POPULARITY
Mi gente!! Happy Monday/Feliz Lunes. This week we have a guest! He is an author, gamer, and ESL teacher abroad, Phil (The Blerd Explorer) joins us straight from South Korea. You can tune into the audio only version of this episode wherever you stream your podcasts and not only can you watch the episode on Spotify video, but on YouTube too! If you haven't done so already, make sure you subscribe to my channel link below
Las lenguas maternas son patrimonio inmaterial, cultural y espiritual, de nuestro país, forman parte de la identidad ancestral de cada persona y así mismo fomenta el respeto y tolerancia hacia lo diverso, es por ello que tenemos la responsabilidad de proteger la diversidad lingüística existente en nuestro territorio colombiano. En esta oportunidad viajamos a la comunidad indígena de San Pedro de los Lagos, ubicada en la espesa y exuberante selva Amazónica, con el fin de conocer el estado actual de la lengua indígena tikuna, la transformación que ha tenido durante los últimos años y las estrategias que utiliza la comunidad para preservarla. Invitados: Alex Rufino Parente: Fotógrafo documental y Joven líder indígena de la comunidad indígena Tikuna de San Pedro de los Lagos. Carolina Amaya Soto: Estudiante de Desarrollo familiar en la Universidad de Caldas. Créditos: Investigación y locución: Paola Sánchez Cuatindioy y Grisel Duque. Fotografía: Grisel Duque. Producción sonora: Edgar Guasca.
Dịch Covid-19 ập tới kèm theo sự đóng băng của thị trường tuyển dụng Hàn Quốc làm cho giới trẻ Hàn Quốc nhận ra họ đang trở thành “thế hệ bị đánh mất” tại chính quê hương mình. Theo hãng tin Yonhap, số người thất nghiệp tại Hàn Quốc đã đạt tới mức cao nhất trong khoảng 20 năm qua. Điều này làm người ta nhớ lại "Hell Joseon" (Địa ngục Hàn Quốc), cụm từ diễn tả sự bất lực của giới trẻ Hàn trước áp lực phải thành công trong xã hội. “Hell Joseon” được ghép từ “Hell” (địa ngục) và “Joseon” (tên của triều đại độc lập kéo dài 518 năm của Hàn Quốc). Cụm từ này xuất hiện khoảng năm 2009 và được giới trẻ Hàn Quốc dùng khá phổ biến vào năm 2015. Ảnh hưởng về xã hội “Tại sao tôi lại sinh ra ở đây ?” là một câu hỏi được rất nhiều người trẻ thế hệ 8X, 9X tại Hàn Quốc sau khi xem xong bức biếm họa “bản đồ bán đảo lửa địa ngục” của @yakawaMiho. Bản đồ này mô phỏng việc sinh ra tại Hàn Quốc giống như mở cánh cửa đến với địa ngục, rồi sau đó sống một cuộc đời nô lệ ở đất nước này. Một đứa trẻ sinh ra tại Hàn Quốc sẽ thường được chia ra làm hai nhóm. Nhóm “thìa vàng” là những đứa trẻ có bố mẹ giàu có, ở tầng lớp trên xã hội. Nhóm “thìa gỗ” hay “thìa đất” là nhóm được sinh ra từ những gia đình trung lưu đầy khủng hoảng và biến động tại Hàn Quốc. Những đứa trẻ này phải vất vả học tập suốt ngày đêm để vào được một trường đại học, phải vượt qua hàng loạt cuộc thi và chứng chỉ để có thể tìm được một công việc ổn định trong xã hội Hàn Quốc. Trước đây, người trẻ tuổi tự coi mình là “thế hệ 3 không”, họ từ bỏ “hẹn hò, kết hôn và sinh con”. Chỉ vài năm sau, một “thế hệ 5 không” ra đời, phải từ bỏ thêm việc “mua nhà và tìm kiếm việc làm”. Gần đây, “thế hệ 7 không” tuyên bố rằng họ từ bỏ luôn cả “các mối quan hệ và hy vọng cá nhân”. Theo một khảo sát năm 2019, có tới 80% người trẻ cảm thấy cuộc sống địa ngục tại Hàn Quốc và 75% trong số đó muốn từ bỏ đất nước của mình. Đối với anh Gyudong, nghiên cứu sinh tại đại học Deagu, “địa ngục Joseon" là có thật : “Thực sự cuộc sống hiện tại là quá áp lực với chính tôi và các bạn của tôi. Sau khi ra trường, tôi phải kiếm được một công việc và có thể phải sống như nô lệ với công việc ấy, nhưng nếu không kiếm được thì thực sự còn tệ hơn. Sau khi kết hôn thì tôi còn phải lo thêm cho gia đình, con cái và cuộc sống hôn nhân. Đôi lúc tôi cảm thấy bế tắc”. Không tươi đẹp và hào nhoáng như những bộ phim truyền hình Hậu duệ mặt trời, hay Hạ cánh nơi anh, tất cả công dân nam Hàn từ 18 đến 35 tuổi đều phải dành từ 21 đến 24 tháng để sống và rèn luyện trong môi trường quân đội. Họ mất gần 2 năm tươi đẹp nhất của tuổi thanh xuân để cống hiến cho đất nước, ngoại trừ một số người có vấn đề sức khỏe, hoặc các vận động viên đạt được những thành tích cao trên thế giới. Rất nhiều ca sĩ, diễn viên gần như mất hết ánh hào quang sau thời gian nhập ngũ. Những tên tuổi như Lee Min Hoo, Ji Chang Wook hay Bi-rain đều chật vật lấy lại ánh hào quang trên phim trường hay trên sân khấu sau khi xuất ngũ. Còn với phụ nữ Hàn Quốc, họ ngày càng sợ lập gia đình. Họ không còn nghĩ rằng hôn nhân là điều một điều gì đó quan trọng nữa. Đối với một số muốn theo đuổi sự nghiệp riêng, họ cho rằng lấy chồng, sinh con sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp, và làm mất thời gian của bản thân. Mặc dù Hàn Quốc là một quốc gia tiến bộ và phát triển, nhưng tư tưởng Khổng Giáo và gia trưởng vẫn ăn sâu vào niềm tin của các đấng mày râu Hàn Quốc. Điều này cũng khiến một số người phụ nữ Hàn Quốc không muốn lập gia đình vì bạo lực gia đình và sự thờ ơ của những người chồng “mama boy” của họ. Jin-A, một phụ nữ trẻ đã tốt nghiệp đại học và đang tìm việc, nhận xét : “Hell Joseon là một vấn đề xã hội có thực tại Hàn Quốc, giới trẻ phải chịu quá nhiều áp lực trong cuộc sống này. Chính phủ cần phải có một luật, hoặc biện pháp nào đó hỗ trợ giới trẻ”. Chị Songsil thì lại có một cái nhìn nhẹ hơn “mặc dù giá nhà đất tăng, nhưng nó không quá khó khăn như mọi người nghĩ” : “Tôi không thực sự đồng ý với “Hell Joseon”. Một số người nói chúng ta phải cố gắng quá nhiều cho cuộc sống. Và một số người thì nói chúng ta không thể hoàn thành quá nhiều công việc. Nhưng với tôi, tôi thấy chúng ta không phải đối mặt với quá nhiều vấn đề, và nền kinh tế thì đang phát triển tốt. Đương nhiên là có những người suy nghĩ rằng đây là địa ngục, vì giá nhà đất tăng hoặc bất bình đẳng trong kinh tế. Nhưng rất nhiều quốc gia khác phải đối mặt với những điều tồi tệ hơn”. Ảnh hưởng văn hóa Sức ép, quân đội và đời sống gia đình luôn là những đề tài được đầu tư trong phim ảnh Hàn Quốc. Gần đây, hai bộ phim nổi tiếng nhất miêu tả sự chênh lệch giàu - nghèo trong xã hội Hàn Quốc đã được sản xuất đó là Ký sinh Trùng (Parasite, 2019) và Thế hệ Itaewon (Itaewon Class, 2020). Trong hai bộ phim này, tác giả miêu tả cuộc sống của những tầng lớp “thìa đất” giống như một địa ngục, họ phải cố gắng học rồi thi, rồi lại học để cố gắng vươn lên trong xã hội. Bộ phim Ký sinh trùng miêu tả những người cố gắng có được một vị trí trong xã hội thì trong họ vẫn bốc lên một “kiểu mùi”, cho dù họ có dùng các loại nước hoa hay thay đổi nước giặt thì vẫn toát ra. “Mùi” này được mô tả là mùi của người nghèo, mùi tích tụ trong thời gian sống ở những căn phòng bán hầm, nơi mà chỉ cần mở cửa sổ ra là đã “hít” bụi đường, những nơi luôn ẩm ướt, nấm mốc vào mùa mưa ở Hàn Quốc. Mặt khác, bộ phim Thế hệ Itaewon lại miêu tả hành trình trả thù và con đường tình yêu của chàng trai họ Park, một trong những nhân vật sinh ra với chiếc “thìa đất” trong miệng, nhưng lại tràn đầy khí khái của một bậc chính nhân quân tử. Cảm nhận của người Việt về xã hội Hàn Quốc Để thích ứng với cuộc sống ở Hàn Quốc, những du học sinh, những công nhân xuất khẩu lao động, hay những cô dâu Việt tại Hàn Quốc bắt buộc phải thay đổi hầu hết những thói quen sinh hoạt khi còn ở Việt Nam. Mặc dù đã có một số trường hợp sinh viên, hay lao động việt đột tử trong lúc làm việc, nhưng phần đông học sinh, sinh viên và người lao động Việt Nam tại Hàn Quốc có cảm nhận về áp lực cuộc sống nhẹ nhàng hơn những người bản địa. Thủy, một nghiên cứu sinh Việt Nam ở Seoul, cảm thấy rằng cuộc sống trong phòng thí nghiệm nhẹ nhàng hơn so với ở xã hội ngoài kia : “Tôi nghĩ là giới sinh viên chỉ có đi học, cũng không có áp lực học tiếng. Môi trường làm việc cũng kín, chỉ có người Hàn trong lab với giáo sư thôi, không có rào cản về ngôn ngữ nên đỡ vất vả hơn. Các bạn khác phải đi làm ở ngoài để hỗ trợ cho việc học, như học tiếng và phải làm thêm ở ngoài thì chắc là sẽ vất vả hơn. Mình không thấy mình có vấn đề gì lắm”. Chị Dung, nghiên cứu sinh tại đại học UST Hàn Quốc, cho rằng “có áp lực thì mới có kim cương” : “Tôi thấy ở đâu cũng áp lực, ở Hàn Quốc hay ở Việt Nam thì tôi đều thấy áp lực, nhưng có áp lực thì mới có kim cương chứ. Ở Hàn Quốc, tôi cũng có thể chịu đựng được. Đúng là có áp lực thật, nhưng chẳng nghĩ vì áp lực quá mà đi nước khác. Tôi vẫn còn chịu đựng được, nên thấy vẫn bình thường”. Còn Hương, cô gái Hải Phòng có một gia đình nhỏ tại Hàn nói rằng “rất khó để so sánh áp lực giữa người ngoại quốc và người bản địa” : “Nói chung cuộc sống ở đâu cũng áp lực thôi. Không giống như dân bản địa, mình chỉ học một thời gian rồi mình về thì cuộc sống và chi tiêu của mình sẽ khác so với dân bản địa. Ví dụ ở đây mình là gia đình ngoại quốc, mình chỉ cần 1-2 triệu won (20-40 triệu VNĐ) là đã thấy ổn rồi, nhưng với người bản địa thì số tiền đó là không đủ”. Hàn Quốc đã từng trải qua một quá khứ đói nghèo và lạc hậu, và để có được những bước chuyển mình để “cá chép hóa rồng”, họ phải đánh đổi rất nhiều thứ. Những thế hệ “pali pali” (nhanh lên, nhanh lên), những người công nhân, học sinh luôn nằm lòng câu nói “nine to nine” tức là làm việc từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, là những người xây dựng lên một đế chế mới tự lực tự cường ở châu Á. Mọi lựa chọn đều phải đánh đổi, nhưng liệu rằng đích đến của sự đánh đổi đấy có thực sự xứng đáng không lại tùy thuộc vào cảm nhận của từng người.
Mr. Crosby and The trap god with the Dadbod Kyle XY here to give you their thoughts on #HBO #LovecraftCountry The Good, The Bad, and the Ugly Ep 6 [Meet Me In Daegu] Synopsis: In the throes of the Korean War, nursing student Ji-Ah crosses paths with a wounded Atticus, who has no recollection of their violent first encounter.
Lovecraft Country ventures into the K-Horror subgenre leaving much to be desired. We see what occurred between Ji-Ah and Tic that left him quaking with fear and questions like are people that commit monstrous acts monsters? and can monsters be rehabilitated or aksed? Mostly it left us asking...what did any of this have to do with the story at large. Stay In the Know:The podcast:Facebook: https://www.facebook.com/NTPWRPodcastInstagram: @ntpwr_podcastAshley: @floetic_esoteric (Instagram)Crystal: @imaquariusjones (Instagram)
Theo tin báo chí trong nước, tính đến ngày 21/02/2020, trên tổng số 16 bệnh nhân lây nhiễm virus corona mới Covid-19, 15 người đã khỏi bệnh và được xuất viện, chỉ còn một bệnh nhân ở tỉnh Vĩnh Phúc. Bệnh nhân thứ 16 này cũng có thể sẽ xuất viện trong vài ngày tới, sau khi hôm 23/02, giám đốc Sở Y Tế Vĩnh Phúc thông báo với báo chí là người này đã cho kết quả âm tính lần đầu tiên. Như vậy, nếu trong những ngày tới ở Việt Nam không phát hiện một trường hợp lây nhiễm nào mới, phải chăng là Việt Nam đã thành công trong việc khống chế dịch? Sau khi bị chỉ trích là phản ứng chậm trước nguy cơ dịch bệnh cho virus corona mới gây ra, chính phủ Việt Nam đã có những biện pháp mạnh. Ngay từ ngày 01/02, thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã quyết công bố dịch virus corona ở Việt Nam, thành lập Ban Chỉ đạo Quốc gia phòng, chống dịch, đồng thời tiếp tục hô hào « chống dịch như chống giặc ». Theo lời thứ trưởng bộ Y Tế Nguyễn Thanh Long, được tờ Tuổi Trẻ trích dẫn ngày 22/02, Việt Nam đã sử dụng những biện pháp « chưa có tiền lệ » để phòng chống dịch Covid-19 : Cách ly đủ 14 ngày với những người nghi nhiễm, những người đến hoặc đi qua vùng dịch, thậm chí xem toàn bộ những người từ Hồ Bắc (Trung Quốc) đến Việt Nam là những người bệnh, phải bị cách ly. Tuy không đóng cửa toàn biên giới với Trung Quốc, nhưng Việt Nam đã tạm ngưng các chuyến bay giữa Việt Nam với Trung Quốc, tạm ngưng cấp visa cho du khách Trung Quốc. Việt Nam cũng đã là quốc gia đầu tiên ngoài Trung Quốc cách ly cả một xã hơn 10 ngàn dân tại tỉnh Vĩnh Phúc kể từ ngày 14/02, với thời gian cách ly dự kiến là 20 ngày. Lo ngại dịch bệnh lan rộng, Việt Nam cũng đã chuẩn bị nhiều bệnh viện dã chiến ở nhiều nơi. Cho tới nay, tuy là quốc gia có đường biên giới dài với Trung Quốc, tiếp nhận rất nhiều du khách Trung Quốc và làm ăn buôn bán rất nhiều với láng giềng phương Bắc này, Việt Nam chỉ thông báo có 4 tỉnh thành có bệnh nhân là Vĩnh Phúc, Khánh Hòa, Thanh Hóa và Sài Gòn. Theo quy định hiện hành ở Việt Nam, địa phương có thể công bố khống chế dịch sau 28 ngày kể từ khi ngành y tế quản lý được nguồn lây nhiễm, tính từ khi bệnh nhân cuối cùng được cách ly tại bệnh viện. Như thế, Khánh Hòa, Thanh Hóa và Sài Gòn là ba nơi được xem là hội đủ điều kiện để công bố hết dịch. Trước mắt, tỉnh Thanh Hóa, nơi có một ca bệnh được phát hiện ngày 24/01 và đã khỏi bệnh ngày 03/02, đang xin phép chính phủ cho công bố hết dịch. Trước hết, chúng ta hãy xem các bệnh nhân ở Việt Nam được điều trị như thế nào, bác sĩ Trương Hữu Khanh, trưởng khoa Nhiễm bệnh viện Nhi đồng I, Sài Gòn, giải thích: « Thật ra phương pháp điều trị viêm phỗi do virus là phương pháp rất là kinh điển, bởi vì virus corona là virus chưa có thuốc đặc trị chính thống. Ở Việt Nam, bệnh nhân nhẹ thì mình điều trị triệu chứng và bệnh nhân nặng thì mình hỗ trợ hô hấp và dùng thuốc kháng sinh để chống bội nhiễm. Thứ ba là mình phải điều trị các bệnh nền như tiểu đường, bệnh tim mạch, bệnh lý về phổi mãn tính, để giữ cho những bệnh nền đó không bị nặng thêm trong thời gian trong thời gian họ bị nhiễm virus Covid-19. Phác đồ điều trị ở Việt Nam hiện là như vậy, chứ chưa có sử dụng loại thuốc kháng virus nào đặc biệt cả ». Như vậy, Việt Nam dùng những phương pháp xét nghiệm nào để có thể khẳng định là các bệnh nhân Covid-19 đã được chữa khỏi ? Bác sĩ Trương Hữu Khanh cho biết : « Thật ra xét nghiệm bằng phương pháp RT-PCR (Realtime Polymerase chain reaction)không phải là phương pháp gì mới lạ, bởi vì nguyên tắc chung của phương pháp xét nghiệm đó là chúng ra chỉ cần sử dụng một cái mồi đặc hiệu cho con virus, thì chúng ta có thể xét nghiệm được các bệnh tương đương. Quan trọng là cái mồi, chứ còn các máy xét nghiệm thì nơi nào cũng có hết. Xét nghiệm bằng phương pháp PCR thì độ dương tính thật và âm tính thật của nó rất cao, còn tỷ lệ dương tính « giả » hay âm tính « giả » thì rất thấp. Về tiêu chuẩn xuất viện của Việt Nam thì đây là một loại virus mới, mình cũng không nghiên cứu được là sau bao lâu mình có thể phết vào cái họng âm tính, rồi sau bao lâu dù là dương tính nhưng vẫn không lây. Những bệnh khác thì mình đã nghiên cứu rồi, ví dụ như cúm, sởi, dù là phết dương, nhưng vẫn không lây được, tại vì nồng độ quá thấp. Còn đây là virus mới, thành ra Việt Nam quyết định là muốn cho bệnh nhân xuất viện thì phải có hai điều kiện : Thứ nhất là sự an toàn cho bệnh nhân, tức là bệnh nhân đó thật sự khỏi bệnh, kết quả các xét nghiệm phải trở lại chỉ số bình thường, dù là có các bệnh nền thì cũng phải chữa cho xong. Thứ hai là bệnh nhân đó phải trở lại cộng đồng một cách an toàn. Cho nên ở Việt Nam, người ta dùng phương pháp PCR : phết hai lần cách nhau một ngày và khi phết thì bệnh nhân không được làm cái gì có thể làm sai lệch các kết quả, ví dụ như trước khi phết thì lại súc miệng bằng dung dịch sát trùng thì sẽ cho kết quả không đúng. Thành ra phải nghiêm ngặt về điều đó. Nếu phết hai lần cách nhau một ngày mà đều cho kết quả âm tính thì mới có thể xem là bệnh nhân này không có khả năng lây bệnh. Nếu một trong hai lần đó mà dương tính thì bắt buộc phải làm lại từ đầu. » Nhưng trong bối cảnh mà dịch Covid-19 vẫn tiếp tục hoành hành ở Trung Quốc và ngày càng lan rộng ra thế giới, hãy còn quá sớm để khẳng định là Việt Nam đã khống chế được dịch bệnh này. Bác sĩ Trương Hữu Khanh cũng tỏ ra thận trọng: « Ở Việt Nam kể từ khi bệnh nhân cuối cùng mắc bệnh tới bây giờ đã khá là lâu rồi, mà bệnh nhân mới thì không có và mình vẫn tiếp tục cách ly những đối tượng nghi ngờ để làm sao không có ca mới xâm nhập ra ngoài, thì khả năng khống chế bệnh là tốt. Còn nói Việt Nam là nước đầu tiên khống chế dịch, thì có thể nói là cho tới lúc này thôi, chứ còn luồng du nhập vẫn tiếp tục đi vào thì chắc chắn là phải tiếp tục ngăn ngừa đối với những người từ nước ngoài trở về, chứ còn lây trong nội tại Việt Nam hiện nay khống chế được rồi. Theo tôi, vẫn phải tiếp tục phòng chống dịch cho tới khi nào Trung Quốc và các nước khác có giao thương với Việt Nam cùng hết dịch bệnh, cho tới khi nào toàn thế giới tuyên bố không còn ca bệnh nữa. Điều này có lẽ bất cứ nước nào cũng phải làm như vậy thôi, chứ không riêng gì Việt Nam ». Có thể nói Việt Nam hiện đang chịu hai áp lực cùng một lúc, một mặt phải thi hành các biện pháp chặt chẽ để phòng chống dịch, nhưng mặt khác phải làm sao giảm thiểu tác hại của dịch bệnh đối với thương mại và kinh tế, nhất là kinh tế Việt Nam vẫn phụ thuộc rất nhiều vào Trung Quốc. Chính áp lực thứ hai khiến Việt Nam không thể nào đóng cửa hoàn toàn biên giới với Trung Quốc như một số nước khác, mà phải cho thông quan các cửa khẩu ở các tỉnh Lạng Sơn, Lào Cai để giải tỏa hàng trăm xe nông sản, hàng hóa đang kẹt ở biên giới. Vấn đề là ngoài Trung Quốc, Việt Nam nay lại có thêm một mối quan ngại khác, đó là Hàn Quốc, quốc gia vừa được đặt trong tình trạng báo động tối đa cao, sau khi có hơn 760 người bị lây nhiễm Covid-19, và tổng cộng 7 người chết vì dịch bệnh này (đứng hàng thứ hai về số bệnh nhân và số tử vong chỉ sau Trung Quốc), mà Hàn Quốc cũng là một quốc gia giao thương rất nhiều với Việt Nam và cũng là nơi có đến 48 ngàn lao động Việt Nam đang làm việc, trong đó có 4.000 người ở Deagu và Gyeongbuk, hai ổ dịch Covid-19 ở Hàn Quốc. Ban chỉ đạo quốc gia phòng chống dịch Covid-19 chưa xem Hàn Quốc là vùng dịch giống như Trung Quốc, nhưng theo báo chí trong nước, chính quyền thành phố Hà Nội đề nghị phải cách ly những người Hàn Quốc đến từ những vùng có dịch, cũng như cách ly tập trung 14 ngày đối với những người Việt Nam từ vùng dịch của Hàn Quốc trở về Hà Nội. Ngày 23/02, Sở Y Tế TP Hồ Chí Minh cũng có văn bản kiến nghị bộ Y Tế cho phép áp dụng khai báo y tế đối với người nhập cảnh đến từ Hàn Quốc hoặc đi qua Hàn Quốc, đồng thời hướng dẫn việc cách ly kiểm dịch đối với người nhập cảnh đến từ Hàn Quốc hoặc đi qua Hàn Quốc. Hiện giờ, bộ Giao Thông Việt Nam chưa quyết định tạm ngưng các chuyến bay giữa Việt Nam với Hàn Quốc, theo lời thứ trưởng Lê Anh Tuấn nói với Thông tấn xã Việt Nam hôm 23/02, nhưng có lẽ không thể loại khả năng này nếu tình hình dịch Covid -19 ở Hàn Quốc trở nên trầm trọng hơn. Dầu sao, cũng theo lời ông Lê Anh Tuấn, do mối lo ngại dịch bệnh, hiện tại giao thông hàng không giữa hai nước đã bị giảm chung khoảng 65% và hiện giờ các chuyến bay từ Việt Nam chỉ chở khách trả về Hàn Quốc.
Our third podcast has resident DJ and Producer Haich on the mic, co-presenting the show with a line up of 19 new tracks from both South Korea and England. Celebrating Elctronic Dance Music Remember to follow us on: Twitter.com/EnKormusic (@EnKormusic) YouTube.com/enkormusic Soundcloud/enkorofficial-1 Track list: Cloud Somersault (K-ò) The Nod – Kick the Baby Nari & Milani vs Maurizio Gubellini feat. Nicci - Vago (JEANXK Gigant Edit) David Guetta feat. Sia - Titanium (DJ Fenner Remix) Woody – Thizzy Ovey – Godsend Wrkd - #Winning Kings Love Jacks - Boy Game (Macrohard Remix) J-Path - Moodschula (Moodang) remix Sam Begdouri – Bad News Evasion – The Road Ovey – Platforms Indivision & Wreckage Machinery - Coals & Diamonds (Free Download) Woody – Paperworld J-Path – The Etiquette Evasion - silence is too much Diplo & Swick - Keep It Gully (EntransiK & Macrohard Zouk Booty) Daughter - Drift (Etched Remix)
The latest EDM from Korea and UK New Music from: Begers - WrongTools Ruse - Turn the World Around Orange Caramel - Lipstick (Vodge Diper remix) No Muses - No Playboy (Areia remix) Rockin 'n' Rollin - Fredde Le Grand (Macrohard remix) Kino - Mojo Submerse - Monochrome Adele - Skyfall (Keeno & Whiney remix) Livewire - Fading Light Jakwob - Fade (Keeno remix) Dissent & Special Ed - Still in 2 it Smooth - Everyday Cursa - Clipper Crazyboy Sam - Painkiller Loadstar - Second Skin Sorrow - Dreamstone Synkro - Mountains Sorrow - Shadowed Doubt Koven - More than You TOKiMONSTA - Sore Sionz & Steve Wu - Shake (KINGMCK Trap Remix) PSY - Gentleman (Areia remix)
Fresh from her great 24th place finish at the World Marathon Championships in Deagu Sue Partridge popped in to chat all about running with Martin... to ran two, yes two, parkruns... Tony read Phil Wilson's script for Tony's Trials... plus the highs and lows from Deagu and an emotional winner of the week.