POPULARITY
Ngày 28/08/2025, Anh, Pháp và Đức đã dọa kích hoạt cơ chế tái áp đặt các lệnh trừng phạt của Liên Hiệp Quốc, còn được gọi là « snapback », vào lúc thỏa thuận về hạt nhân Iran ký kết 2015 sắp hết hiệu lực ngày 18/10/2025. Nhưng ít ai biết rằng, trong quá khứ, một số nước phương Tây, đặc biệt là Pháp, đã từng đóng góp tích cực vào việc khai sinh chương trình hạt nhân Iran. Một mảng tối khác trong mối quan hệ căng thẳng giữa Iran và phương Tây. Ngược dòng thời gian, vào năm 1957, vào lúc châu Âu đang vực dậy từ nỗi kinh hoàng của Đệ Nhị Thế Chiến, Iran, dưới sự trị vì của vua Mohammad Reza Pahlavi, đã bắt tay vào việc tìm kiếm năng lượng nguyên tử. Quốc vương Iran lo sợ rằng dầu hỏa mà đất nước phụ thuộc một ngày nào đó sẽ cạn kiệt và do vậy phải tìm kiếm một giải pháp thay thế. Atome For Peace : Đổi hạt nhân lấy dầu lửa Một dự án điện hạt nhân dân sự được hình thành qua sự trợ giúp của chương trình « Atom for Peace – Nguyên tử vì hòa bình », do tổng thống Mỹ Dwight D. Eisenhower khởi xướng từ năm 1953. Cũng như nhiều nước thành viên khác của chương trình, Iran cam kết giới hạn sử dụng hạt nhân cho mục đích hòa bình. Đổi lại, Hoa Kỳ đào tạo các nhà khoa học Iran và cung cấp các trang thiết bị cho Teheran, bao gồm lò phản ứng nghiên cứu được thiết kế vào năm 1967 để sản xuất đồng vị phóng xạ dùng trong y tế. Quan hệ hợp tác tốt đẹp giữa hai nước kéo dài cho đến cuối những năm 1970. Trong một cuộc trả lời phỏng vấn dành cho Viện Nghe nhìn Quốc gia Pháp (INA), vào tháng 12/2022, nhà nghiên cứu Heloise Fayet, chuyên gia về phổ biến hạt nhân Viện Quan hệ Quốc tế Pháp (IFRI) giải thích « trong những năm 1950, dưới thời quốc vương Iran, mối quan hệ giữa Mỹ và Iran rất bền chặt. Hoa Kỳ đã đưa Iran vào chương trình Atom For Peace (Nguyên tử vì hòa bình), được sử dụng để phát triển chương trình hạt nhân dân sự cho Iran, để đổi lấy dầu lửa và sự bảo đảm rằng quốc gia này sẽ duy trì một chế độ ổn định gần gũi với Hoa Kỳ ». Tuy nhiên, vào lúc diễn ra Chiến Tranh Lạnh, Hoa Kỳ ngày càng lo lắng khi thấy xuất hiện nhiều cường quốc hạt nhân khác. Chương trình « Nguyên tử vì hòa bình » có nguy cơ phản tác dụng. Năm 1968, Iran gia nhập Hiệp ước Không phổ biến Hạt nhân TNP và đặt các cơ sở hạt nhân của mình dưới sự giám sát của Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế (AIEA). Nhưng quốc vương Iran có tham vọng xây thêm 20 lò phản ứng, đồng thời bày tỏ quan tâm đối với một số công nghệ. Điều này đã khiến Mỹ lo ngại, nhất là đối với kỹ thuật tách rời plutonium hoặc làm giầu uranium. Mặc dù mục tiêu nêu ra vẫn mang tính dân sự, Washington nghi ngờ vua Iran âm thầm thèm khát vũ khí nguyên tử. Clément Therme, giáo viên tại Đại học Paul-Valéry tại Montpellier, trong chương trình Giải Mã (19/05/2025) của kênh truyền hình ARTE nhắc lại, « ngay từ tháng 12/1975, Cơ quan Tình báo Mỹ (CIA) đã đánh giá rằng Iran rất có thể sẽ trang bị hệ thống vũ khí hạt nhân vào năm 1985. Vì vậy, ngay từ những năm 1970, đã có những nghi vấn về mục đích dân sự hay quân sự của chương trình Iran ». Pháp, Đức thay chân Mỹ Trước mối ngờ vực từ Mỹ, quốc vương Iran chuyển hướng tìm kiếm các đối tác châu Âu, được đánh giá là « ít quan tâm » đến những vấn đề được nêu trên, theo như nhận định của François Nicoullaud, cựu đại sứ Pháp ở Téhéran, trong bài viết đề tựa « La France et la négociation avec l'Iran » (Pháp và cuộc đàm phán với Iran). Pháp và Tây Đức thời đó đang chạy theo vàng đen của Iran. Cú sốc dầu hỏa năm 1973 biến Teheran thành một đối tác thiết yếu và ưu tiên cho Paris. Trong một bài giải thích, trang RFI tiếng Pháp nhắc lại, ngay từ năm 1974, bộ trưởng Tài Chính lúc bấy giờ là Jean-Pierre Fourcade đã ký kết rất nhiều hợp đồng với Iran để bảo đảm nguồn cung dầu khí cho đất nước. Teheran là nhà cung cấp nhiên liệu thứ hai cho Paris. « Chuyến thăm của Quốc vương tới Marcoule có ý nghĩa quan trọng hơn sau thông báo đặt xây năm nhà máy điện hạt nhân được xác nhận hôm qua và các thỏa thuận liên quan đến việc cung cấp uranium làm giàu cho Iran. » (France 2 ngày 25/06/1974) Trên đây là lời bình của bản tin lúc 20 giờ kênh truyền hình Pháp France 2 ngày 25/06/1974, nhân chuyến thăm của quốc vương Iran đến Pháp và trung tâm khai thác điện hạt nhân ở Marcoule vùng Gard, đông nam Pháp. Được xây dựng vào năm 1956, cơ sở công nghiệp này từng là mũi nhọn cho ngành năng lượng hạt nhân Pháp, cả về sản xuất điện lẫn sử dụng cho mục đích quân sự. Với hợp đồng trị giá gần 5 tỷ đô la – một khoản tiền « khổng lồ » theo như tuyên bố của bộ trưởng Tài Chính Jean-Pierre Fourcade – Pháp thay thế Mỹ trong lĩnh vực hạt nhân bất chấp những ngờ vực của Washington. Paris cam kết đào tạo nhân sự và cung cấp các nhà máy điện hạt nhân cho Teheran như hai lò phản ứng tại Ahvaz miền nam Iran do tập đoàn Framatome của Pháp xây dựng. Nước Đức cũng không kém cạnh. KraftWerk Union, một chi nhánh của tập đoàn năng lượng Siemens, trúng thầu xây dựng hai lò phản ứng hạt nhân ở Bushehr, miền nam Iran, trị giá 7,8 tỷ mác Đức. Chính quyền Berlin còn ký kết một thỏa thuận về hợp tác hạt nhân với vua Iran, tương tự như « hợp đồng thế kỷ », được ký một năm trước đó với Brazil. Cổ đông Eurodif : Tham vọng hạt nhân của vua Iran ? Tuy nhiên, việc các nước đồng minh mới châu Âu có những hứa hẹn tham gia tích cực vào chương trình phát triển hạt nhân Iran càng củng cố hơn nỗi lo lắng từ Mỹ. Không những vua Iran tự cung cấp phương tiện cho các tham vọng của mình và cùng với những thỏa thuận khác nhau, quốc vương Mohammad Reza còn biến nước ông thành một trong những nhà đầu tư chính cho ngành hạt nhân Pháp. Trong khuôn khổ thỏa thuận hợp tác đầu tư Eurodif - European Gaseous Diffusion Uranium Enrichissement Consortium - quốc vương Iran cho Pháp vay một tỷ đô la để xây dựng nhà máy làm giầu chất uranium Tricastin và sở hữu 10% vốn của Eurodif. Đổi lại, Iran bảo đảm lấy đi 10% chất uranium làm giầu do Eurodif sản xuất. Nhìn lại lịch sử, người ta không khỏi đặt nghi vấn về ý định quân sự của vua Iran. Một công nghệ « lưỡng dụng » uranium làm giàu có thể được sử dụng cả cho các nhà máy điện hạt nhân lẫn các đầu đạn được chế tạo theo mô hình Little Boy, từng được sử dụng để san bằng Hiroshima. Trong cuộc chạy đua vũ trang thời Chiến Tranh Lạnh, liệu quốc vương Iran có muốn trang bị vũ khí hạt nhân cho đất nước mình hay không ? Theo báo Pháp Le Monde, ngày 20/07/2025, trong bài viết dài đề tựa « Khi Pháp hứa hẹn uranium làm giầu cho Iran, nguồn cội của một hiệp ước hạt nhân đáng nguyền rủa », Akbar Etemad, chủ tịch Tổ chức Năng lượng Nguyên tử Iran (1974 – 1978) trước ống kính trong một bộ phim tài liệu của France 2 phát sóng ngày 08/10/2017, kể lại ông đã chất vấn Quốc vương như thế nào: « Liệu chúng ta có thể cân nhắc phương án quân sự hay không ? Ông ấy nói với tôi là 'Tại sao không?' Tôi hiểu rằng nhiệm vụ của tôi là phát triển tất cả các công nghệ cần thiết để sẵn sàng triển khai bom hạt nhân ». Vào thời điểm đó, Mohammad Reza Pahlavi khẳng định ông không cần đến bom nguyên tử. Dù không thể chắc chắn, châu Âu đã tin lời ông. Ngoại trưởng Pháp Jean-François Poncet (1978 – 1981), trong một chương trình phim tài liệu của kênh ARTE, khẳng định rằng, « tất cả các biện pháp phòng ngừa luôn được đặt ra để đảm bảo những gì chúng tôi thực hiện về phát triển hạt nhân với Iran sẽ không được sử dụng cho mục đích quân sự. » Cách mạng Hồi giáo 1979 và các cuộc khủng hoảng Pháp - Iran Nhưng cuộc Cách mạng Hồi giáo 1979 bùng nổ, buộc vua Iran phải sống lưu vong, chương trình hạt nhân của ông cũng tan theo. Đại giáo chủ Khomeini lên cầm quyền và chính quyền mới cho ngưng tất cả các hợp đồng xây dựng nhà máy điện hạt nhân, cũng như mua chất uranium. Hai tập đoàn Framatome của Pháp và KWU của Đức chấm dứt công trình và cho hồi hương các nhân viên. Ngoài ra, Teheran còn đòi Paris phải hoàn trả tiền vay, một đòi hỏi mà Pháp đã từ chối khi cho rằng chế độ Iran mới không thực hiện đầy đủ các nghĩa vụ được đặt ra với tư cách là một cổ đông của dự án. Nhưng cử chỉ này của Pháp đã bị nước Cộng hòa Hồi giáo xem như là một hành động đối đầu. Xung đột Iran – Irak nổ ra còn làm cho căng thẳng giữa Teheran và Paris thêm căng thẳng. Trong nhiều năm sau đó, Iran tiến hành một loạt hoạt động chống Pháp như bắt cóc và giam giữ các nhà báo và nhà ngoại giao Pháp tại Liban trong những điều kiện tệ hại. Iran đòi Pháp phải hoàn trả số nợ vay cũng như ngưng cung cấp vũ khí cho chế độ Saddam Hussein. Pháp trở thành mục tiêu tấn công của Iran. Nhiều vụ tấn công khủng bố đã xảy ra tại Pháp trong thập niên 1980 mà Iran bị cáo buộc là chủ mưu. Năm 1988, sau nhiều năm bị giam cầm ở Liban, các con tin Pháp được thả. Phần lớn khoản nợ vay của Eurodif cuối cùng đã được trả cho Iran như là tiền chuộc. Về mặt chính thức,tranh chấp đã được giải quyết xong ba năm sau đó, vào năm 1991, sau khi Pháp đổ thêm một tỷ đô la cho Cộng hòa Hồi giáo Iran. Chỉ vừa mới được bình thường hóa, quan hệ giữa Iran và phương Tây một lần nữa trở nên căng thẳng. Vào đầu những năm 2000, qua sự tố giác của một nhóm người Iran phản đối chế độ, Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế AIEA phát hiện nhiều cơ sở hạt nhân bí mật của Iran, đặc biệt là các cơ sở ở Natanz và Arak, miền trung đất nước. Một chương căng thẳng mới lại bắt đầu và kéo dài đến tận ngày nay. Các cuộc đàm phán rơi vào bế tắc kể từ khi tổng thống Mỹ Donald Trump trong nhiệm kỳ I rút Hoa Kỳ ra khỏi Thỏa thuận hạt nhân Vienna 2015. RFI Tiếng Việt sẽ tiếp tục trình bày chủ đề này trong một dịp khác. Tóm lại, như thừa nhận của ông Javad Vaeedi, nhà đàm phán Iran giai đoạn 2005-2009, với kênh truyền hình ARTE, « chương trình hạt nhân Iran đã được hình thành nhờ vào sự hợp tác với Mỹ, rồi Pháp cả trong khuôn khổ trao đổi sinh viên và cả trong việc hình thành các cơ sở hạ tầng có liên quan đến chương trình hạt nhân Iran ». (Nguồn INA, ARTE, RFI, Le Monde)
Pour cet épisode, nous avons invité Caroline Nicoullaud, très populaire sur Tiktok et sur d'autres réseaux. Elle nous parle de son célibat, ses histoires avec les hommes et nous partage quelques anecdotes assez pépites !Si tu es célibataire et que tu souhaites faire de belles rencontres, inscris toi sur : https://www.bisou.co/Bonne écoute ! Hébergé par Ausha. Visitez ausha.co/politique-de-confidentialite pour plus d'informations.
Bienvenue sur INFLUENCE CORNER, le podcast à la croisée des chemins entre marques et influenceurs, Le 29 juin dernier, j'organisais un live podcast pour fêter les deux ans du podcast INFLUENCE CORNER et clôturer cette saison 3 en beauté ! Hélène Babin Responsable Pôle Contenus et Caroline Nicoullaud Créatrice de contenu et ambassadrice de la marque étaient présentes pour partager avec nous les clés pour devenir une brand love ! Bonne écoute ! Si vous avez aimé cet épisode, n'hésitez pas à le partager autour de vous et laisser une note sur Apple podcast et Spotify Rendez-vous sur www.influencecorner.fr Hébergé par Acast. Visitez acast.com/privacy pour plus d'informations.
Brice fait partie de ces personnes qui n'ont pas peur de la mobilité géographique et des déménagements : Nantes, Rennes, Paris, Orléans, Grenoble. Il a su saisir les opportunités là où elles se trouvaient. En visitant le profil de Brice Connan il y a quelques mois, Soazig et moi avons tout de suite su que ça allait accrocher : "Pédagogue, organisé, doté d'un bon relationnel et d'une capacité d'adaptation à toute épreuve, j'ai aussi le sens de l'humour (c'est important) ; n'hésitez pas à me contacter afin d'échanger ensemble." Brice Connan est né et a grandi à Saint-Nazaire en Loire Atlantique et vit aujourd'hui à Paris où il occupe le poste de juriste au sein du Groupe Transgourmet , un des leaders sur le secteur des grossistes alimentaires. ➡️ Dans cet épisode, Brice nous a parlé de son parcours, de sa spécialisation dans l'agroalimentaire, de sa première expérience en tant que juriste unique à la sortie de l'université et surtout de mobilité géographique. Brice s'est aussi confié sur son inscription à l'IEJ alors qu'il ne prévoyait pas une carrière d'avocat, sur la difficulté de valoriser une expérience professionnelle différente de son orientation initiale ou encore sur sa passion pour le théâtre et l'écriture. Bonne écoute !
Le Moyen-Orient est sans doute le plus grand échec des relations internationales depuis la Seconde Guerre mondiale, concentrant une multitude de facteurs de tensions qu’ils soient d’ordre politiques, culturels, économiques ou religieux. Théâtre de conflits durables sans que des interventions extérieures n’aient pu y mettre fin quand elles ne les aggravent pas. Conflits qui semblent insolubles à une échéance prévisible. Quelle redistribution des cartes au Moyen-Orient avec la victoire de Joe Biden ? Invités : - François Nicoullaud, analyste de Politique Internationale. Auteur du Blog «À contre courants». - Alain Dieckhoff, directeur du CERI et directeur de Recherche au CNRS. - Jean Marcou, professeur et directeur des Relations Internationales à Sciences Po Grenoble - Serge Sur, professeur émérite à Paris 2. Directeur de l’annuaire français de Relations Internationales et coordinateur de la Revue Questions internationales Moyen-Orient. «Des guerres sans fin».
durée : 00:43:53 - Matières à penser - par : Antoine Garapon - Nous recevons ce soir François Nicoullaud, diplomate, analyste politique et ancien ambassadeur français en Iran, pour discuter du dilemme auquel font face les Etats lors d'une prise d'otage : collaborer ou non avec les organisations impliquées dans les enlèvements. - réalisation : Anne-Pascale Desvignes - invités : François Nicoullaud diplomate, analyste politique, ancien ambassadeur de France à Budapest (1993-1997) puis à Téhéran de 2001 à 2005
Extrait du colloque avec François Nicoullaud, ancien ambassadeur de France en Iran, Pierre Razoux, directeur de recherche à l'IRSEM, Amin Moghadam, géographe, Université de Princeton. Modération : Marie-France Chatin, journaliste à RFI. Retrouvez les questions du public dans la vidéo : https://youtu.be/vVJxbhpW7iI Suivez nos évènements sur les réseaux sociaux YouTube : @upiremmo Facebook : @institutiremmo Twitter : @IiReMMO Instagram : @institutiremmo Soutenez notre chaîne Tipeee : @iremmo Lilo : @iremmo HelloAsso : @iremmo
Ni l’Iran ni les États-Unis ne se retirent de l’Irak, malgré les manifestations et les demandes des Irakiens dans ce sens. Assiste-t-on à la poursuite d’une guerre hybride entre les deux pays sur le territoire d’un troisième? François Nicoullaud, ancien ambassadeur de France à Téhéran décrypte les enjeux au micro de Rachel Marsden.
durée : 00:15:06 - Journal de 22h - "L'Iran et les autres nations libres de la région prendront leur revanche sur l'Amérique criminelle", déclaration du Président iranien Hassan Rohani. L'Iran promet de venger la Mort de Qassem Soleimani, puissant Général en charge des opérations extérieures de la République Islamique. - invités : François Nicoullaud diplomate, analyste politique, ancien ambassadeur de France à Budapest (1993-1997) puis à Téhéran de 2001 à 2005
Iran, Russie, Cuba ou encore Venezuela, quels mécanismes de contournement mettent en place les pays visés par les sanctions, embargos et autres mesures restrictives des États-Unis ? Avec quels résultats ? L'extraterritorialité de la première puissance mondiale est-elle encore… toute puissante ?Jacques Sapir et Clément Ollivier reçoivent François Nicoullaud, ancien ambassadeur de France en Iran, et Jean-Jacques Kourliandsky, chercheur à l'IRIS et directeur de l'Observatoire de l'Amérique latine à la Fondation Jean-Jaurès.
Iran, Russie, Cuba ou encore Venezuela, quels mécanismes de contournement mettent en place les pays sous sanctions, embargos et autres mesures restrictives des États-Unis? Avec quels résultats? L’extraterritorialité de la première puissance mondiale est-elle encore… toute puissante?
1ière heure : Donald Trump sort les États-Unis de l’accord sur le nucléaire iranien - Entrevue de Michel Désautels avec François Nicoullaud, ancien ambassadeur français en Iran ; Au Sénégal, l’info rappée pour intéresser les jeunes à la politique - Reportage de Marie-France Abastado ; Aïssata Tall Sall rêve l’Afrique - Entrevue de Michel Désautels avec l’avocate et future candidate à l’élection présidentielle au Sénégal, Aïssata Tall Sall. 2ième heure : Hongrie, le nationalisme identitaire confirmé - Reportage de Frank Desoer ; La Nouvelle-Orléans, 300 ans d’histoire métissée - Reportage de Michel Labrecque ; De l’avantage d’être né, de Jacques Godbout - Entrevue de Michel Désautels avec le cinéaste, romancier et essayiste Jacques Godbout.
Cette semaine, dans Mille et une voix de l'Iran, Lettres persanes vous propose un invité de marque : François Nicoullaud, ancien ambassadeur de France en Iran, entre 2001 et 2005. Mille et une voix de l'Iran vous parle également de l'ancien président iranien Mahmoud Ahmadinejad. Il renonce à se présenter aux présidentielles en mai 2017. […] The post #04 : François Nicoullaud, ancien ambassadeur de France en Iran appeared first on RoohCast.