, chúng ta sẽ chỉ thấy sân bay khởi hành và sân bay đến, rồi ngắm được một chút quang cảnh ở độ cao 10.000 m, nhưng sẽ không thấy các chặng trung gian, sẽ không được hòa mình vào cuộc sống. Đi tàu có thể ngắm rõ quang cảnh vì tàu chạy khá chậm, khoảng 50 km/giờ, đặc biệt là ở phía bắc Đà Nẵng, nơi tàu chạy dọc bờ biển và quang cảnh đẹp một cách ấn tượng. Với tàu hỏa, chúng ta cũng được thoải mái ứng biến, có thể xuống ở một ga nhỏ, nơi không có sân bay, và tự do khám phá đất nước, gần gũi với thiên nhiên, với người dân hơn”. Độc đáo du lịch tàu hỏa Có khoảng 7 tuyến du lịch sang trọng đang được khai thác hoặc sắp được triển khai ở Việt Nam. Nổi tiếng nhất, có chí phí cao nhất (hơn 9.000 đô la) là tuyến SJourney xuyên Việt 8 ngày 7 đêm (Hà Nội - Ninh Binh - Quảng Bình - Huế - Đà Nẵng (Hội An) - Nha Trang - Mũi Né - TP Hồ Chí Minh). Đoàn tàu là khách sạn 5 sao di động, chỉ có 10 toa ngủ với 30 phòng ngủ và đón tối đa 60 khách, tập trung vào chăm sóc cá nhân và nghệ thuật ẩm thực. Từ phòng riêng, du khách có thể thấy phong cảnh lướt qua những ô cửa sổ lớn, từ những phố thị ồn ào, sôi động cho đến những vùng nông thôn yên bình, ruộng đồng thẳng cánh cò bay. Và mỗi sáng thực dậy lại là một địa điểm khác và bắt đầu chuyến tham quan những địa danh được xếp hạng di sản văn hóa thế giới. Không sử dụng SJourney, nhưng nhà báo Pháp Jean-Marc De Jaeger cũng dừng ở những chặng như vậy : “Đi tàu từ Nam ra Bắc đã giúp tôi khám phá sự đa dạng của Việt Nam : Thành phố Hồ Chí Minh là một thủ phủ kinh tế khá năng động và hiện đại, thành phố Đà Nẵng ven biển với thiên nhiên hùng vĩ, còn Hà Nội là một thành phố đậm chất văn hóa, khá truyền thống, và cách không xa đó lắm là những rặng núi ở Sapa (…). Ngày đầu tiên tới Việt Nam, tôi bắt tàu Violette Express ở thành phố Hồ Chí Minh (…). Những ngày đầu tiên tôi ở Việt Nam là trên tàu hỏa. Kỷ niệm đọng lại trong tôi rất đẹp. Tàu khá thoải mái, có rất nhiều khách du lịch. Tàu có hai hạng, giá vé chênh lệch nhau, có những toa tàu mà khách du lịch ưu tiên và những toa tàu mà người dân địa phương ưa thích”. Violette Express là loại hình toa tàu du lịch chất lượng cao, được gắn vào đoàn tàu quốc gia để phục vụ khách, giống như tàu đêm Hà Nội - Sapa của Victoria Express, Sapaly Express, le Vic Sapa Train hoặc Chapa Express, Hoa Phượng Đỏ với các toa VIP trên tuyến Hà Nội - Hải Phòng. Ngoài ra, còn có một số tuyến được khai thác riêng, như The Vietage nối Đà Nẵng - Quy Nhơn, được coi là khách sạn 5 sao di động với giá khoảng 450 đô la/chuyến. Hành trình được chọn đi qua những cung đường đẹp, một bên là biển, bên kia là cánh đồng và làng mạc. Đậm chất du lịch trải nghiệm hơn còn có tuyến La Reine dài 7 km nối Đà Lạt - Trại Mát, được công ty đường sắt Việt Nam khai thác, tàu du lịch Hà Nội 5 cửa ô nối Hà Nội - Từ Sơn (Bắc Ninh), Revolution Express : hai tiếng đi tàu từ Đà Nẵng đến Huế với đầu máy hơi nước của những năm 1960… Điểm chung của những tuyến tàu du lịch này là dịch vụ, trải nghiệm văn hóa, truyền thống, kết hợp tiện nghi của hiện đại với vẻ đẹp của kiến trúc Đông Dương để tạo nên nét tinh tế, sang trọng và rất lịch sử. Đây là “chìa khóa để tạo nên những tour trọn gói, đẳng cấp” và là “chiến lược nhằm khai thác nhóm đối tượng khách hàng sẵn sàng chi trả cho những dịch vụ chất lượng vượt trội” trong phân khúc du lịch bằng tàu hỏa, theo báo Nhân Dân ngày 03/06/2025. Phó Cục trưởng Du lịch Quốc gia Việt Nam Phạm Văn Thủy, được trang Nhân Dân trích dẫn, cho rằng những chuyến tàu không chỉ kết nối địa lý mà còn kết nối trải nghiệm, góp phần thúc đẩy và lan tỏa giá trị vùng miền đến đông đảo du khách trong và ngoài nước theo cách độc lạ, góp phần mở đầu cho một hình thức tour tuyến mới trong việc phát triển du lịch Việt Nam trong nhiều năm tới. Nhật ký ảnh hành trình du lịch bằng tàu hỏa ở Việt Nam Nhà báo Jean-Marc De Jaeger truyền tải kinh nghiệm du lịch tàu hỏa ở Việt Nam qua dạng nhật ký hành trình với những hướng dẫn thực tế và thông tin lịch sử, văn hóa những địa danh ông đi qua. “Đây là một cuốn sách minh họa, có nhiều hình ảnh, có cả phố Đường tàu nổi tiếng ở Hà Nội, giới thiệu một số địa điểm không thể bỏ qua khi tới Việt Nam. Đây là một câu chuyện, một hành trình, nên tôi tìm cách nói với độc giả, kiểu : “Nào, hãy theo tôi, lên tàu cùng tôi, khám phá địa danh này, địa danh kia”. Tôi nghĩ thông qua hành trình này mà tôi kích thích được độc giả khám phá đất nước bằng tàu hỏa. Trong số những địa điểm tôi ở lại vài ngày có Đà Nẵng, thành phố mà tôi rất thích vì có bờ biển xung quanh, thiên nhiên hùng vĩ, rất nhiều di tích tôn giáo. Và đặc biệt Đà Nẵng là trung tâm đường sắt của Việt Nam, có nghĩa là có những chuyến Bắc-Nam, hoặc có những chuyến đến Đà Nẵng rồi quay đầu. Tiếc là không có tàu đi từ Đà Nẵng đến Hội An, mà phải đi taxi hoặc xe buýt thêm gần một tiếng. Qua đó cũng thấy rằng từ ga tàu, có thể tỏa đi các địa điểm xung quanh bằng taxi hoặc phương tiện giao thông công cộng”. Cuốn sách không chỉ là những hướng dẫn mà cũng là nơi chia sẻ cảm xúc, cảm nhận của tác giả về hành trình. Mỗi thành phố, mỗi địa danh đã được Jean-Marc De Jaeger nghiên cứu và tìm tài liệu tỉ mỉ từ trước đó, tham khảo ý kiến những người biết rõ về Việt Nam. Và nếu có nhiều thời gian hơn, Jean-Marc De Jaeger nói là “có thể truyền đạt nhiều hơn trong sách. Nhưng chắc cũng không đủ chỗ mà sẽ phải làm một hướng dẫn riêng”. Một điểm nữa được nhà báo của tờ Le Figaro nhấn mạnh đó là đi tàu làm nảy sinh những mối liên hệ, kết nối, là cách hay nhất để hiểu được phần nào cuộc sống của người dân địa phương : “Khi ở trên tàu, tôi được tiếp xúc với người dân địa phương, mặc dù không phải ai cũng nói được tiếng Anh. Nhưng tôi vẫn có thể thấy một chút về lối sống, thói quen ăn uống trên tàu, cách mọi người di chuyển trong một hành trình dài như vậy. Đó là cách trải nghiệm rất hay. Tàu hỏa là cách tìm hiểu và gần gũi với người dân địa phương, để biết thêm một chút về cuộc sống hàng ngày của họ. Hành trình từ Thành phố Hồ Chí Minh đến Đà Nẵng có vẻ dài, mất 16 hoặc 17 tiếng, nhưng tôi không để ý thời gian trôi qua vì tàu rất thoải mái, có nhiều dịch vụ. Hơn nữa, tôi thực sự đánh giá cao lòng hiếu khách của đội ngũ nhân viên trên tàu, những người rất tận tâm với hành khách. Bữa sáng được tính trong vé. Khách luôn có thể yêu cầu đồ ăn bất cứ lúc nào ban ngày hay ban đêm. Vì vậy, đây là một phương tiện di chuyển khiến bạn cảm thấy như là ở nhà. Trong khoang tàu, ban đầu có thể là những người không quen biết, nhưng sau đó cũng có thể bắt chuyện rất dễ dàng”. Du lịch bằng tàu hỏa xa xỉ có thể sẽ phát triển hơn nữa trong thời gian tới. Công ty Belmond, trực thuộc tập đoàn LVMH (Moët Hennessy Louis Vuitton), đã ký thỏa thuận khung với Tổng công ty Đường sắt Việt Nam để thực hiện đề xuất đưa 10 toa tàu cổ của Eastern & Oriental Express đến Việt Nam, phục vụ khách du lịch giữa Hà Nội-Thành phố Hồ Chí Minh. Tập đoàn Belmond khai thác các đoàn tàu du lịch nổi tiếng Venice-Simplon Orient Express, Royal Scotsman và Andean Explore. Tuy nhiên, kể từ khi được bộ Giao thông Vận tải Việt Nam “bật đèn xanh” vào tháng 03/2024, không có thêm thông tin nào về dự án này.
Khi nhắc đến ma túy, người ta thường nói về những người nghiện - những số phận lầm lỡ vì phút yếu lòng mà trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội. Nhưng có một nỗi đau khác, âm thầm hơn, dài lâu hơn, thuộc về những người ở lại...
Tựa Đề: Gặp Chúa Giáng Sinh; Kinh Thánh: Lu-ca 2:25-32; Tác Giả: Thầy Lê Văn Khiêm; Loạt Bài: Hội Thánh Tin Lành Nguồn Sáng, Lễ Giáng Sinh
Khi các nhà lãnh đạo tranh luận về luật lệ nghiêm khắc hơn, chống lại ngôn từ thù hận và chủ nghĩa cực đoan, thì cả tiếng nói của người Hồi giáo và người Do Thái đều cảnh báo chống lại việc đổ lỗi tập thể, khi nỗi lo ngại về một phản ứng bài Hồi giáo tiềm tàng ngày càng gia tăng.
VOV1 - Trong quá trình giáo dục trẻ em từ nhỏ, việc dạy trẻ học nói “Lời cảm ơn” tuy nhỏ bé nhưng lại mang ý nghĩa vô cùng sâu sắc.Đây không chỉ là một hành vi giao tiếp lịch sự mà còn là bài học đầu tiên về lòng biết ơn, sự tôn trọng và nhân cách. Khi trẻ biết nói lời cảm ơn đúng lúc, đúng cách, các em đang từng bước học cách nhìn nhận và trân trọng những giá trị tốt đẹp mà mình nhận được mỗi ngày.Ở TH School, có lẽ điều dễ gặp nhất là những Lời cảm ơn mà thầy cô và các em học sinh luôn dành cho nhau mỗi ngày. Những Lời cảm ơn dù bằng ngôn ngữ nào cũng đong đầy sự trân trọng và biết ơn với những người xung quanh và với cả những điều dù vô cùng nhỏ bé.
Ngày 15/08/2021, quân đội Mỹ rút đi, phe Taliban giành lại chính quyền ở Afghanistan, hai mươi năm sau khi bị lật đổ. Sau những năm tháng tương đối tự do, người dân tại quốc gia Trung Á này lại sống dưới một chế độ vô cùng hà khắc, nhất là đối với nữ giới: Trẻ em gái bị loại khỏi giáo dục trung học, phụ nữ khi ra ngoài phải che kín từ đầu đến chân, thậm chí trên đường phố không được nói chuyện với nhau. Họ gần như bị xóa bỏ khỏi không gian công cộng. Cuộc sống tăm tối của phụ nữ Afghanistan ngày nay đã được nữ phóng viên nhiếp ảnh người Pháp Sandra Calligaro ghi lại trong một phóng sự ảnh được trưng bày gần đây tại Pháp. Năm 2007, Sandra Calligaro mới 25 tuổi và đang làm thêm tại một quán bar trong thời gian học nghệ thuật và nhiếp ảnh. Ước mơ của cô là trở thành một phóng viên kỳ cựu và đưa tin về các quốc gia đang có xung đột. Khi biết một người bạn phóng viên sẽ đi Afghanistan, Sandra đã xin đi theo. Một tháng rưỡi sau, cô phóng viên trẻ người Pháp đặt chân đến Kabul. Rồi vì say mê đất nước này, Sandra đã sống ở đó mười năm, trước khi trở lại Paris, nhưng vẫn thường xuyên đi lại giữa Pháp và Afghanistan. Người nữ phóng viên nhiếp ảnh này đã quyết định ghi lại cuộc sống thường nhật của người dân Afghanistan, nhất là của phụ nữ, dưới ách thống trị của Taliban. Sau khi đoạt Giải thưởng Françoise Demulder ( tên của phóng viên nhiếp ảnh chiến trường người Pháp ) vào năm 2024, Sandra Calligaro đã một lần nữa tham gia triển lãm tại Liên hoan ảnh báo chí quốc tế Visa pour l'image ở thành phố Perpignan, miền nam nước Pháp, đầu tháng 9/2025. Loạt ảnh được trưng bày có tựa đề “Afghanistan: Dưới Bóng Cờ Trắng”. Trả lời RFI Việt ngữ tại Liên hoan Visa pour l'image ngày 03/09/2025, Sandra Calligaro cho biết: “Tôi đã làm việc ở Afghanistan hơn 15 năm, với thời gian sống ở đó là khoảng mười năm. Giờ đây, tôi vẫn thường xuyên đi lại giữa hai nước Pháp và Afghanistan. Cho đến bây giờ, tôi luôn muốn ghi lại những hình ảnh về toàn bộ xã hội Afghanistan, cả nam lẫn nữ. Nhưng đúng là từ khi Taliban trở lại, tôi nhấn mạnh hơn một chút về những người phụ nữ đang sống một cuộc sống thường nhật như bị giam cầm. Đó là điều cần thiết và quan trọng. Chính sách đàn áp đã được thực hiện từng bước khá nhanh chóng. Khi Taliban trở lại nắm quyền vào năm 2021, không phải mọi thứ đều bị dừng lại cùng một lúc. Đầu tiên, các trường học bị đóng cửa đối với các bé gái đã qua tuổi dậy thì. Sau đó phụ nữ bị cấm vào các công viên, rồi các tiệm làm đẹp cũng bị đóng cửa. Hàng loạt biện pháp như vậy đã được áp dụng trong nhiều tháng sau đó. Trước sự đàn áp này, trước những sắc lệnh ngày càng hạn chế quyền tự do, tôi muốn cho thấy phụ nữ Afghanistan đang kháng cự như thế nào.” Tuy Afghanistan nay sống dưới chế độ hà khắc của Taliban, nhưng do cũng là phụ nữ nên Sandra Calligaro có phần nào dễ dàng tiếp cận những người mà nay hầu như chỉ sống trong không gian hạn hẹp của những căn nhà, căn hộ: “Hiện nay, làm việc ở Afghanistan hay đi đến nước này là rất khó khăn. Nhưng mặt khác, vì tôi là phụ nữ và hầu hết phụ nữ nay phải sống trong nhà, cho nên gặp gỡ trò chuyện với họ thực sự là khá dễ dàng. Hầu hết các bức ảnh chúng ta thấy trong triển lãm này đều được chụp trong nhà. Tôi muốn cho thấy sự phân đôi của xã hội Afghanistan thông qua các bức ảnh, với một không gian công cộng, không gian bên ngoài chủ yếu dành cho đàn ông và một không gian bên trong, nơi mà phụ nữ phần nào được tự do hơn một chút vì không bị quấy rầy. Những người phụ nữ, những cô gái trẻ mà tôi gặp đều có những cảm xúc khác nhau, vừa chán nản, vừa cam chịu và nhưng cũng vừa hy vọng. Đó chính là điều tôi muốn thể hiện trong loạt ảnh này: Trong nỗi tuyệt vọng tột cùng, chúng ta vẫn thấy rất nhiều hy vọng, hoặc ít nhất không chỉ là sự cam chịu, mà là rất nhiều sự chống chọi, rất nhiều sự thích nghi. Tôi muốn ghi lại bằng hình ảnh tất cả những điều đó.” Minh họa cho hai không gian cách biệt này là một bức ảnh của Sandra Calligaro chụp một nhà hàng truyền thống ở Shar-e Naw, trung tâm Kabul, vào giờ ăn tối ngày 12/04/2025. Trong nhà hàng này, phụ nữ không được phép ngồi trong phòng ăn chính. Đàn ông chỉ được phép ngồi cùng con gái chưa đến tuổi dậy thì. Bị cấm đoán, bị hạn chế đủ điều, sống như những cái bóng lặng lẽ, tâm trạng của phụ nữ Afghanistan hiện nay ra sao, Sandra Calligaro kể lại: “Tôi nhớ đến một câu mà một cô gái trẻ từng nói với tôi: “Sandra, trạng thái tâm lý bình thường của người dân Afghanistan hiện nay đó là trầm cảm. Đó là điều mà cô cảm nhận trong cuộc sống thường nhật của người dân Afghanistan. Nhưng không phải vì chán nản mà họ không làm gì cả. Họ không thể ngừng sống, họ vẫn đấu tranh cho những điều dù nhỏ nhặt. Đối với tất cả những người mà tôi đến gặp, được chụp ảnh hay làm nhân chứng là điều rất quan trọng. Họ muốn tôi ghi lại sự khắc nghiệt, khó khăn trong cuộc sống hàng ngày của họ, cùng với tất cả những hình thức kháng cự dù là nhỏ nhoi để họ tiếp tục sống sót, với những lớp học đang được thành lập, những tiệm làm đẹp đang mở cửa lại. Thực sự điều rất quan trọng đối với họ là được gặp tôi và để tôi cho thấy họ vẫn đang cố gắng để sống. Tôi nghĩ việc phơi bày sự khắc nghiệt trong cuộc sống thường nhật của họ, cũng như tất cả những hình kháng cự nhỏ nhặt đó thực sự mang lại cho họ một chút hy vọng để tiếp tục chiến đấu, tiếp tục sống, và cảm thấy bớt 'vô hình' hơn một chút.” Ngay cả những thiếu nữ cũng không cam chịu với cuộc sống thiếu vắng học đường. Trong một bức ảnh của Sandra Calliaga, Fatima, 17, ở Kabul, đang theo học một lớp trên mạng qua smartphone. Những thiếu nữ khác thì lén lút đến các lớp học tại gia. Sandra Calligaro đã đến một trong những lớp học này, nơi mà các “cô giáo” chỉ lớn hơn học trò có vài tuổi. Đó là những cô gái trẻ nay không còn được tiếp tục học đại học, hoặc không được đi làm cho nên muốn truyền đạt kiến thức cho những em gái cũng không được cắp sách đến trường. Sandra Calligaro giải thích: “Đây là những lớp học hoàn toàn không chính thức. Chính quyền Taliban biết là có những lớp học như vậy, nhưng họ không biết gì về những môn được dạy, cho nên họ để yên, mặc dù thỉnh thoảng họ cũng đến kiểm tra. Khi bị kiểm tra thì các cô giáo bảo họ chỉ dạy may vá, thêu thùa, dạy Kinh Coran, dạy các môn về tôn giáo, giống như ở các trường Hồi Giáo. Đó là điều thực sự rất, rất đau đớn đối với những người phụ nữ thuộc thế hệ đã trải qua chế độ Taliban đầu tiên vào những năm 90 và nay chứng kiến lịch sử lặp lại với con gái mình. Thật khó khăn cho những người mẹ đó và tôi nghĩ cũng rất khó khăn đối với những cô gái trẻ lớn tuổi hơn một chút, những người trong 20 năm trước đó đã được hưởng một chút tự do, rồi đột nhiên, cánh cửa đóng sầm lại trước mắt họ. Trong 20 năm, họ đã được thoáng thấy một thế giới khả dĩ sống được và đột nhiên, mọi thứ dừng lại, từ học tập đến sinh hoạt giải trí. Vào năm 2001, chế độ Taliban đã bị lật đổ nhờ có sự can thiệp mạnh mẽ của quốc tế, nhưng bây giờ tình hình không giống như trước và rõ ràng là quốc tế sẽ không quay lại đó. Thật không may là thế giới đang trở nên tồi tệ hơn. Điều thực sự phức tạp với Afghanistan, đó là dầu sao Taliban vẫn là người Afghanistan, đang ở trong nước họ và tôi nghĩ rằng rất khó mà quốc tế can thiệp vào, nhất là vì Taliban không hề có ý đồ bành trướng, họ chỉ làm những gì họ muốn trong đất nước của họ.” Hậu quả của chính sách mà phe Taliban thi hành từ 4 năm qua được thể hiện qua một bức ảnh mà Sandra Calligaro vào sáng sớm tại một vùng quê, trên đường, từ người đi bộ, đi xe đạp, đi xe gắn máy, cho đến người bán rong đều là đàn ông, không có một bóng dáng phụ nữ nào. Không chỉ sống dưới sự hà khắc của chế độ Taliban, các em gái ở Afghanistan nay còn chịu những hủ tục của một xã hội vẫn còn lạc hậu. Sandra Calligaro đã ghi lại hình ảnh của cô bé Nazanin đang ngồi trong góc nhà, tay ôm chặt chú gấu bông. Một giọt nước mắt lặng lẽ lăn dài trên má cô. Bố mẹ đã gả cô cho một người đàn ông cô không yêu, hiện đang sống ở New Zealand. Cô rất sợ phải rời xa nhà và sống trong sự kiểm soát của gia đình chồng, giống như mẹ của cô trước đây.
Ngày 15/08/2021, quân đội Mỹ rút đi, phe Taliban giành lại chính quyền ở Afghanistan, hai mươi năm sau khi bị lật đổ. Sau những năm tháng tương đối tự do, người dân tại quốc gia Trung Á này lại sống dưới một chế độ vô cùng hà khắc, nhất là đối với nữ giới: Trẻ em gái bị loại khỏi giáo dục trung học, phụ nữ khi ra ngoài phải che kín từ đầu đến chân, thậm chí trên đường phố không được nói chuyện với nhau. Họ gần như bị xóa bỏ khỏi không gian công cộng. Cuộc sống tăm tối của phụ nữ Afghanistan ngày nay đã được nữ phóng viên nhiếp ảnh người Pháp Sandra Calligaro ghi lại trong một phóng sự ảnh được trưng bày gần đây tại Pháp. Năm 2007, Sandra Calligaro mới 25 tuổi và đang làm thêm tại một quán bar trong thời gian học nghệ thuật và nhiếp ảnh. Ước mơ của cô là trở thành một phóng viên kỳ cựu và đưa tin về các quốc gia đang có xung đột. Khi biết một người bạn phóng viên sẽ đi Afghanistan, Sandra đã xin đi theo. Một tháng rưỡi sau, cô phóng viên trẻ người Pháp đặt chân đến Kabul. Rồi vì say mê đất nước này, Sandra đã sống ở đó mười năm, trước khi trở lại Paris, nhưng vẫn thường xuyên đi lại giữa Pháp và Afghanistan. Người nữ phóng viên nhiếp ảnh này đã quyết định ghi lại cuộc sống thường nhật của người dân Afghanistan, nhất là của phụ nữ, dưới ách thống trị của Taliban. Sau khi đoạt Giải thưởng Françoise Demulder ( tên của phóng viên nhiếp ảnh chiến trường người Pháp ) vào năm 2024, Sandra Calligaro đã một lần nữa tham gia triển lãm tại Liên hoan ảnh báo chí quốc tế Visa pour l'image ở thành phố Perpignan, miền nam nước Pháp, đầu tháng 9/2025. Loạt ảnh được trưng bày có tựa đề “Afghanistan: Dưới Bóng Cờ Trắng”. Trả lời RFI Việt ngữ tại Liên hoan Visa pour l'image ngày 03/09/2025, Sandra Calligaro cho biết: “Tôi đã làm việc ở Afghanistan hơn 15 năm, với thời gian sống ở đó là khoảng mười năm. Giờ đây, tôi vẫn thường xuyên đi lại giữa hai nước Pháp và Afghanistan. Cho đến bây giờ, tôi luôn muốn ghi lại những hình ảnh về toàn bộ xã hội Afghanistan, cả nam lẫn nữ. Nhưng đúng là từ khi Taliban trở lại, tôi nhấn mạnh hơn một chút về những người phụ nữ đang sống một cuộc sống thường nhật như bị giam cầm. Đó là điều cần thiết và quan trọng. Chính sách đàn áp đã được thực hiện từng bước khá nhanh chóng. Khi Taliban trở lại nắm quyền vào năm 2021, không phải mọi thứ đều bị dừng lại cùng một lúc. Đầu tiên, các trường học bị đóng cửa đối với các bé gái đã qua tuổi dậy thì. Sau đó phụ nữ bị cấm vào các công viên, rồi các tiệm làm đẹp cũng bị đóng cửa. Hàng loạt biện pháp như vậy đã được áp dụng trong nhiều tháng sau đó. Trước sự đàn áp này, trước những sắc lệnh ngày càng hạn chế quyền tự do, tôi muốn cho thấy phụ nữ Afghanistan đang kháng cự như thế nào.” Tuy Afghanistan nay sống dưới chế độ hà khắc của Taliban, nhưng do cũng là phụ nữ nên Sandra Calligaro có phần nào dễ dàng tiếp cận những người mà nay hầu như chỉ sống trong không gian hạn hẹp của những căn nhà, căn hộ: “Hiện nay, làm việc ở Afghanistan hay đi đến nước này là rất khó khăn. Nhưng mặt khác, vì tôi là phụ nữ và hầu hết phụ nữ nay phải sống trong nhà, cho nên gặp gỡ trò chuyện với họ thực sự là khá dễ dàng. Hầu hết các bức ảnh chúng ta thấy trong triển lãm này đều được chụp trong nhà. Tôi muốn cho thấy sự phân đôi của xã hội Afghanistan thông qua các bức ảnh, với một không gian công cộng, không gian bên ngoài chủ yếu dành cho đàn ông và một không gian bên trong, nơi mà phụ nữ phần nào được tự do hơn một chút vì không bị quấy rầy. Những người phụ nữ, những cô gái trẻ mà tôi gặp đều có những cảm xúc khác nhau, vừa chán nản, vừa cam chịu và nhưng cũng vừa hy vọng. Đó chính là điều tôi muốn thể hiện trong loạt ảnh này: Trong nỗi tuyệt vọng tột cùng, chúng ta vẫn thấy rất nhiều hy vọng, hoặc ít nhất không chỉ là sự cam chịu, mà là rất nhiều sự chống chọi, rất nhiều sự thích nghi. Tôi muốn ghi lại bằng hình ảnh tất cả những điều đó.” Minh họa cho hai không gian cách biệt này là một bức ảnh của Sandra Calligaro chụp một nhà hàng truyền thống ở Shar-e Naw, trung tâm Kabul, vào giờ ăn tối ngày 12/04/2025. Trong nhà hàng này, phụ nữ không được phép ngồi trong phòng ăn chính. Đàn ông chỉ được phép ngồi cùng con gái chưa đến tuổi dậy thì. Bị cấm đoán, bị hạn chế đủ điều, sống như những cái bóng lặng lẽ, tâm trạng của phụ nữ Afghanistan hiện nay ra sao, Sandra Calligaro kể lại: “Tôi nhớ đến một câu mà một cô gái trẻ từng nói với tôi: “Sandra, trạng thái tâm lý bình thường của người dân Afghanistan hiện nay đó là trầm cảm. Đó là điều mà cô cảm nhận trong cuộc sống thường nhật của người dân Afghanistan. Nhưng không phải vì chán nản mà họ không làm gì cả. Họ không thể ngừng sống, họ vẫn đấu tranh cho những điều dù nhỏ nhặt. Đối với tất cả những người mà tôi đến gặp, được chụp ảnh hay làm nhân chứng là điều rất quan trọng. Họ muốn tôi ghi lại sự khắc nghiệt, khó khăn trong cuộc sống hàng ngày của họ, cùng với tất cả những hình thức kháng cự dù là nhỏ nhoi để họ tiếp tục sống sót, với những lớp học đang được thành lập, những tiệm làm đẹp đang mở cửa lại. Thực sự điều rất quan trọng đối với họ là được gặp tôi và để tôi cho thấy họ vẫn đang cố gắng để sống. Tôi nghĩ việc phơi bày sự khắc nghiệt trong cuộc sống thường nhật của họ, cũng như tất cả những hình kháng cự nhỏ nhặt đó thực sự mang lại cho họ một chút hy vọng để tiếp tục chiến đấu, tiếp tục sống, và cảm thấy bớt 'vô hình' hơn một chút.” Ngay cả những thiếu nữ cũng không cam chịu với cuộc sống thiếu vắng học đường. Trong một bức ảnh của Sandra Calliaga, Fatima, 17, ở Kabul, đang theo học một lớp trên mạng qua smartphone. Những thiếu nữ khác thì lén lút đến các lớp học tại gia. Sandra Calligaro đã đến một trong những lớp học này, nơi mà các “cô giáo” chỉ lớn hơn học trò có vài tuổi. Đó là những cô gái trẻ nay không còn được tiếp tục học đại học, hoặc không được đi làm cho nên muốn truyền đạt kiến thức cho những em gái cũng không được cắp sách đến trường. Sandra Calligaro giải thích: “Đây là những lớp học hoàn toàn không chính thức. Chính quyền Taliban biết là có những lớp học như vậy, nhưng họ không biết gì về những môn được dạy, cho nên họ để yên, mặc dù thỉnh thoảng họ cũng đến kiểm tra. Khi bị kiểm tra thì các cô giáo bảo họ chỉ dạy may vá, thêu thùa, dạy Kinh Coran, dạy các môn về tôn giáo, giống như ở các trường Hồi Giáo. Đó là điều thực sự rất, rất đau đớn đối với những người phụ nữ thuộc thế hệ đã trải qua chế độ Taliban đầu tiên vào những năm 90 và nay chứng kiến lịch sử lặp lại với con gái mình. Thật khó khăn cho những người mẹ đó và tôi nghĩ cũng rất khó khăn đối với những cô gái trẻ lớn tuổi hơn một chút, những người trong 20 năm trước đó đã được hưởng một chút tự do, rồi đột nhiên, cánh cửa đóng sầm lại trước mắt họ. Trong 20 năm, họ đã được thoáng thấy một thế giới khả dĩ sống được và đột nhiên, mọi thứ dừng lại, từ học tập đến sinh hoạt giải trí. Vào năm 2001, chế độ Taliban đã bị lật đổ nhờ có sự can thiệp mạnh mẽ của quốc tế, nhưng bây giờ tình hình không giống như trước và rõ ràng là quốc tế sẽ không quay lại đó. Thật không may là thế giới đang trở nên tồi tệ hơn. Điều thực sự phức tạp với Afghanistan, đó là dầu sao Taliban vẫn là người Afghanistan, đang ở trong nước họ và tôi nghĩ rằng rất khó mà quốc tế can thiệp vào, nhất là vì Taliban không hề có ý đồ bành trướng, họ chỉ làm những gì họ muốn trong đất nước của họ.” Hậu quả của chính sách mà phe Taliban thi hành từ 4 năm qua được thể hiện qua một bức ảnh mà Sandra Calligaro vào sáng sớm tại một vùng quê, trên đường, từ người đi bộ, đi xe đạp, đi xe gắn máy, cho đến người bán rong đều là đàn ông, không có một bóng dáng phụ nữ nào. Không chỉ sống dưới sự hà khắc của chế độ Taliban, các em gái ở Afghanistan nay còn chịu những hủ tục của một xã hội vẫn còn lạc hậu. Sandra Calligaro đã ghi lại hình ảnh của cô bé Nazanin đang ngồi trong góc nhà, tay ôm chặt chú gấu bông. Một giọt nước mắt lặng lẽ lăn dài trên má cô. Bố mẹ đã gả cô cho một người đàn ông cô không yêu, hiện đang sống ở New Zealand. Cô rất sợ phải rời xa nhà và sống trong sự kiểm soát của gia đình chồng, giống như mẹ của cô trước đây.
Khi Đêm Giáng sinh đang đến rất gần, Ông già Noel và các phụ tá tí hon đang hoàn tất những khâu chuẩn bị cuối cùng tại Ngôi làng Ông già Noel ở vùng Lapland, Phần Lan.
Trong vụ tấn công bài Do Thái gây rúng động tại bãi biển Bondi tối 14 tháng 12, giữa tiếng súng và hỗn loạn, không chỉ có nỗi sợ hãi bao trùm. Khi nhiều người tìm cách chạy trốn, một số ít đã chọn chạy ngược về phía nguy hiểm. Trong số đó có một người tị nạn Hồi giáo đến từ Trung Đông, hiện đang sống tại Úc với thị thực tạm thời. Ông không hành động vì chính trị, cũng không vì sự ghi nhận, mà chỉ vì bản năng muốn cứu người. Đây là câu chuyện của ông.
"Khi nói đến kinh doanh, lợi nhuận là yếu tố thường được các doanh nghiệp đặt lên hàng đầu. Nhưng với tôi, giá trị thật - sản phẩm thật luôn là giá trị cốt lõi trong hoạt động kinh doanh của một doanh nghiệp bất động sản…”.Đó chính là chia sẻ của bà Bà Nguyễn Hương, Tổng Giám đốc Eras Land - người đã có hơn 20 năm dẫn dắt và phát triển kinh doanh đối với lĩnh vực bất động sản, và đặc biệt là các chủ đầu tư uy tín, có quỹ đất sạch, quy mô lớn trên thị trường. Từ hành trình ấy, bà nhìn bất động sản không chỉ là tài sản hay cơ hội đầu tư, mà là không gian sống gắn bó lâu dài với con người và gia đình.Thật vậy, giá trị của một dự án bất động sản giờ đây không chỉ nằm ở vị trí hay tiềm năng lợi nhuận, mà ở cách dự án ấy phản ánh triết lý sống, phong cách sống, và xa hơn là tình yêu dành cho quê hương cùng tầm nhìn về một tương lai Việt Nam phát triển bền vững. Trong số 106 của podcast Vietnam Innovators, chúng ta sẽ cùng host Từ Ân, lắng nghe Bà Nguyễn Hương, chia sẻ những góc nhìn sâu sắc về những yếu tố quan trọng cần được ưu tiên hàng đầu và giá trị cốt lõi của bất động sản.____Đừng quên có thể xem bản video của podcast này tại: YouTubeVà đọc những bài viết thú vị tại: https://vietcetera.com/vn/bo-suu-tap/vietnam-innovatorNếu có bất cứ góp ý, phản hồi hay mong muốn hợp tác, bạn có thể gửi email về địa chỉ hello@vni-digest.com
VOV1 - Từ những bài thuốc nam gia truyền của đồng bào dân tộc thiểu số giữa đại ngàn, đến các vùng trồng dược liệu hàng hóa gắn với bảo vệ rừng và sinh kế bền vững, dược liệu Việt Nam đang mang trong mình hai giá trị song hành: di sản văn hóa và nguồn lực kinh tế của tương lai.Ba Chẽ là xã vùng cao phía Đông Bắc tỉnh Quảng Ninh với những dãy núi cao, nơi có nhiều loại dược liệu quý trong tự nhiên. Trong tổng số hơn một ngàn loài thực vật được thống kê ở Ba Chẽ có tới 30 loài dược liệu có giá trị cao, như: Ba kích, trà hoa vàng, nấm lim xanh, cát sâm… Từ những dược liệu quý đó, bà con người Tày nơi đây đã kết hợp được nhiều bài thuốc chữa bệnh hiệu quả.Dược liệu không chỉ là tài nguyên sinh học, mà còn là tài sản tri thức và động lực phát triển. Khi được đặt trong một hệ sinh thái đầy đủ, từ bảo tồn nguồn gen, phát triển vùng trồng, chế biến sâu, đến thị trường và công nghệ – dược liệu có thể trở thành ngành kinh tế chiến lược, góp phần bảo vệ rừng, nâng cao sinh kế và khẳng định vị thế Việt Nam trên bản đồ dược liệu thế giới./.
Riêng năm 2025, Hà Nội khởi công 7 cây cầu bắc qua sông Hồng, trong đó có những cây cầu có vị trí rất trọng yếu, như cầu Tứ Liên, cầu Ngọc Hồi, cầu Trần Hưng Đạo,... Đến thời điểm này, tiến độ các dự án ra sao? Khi được đưa vào sử dụng các cây cầu này sẽ góp phần tăng kết nối, giảm ùn tắc như thế nào?
Ngày 12/12/2025, văn phòng tổng thống Hàn Quốc cho biết đã hồi hương 107 công dân từ Cam Bốt kể từ tháng 10/2025 vì bị tình nghi liên quan đến các mạng lưới lừa đảo trực tuyến. Trong khi đó, công luận Hàn Quốc vẫn chưa quên được hình ảnh 64 công dân đầu tiên bị còng tay, áp giải khỏi máy bay thuê bao xuất phát từ Cam Bốt trở về Seoul sáng 18/10. Vụ hồi hương hàng loạt này diễn ra chỉ vài tháng sau khi một sinh viên Hàn Quốc được phát hiện tử vong ở khu vực núi Bokor, Cam Bốt, buộc thứ trưởng Ngoại Giao Hàn Quốc phải bay khẩn sang Phnom Penh. Cùng thời điểm, Mỹ và Anh đồng loạt áp đặt trừng phạt đối với các tập đoàn và các tội phạm đang hoạt động tại Cam Bốt với cáo buộc dính líu đến mạng lưới tội phạm xuyên quốc gia. Sự việc không chỉ là khủng hoảng bảo hộ công dân, mà còn là hồi chuông cảnh báo về quy mô quốc tế của các tổ chức lừa đảo đang hoành hành tại Đông Nam Á. Những người bị dẫn độ này là nạn nhân hay tội phạm ? Họ là ai ? Tại sao chính phủ Hàn Quốc lại chậm trễ trong việc bảo vệ công dân ? Thông tín viên Trần Công tại Seoul cho biết thêm : Thứ trưởng Ngoại Giao Hàn Quốc đã phải sang Phnom Penh ngày 16/10/2025, bày tỏ quan ngại với chính phủ Cam Bốt sau những vụ công dân Hàn Quốc bị hành hung đến chết tại đất nước Đông Nam Á này, đồng thời đề nghị hợp tác hai bên để chấm dứt tình trạng công dân Hàn Quốc bị lừa đảo tại Cam Bốt. Những người Hàn bị lừa sang Cam Bốt là ai ? Trần Công : Phần lớn người Hàn bị lừa sang Cam Bốt trong các đường dây lừa đảo trực tuyến là người trẻ tuổi, thất nghiệp hoặc đang tìm việc làm ở nước ngoài. Họ bị dụ dỗ qua mạng xã hội với lời hứa “việc nhẹ, lương cao” trong lĩnh vực marketing, đầu tư tiền ảo, hoặc chăm sóc khách hàng quốc tế, được bao vé máy bay và ăn ở miễn phí. Kênh liên lạc chính thường là Telegram, các thông tin như vé máy bay, địa điểm ăn ở đều được trao đổi trên kênh này. Cá biệt có một số nạn nhân bị dụ dỗ sang Cam Bốt vì mối tình trên mạng và hẹn gặp nhau tại Cam Bốt. Khi đến Cam Bốt, họ bị tịch thu hộ chiếu, điện thoại và bị giam trong các khu phức hợp do tổ chức tội phạm điều hành, chủ yếu là những nhóm người Trung Quốc, Hàn Quốc gốc Hoa hoặc Cam Bốt gốc Hoa. Một số nạn nhân bị ép làm việc trong các hệ thống lừa đảo qua mạng, giả danh công tố viên, hoặc điều hành sàn đầu tư ảo. Còn những người không hợp tác thì bị đánh đập, bán cho nhóm khác hoặc buộc lao động nặng nhọc. Riêng đối với phụ nữ, họ cũng bị ép sản xuất các nội dung người lớn để dụ dỗ xin tiền và lừa đảo trên mạng. Tại sao lại có nhiều người Hàn Quốc bị lừa ? Tình trạng người Hàn bị lừa sang Cam Bốt xuất phát từ sự kết hợp giữa khủng hoảng việc làm trong nước và hoạt động chiêu dụ tinh vi của các tổ chức tội phạm quốc tế. Sau đại dịch, nhiều thanh niên Hàn Quốc rơi vào cảnh thất nghiệp hoặc nợ nần, dễ tin vào quảng cáo “việc nhẹ, lương cao tại nước ngoài”. Các băng nhóm tội phạm, phần lớn do người Trung Quốc cầm đầu, lập công ty giả trên mạng xã hội, đăng tuyển nhân viên cho “dự án đầu tư, marketing, tiền ảo, dịch vụ khách hàng toàn cầu”. Họ cung cấp vé máy bay và visa du lịch, khiến nạn nhân tin rằng đây là công việc hợp pháp. Một số khác thì lại bị chính đồng hương tiếp cận với mục đích tuyển phiên dịch, buôn bán hàng thanh lý tại Cam Bốt, nhưng khi tới nơi thì bị bán cho các đối tượng lừa đảo ngay lập tức. Tại sao chính quyền Hàn Quốc để tình trạng này diễn ra quá lâu và mới chỉ can thiệp gần đây ? Việc xử lý chậm trễ các vụ người Hàn bị lừa và giam giữ tại Cam Bốt bắt nguồn từ nhiều nguyên nhân chính trị, hành chính và cả yếu tố khách quan từ phía Cam Bốt, kéo dài suốt hai nhiệm kỳ tổng thống. Dưới thời chính phủ Yoon Suk Yeol (2022-2025), trọng tâm chính sách đối ngoại nghiêng về Mỹ và Nhật Bản, khiến các vấn đề nhân đạo tại Đông Nam Á bị xem nhẹ. Bộ Ngoại Giao Hàn Quốc hai lần đề nghị tăng thêm cảnh sát thường trú tại Đại sứ quán Hàn Quốc ở Phnom Penh, nhưng bộ Hành Chính và An Ninh trong nước từ chối với lý do “hạn chế nhân sự”. Đây cũng có thể là một nguyên nhân dẫn đến số vụ bắt cóc và giam giữ người Hàn tại Cam Bốt tăng gấp 10 lần chỉ trong một năm. Sau khi tổng thống Lee Jae Myung nhậm chức giữa năm 2025, Hàn Quốc mới bắt đầu tái triển khai lực lượng, nâng cảnh báo du lịch và mở điều tra đặc biệt về mạng lưới buôn người. Tuy nhiên, khoảng trống chính sách và sự chồng chéo giữa các bộ ngành trong giai đoạn chuyển giao quyền lực đã khiến hàng trăm vụ việc bị đình trệ. Bên cạnh đó, Cam Bốt bị cáo buộc là môi trường dung túng cho tội phạm có tổ chức. Nhiều khu phức hợp như Prince Complex, Mango, Dara Sakor... nằm dưới sự bảo kê của các doanh nhân và quan chức thân cận với chính quyền, khiến việc điều tra quốc tế gặp nhiều cản trở. Cảnh sát Hàn Quốc không được phép trực tiếp điều tra tại Cam Bốt, còn phía Cam Bốt thường trì hoãn phản hồi, che giấu thông tin hoặc thả nghi phạm có quan hệ chính trị. Đỉnh điểm của vụ việc là một công dân Hàn Quốc đã bị hành hung đến chết tại Cam Bốt vào tháng 08/2025. Sau đó, thứ trưởng bộ Ngoại Giao Hàn Quốc Kim Jin Ah dẫn đầu phái đoàn liên bộ (bao gồm bộ Ngoại Giao, Cơ quan Cảnh sát Quốc gia, bộ Tư Pháp và Cơ quan Tình báo Quốc gia) thăm và làm việc tại Cam Bốt từ ngày 15-16/10/2025. Trong chuyến thăm, bà Kim đã gặp thủ tướng Cam Bốt Hun Manet, bày tỏ quan ngại sâu sắc về tình trạng công dân Hàn Quốc bị lừa đảo, giam giữ và sát hại, đồng thời yêu cầu tăng cường hợp tác điều tra, hồi hương nạn nhân và trấn áp tội phạm mạng. Hai bên thống nhất thành lập “Tổ công tác chung Hàn Quốc - Cam Bốt” (Joint Task Force - TF) để phối hợp phản ứng nhanh tại hiện trường. Ngoài ra, bà Kim đề nghị chia sẻ hồ sơ pháp y, kết quả điều tra vụ công dân Hàn Quốc tử vong ở Kampot, hỗ trợ hoàn tất thủ tục pháp lý, hỏa táng và hồi hương thi hài, cũng như bảo đảm an toàn cho người Hàn đang sinh sống tại Cam Bốt. Vụ việc hiện được quan tâm như thế nào và có đánh động được công luận ở Hàn Quốc không ? Sau vụ 64 người Hàn bị hồi hương từ Cam Bốt ngày 18/10/2025, dư luận Hàn Quốc đang đặc biệt quan tâm đến quy mô thật sự của mạng lưới lừa đảo và buôn người tại Đông Nam Á. Các bản tin trên KBS, MBC và Yonhap đều cho rằng đây là “cuộc hồi hương nghi phạm lớn nhất trong lịch sử”, đồng thời đặt nghi vấn về sự tắc trách của chính phủ tiền nhiệm. Tổng thống Lee Jae Myung đã ra chỉ thị trực tiếp cho bộ Ngoại Giao và Cảnh sát Quốc gia “mở điều tra toàn diện về người Hàn bị giam giữ, mất tích và tử vong tại Cam Bốt”. Một tổ công tác đặc biệt gồm cảnh sát, công tố và chuyên gia tài chính đã được thành lập để truy vết dòng tiền của các tổ chức lừa đảo xuyên biên giới. Tại Quốc Hội, nhiều nghị sĩ yêu cầu điều trần về trách nhiệm của bộ Hành Chính và An ninh trong thời chính phủ Yoon Suk Yeol, khi cơ quan này từng từ chối tăng nhân lực cảnh sát tại Phnom Penh dù tội phạm tăng mạnh. Trên mạng xã hội Hàn Quốc, từ khóa “giải cứu Cam Bốt” và “64 người hồi hương” liên tục đứng đầu xu hướng tìm kiếm. Nhiều người kêu gọi chính phủ tăng cường bảo hộ công dân và trừng trị nghiêm khắc những kẻ tiếp tay cho tội phạm quốc tế, xem đây là “bài học xương máu về khủng hoảng công dân ở nước ngoài”. Những người bị cáo buộc là “nhà tuyển dụng”, “tội phạm” bị xét xử như thế nào ở Hàn Quốc ? Sau vụ 64 người Hàn Quốc bị hồi hương từ Cam Bốt ngày 18/10/2025, toàn bộ những người này đều bị coi là nghi phạm hình sự, chứ không chỉ đơn thuần là người được đưa về nước. Do máy bay thuê bao KE9689 mang quốc kỳ Hàn Quốc được xem là lãnh thổ Hàn Quốc, cảnh sát đã thi hành lệnh bắt giữ ngay khi máy bay cất cánh. Theo Yonhap, mỗi nghi phạm bị 2 cảnh sát áp giải ngay trên máy bay. Khi hạ cánh tại sân bay Incheon, toàn bộ 64 người bị còng tay, chia thành nhóm và đưa về 5 đồn cảnh sát trung ương để thẩm vấn theo Luật Hình sự và Luật đặc biệt về tội phạm mạng - tài chính. Theo Cơ quan Cảnh sát Quốc gia (NPA), các nghi phạm được phân loại thành ba nhóm : Nạn nhân bị cưỡng bức - được xem là nạn nhân của tội buôn người nếu có bằng chứng bị giam giữ, tra tấn hoặc tịch thu hộ chiếu; nhóm người này được bảo vệ, hỗ trợ tâm lý và không bị truy tố ; Đồng phạm hoặc “cố vấn” - những người chủ động tham gia, quản lý người khác hoặc hưởng lợi từ tiền lừa đảo; có thể bị phạt tù 10-20 năm và tịch thu tài sản; hiện đang bị giam tại Seoul, Nambu và Suwon ; Người tự đầu thú hoặc hợp tác phá án - 5 người tự ra trình diện được khoan hồng và giảm án nếu cung cấp thông tin hữu ích về mạng lưới tội phạm. Cảnh sát đang so khớp dữ liệu IP, tài khoản ngân hàng, và tin nhắn Telegram với hồ sơ của Interpol và cảnh sát Cam Bốt để xác định mức độ tham gia. Những ai có bằng chứng thao tác trực tiếp trong hoạt động lừa đảo (scam) sẽ bị truy tố hình sự, trong khi người bị cưỡng bức sẽ được xử lý theo Luật Bảo vệ nạn nhân buôn người. Bộ Tư Pháp Hàn Quốc đang xem xét mở rộng quyền xét xử ngoại lãnh thổ, cho phép truy tố tội phạm Hàn Quốc ở nước ngoài như phạm tội trong nước. Đây là một bước đi nhằm khép lại “vùng xám pháp lý” kéo dài nhiều năm qua.
Review các phim ra rạp từ ngày 12/12/2025:Chân Trời Rực Rỡ Đạo diễn: Lan Nguyên Diễn viên: Hà Anh Tuấn Thể loại: Tài Liệu Chân Trời Rực Rỡ hông chỉ là bản lưu giữ một live concert, mà còn là lời mời công chúng cùng soi chiếu lại văn hoá, con người và cội nguồn – những giá trị trở nên cấp thiết hơn sau một năm nhiều biến động. THẾ HỆ KỲ TÍCH (BÀ ĐỪNG BUỒN CON) - KĐạo diễn: Hoàng NamDiễn viên: NSND Thanh Hoa, Trần Tú, Hồng Khanh, Huy Võ, Dương Hoàng Hải, Trà My (Nàng Mơ),...Thể loại: Gia đình, Tâm LýChàng sinh viên Tiến (Trần Tú) mang trong mình giấc mơ tạo ra tựa game vươn tầm thế giới, dù liên tục bị xem thường và vấp ngã trên hành trình khởi nghiệp. Em Sẽ Khử Anh - T18 Đạo diễn: Lynne Ramsay Diễn viên: Jennifer Lawrence, Robert Pattinson Thể loại: Hài Ly Kì Tâm Lý Jennifer Lawrence vào vai Grace, một người mẹ trẻ rơi vào trầm cảm sau sinh và rối loạn lưỡng cực, khi hôn nhân cùng Robert Pattinson dần biến thành địa ngục. KUMANTHONG NHẬT BẢN: VONG NHI CÚP BẾ - T16Đạo diễn: Yaguchi ShinobuDiễn viên: Kôji Seto, Tetsushi Tanaka, Ken Yasuda, Thể loại: Bí ẩn, Kinh DịSuzuki Yoshie bỗng tìm thấy một con búp bê giống với đứa con gái đã mất của mình, vì quá đau buồn mà vợ chồng cô đã chăm sóc con búp bê trong suốt nhiều năm. Sự việc kinh hoàng xảy ra khi cô phát hiện mình đã có thai, và dường như con búp bê của cô không muốn chia sẻ tình thương với “đứa em” sơ sinh đó.Anh Trai Tôi Là Khủng Long: Tương Lai Của Quá Khứ - T16Đạo diễn: Nam Đoàn, Hậu NguyễnThể loại: Hoạt Hình, Thần thoạiTưởng rằng ác quỷ đã bị diệt trừ, nhưng hắn đã trở lại — mạnh mẽ hơn, tàn nhẫn hơn. Khi thực tại sụp đổ, Phong và Nghi buộc phải bước vào hành trình ngược dòng thời gian, trở về thời khắc trước khi thảm họa bắt đầu. Giữa ranh giới của niềm tin và tuyệt vọng, họ chỉ có một cơ hội để thay đổi số phận loài người… dù phải đánh đổi chính sự tồn tại của mình. VUA CỦA CÁC VUA – T13Đạo diễn: Seong-ho JangDiễn viên: Mark Hamill, Pierce Brosnan, Thể loại: Gia đình, Hoạt HìnhKhi một bộ phim hoạt hình Hàn Quốc viết lại lịch sử phòng vé toàn cầu bằng câu chuyện từ Kinh Thánh. The King of Kings - Vua của Các Vua trở thành bộ phim hoạt hình dựa trên Kinh Thánh có doanh thu đạt kỷ lục toàn cầu.SCARLET – T13Đạo diễn: Mamoru HosodaDiễn viên: Mana Ashida, Masaki Okada, Thể loại: Hành Động, Hoạt Hình, Tình cảmTừ nhà làm phim thiên tài Mamoru Hosoda - người từng được đề cử giải Oscar® với bộ phim MIRAI. Scarlet mang đến một cuộc phiêu lưu hoạt hình kịch tính, vượt thời gian, xoay quanh Scarlet – nàng công chúa thời trung cổ với thanh kiếm trên tay, bước vào hành trình nguy hiểm để trả thù cho cái chết của cha mình. Thất bại trong nhiệm vụ và bị thương nặng, Scarlet lạc vào vùng đất tử thần, nơi cô gặp một chàng trai đầy lý tưởng sống ở thời hiện đại. Anh không chỉ giúp cô hồi phục mà còn cho cô thấy viễn cảnh về một tương lai không còn đắng cay và thù hận. MẮC BẪY LŨ TÍ QUẬYĐạo diễn: Henrik Martin DahlsbakkenDiễn viên: Vivild Falk Berg, Vegard Strand Eide, Thể loại: Gia đình, HàiMột gia đình kéo nhau về căn nhà bỏ hoang của người dì để đón Giáng Sinh “đổi gió”, nhưng lại không hề biết họ sắp đối đầu… chủ nhà thực sự: một đại gia đình chuột đã định cư từ lâu và cực kỳ ghét bị làm phiền. Cuộc chiến giành lãnh thổ bùng nổ—bẫy giăng khắp nơi, ai nhanh hơn, ai thông minh hơn sẽ sống yên thân!TOMORROW X TOGETHER VR CONCERT: TRÁI TIM LOẠN NHỊP Diễn viên: Yeonjun, Choi Soo-bin, Beomgyu, Huening Kai, TaehyunThể loại: Hòa nhạcBước vào thế giới mộng mơ ánh hoàng hôn, nơi ranh giới giữa thực tại và huyễn tưởng hòa quyện cùng TOMORROW X TOGETHER. Từ Love Language đến Danger rồi Beautiful Strangers, mỗi khoảnh khắc đưa bạn đến gần họ hơn bao giờ hết. TOMORROW X TOGETHER VR CONCERT: TRÁI TIM LOẠN NHỊP------------------------------------#8saigon #reviewphimrap #thehekytich #vuacuacacvua #chantroirucro #emsekhuanh #kumanthongnhatban
Tin tức sáng 16-12: Khi nào giám sát người nghiện ma túy bằng thiết bị điện tử?; Đề xuất giảm mức đóng đoàn phí công đoàn; Mỹ đề xuất chưa từng có: Ukraine có thể nhận đảm bảo an ninh kiểu NATO... là những tin tức đáng chú ý.
Theo các chuyên gia, vùng Đồng bằng sông Cửu Long đang đối mặt với nhiều nguy cơ với các hiện tượng triều cường, sụt lún và sạt lở đồng loạt gia tăng. Không chỉ gây ngập úng diện rộng, các hiện tượng này còn làm suy yếu hệ thống đê bao, có thể dẫn đến những sự cố nghiêm trọng nếu không có giải pháp ứng phó kịp thời. Theo báo chí trong nước, trong những ngày đầu tháng 10 âm lịch vừa qua, nhiều khu vực ở Đồng Tháp liên tục ngập sâu do triều cường lên mức cao nhất từ đầu năm. Triều cường mạnh cũng có nguy cơ làm vỡ đê. Cùng thời điểm, Viện Khoa học Thủy lợi Miền Nam (VAWR) cảnh báo nhiều khu vực trong vùng có khả năng tiếp tục bị ngập úng do kết hợp giữa triều cường, mưa trái mùa và dòng chảy yếu từ thượng nguồn. Trả lời phỏng vấn RFI Việt ngữ ngày 12/12/2025, tiến sĩ Dương Văn Ni, Khoa Môi trường và Quản lý tài nguyên thiên nhiên, Đại học Cần Thơ và là chủ tịch Quỹ bảo tồn Mekong MCF, giải thích: "Nói về ngập, chúng ta phân biệt ba thông số. Thứ nhất là diện tích ngập, thứ hai là độ sâu ngập và thứ ba là thời gian ngập. Ví dụ các tỉnh ven phía Biển Đông như Bến Tre, Trà Vinh, Sóc Trăng, Bạc Liêu chịu ảnh hưởng của chế độ bán nhật triều, thành thử khi bị ngập thì sẽ ngập rất nhanh, nhưng mà rút rất là lẹ, tại vì một ngày một đêm có tới hai lần nước ròng, hai lần nước kém. Các tỉnh khác như Kiên Giang, Cà Mau thì lại bị ảnh hưởng chế độ nhật triều, ngập thì cũng ngập nhanh, nhưng lại rút rất chậm, bởi vì một ngày một đêm chỉ có một lần nước ròng thôi. Những tỉnh đầu nguồn như Đồng Tháp, An Giang thì lại ít bị ảnh hưởng bởi chế độ thủy triều từ Biển Đông, mà bị ảnh hưởng hoàn toàn bởi lượng nước đổ về của sông Mekong và lượng mưa tại chỗ. Ở những nơi đây có mùa nước mà người ta hay gọi là mùa nước nổi, khoảng giữa rằm tháng 7 thì nước dâng lên từ từ nhưng lại kéo dài cho tới khoảng cuối tháng 9 âm lịch thì nước mới bắt đầu rút được. Còn những tỉnh nằm giữa như Hậu Giang, Cần Thơ, Vĩnh Long, Tiền Giang thì lại bị ảnh hưởng bởi hai phần. Một phần là các tỉnh phía thượng nguồn như Đồng Tháp, An Giang và một phần khác là các tỉnh ven biển như Bến Tre, Trà Vinh, Sóc Trăng, Bạc Liêu... Nếu xảy ra ngập lụt ở Cần Thơ và nếu các tỉnh phía bên trên như Đồng Tháp, An Giang không có nước đổ về tiếp tục và trong khi đó phía Sóc Trăng và Trà Vinh không bị ngập, thì Cần Thơ bị ngập không đáng kể, có nghĩa là ngập, nhưng sau đó nước sẽ rút rất nhanh. Nhưng ngược lại, nếu các tỉnh ven biển như Trà Vinh, Sóc Trăng cũng bị ngập và cộng thêm các tỉnh đầu nguồn như Đồng Tháp, An Giang lại ngập nữa, thì lúc bây giờ các tỉnh phía giữa như Vĩnh Long và Cần Thơ sẽ ngập rất sâu. Khi muốn đánh giá ngập ở một chỗ nào thì có rất nhiều nguyên nhân, chứ không đơn thuần một hai nguyên nhân. Và bản chất của chuyện ngập là hoàn toàn khác nhau giữa tỉnh này với tỉnh khác. Nó không chịu một ảnh hưởng nguyên nhân chung, mà mỗi tỉnh có một nguyên nhân riêng. Thậm chí những địa phương trong cùng một tỉnh cũng có những nguyên nhân ngập khác nhau. Và điều đó tác động lên ba thông số mà tôi vừa trình bày: Diện tích ngập, độ sâu ngập và thời gian ngập." Tình trạng sụt lún Không chỉ đối mặt với ngập úng, vùng Đồng bằng sông Cửu Long còn đang chịu tác động của sụt lún đất và sạt lở bờ sông, bờ biển. Mưa lớn, dòng chảy thay đổi và tác động của triều cường khiến các điểm sạt lở xuất hiện với tần suất dày hơn. Tại một số khu vực, sạt lở đã ăn sâu vào sát chân đê, làm tăng nguy cơ mất an toàn cho cả tuyến đê lẫn người dân sinh sống ven sông. Phân tích của các chuyên gia VAWR cho thấy việc khai thác nước ngầm kéo dài đã khiến nền đất hạ thấp. Khi nền đất lún xuống, mực nước vốn chỉ ngang bờ kênh nay có thể gây ngập ngay cả khi triều không quá cao. Theo phân tích của tiến sĩ Dương Văn Ni, có rất nhiều nguyên nhân giải thích tình trạng sụt lún của đồng bằng sông Cửu Long: "Đồng bằng chúng ta là một vùng đất non trẻ, trước khi hình thành chỉ là những bãi bùn rất là nhão. Sau đó đất bắt đầu dần dần săn chắc và như vậy có một quá trình gọi là 'sụt lún tự nhiên'. Hiện tượng này khác nhau ở từng vùng. Do điều kiện địa chất, có những nơi thì sụt lún tự nhiên khoảng chừng 5 cm, có những nơi thì chỉ sụt một vài cm thôi. Nó hoàn toàn lệ thuộc vào cấu tạo địa chất của lớp trầm tích nằm bên dưới. Nhưng một nguyên nhân thứ hai đó là do chúng ta khai thác nước ngầm. Mà lý do căn bản của chuyện khai thác nước ngầm không phải là người ta thiếu nước ngọt mà là thiếu nước có đủ chất lượng để mà sản xuất và sinh hoạt. Bấy lâu nay chúng ta thâm canh, chúng ta đã sử dụng quá nhiều phân bón, thuốc trừ sâu và như vậy tạo ra một lượng dư thừa đổ xuống sông rạch và làm ô nhiễm nước mặt. Đặc biệt là trong quá trình xây đê điều, cống đập để ngăn mặn, ngăn lũ, điều tiết nước thì chúng ta cản trở dòng chảy rất là lớn. Do đó bây giờ gần như người dân nông thôn không còn uống nước dưới sông nữa, hoặc là không còn sinh hoạt, tắm giặt dưới sông nữa, bởi vì người ta sợ ô nhiễm. Và chính vì sợ ô nhiễm như vậy, người ta phải khoan rất nhiều giếng để lấy nước ngầm lên xài. Nghiêm trọng hơn là ở những vùng ven biển, khi người ta nuôi tôm thì người ta cần những độ mặn thích hợp cho quá trình con tôm tăng trưởng. Thành thử người ta phải cần rất nhiều nước ngọt pha loãng với nước mặn để có độ mặn lý tưởng. Và người ta sử dụng một lượng nước ngầm vô cùng lớn không phải chỉ để sinh hoạt, mà cho cả sản xuất, góp phần rất đáng kể vào chuyện làm sụt lún mặt đất. Và nguyên nhân cuối cùng là các công trình xây dựng của chúng ta càng ngày càng dày đặc. Những thành phố ngày xưa chỉ là những nhà thấp thì bây giờ xuất hiện rất nhiều nhà cao tầng, thậm chí những nhà cao tầng đó tập trung rất dày đặc. Với trọng lượng rất là lớn trên mặt đất như vậy nó ép xuống và như vậy cũng sẽ làm tăng mức độ sụt lún chung cho cả vùng. Bao nhiêu năm nay khi nói là nước biển dâng, biến đổi khí hậu, nhưng mà nước biển chỉ dâng chừng vài mm trong vòng 1, 2 năm, trong khi tốc độ sụt lún của chúng ta tới mấy chục mm trong vòng 1 năm.Và như vậy chúng ta thấy là thiên tai đến chậm, nhưng nhân tai đến nhanh hơn!" Sống chung với lũ Theo tiến sĩ Dương Văn Ni, trước viễn cảnh đồng bằng sông Cửu Long sẽ tiếp tục ngập úng diện rộng trong thời gian dài, thay vì chế ngự nguồn nước bằng đê điều như vẫn làm từ trước đến nay, chính quyền địa phương nên giúp cho người dân ở vùng này học cách sống chung với lũ: "Những năm gần đây, chúng ta thấy rõ ràng ngay cả trong các văn bản của nhà nước cũng không còn mạnh dạn nói chuyện chống hạn, chống mặn, chống lũ nữa, mà đang dần dần khuyến khích người dân sống chung với lũ, sống chung với mặn. Thách thức hiện nay đó là nhiều khi giải pháp sống chung đó chưa được phát triển một cách đầy đủ. Và như vậy người dân và các cấp chính quyền ở địa phương khá lúng túng khi áp dụng những mô hình cụ thể vào cuộc sống hàng ngày. Ở những tỉnh đầu nguồn như An Giang, Đồng Tháp vài chục năm trước người ta bao những đê triệt để, không cho nước lũ tràn vào trong mùa mưa, để người ta thâm canh lúa vụ ba nhằm tăng sản lượng lúa. Nhưng sau hàng chục năm sử dụng mô hình đó, bây giờ người ta đã thấy một điều rất rõ là ở những vùng đó gần như đất bị kiệt quệ về dinh dưỡng và người sản xuất phải bón phân ngày càng nhiều. Năng suất lúa thì không tăng bao nhiêu nhưng lượng phân bón phải tăng lên rất cao, do đó lợi nhuận của sản xuất lúa vụ ba này gần như không còn. Người dân ý thức được chuyện đó, chính quyền địa phương và mọi người ý thức được chuyện đó, nhưng bây giờ muốn xả nước trở lại để lấy phù sa, để lấy dinh dưỡng trở lại tự nhiên cho đất, thì đó là một vấn đề không dễ. Trong hàng chục năm qua, vì chúng ta đã giữ mực nước thấp như vậy, thành thử nhà cửa, chuồng trại, vườn tược, thậm chí mồ mả cũng xây thấp lè tè bằng với mực nước. Bây giờ nếu xả nước trở lại thì tất cả những công trình này sẽ bị chìm ngập hết. Và như vậy người dân không đồng thuận mặc dù người ta ý thức rất rõ là bây giờ phải xả nước trở lại để cho đất đai nó màu mỡ trở lại. Chúng ta cũng phải đi từng bước chứ không thể một ngày một buổi mà có giải pháp tổng thể được. Thứ nhất, phải chuyển đổi cách sử dụng đất làm thế nào để bảo đảm được thu nhập cho người dân ổn định hàng tháng, hàng năm chuyển đổi từ sinh kế không lệ thuộc vào nguồn nước sang thích nghi tốt với những nguồn nước. Khi chuyển đổi được những sinh kế cho bà con ở một vùng nào đó rồi đó thì bước tiếp theo là phải lần lần rút người dân ra khỏi những vùng không thuận lợi cho phát triển nông nghiệp nữa, ví dụ như những vùng bưng biền mà ngày xưa nó ngập rất lâu, khi mùa nước tới là nước nó ngập ba bốn mét. Những vùng này trong bao nhiêu năm qua chúng ta bao đê khô triệt để cho người dân sống trong đó, nhưng mà người ta sống với một tâm thế rất là phập phồng rủi ro, không biết đê bao bị vỡ gây ngập lụt bất cứ lúc nào, tài sản người ta xây dựng hàng chục năm có thể đổ sông đổ biển trong vòng một vài tiếng đồng hồ. Thứ ba là chúng ta cũng phải định hình lại chiến lược phát triển tổng thể của Đồng bằng sông Cửu Long và chiến lược đó phải phân khu vực. Những nơi nào mà bắt buộc chúng ta phải không cho nước nó ngập bất cứ lúc nào, thì những khu đó, với khoa học công nghệ hiện đại, chúng ta hoàn toàn có đủ khả năng kiểm soát hoàn toàn mực nước, để không có chuyện ngập tràn lan. Dĩ nhiên là những khu này phải tương xứng với cái trình độ phát triển và phải đóng góp rất lớn cho nền kinh tế của cả khu vực. Bởi vì đầu tư cho những khu vực này là vô cùng tốn kém và quản lý những khu này lại càng tốn kém hơn nữa. Đó là những khu vực đặc biệt phải ưu tiên, ví dụ như những khu công nghiệp, những nơi có những công trình phúc lợi công cộng như trường học, bệnh viện... Còn lại những khu vực không đóng góp thực sự lớn cho nền kinh tế thì chúng ta phải xem xét từng bước trả nó trở về với thiên nhiên. Khi chúng ta làm được điều đó đó thì tự bản thân cộng đồng đã thích nghi được rồi. Kinh nghiệm của Hà Lan Tiến sĩ Dương Văn Ni nêu ví dụ của Hà Lan, một quốc gia có giàu kinh nghiệm sống với nước, đồng thời có trình độ khoa học kỹ thuật rất cao trong việc xây dựng các đê điều và quản lý đê điều. Tuy nhiên, những năm sau này, họ thấy là cần thấy phải trả lại không gian cho dòng sông, cho nên họ đưa ra một chương trình rất lớn gọi là 'room for the river': Trong những năm mà mưa thuận gió hòa thì người ta vẫn canh tác được trên những vùng đất đó. Nhưng những năm nào mà dự đoán là thời tiết cực đoan, hay có thể xảy ra nước ngập nghiêm trọng, thì những vùng đó được cảnh báo và người ta không canh tác trong vùng đó. Vùng đó trở thành không gian để người ta chứa nước dư thừa của dòng sông. Theo tiến sĩ Dương Văn Ni, có thể áp dụng kinh nghiệm của Hà Lan cho đồng bằng sông Cửu Long : "Ở đồng bằng sông Cửu Long thật ra có hai vùng rất lớn. Một vùng là ở Tứ Giác Long Xuyên của các tỉnh như Kiên Giang và An Giang. Vùng thứ hai là vùng Đồng Tháp Mười của các tỉnh Đồng Tháp, Long An và Tiền Giang. Hai vùng này, trong tự nhiên có thể trữ được khoảng 8 đến 9 tỷ mét khối nước trong mùa mưa. Với khả năng trữ một lượng nước khổng lồ như vậy, chúng ta hoàn toàn không phải lo chuyện ngập úng của những vùng bên dưới. Mấy năm gần đây chúng ta đã biến những vùng này thành những vùng thâm canh nông nghiệp và như vậy là toàn bộ lượng nước thay vì có một không gian để tràn thì bây giờ phải tràn xuống những vùng bên dưới, gây ra ngập lụt thường xuyên, đặc biệt là ngập lụt ở những thành phố mà trong lịch sử chưa từng bị ngập, như Cần Thơ chẳng hạn. Khái niệm 'room for the river' đối với Hà Lan thì dễ làm hơn là vì cộng đồng của họ thưa thớt, họ dễ quy hoạch, dễ tính toán. Còn hiện nay những vùng như Đồng Tháp Mười hoặc Tứ Giác Long Xuyên của chúng ta thì đã có hàng triệu người dân sinh sống và đã ổn định nhà cửa cũng như vườn tược, chuồng trại. Và như vậy việc sử dụng hai vùng này mà tôi gọi là 'room for the delta' là một thách thức rất lớn, cần một nỗ lực rất lớn của toàn xã hội." "
Khi máy móc có thể làm thơ, viết văn, viết báo, vậy con người có cần phải viết nữa không? Câu trả lời dĩ nhiên là có. Bởi vì viết lách không chỉ đơn thuần là sắp đặt câu chữ, nó còn là cách để ta nhìn sâu vào chính mình, để quan sát, cảm nhận và lưu giữ “linh hồn” con người - điều mà trí tuệ nhân tạo vẫn luôn thiếu hụt.Trong bối cảnh ấy, “Viết và Sống” (tựa gốc: Bird by Bird) của Anne Lamott, dù đã ra mắt hơn 30 năm, vẫn luôn được xem là quyển cẩm nang không thể thiếu, dành cho bất cứ ai muốn bước vào thế giới của câu chữ và sống sâu sắc hơn qua việc viết.Support the show
Khi doanh số giảm, vấn đề không chỉ nằm ở việc khuyến mãi chưa hấp dẫn, nhân viên chưa niềm nở mà có thể đến từ nhiều yếu tố khác như trưng bày kém thu hút, vị trí không thuận lợi. Để biết chính xác vấn đề do đâu, doanh nghiệp cần tiến hành audit tổng thể.Xem bài viết đầy đủ tại đây.
Theo các chuyên gia, vùng Đồng bằng sông Cửu Long đang đối mặt với nhiều nguy cơ với các hiện tượng triều cường, sụt lún và sạt lở đồng loạt gia tăng. Không chỉ gây ngập úng diện rộng, các hiện tượng này còn làm suy yếu hệ thống đê bao, có thể dẫn đến những sự cố nghiêm trọng nếu không có giải pháp ứng phó kịp thời. Theo báo chí trong nước, trong những ngày đầu tháng 10 âm lịch vừa qua, nhiều khu vực ở Đồng Tháp liên tục ngập sâu do triều cường lên mức cao nhất từ đầu năm. Triều cường mạnh cũng có nguy cơ làm vỡ đê. Cùng thời điểm, Viện Khoa học Thủy lợi Miền Nam (VAWR) cảnh báo nhiều khu vực trong vùng có khả năng tiếp tục bị ngập úng do kết hợp giữa triều cường, mưa trái mùa và dòng chảy yếu từ thượng nguồn. Trả lời phỏng vấn RFI Việt ngữ ngày 12/12/2025, tiến sĩ Dương Văn Ni, Khoa Môi trường và Quản lý tài nguyên thiên nhiên, Đại học Cần Thơ và là chủ tịch Quỹ bảo tồn Mekong MCF, giải thích: "Nói về ngập, chúng ta phân biệt ba thông số. Thứ nhất là diện tích ngập, thứ hai là độ sâu ngập và thứ ba là thời gian ngập. Ví dụ các tỉnh ven phía Biển Đông như Bến Tre, Trà Vinh, Sóc Trăng, Bạc Liêu chịu ảnh hưởng của chế độ bán nhật triều, thành thử khi bị ngập thì sẽ ngập rất nhanh, nhưng mà rút rất là lẹ, tại vì một ngày một đêm có tới hai lần nước ròng, hai lần nước kém. Các tỉnh khác như Kiên Giang, Cà Mau thì lại bị ảnh hưởng chế độ nhật triều, ngập thì cũng ngập nhanh, nhưng lại rút rất chậm, bởi vì một ngày một đêm chỉ có một lần nước ròng thôi. Những tỉnh đầu nguồn như Đồng Tháp, An Giang thì lại ít bị ảnh hưởng bởi chế độ thủy triều từ Biển Đông, mà bị ảnh hưởng hoàn toàn bởi lượng nước đổ về của sông Mekong và lượng mưa tại chỗ. Ở những nơi đây có mùa nước mà người ta hay gọi là mùa nước nổi, khoảng giữa rằm tháng 7 thì nước dâng lên từ từ nhưng lại kéo dài cho tới khoảng cuối tháng 9 âm lịch thì nước mới bắt đầu rút được. Còn những tỉnh nằm giữa như Hậu Giang, Cần Thơ, Vĩnh Long, Tiền Giang thì lại bị ảnh hưởng bởi hai phần. Một phần là các tỉnh phía thượng nguồn như Đồng Tháp, An Giang và một phần khác là các tỉnh ven biển như Bến Tre, Trà Vinh, Sóc Trăng, Bạc Liêu... Nếu xảy ra ngập lụt ở Cần Thơ và nếu các tỉnh phía bên trên như Đồng Tháp, An Giang không có nước đổ về tiếp tục và trong khi đó phía Sóc Trăng và Trà Vinh không bị ngập, thì Cần Thơ bị ngập không đáng kể, có nghĩa là ngập, nhưng sau đó nước sẽ rút rất nhanh. Nhưng ngược lại, nếu các tỉnh ven biển như Trà Vinh, Sóc Trăng cũng bị ngập và cộng thêm các tỉnh đầu nguồn như Đồng Tháp, An Giang lại ngập nữa, thì lúc bây giờ các tỉnh phía giữa như Vĩnh Long và Cần Thơ sẽ ngập rất sâu. Khi muốn đánh giá ngập ở một chỗ nào thì có rất nhiều nguyên nhân, chứ không đơn thuần một hai nguyên nhân. Và bản chất của chuyện ngập là hoàn toàn khác nhau giữa tỉnh này với tỉnh khác. Nó không chịu một ảnh hưởng nguyên nhân chung, mà mỗi tỉnh có một nguyên nhân riêng. Thậm chí những địa phương trong cùng một tỉnh cũng có những nguyên nhân ngập khác nhau. Và điều đó tác động lên ba thông số mà tôi vừa trình bày: Diện tích ngập, độ sâu ngập và thời gian ngập." Tình trạng sụt lún Không chỉ đối mặt với ngập úng, vùng Đồng bằng sông Cửu Long còn đang chịu tác động của sụt lún đất và sạt lở bờ sông, bờ biển. Mưa lớn, dòng chảy thay đổi và tác động của triều cường khiến các điểm sạt lở xuất hiện với tần suất dày hơn. Tại một số khu vực, sạt lở đã ăn sâu vào sát chân đê, làm tăng nguy cơ mất an toàn cho cả tuyến đê lẫn người dân sinh sống ven sông. Phân tích của các chuyên gia VAWR cho thấy việc khai thác nước ngầm kéo dài đã khiến nền đất hạ thấp. Khi nền đất lún xuống, mực nước vốn chỉ ngang bờ kênh nay có thể gây ngập ngay cả khi triều không quá cao. Theo phân tích của tiến sĩ Dương Văn Ni, có rất nhiều nguyên nhân giải thích tình trạng sụt lún của đồng bằng sông Cửu Long: "Đồng bằng chúng ta là một vùng đất non trẻ, trước khi hình thành chỉ là những bãi bùn rất là nhão. Sau đó đất bắt đầu dần dần săn chắc và như vậy có một quá trình gọi là 'sụt lún tự nhiên'. Hiện tượng này khác nhau ở từng vùng. Do điều kiện địa chất, có những nơi thì sụt lún tự nhiên khoảng chừng 5 cm, có những nơi thì chỉ sụt một vài cm thôi. Nó hoàn toàn lệ thuộc vào cấu tạo địa chất của lớp trầm tích nằm bên dưới. Nhưng một nguyên nhân thứ hai đó là do chúng ta khai thác nước ngầm. Mà lý do căn bản của chuyện khai thác nước ngầm không phải là người ta thiếu nước ngọt mà là thiếu nước có đủ chất lượng để mà sản xuất và sinh hoạt. Bấy lâu nay chúng ta thâm canh, chúng ta đã sử dụng quá nhiều phân bón, thuốc trừ sâu và như vậy tạo ra một lượng dư thừa đổ xuống sông rạch và làm ô nhiễm nước mặt. Đặc biệt là trong quá trình xây đê điều, cống đập để ngăn mặn, ngăn lũ, điều tiết nước thì chúng ta cản trở dòng chảy rất là lớn. Do đó bây giờ gần như người dân nông thôn không còn uống nước dưới sông nữa, hoặc là không còn sinh hoạt, tắm giặt dưới sông nữa, bởi vì người ta sợ ô nhiễm. Và chính vì sợ ô nhiễm như vậy, người ta phải khoan rất nhiều giếng để lấy nước ngầm lên xài. Nghiêm trọng hơn là ở những vùng ven biển, khi người ta nuôi tôm thì người ta cần những độ mặn thích hợp cho quá trình con tôm tăng trưởng. Thành thử người ta phải cần rất nhiều nước ngọt pha loãng với nước mặn để có độ mặn lý tưởng. Và người ta sử dụng một lượng nước ngầm vô cùng lớn không phải chỉ để sinh hoạt, mà cho cả sản xuất, góp phần rất đáng kể vào chuyện làm sụt lún mặt đất. Và nguyên nhân cuối cùng là các công trình xây dựng của chúng ta càng ngày càng dày đặc. Những thành phố ngày xưa chỉ là những nhà thấp thì bây giờ xuất hiện rất nhiều nhà cao tầng, thậm chí những nhà cao tầng đó tập trung rất dày đặc. Với trọng lượng rất là lớn trên mặt đất như vậy nó ép xuống và như vậy cũng sẽ làm tăng mức độ sụt lún chung cho cả vùng. Bao nhiêu năm nay khi nói là nước biển dâng, biến đổi khí hậu, nhưng mà nước biển chỉ dâng chừng vài mm trong vòng 1, 2 năm, trong khi tốc độ sụt lún của chúng ta tới mấy chục mm trong vòng 1 năm.Và như vậy chúng ta thấy là thiên tai đến chậm, nhưng nhân tai đến nhanh hơn!" Sống chung với lũ Theo tiến sĩ Dương Văn Ni, trước viễn cảnh đồng bằng sông Cửu Long sẽ tiếp tục ngập úng diện rộng trong thời gian dài, thay vì chế ngự nguồn nước bằng đê điều như vẫn làm từ trước đến nay, chính quyền địa phương nên giúp cho người dân ở vùng này học cách sống chung với lũ: "Những năm gần đây, chúng ta thấy rõ ràng ngay cả trong các văn bản của nhà nước cũng không còn mạnh dạn nói chuyện chống hạn, chống mặn, chống lũ nữa, mà đang dần dần khuyến khích người dân sống chung với lũ, sống chung với mặn. Thách thức hiện nay đó là nhiều khi giải pháp sống chung đó chưa được phát triển một cách đầy đủ. Và như vậy người dân và các cấp chính quyền ở địa phương khá lúng túng khi áp dụng những mô hình cụ thể vào cuộc sống hàng ngày. Ở những tỉnh đầu nguồn như An Giang, Đồng Tháp vài chục năm trước người ta bao những đê triệt để, không cho nước lũ tràn vào trong mùa mưa, để người ta thâm canh lúa vụ ba nhằm tăng sản lượng lúa. Nhưng sau hàng chục năm sử dụng mô hình đó, bây giờ người ta đã thấy một điều rất rõ là ở những vùng đó gần như đất bị kiệt quệ về dinh dưỡng và người sản xuất phải bón phân ngày càng nhiều. Năng suất lúa thì không tăng bao nhiêu nhưng lượng phân bón phải tăng lên rất cao, do đó lợi nhuận của sản xuất lúa vụ ba này gần như không còn. Người dân ý thức được chuyện đó, chính quyền địa phương và mọi người ý thức được chuyện đó, nhưng bây giờ muốn xả nước trở lại để lấy phù sa, để lấy dinh dưỡng trở lại tự nhiên cho đất, thì đó là một vấn đề không dễ. Trong hàng chục năm qua, vì chúng ta đã giữ mực nước thấp như vậy, thành thử nhà cửa, chuồng trại, vườn tược, thậm chí mồ mả cũng xây thấp lè tè bằng với mực nước. Bây giờ nếu xả nước trở lại thì tất cả những công trình này sẽ bị chìm ngập hết. Và như vậy người dân không đồng thuận mặc dù người ta ý thức rất rõ là bây giờ phải xả nước trở lại để cho đất đai nó màu mỡ trở lại. Chúng ta cũng phải đi từng bước chứ không thể một ngày một buổi mà có giải pháp tổng thể được. Thứ nhất, phải chuyển đổi cách sử dụng đất làm thế nào để bảo đảm được thu nhập cho người dân ổn định hàng tháng, hàng năm chuyển đổi từ sinh kế không lệ thuộc vào nguồn nước sang thích nghi tốt với những nguồn nước. Khi chuyển đổi được những sinh kế cho bà con ở một vùng nào đó rồi đó thì bước tiếp theo là phải lần lần rút người dân ra khỏi những vùng không thuận lợi cho phát triển nông nghiệp nữa, ví dụ như những vùng bưng biền mà ngày xưa nó ngập rất lâu, khi mùa nước tới là nước nó ngập ba bốn mét. Những vùng này trong bao nhiêu năm qua chúng ta bao đê khô triệt để cho người dân sống trong đó, nhưng mà người ta sống với một tâm thế rất là phập phồng rủi ro, không biết đê bao bị vỡ gây ngập lụt bất cứ lúc nào, tài sản người ta xây dựng hàng chục năm có thể đổ sông đổ biển trong vòng một vài tiếng đồng hồ. Thứ ba là chúng ta cũng phải định hình lại chiến lược phát triển tổng thể của Đồng bằng sông Cửu Long và chiến lược đó phải phân khu vực. Những nơi nào mà bắt buộc chúng ta phải không cho nước nó ngập bất cứ lúc nào, thì những khu đó, với khoa học công nghệ hiện đại, chúng ta hoàn toàn có đủ khả năng kiểm soát hoàn toàn mực nước, để không có chuyện ngập tràn lan. Dĩ nhiên là những khu này phải tương xứng với cái trình độ phát triển và phải đóng góp rất lớn cho nền kinh tế của cả khu vực. Bởi vì đầu tư cho những khu vực này là vô cùng tốn kém và quản lý những khu này lại càng tốn kém hơn nữa. Đó là những khu vực đặc biệt phải ưu tiên, ví dụ như những khu công nghiệp, những nơi có những công trình phúc lợi công cộng như trường học, bệnh viện... Còn lại những khu vực không đóng góp thực sự lớn cho nền kinh tế thì chúng ta phải xem xét từng bước trả nó trở về với thiên nhiên. Khi chúng ta làm được điều đó đó thì tự bản thân cộng đồng đã thích nghi được rồi. Kinh nghiệm của Hà Lan Tiến sĩ Dương Văn Ni nêu ví dụ của Hà Lan, một quốc gia có giàu kinh nghiệm sống với nước, đồng thời có trình độ khoa học kỹ thuật rất cao trong việc xây dựng các đê điều và quản lý đê điều. Tuy nhiên, những năm sau này, họ thấy là cần thấy phải trả lại không gian cho dòng sông, cho nên họ đưa ra một chương trình rất lớn gọi là 'room for the river': Trong những năm mà mưa thuận gió hòa thì người ta vẫn canh tác được trên những vùng đất đó. Nhưng những năm nào mà dự đoán là thời tiết cực đoan, hay có thể xảy ra nước ngập nghiêm trọng, thì những vùng đó được cảnh báo và người ta không canh tác trong vùng đó. Vùng đó trở thành không gian để người ta chứa nước dư thừa của dòng sông. Theo tiến sĩ Dương Văn Ni, có thể áp dụng kinh nghiệm của Hà Lan cho đồng bằng sông Cửu Long : "Ở đồng bằng sông Cửu Long thật ra có hai vùng rất lớn. Một vùng là ở Tứ Giác Long Xuyên của các tỉnh như Kiên Giang và An Giang. Vùng thứ hai là vùng Đồng Tháp Mười của các tỉnh Đồng Tháp, Long An và Tiền Giang. Hai vùng này, trong tự nhiên có thể trữ được khoảng 8 đến 9 tỷ mét khối nước trong mùa mưa. Với khả năng trữ một lượng nước khổng lồ như vậy, chúng ta hoàn toàn không phải lo chuyện ngập úng của những vùng bên dưới. Mấy năm gần đây chúng ta đã biến những vùng này thành những vùng thâm canh nông nghiệp và như vậy là toàn bộ lượng nước thay vì có một không gian để tràn thì bây giờ phải tràn xuống những vùng bên dưới, gây ra ngập lụt thường xuyên, đặc biệt là ngập lụt ở những thành phố mà trong lịch sử chưa từng bị ngập, như Cần Thơ chẳng hạn. Khái niệm 'room for the river' đối với Hà Lan thì dễ làm hơn là vì cộng đồng của họ thưa thớt, họ dễ quy hoạch, dễ tính toán. Còn hiện nay những vùng như Đồng Tháp Mười hoặc Tứ Giác Long Xuyên của chúng ta thì đã có hàng triệu người dân sinh sống và đã ổn định nhà cửa cũng như vườn tược, chuồng trại. Và như vậy việc sử dụng hai vùng này mà tôi gọi là 'room for the delta' là một thách thức rất lớn, cần một nỗ lực rất lớn của toàn xã hội." "
Khi gia đình quan tâm - nhà trường giáo dục - cộng đồng đồng hành, thanh thiếu niên sẽ có đủ tình yêu thương, hiểu biết và kỹ năng để tự bảo vệ mình trước những cám dỗ nguy hiểm từ ma túy.
Câu hỏi: “Con kính bạch trên Sư Phụ! ... Khi nghe Sư Phụ giảng về vô thường, đặc biệt là phần giảng về tâm vô thường, trong con khởi lên một suy nghĩ đó là: Sau này khi có người yêu, con sẽ không tin tưởng vào những gì người yêu con nói. Bởi vì trong tâm con hay khởi lên ý nghĩ lúc này nói thế này, mai tâm vô thường thì lại nói khác. Con cảm thấy bản thân mình không còn thiết tha với việc có người yêu. Vậy con kính mong Thầy có thể giúp con giải quyết vấn đề này của tâm con được không ạ? Con xin tri ân Sư Phụ ạ!” Kính mời quý Phật tử và các bạn cùng lắng nghe câu trả lời của Sư Phụ Thích Trúc Thái Minh trong podcast trên đây!
Charles Aznavour có vị trí đặc biệt trong cuộc đời của họa sĩ Hom Nguyen và mẹ của ông, một phụ nữ Việt đến Pháp sau năm 1954. Họ đều là người nhập cư "với những khó khăn, nhưng có một khát khao, một chút điên rồ, giống như Aznavour", ca sĩ gốc Armenia. Năm 2024, chính Hom Nguyen vẽ bộ tem cây cổ thụ làng nhạc Pháp nhân 100 năm ngày sinh. Ngày 05/10/2025, toàn bộ bẩy tác phẩm, dụng cụ sáng tác của nghệ sĩ sinh năm 1972 được đưa vào bộ sưu tập cố định của Bảo tàng Bưu Chính (Musée de la Poste). Bưu điện cũng giữ một vị trí quan trọng đối với mẹ của Hom Nguyen. Ông kể lại trong cuốn tự truyện Ma vie d'Hom (Cuộc đời của Hom, NXB Robert Laffont, 2025) : “Thư từ là sợi dây liên lạc duy nhất giữa bà với gia đình ở Việt Nam. Mỗi tháng một lần, bà viết thư cho anh trai trên những tờ giấy rất mỏng để tiết kiệm bưu phí…” (tr. 95). “Mẹ” là người “truyền cảm hứng” cho thành công của một Hom Nguyen ngày nay. Bà đẹp, là người nhập cư không nói tiếng Pháp, làm mẹ đơn thân, bà bươn chải để nuôi con nhưng số phận lại buộc bà nằm liệt giường quá sớm, khiến cậu con trai trở nên “già trước tuổi”, phải nói dối và dối lòng mình để tự “vẽ” ra một điều kiện sống bình thường như những người khác : (…) Tôi từng đến những bữa tiệc nơi những người giàu có hơn tôi kể về cuộc sống tuyệt vời của họ. Tôi từng khốn khổ, nhưng tôi không muốn thừa nhận ; tôi ghét bị phán xét. Vì vậy, tôi đã phải dùng đến những lời nói dối, chỉ để tồn tại như họ”. (tr. 85) Hội họa đã giúp Hom tìm được tự do, tìm được khoảng trời riêng để trút tâm sự, để thoát khỏi thế giới thực. Từ tự học, mày mò phát minh những kỹ thuật mới, không ngại mạo hiểm, Hom Nguyen tạo được phong cách riêng “táo bạo, giàu cảm xúc”, “nổi tiếng với phong cách bốc đồng và những bức chân dung khổ lớn, nắm bắt được chiều sâu cảm xúc của con người thông qua màu sắc”, theo đánh giá của trang Artsper. Và để có được thành công này, theo Hom : “May mắn không tồn tại ; tôi là sự kết hợp của ý chí, tham vọng và sự chăm chỉ”. (tr. 180) RFI Tiếng Việt đã phỏng vấn họa sĩ Pháp gốc Việt nhân dịp anh ra cuốn tự truyện La Vie d'Hom (Cuộc đời của Hom). RFI : Trong cuốn tự truyện La vie d'Hom (Cuộc đời của Hom), anh không ngại kể lại những khó khăn, vất vả, kể cả những “tội lỗi” nhỏ thời niên thiếu. Nhưng chính những trải nghiệm và cuộc sống đó đã làm anh nhân văn hơn, dễ thấu hiểu những người yếu thế hơn. Trong cuốn tự truyện, anh cũng trích dẫn một câu nói của mẹ anh là “phải tự vạch con đường cho mình và đừng dừng lại”. Anh đã tìm con đường đó như thế nào ? Hom Nguyen : Trước tiên, tôi nghĩ là chúng ta không thể dừng lại. Tôi bắt đầu từ nguyên tắc đó, với lời khuyên của mẹ tôi : “Hãy tự vạch con đường cho mình và đừng dừng lại, con bị dồn vào chân tường nhưng con vẫn phải đi, phải luôn tiến lên phía trước”. Tôi nghĩ mẹ tôi nói đúng bởi vì nếu do dự thì chúng ta bị dừng lại. Và tôi đã không do dự. Mẹ tôi và tôi đã trải qua quá nhiều khó khăn nên đối với bà, việc tiến lên phía trước và không bao giờ dừng lại là điều thực sự quan trọng. Mẹ tôi đã truyền cho tôi khát khao và động lực đó, vượt qua khuyết tật của bà, bởi vì bà bị liệt nửa người. Bà đến Pháp lành lặn, sau đó bị tai nạn ô tô. Có lẽ qua tai nạn đó, qua những vết thương của bà, bà đã truyền cho tôi khát khao được tiến xa hơn nữa, đưa mẹ tôi và tôi đến những nơi khác, như kiểu để có thể thoát khỏi cuộc sống lúc đó. Khi có một người mẹ khuyết tật như mẹ tôi, đáng tiếc là bà không còn nữa, thì từ rất nhỏ, mới chỉ 6-7 tuổi, tôi đã biết là có nhiều việc phải làm. Thế là khi mới 10, 12 tuổi, tôi đã trưởng thành hơn những đứa trẻ khác bởi vì tôi chăm sóc mẹ. Tôi làm những việc như tháo túi chất thải để đổ vào nhà vệ sinh, tôi xoay người mẹ để vệ sinh hàng ngày cho bà, tôi giúp mẹ ăn uống. Tất nhiên là chúng tôi có một điều dưỡng viên do Nhà nước giúp đỡ, nhưng buổi tối thì tôi ở bên chăm sóc mẹ. Cho nên tôi đã trưởng thành rất sớm, việc đó giúp tôi tiến nhanh hơn, hiểu cuộc sống sớm hơn những người khác ngay khi còn rất trẻ. RFI : Chính những khó khăn đó đã thôi thúc anh đến với vẽ và anh đã tìm thấy một thế giới khác thông qua hội họa. Điều gì đã thôi thúc anh biến hội họa thành sự nghiệp nghệ thuật ? Hom Nguyen : Tôi nghĩ hội họa giúp tôi giải phóng bản thân, được mơ mộng, được kể một câu chuyện, bởi vì tôi không hẳn “văn hay chữ tốt”, tôi không đọc nhiều lắm. Vẽ là một lợi thế đối với tôi, bởi vì đó là cách tôi thể hiện bản thân theo kiểu mộng mơ, nói một chút về những gì tôi cảm thấy qua những gì được nghe, được thấy và tự nhủ rằng đó cũng là một kiểu thoát ly để nhìn thấy một thế giới tốt đẹp hơn thông qua hội họa. Và thế là ở nhà, tôi vẽ ! Ở trường, tôi cũng vẽ ! Tôi khá mộng mơ bởi vì cuộc sống ở nhà đã rất, rất khó khăn, cho nên ở trường, tôi giải phóng bản thân, không thực sự nghĩ về bất cứ điều gì khác, thậm chí có thể nói rằng tôi gần như thoát khỏi nó. Tôi tách được khỏi nó. Tôi vẫn luôn như vậy. Việc đó giúp tôi tồn tại, để tự nhủ rằng có thể làm điều gì đó trong cuộc đời mình. Qua hội họa, tôi cảm thấy như mình đang tìm lại được một niềm hạnh phúc nào đó, bởi cuộc sống ở nhà vốn dĩ rất khó khăn. Không hẳn là tôi chăm học hơn, nhưng tôi chắc chắn là cần thay đổi cuộc sống hàng ngày nhờ vẽ. Tôi nghĩ mình vẫn luôn làm như vậy, từ lúc còn nhỏ. RFI : Khi còn nhỏ, anh lui tới bệnh viện nơi mẹ anh được điều trị thường xuyên đến nỗi mỗi khi rời khỏi đó, anh cảm giác như được tự do và được giải thoát ! Hom Nguyen : Đúng vậy. Tôi thường xuyên đến bệnh viện nơi mẹ tôi điều trị. Từ khi còn rất nhỏ, tôi vẫn tới đó với dượng tôi, vào mỗi cuối tuần, vào buổi tối sau giờ học. Việc rời khỏi bệnh viện, theo một cách nào đó, cho phép tôi tự do. Sống ở bệnh viện là một gánh nặng bởi vì bệnh viện thường không dành cho trẻ em. Và chứng kiến cảnh mẹ mình bị thương trong một vụ tai nạn xe hơi, không có gì kinh hoàng hơn việc nhìn thấy bà trong tình trạng nguy kịch, nằm trên giường bệnh, không thể cử động. Bị liệt nửa người có nghĩa là từ xương chậu đến bàn chân, hoàn toàn không có cảm giác gì. Vậy nên, khi còn nhỏ, tầm 6, 7, 8, 10 tuổi, đến bệnh viện là đồng nghĩa với việc gặp mẹ sau hết ca phẫu thuật này đến ca phẫu thuật khác, ghép da ở mông để giúp bà có được khuôn mặt ổn hơn. Điều đó không dễ dàng gì ! Đối với tôi, bệnh viện khắc nghiệt đến mức khi ra khỏi đó, tôi cần tìm sự giải thoát ở một điều gì đó khác. Vẽ giống như một lối thoát. Tôi giải phóng bản thân khỏi rất nhiều thứ. Tôi cần thay đổi thế giới của mình và nói về con người tôi, hoặc có thể là những điều khác. Vẽ và hội họa là tự do thực sự đối với tôi. RFI : Và sau khi trải qua những tháng năm khó khăn đó, anh đã tình nguyện dạy vẽ cho nhiều bệnh nhân nhi ở Bệnh viện Pitié-Salpêtrière, anh thấy hình ảnh của mình qua những đứa trẻ đó ! Hom Nguyen : Đúng vậy, tôi đã trải qua tất cả những năm tháng đó. Một ngày nọ, có người hỏi tôi rằng tôi có muốn dạy vẽ cho trẻ em không, một số em bị rối loạn nhân cách, bị tâm thần phân liệt, ví dụ có một câu bé nhưng tự nhận tên là Stéphanie (tên của con gái), tôi nghĩ chắc cậu bé có chút thay đổi trong tâm trí. Trong chừng mức nào đó, tôi thấy mình cũng từng giống như vậy. Lúc học tiểu học, tôi thấy các bậc phụ huynh đến trường đón con. Mẹ tôi không đến trường. Và tôi đã nói dối vì muốn bảo vệ bản thân và mẹ tôi. Tôi nói rằng mẹ tôi là thợ phụ trong một tiệm làm tóc, trên thực tế bà bị tàn tật nặng, nằm ở nhà. Lời nói dối đó đã giải phóng tôi. Và hội họa thực sự đã cho tôi sự tự do để mơ về những điều khác ngoài cuộc sống hiện tại của tôi ở nhà. Tôi tìm thấy điểm tương đồng ở những đứa trẻ này. Và khi thấy mình ở đó, cùng với giáo sư chuyên ngành Cohen, phụ trách khu vực dành cho thanh thiếu niên của Bệnh viện Pitié-Salpêtrière, tự nhiên tôi muốn giúp các em và giúp cả chính mình. Và suốt năm đó, tôi đã dạy vẽ, rất nhiều em được cấp bằng tốt nghiệp, bởi vì đó là một cơ hội tuyệt vời để giúp đỡ chúng tôi, cho họ, và tôi nghĩ là cho cả tôi nữa. Trải nghiệm đó đã thực sự giúp tôi được mở mang hơn, giúp tôi hiểu những người trẻ tuổi khác. Họ cũng hiểu được những điều khác thông qua tranh của tôi, cũng như tranh của họ. RFI : Anh cũng còn có những dự án khác ở Việt Nam nữa bởi vì anh cũng đã nhắc đến Việt Nam trong cuốn sách ? Hom Nguyen : Vâng, tôi có những dự án khác và chúng vẫn đang được giữ kín. Thực ra, có rất nhiều, rất nhiều triển lãm ngẫu nhiên ở Việt Nam. Tôi cũng có cơ hội được lên trang bìa và một bài trong tạp chí của Vietnam Airlines, hãng hàng không quốc gia Việt Nam. Điều đó rất quan trọng đối với tôi, giúp nhắc lại tuổi thơ của tôi, về chia sẻ, về chúng ta, những người Việt Nam. Và tôi rất, rất tự hào về điều đó. Tất nhiên, sẽ có những triển lãm khác ở Việt Nam. RFI : Gần cuối tự truyện, anh viết “Hom ngày nay muốn sống trong bình yên, thanh thản. Hạ cánh nghĩa là tìm thấy niềm vui trong những điều giản dị nhất. Dành thời gian cho con cái”. Nổi tiếng thế giới, công tác thường xuyên, liệu có lúc nào anh tự hỏi : Mình đang ở đâu ? Hoặc là mình cần một lịch trình làm việc bớt áp lực hơn hoặc chậm lại để tập trung vào bản thân hoặc những dự án thiện nguyện khác, dành thêm thời gian cho các hiệp hội ? Hom Nguyen : Tôi nghĩ là mình luôn có thời gian. Tôi dành thời gian cho nhiều việc. Tôi từng lùi lại một bước nhưng không hẳn tận hưởng được việc đó. Tôi nghĩ mình đang dành thời gian để hình thành ý tưởng và nhất là để trau chuốt chúng. Dĩ nhiên, tôi vẫn đang tham gia nhiều triển lãm và dự án với trẻ em, đặc biệt là trẻ em ở Việt Nam, cho đến ngày hôm nay. Không phải là tôi kìm hãm lại mà thực ra là tôi đang dành thời gian để hiểu rõ hơn về các dự án của mình. Năm nay là một năm then chốt. Tôi sẽ phải chuẩn bị cho rất nhiều triển lãm quốc tế, chắc chắn là cả ở Việt Nam. Và tôi sẽ chỉ tập trung vào việc chuẩn bị chúng tốt hơn. RFI Tiếng Việt xin chân thành cảm ơn họa sĩ Hom Nguyen.
Charles Aznavour có vị trí đặc biệt trong cuộc đời của họa sĩ Hom Nguyen và mẹ của ông, một phụ nữ Việt đến Pháp sau năm 1954. Họ đều là người nhập cư "với những khó khăn, nhưng có một khát khao, một chút điên rồ, giống như Aznavour", ca sĩ gốc Armenia. Năm 2024, chính Hom Nguyen vẽ bộ tem cây cổ thụ làng nhạc Pháp nhân 100 năm ngày sinh. Ngày 05/10/2025, toàn bộ bẩy tác phẩm, dụng cụ sáng tác của nghệ sĩ sinh năm 1972 được đưa vào bộ sưu tập cố định của Bảo tàng Bưu Chính (Musée de la Poste). Bưu điện cũng giữ một vị trí quan trọng đối với mẹ của Hom Nguyen. Ông kể lại trong cuốn tự truyện Ma vie d'Hom (Cuộc đời của Hom, NXB Robert Laffont, 2025) : “Thư từ là sợi dây liên lạc duy nhất giữa bà với gia đình ở Việt Nam. Mỗi tháng một lần, bà viết thư cho anh trai trên những tờ giấy rất mỏng để tiết kiệm bưu phí…” (tr. 95). “Mẹ” là người “truyền cảm hứng” cho thành công của một Hom Nguyen ngày nay. Bà đẹp, là người nhập cư không nói tiếng Pháp, làm mẹ đơn thân, bà bươn chải để nuôi con nhưng số phận lại buộc bà nằm liệt giường quá sớm, khiến cậu con trai trở nên “già trước tuổi”, phải nói dối và dối lòng mình để tự “vẽ” ra một điều kiện sống bình thường như những người khác : (…) Tôi từng đến những bữa tiệc nơi những người giàu có hơn tôi kể về cuộc sống tuyệt vời của họ. Tôi từng khốn khổ, nhưng tôi không muốn thừa nhận ; tôi ghét bị phán xét. Vì vậy, tôi đã phải dùng đến những lời nói dối, chỉ để tồn tại như họ”. (tr. 85) Hội họa đã giúp Hom tìm được tự do, tìm được khoảng trời riêng để trút tâm sự, để thoát khỏi thế giới thực. Từ tự học, mày mò phát minh những kỹ thuật mới, không ngại mạo hiểm, Hom Nguyen tạo được phong cách riêng “táo bạo, giàu cảm xúc”, “nổi tiếng với phong cách bốc đồng và những bức chân dung khổ lớn, nắm bắt được chiều sâu cảm xúc của con người thông qua màu sắc”, theo đánh giá của trang Artsper. Và để có được thành công này, theo Hom : “May mắn không tồn tại ; tôi là sự kết hợp của ý chí, tham vọng và sự chăm chỉ”. (tr. 180) RFI Tiếng Việt đã phỏng vấn họa sĩ Pháp gốc Việt nhân dịp anh ra cuốn tự truyện La Vie d'Hom (Cuộc đời của Hom). RFI : Trong cuốn tự truyện La vie d'Hom (Cuộc đời của Hom), anh không ngại kể lại những khó khăn, vất vả, kể cả những “tội lỗi” nhỏ thời niên thiếu. Nhưng chính những trải nghiệm và cuộc sống đó đã làm anh nhân văn hơn, dễ thấu hiểu những người yếu thế hơn. Trong cuốn tự truyện, anh cũng trích dẫn một câu nói của mẹ anh là “phải tự vạch con đường cho mình và đừng dừng lại”. Anh đã tìm con đường đó như thế nào ? Hom Nguyen : Trước tiên, tôi nghĩ là chúng ta không thể dừng lại. Tôi bắt đầu từ nguyên tắc đó, với lời khuyên của mẹ tôi : “Hãy tự vạch con đường cho mình và đừng dừng lại, con bị dồn vào chân tường nhưng con vẫn phải đi, phải luôn tiến lên phía trước”. Tôi nghĩ mẹ tôi nói đúng bởi vì nếu do dự thì chúng ta bị dừng lại. Và tôi đã không do dự. Mẹ tôi và tôi đã trải qua quá nhiều khó khăn nên đối với bà, việc tiến lên phía trước và không bao giờ dừng lại là điều thực sự quan trọng. Mẹ tôi đã truyền cho tôi khát khao và động lực đó, vượt qua khuyết tật của bà, bởi vì bà bị liệt nửa người. Bà đến Pháp lành lặn, sau đó bị tai nạn ô tô. Có lẽ qua tai nạn đó, qua những vết thương của bà, bà đã truyền cho tôi khát khao được tiến xa hơn nữa, đưa mẹ tôi và tôi đến những nơi khác, như kiểu để có thể thoát khỏi cuộc sống lúc đó. Khi có một người mẹ khuyết tật như mẹ tôi, đáng tiếc là bà không còn nữa, thì từ rất nhỏ, mới chỉ 6-7 tuổi, tôi đã biết là có nhiều việc phải làm. Thế là khi mới 10, 12 tuổi, tôi đã trưởng thành hơn những đứa trẻ khác bởi vì tôi chăm sóc mẹ. Tôi làm những việc như tháo túi chất thải để đổ vào nhà vệ sinh, tôi xoay người mẹ để vệ sinh hàng ngày cho bà, tôi giúp mẹ ăn uống. Tất nhiên là chúng tôi có một điều dưỡng viên do Nhà nước giúp đỡ, nhưng buổi tối thì tôi ở bên chăm sóc mẹ. Cho nên tôi đã trưởng thành rất sớm, việc đó giúp tôi tiến nhanh hơn, hiểu cuộc sống sớm hơn những người khác ngay khi còn rất trẻ. RFI : Chính những khó khăn đó đã thôi thúc anh đến với vẽ và anh đã tìm thấy một thế giới khác thông qua hội họa. Điều gì đã thôi thúc anh biến hội họa thành sự nghiệp nghệ thuật ? Hom Nguyen : Tôi nghĩ hội họa giúp tôi giải phóng bản thân, được mơ mộng, được kể một câu chuyện, bởi vì tôi không hẳn “văn hay chữ tốt”, tôi không đọc nhiều lắm. Vẽ là một lợi thế đối với tôi, bởi vì đó là cách tôi thể hiện bản thân theo kiểu mộng mơ, nói một chút về những gì tôi cảm thấy qua những gì được nghe, được thấy và tự nhủ rằng đó cũng là một kiểu thoát ly để nhìn thấy một thế giới tốt đẹp hơn thông qua hội họa. Và thế là ở nhà, tôi vẽ ! Ở trường, tôi cũng vẽ ! Tôi khá mộng mơ bởi vì cuộc sống ở nhà đã rất, rất khó khăn, cho nên ở trường, tôi giải phóng bản thân, không thực sự nghĩ về bất cứ điều gì khác, thậm chí có thể nói rằng tôi gần như thoát khỏi nó. Tôi tách được khỏi nó. Tôi vẫn luôn như vậy. Việc đó giúp tôi tồn tại, để tự nhủ rằng có thể làm điều gì đó trong cuộc đời mình. Qua hội họa, tôi cảm thấy như mình đang tìm lại được một niềm hạnh phúc nào đó, bởi cuộc sống ở nhà vốn dĩ rất khó khăn. Không hẳn là tôi chăm học hơn, nhưng tôi chắc chắn là cần thay đổi cuộc sống hàng ngày nhờ vẽ. Tôi nghĩ mình vẫn luôn làm như vậy, từ lúc còn nhỏ. RFI : Khi còn nhỏ, anh lui tới bệnh viện nơi mẹ anh được điều trị thường xuyên đến nỗi mỗi khi rời khỏi đó, anh cảm giác như được tự do và được giải thoát ! Hom Nguyen : Đúng vậy. Tôi thường xuyên đến bệnh viện nơi mẹ tôi điều trị. Từ khi còn rất nhỏ, tôi vẫn tới đó với dượng tôi, vào mỗi cuối tuần, vào buổi tối sau giờ học. Việc rời khỏi bệnh viện, theo một cách nào đó, cho phép tôi tự do. Sống ở bệnh viện là một gánh nặng bởi vì bệnh viện thường không dành cho trẻ em. Và chứng kiến cảnh mẹ mình bị thương trong một vụ tai nạn xe hơi, không có gì kinh hoàng hơn việc nhìn thấy bà trong tình trạng nguy kịch, nằm trên giường bệnh, không thể cử động. Bị liệt nửa người có nghĩa là từ xương chậu đến bàn chân, hoàn toàn không có cảm giác gì. Vậy nên, khi còn nhỏ, tầm 6, 7, 8, 10 tuổi, đến bệnh viện là đồng nghĩa với việc gặp mẹ sau hết ca phẫu thuật này đến ca phẫu thuật khác, ghép da ở mông để giúp bà có được khuôn mặt ổn hơn. Điều đó không dễ dàng gì ! Đối với tôi, bệnh viện khắc nghiệt đến mức khi ra khỏi đó, tôi cần tìm sự giải thoát ở một điều gì đó khác. Vẽ giống như một lối thoát. Tôi giải phóng bản thân khỏi rất nhiều thứ. Tôi cần thay đổi thế giới của mình và nói về con người tôi, hoặc có thể là những điều khác. Vẽ và hội họa là tự do thực sự đối với tôi. RFI : Và sau khi trải qua những tháng năm khó khăn đó, anh đã tình nguyện dạy vẽ cho nhiều bệnh nhân nhi ở Bệnh viện Pitié-Salpêtrière, anh thấy hình ảnh của mình qua những đứa trẻ đó ! Hom Nguyen : Đúng vậy, tôi đã trải qua tất cả những năm tháng đó. Một ngày nọ, có người hỏi tôi rằng tôi có muốn dạy vẽ cho trẻ em không, một số em bị rối loạn nhân cách, bị tâm thần phân liệt, ví dụ có một câu bé nhưng tự nhận tên là Stéphanie (tên của con gái), tôi nghĩ chắc cậu bé có chút thay đổi trong tâm trí. Trong chừng mức nào đó, tôi thấy mình cũng từng giống như vậy. Lúc học tiểu học, tôi thấy các bậc phụ huynh đến trường đón con. Mẹ tôi không đến trường. Và tôi đã nói dối vì muốn bảo vệ bản thân và mẹ tôi. Tôi nói rằng mẹ tôi là thợ phụ trong một tiệm làm tóc, trên thực tế bà bị tàn tật nặng, nằm ở nhà. Lời nói dối đó đã giải phóng tôi. Và hội họa thực sự đã cho tôi sự tự do để mơ về những điều khác ngoài cuộc sống hiện tại của tôi ở nhà. Tôi tìm thấy điểm tương đồng ở những đứa trẻ này. Và khi thấy mình ở đó, cùng với giáo sư chuyên ngành Cohen, phụ trách khu vực dành cho thanh thiếu niên của Bệnh viện Pitié-Salpêtrière, tự nhiên tôi muốn giúp các em và giúp cả chính mình. Và suốt năm đó, tôi đã dạy vẽ, rất nhiều em được cấp bằng tốt nghiệp, bởi vì đó là một cơ hội tuyệt vời để giúp đỡ chúng tôi, cho họ, và tôi nghĩ là cho cả tôi nữa. Trải nghiệm đó đã thực sự giúp tôi được mở mang hơn, giúp tôi hiểu những người trẻ tuổi khác. Họ cũng hiểu được những điều khác thông qua tranh của tôi, cũng như tranh của họ. RFI : Anh cũng còn có những dự án khác ở Việt Nam nữa bởi vì anh cũng đã nhắc đến Việt Nam trong cuốn sách ? Hom Nguyen : Vâng, tôi có những dự án khác và chúng vẫn đang được giữ kín. Thực ra, có rất nhiều, rất nhiều triển lãm ngẫu nhiên ở Việt Nam. Tôi cũng có cơ hội được lên trang bìa và một bài trong tạp chí của Vietnam Airlines, hãng hàng không quốc gia Việt Nam. Điều đó rất quan trọng đối với tôi, giúp nhắc lại tuổi thơ của tôi, về chia sẻ, về chúng ta, những người Việt Nam. Và tôi rất, rất tự hào về điều đó. Tất nhiên, sẽ có những triển lãm khác ở Việt Nam. RFI : Gần cuối tự truyện, anh viết “Hom ngày nay muốn sống trong bình yên, thanh thản. Hạ cánh nghĩa là tìm thấy niềm vui trong những điều giản dị nhất. Dành thời gian cho con cái”. Nổi tiếng thế giới, công tác thường xuyên, liệu có lúc nào anh tự hỏi : Mình đang ở đâu ? Hoặc là mình cần một lịch trình làm việc bớt áp lực hơn hoặc chậm lại để tập trung vào bản thân hoặc những dự án thiện nguyện khác, dành thêm thời gian cho các hiệp hội ? Hom Nguyen : Tôi nghĩ là mình luôn có thời gian. Tôi dành thời gian cho nhiều việc. Tôi từng lùi lại một bước nhưng không hẳn tận hưởng được việc đó. Tôi nghĩ mình đang dành thời gian để hình thành ý tưởng và nhất là để trau chuốt chúng. Dĩ nhiên, tôi vẫn đang tham gia nhiều triển lãm và dự án với trẻ em, đặc biệt là trẻ em ở Việt Nam, cho đến ngày hôm nay. Không phải là tôi kìm hãm lại mà thực ra là tôi đang dành thời gian để hiểu rõ hơn về các dự án của mình. Năm nay là một năm then chốt. Tôi sẽ phải chuẩn bị cho rất nhiều triển lãm quốc tế, chắc chắn là cả ở Việt Nam. Và tôi sẽ chỉ tập trung vào việc chuẩn bị chúng tốt hơn. RFI Tiếng Việt xin chân thành cảm ơn họa sĩ Hom Nguyen.
Khi trẻ nói bị đau bụng lặp đi lặp lại nhiều lần, phụ huynh thường lo lắng: Liệu có điều gì nghiêm trọng đằng sau những cơn đau này? Bác sĩ Brian Cung Đình Thanh Bình - GP tại Sydney - chia sẻ những thông tin quan trọng giúp phụ huynh hiểu rõ vấn đề đau bụng tái diễn ở trẻ.
VOV1 - Quá trình sáp nhập hơn 140 trường đại học công lập là thử thách cho tầm nhìn, dũng khí và năng lực thực thi. Vấn đề lúc này là: làm sao để nghị quyết không dừng lại ở giấy tờ, mà trở thành hành động thực chất? Làm thế nào để sau “tinh gọn” là “tinh hoa”, sau “sáp nhập” là “phát triển”?Trong bài 2 của loạt phóng sự “Đại sắp xếp các trường đại học công lập: Gọn để lớn, ít để tinh”, phát sóng trong chương trình hôm qua, đã phần nào giúp quý vị nhìn rõ những khó khăn và thách thức trong quá trình sáp nhập hơn 140 trường đại học công lập. Và đây là thử thách cho tầm nhìn, dũng khí và năng lực thực thi. Nhưng sai một bước, hệ thống lúng túng, nửa vời, cơ hội bị bỏ phí.Vấn đề lúc này là: làm sao để nghị quyết không dừng lại ở giấy tờ, mà trở thành hành động thực chất? Làm thế nào để sau “tinh gọn” là “tinh hoa”, sau “sáp nhập” là “phát triển” thực chất? Bài cuối của loạt bài nhan đề: Sáp nhập đại học: Từ tinh gọn đến tinh hoa, từ chính sách tới hiện thực” sẽ giúp quý vị tìm câu trả lời qua những chuyển động mới trong tư duy và mô hình phát triển giáo dục đại học Việt Nam hiện nay.Cuộc “đại sắp xếp” đại học công lập là một cuộc chỉnh lý lớn trong tư duy phát triển giáo dục đại học Việt Nam. Tinh gọn – để tập trung và nâng tầm. Sáp nhập – để cộng hưởng và tạo giá trị mới. Và tinh hoa – là thước đo năng lực cạnh tranh quốc gia trong trong kỷ nguyên tri thức. Khi đặt người học, người dạy và lợi ích quốc gia làm trung tâm, sau “tinh gọn” sẽ là “tinh hoa”.
VOV1 - Tái cấu trúc hệ thống các trường đại học công lập là con đường khó nhưng phải đi, bởi chỉ khi tinh gọn, giáo dục đại học mới có thể tinh hoa. Một bước đi chiến lược, đòi hỏi tầm nhìn và sự đồng thuận. Bởi ghép không khéo thì hỏng, sắp không đúng thì rối.Trong bài 1 của loạt phóng sự “Đại sắp xếp các trường đại học công lập: Gọn để lớn, ít để tinh”, chúng tôi đã phác họa bức tranh toàn cảnh của hơn 170 trường đại học công lập – “đông” nhưng chưa mạnh. Mạng lưới cồng kềnh làm bào mòn nguồn lực, “pha loãng” thương hiệu. Việc tinh tinh gọn để nâng tầm là yêu cầu cấp bách. Nhưng từ nhận diện vấn đề, đến hành động là cả một hành trình đầy thách thức.Thực hiện Nghị quyết 71 của Bộ Chính trị, Chính phủ đang tiến hành sắp xếp lại hơn 140 trường đại học công lập (trong số 170 trường) – một bước đi chiến lược, đòi hỏi tầm nhìn và sự đồng thuận. Bởi ghép không khéo thì hỏng, sắp không đúng thì rối. Mời quý vị và các bài theo dõi bài 2: “Sáp nhập ai – ai sáp nhập: Khi cái chung cần vượt lên cái riêng”Vấn đề lúc này không còn là “có làm hay không”, mà là làm thế nào cho đúng, cho hiệu quả và cho bền vững. Tinh gọn chỉ thực sự có ý nghĩa khi sau đó là tinh hoa - khi chất lượng được nâng lên và mỗi ngôi trường có cơ hội phát triển mạnh hơn trong hệ thống mới. Mời quý vị đón nghe bài 3 – cũng là bài cuối của loạt bài, với nhan đề: “Sáp nhập đại học: Từ tinh gọn đến tinh hoa, từ chính sách tới hiện thực”
VOV1 - Thực hiện Nghị quyết 71 của Bộ Chính trị, Chính phủ đặt mục tiêu quyết tâm tái cấu trúc toàn bộ hệ thống các trường đại học công lập – hướng tới một mạng lưới tinh gọn, hiệu quả và có bản sắc, có năng lực cạnh tranh.170 trường đại học công lập – 170 mảnh ghép của bức tranh giáo dục đại học Việt Nam. Nhưng khi quá nhiều mảng ghép trùng màu, chồng viền, hệ thống lập tức trở nên rối rắm, phân tán và thiếu hiệu quả. Sau hơn hai thập kỷ phát triển “nóng”, mạng lưới đại học công lập đang đối diện với chính bài toán do mình tạo ra: cồng kềnh, manh mún, phân tán nguồn lực và mờ nhạt thương hiệu.Thực hiện Nghị quyết 71 của Bộ Chính trị, Chính phủ đặt mục tiêu quyết tâm tái cấu trúc toàn bộ hệ thống các trường đại học công lập – hướng tới một mạng lưới tinh gọn, hiệu quả và có bản sắc, có năng lực cạnh tranh. Đó là con đường khó nhưng phải đi, bởi chỉ khi tinh gọn, giáo dục đại học mới có thể tinh hoa. Loạt bài “Đại sắp xếp các trường đại học công lập: Gọn để lớn, ít để tinh” do nhóm phóng viên Ban Thời sự VOV1, Đài Tiếng nói Việt Nam thực hiện sẽ bắt đầu phát sóng bài 1 trong chương trình hôm nay có nhan đề “Hệ thống đại học công lập: Cồng kềnh mạng lưới - mờ nhạt thương hiệu – uy tín bào mòn”Trước những bất cập của hệ thống đại học công lập mà phóng viên Đài Tiếng nói Việt Nam vừa đề cập, thì tinh gọn để mạnh, sắp xếp để phát triển giờ không còn là lựa chọn nữa - mà là yêu cầu bắt buộc. Nhưng sáp nhập không đơn thuần là chuyện kỹ thuật, nó chạm tới lợi ích, tâm tư và truyền thống của từng trường. Không sắp xếp, chúng ta chậm lại; sắp xếp nửa vời, hệ thống còn tụt hậu hơn. Vậy ai sáp nhập ai? Tiêu chí nào bảo đảm công bằng, hiệu quả, và bảo vệ giá trị cốt lõi của từng đơn vị?Câu trả lời sẽ có trong bài 2 của loạt bài: “Sáp nhập ai – ai sáp nhập: Khi cái chung cần vượt lên cái riêng”. Mời quý vị và các bạn đón nghe trong chương trình ngày mai
Khi cơn sốt mua sắm vào mùa lễ hội cuối năm bắt đầu, các tiểu thương đang chuẩn bị tinh thần cho sự gia tăng đột biến, của nạn trộm cắp vặt. Trên toàn nước Úc, tình trạng trộm cắp đã đạt mức cao nhất trong 21 năm. Các chuyên gia cho rằng, đây là một phần của xu hướng chung.
Khi đồng hồ đếm ngược đến ngày 10 tháng 12 năm 2025, Úc chuẩn bị thực thi lệnh cấm mạng xã hội dưới 16 tuổi mang tính đột phá. Đây là động thái tuyên chiến với quyền lực của các gã khổng lồ Big Tech nhằm bảo vệ sức khỏe tâm thần của thế hệ trẻ. Tuy nhiên, quyết định táo bạo này không chỉ gây ra một cơn địa chấn kinh tế tại Canberra. Nó còn đặt ra câu hỏi lớn chưa từng có cho Châu Á – lục địa có dân số trẻ kết nối mạng đông đảo nhất thế giới – về việc liệu có nên thiết lập lằn ranh số 16 tuổi hay không.
Hựu tình cờ chụp được một bức ảnh rất đẹp của Lệ trên cánh đồng, gương mặt cô rạng rỡ như sắp bay lên khỏi không gian lúa chín. Khi bức ảnh được đưa lên Facebook, nó nhanh chóng thu hút hàng loạt lượt thích và bình luận khiến Lệ vừa ngại ngùng vừa lo lắng về việc lộ danh tính.
Khi cuộc chiến Ukraine bước sang năm thứ tư, hàng loạt chuyển động ngoại giao mới đang khiến cả thế giới dõi theo. Liên minh châu Âu cân nhắc dùng tài sản Nga bị đóng băng để tăng viện trợ cho Kyiv, trong lúc Ukraine chuẩn bị đối thoại với nhóm của Tổng thống Mỹ Donald Trump trong vài ngày tới.
- Tổng Bí thư Tô Lâm chủ trì buổi làm việc với các Bộ ngành bàn các giải pháp để chăm sóc, hỗ trợ người khuyết tật trong cả nước.- Thủ tướng Phạm Minh Chính và Thủ tướng Lào đồng chủ trì Kỳ họp lần thứ 48 Uỷ ban Liên Chính phủ về hợp tác song phương Việt Nam - Lào. - Quốc hội thông qua Luật Tình trạng khẩn cấp. Luật có hiệu lực thi hành từ ngày 1/7/2026.- Đội bóng đá U22 Việt Nam ra quân tại Seagame 33 với chiến thắng 2-1 trước U22 Lào.- Bỉ bắt giữ cựu đại diện cấp cao của Liên minh Châu âu EU về nghi vấn gian lận liên quan đến các chương trình đào tạo dành cho các nhà ngoại giao trẻ.- Liên hợp quốc cảnh báo tăng trưởng toàn cầu năm 2025 giảm do bất ổn tài chính và địa chính trị.Giám đốc Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO) tại Việt Nam, bà Park Sinwon, nhấn mạnh an sinh xã hội để bảo vệ, đồng thời là nền tảng trao quyền. Khi người khuyết tật được tiếp cận an sinh xã hội đầy đủ và có cơ hội việc làm ý nghĩa, họ có thể tham gia trọn vẹn, đóng góp cho xã hội...
VOV1 - Từ năm sau, chính sách thuế với hộ kinh doanh sẽ được điều chỉnh theo hướng tiệm cận doanh nghiệp, nhằm tăng minh bạch và hạn chế thất thu. Việc bỏ thuế khoán, chuyển sang kê khai theo doanh thu và quản lý đầy đủ sổ sách, hóa đơn được xem là phù hợp trong bối cảnh kinh tế số.- Khi tiêu chuẩn xanh trở thành điều kiện: Việt Nam buộc phải tăng tốc kinh tế tuần hoàn- Nâng ngưỡng doanh thu chịu thuế: Đảm bảo công bằng cho hộ kinh doanh- Doanh nghiệp Việt tăng trưởng 300% nhờ coi AI là "nhân viên đặc biệt"
VOV1 - Với tổng mức đầu tư khoảng 1,4 tỷ USD, Nhà máy điện Nhơn Trạch 3 và 4 là dự án đầu tiên của chuỗi LNG (PV GAS) - điện Power (PV Power) trong tiến trình chuyển dịch năng lượng của Petrovietnam.Khi vận hành ổn định, NMĐ NT3&4, với tổng công suất 1.624 MW, dự kiến cung cấp trên 9 tỷ kWh điện/năm
Review các phim ra rạp từ ngày 28/11/2025:PHÒNG TRỌ MA BẦU – T16Đạo diễn: Ngụy Minh KhangDiễn viên: Huỳnh Phương, Anh Tú, Phương Lan, Cát Phượng,Thể loại: Hài, Kinh DịHai người bạn thân thuê phải một căn phòng trọ cũ, nơi liên tục xảy ra những hiện tượng kỳ bí. Trong hành trình tìm hiểu, họ đối mặt với hồn ma của một người phụ nữ mang thai – “ma bầu”. QUÁN KỲ NAM – T16Đạo diễn: Lê Nhật Quang (Leon Le)Diễn viên: Liên Bỉnh Phát, Đỗ Thị Hải Yến, Trần Thế Mạnh,Thể loại: Tâm Lý, Tình cảmVới sự nâng đỡ của người chú quyền lực, Khang được giao cho công việc dịch cuốn “Hoàng Tử Bé” và dọn vào căn hộ bỏ trống ở khu chung cư cũ. Anh làm quen với cô hàng xóm tên Kỳ Nam, một góa phụ từng nổi danh trong giới nữ công gia chánh và giờ lặng lẽ với nghề nấu cơm tháng. Một tai nạn xảy ra khiến Kỳ Nam không thể tiếp tục công việc của mình. Khang đề nghị giúp đỡ và mối quan hệ của họ dần trở nên sâu sắc, gắn bó. Liệu mối quan hệ của họ có thể tồn tại lâu dài giữa những biến động củа xã hội thời bấy giờ? PHI VỤ ĐỘNG TRỜI 2 Đạo diễn: Jared Bush, Byron HowardDiễn viên: Jason Bateman, Quinta Brunson, Fortune FeimsterThể loại: Gia đình, Hành Động, Phiêu Lưu, Thần thoại ZOOTOPIA 2 trở lại sau 9 năm.PHI VỤ THẾ KỶ: THOẮT ẨN THOẮT HIỆN – T13Đạo diễn: Ruben FleischerDiễn viên: Jesse Eisenberg, Woody Harrelson, Dave Franco, Isla Fisher, Justice Smith,Thể loại: Hồi hộp, Tội phạmTứ Kỵ Sĩ chính thức tái xuất, bắt tay cùng các tân binh ảo thuật gia Gen Z trong một phi vụ đánh cắp kim cương liều lĩnh nhất trong sự nghiệp. Họ phải đối đầu với bà trùm Veronika của đế chế rửa tiền nhà Vandenberg (do Rosamund Pike thủ vai) - một người phụ nữ quyền lực và đầy thủ đoạn. Khi kinh nghiệm lão làng của bộ tứ ảo thuật va chạm với công nghệ 4.0 của một mạng lưới tội phạm xuyên lục địa, liệu ai sẽ làm chủ cuộc chơi? GANGSTER VỀ LÀNG – T16Đạo diễn: Kim Hee - SungDiễn viên: Ji Seung - Hyeon, Jeong Hyesung, Beak Sung - chul chỉ còn một tháng để thoát án tử. Anh cải trang, ẩn mình trong một ngôi làng hẻo lánh nhưng lại là tâm điểm biểu tình. Khi tìm thấy tình yêu với cô gái Bora, gã giang hồ buộc phải mang mặt nạ đom đóm đứng lên chiến đấu, đối mặt với quá khứ. Anh sẽ tìm thấy sự cứu rỗi hay bị nhấn chìm mãi mãi?PHIÊN CHỢ CỦA QUỶ - T18Đạo diễn: Hong Won-kiDiễn viên: Yoo Jae-myung; Moon Chae-won; Ngoc Xuan; Emma Le; Hua Vi Van; Dinh Y Nhung.Thể loại: Kinh DịPhiên chợ của quỷ - Nơi linh hồn trở thành những món hàng để thỏa mãn tham vọng của con người. Sân khấu của j-hope 'HOPE ON THE STAGE' THE MOVIE – T13Thể loại: Hòa nhạc, Phim tài liệuTrải nghiệm trọn vẹn hai đêm encore ngoạn mục tại Goyang – lần đầu tiên trên màn ảnh rộng! Khám phá toàn bộ sắc màu nghệ thuật của j-hope: từ những bản hit trong album solo “Jack In The Box”, album đặc biệt “HOPE ON THE STREET VOL.1”, đến màn công chiếu lần đầu “Killin' It Girl”. Tất cả được tái hiện qua những sân khấu live mãn nhãn, kèm theo hậu trường độc quyền và sân khấu đặc biệt cùng Jin, Jung Kook và Crush. 100 MÉTĐạo diễn: Kenji IwaisawaThể loại: Hoạt HìnhĐẠT 8.1 TRÊN IMDb - TRỞ THÀNH MOVIE ANIME THỂ THAO ĐƯỢC GIỚI PHÊ BÌNH QUỐC TẾ CA NGỢI LÀ “ĐỈNH CAO HOẠT HÌNH” “Kiệt Tác Rotoscoping” (vẽ lại dựa trên cảnh quay người thật) khi tạo nên những phân cảnh chi tiết với độ chân thực đáng kinh ngạc - Bộ Phim 100 MÉT là câu chuyện kéo dài hơn 15 năm, xoay quanh hai vận động viên chạy nước rút có xuất phát điểm trái ngược nhau:Togashi: Một "thiên tài" bẩm sinh về chạy bộ.PHIM ĐIỆN ẢNH THÁM TỬ LỪNG DANH CONAN: DƯ ẢNH CỦA ĐỘC NHÃN (CHIẾU LẠI) - KĐạo diễn: Katsuya ShigeharaDiễn viên: Minami Takayama, Wakana Yamazaki, Rikiya Koyama, Megumi Hayashibara, ...Thể loại: Bí ẩn, Hành Động, Hoạt Hình-------------------------------------------#8saigon #reviewphimrap #quankynam #phivudongtroi2 #phivutheky3
-Bộ Chính trị, Ban Bí thư yêu cầu các địa phương hoàn thành sắp xếp hệ thống trường mầm non đến Trung học phổ thông trước ngày 31/12 tới, để phù hợp mô hình chính quyền hai cấp-Ông Vũ Đại Thắng được điều động, chỉ định giữ chức Phó Bí thư Thành ủy Hà Nội. Hội đồng nhân dân thành phố đã bầu ông giữ chức Chủ tịch UBND thành phố Hà NộiÔng Nguyễn Đức Trung, nguyên Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội được điều động làm Phó ban Chính sách Chiến lược Trung ương-Tiếp tục loạt phóng sự “Đại sắp xếp các trường đại học công lập: Gọn để lớn, ít để tinh” là bài 2 với nhan đề “Sáp nhập ai – Ai sáp nhập: Khi cái chung cần vượt lên cái riêng”- Ít nhất 128 người chết trong vụ cháy chung cư Hong Kong, Trung Quốc cách đây 2 ngày. Con số còn có thể tiếp tục tăng thêm khi giới chức rà soát từng căn hộ- Tổng thống Donald Trump tuyên bố, Chính phủ Mỹ xem xét “dừng vĩnh viễn” việc tiếp nhận người di cư từ các nước thuộc thế giới thứ ba, sau vụ nổ súng gần Nhà Trắng khiến một lính vệ binh thiệt mạng
Review các phim ra rạp từ ngày 21/11/2025CƯỚI VỢ CHO CHA – T13Đạo diễn: Nguyễn Ngọc LâmDiễn viên: NSƯT Hữu Châu, NSND Hồng Vân, Trương Minh Thảo, Thúy Diễm, Đình Khang, Kim Hải, Thể loại: Hài, Tâm LýỞ một xóm nhỏ miền Tây, ông Sáu Sếu sống lủi thủi trong quán cà phê – karaoke, mong con trai Út Tửng từ Sài Gòn về thăm. Khi phát hiện mình mắc trọng bệnh, ông quyết “cưới vợ cho con” để trọn lời hứa với người vợ quá cố. Nhưng kế hoạch ấy đổ vỡ khi ông phát hiện Tửng có một bí mật động trời và che giấu mọi chuyện. Giữa những xung đột, hiểu lầm và nỗ lực hàn gắn, cha con họ dần học cách thấu hiểu, để rồi mỗi người đều tìm thấy hạnh phúc và bình yên trong chính cuộc hôn nhân của mình.WICKED: PHẦN 2 - KĐạo diễn: Jon M. ChuDiễn viên: Cynthia Erivo, Ariana Grande, Jonathan Bailey, Ethan Slater, Thể loại: Nhạc kịch, Thần thoạiBộ phim chuyển thể từ sân khấu Broadway thành công nhất mọi thời đại, hiện tượng điện ảnh toàn cầu năm 2024 nay chính thức đi đến hồi kết hoành tráng, kịch tính và đầy cảm xúc trong Wicked: Phần 2. Chương cuối của câu chuyện bắt đầu khi Elphaba và Glinda đã xa cách, mỗi người đang sống với hậu quả từ những lựa chọn của riêng mình. Elphaba giờ đây bị cả xứ Oz xem như Phù thủy độc ác phương Tây, trong khi đó Glinda đã trở thành biểu tượng quyến rũ của Lòng tốt đối với toàn bộ xứ Oz. Và mọi thứ thay đổi khi một cô gái đến từ Kansas bất ngờ xuất hiện, khiến cuộc sống của xứ Oz bị đảo lộn. Glinda và Elphaba buộc phải cùng nhau đối mặt lần cuối, họ phải thật sự thấu hiểu nhau, bằng sự trung thực và đồng cảm, nếu muốn thay đổi chính mình và cả vận mệnh của xứ Oz. ANH TRAI SAY XE – T16Đạo diễn: Nam Dae JungDiễn viên: Kang Ha Neul, Cha Eun Woo, Kim Young Kwang, Kang Young Suk, Han Seon HwaThể loại: Hài “Đã bao lâu bạn chưa du lịch cùng bạn thân?” Nhóm bạn nối khố của Tae Jeong, Do Jin, Yeon Min và Geum Bok đã ấp ủ một chuyến du lịch cùng nhau ngay sau khi tốt nghiệp cấp III, thế nhưng rốt cuộc vì thế này thế kia mà cả bọn đã lỡ hẹn. Hơn mười năm sau, người phải “bán mình cho tư bản”, người thì xuất gia, người đi định cư, có người lại mắc cả bệnh tâm lý. Nhưng nhóm “bốn thằng cốt” vẫn quyết định cùng nhau thực hiện lời hứa chuyến xuất ngoại đầu tiên. Bốn “anh trai say xe” này đã quậy tưng Bangkok, biến “chuyến đi đầu tiên” thành một kỉ niệm nhớ đời với vô vàn kịch tính lẫn tiếng cười, nước mắt. KỲ AN NGHỈ - T18Đạo diễn: Osgood PerkinsDiễn viên: Tatiana Maslany, Rossif Sutherland, Claire FriesenThể loại: Kinh DịLiz và Malcolm quyết định kỷ niệm ngày đặc biệt của họ tại căn cabin hẻo lánh giữa rừng sâu, nơi thuộc về Malcolm. Khung cảnh yên tĩnh ban đầu mang lại cảm giác bình yên và lãng mạn, cho đến khi Malcolm nhận cuộc gọi khẩn và buộc phải quay lại thành phố, để Liz ở lại một mình. Khi màn đêm buông xuống, những âm thanh kỳ lạ vang lên từ trong bóng tối, và Liz cảm nhận có một thứ gì đó đang dõi theo mình. Một thực thể tà ác dần lộ diện, kéo cô vào chuỗi bí mật kinh hoàng bị chôn vùi trong lịch sử của căn cabin. Ranh giới giữa thực và ảo trở nên mờ nhạt, và Liz phải chiến đấu để sống sót — cũng như khám phá lời nguyền ám ảnh nơi này suốt bao năm qua.TAFITI NÁO LOẠN SA MẠC Đạo diễn: Nian WelsThể loại: Hoạt HìnhChú chồn đất Tafiti vốn chỉ mong một cuộc sống yên bình giữa thảo nguyên nhưng cứ bị chú heo rừng hậu đậu, tốt bụng Bristles làm đảo lộn mọi thứ. Khi ông nội không may bị rắn độc cắn, Tafiti buộc phải vượt qua sa mạc khắc nghiệt để tìm bông hoa xanh hiếm có nhằm cứu ông. Chuyến phiêu lưu đầy tiếng cười và thử thách cùng Bristles giúp Tafiti nhận ra rằng điều quý giá nhất trong mọi hành trình không phải là đích đến, mà là những người bạn đồng hành bên cạnh.--------------------------------------------------------#8saigon #reviewphimrap #anhtraisayxe #cuoivochocha #wicked2025
Nguyên nhân của khổ đau là do những phản ứng theo sự thương ghét của mình, tức là những phản ứng cảm xúc (emotional reactions) của mình. Khi ta tiếp xúc với chung quanh, với những việc xảy đến cho ta, ta có những phản ứng. Từ trải nghiệm sự thật ta nhận ra những gì có thể sửa đổi, và những gì để cho tự nhiên. 1. Đâu là pháp tánh như chân như thật chỉ thực chứng chứ không thể can thiệp được. 2. Đâu là pháp duyên khởi tương đối để tuỳ duyên đối trị hay ứng xử cho đúng tốt. 3. Đâu là ảo để buông. Trích trong bài nói chuyện: " Con Đường Tỉnh Thức Ứng Dụng" https://open.spotify.com/episode/5lLFTHEfOcjUB6MX1rw16C?si=be20082bb24341ba #nguyễnduynhiên, #minhtánh, #conđườngchuyểnhoá, #chữalành,
Khi năm học kết thúc, hàng ngàn sinh viên quốc tế đang đăng ký làm việc trong kỳ nghỉ. Tuy nhiên, nếu có vấn đề xảy ra, các chuyên gia cảnh báo rằng rất ít người hiểu được quyền lợi pháp lý của mình, hoặc cách lấy lại tiền lương chưa trả.
Số liệu của Bộ Y tế cho thấy gần 15 triệu người Việt Nam – tương đương khoảng 14,9% dân số – đang gặp phải một trong mười dạng rối loạn sức khỏe tâm thần thường thấy. Các vấn đề như trầm cảm, lo âu, rối loạn sau sang chấn, hay tình trạng lệ thuộc rượu và chất kích thích đang ngày càng phổ biến, trở thành một thách thức đáng kể đối với hệ thống y tế.Điều đáng lo nhất là xu hướng tỷ lệ mắc rối loạn tâm thần ngày càng trẻ hóa. Trong tổng số này, có tới 3 triệu người là thanh thiếu niên và người trẻ – những người đang ở độ tuổi học tập và phát triển kỹ năng cho tương lai. Khi nhóm trẻ bị ảnh hưởng ngày một nhiều, tác động không chỉ dừng lại ở sức khỏe tinh thần của họ mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến chất lượng nguồn nhân lực và sự phát triển dài hạn của đất nước.Vậy chúng ta có thể làm gì? Cùng lắng nghe những chia sẻ từ Bác sĩ Trần Phương Thảo, Giám đốc Y khoa tại Charis Healthcare trong tập Vietnam Innovators (Tiếng Việt) hôm nay nhé! —Đừng quên có thể xem bản video của podcast này tại: YouTubeVà đọc những bài viết thú vị tại: https://vietcetera.com/vn/bo-suu-tap/vietnam-innovatorNếu có bất cứ góp ý, phản hồi hay mong muốn hợp tác, bạn có thể gửi email về địa chỉ hello@vni-digest.com
Người ta có thể dạy bạn mọi thứ để trở thành một người chủ: cách kinh doanh, marketing, quản trị nhân sự…, duy chỉ có một thứ bạn phải tự trải qua mới học được: kỹ năng chịu mất mát.Tui đã học được nó sâu sắc, trong khoảnh khắc “tiễn biệt” đứa con tinh thần 10 năm Monkey in Black. Ai nói làm chủ phải mạnh mẽ, tui thừa nhận mình thấy đau, thấy buồn khi tự tay đóng cửa một dự án từng cưu mang mình qua những năm tháng tuổi trẻ mơ mộng nhất. Không có khoá học nào chuẩn bị bạn cho khoảnh khắc đó. Khi đèn tắt, bảng hiệu hạ xuống, chỉ còn lại một tiếng thở dài mà chỉ người làm chủ như bạn mới nghe được. và hơn một năm sau khi mọi thứ đã lắng xuống, những tiếc nuối của người xung quanh không còn, nhưng trong bạn vẫn một nỗi ám ảnh và day dứt khôn nguôi.MIB là dự án quán cà phê đầu đời của tôi — nơi tôi tự nghĩ concept, tự làm decor, tự training từng nhân viên, cắt bỏ những quy trình rườm rà của ngành và dám thử những thứ “nghĩ điên làm chất” chẳng ai dám làm.Nó là nơi tôi lần đầu học cách lãnh đạo, học cách vận hành, học cách chịu trách nhiệm… Giống như cách mối tình đầu ảnh hưởng đến cách bạn yêu cả đời. MiB đã đang và sẽ ảnh hưởng cách tôi làm chủ từ đó đến mãi về sau.Tôi từng đứng sau nhiều dự án – Windmill, BlueUp flashcard… nhưng chỉ có MIB là “mối tình đầu”. Thứ làm tôi nhớ. Thứ khiến tôi buồn. Thứ khiến tôi ngồi giữa đêm nhìn lại và nhận ra: hóa ra mình vẫn còn… chấp. Chấp vì yêu. Chấp vì đó là nơi tôi trở thành tôi của hôm nay.Nhưng trong cái chấp đó, tôi lại nhìn thấy một sự thật khác:Một mô hình có thể chết, nhưng tinh thần khởi nghiệp thì không.Một mặt bằng có thể đóng, nhưng DNA của nó vẫn nằm bên trong người làm chủ.Và chính vì vậy, tôi tin MIB sẽ tái sinh. Không phải 2025. Có thể 2026, 2027. Nhưng sẽ quay lại – khi đủ duyên, đủ đội, đủ ngách, đủ “mùi thị trường” để tôi dám đánh ván nữa.Nếu bạn cũng từng có một đứa con tinh thần khiến bạn nhớ đến vậy – một dự án, một quán, một ước mơ cũ – bạn sẽ hiểu cảm giác tôi đang nói. Cảm giác đó không làm ta yếu đuối. Nó giúp ta biết ta là ai, nên ta lại mạnh hơn.Nếu bạn cũng cảm nhận một phần nào những lời tôi nói, mời bạn nghe và chia sẻ với tôi trong tập podcast Cà phê Khởi nghiệp cùng Tùng BT nhé!
Review các phim ra rạp từ ngày 14/11/25TRUY TÌM LONG DIÊN HƯƠNG – T16Đạo diễn: Dương Minh ChiếnDiễn viên: Quang Tuấn, Ma Ran Đô, Nguyên Thảo, Hoàng Tóc Dài, NSND Thanh Nam Thể loại: HàiBáu vật làng biển Long Diên Hương bị đánh cắp, mở ra cuộc hành trình truy tìm đầy kịch tính. Không chỉ có võ thuật mãn nhãn, bộ phim còn mang đến tiếng cười, sự gắn kết và những giá trị nhân văn của con người làng chài.TRỐN CHẠY TỬ THẦN – T18Đạo diễn: Edgar WrightDiễn viên: Glen Powell, William H. Macy, Lee Pace,Thể loại: Khoa Học Viễn Tưởng, Phiêu LưuTrong bối cảnh xã hội tương lai gần, Trốn Chạy Tử Thần là chương trình truyền hình ăn khách nhất, một cuộc thi sinh tồn khốc liệt nơi các thí sinh, được gọi là “Runners”, phải trốn chạy suốt 30 ngày khỏi sự truy đuổi của các sát thủ chuyên nghiệp. KHÔNG BÔNG TUYẾT NÀO TRONG SẠCH – T16Đạo diễn: Christine KODiễn viên: Jung Ryeo-won, Lee Jung-eun, Jang Jin-hee,...Thể loại: Bí ẩn, Tâm LýAi rồi cũng nói dối… Một rạng sáng sau đêm bão tuyết, Do Kyung (Jung Ryeo-won) hốt hoảng lái xe đưa chị gái mình đến bệnh viện trong tình trạng đẫm máu. Ngay sau đó, nữ cảnh sát Hyun Joo (Lee Jung-eun) có mặt tại hiện trường và nhanh chóng cảm nhận được rằng sau những lời khai rối ren của Do-kyung là một sự thật đang bị che giấu. SƯ THẦY GẶP SƯ LẦY – T16Diễn viên: Pae Arak Amornsupasiri, Foei Patara Eksangkul, Thể loại: Hài, Tình cảmChuyến đi Nhật tưởng chừng đơn giản của nhà sư nghiêm khắc Luang Phi Pae bỗng rẽ sang hướng khó tin: vị hôn phu của em gái ông lại chính là một nhà sư Nhật Bản với quá khứ bí ẩn. Từ đó, những tình huống oái oăm, dở khóc dở cười nối tiếp nhau, tạo nên hành trình vừa hài hước vừa cảm động.NÚI TẾ VONG – T16Đạo diễn: Chia-Ying TsaiDiễn viên: Tào Hựu Ninh - Lưu Dĩ Hào - Viên Lễ LâmThể loại: Kinh DịỞ Đài Loan có một câu nói truyền miệng nổi tiếng về khu rừng dưới Núi Ngọc Sơn, rằng: “Nếu chẳng may lạc trong rừng mà thấy bóng người mặc áo mưa màu vàng thì tuyệt đối đừng đi theo.” Gia Minh (Lưu Dĩ Hào đóng), Ngọc Hân (Viên Lễ Lâm đóng) và An Vĩ (Tào Hựu Ninh đóng) là những người bạn thân trong câu lạc bộ leo núi ở trường đại học. Trong một chuyến leo núi, thay vì đi theo lộ trình ban đầu thì cả 3 lại liều lĩnh bước vào khu vực cấm đã được cảnh báo trong rừng và bị lạc đường. OÁN HỒN TRONG VALI – T16Thể loại: Thriller/Criminal/Horror Korea Soo-ah được tìm thấy lạnh lẽo trong chiếc vali…Cái cái chết bất thường tưởng là sự kết thúc nhưng lại là khởi đầu cho một cơn ác mộng kinh hoàng hơn. Linh hồn phẫn uất của cô bị mắc kẹt trong chiếc vali trở về hòng đòi lại công bằng từ hai kẻ thủ ác. G-DRAGON IN CINEMA [Übermensch] – T13Đạo diễn: JINHO BYUNDiễn viên: G-DRAGON, TAEYANG, DAESUNG, and CL,….Thể loại: Phim tài liệuG-DRAGON trở lại sau 8 năm với world tour [Übermensch], mở màn tại Goyang, Hàn Quốc. Phim tái hiện sân khấu đỉnh cao của G-DRAGON với loạt hit từ “Crooked”, “Who You?”, “HEARTBREAKER” đến các ca khúc trở lại bùng nổ như “PO₩ER” và “HOME SWEET HOME”.CHÚ THUẬT HỒI CHIẾN 0 (TÁI KHỞI CHIẾU) – T13Đạo diễn: Sunghoo ParkDiễn viên: Hanazawa Kana, Nakamura Yuichi, Uchiyama Koki,…Thể loại: Hoạt Hình, Thần thoạiChú Thuật Hồi Chiến 0 là phần anime điện ảnh chuyển thể từ tập tiền truyện [Chú Thuật Hồi Chiến (0) - Trường chuyên Chú Thuật Tokyo]. Khác với phần anime dài tập quen thuộc với Itadori cùng nhóm bạn, phần tiền truyện này sẽ xoay quanh một nhân vật chính khác - chàng thiếu niên bị nguyền rủa Okkotsu Yuta. Khi lời nguyền ếm lên cậu trở thành mối nguy cho xã hội, Yuta đã bị bắt giữ và buộc phải nhập học tại ngôi trường đào tạo Chú Thuật sư. -------------------------------------------#8saigon #truytimlongdienhuong #tronchaytuthan #suthaygapsulay #reviewphimrap
Khi hàng ngàn thanh thiếu niên, được nhắc nhở về những rủi ro đi kèm với việc uống rượu, đặc biệt là khi ở nước ngoài. Phụ huynh và bạn bè của Bianca Jones và Holly Bowles, hai nạn nhân ngộ độc methanol, đã tham gia một chiến dịch an toàn mới, khuyến khích các du khách trẻ tuổi lựa chọn an toàn hơn.
Khi quá trình chuyển đổi năng lượng tái tạo đang diễn ra tại Úc, việc sử dụng tấm pin mặt trời nhiều hơn dự kiến đã khiến các nhóm nhân quyền lo ngại về mối liên hệ với lao động cưỡng bức người Duy Ngô Nhĩ trong chuỗi cung ứng. Trong bối cảnh Úc đang tìm cách phát triển ngành công nghiệp tấm pin mặt trời của riêng mình, các nhóm nhân quyền cho rằng chính phủ và ngành công nghiệp nên nỗ lực để đảm bảo quá trình chuyển đổi năng lượng sạch không phải đánh đổi bằng tự do.
Trong cuộc sống và kinh doanh, không phải tiền bạc, không phải xuất phát điểm, cũng không phải may mắn quyết định bạn đi xa đến đâu. Điều tạo ra sự phân tách rõ rệt giữa 5% người thành công và 95% còn lại chính là khả năng quản trị cảm xúc của mỗi người. Trong audio này, bạn sẽ hiểu rất rõ: Vì sao cảm xúc là yếu tố quyết định chất lượng sống chứ không phải tài sản hay hoàn cảnh. Những cảm xúc tiêu cực âm thầm tàn phá sự nghiệp, mối quan hệ và năng lượng sống mỗi ngày. Ba yếu tố tạo nên cảm xúc của bạn: thân – tâm – trí, và cách luyện từng phần một. Các kỹ thuật đơn giản nhưng hiệu quả để quản lý cảm xúc, nâng cao cảm xúc và làm chủ trạng thái bên trong. Cách chuyển cảm xúc tiêu cực thành sức mạnh, giúp bạn hành động mạnh mẽ và dứt khoát hơn. Đây không chỉ là một bài học. Đây là nền tảng sống của bất kỳ doanh nhân, người đi làm, hay người lãnh đạo nào muốn tiến xa, muốn bứt phá, và muốn dẫn dắt người khác bằng sự tỉnh thức và nội lực. Nhớ điều này: Khi bạn đổi cảm xúc – bạn đổi đời. Không ai làm giúp bạn. Chỉ bạn làm được điều đó. Bạn có thể đăng ký khóa học Quản trị cảm xúc để thực hành nó mỗi ngày- nâng cao chất lượng sống của mình https://qtcx.long.vn/?utm_source=Podcast&utm_medium=Mota&utm_content=rkYxmTVQod0&pke_mkter=90a404f3-ef18-4528-aeb6-5110621e6de5
Khi có lệnh sơ tán do chiến tranh, các gia đình phải tản cư về quê. Tại đây mẹ Núi vẫn tần tảo nuôi con, còn Núi dù còn nhỏ đã sớm trở thành chỗ dựa của cả mẹ và các em. Cậu chăm lo mọi việc trong nhà, dạy các em học, làm ruộng, phụ mẹ giặt giũ, nấu nướng. Trong mắt hàng xóm, Núi là một đứa con ngoan, sống tình cảm và biết nghĩ cho người khác.
Các nhà lãnh đạo bản địa ở Amazon, đang kêu gọi các nhà lãnh đạo tại Hội nghị Thượng đỉnh về Khí hậu của Liên Hiệp Quốc, trao quyền cho người dân tộc Đầu tiên để họ bảo vệ đất đai và rừng mưa nhiệt đới của mình. Khi các nhà lãnh đạo thế giới tụ họp tại thành phố Belem thuộc vùng Amazon, áp lực đang gia tăng, đòi hỏi họ phải vượt ra ngoài lời nói và ý tưởng, bắt đầu thực hiện các chính sách có ý nghĩa.
Khi cuộc khủng hoảng nhà ở và chi phí sinh hoạt leo thang, những thành viên bốn chân trong nhiều gia đình đang trở thành nạn nhân thầm lặng của áp lực kinh tế và thay đổi nơi ở.