Về cuộc sống, về tình yêu, về thời thanh xuân đi qua để trưởng thành trong thời đại số. Hy vọng bạn sẽ tìm thấy được sự đồng cảm và sẻ chia khi nghe Nu DOP Radio, để thấy cuộc sống nhẹ nhàng và tâm an lạc. Website: nudopradio.com Thông tin liên hệ: n
“Mỗi thành phố có thể giống như một con người không? Đầy những vết sẹo, và cứ thế sống tiếp?” - LKTT-/-Một ngày đầu năm 2025, tôi được gửi link 1 truyện ngắn về nhân duyên gặp gỡ giữa 2 con người, về nước Nhật, về những nơi trong thành phố. Tôi thích những truyện ngắn mang màu xưa cũ thế này, nên thu âm giữ lại thành 1 “bộ phim” bằng âm thanh cho riêng mình. Hy vọng 1 phút giây nào đó khi bạn cần chút thi vị cho cuộcsống, bạn có thể cùng tôi chậm rãi lắng nghe câu chuyện này, để thấy những vì sao lấp lánh, để cảm nhận “Những nốt lặng, những khoảnh khắc, ánh sáng và bóng tối – chúng là sự phản chiếu bình tĩnh của dòng chảy hiện sinh, ký ức, và những hy vọng trong suốt.” mà tác giả đã viết.Link truyện ngắn: https://lktt.wordpress.com/2024/12/31/jupiter/-/-
"Những ngày trẻ tuổi, với những dòng viết rút ruột gan về tình yêu, về cuộc sống để thực hiện những radio nhiều năm sau nghe lại chính bản thân tôi vẫn tâm đắc, là những ngày mà có khi tôi cô đơn tới mức chỉ cần người ta thương mình 1, là mình sẽ trao lại cả 10. Những ngày trẻ tuổi đó, cũng như cô đơn của giai đoạn đó, khi đang trải qua đã có lúc tôi nghĩ nó sẽ cứ mãi ở đó. Cho tới khi nỗi cô đơn đó biến mất không báo trước, để tôi nhận ra rằng cô đơn, cũng có 1 hạn kỳ. " - Nu DOP -/- Tôi nghĩ, tôi chỉ là 1 người kể chuyện, về tình yêu, về cô đơn, về những thăng trầm đã đi qua và quan sát thấy, giữa đời này, để biết đâu trong 1 phút giây nào đó bạn cảm giác mình được sẻ chia. Cho tới lần sau gặp lại, tôi mong những người nghe tôi 1 năm 2025 lúc nào cũng nhiều sức khỏe và bình an.
"Mình đã thích cậu như chính bản thân con người cậu, và con người cậu với mình là người sẽ rời đi. Còn với anh ấy, cậu là người luôn ở lại.” - trích phim "Past lives" -/- Lúc nào tôi cũng suy nghĩ rất lâu về tựa đề radio của mình. Lần này tôi mượn 1 câu trong bài thơ Tự hát của nhà thơ Xuân Quỳnh để đặt tên cho những tâm tình của mình: "Em trở về đúng nghĩa trái tim em." Đi qua tháng năm, tôi nghĩ radio của mình có khi cũng giống như những thức uống khác nhau: có khi là tôi pha một tách trà an tĩnh, có khi là 1 ly nước lọc trong suốt, có khi tôi muốn 1 sự nồng nàn của 1 ly rượu mạnh lúc trút lòng mình. Cảm ơn bạn đã nghe radio này cùng tôi, để nhớ năm 2024 của chúng mình, của những nhớ thương còn mãi. Nu DOP --
"Cái giá vô hình khổng lồ mà chúng ta phải trả cho sự ám ảnh không ngừng về hạnh phúc trong đời sống này của nhân loại, là có khi chúng ta mất dần đi khả năng và dũng khí để dám tỏ ra yếu đuối. Thế là ta bỏ qua 1 bên sự kết nối với bản ngã, với người khác, với thế giới tự nhiên xung quanh một cách thật nhất. Và đặc biệt là ta mất đi sự kết nối với quá trình tiếc thương chân thật đầy và chính đáng của bản thân.” - trích dịch sách "Bearing the unbearable" của tác giả Joanne Cacciatore -/- Trước khi bước sang năm 2024 mình muốn chia sẻ với những thính giả đang nghe mình về việc đi tìm mình giữa những ngày vụn vỡ, những ngày mình lên bờ và sống, về trải nghiệm của mình với grief, sự tiếc thương, sự để tang cho những người đã mất đi, và cả cho những sự kiện, những đoạn đời của bản thân đã qua. ---/--- ⚠ Lời khuyến cáo: Podcast có đề cập tới cái ch.ế.t, sự tiếc thương (grief) cùng những chi tiết có thể gợi nhớ những điều đau lòng, mất mát. Mỗi cá nhân có thể sẽ có phản ứng khác nhau với audio, việc bạn tiếp tục lắng nghe hoàn toàn là quyết định tự nguyện của bạn. Trong lúc lắng nghe, nếu bạn có bất kỳ sự khó chịu, hay vấn đề nào về mặt thể chất và tinh thần, xin vui lòng tắt podcast và tìm kiếm sự trợ giúp chuyên môn nếu cần. Music used in this podcast: Folk Round by Kevin MacLeod is licensed under a Creative Commons Attribution 4.0 license. https://creativecommons.org/licenses/by/4.0/ Beautiful Piano by LesFM | https://lesfm.net/piano-background-music/ Music promoted by https://www.chosic.com/free-music/all/ Creative Commons CC BY 3.0 https://creativecommons.org/licenses/by/3.0/
"Chúng ta không ai sai nữa cả, chúng ta chỉ là 2 người có 2 con đường khác nhau. Tôi chọn gia đình, cậu chọn sự nghiệp, chúng ta mãi mãi là đường thẳng trong đời nhau, luôn luôn ở đó, luôn ở dõi theo nhưng cắt ngang là điều không thể. Ngay từ lúc bắt đầu đã là kết thúc, chúng ta đi 1 vòng tròn chỉ để nói lời "tạm biệt"..." - trích từ tin nhắn của bạn San Còi -- Radio lần này, tôi thực hiện để gửi lời cảm ơn một lần nữa tới những người đang nghe tôi. Những yêu thương, nhung nhớ mà các bạn gửi về đã quá đủ đầy cho 1 số radio dài hơi, mà tôi có vinh dự được đọc tiếng lòng của các bạn. Cảm ơn tất cả các thính giả đã và đang đồng hành cùng với tôi, với những chia sẻ và tâm tình của bạn. -/- Một số bản piano nhạc nền trong số radio này là từ kênh Youtube của Louis Nguyễn: https://www.youtube.com/@louisnguyen1944
"Và chúng tôi chợt kể về những người không thể lặng yên, những người không thể sống một mình. Và rồi bỗng tự hỏi có bao nhiêu con người vẫn tiếp tục đi những chuyến hành trình vô vọng như thế trên đời? Nhảy bổ vào cuộc đời này hay cuộc đời khác, hối hả cầm bàn tay này rồi cầm lấy bàn tay khác, chỉ vì không thể ở một mình." - trích "Một mình bình thản" trong sách "Nơi chúng ta thuộc về" của tác giả Amanda Huỳnh. (link mua sách: https://shorten.asia/TCxA4jn1) -/- Những ngày vừa qua Nu đã có dịp được cộng tác thu âm 1 số tản văn trong quyển sách mới xuất bản “Nơi chúng ta thuộc về” của chị Amanda Huỳnh. Hy vọng mọi người đón nhận và ủng hộ các file audio và sách, cũng như theo dõi Facebook của chị nếu thấy đồng cảm và cập nhật thêm ha :-). https://www.facebook.com/fromamandawithlove123
Sáng nay thức dậy, bầu trời khu mình ở vẫn mù mịt trong làn khói từ những đám cháy rừng khổng lồ ở đất nước láng giềng. Bầu trời 2 ngày qua làm mình nhớ đến những phút giây rối rắm, "mù mịt" của bản thân trong công việc và đời sống. Rồi bất ngờ, mình nhận được 1 tin nhắn từ 1 phụ huynh cũ, báo với mình rằng bé học sinh mình hỗ trợ nay đã tốt nghiệp mẫu giáo, và chị cảm ơn vì sự hỗ trợ của mình dành cho bé. Rồi mình đọc lại 1 vài tin nhắn và email cảm ơn gần đây của các phụ huynh khác, hay những người mà mình có dịp chia sẻ kiến thức chuyên môn. Rồi mình cảm giác có thêm động lực mà tiếp tục bước đi, từng bước một, trên hành trình "nhặt sao trả biển" của bản thân trong đời sống này. Hành trình đó của mình từng được viết lại trong 1 bài viết ngắn vào tháng 9 năm ngoái 2022, mà hôm nay mình muốn chia sẻ đến mọi người trong audio này. Link bài viết: https://nudopradio.com/khi-minh-nhat-sao-tra-bien/ -/-
Có bao giờ bạn có cảm giác có khi cả nhiều ngày bạn không muốn ra khỏi giường? Có khi nào bạn thức dậy và có cảm giác mình không thể trông đợi 1 điều gì hết từ ngày hôm nay? Podcast lần này mình muốn chia sẻ với bạn 10 điều mình làm khi mình không muốn làm gì cả trong những ngày ngủ vùi. Những ngày này là những ngày do 1 số yếu tố khách quan về mặt sức khỏe mình vẫn đang ở trong một trạng thái mơ hồ, mà mình đã chia sẻ trong 1 bài viết trên Facebook cá nhân. Trong mấy tháng mình “ngủ vùi” trong ngoặc kép như vậy, thời gian vẫn cứ trôi đi. Tập podcast này mình làm chắc trước tiên là để cho mình trong tương lai, để nghe lại khi mình cần thêm động lực. Nếu bạn đã hay đang trải qua những giây phút chỉ muốn “ngủ vùi” đó như mình thì hy vọng là bạn sẽ tìm được phần nào sự đồng cảm, chia sẻ sau khi nghe số Nu DOP podcast này nha. Disclaimer/Lưu ý: Các bài viết, bài dịch dựa trên kiến thức thu thập và trải nghiệm mang tính cá nhân của Nu. Chúng không thay thế cho lời tư vấn hay sự hỗ trợ chuyên môn về sức khỏe thể chất và tinh thần từ bác sĩ, các chuyên viên trị liệu, tư vấn hay tâm lý học. Các audio này không nhằm mục đích chẩn đoán, trị liệu hay phòng ngừa bất kỳ các vấn đề về sức khỏe tinh thần hoặc thể chất nào. Mỗi cá nhân có thể sẽ có phản ứng khác nhau với audio, việc bạn tiếp tục lắng nghe audio hoàn toàn là quyết định tự nguyện của bạn. Trong lúc lắng nghe, nếu bạn có bất kỳ sự khó chịu, hay vấn đề nào về mặt thể chất và tinh thần, xin vui lòng tắt audio và tìm kiếm sự trợ giúp chuyên môn nếu cần nha. --
"Năm hai mươi tuổi, chúng ta kiếm tìm hạnh phúc. Và trải qua nhiều điều để nhận ra chỉ có ý niệm về hạnh phúc là có thật. Năm hai mươi tuổi, chúng ta tìm kiếm tình yêu. Và giờ đủ tỉnh táo để nhận ra chỉ có khoảng khắc tình yêu là có thật." - trích "Tình đầu" - sách "Nơi chúng ta thuộc về" (link mua sách: https://shorten.asia/TCxA4jn1) Những ngày vừa qua Nu đã có dịp được cộng tác thu âm 1 số tản văn trong quyển sách mới xuất bản “Nơi chúng ta thuộc về” của chị Amanda Huỳnh. Hy vọng mọi người đón nhận và ủng hộ các file audio và sách, cũng như theo dõi Facebook của chị nếu thấy đồng cảm và cập nhật thêm ha :-). https://www.facebook.com/fromamandawithlove123
"Tình yêu, suy cho cùng, cũng chỉ là một mẩu ghép nhỏ của cuộc sống. Và người ta không thể rập vài khuôn mẫu, dù hoàn hảo và lãng mạn..."- Phan Hồn Nhiên -/- Những ngày vừa qua, tôi được xem những quyển sách và bộ phim dịu dàng, chầm chậm và an lành. Không có những tình tiết giật gân đau thương, chỉ là những khung cảnh bình yên làm lòng người nhẹ nhàng khi một ngày nữa trôi đi. Thế là tôi lại muốn thu âm một truyện ngắn hy vọng cũng sẽ đem lại cảm giác như vậy cho các thính giả của mình. Nên tôi chọn “Câu chuyện cà phê” của Phan Hồn Nhiên, một câu chuyện tình yêu của 2 người trẻ từng bước từng bước chậm rãi mà tìm về nhau. Bởi như câu mà Phan Hồn Nhiên đã viết trong truyện: “"Cà phê không làm người ta thông minh, nhưng nó đổ đầy cảm giác vừa lòng với chính mình." -/-
Tôi nghĩ về định nghĩa thành công của bản thân mình. Định nghĩa về thành công của bạn là gì? Định nghĩa về thành công đó có bị chi phối bởi bất kỳ yếu tố bên ngoài nào hay không? Thành công, có phải là một đại lộ thẳng tắp của những kế hoạch được tuân thủ và hoàn thành theo từng cột mốc của thời gian? Những điều gì làm đời đáng sống? Những điều gì làm bạn khắc cốt ghi tâm và đáng nhớ trong những năm đời sống? Khi Trịnh Công Sơn viết nhạc, có bao giờ ông quan tâm hơn nửa thập kỷ sau có ai còn nghe nhạc mình? Tôi hay tưởng tượng câu trả lời là không hay ít khi nào. Đó không phải là sự tự mãn hay không quan tâm đến thính giả, mà hơn hết là thấu hiểu và dung hòa giữa những gì làm bản thân rung động sâu sắc, và hơi thở của hiện tại. Audio lần này, một audio vòng vèo không rõ điểm đầu cuối, có những đoạn lặp lại về hành trình cuộc sống, như một cách tôi gửi đi sự chia sẻ cho những người cũng có lúc rối rắm như tôi. Những quyển sách được đề cập đến trong audio: The Pathless Path - Paul Millerd Stolen Focus - Johann Hari Hooked (tựa tiếng Việt: Dẫn dắt người dùng: Bốn bước để đưa sản phẩm dẫn đầu thị trường) - Nir Eyal
Tháng 12 đến, cũng là lúc con người ta thường nhìn lại bản thân, và những sự kiện đã diễn ra trong 12 tháng sắp qua. Chúng ta suy nghĩ về những thành tựu, những điều mình đã làm được trong 1 năm. Chúng ta cũng tổng kết cả những dự định vẫn còn dở dang, những điều sẽ tiếp tục được viết vào mục sẽ hoàn thành cho 1 năm tiếp theo. Những tháng ngày cuối năm thường có bóng dáng của Quá khứ, Hiện tại, và Tương lai đan chặt vào nhau. Bạn của tôi, tháng 12, 12 tháng trôi qua của 1 năm của bạn, đã có những sắc màu gì? Tháng 12, bạn biết ơn điều gì? Những điều gì bạn quyết định buông bỏ lại? Những điều gì bạn sẽ tiếp tục bỏ vào hành trang, như những cây bút chì màu tô điểm cuộc sống trong năm sắp tới? Cuối năm rồi, tôi muốn gửi lời cảm ơn tất cả, những người đã và đang yêu thương, lắng nghe Nu DOP Radio tới bây giờ. Chúc mọi người năm mới nhiều sức khỏe và tâm an lạc. Thân thương, Nu DOP -/- Trong radio có sử dụng: - Trích đoạn của bài thơ "Bếp lửa" của Bằng Việt. - Bài thơ "Tháng 3 và hoa gạo" của Phan Thu Hà. - Trích đoạn bài viết "Hoa sưa" của tác giả Hạ Linh. - Trích đoạn trong sách "Năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình yên" của Bạch Lạc Mai. - Thơ tình mùa thu - sưu tầm. - Trích đoạn bài viết về tháng 11 của Quyền Văn. - Trích đoạn bài viết "Cảm xúc tháng 12" của Diệu Ái. Music: Canon and Variation by Twin Musicom is licensed under a Creative Commons Attribution 4.0 license. https://creativecommons.org/licenses/by/4.0/ Artist: http://www.twinmusicom.org/
“Phần quan trọng nhất chúng ta thuộc về nhau, nhưng tất cả còn lại thì không.” – Phan Hồn Nhiên -/- “Áo bông chần đỏ” là một trong những truyện ngắn đầu tiên và ấn tượng nhất mà tôi đọc của Phan Hồn Nhiên. Những tháng ngày tuổi trẻ của tôi và những người đồng trang lứa có lẽ gắn liền với thời gian đọc và trích dẫn những câu nói trong các tác phẩm của Phan Hồn Nhiên cùng nhiều cái tên khác nữa. Những câu chuyện tình yêu qua ngòi bút của Phan Hồn Nhiên lúc nào cũng có 1 chút đau đáu, trăn trở và cả những điều dở dang. Là một người đã đi qua một đoạn đời như thế, tôi thu truyện ngắn này trong những phút giây muốn có 1 điều gì đó lâu lâu nghe lại để hoài niệm. Tôi để dành những dòng cảm nghĩ của bản thân về truyện cho riêng mình, một câu chuyện gợi lên trong tôi nhiều cảm xúc, như khi đọc “Tonic và Chocolate nóng” của Đặng Nguyễn Đông Vy, hay là “Đôi khi em nghĩ đến anh” của Nguyễn Thiên Ngân vậy. -/- Audio có sử dụng các ca khúc: - La Vie En Rose - Daniela Andrade - Túy tương tư - Thang Thiến - Cho em gần anh thêm chút nữa - Ngọc Mai - Đừng xa em đêm nay - Thúy Anh ft. Vĩnh Tâm - Buồn không thể buông - Trung Quân Idol
"Những ai chưa bao giờ đi, chưa bao giờ sống qua nhiều nơi, sống qua những ngày mưa ngày nắng trên bao nhiêu vùng đất khác nhau, chưa bao giờ nhìn sâu vào bên sau của con người thì hẳn mới còn đua đòi vào những hời hợt nhạt nhẽo của đời sống được." - Trịnh Công Sơn Radio lần này tôi thực hiện để lưu giữ lại những ký ức, cảm xúc, sự kiện đã xảy ra trong 3 tuần đầu tháng 10 ở Việt Nam của 1 chuyến trở về một mình. Những ngày tôi trở lại, thành phố đã là những ngày có mưa bay. Tôi luôn thích Sài Gòn của những ngày mưa rả rích. Không ào ào trút nước để cuộc sống bộn bề ngoài kia thêm phiền muộn. Chỉ lâm râm vừa đủ để cái nóng dịu lại trong một giây phút nào đó. Và để tôi vẫn cảm nhận được điều gì đó quen thuộc ở thành phố vừa quá đỗi thân quen mà có khi đã trở nên xa lạ. Có nhiều thứ đã khác. Những hàng quán, góc đường, con hẻm ngày xưa đôi khi tôi không còn nhận ra nữa. Vì thành phố thay da đổi thịt mỗi ngày, ngay cả khi tôi không còn ở đó. Duy nhất cảm giác ngồi lên chiếc xe máy, len lỏi giữa đám đông tấp nập, hay một phút giây thả lỏng khi chạy dọc bờ kè nối liền các quận, là vẫn vẹn nguyên. Cái cảm giác một mình giữa đời sống náo nhiệt mà thấy lòng mình bình lặng. Một lần trò chuyện mẹ tôi buột miệng hỏi bâng quơ về những người cũ. Tôi kể mẹ nghe những gì nghe được, hay tình cờ biết được về họ giản đơn như nói về một người quen mà lâu ngày mình chưa có dịp gặp lại. - Nu DOP -/- Radio có sử dụng bài thơ "Đưa nhau đi trốn" ở đầu chương trình mà Nu đọc được trên mạng không rõ tên tác giả. Radio có sử dụng các ca khúc: - Sài Gòn đẹp lắm - Phương Vy - Cả một trời thương nhớ - Tùng Yuuky - Tình khúc vàng - Jaykii - Vừa biết dấu yêu - Võ Lê Vy - Còn tuổi nào cho em - Miu Lê
“Dạo này anh thế nào vẫn còn hay thường thức khuya không? Chậu cây 2 đứa trồng, dạo này lá xanh không?” - trích lời bài hát "Dạo này anh thế nào?" Vì sao là thường xanh? Có liên quan gì tới bản thân và radio của mình? Audio lần này, mình sẽ trải lòng về câu chuyện thường xanh của riêng mình, về những ngày qua của mình, những ngày sau khi mình trở về từ chuyến đi mùa hè đáng nhớ. M. bảo, "... Dop có thể tưởng tượng mình là 1 cái cây, ai làm gì đi, qua đi lại thì cây vẫn cứ mãi xanh và reo trong gió.” Mình lại nhớ đến những dòng thư mà V. đã viết cho mình, những dòng viết đúng thời điểm trong radio Khi người lớn cô đơn năm ấy. Những dòng viết tới bây giờ trở thành những dòng viết thường xanh của riêng mình, gợi lên cảm giác khó tả dù đọc lại ở bất kỳ thời điểm nào chăng nữa: “Có những người chỉ nên thuộc về “năm”. Vì có lẽ, họ đã là giờ, là ngày, là tháng của nhiều người khác nên chỉ có thể là “năm” của mình.” Bài viết tiếng Việt tóm tắt về 7 kiểu nghỉ ngơi của Vietcetera: https://vietcetera.com/vn/7-kieu-nghi-ngoi-cho-co-the-nap-nang-luong-dung-cach Bảng trắc nghiệm về nghỉ ngơi mà mình đã làm (bằng tiếng Anh): https://www.restquiz.com/quiz/rest-quiz-test/ Sách mình đã đọc tên là "Sacred Rest: Recover Your Life, Renew Your Energy, Restore Your Sanity" của Dr. Saundra Dalton-Smith. -/-
"Tuổi trẻ cứ giục tụi mình đi mãi Như gió dời những hạt cát lao xao" - Nguyễn Thiên Ngân Tôi trở về từ một chuyến đi dài hơi cũng đã gần một tháng. Tối nay ngồi nghe “Mùa hè đẹp nhất” của Trần Thu Hà, đọc bài thơ “Viết tiễn một đoãn đời” của nguyễn thiên Ngân mà tôi vừa trích đọc, tôi lại nhớ về đất nước đó, với những trải nghiệm và cảm xúc, mà tôi hy vọng có thể chia sẻ phần nào với bạn qua những dòng đã viết vội trên hành trình của mình.
"Lá rời cây là vì gió cuốn đi hay là vì cây không giữ lá lại?" Một buổi chiều gần cuối tuần về nhà sớm, nằm dài lười biếng trên giường, tình cờ nghe lại bản phối mới của bài hát “Chuyện tình lá gió” của Tăng Phúc, tự dưng tôi nhớ đến câu chuyện này, tìm đọc lại. Tìm đọc rồi lại muốn tìm nghe một audio về chuyện, với cả những bài nhạc mà mình thích. Nên lại là một audio nữa, đọc cho bản thân mình, và các bạn nghe. Những người cùng thời với tôi hay lớn tuổi hơn tôi, tôi mong anh chị, và các bạn nghe trong an yên khi lần giở lại những ký ức về một thời mình đã từng là cây, lá, hay gió với một ai đó. Những bạn trẻ đang độ tuổi đôi mươi, đang chuẩn bị bước vào đời, bước vào những năm thanh xuân yêu đương dịu vợi, tôi mong bạn nghe để cảm nhận những góc nhìn khác nhau về thứ tình cảm đôi khi thật khó diễn tả mà hầu hết ai cũng đã, đang, hay sắp trải qua ít nhất một lần. Link truyện ngắn "Cây, Lá, và Gió": https://www.truyenngan.com.vn/truyen-ngan/truyen-ngan-yeu/5982-cay-la-va-gio.html RADIO & PODCAST:
Ở Sài Gòn người ta đi đâu để ngắm bình minh? Hồi còn nhỏ lâu lâu tôi lại tự hỏi câu hỏi đó. Những ngôi nhà mặt phố san sát nhau đặc quánh, những toà nhà cao tầng của sự đô thị hoá dường như càng làm tôi rối rắm trong việc tìm câu trả lời cho bản thân. Cũng cùng lúc đó, tôi biết tới những chuyến đi xa. Những chuyến đi của tôi càng lúc càng xa Sài Gòn. Trong hành trang mang theo, tôi lúc nào cũng có những kỷ niệm lúc đón bình minh, với người nay hay người khác. Tôi gom lại và phân loại, những lần ngắm bình minh trên biển. Những lần ngắm bình minh giữa rừng thông của cao nguyên lộng gió. Những ký ức, những gương mặt người phân rõ rồi có lúc tụ thành một khối. Có một cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ. Cảm giác về hạnh phúc đã qua làm dậy lên sự nồng đượm của hạnh phúc hiện tại. Cảm giác về những biến động trong không gian sống dừng lại cùng với thời gian. Trong khoảnh khắc có khi ngắn ngủi đôi mươi phút đó, sự an tĩnh như người bạn tin cậy, có lúc lui về phía sau nhường chỗ cho náo nhiệt, nhưng lúc tôi cần thì luôn xuất hiện đúng lúc, chưa bao giờ vắng mặt. Lần gần nhất bạn ngắm bình minh là khi nào? Lúc đó màu trời ra sao? Và bạn đã nghĩ gì? RADIO & PODCAST:
"Có những ngày chỉ muốn trở về quê Nằm nghe gió rít qua hàng song cửa Nói với mẹ: Con không đi làm nữa Mẹ nuôi con đọc sách hết đời, nghe?" - Có những ngày - Nguyễn Thiên Ngân Từ lúc đọc truyện "Lão Hạc" lần đầu tôi đã thấy câu nói đó hay. Lúc đó tôi xem nó như một lời nhắc nhở về sự vị tha. Tôi hay nghĩ đến câu nói đó và hàm ý ẩn chứa, hơn là phần mô tả nghĩa đen về sự đau chân. Cho tới khi lần đầu tiên tôi thật sự trải qua việc không thể nghĩ nhiều tới điều gì khác ngoài sự đau của mình. -- Tháng 3, tôi viết, và thu âm trở lại, cho những ngày thinh lặng đã qua. Những ngày thinh lặng của đời sống bình thường mà phi thường này. Những ngày thinh lặng, tôi đau những cơn đau thể xác, lo những nỗi lo tinh thần riêng. Những ngày thinh lặng tôi suy nghĩ nhiều hơn về việc lên tiếng như thế nào, và vào lúc nào cho những điều có tác động lên một tập thể lớn. Những ngày thinh lặng vừa qua, tôi mong bạn vẫn an lành, mạnh khỏe. Cảm ơn bạn, vì tiếp tục nghe, ngày tôi lên tiếng lại. RADIO & PODCAST:
Đường nâu, mật ong thì tốt hơn đường mía/đường trắng? Tiếng Anh là ngôn ngữ chính thức của Mỹ? Những tuyên bố ở trên có vẻ chắc nịch như là một sự thật hiển nhiên hay tưởng như là kết luận rút ra từ 1 nghiên cứu khoa học. Cho tới khi, chúng ta dừng lại và suy nghĩ lại, đặt câu hỏi cho mình: Phải thiệt là như vậy không? Năm 2021, có nhiều dự định hay mục tiêu mình vẫn chưa đánh dấu vào ô hoàn thành. Duy chỉ có 2 điều mình tự hào mình đã làm đều đặn: VIẾT & ĐỌC. Cũng vì thế mà podcast mở hàng năm 2022 này mình nghĩ không còn gì thích hợp hơn là chia sẻ với các bạn suy nghĩ chung của mình về việc đọc sách. Trong podcast này thì mình cũng review/ nhận xét về 1 trong những quyển sách ra mắt vào tháng 2 năm 2021. Đây là quyển sách nằm trong danh sách 10 quyển sách mà mình tâm đắc trong năm vừa qua. Đây cũng là quyển sách mở màn cho việc vượt qua nỗi sợ hãi của mình để bắt đầu một nội dung mới cho Nu DOP Podcast. Sách mình nhắc đến trong podcast: 1/ Think again - Adam Grant (tiếng Anh): https://amzn.to/3nlZ8XR 2/ Mindset - Carol Dweck Tiếng Anh: https://shorten.asia/UwtCxupD Tiếng Việt: https://shorten.asia/JrsbhjBy 3/ Give and Take - Adam Grant: https://amzn.to/31VIy9S Cho và nhận - Adam Grant (tiếng Việt): https://shorten.asia/uKx51U4F Bonus: Combo 2 cuốn Cho và Nhận & Originals của Adam Grant: https://shorten.asia/cJrcEe7q ( Disclosure: Các link phía trên là affiliate link. Nếu bạn đăng ký sử dụng dịch vụ hoặc mua sản phẩm qua link này (chi phí không đổi cho bạn), Nu DOP Radio sẽ nhận được khoản hoa hồng nhỏ để tiếp tục gửi đến bạn các radio và podcast. Cảm ơn bạn đã ủng hộ Nu!) Trong podcast có sử dụng tư liệu từ bài viết: Think again - Book summary https://mentalpivot.com/book-notes-think-again-by-adam-grant/ Hiệu ứng Dunning - Kruger: https://vietcetera.com/vn/hieu-ung-dunning-kruger-vi-sao-ta-thuong-khong-nhan-ra-thieu-sot-cua-minh
Những ngày cuối năm, con người lại xoay vòng trong những câu hỏi nhìn lại: Năm nay, mình đã làm được gì? Theo quán tính, người ta lại tay cầm bút mở những trang đầu sổ ghi ngày đầu năm 2021, để bắt đầu đánh dấu hoàn thành vào những ô mục tiêu về sức khỏe, gia đình, tình cảm, sự nghiệp. Những ngày cuối năm, con người vừa hối hả vừa như lắng lòng mình lại khi mở ra một trang sổ mới và bắt đầu viết về những dự định. Những ngày cuối năm, dạo chơi trên thế giới ảo, tôi tìm được 2 bài viết tản mạn. Bài viết của Thái Hà (link: https://bit.ly/3pBECUI) được đăng lên vào năm 2015 trên một trang web. Bao nhiêu năm đã qua kể từ lần đầu tiên bài viết ấy xuất hiện, mà những trăn trở lại không bao giờ cũ. Hay một bài viết khác “Ngày cuối năm, ai còn nhắn nhủ điều gì?” (link: https://bit.ly/3pC1X8K) của Ban Mai Xanh vào năm 2014 mà tôi sẽ đọc để bạn thấy những trăn trở tưởng riêng tư mà thật ra lại là niềm đau đáu chung của nhiều người, nhiều thế hệ. Cuối năm thứ 2 của đại dịch, bạn biết ơn điều gì? Cuối năm thứ 2 của đại dịch, những suy nghĩ về một năm mới đôi khi khiêm nhường hơn. Thay vì ghi vào sổ tay mục tiêu chu du năm châu bốn bể, có khi mục tiêu chỉ đơn giản là có thể về ăn bữa cơm nhà với cha mẹ sau những tháng ngày xa cách. Dù sao đi nữa, tôi biết ơn vì mình vẫn nghĩ về tương lai trong những ngày cuối năm với tình yêu, sự an lạc trong tâm và hi vọng. RADIO & PODCAST:
"Cô bé tò mò mở ra, thật kỳ lạ, trong hộp không hề có một cái gì hết. Đưa đôi mắt ngạc nhiên về phía Jack, cô bé hỏi: - Không hề có gì trong hộp này hết , Jack ạ? - Bạn sẽ không bao giờ thấy được nó, không nhìn thấy nó , không sờ thấy nó, không nếm được nó đâu, vì nó là tình yêu đấy, mẹ tớ đã bảo thế, bạn chỉ cảm nhận được tình yêu thôi , mẹ đã tặng nó cho tớ, giờ tớ tặng lại cậu. Cám ơn vì tất cả." Một mùa Giáng Sinh nữa lại về. 11 mùa Giáng Sinh trôi qua kể từ khi tôi thực hiện radio này. Hôm nay đọc tin một thành viên của Il Divo qua đời ở tuổi 53, thế là lại mở radio lên, và nghe "Silent night" để thấy lòng mình an tĩnh. Giáng Sinh và một mùa lễ hội nhiều sức khỏe và an lành, các bạn của tôi. RADIO & PODCAST:
"Không phải họ khát mùa đông, chỉ là họ muốn lang thang để nhớ về những mùa đông trước, những mùa đông trong lòng? Bởi, nếu như ai cũng dám một lần vứt bỏ, thì trước kia đã không có những đêm thao thức tắt nguồn điện thoại, chẳng phải vì cố tình chặn cuộc gọi đến, mà chỉ để ngưng hy vọng rằng nó sẽ reo lên." - trích "Có nhớ mùa đông" - Huỳnh Minh Nhật Trong audio có sử dụng tản văn "Có nhớ mùa đông" của tác giả Huỳnh Minh Nhật: https://ocuaso.com/tam-su-cuoc-song/viet-ve-cuoc-song/tan-man-co-nho-mua-dong.html RADIO & PODCAST:
Là lười biếng, không có chí cầu tiến, như xã hội hay phê phán? Hay thật sự chúng ta, chỉ là những người trẻ đang kiệt sức, mà vẫn không dám cho phép mình "được nhún vai" vì lý do nào đó? - Nếu em thấy Atlas, người khổng lồ mang vác cả thế giới trên vai, nếu em thấy anh ta đứng đó, máu chảy tràn từ ngực, đầu gối và đôi tay run rẩy nhưng vẫn cố gắng giữ thế giới trên cao bằng chút sức lực còn sót lại. Nỗ lực càng nhiều, thế giới trên vai anh ta càng nặng nề hơn, thì em sẽ nói gì với anh ta? - Em không biết? Anh ta có thể làm gì? Anh sẽ nói gì với anh ta? - Hãy nhún vai đi. trích "Atlas Shrugged" - Ayn Rand Trong radio có sử dụng bài viết "Mệt rồi, thì cứ nghỉ đi" của tác giả Minh Hiên trên blogradio.vn, và trích đoạn bài viết về Kiệt sức trên ybox.vn
"Ông biết không, có một ngày tôi nhìn mặt trời lặn tới 43 lần. Một chốc sau đó em nói thêm: – Ông biết đấy... khi người ta buồn quá, người ta thích cảnh mặt trời lặn... – Thế cái ngày bốn mươi ba lần mặt trời lặn ấy, có phải em buồn quá không? Nhưng ông hoàng bé nhỏ không trả lời." "Vài năm sau đó, tôi cũng lấy chồng, và người đó cũng cưới người yêu lâu năm. Đôi khi, tôi vẫn nghĩ tới anh nhưng không có một tấm bưu thiếp nào được gửi đi. Đã lâu lắm rồi chúng tôi không còn liên lạc. Đôi khi, tôi vẫn nghĩ tới anh, về những gì đã qua, và hình dung những ký ức ấy là một cơn mưa sao băng huy hoàng vụt qua bầu trời tối tăm của tôi những ngày tháng ấy." Trong radio có sử dụng bài viết "10 PHÚT NGẮM TRỜI" của Phiên Nghiên - Viết để tự do: https://www.facebook.com/vietdetudo Thơ Tuổi Mười Ba - Nguyên Sa Và trích đoạn trong "Cô Tô" của nhà văn Nguyễn Tuân. RADIO & PODCAST:
Một ngày trôi đi, nếu phải nghĩ về ba điều bạn biết ơn trong ngày hôm đó, thì bạn sẽ viết xuống những điều gì? Một ngày trôi đi, nếu phải nghĩ về 3 điều để bạn cảm ơn CHÍNH MÌNH trong ngày hôm đó, bạn sẽ viết xuống điều gì? Audio lần này, tôi xin được phép chia sẻ với bạn hành trình của mình về lòng biết ơn trong cuộc sống. "Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, Ta có thêm ngày nữa để yêu thương..." Link bài viết của audio: https://nudopradio.com/long-biet-on-cuoc-song/ Trong audio có sử dụng trích đoạn sách "Hạt giống tâm hồn". RADIO & PODCAST:
Một buổi sáng Thứ Bảy thức dậy và quyết định không xài điện thoại, không vào Internet, không xem TV nữa thì sẽ khác một ngày mà ta hay quen thuộc ra sao? Mời bạn lắng nghe trải nghiệm của Nu về một ngày cuối tuần không vội vã này nha. KẾT NỐI VỚI NU: https://nudopradio.com FACEBOOK: https://www.facebook.com/nudopradioRADIO & PODCAST:
"Anh hỏi, nếu em gặp anh năm anh 20 thì sẽ như thế nào? Cô bảo thì em sẽ là em của năm tháng tuổi trẻ đó. Vậy nếu là em của bây giờ gặp anh năm anh 20? -/- Thời gian như thoi đưa, những chuyện xưa tựa hồ như nước chảy qua kẽ tay mà cô chỉ còn cảm giác mơ hồ lòng bàn tay mình hình như có lần từng ướt. Đã từng gặp gỡ, đã từng nói cười với nhau, đã từng đến, đã từng đi..., đã từng rõ ràng đường nét là thế, mà bây giờ nhiều khi cô cứ tự hỏi, có đã từng xảy ra?" Link bài viết của radio: https://nudopradio.com/khi-toc-xanh-phai-mau/ Trong radio có sử dụng các bài thơ "Năm ta trẻ" của Nguyễn Thiên Ngân, thơ Lưu Quang Vũ và "Tình già" của Phan Khôi. RADIO & PODCAST:
"Nếu cảm thấy người khác không yêu mình thì em càng phải tự yêu mình gấp bội. Nếu người khác không tạo cơ hội cho em thì em cần tự tạo ra thật nhiều cơ hội, kể cả cơ hội để RA ĐI." Những chông chênh, cảm giác níu kéo, cảm giác sợ phải đi một mình, bản thân tôi đều đã trải qua. Lần này, tôi muốn kể câu chuyện của mình, cho những cô gái và chàng trai của tôi về một hành trình mà có thể bạn sẽ phải đi qua. Để vượt qua nỗi sợ hãi, để chiến thắng chính bản thân mình khỏi cám dỗ của 1 thứ hạnh phúc tạm bợ. Link đọc bài viết trong podcast: https://nudopradio.com/tinh-yeu-co-khi-la-hoc-cach-ra-di/ KẾT NỐI VỚI NU: https://nudopradio.com FACEBOOK: https://www.facebook.com/nudopradio RADIO & PODCAST:
Anh biết không, em yêu mọi thứ ở nơi này. Ngọn lửa bếp trại, thanh âm của tiếng sóng vỗ mặt nước, hương vị mùa hè, những vì sao, và anh nữa. Hơn hết thảy mọi thứ tồn tại trên thế giới này, em yêu anh nhiều nhất. - trích phim "Hometown Chachacha" Audio/podcast này là 1 sự ngẫu hứng để mình có dịp tâm tình với bạn những vụn vặt nhẹ nhàng về mùa thu, về bộ phim Hometown Chachacha với những câu thoại đời thường mà đầy lắng đọng: Tiền bạc và thành công không phải là những điều duy nhất có giá trị trong cuộc sống. Còn có cả hạnh phúc, sự bằng lòng, tình yêu và hòa bình của nhân loại. Cuộc sống thì không phải là 1 phương trình toán học, nên đôi khi sẽ chẳng có câu trả lời rõ rang. Mà cũng chẳng có câu trả lời nào là đúng nhất. Bài toán cuộc sống của em thì giải toán như thế nào đều là tùy em cả. - trích phim "Hometown Chachacha" KẾT NỐI VỚI NU: https://nudopradio.com RADIO & PODCAST:
Chúng ta thường có lòng trắc ẩn và nhân hậu với người khác, vậy còn lòng trắc ẩn với bản thân (self-compassion) thì sao? Tại sao đôi khi chúng ta lại chỉ trích bản thân nhiều đến vậy? Trong tập podcast lần này, mình sẽ kể bạn nghe câu chuyện về sự viếng thăm những người bạn Hai Hư Vô, Sáu Sợ Hãi, Xám Xao Nhãng, Tám Tiêu Cực, Sân Si So Sánh, và Hãy Hoàn Hảo trong hành trình cuộc sống, cụ thể là việc thu âm radio/podcast của bản thân. Hi vọng qua những chia sẻ và những điều mình đã học được có thể giúp bạn phần nào trong hành trình thực tập lòng trắc ẩn và yêu thương cho bản thân mình. * Podcast lần này lấy cảm hứng từ Youtube video của struthless: https://www.youtube.com/watch?v=yfUszzU_Tjc&t=567s KẾT NỐI VỚI NU: https://nudopradio.com RADIO & PODCAST:
Sẽ như thế nào nếu hiện thực bị “bóp méo” hay chỉnh sửa trên mạng xã hội dần dần trở thành hiện thực mà chúng ta muốn tin vào và quên đi thực tại cuộc sống của bản thân mình? Hôm nay, rạng sáng 05/10/2021 theo giờ Việt Nam, Facebook, Instagram và Whatsapp đã ngưng hoạt động trong nhiều giờ liền. Mình nghĩ không còn thời điểm nào thích hợp hơn là lúc này để nói về vòng xoáy mạng xã hội và tối giản điện tử (từ sách Digital Minimalism của Cal Newport). Trong tập podcast lần này, mình sẽ kể bạn nghe những trải nghiệm của bản thân và đưa ra các gợi ý nhỏ mình đang áp dụng để cân bằng việc sử dụng mạng xã hội. Hy vọng chúng ta sẽ cùng nhau là những người dùng mạng xã hội tỉnh táo để không bị cuốn trôi. Đọc bài viết của podcast tại đây: https://nudopradio.com/vong-xoay-mang-xa-hoi-lam-the-nao-de-khong-bi-cuon-troi/ * Bài viết có tham khảo từ bài viết gốc của MindHandHeart. Website: nudopradio.com Thông tin liên hệ: nudopradio@gmail.com Bạn cũng có thể tìm kiếm, đăng ký theo dõi "Nu DOP Radio" trên Youtube, Soundcloud, Google Podcasts, Spotify, hay Apple Podcasts. Cảm ơn bạn đã đồng hành và yêu thương Nu DOP Radio! Ủng hộ Nu DOP Radio phát triển --- Send in a voice message: https://anchor.fm/nudopradio/message Support this podcast: https://anchor.fm/nudopradio/support
Quán cafe nào gắn liền với tuổi trẻ của bạn? Chẳng biết từ khi nào mà nhắc đến Sài Gòn, thế hệ 8X chúng tôi, hay là thế hệ nào đi chăng nữa, cũng sẽ không hẹn mà nghĩ ngay đến chữ café. Sài Gòn, và những buổi hẹn café luôn là những ký ức đẹp đẽ, ngọt ngào, và có cả nỗi nhớ da diết sau này khi tôi không còn ở Việt Nam nữa. Tôi hẹn bạn, một số radio dài hơi khác, để tôi kể bạn thêm nhiều những câu chuyện về café khác. Còn Nu radio 12 lần này, tôi thu âm dành tặng riêng cho Nếp, quán café mùa hè trong ký ức của mình. - Nu DOP Link bài viết của radio: https://nudopradio.com/nu-radio-12-o-quan-cafe-cua-tuoi-tre/ "Với em, không có quan điểm thất tình. Chỉ có tình đến và đi thôi! Em cũng có nhiều đàn ông yêu mình. Và khi một người ra đi, em lại nghĩ có lẽ mình đã yêu họ chưa đủ nhiều, sự chịu đựng của mình chưa đủ để giữ họ lại. Thế là với những người tình sau em cố gắng nhiều hơn... Nhưng rồi họ cũng ra đi. Và em rút ra rằng mọi sự giới hạn đều chỉ là tương đối...". - Lê Cát Tiên Link bài viết của Hà Thanh Phúc về Nếp trên tuoitreonline. Link: Ủng hộ Nu DOP Radio phát triển ---------------------------------------------------------------------------
"Hạnh phúc chưa bao giờ trọn vẹn khi ở lưng chừng. Trong cuộc đời này, đừng để mình trở thành người-dưng-thân-thuộc của thêm một ai khác nữa, được không?"
“Những năm 20, tôi là 1 đứa con gái xốc nổi. Tôi xù xì, gai góc và nổi loạn trong tâm tưởng. Tùy hứng tới mức có khi vô tổ chức. Tới bây giờ tôi nghĩ mình vẫn tùy hứng, chỉ là giấu giếm một cách giỏi hơn. Hay đè nén một cách giỏi hơn qua năm tháng. Tới bây giờ tôi vẫn mò mẫm từng bước học cách sống trong đời. Những năm 20, tôi ngờ vực tất cả. Tới tận bây giờ, tôi vẫn đầy ngờ vực và bi quan. Có khác là tôi tập giãi bày, tập gọi tên những cảm giác của mình. Tôi tập để chiếc bình thủy tinh trong lòng mình không vỡ tan vì chất chứa, vì ôm vào người tất cả hỉ nộ ái ộ của cuộc sống. “ --------------------------------------//--------------------------------------------------
"Tình yêu không phải là một thói quen. Mẹ đã pha chocolate cho ba không phải vì tình yêu, mà vì thói quen. Còn người đàn bà ấy... bà nói rằng, bà không biết mình yêu ba tôi nhiều đến đâu, nhưng bà yêu vô cùng cái không gian có ba ở đó. Những buổi sáng cao nguyên trong trẻo hơn, hoa cà phê trắng hơn và thơm hơn. Bà cảm thấy việc thức dậy, nấu nước sôi rồi khuấy tan bột chocolate trong ly vào mỗi sáng là công việc tuyệt vời nhất của một ngày... " Tôi nói với Tuyên rằng, tôi vô cùng xin lỗi, vì chỉ khi Tuyên mời chocolate tôi mới nhận ra là tôi không thích nó. Và khi nghe Tuyên tỏ tình, chính xác là tỏ tình, ngay trong buổi đầu gặp mặt thì đầu óc tôi chỉ quay quắt nhớ về một người đã tỏ tình bằng những con rùa mà thôi.,. Tonic và Chocolate nóng Tác giả: Đặng Nguyễn Đông Vy Người đọc: Nu (DOP) -/-
2021. 20 năm kể từ khi câu chuyện này xảy ra, và 10 năm kể từ ngày nhạc sĩ Quốc Bảo viết lại câu chuyện sau bài hát nổi tiếng "Dạ khúc". Tối nay, nghe lại file thu âm này và giọng Hiền Thục man mác, tôi lại như trở về những ngày xưa, lúc còn hoang mang đi tìm tình yêu và tự hỏi mình nhiều câu hỏi. Nhiều năm rồi, anh không còn xa nữa, nhưng có 1 điều vẫn chưa hề đổi thay, là lúc nào cũng thế, "Em thêm cần anh đến muôn lần." Nu (DOP) -/- Mùa mưa năm 2001 đến sớm và dường như kéo dài hơn thường lệ, tôi có hẹn với một bạn trẻ vào một tối mưa ở tiệm cà phê tầng trệt khách sạn Rex được đặt cái tên thơ mộng là New Paradise. Đó là nơi tôi thường ghé vào những buổi trưa để nghỉ ngơi sau mấy tiếng đồng hồ làm việc sáng, hơn là vào buổi tối vốn đông khách ồn ào và có nhạc sống càng ồn hơn. Bạn tôi tên V., phóng viên một tờ báo lớn, đến cùng cô bạn gái tên Ph., sau buổi cà phê mưa tối ấy, câu chuyện "Dạ Khúc" bắt đầu. Ph. từ ngoại quốc về, một cô gái không hẳn đẹp nhưng có nét mặt rất bi thương và liêu trai, hay là liêu trai nhờ cái vẻ bi thương không gì so sánh nổi. Ph. là bạn gái V., nghe nói giữa hai người vừa nảy nở tình yêu trong chuyến Ph. về Việt Nam lần đó, Ph. về để đặt tôi viết một bài hát. .... Cần thêm yêu Hay cần thôi biết yêu? "Dạ Khúc" đã ra đời như thế. Một tình ca chông chênh, đầy lo sợ. Được viết bởi: Quốc Bảo | 30/06/2011 -/- KẾT NỐI VỚI NU: https://nudopradio.com FACEBOOK: https://www.facebook.com/nudopradio EMAIL: nudopradio@gmail.com RADIO & PODCAST:
Lần sau cùng bạn không làm gì cả là khi nào? Câu hỏi nghe có vẻ buồn cười phải không, tình hình dịch bệnh ở mọi nơi, cụ thể là ở Việt Nam vẫn đang căng thẳng. Nhà nhà người người đa số vẫn ở nhà mà tôi còn hỏi không làm gì cả. Ở nhà thì làm gì được nhiều đâu. Ngay cả tôi cũng rất nhiều lần tôi thấy những câu hỏi thời gian nhiều quá mà không biết làm gì? Vậy thì trước khi chúng ta cùng nhau suy nghĩ, nhớ lại xem lần cuối cùng mình không làm gì cả là khi nào thì bạn hiểu không làm gì là như thế nào? "La dolce far niente" là 1 cụm từ tiếng Ý có nghĩa là “sự ngọt ngào của việc không làm gì cả”. Để tận hưởng được hương vị ngọt ngào đó thì chúng ta làm gì đây khi không làm gì cả? Tại sao chúng ta lại luôn có sự thôi thúc cần phải quản lý và sử dụng thời gian của mình có hiệu quả nhất? Hi vọng qua tập Podcast này các bạn sẽ có thể có được cho mình những phút giây thực sự của La dolce far niente trong đời sống hằng ngày. Link bài viết của Omar Itani mà mình đề cập trong podcast: https://www.omaritani.com/blog/importance-of-doing-nothing Link sách "4000 weeks: Time management for mortals" của Oliver Burkeman (mà mình đọc lộn là Buckerman ^_^): https://amzn.to/3EbSFFT -//- KẾT NỐI VỚI NU: https://nudopradio.com PODCAST:
Dần dà, tôi thôi ngóng đợi những chuyến trở về. Cứ ở đây mà sống cuộc đời của mình. Một buổi chiều nào đó ngắm nhìn những cánh lily vàng bung xoè bên bệ cửa sổ văn phòng khi mưa về, nếu nhớ tôi sẽ gửi đi một cái tin "Khi nào về?" rồi xoá đi không dấu vết. Hoặc nhiều khi điện thoại sẽ lại hiện lên một dãy số lạ, rằng "Đã về đến SG." "Mình gặp nhau đi." -//- Mãi tới vài năm sau khi lần đầu coi bộ phim ngắn đó, tôi mới thấm thía câu mà Marissa hỏi Josh trong phim: “Anh có nhận ra chúng ta chỉ có 2 lựa chọn cho tương lai không? Một là chúng ta chia tay, hai là cưới nhau?” Lúc đó, tôi đã gọi người yêu là người yêu cũ. Câu chuyện đã qua giữa chúng tôi cũng gói gọn trong 1 chiếc hộp, như Josh đã nói trong phim, một chiếc hộp của những thứ vụn vặt, từ 1 quãng thời gian giờ đã phủ sương, khi con người xa lạ đó đã từng là người quan trọng nhất trong đời của tôi. Kịch bản/Script written by: Nu (DOP). Người đọc / Host: Nu (DOP) Trong radio có sử dụng bài viết “Một buổi chiều nào đó trong đời ” sưu tầm từ internet. Link: Ủng hộ Nu DOP Radio phát triển --------------------------------------//--------------------------------------------------
Con người chúng ta, cả tôi cũng không là ngoại lệ, thường hay bị cuốn vào vòng xoáy hồi tưởng về những gì trong quá khứ, hay lo toan cho tương lai, mà quên mất những gì đang diễn ra trước mắt. Chúng ta uống 1 hớp cà phê nhưng có đôi khi chưa cảm giác được vị cà phê lúc đó nồng đượm ra sao, thì đã vội nghĩ “Cà phê sáng nay pha không ngon bằng hôm qua rồi.” Chúng ta ăn 1 cái bánh, thay vì tập trung cảm nhận vị bánh ngọt ngào, mềm tan trong miệng, thì đã có suy nghĩ lướt qua: “Chắc mình phải nên coi trong hộp còn mấy cái bánh nữa. Bánh này ngon vậy ăn mà hết thì tiếc lắm.” Khi chúng ta làm việc, có khi chúng ta mơ mộng về kỳ nghỉ sắp đến của mình. Lúc đang đi nghỉ mát, nghe điện thoại báo có email mới, có khi không kiềm lòng được lại hồi hộp mở ra, không biết có chuyện gì với dự án mình đang làm hay không. Vậy chúng ta phải sống sao để thật sự gọi là có hồn? Chúng ta sống sao thì cuộc sống mới sinh động đầy đủ ý nghĩa sống? "Đó là một người sẽ tận hưởng được nhiều vẻ đẹp trên đời, bất kể giàu nghèo. Như má. Một người đàn bà mà khi nhắc tên ai cũng buột miệng kèm theo mấy chữ, “sao mà biết sống quá xá”. Cái khái niệm biết sống này cũng vô chừng, mỗi người mỗi kiểu, nhưng nhìn một lượt, chừng như người biết sống là biết đủ. Khi đó tham vọng thôi sôi réo, họ trọn lòng lắng nghe những tiếng thì thầm ở quanh mình." - trích "Biết sống" - Nguyễn Ngọc Tư Người đọc: Nu (DOP) Thực hiện: Nu DOP Radio Kịch bản có sử dụng bài giảng của Phật pháp và truyện ngắn "Biết sống" của Nguyễn Ngọc Tư #thưgiãn #nudop #mindfulness #tỉnhthức #innerpeace #sốnganlành #nudopradio #thưgiãn #innerself #calmmusic -/- "Thư giãn cùng Nu" là chuỗi audio mà Nu DOP Radio thực hiện với mong muốn mang lại những giây phút thư giãn cơ thể, thư thái trong tâm hồn cho người nghe.
Bạn muốn được nhớ đến ra sao? Bạn sẽ muốn những từ nào được khắc lên bia mộ của mình? Nếu tất cả mọi người có thể nói về bạn chỉ gói gọn trong 1 câu, thì bạn muốn câu nói đó là gì? Nguyên lý bia mộ là gì? Kế hoạch Odyssey là thế nào? Chúng có ích gì cho việc tìm hướng đi trong cuộc sống cho chúng ta? Hi vọng sau khi nghe xong podcast này, bạn sẽ có phần nào câu trả lời hay ý tưởng về hướng đi trong cuộc sống của bạn nha! Link video của Ali Abdaal mà mình đề cập trong podcast: https://bit.ly/3xEpUxW Nu DOP Podcast là nơi mình, Nu DOP, chia sẻ về những câu chuyện vụn vặt đời thường, kiến thức và những trải nghiệm cá nhân. Hi vọng qua mỗi số podcast mà mình chia sẻ chúng ta sẽ cùng nhau tích tiểu thành đại, tô điểm thêm những màu sắc tích cực và có những phút giây sống . chậm . đi . giữa . thời . đại . số. Link nghe trên Youtube: https://bit.ly/3k9r40u Link nghe trên Anchor: https://bit.ly/3eanek2 Ngoài ra, bạn cũng có thể tìm nghe Nu DOP Podcast (gõ tìm kiếm "Nu DOP Radio") trên Apple Podcasts hay Google Podcasts nghen! ☀ SUBSCRIBE THEO DÕI KÊNH YOUTUBE CỦA NU: http://bit.ly/2sHpcDF (HOẶC GÕ VÀO Ô TÌM KIẾM “NU DOP RADIO”) ☀ FACEBOOK PAGE: http://bit.ly/2EC4HLm ☀ SOUNDCLOUD: https://soundcloud.com/nu-dop ☀ YOUTUBE CHANNEL: Nu DOP Radio ☀ EMAIL: nu.media218@gmail.com --- Send in a voice message: https://anchor.fm/nudopradio/message Support this podcast: https://anchor.fm/nudopradio/support
“Khi nghĩ về 1 thành phố hay 1 nơi chốn, bạn sẽ nghĩ tới điều gì? Tôi thì hay nghĩ tới những cái tên của những người thương. Những người thương của tôi hầu hết đều không ở gần tôi, ngay cả những thành viên trong gia đình. Có ở cùng 1 đất nước hiện tại chăng nữa thì họ cũng ở những tiểu bang hay thành phố khác.” “Ký ức 7 ngày của chúng tôi ở nơi đó đủ để trái tim của tôi mềm mại, lên dây cót để tiếp tục sống, mỗi lần thấy lòng mình tan hoang sau những mất mát. Trong lòng tôi có đôi khi định ra những ước hẹn cho mình, không phải tới 1 nơi nào đó để gặp gỡ những người thương, mà đến để nhìn thấy hình bóng đã qua của họ.”. “Sài Gòn, Đà Lạt, Hà Nội, Đức, Úc, Mỹ, Việt Nam, những cái tên thành phố, những cái tên của các quốc gia, đôi khi khắc ghi trong tâm trí, đôi khi ngủ cũng nằm mơ thấy, cũng chỉ vì, thành phố đó, nơi chốn đó, có những người tôi thương.” Kịch bản/Script written by: Nu (DOP). Người đọc / Host: Nu (DOP) Trong radio có sử dụng truyện ngắn “Ngày nghỉ Sài Gòn” của tác giả Phan An, bài viết “Hà Nội, tháng 9, rất thu” của tác giả Trần Việt Anh, bài viết của Nguyễn Thiên Ngân và bài thơ “Đêm thành phố tương tư” của Dã Quỳ. --------------------------------------//--------------------------------------------------
"Trong 1 bài viết mà tôi đọc được, có hơn phân nửa số người trên thế gian này đi tìm hạnh phúc. Chỉ có 1 số ít là hướng đến an bình nội tại, hay tiếng Anh gọi là inner peace. Tôi cũng không là 1 ngoại lệ. Những ngày 20 tuổi tôi thường hay tìm kiếm hạnh phúc, nhất là hạnh phúc trong tình yêu. Tôi đã nghĩ con người ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc. Cho tới khi A. bảo với tôi hạnh phúc thực chất đôi khi cũng chỉ là 1 trạng thái cảm xúc, như vui, buồn, hờn giận, ghen ghét hay khổ đau. Hạnh phúc vì lẽ đó có thể đến, rồi đi, rồi quay trở lại. Nhiều người có khi mơ hồ không phân biệt được giữa hạnh phúc và bình an nội tại." Người đọc: Nu (DOP) Thực hiện: Nu DOP Radio Kịch bản được Nu viết theo cảm hứng và phần dịch từ 2 bài viết tiếng Anh dưới đây: Link: https://bit.ly/3fU0s0U https://bit.ly/3inqknA #thưgiãn #nudop #mindfulness #tỉnhthức #innerpeace #sốnganlành #nudopradio #thưgiãn #innerself #calmmusic -/- "Thư giãn cùng Nu" là chuỗi audio mà Nu DOP Radio thực hiện với mong muốn mang lại những giây phút thư giãn cơ thể, thư thái trong tâm hồn cho người nghe.
Câu chuyện "Con ngài, kén bướm và người đàn ông": Tại sao mình lại chọn câu chuyện này để mở đầu? Nó có liên quan gì với bản thân mình, với Hội chứng kẻ mạo danh, nỗi sợ bị chỉ trích như tựa đề của số podcast này? Lý do tại sao mình lại chọn chủ đề này để làm số đầu tiên cho Nu DOP Podcast? Tất cả những câu hỏi này, hi vọng bạn sẽ có được lời giải đáp sau khi nghe xong podcast này. Link bài viết gốc tiếng Anh của Elizabeth Gilbert mà mình đề cập trong podcast: https://bit.ly/2R1GkAk Nu DOP Podcast là nơi mình, Nu DOP, chia sẻ về những câu chuyện vụn vặt đời thường, kiến thức và những trải nghiệm cá nhân. Hi vọng qua mỗi số podcast mà mình chia sẻ chúng ta sẽ cùng nhau tích tiểu thành đại, tô điểm thêm những màu sắc tích cực và có những phút giây sống . chậm . đi . giữa . thời . đại . số. Link nghe trên Youtube: https://bit.ly/3fY7S1W Link nghe trên Anchor: https://bit.ly/3uyz4tp Link nghe trên Spotify: https://spoti.fi/3fPAxGu ☀ SUBSCRIBE THEO DÕI KÊNH YOUTUBE CỦA NU: http://bit.ly/2sHpcDF (HOẶC GÕ VÀO Ô TÌM KIẾM “NU DOP RADIO”) ☀ FACEBOOK PAGE: http://bit.ly/2EC4HLm ☀ SOUNDCLOUD: https://soundcloud.com/nu-dop ☀ YOUTUBE CHANNEL: Nu DOP Radio ☀ EMAIL: nu.media218@gmail.com Music used in this video: It's Okay by Firefl!es https://soundcloud.com/mangesh-dongare-427116573 Creative Commons — Attribution 3.0 Unported — CC BY 3.0 Free Download / Stream: http://bit.ly/-its-okay Music promoted by Audio Library https://youtu.be/rvJemV31vsE --- Send in a voice message: https://anchor.fm/nudopradio/message Support this podcast: https://anchor.fm/nudopradio/support
Sau một ngày làm việc, bạn cảm thấy mệt mỏi rã rời, nhưng lại thấy dường như đầu óc vẫn tỉnh táo. Những suy nghĩ, dự định làm bạn thao thức. Hi vọng audio thư giãn cho giấc ngủ an lành lần này sẽ giúp bạn xoa dịu tâm trí và chìm vào giấc ngủ dễ dàng hơn. Dịch từ bài viết: "Relax your body into sleep" của Katie Krimitsos Link bài viết gốc https://bit.ly/3oQboPX #breathing #thưgiãn #nudop #mindfulness #tỉnhthức #xoadịutinhthần #sốnganlành #nudopradio #thưgiãn #ngủngon #deepsleep #insomnia #calmmusic "Thư giãn cùng Nu" là chuỗi audio mà Nu DOP Radio thực hiện với mong muốn mang lại những giây phút thư giãn cơ thể, thư thái trong tâm hồn cho người nghe. DISCLAIMER: Các bài viết, bài dịch dựa trên kiến thức thu thập và trải nghiệm mang tính cá nhân của Nu. Chúng không thay thế cho lời tư vấn hay sự hỗ trợ chuyên môn về sức khỏe thể chất và tinh thần từ bác sĩ, các chuyên viên trị liệu, tư vấn hay tâm lý học. Các audio này không nhằm mục đích chẩn đoán, trị liệu hay phòng ngừa bất kỳ các vấn đề về sức khỏe tinh thần hoặc thể chất nào. Vì các audio có tính chất thư giãn, xin bạn vui lòng lắng nghe trong một môi trường an toàn và thoải mái. Xin bạn vui lòng không lắng nghe các audio thư giãn này khi bạn đang lái xe, điều khiển các phương tiện giao thông hoặc máy móc, hay thực hiện những việc cần sự tập trung cao độ, để tránh các tai nạn hay sai sót đáng tiếc. Mỗi cá nhân có thể sẽ có phản ứng khác nhau với audio, việc bạn tiếp tục lắng nghe audio hoàn toàn là quyết định tự nguyện của bạn. Trong lúc lắng nghe, nếu bạn có bất kỳ sự khó chịu, hay vấn đề nào về mặt thể chất và tinh thần, xin vui lòng tắt audio và tìm kiếm sự trợ giúp chuyên môn nếu cần. Cảm ơn bạn đã dành thời gian lắng nghe những lưu ý khô khan, nhưng quan trọng để hành trình của Nu và bạn sẽ là 1 hành trình thật đẹp và trọn vẹn. Còn bây giờ, Nu mời bạn cùng Nu bước những bước đầu tiên, trong hành trình tập yêu thương nhiều hơn bản thân mình. -/-
“Không ai biết trước được, mình chính xác còn bao nhiêu ngày để yêu, và được yêu. Tôi cũng vậy mà bạn cũng thế. Thay vì đong đếm, thì tôi gói gọn lại. Bao nhiêu ngày chăng nữa, nếu ngày mai không bao giờ đến chăng nữa, thì tôi vẫn có hôm nay, để mà YÊU. Nếu ngày mai không bao giờ đến, thì tôi vẫn còn hôm nay, để mà YÊU. Tôi hi vọng là, chưa quá muộn để tôi nói ra, rằng tôi yêu bạn. Tôi hi vọng là, chưa quá muộn để bạn có thể nói ra bạn yêu 1 ai đó tha thiết. Cảm ơn bạn đã nghe những điều mà tôi chất chứa, một phần những tháng ngày tôi đi qua khi không còn T.M. nữa. Tôi gửi ở đây, nỗi sợ của mình. Tôi gửi ở đây, tình yêu của mình, hạnh phúc và khổ đau, buồn thương và niềm vui trong cuộc sống. Tôi lưu giữ ở đây, bao nhiêu ngày đó tôi vẫn thiết tha Yêu. Tôi lưu giữ ở đây Tháng Năm của mình, như tựa radio lần này “Tháng Năm còn ở lại”. NU RADIO 09 – THÁNG NĂM còn ở lại Kịch bản/Script written by: Nu (DOP). Người đọc / Host: Nu (DOP) --------------------------------------//--------------------------------------------------
"Thư giãn cùng Nu" là chuỗi audio mà Nu DOP Radio thực hiện với mong muốn mang lại những giây phút thư giãn cơ thể, thư thái trong tâm hồn cho người nghe. DISCLAIMER: Các bài viết, bài dịch dựa trên kiến thức thu thập và trải nghiệm mang tính cá nhân của Nu. Chúng không thay thế cho lời tư vấn hay sự hỗ trợ chuyên môn về sức khỏe thể chất và tinh thần từ bác sĩ, các chuyên viên trị liệu, tư vấn hay tâm lý học. Các audio này không nhằm mục đích chẩn đoán, trị liệu hay phòng ngừa bất kỳ các vấn đề về sức khỏe tinh thần hoặc thể chất nào. Vì các audio có tính chất thư giãn, xin bạn vui lòng lắng nghe trong một môi trường an toàn và thoải mái. Xin bạn vui lòng không lắng nghe các audio thư giãn này khi bạn đang lái xe, điều khiển các phương tiện giao thông hoặc máy móc, hay thực hiện những việc cần sự tập trung cao độ, để tránh các tai nạn hay sai sót đáng tiếc. Mỗi cá nhân có thể sẽ có phản ứng khác nhau với audio, việc bạn tiếp tục lắng nghe audio hoàn toàn là quyết định tự nguyện của bạn. Trong lúc lắng nghe, nếu bạn có bất kỳ sự khó chịu, hay vấn đề nào về mặt thể chất và tinh thần, xin vui lòng tắt audio và tìm kiếm sự trợ giúp chuyên môn nếu cần. Cảm ơn bạn đã dành thời gian lắng nghe những lưu ý khô khan, nhưng quan trọng để hành trình của Nu và bạn sẽ là 1 hành trình thật đẹp và trọn vẹn. Còn bây giờ, Nu mời bạn cùng Nu bước những bước đầu tiên, trong hành trình tập yêu thương nhiều hơn bản thân mình. THƯ GIÃN CÙNG NU 01 - LẮNG NGHE CƠ THỂ QUA TỪNG HƠI THỞ Người đọc: Nu (DOP) Thực hiện: Nu DOP Radio -/-
“ Có những ngày đông trời rét căm căm hay mưa phùn giăng lối, mở mắt ra chỉ thấy bầu trời xám xịt ngoài cửa sổ, mà bạn vẫn quyết định xuống giường bắt đầu ngày mới, là do đâu? Ở nơi đó, Nora được đọc về cuốn sách chứa đầy những nỗi hối hận và giá như của bản thân. Giá như mình không hủy hôn với người yêu cũ. Giá như mình đi đến nước Úc sống với đứa bạn thân. Giá như mình chăm chỉ học bơi lội Theo lời bố. Giá như mình kiên trì trong việc sáng tác nhạc. Hàng trăm câu chữ giá như tràn ngập cuốn sách về nỗi hối hận đó. Rồi Nora được phép lựa chọn bước vào những cuốn sách về các cuộc đời khác nhau mà cô có thể sống…." NU RADIO 08 – SỐNG ĐƠN GIẢN CHO MÌNH THANH THẢN Kịch bản/Script written by: Nu (DOP). Trong radio có sử dụng bài viết trong sách “Sống đơn giản cho mình thanh thản của Shunmyo Masuno và của bạn Thanh An. Người đọc / Host: Nu (DOP)
“Những người đi ngang đời tôi, tôi nhớ đến họ những ngày giao mùa, như nhìn 1 chiếc lá chuyển màu trước khi rụng rơi theo gió. Có người đi ngang đời ta, để ta nói lời cảm ơn, vì đã ở trong thanh xuân của nhau. Có người đi ngang đời ta, và vẫn còn ở lại, cho ta được nói: “Cảm ơn người, vì vẫn ở đó, già đi cùng nhau mỗi ngày.” Lúc này, có người nào đi ngang đời, mà bạn đang nhớ đến hay không?" NU RADIO 07 - NGƯỜI ĐI NGANG ĐỜI TA Kịch bản/Script written by: Nu (DOP). Trong radio có sử dụng các bài viết của tác giả Dưa, Bình Yên, Phiên Nghiên và Lynk Miêu. Theo dõi các bài viết của Phiên Nghiên tại: https://vietdetudo.com Người đọc / Host: Nu (DOP)
Để đến giờ, nhìn vào 1 cái tên trên mạng xã hội, nhận ra những ký ức hay cảm giác trong quá khứ giữa mình và cá nhân đó là điều duy nhất ngăn cản hay trói buộc bản thân không thể xóa họ ra danh sách bạn bè. Hay là xóa họ ra khỏi cuộc đời mình, vì đơn giản bây giờ cả 2 cũng không hơn người xa lạ là bao nhiêu. Rồi tôi lại nghĩ, tại sao tôi không gửi đi 1 lời chào để kết nối trở lại. Phải chăng tôi sợ sau câu chào đó, sẽ phải đối diện với sự thật phũ phàng rằng đời sống chúng ta chẳng còn gì để giao nhau nữa. Sau vài ba câu thăm hỏi, những gì muốn nói sẽ rơi vào lặng im miên viễn. Cũng có khi tôi sợ, chỉ là bản thân mình nặng lòng, còn người thì đã đi thật xa không còn ngoái đầu nhìn lại nữa. - Nu (DOP) Hạnh phúc, tùy vào giai đoạn, mà như mưa bóng mây, sớm đến sớm đi. Như người nói hạnh phúc cũng là 1 dạng cảm xúc, đến, có được, rồi mất đi, rồi tìm lại được. Hạnh phúc, thăng hoa lên tới đỉnh cao thì chỉ có thể đi ngang, hoặc là tuột xuống dốc. Hạnh phúc của tôi, vào những ngày mưa, phải mất rất lâu, mới là 1 thứ hạnh phúc làm cho mình an yên. NU RADIO 06 - TRỜI CÒN LÀM MƯA MÃI Kịch bản/Script written by: Nu (DOP). Trong radio có sử dụng bài viết của tác giả Dương Bình Yên, Cửu Dạ Hồi, thơ của Huỳnh Minh Nhật và trích đoạn trong phim "30 chưa phải là hết". Người đọc / Host: Nu (DOP)
“Anh và em, đều trở nên tàn nhẫn với cách sống của chính mình. Ai cũng đinh ninh là có thể tồn tại một mình, lặng thinh giữa hàng tỷ cá thể trên thế giới, nên ai cũng để phần đời mình rời nhau ra, không về. Thứ khiến lòng người thay đổi và thiên biến nhất, vẫn chính là guồng chảy bất tận của thời gian. Một thứ gì đó khi thuộc về quy luật của tự nhiên thì không giản đơn như một cỗ máy. Chúng ta không thể bấm dừng tất cả lại, hay lựa chọn quay về tháng ngày son trẻ có nhau, an yên và cuồng say yêu nhau như chưa từng từ bỏ.” – Huỳnh Khải Vệ NU RADIO 05 – ĐỦ XA ĐỂ CŨ, ĐỦ LẠ ĐỂ QUÊN Kịch bản/Script written by: Nu (DOP). T rong radio có sử dụng các bài viết của tác giả Huỳnh Khải Vệ, thơ của Cao Thị Tố Trâm, Nguyễn Nhật Ánh, Phan Ý Yên và thơ sưu tầm. Người đọc / Host: Nu (DOP)