POPULARITY
Vài tuần nữa Pháp sẽ có chính phủ mới. Pháp vẫn là điểm đến an toàn cho các nhà đầu tư nước ngoài và kể cả đối với các doanh nghiệp của Pháp ? Đảng Tập Hợp Dân Tộc RN và liên minh cánh tả Mặt Trận Bình Dân Mới NFP đã hứa hẹn những gì để kiếm phiếu của cử tri ? Giới chuyên gia kinh tế đánh giá thế nào về tính khả thi của 2 chương trình này ? RN và NFP đề nghị những gì để khuyến khích tiêu thụ, để hỗ trợ lĩnh vực sản xuất, và để giảm bội chi trong ngân sách của Nhà nước và giảm thâm hụt trong cán cân thương mại ?Trong ba tuần, từ khi tổng thống Emmanuel Macron tuyên bố giải tán Quốc Hội, chỉ số chứng khoán của Paris mất hơn 6 %. Pháp đi vay vốn với lãi suất cao hơn đến 0,8 điểm so với Đức trong đợt huy động vốn vài ngày trước bầu cử lập pháp vòng 1 trước viễn cảnh công cuộc cải tổ kinh tế của Pháp bị tê liệt và thậm chí là có thể bị « khai tử ». Ưu tiên số 1 : Hứa hẹn tăng lương và bơm thêm tiền cho dân Để thu hút phiếu của cử tri, đảng cực hữu RN và liên minh cánh tả NFP (gồm 4 đảng : đảng Cộng Sản, đảng Xanh EELV, đảng Xã Hội PS và Nước Pháp Bất Khuất LFI) cùng xem việc tăng thu nhập, tăng sức mua cho các hộ gia đình là ưu tiến hàng đầu.Cánh tả NFP đề nghị : Tăng 14 % lương tối thiểu SMIC cho người lao động ; tăng 10 % tiền hưu trí và kèm theo đó là hứa hẹn cho người lao động về hưu ở tuổi 62 thay vì 64. Tương tự như trong các nền kinh tế « kế hoạch hóa », bất chấp quy luật cung cầu trên thị trường, Mặt Trận Bình Dân Mới hứa là chính phủ sẽ « chận » giá đối với một số mặt hàng thiết yếu, tránh để lạm phát gây khó khăn cho các hộ gia đình. Tổng cộng NFP chủ trương bơm thêm 25 tỷ euro cho người lao động để kích cầu.Đảng cực hữu RN trong tay chủ tịch Jordan Bardella nhưng quyền lực thực sự vẫn thuộc về Marine và gia đình Le Pen sáng lập viên của đảng này, thì chủ trương « giảm thuế trị giá gia tăng TVA để bơm thêm sức mua cho dân ». Đảng này hứa hẹn TVA tại Pháp đang từ 20 % sẽ rơi xuống còn 5,5 % đối với nhiều mặt hàng (đầu tiên hết là điện, ga) và danh sách được giảm loại thuế này sẽ còn được mở rộng ra thêm trong tương lai « tùy theo tình trạng tài chính của đất nước ». Thiệt hại cho ngân sách nhà nước do giảm thuế TVA dự trù tương đương với 17 tỷ euro một năm. Ngoài ra, RN cũng nhắm tới việc tăng 10 % lương cho người lao động.Làm thế nào đễ tài trợ cho các biện pháp đó ? Liên minh cánh tả dự trù tăng thuế đánh vào các doanh nghiệp, tăng thuế đánh vào « những tầng lớp giàu có ».Về phía RN thì đảng này chủ trương « giảm thuế cho doanh nghiệp, với điều kiện họ tăng lương cho nhân viên 10 % ». Không thấy đảng này nói gì khi ngân sách của nhà nước n thất thu 17 tỷ euro vì giảm thuế TVA.Các chuyên gia Pháp nghĩ gì các mục tiêu tăng thu nhập và mãi lực cho người dân Pháp của hai bên RN và NFP ? Trả lời đài truyền hình tư nhân BFM TV kinh tế gia Eric Heyer, thuộc Đài Quan Sát về Tình hình Kinh Tế Pháp OFCE không ngớt lời chỉ trích tính toán thiếu thực tế và sai lệch của cả hai đề xuất này :« Có thực là sức mua của người Pháp bị sụt giảm hay không ? Nếu nhìn vào những chỉ số tại các quốc gia khác trong Liên Hiệp Châu Âu, như ở Ý và kể cả tại Đức thì câu trả lời là không. Đành rằng ở mọi nơi, lạm phát có gây khó khăn cho người tiêu dùng, nhưng không nói là hoàn cảnh ở Pháp tệ hại hay dân Pháp bị thua thiệt nhiều. Thu nhập đầu người vẫn ổn định. Nếu chúng ta nhìn vào thu nhập của 10 % dân Pháp nghèo nhất, mãi lực của họ không bị sa sút ; đối 20 % những người giàu nhất cũng vậy. Vấn đề còn lại là khối ở giữa hai ngưỡng này họ ảnh hưởng, có nghĩa là khoảng 70 % cảm thấy họ bị thiệt thòi. Bên đảng cực hữu RN muốn giảm thuế trị giá gia tăng, kể cả thuế đánh vào năng lượng, để bơm thêm sức mua cho các hộ gia đình. Biện pháp này sẽ tốn khoảng 17 tỷ euro một năm. Theo tôi đây không phải là công cụ thích hợp vì giảm thuế TVA có nghĩa là sẽ tăng mãi mực cho tất cả những người tiêu dùng, tất cả những ai mua sắm tại Pháp. Thực sự thì người giàu họ đâu có cần được giảm thuế. Điều mà cương lĩnh tranh cử của đảng này không nói ra là làm thế nào tìm được 17 tỷ euro đó một năm cho ngân sách chung của nhà nước để lấp vào chỗ trống đó. Cuối cùng, giảm TVA đánh vào xăng dầu, tức là khuyến khích tiêu thụ năng lượng hóa thạch, tăng khí thải carbon, gây ô nhiễm môi trường. Đồng thời thì đảng này đòi ngừng trợ cấp cho các chương trình phát triển năng lượng tái tạo … Nói tóm lại giải pháp này là một tai họa mà chúng ta cần phải quên đi. Thế còn bên liên minh cánh tả, Mặt Trận Bình Dân Mới NFP thì muốn huy động 25 tỷ euro để tăng mãi lực cho dân. Theo tôi số tiền đó là quá đáng khi biết rằng sức mua của người Pháp không hoàn toàn bị sụp đổ như họ đã khẳng định. Hơn thế nữa tập hợp cánh tả này chủ trương bơm thêm tiền để kích thích kinh tế, khuyến khích tiêu thụ….Theo kịch bản này, thì Pháp trong tay NFP sẽ là nước duy nhất áp dụng chính sách kích cầu, trong lúc mà Ý, Đức … chặt chẽ trong việc chi tiêu. Với kiến thức cơ bản của học thuyết Keynes cũng đủ hiểu đây sẽ là một tai họa ». Tăng lương cho người lao động « giết» xuất khẩu của Pháp Cũng trên đài BFM TV chuyên gia Eric Chaney, viện nghiên cứu Montainge- Paris trông thấy ở biện pháp này « một tai họa được báo trước » :« Ai thì cũng muốn được tăng lương. Câu hỏi đặt ra là Pháp có phương tiện để chiều ý mọi người hay không ? Rất rõ ràng, tôi xin trả lời là không. Pháp bị thâm hụt mậu dịch, tức là khả năng cạnh tranh của hàng Pháp kém. Thêm vào đó cùng với nhiều nước châu Âu, chúng ta sử dụng đồng euro với tỷ giá hối đoái cố định. Nếu như Pháp một mình tăng lương cho người lao động, sản xuất của chúng ta thì không tăng. Hàng của Pháp lại càng đắt thêm, đúng không nào ? Như vậy cán cân thương mại của Pháp lại càng tệ hại hơn nữa.Đặt giả thuyết các hãng lớn có phương tiện để tăng lương cho nhân viên, nhưng còn các doanh nghiệp vừa và nhỏ của Pháp thì sao ? Nói cách khác chủ trương của hai danh sách cực hữu và liên minh cánh tả đẩy Pháp vào thế phải nhập khẩu hàng từ các nước khác nhiều hơn. Biện pháp đó không giúp ích gì cho ngành sản xuất của Pháp cả, tức là không tạo công việc làm cho dân Pháp, mà chúng ta sẽ mua nhiều hàng của Ý hay Đức hơn và đây sẽ là món quà Pháp tặng cho những nước ấy. … »Tăng lương cho dân để tự hủy hoại cỗ máy sản xuất Theo thẩm định của chuyên gia về thị trường lao động từng cố vấn cho cựu tổng thống Pháp Nicola Sarkozy ông Bertrand Martino, việc tăng lương tối thiểu SMIC 14 % khiến giới chủ « ngại » khi cần tuyển dụng nhân viên và sẽ « ảnh hưởng trực tiếp đến 350.000 người lao động tại Pháp ». Còn giáo sư Stéphane Carcillo trường Khoa Học Chính Trị Paris, Sciences Po, tự hỏi đảng cực hữu của gia đình Le Pen sẽ giúp được gì cho các công ty vừa và nhỏ tại Pháp khi họ không có phương tiện để tăng 10 % lương cho nhân viên ? Tính toán này không thực tế, khi biết rằng các doanh nghiệp nhỏ đã vất vả lắm mới có thể tăng 4 % lương cho nhân viên.Về câu hỏi các chương trình kinh tế của hai Tập Hợp Dân Tộc và Mặt Trận Bình Dân Mới « tốn kém đến đâu », theo nghiên cứu của Viện Montaigne, liên minh cánh tả sẽ phải huy động thêm « 125 tỷ euro cho tài khóa 2024-2025 ». Còn chính sách của bên cực hữu sẽ khiến ngân sách của Pháp thâm hụt thêm « ít nhất là 100 tỷ euro » trong cùng thời kỳ.« Ba màn lừa gạt » của RN và NFPTrong một bài tham luận trên tuần báo Le Point hôm 18/06/2024 giải Nobel Kinh Tế năm 2022 Jean Tirole và giáo sư Olivier Blanchard từng giảng dậy tại trường MIT nổi tiếng của Hoa Kỳ, hai nhà kinh tế hàng đầu của Pháp đã rất khắt khe khi đánh giá về các chương trình kinh tế của RN và NFP.Bài viết mang tựa đề « ba màn lừa gạt ». Màn lừa bịp thứ nhất, là cả hai cùng để cho cử tri hiểu rằng, cứ việc tự do chi tiêu, cứ việc mở van tín dụng để tăng lương, tăng tiền hưu trí, tăng trợ cấp cho doanh nghiệp rồi Nhà nước sẽ thanh toán hóa đơn…Chủ tịch đảng cực hữu RN Jordan Bardella, cũng như nhân vật nặng ký của liên minh cánh tả, dân biểu đảng LFI Eric Coquerel khẳng định thâm hụt ngân sách của Pháp sẽ không bị đào sâu thêm. Thế nhưng nếu không có tăng trưởng mà chính phủ lại giảm thuế cho doanh nghiệp (chủ trương của RN) và tăng thuế đánh vào khu vực sản xuất, vào « người giàu » (lập trường của NFP) thì làm làm sao bội chi ngân sách không « thêm trầm trọng » ? Hai nhà nghiên cứu uy tín nhất của Pháp thẩm định thâm hụt ngân sách cho tài khóa 2024 sẽ tăng thêm tối thiểu là 6,3 % so với hồi 2023.Đánh lạc hướng công luận với chiêu bài người nhập cưSự lừa gạt thứ nhì mà cử tri cần lưu ý là biện pháp mị dân bên đảng cựu hữu RN đưa ra. Đảng này chủ trương một nước Pháp cho người Pháp, hạn chế nhập cư, người Pháp dùng hàng Pháp … Nhưng trong điều kiện đó dân Pháp sẽ phải chấp nhận mua hàng với giá đắt hơn, nếu nước Pháp của ông Bardella áp dụng chính sách bảo hộ.Cũng là một ảo vọng theo hai chuyên gia Jean Tirole và Olivier Blanchard nếu đảng bài ngoại RN nghĩ rằng các đối tác thương mại của Pháp sẽ lặng yên cho Paris muốn làm gì thì làm.Đó là chưa kể tính toán của RN muốn gạt những người song tịch ra khỏi những vị trí « then chốt » trong các hoạt động của nước Pháp. Lập luận này đánh trúng tâm lý của bộ phận người Pháp lo sợ bị thua thiệt vì người ngoại quốc nhưng làm thế nào để hạn chế người nhập cư khi biết rằng, chỉ riêng ngành xây dựng, 30 % công nhân là người lao động nước ngoài ? Thậm chí không ít trong số đó không có giấy tờ hợp lệ nên phải đi làm « chui » với đồng lương rất thấp.Điều mà hai kinh tế gia uy tín của Pháp gọi là sự « lừa bịp thứ ba » chính là ảo vọng về viễn cảnh tăng trưởng của nước Pháp sắp tới. Câu hỏi khá đơn giản : nếu tập trung tăng lương cho nhân viên, vào việc đóng thuế, kể cả thuế đánh vào các khoản đầu tư, vào các công cụ sản xuất thì một doanh nghiệp có còn đủ sức để « đầu tư cho tương lai nữa hay không » ?Ở cấp vĩ mô chính phủ Pháp liệu có thể đầu tư vào giáo dục, nghiên cứu hay sẽ nhường tất cả các sân chơi này lại cho Mỹ, cho Trung Quốc và một số đối tác trong Liên Hiệp Châu Âu ?Cử tri Pháp không sợ phải cọ sát với thị trường lao động ?Trong ba tuần vận động tranh cử vừa qua không thấy cử tri Pháp lo lắng vì thất nghiệp vẫn còn ở ngưỡng trên 7 %, thấp nhất so với hai đời tổng thống tiền nhiệm của Emmanuel Macron, nhưng tỷ lệ này vẫn còn cao với với nước Đức (5,8 %) hay Ý (6,9 %) sát cạnh.Không thấy RN và NFP đề xuất những giải pháp nào để tạo thêm công việc làm cho người dân. Cũng không thấy các đề đề cập đến chủ đề tăng cường sự tự chủ của nước Pháp về mặt công nghiệp, hay để bắt kịp công nghệ cao của Mỹ, để bớt lệ thuộc vào hàng của Trung Quốc …Chỉ nghe thấy bên đảng cực hữu của gia đình Le Pen đòi « ngừng trợ cấp cho ngành năng lượng tái tạo », ngừng phát triển điện gió. Còn liên minh cánh tả -trong đó có đảng xanh EELV thì đòi đóng cửa các nhà máy điện hạt nhân ….Căn cứ vào những yếu tố vừa trình bày, có thể hiểu như là cử tri Pháp không quan tâm đến chuyện đầu tư cho tương lai, không còn xem việc phải tạo thêm công việc làm giải quyết thất nghiệp là một ưu tiên, và cũng đã phần nào quên mất rằng, kinh tế có thịnh vượng là cũng nhờ vào cả khu vực sản xuất chứ không thể chỉ trông chờ vào sức tiêu thụ của người dân.Không có các doanh nghiệp hay khi mà các cơ sở sản xuất bị dời đi nơi khác, thì người lao động Pháp mất việc làm và chỉ còn có thể trông chờ vào trợ cấp xã hội mà sống.Dù vậy, ba chuyên gia kinh tế của Pháp, giáo sư Philippes Aghion trường Collège de France, Jean Pisani Ferrry viện nghiên cứu Bruegel tại Bỉ và Alexandre Roulet học viện châu Âu INSEAD trên báo Les Echos (02/07/2024) ghi nhận giữa chương trình kinh tế của RN và NFP thì họ thấy rằng tập hợp cánh tả có phần « ít nguy hiểm hơn » bởi lý do đơn giản, RN có lập trường « dân tộc chủ nghĩa, bài châu Âu ». Trái lại NFP là một tập hợp gồm 4 đảng, mà phần lớn vẫn gắn bó với Liên Âu và « khối này » không có cùng một tiếng nói và NFP sẽ phải uyển chuyển trong cách áp dụng chính sách kinh tế ... họ đề xuất.
- Ngày 16/7/2023, Vương quốc Anh và Bắc Ai-len đã ký hiệp ước tham gia Hiệp định Đối tác Toàn diện và Tiến bộ xuyên Thái Bình Dương (CPTPP) - đánh dấu việc Vương quốc Anh trở thành thành viên mới đầu tiên của Hiệp định CPTPP kể từ khi sân chơi này được thiết lập vào năm 2018, đồng thời mở đường cho việc xem xét kết nạp thêm các thành viên khác. Cùng với việc Chính phủ Anh đã thực hiện các bước cần thiết để phê chuẩn hiệp định CPTPP (ngày 16/5/2024) thì các quốc gia thành viên khác của CPTPP trong đó có Việt Nam cũng phải hoàn thiện các quy trình nội luật hóa của từng nước. Chính phủ Việt Nam đã trình Quốc hội xem xét phê chuẩn Văn kiện gia nhập CPTPP của Vương quốc Anh và Bắc Ai-len ngay tại kỳ họp thứ 7, Quốc hội khoá XV đang diễn ra. Điều này có ý nghĩa như thế nào? Và Việt Nam cần làm gì trong vai trò của “người mở đường”? Ông Lương Hoàng Thái - Vụ trưởng Vụ chính sách thương mại đa biên, Bộ Công Thương sẽ cùng bàn luận chủ đề này. Chủ đề : hiệp định, cptpp --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1sukien/support
- Việt Nam có thể phục hồi kinh tế ở mức 6% năm nay và tăng 6,2% trong năm 2025. Nếu đạt được con số này, Việt Nam có thể trở thành một trong những nền kinh tế phát triển nhanh nhất khu vực. Đây là kết luận được đưa ra trong báo cáo triển vọng kinh tế Việt Nam năm 2024-2025 do Ngân hàng phát triển châu Á công bố sáng nay. Chủ đề : Việt nam, kinh tế, phát triển --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1tintuc/support
- Phí, lãi thẻ ngân hàng: Những điều người tiêu dùng nên biết.- Công nghiệp chủ lực bứt tốc tăng trưởng mạnh: Tín hiệu tích cực cho sản xuất các quý tiếp theo năm 2024.- Lạng Sơn: Tháo gỡ khó khăn, đồng hành cùng doanh nghiệp. --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1kd/support
- Điều chỉnh quy hoạch tổng thể hệ thống cảng biển khoa học, đồng bộ- Phát huy lợi thế vận tải biển, giảm chi phí dịch vụ logistics- Điện Biên: Đẩy mạnh thu hút đầu tư để phát triển bền vững Chủ đề : giảm logistics, vận tải biển --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1kd/support
- NHNN đề xuất gia hạn Thông tư 02: Hỗ trợ nền kinh tế phục hồi.- Sớm ban hành Nghị định, thông tư hướng dẫn để sớm đưa Luật Đất đai đi vào cuộc sống.- Logistics đường bộ thiếu nhạc trưởng liên kết vùng. --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1kd/support
- Thông tư 02 của Ngân hàng Nhà nước quy định về việc cơ cấu lại thời hạn trả nợ, giữ nguyên nhóm nợ sẽ hết hiệu lực vào 30/6. Nhiều ngân hàng thương mại đang đề xuất gia hạn thông tư này thêm 1 năm nữa (nghĩa là đến 30/6/2025), nhằm hỗ trợ các khách hàng gặp khó khăn trong hoạt động sản xuất kinh doanh và gặp khó khăn trong việc trả nợ các khoản vay phục vụ đời sống, tiêu dùng. Chủ đề : phục hồi, kinh tế --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1sukien/support
- Năm qua là năm kinh tế gặp nhiều khó khăn, thách thức đối với doanh nghiệp và người dân. Nhưng với sự quyết tâm, đồng lòng vượt khó đã có nhiều điểm sáng trong sản xuất, kinh doanh và xuất khẩu. Tết Nguyên đán Giáp Thìn 2024 đang tới, người dân mong muốn kinh tế đất nước tiếp tục phát triển, doanh nghiệp phục hồi và phát triển, cuộc sống người dân được ấm no. Chủ đề : Người dân, mong ước, năm mới --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1tintuc/support
- Phát triển nhà ở xã hội – Nhiều tín hiệu tích cực trong năm mới 2024- Thực hiện tốt các Nghị quyết đầu năm 2024 của Chính phủ để tăng năng lực nội sinh của nền kinh tế, giữ vững niềm tin doanh nghiệp- phỏng vấn ông Phạm Quang Thắng, Phó Giám đốc sở Kế hoạch và Đầu tư tỉnh Vĩnh Phúc về về những giải pháp thu hút dòng vốn FDI chất lượng cao. Chủ đề : Đề án Xây dựng 1 triệu căn nhà ở xã hôi, NQ của CP về phát triển kinh tế-xã hội, Vĩnh Phúc thu hút FDI --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1kd/support
- Phải coi trọng yếu tố “tự chủ, tự cường” mới phát triển ngành dịch vụ logistics bền vững.- Mở rộng kênh tiêu thụ sản phẩm OCOP.- Bình Dương đẩy nhanh tiến độ tuyến giao thông trọng điểm. Chủ đề : logistics, sản phẩm OCOP, hạ tầng giao thông --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1kd/support
Bầu cử tổng thống Mỹ và hai cuộc xung đột ở Ukraina và Gaza sẽ định đoạt tương lai kinh tế toàn cầu năm 2024. Nga và Trung Quốc, một trục mới về thương mại toàn cầu đang định hình. Khối BRICS đón nhận 5 thành viên mới, tăng thêm sức mạnh, làm đối trọng với phương Tây. Nhờ chiến tranh Ukraina, Mỹ trở thành nguồn cung cấp dầu thô số 1 của Pháp. 200 ngày trước Thế Vận Hội, Paris trước thách thức tái chế rác thải Olympic 2024. Trong bài tham luận trên báo Le Monde hôm 29/12/2023 giải Nobel Kinh tế 2001, Joseph Stiglitz, ghi nhận « khả năng Donald Trump đắc cử và một cú sốc dầu hỏa do chiến tranh Israel Hamas gây nên đang đè nặng lên viễn cảnh kinh tế toàn cầu cho năm 2024 ». Hiếm khi nào tất cả các nhà phân tích cùng đồng loạt đánh giá « rủi ro lớn nhất đối với kinh tế toàn cầu 2024 là yếu tố địa chính trị ». Chiến tranh Ukraina bước sang năm thứ ba, xung đột ở Cận Đông đang lôi kéo Hồng Hải vào vòng xoáy giao tranh, làm dấy lên trở lại nguy cơ lạm phát.Ẩn số chính trị là mối đe dọa lớn nhất2024 là năm mà dân cư tại những quốc gia chiếm « 60 % GDP toàn cầu » được kêu gọi bầu lại các lãnh đạo, từ ở Nga đến Ấn Độ, Anh Quốc ; từ ở Đài Loan đến Hoa Kỳ. Ludovic Subran, kinh tế trưởng hãng bảo hiểm Alliance đặc trách về giao thương quốc tế, nhấn mạnh « chính những ẩn số về chính trị đang đặt nhiều hộ gia đình và các doanh nghiệp trong thế chờ đợi ». 2024 do vậy có thể là một năm tăng trưởng toàn cầu không « tìm được lực đẩy ».Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế dự phóng tăng trưởng của Hoa Kỳ cho năm nay chỉ đạt 1,5 %, thấp hơn nhiều so với mức 2,1% trong năm 2023. Tại châu Âu, tình hình cũng không sáng sủa hơn và tăng trưởng trong khu vực đồng euro có thể chỉ bằng 1/3 so với hồi năm ngoái. Trong khi đó, Trung Quốc vẫn « loay hoay » đi tìm chiếc đũa thần và chắc chắn ông khổng lồ châu Á này sẽ không là « đầu tầu tạo đà cho tăng trưởng của thế giới » trong năm 2024 như thẩm định của Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế.Pháp : CAC40 chia lãi 100 tỷ euro cho cổ đông2024 cũng là năm mà « nhiều thách thức chờ đợi các đại tập đoàn của Pháp » : 40 doanh nghiệp hàng đầu tham gia sàn chứng khoán trong bảng xếp hạng CAC40 sau một năm 2023 thành công rực rỡ, chia 100 tỷ euro tiền lãi cho các cổ đông, nhưng giờ đây từ ngành thời trang hạng sang đến các tập đoàn năng lượng, từ các ngân hàng lớn hay các công ty trong ngành xây dựng đến ngành công nghiệp quốc phòng đều hướng nhìn về kết quả bầu cử đầu tháng 11 ở Hoa Kỳ, về tình hình tại Biển Đông, về tham vọng của Bắc Kinh với Đài Loan, về khả năng « bật dậy » của kinh tế Trung Quốc, về những nước cờ của Nga trên hồ sơ Ukraina hay về số phận của dải Gaza ở Cận Đông. Liên Hiệp Châu Âu bị nhiều cuộc đọ sức về thương mại với Washington, với Bắc Kinh thách thức. Quyết định cấm bán xe hơi chạy bằng xăng, từ năm 2035 Bruxelles tạo điều kiện cho ô tô điện của Trung Quốc tràn ngập thị trường nội địa, bót chết ngành công nghiệp xe hơi lâu đời của châu Âu với những tên tuổi lớn như Volkswagen của Đức, Fiat của Ý hay Renault, Peugeot, Citroën của Pháp …Với đồng minh Hoa Kỳ, đạo luật chống lạm phát IRA của chính quyền Biden tiếp tục là cái gai giữa hai bờ Đại Tây Dương. Giới chuyên gia dự báo trước ngày bầu cử tổng thống Mỹ, Washington không thể nhượng bộ hay nương nhẹ các đối tác châu Âu.Dầu - khí : Một trật tự mới Trên bàn cờ năng lượng quốc tế, một trật tự mới đã hình thành : từ cuối năm 2022, sau 10 tháng Nga đưa quân xâm chiếm Ukraina, Mỹ đã dễ dàng qua mặt Na Uy và Nga để trở thành nguồn cung cấp khí đốt số 1 của Pháp và từ năm ngoái thì các nhà sản xuất dầu thô của Hoa Kỳ cũng thống lĩnh thị trường Pháp. Năm 2018, Mỹ đứng hạng 9 trong số các nguồn cung cấp khí đốt cho Pháp. Nga bị mất 4 hạng theo thống kê của bộ Chuyển Tiếp Năng Lượng Pháp. Điều đó không cấm cản Pháp nói riêng và thế giới nói chung vẫn trong tình trạng « khát dầu » như chuyên gia về năng lượng, Francis Perrin, giám đốc nghiên cứu Viện Quan Hệ Quốc Tế và Chiến Lược IRIS giải thích trên đài truyền hình Pháp France 24 :« Dầu hỏa chiếm một vai trò rất lớn và rất quan trọng trong các hoạt động kinh tế toàn cầu. Đây là nguồn năng lượng chủ chốt trong lĩnh vực giao thông trên bộ, trên không và trên biển ; là nguyên liệu thiết yếu của ngành công nghiệp hóa dầu và trong các nhà máy sản xuất nhựa. Trong ba loại năng lượng hóa thạch thì dầu hỏa chiếm vị trí cao nhất với khoảng 30 %, đứng trước than đá và khí tự nhiên. Hiện tại, ngành giao thông tùy thuộc từ 90 đến 100 % vào dầu lửa, và đây cũng là nguồn năng lượng bảo đảm 100 % các hoạt động trong lĩnh vực công nghiệp nhựa. Tiêu thụ toàn cầu năm 2023 đã vượt kỷ lục của hồi năm 2019, tức là trước khi xảy ra đại dịch COVID. Nhu cầu tiêu thụ trong năm nay sẽ còn cao hơn nữa so với kỷ lục của năm 2023 ».Cận Đông và nguy cơ « một cơn sốt dầu »Trong những tuần lễ cuối năm 2023, giới trong ngành báo động « giá năng lượng lại bị đẩy lên cao », nhưng lần này không vì Liên Âu lệ thuộc vào dầu khí của Nga mà là do tác động dây chuyền từ xung đột ở dải Gaza giữa Israel và phong trào Hồi giáo Palestine Hamas : phe Hồi giáo Houthi ở Yemen được Iran bảo trợ, liên tục tấn công vào các tàu chở hàng của phương Tây hay của các nước ủng hộ Israel đi qua Hồng Hải.Nhiều tập đoàn như BP của Anh và các hãng vận tải đường biển thông báo « tránh đi qua khu vực nhạy cảm này ». Đánh đường vòng quanh lục địa châu Phi vừa « dài ngày hơn, tốn kém hơn » … Lập tức giá dầu Brent tăng thêm 3 % trong một tuần lễ và giá khí đốt tăng thêm 12 % trong một ngày. Hồng Hải là nơi 8 % khí hóa lỏng LNG của thế giới phải đi qua.Theo một số các chuyên gia về an ninh hàng hải quốc tế, tình hình sẽ « nóng lên thêm nữa trong những tuần lễ và những tháng sắp tới ». Đối với người dân bình thường, câu hỏi quan trọng nhất là liệu rằng các hộ gia đình có phải đối mặt với một làn sóng lạm phát nữa hay không. Theo phó giám đốc Đài Quan Sát về Tình Hình Kinh Tế Pháp OFCE, Mathieu Plane, « khủng hoảng lạm phát dường như bắt đầu thuộc về quá khứ, thế nhưng hiện vẫn còn quá nhiều điều bất trắc, nhất là về địa chính trị ». Chỉ cần xung đột ở Cận Đông lan rộng là cũng đủ để giá dầu lại tăng lên và thương mại toàn cầu lại bị khuấy động.Nga - Trung Quốc, một trục giao thương mới ? Cũng về thương mại và năng lượng, từ đầu chiến tranh Ukraina, Trung Quốc trở thành đối tác « cột trụ » của Matxcơva trong lĩnh vực năng lượng, thay vào chỗ trống mà các khách hàng châu Âu để lại. Trong chuyến công du vào trung tuần tháng 10/2023, tổng thống Vladimir Putin hài lòng thấy « quan hệ đối tác toàn diện và hợp tác chiến lược » song phương đạt « đỉnh cao chưa từng thấy ». Theo lãnh đạo tập đoàn Rosneft, Igor Setchine, « năng lượng chiếm 75 % kim ngạch xuất khẩu của Nga sang Trung Quốc ». Nga đã qua mặt Ả Rập Xê Út để trở thành nguồn cung cấp quan trọng nhất cho Trung Quốc. Cũng phải nói thêm là Bắc Kinh mua dầu khí của Nga với giá rẻ hơn trung bình 30 % so với giá của thị trường.Lãnh đạo Nga và Trung Quốc đề ra mục tiêu tổng trao đổi mậu dịch hai chiều đạt ngưỡng 200 tỷ đô la trong năm nay. Song nguyệt san kinh tế Challenges số ra tháng 3/2023 ghi nhận : đành rằng Nga dưới tác động chiến tranh Ukraina đã « xoay trục » sang châu Á, nhưng đối với Bắc Kinh, ngay cả trong lĩnh vực năng lượng, Matxcơva chỉ là một trong số các nguồn cung cấp. Bởi ngoài Nga, Turkmenistan, Kazakhstan hay Uzbekistan vẫn là những « đối tác lớn » về khí đốt. Riêng đối với khí hóa lỏng, Trung Quốc tin tưởng vào hai nguồn cung cấp là Úc và Hoa Kỳ, cho dù bang giao giữa Trung Quốc với hai thành viên trong liên minh quân sự AUKUS này đang gặp nhiều sóng gió.BRICS mở rộng : 3 mỏ dầu Điều đó không cấm cản các ông Tập Cận Bình và Vladimir Putin chia sẻ chung một tầm nhìn : cả hai cùng muốn tăng thêm sức mạnh, làm đối trọng với phương Tây. Bằng chứng cụ thể nhất là kể từ ngày 01/01/2024, khối 5 nền kinh tế đang trỗi dậy BRICS - bao gồm Brazil, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc và Nam Phi đã chính thức kết nạp thêm 5 thành viên mới (chính quyền mới tại Achentina, ứng viên thứ 6, đã từ chối tham gia khối này).BRICS mở rộng kết nạp thêm Iran, Ai Cập, Ethiopia, Ả Rập Xê Út và Các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất. BRICS một câu lạc bộ 5 nước đại diện cho các nền kinh tế đang phát triển chính thức hình thành từ năm 2009 giờ đây có tổng cộng 10 thành viên.Trả lời RFI tiếng Việt, giáo sư kinh tế Julien Vercueil, Viện Ngôn Ngữ và Văn Hóa Phương Đông, INALCO, phân tích rất kỹ về những mẫu số chung và những bất đồng giữa các thành viên ban đầu của nhóm BRICS, về quyết định chọn 6 nước tham gia nhóm BRICS (nhưng Achentina giờ chót bỏ cuộc) trong số hơn 40 ứng viên. Giáo sư Vercueil là tác giả của nhiều bài nghiên cứu về khối này. Gần đây nhất là bài tham luận mang tựa đề : BRICS : Les incertitudes d'un forum « alternatif » - BRICS : Những bất trắc về một diễn đàn « thay thế », bài viết đăng trên tạp chí Politique Etrangère, số 4/2023.Julien Vercueil : « Liên quan đến trật tự mới về kinh tế và thương mại của thế giới, các quốc gia đang trỗi dậy phản đối thế áp đảo của đồng đô la Mỹ và ở phía sau lập luận đó, các bên công kích Hoa Kỳ dùng kinh tế để áp đặt luật chơi với cộng đồng quốc tế. Đây rõ ràng là quyết tâm của một số thành viên trong nhóm BRICS mà đứng đầu là Nga và Trung Quốc. Matxcơva và Bắc Kinh càng lúc càng trực tiếp dùng đơn vị tiền tệ của mỗi bên để thanh toán các dịch vụ xuất nhập khẩu song phương. Vị trí của đô la trong thương mại giữa Trung Quốc với Nga đã bị thu hẹp lại. Vấn đề càng trở nên thời sự hơn nữa từ khi Nga bị phương Tây trừng phạt vì đưa quân xâm lược Ukraina. Dưới các đòn trừng phạt, các doanh nghiệp Nga phải tìm ngõ thoát để tiếp tục giao thương với phần còn lại của thế giới. Trung Quốc là điểm tựa quý giá, cho phép mua bán với các đối tác mà không cần phải sử dụng đô la Mỹ ».Nhìn vào danh sách 5 thành viên mới của khối BRICS mở rộng, Ả Rập Xê Út là một đồng minh truyền thống của Hoa Kỳ ở Trung Đông, là « mỏ dầu của thế giới ». Một mỏ dầu còn chưa được khai thác là Iran : Teheran lại là kẻ thù không đội trời chung của Mỹ, là một đối tác có trọng lượng của Nga, là một quốc gia có tham vọng trang bị vũ khí nguyên tử. Các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất là thành viên nặng ký của OPEC/OPEP khối các quốc gia xuất khẩu dầu hỏa, nhưng cũng là quốc gia Ả Rập đầu tiên trang bị nhà máy điện hạt nhân, là một quốc gia tiên phong trong lĩnh vực năng lượng mặt trời của thế giới. Dubai là một trung tâm tài chính khu vực. Abou Dahbi vừa là đồng mình thân thiết của Ả Rập Xê Út và Hoa Kỳ, vừa có quan hệ rất chặt chẽ với cả Nga lẫn Trung Quốc.Về phần Ai Cập, với hơn 38 % lạm phát trong năm qua, nợ nần chồng chất, chắc chắn kinh tế không phải là điểm mạnh giúp chính quyền của tổng thống al Sissi tham gia câu lạc bộ BRICS mở rộng. Nhưng trụ sở của Liên Đoàn Ả Rập đặt tại Cairo.Trong trường hợp của Ethiopia, quốc gia này lại càng không đủ tiêu chuẩn để được xem là một « nền kinh tế đang trỗi dậy », thế nhưng lá chủ bài lớn nhất của Addis Abeba là « một mối bang giao hữu hảo với cả Matxcơva, Bắc Kinh lẫn Washington ». Giáo sư Julien Vercueil Viện INALCO phân tích tiếp :Julien Vercueil :« Một cách khách quan, việc khối BRICS đón thêm các thành viên mới không mấy quan trọng trên phương diện kinh tế. Hiểu theo nghĩa là số nước tham gia được nhân lên gấp đôi, nhưng GDP của nhóm 10 nước tham gia BRICS chỉ tăng thêm có 10 %. Điều đó có nghĩa là kinh tế không phải là yếu tố quan trọng nhất trong quyết định kết nạp thêm các thành viên mới. Điểm nhấn thứ nhì là yếu tố năng lượng. Ba trong số 5 thành viên mới (Iran, Ả Rập Xê Út và Các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất) là những ông khổng lồ trên bàn cờ năng lượng. Đây mới là tiêu chí quan trọng khi BRICS đón nhận thêm các thành viên mới. Theo cá nhân tôi thì Trung Quốc đã có ảnh hưởng rất lớn trong quyết định về danh sách các nước tham gia nhóm BRICS. Khối này muốn chứng minh là có sức thu hút lớn qua việc kết nạp thêm những nước khác và Bắc Kinh đã chọn củng cố quan hệ với những nền kinh tế nào có lợi cho Trung Quốc và có trọng lượng về mặt địa chính trị ».Cuộc chạy đua xử lý rác thải Olympic 2024200 ngày trước lễ khai mạc Thế Vận Hội, Paris và vùng Ile-de-France đặt mua thêm 16.000 thùng rác để trang bị cho các ngôi làng Olympic. Paris chạy nước rút tìm mọi giải pháp thực hiện lời hứa tái chế hay xử dụng lại 80 % rác thải từ sự kiện thể thao trọng đại này. Pháp muốn qua mặt Tokyo năm 2021 và Luân Đôn 2012 tranh chức vô địch Thế Vận Hội « sạch » nhất trong lịch sử thể thao Olympic.Ba năm trước, 62 % trong số 2.700 tấn rác ở Olympic Tokyo đã được « tái chế », nhưng đó là một khối lượng rác « không thấm vào đâu » bởi dưới tác động đại dịch Covid, không một du khách nước ngoài nào được đặt chân đến xứ Hoa Anh Đào vào mùa hè 2021. Lần này thách thức sẽ lớn hơn nhiều đối với thành phố Paris !!!Để « tái chế » hay « sử dụng lại » 80 % rác Olympic, thành phố Paris trông đợi nhiều vào đối tác chính là hãng sản xuất nước ngọt của Mỹ Coca-Cola. Hiềm nỗi tập đoàn này là nguồn « thải rác nhựa và gây ô nhiễm » nhất cho hành tinh !!! Trước mắt, tập đoàn Mỹ có trụ sở ở thành phố Atlanta, bang Georgia, với những lon nước màu đỏ nổi tiếng cam kết lắp đặt 700 vòi nước trên toàn nước Pháp phục vụ các vận động viên và khán giả dự Thế Vận Hội 2024, dùng ly giấy hay nhựa tái chế, dùng chai thủy tinh và cho phép khán giả vào các sân vận động với những bình nước cá nhân để hạn chế lượng rác thải.
Tổng thống Joe Biden mô tả cuộc bầu cử năm tới là một cuộc chiến vì ‘hồn cốt' của quốc gia này. Chiến dịch tranh cử của ông tập trung vào điều đó – cũng như các mối đe dọa đối với nền dân chủ, khả năng tiếp cận dịch vụ phá thai và những thành tựu kinh tế của ông.
- Phân tích từ số liệu thống kê kinh tế 11 tháng năm 2023-Doanh nghiệp Việt tăng cường hợp tác, phát triển bền vững- Xuất hiện hiện tượng “xuất siêu” tại Lào Cai. Chủ đề : DN phát triển bền vững, Lào Cai, CPI --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1kd/support
- Xuất khẩu hàng hóa dần hồi phục.- Phát triển nguồn nhân lực chuyên gia: Tăng hiệu quả thực thi các FTA.- Nâng cao năng lực cạnh tranh của các ngành công nghiệp nhờ sử dụng hiệu quả năng lượng. Chủ đề : xuất khẩu hàng hóa, thực thi FTA, phát triển nguồn nhân lực, sử dụng hiệu quả năng lượng --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1kd/support
- Từ các chủ trương, chính sách của Đảng- Nhà nước, sự nỗ lực của chính quyền và người dân, tình hình kinh tế xã hội của khu vực ĐBSCL thời gian gần đây phát triển rõ nét. Trong đó, có tác động từ các Chương trình, dự án đầu tư trọng điểm về hạ tầng giao thông. Tại các địa phương trong vùng đã đưa vào hoạt động, khai thác nhiều công trình cầu, đường có quy mô lớn, góp phần làm cho việc lưu thông thuận lợi, an toàn. Hiện nay, vùng ĐBSCL tiếp tục được nhà nước đầu tư nguồn kinh phí lớn cho xây dựng hoàn thiện kết cấu hạ tầng giao thông. Nhiều công trình, dự án lớn đang giai đoạn "nước rút" chuẩn bị hoàn thành tạo thế và lực cho vùng đất Chín sông cất cánh. Bài 1: Những công trình bứt phá làm thay đổi diện mạo ĐBSCL Chủ đề : Vùng đất, Chín Sông, ĐBSCL --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1sukien/support
- Như đã đề cập ở bài 1, giao thông đường bộ ở vùng ĐBSCL đã được Quốc Hội, Chính phủ và các Bộ ngành TW rất quan tâm, đầu tư; đã có nhiều công trình đưa vào hoạt động phát huy hiệu quả kinh tế- xã hội. Bên cạnh những kết quả đạt được thì so với điều kiện hiện nay với mức dân số gần 20 triệu người, nguồn ngân sách đầu tư cho hạ tầng giao thông vùng ĐBSCL thời gian qua chỉ chiếm hơn 15% so với cả nước là chưa tương xứng, nhiều địa phương đôi lúc vẫn xảy ra “điểm nghẽn” về giao thông. Do đó, hiện nay, chủ trương của Đảng- Nhà nước tiếp tục đầu tư phát triển hệ thống giao thông khu vực này. Ngoài việc tu sửa, nâng cấp các tuyến đường xuống cấp thì nhiều tuyến cao tốc, cầu bắc qua sông lớn đang được khẩn trương thi công để sớm đưa vào khai thác. Chủ đề : Vùng đất, Chín Sông, Ý Đảng, lòng Dân --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1sukien/support
- Doanh nghiệp giao thông vận tải cần làm gì để xứng đáng với sự nghiệp “đi trước - mở đường” ?Phỏng vấn ông Hoàng Việt Anh - Phó Tổng Giám đốc Tập đoàn FPT "Doanh nhân công nghệ số - nỗ lực tạo giá trị mới cho nền kinh tế".Tiêu điểm kinh tế địa phương: Nữ doanh nhân – những “bông hồng thép” của thành phố Hải Phòng Tác giả : Thu Trang VOV1 Chủ đề : Chuyển đổi số, Công nghiệp bán dẫn, Doanh nhân Việt Nam, Doanh nghiệp Việt Nam --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1kd/support
- Tính đến ngày 20/9, thành phố Hải Phòng đã giải ngân trên 10.600 tỷ đồng nguồn vốn đầu tư công, đạt 79% kế hoạch Thủ tướng Chính phủ giao, là một trong những địa phương dẫn đầu cả nước trong giải ngân vốn đầu tư công. Đây là kết quả của sự quyết liệt trong chỉ đạo, tập trung tối đa nguồn lực cho các công trình, dự án và những giải pháp đồng bộ, nhằm kịp thời tháo gỡ những khó khăn của lãnh đạo và các ban ngành, địa phương Chủ đề : Hải Phòng, Đẩy mạnh giải ngân, vốn đầu tư công, kinh tế phát triển --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1sukien/support
- Xây dựng thương hiệu đưa nông sản địa phương, ghi nhận thực tế tại Chi Lăng, Lạng Sơn.- Đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi qua phát triển văn hóa - du lịch.- Kết nối sản xuất, tiêu thụ sản phẩm thương mại miền núi, vùng sâu, vùng xa và hải đảo. Chủ đề : thương mại miền núi, nông sản địa phương, tiêu thụ sản phẩm, kết nối sản xuất --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1kd/support
Pháp giữ được điểm tín nhiệm AA của cơ quan thẩm định tài chính Mỹ Standard&Poor's. Có sức thu hút đầu tư cao nhất tại châu Âu năm 2022, với các dự báo tăng trưởng không tệ, thất nghiệp ở mức thấp nhất từ 40 năm qua : Tại sao Paris lại sợ mất uy tín với các nhà đầu tư ? Đâu là những tiêu chí để « chấm điểm » một nền kinh tế ? Tiếng nói của những hãng thẩm định tài chính có trọng lượng đến mức độ nào ? Cuối tháng 4/2028 Pháp đã bị Fitch, một trong ba tiếng nói uy tín nhất thế giới trong số các cơ quan thẩm định tài chính hạ điểm tín nhiệm. Trong suốt cả ngày 02/06/2023 bộ Tài Chính Pháp « đứng ngồi không yên », báo chí đồng loạt chờ đợi Standard&Poor's cũng sẽ đưa ra quyết định tương tự. Paris tạm thời an tâm, vì đến cuối ngày, kịch bản đó đã không xảy ra. Pháp tạm thời giữ được AA (tức là ở mức « an toàn và ổn định » chưa bị giáng xuống mức AA- (đồng nghĩa với việc tuy vẫn an toàn nhưng tình hình có khuynh hướng « xấu đi »).Giới quan sát đồng loạt lưu ý : bảng xếp hạng về mức độ an toàn của một nền kinh tế tương tự như một cuốn « cẩm nang » hướng dẫn có nên đầu tư vào một quốc gia nào đó trên thế giới hay không. Từ nhiều thập niên qua, ba tiếng nói của Fitch, Standard&Poor's và Moody's luôn rất được lắng nghe. Ba chữ A (AAA) được coi là hạng điểm cao nhất và đứng cuối bảng là hạng D.Moody's hiện tại chưa đưa ra bảng xếp hạng mới về tình hình của Pháp, nhưng theo một số nguồn tin thông thạo, hãng này thận trọng về « khả năng cải tổ kinh tế » của tổng thống Emmanuel Macron trong nhiệm kỳ 5 năm do ông Macron và đảng cầm quyền không có được đa số tuyệt đối ở Quốc Hội để dễ dàng thông qua các chương trình cải tổ. Điển hình là với luật cải tổ chế độ hưu bổng tại Pháp.Paris bị chỉ trích « vung tay quá trán »Trả lời đài RFI Pháp ngữ, Norbert Gaillard, chuyên gia kinh tế giải thích vì sao các cơ quan thẩm định tài chính quốc tế « hoài nghi » về khả năng thanh toán của chính phủ Pháp : « Nợ của Pháp khá cao. Thâm hụt ngân sách Nhà nước so với GDP hiện nay khoảng 5 % thay vì 3 % như quy định của hiệp ước Maastricht, và nợ công tương đương với 110 % tổng sản phẩm nội địa thay vì 60 %. Nợ của nước Pháp đã lên tới trên dưới 3.000 tỷ euro. Điều đáng chú ý là trong từ 20 -25 năm trở lại đây tình trạng tài chính của Pháp liên tục xấu đi. Ít có khả năng Pháp giảm được nợ công và thu hẹp thâm hụt ngân sách từ nay đến 2027, tức là khi tổng thống Macron kết thúc nhiệm kỳ ».Hệ quả nào khi bị « tuột hạng » trên nấc thang an toàn ? Để khắc phục hậu quả đại dịch Covid gây nên, chính phủ từ 2020 đã bơm thêm 240 tỷ euro trong 3 năm liên tiếp (tương đương với 10 % GDP của Pháp). Kinh tế gia Gaillard so sánh trường hợp của Pháp với một số nền kinh tế khác cũng đang được xếp hạng ở cấp 2 chữ A, thì « Ireland chẳng hạn có mức nợ công thấp hơn so với Pháp trong khi đó thì viễn cảnh tăng trưởng của Ireland lại cao hơn so với của Pháp. Thế còn tại vùng Vịnh, Các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất, « nhờ giá năng lượng đang cao, thu nhập tại đây rất tốt, quốc gia vùng Vịnh này không mang nợ nhiều như Pháp ». Có điều, Abou Dabi lệ thuộc vào giá dầu hỏa và khí đốt. « Kinh tế của Pháp đa dạng hơn nhiều nên đó là một lợi thế của Paris trong mắt các cơ quan thẩm định tài chính ».Hệ quả nào khi bị « tuột hạng » trên nấc thang an toàn ? Khi bị sụt hạng trên nấc thang tín nhiệm hậu quả sẽ ra sao đối với Pháp nói riêng, với bất kỳ một quốc gia nào khác nói chung ? Norbert Gaillard trả lời : « Thông thường khi bị hạ điểm, một quốc gia sẽ phải đi vay tín dụng với lãi suất cao hơn. Tuy nhiên trong thời gian gần đây, các nhà đầu tư có nhiều thông tin và họ không còn bị bất ngờ, không phải đợi khi mà cơ quan thẩm định tài chính công bố bảng chấm điểm mới có phản ứng. Do vậy tháng Tư vừa qua, khi Fitch hạ điểm tín nhiệm Pháp, không ảnh hưởng gì mấy đến việc Pháp huy động vốn ».Nhà báo Dominique Seux của tờ báo kinh tế Les Echos và cũng là một nhà bình luận trên đài phát thanh France Inter hôm Thứ Sáu tuần trước nói rõ hơn : « Không có gì thay đổi khi cần đi vay tín dụng ngắn hạn. Có nghĩa là lãi suất đi vay không tăng và không tăng ngay lập tức. Nhưng về lâu về dài, đương nhiên bị sụt điểm, tức là một tín hiệu không hay. Thực ra trong trường hợp của Pháp lần này, từ nhiều tháng qua mọi người đã nhận thấy Pháp càng lúc càng phải huy động thêm vốn để đài thọ các chương trình chi tiêu. Thâm hụt ngân sách của chính phủ càng lúc càng lớn. Hơn nữa trung bình, cứ trên 100 euro kiếm ra thì người ta phải đóng cho chính phủ 45,2 euro. Chưa bao giờ các khoản đóng góp cho xã hội và đóng thuế ở Pháp lại cao như vậy ».Cũng ông Dominique Seux lưu ý sớm muộn gì chính phủ Pháp cũng sẽ phải đi vay với lãi suất cao hơn để đài thọ các chương trình chi tiêu.« Năm 2023 Pháp đi vay 270 tỷ euro và là quốc gia đi vay nhiều nhất trong khối châu Âu. Thành thử đương nhiên là nếu bị đánh giá là kém an toàn, Paris đương nhiên phải đi vay với lãi suất đắt hơn. Gần 10 năm trước, Paris và Berlin trả lãi suất ngân hàng bằng nhau khi phải đi vay tín dụng, giờ đây thì Pháp phải trả lãi suất cao hơn so với Đức ».Hơn nữa theo nghiên cứu của Ngân Hàng Trung Ương Pháp, nếu như hiện tại Paris dành đến 25 % GDP để thanh toán cho các chủ nợ thì tỉ lệ này ở Đức là 18 %. Điều đó có nghĩa là nhờ ít mang nợ, Berlin có nhiều phương tiện hơn để đầu tư phát triển kinh tế thay vì để nuôi các chủ nợ mà phần lớn là các quỹ đầu tư, các hãng bảo hiểm và ngân hàng. Chính ở điểm này, chuyên gia kinh tế rất có uy tín của Pháp Thomas Piketty, đưa ra một góc nhìn rộng hơn về vấn đề lãi suất khi một quốc gia cần đi vay tín dụng : « Yếu tố thực sự mang tính quyết định đầu tiên là chính sách tiền tệ của Ngân Hàng Trung Ương Châu Âu BCE. Nếu lãi suất của BCE cao, các thành viên trong khối đồng euro dư thừa vốn, bởi vì tư bản những nơi khác, đặc biệt là tại các nước chậm phát triển sẽ dồn về châu Âu để kiếm lời. BCE dư thừa tiền để cho Pháp hay Đức cũng như các thành viên khác đi vay. Paris sẽ đi vay tín dụng với lãi suất thấp. Trong khi đó thì chính bản thân những nước nghèo lại thiếu tiền mặt và khó huy động vốn. Chính những nền kinh tế đang phát triển đó lại phải vay tín dụng với lãi suất cao. Đó là một sự bất thường trong thể thức vận hành của nền tài chính trên thế giới ». Pháp, nam châm hút FDI Chỉ hai tuần sau khi Pháp bị Fitch hạ điểm tín nhiệm, cơ quan kiểm toán của Anh, EY –Ernest& Young, trong báo cáo hôm 11/05/2023 tổng kết : năm 2022 Pháp là quốc gia có sức hút đầu tư trực tiếp nước ngoài cao nhất tại châu Âu. Paris đạt được thành tích này trong 4 năm liên tiếp. Trong số những nhà đầu tư vào Pháp, Mỹ dẫn đầu bảng.Với tổng cộng hơn 1.200 dự án đầu tư nước ngoài, Pháp dẫn đầu không chỉ trong khối sử dụng đồng euro mà cả với toàn châu Âu. (Anh Quốc là 929 dự án, Đức là hơn 830 dự án). Một điểm đáng nói khác là 40 % trong số các chương trình đầu tư của nước ngoài đó liên quan đến lĩnh vực công nghiệp. Không mấy khi một cơ quan kiểm toán của Anh lại đánh giá « đây là một điểm son trên con đường tái công nghiệp hóa » nước Pháp. Có điều, các dự án đầu tư ngoại quốc đổ vào Pháp không mang lại nhiều công việc làm cho người Pháp như chính phủ mong đợi. Vẫn theo thống kê của EY, về điểm này, trung bình một dự án đầu tư nước ngoài vào Anh hay Đức đem lại số công việc làm cao gấp hai lần so với ở Pháp. Mathieu Plane, thuộc Đài Quan Sát Kinh Tế Pháp OFCE, ghi nhận ngoài khả năng thu hút đầu tư quốc tế, Pháp là một trong những quốc gia tại Lục Địa Già không lo thiếu nhân lực, dân Pháp có tỉ lệ tiết kiệm cao và nước Pháp có cơ cấu chính trị ổn định, vững chắc. Trái hẳn với các hãng thẩm định tài chính Anh, Mỹ, SCOPE của châu Âu (tuy không có được uy tín như Fitch hay S&P, Moody's) xem việc chính phủ Pháp can thiệp nhiều vào các hoạt động kinh tế để hỗ trợ doanh nghiệp, khuyến khích đầu tư .... là một bảo đảm về ổn định của nền kinh tế này. Từ 2012 Pháp đã bị loại khỏi nhóm các quốc gia được đánh giá là an toàn nhất, với bảng chấm điểm là 3 chữ A (nay chỉ còn có 11 nước trên thế giới giữ được hạng điểm này-trong số đó có Thụy Sĩ, hay Singapore, Đức, hay Na Uy, Đan Mạch). Hiện tại có 17 quốc gia được S&P xếp hạng AA, trên đó một nấc, là AA+ thì trong số này có Hoa Kỳ. Đối với khu vực đồng tiền chung châu Âu, các bản xếp hạng của những công ty thẩm định tài chính dựa trên 5 tiêu chuẩn : một là yếu tố chính trị, hai là những chỉ số kinh tế (tỉ lệ thất nghiệp, GDP/đầu người ...), ba là cán cân thượng mại và khả năng thu hút đầu tư quốc tế. Thứ tư là những yếu tố tiền tệ tức là khả năng chống lạm phát và mức độ đáng tin cậy của một đồng tiền quốc gia. Sau cùng là những chỉ số như là tổng nợ công so với GDP và thâm hụt nhân sách .... Chính về điểm này, mà ba ngày trước khi S&P công bố bảng xếp hạng của Pháp (hôm 31/05/2023), bộ trưởng Tài Chính và Kinh Tế, Bruno Le Maire đã phải thuyết phục được hãng Mỹ về quyết tâm của Paris cắt giảm chi tiêu, thu hẹp bội chi ngân sách ... Tuy nhiên, một số nhà quan sát ghi nhận tuy không một nền kinh tế nào muốn để bị sụt điểm tín nhiệm, nhưng cũng phải nhìn nhận rằng, trong quá khứ các cơ quan thẩm định tài chính với quyền sinh sát trong tay, như S&P hay Moody's và Fitch đều đã nhiều lần nhầm lẫn. Thomas Piketty nhắc lại hồi 2008, hơn một tháng trước vụ ngân hàng Mỹ Lehman Brothers vỡ nợ - vụ phá sản được coi là « lớn nhất trong lịch sử tài chính Hoa Kỳ » S&P vẫn tin tưởng đây là một ngân hàng « an toàn ».
- Phát triển nhà ở xã hội - Cần sự vào cuộc quyết liệt của các địa phương- Xuất, nhập khẩu 4 tháng đầu năm sụt giảm mạnh: Tập trung tháo gỡ khó khăn cho sản xuất kinh doanh và đẩy mạnh xuất khẩu- Mô hình phát triển nào cho ngành công nghiệp thành phố Hồ Chí Minh?. Chủ đề : Đề án xây dựng 1 triệu căn nhà ở xã hội, Công nghiệp địa phương --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1kd/support
Chương trình hành động triển khai Nghị quyết của Đảng về phát triển kinh tế tư nhân trở thành động lực quan trọng của nền kinh tế thị trường định hướng Xã hội Chủ nghĩa - Đồng hành cùng đất nước, kinh tế tư nhân (gồm cả doanh nghiệp và hộ kinh doanh) đã và đang phát triển không giới hạn quy mô, địa bàn, ngành nghề. Từ chỗ được xác định là bộ phận cấu thành quan trọng của nền kinh tế, trở thành thành phần có vai trò quan trọng và là động lực của nền kinh tế; cộng đồng kinh tế tư nhân đang nỗ lực tiến tới trở thành động lực quan trọng của nền kinh tế quốc dân như kỳ vọng-định hướng của Nghị quyết Đại hội Đảng lần thứ XII, lần thứ XIII. Đâu là điều kiện cần để nỗ lực “triển khai Nghị quyết của Đảng về phát triển kinh tế tư nhân trở thành động lực quan trọng của nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” trở thành hiện thực? Các chuyên gia, doanh nhân sẽ nhìn nhận thực tiễn và kiến nghị giải pháp cho vấn đề. Tác giả : Thu Trang VOV1 Chủ đề : Kinh tế tư nhân, Động lực quan trọng, Nghị quyết Đại hội Đảng XII, XIII --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1kd/support
- Phát triển thị trường quyền sử dụng đất: Cần minh bạch, công khai - Thay đổi cơ chế, chính sách tài chính, giá đất là yêu cầu đặt trong việc sửa đổi Luật đất đai - Sửa đổi Nghị định về kinh doanh xăng dầu: “Cần phải sửa căn cơ, không chỉ chạy theo những diễn biến bất thường của thị trường”. Chủ đề : LUẬT ĐẤT ĐAI (SỬA ĐỔI), CHUYỂN NHƯỢNG QSD ĐẤT, KINH DOANH XĂNG DẦU --- Support this podcast: https://podcasters.spotify.com/pod/show/vov1kd/support
Đã có một số ngân hàng công bố kế hoạch kinh doanh năm 2023 với những mục tiêu có phần thận trọng hơn. Giới phân tích cho rằng ngành ngân hàng năm 2023 sẽ phải đối mặt với những trở ngại như NIM thu hẹp, lãi suất cao và nợ xấu. Theo thống kê số liệu từ báo cáo tài chính của 28 ngân hàng, tổng lợi nhuận sau thuế năm 2022 của các ngân hàng đạt 196.450 tỷ đồng, tăng 33,8% so với năm trước. Top 10 ngân hàng có lợi nhuận sau thuế cao nhất gồm Vietcombank, Techcombank, BIDV, MB, VietinBank, VPBank, ACB, VIB, HDBank và SHB. Trong đó, Vietcombank tiếp tục là ngân hàng đứng vị trí đầu bảng với lợi nhuận sau thuế đạt 29.912 tỷ đồng, tăng gần 36% so với năm trước. Techcombank giữ vị trí thứ hai với lợi nhuận sau thuế đạt 20.436 tỷ đồng, tăng 11% so với năm 2021. Đứng ở vị trí tiếp theo là hai ngân hàng Big4 là BIDV, MB và VietinBank. Năm 2023, giới phân tích cho rằng ngành ngân hàng sẽ gặp nhiều trở ngại hơn do áp lực hy sinh lợi nhuận (NIM thu hẹp), chính sách tiền tệ bị thắt chặt, tăng trưởng tín dụng chậm lại và đối mặt với những lo ngại về chất lượng tài sản. Trong đó về lợi nhuận, các chuyên gia nhận định lợi nhuận của các ngân hàng sẽ khó duy trì được tốc độ tăng trưởng cao như năm 2022. Tuy nhiên vẫn sẽ có những yếu tố hỗ trợ như việc nới room tín dụng, lãi suất hạ nhiệt, thu nhập từ phí và việc tăng vốn của các ngân hàng. Cụ thể, theo Fiingroup, ngành ngân hàng sẽ phải đối mặt với những thách thức liên quan đến chất lượng tài sản, lãi suất cao và nhu cầu bức thiết phải tăng bộ đệm vốn cho các ngân hàng. Ngoài ra, môi trường lãi suất huy động tăng cao khiến chi phí vốn của ngân hàng bị đội lên, trong khi đó tỷ suất tài sản sinh lãi có thể tăng chậm hơn, cùng với việc cho vay có độ trễ tái định giá 3-6 tháng dẫn đến tỷ lệ thu nhập lãi thuần (NIM) có thể thu hẹp nhẹ trong một đến hai quý tới. Tuy nhiên, ngành ngân hàng trong năm 2023 vãn sẽ có một số điểm sáng như tỷ lệ bao phủ nợ xấu cao gấp đôi sau 10 năm và tăng trưởng thu nhập lãi được kỳ vọng cải thiện vào nửa cuối năm 2023. Bên cạnh đó, thu nhập từ phí và hoa hồng tiếp tục đóng góp tích cực cho lợi nhuận của ngân hàng, phần nào giảm sự phụ thuộc vào tín dụng cho ngân hàng. Trong năm 2023, các TCTD kỳ vọng tất cả các nhân tố khách quan sẽ có tác động tích cực hơn so với năm 2022, trong đó “điều kiện kinh doanh và tài chính của khách hàng” được dự kiến là nhân tố tác động tích cực quan trọng nhất giúp cải thiện tình hình kinh doanh của TCTD.
Ở góc độ tích cực, bối cảnh trầm lắng, tắc thanh khoản của thị trường bất động sản (BĐS) trong nhiều tháng qua thúc đẩy cuộc tái cấu trúc trên thị trường mạnh mẽ hơn. Không chỉ doanh nghiệp cơ cấu lại sản phẩm, mà nhà đầu tư cũng dần tiệm cận với cách thức đầu tư lành mạnh và tầm nhìn dài hạn.
- PV bà Đào Thúy Hà - Phó tổng giám đốc CTCP Traphaco về “Phát triển thương hiệu sản phẩm – tăng sức cạnh tranh và giữ vững thị phần doanh nghiệp Việt” - Sự điều chỉnh của thị trường BĐS sau thời gian tăng trưởng nóng - Mục tiêu điểm kinh tế địa phương, là phản ánh: tăng cường liên kết khu vực Nam Trung bộ- Tây Nguyên, phát triển kinh tế du lịch. Chủ đề : Thương hiệu Traphaco, xu hướng BĐS --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Phát huy năng lực nhà thầu nội qua các giải pháp thi công. - Điều chỉnh biên độ tỷ giá, phản ánh sát tình hình cung cầu ngoại tệ. - Mục chuyện thị trường là phản ánh: “Quyết liệt đấu tranh chống buôn lậu, xử lý vi phạm, gian lận thương mại và hàng giả trên thương mại điện tử dịp cuối năm. Chủ đề : giải ngân, cao tốc --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Vì sao phát triển nhà ở xã hội không đạt được mục tiêu đề ra trong suốt thời gian qua? - Giải pháp nào “gỡ khó” để phát triển nhà ở xã hội? Chủ đề : NOXH, Sở XD Bắc Ninh, Xây dựng 1,2 triệu căn nhà ở xã hội --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Thống đốc Ngân hàng trung ương Pháp Villeroy de Galhau hôm qua nhận định hoạt động của nền kinh tế Pháp và châu Âu sẽ sụt giảm mạnh trong năm 2023 và có thể rơi suy thoái trong một khoảng thời gian nhất định. Nhận định của người đứng đầu ngân hàng trung ương Pháp tiếp tục củng cố những dự báo không mấy lạc quan về triển vọng các nền kinh tế châu Âu được Ngân hàng trung ương châu Âu và nhiều tổ chức kinh tế đưa ra trong những ngày gần đây. Chủ đề : Kinh tế, Pháp, châu Âu, suy thoái --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1tintuc/support
- Diễn đàn kinh tế Phương đông (EEF-2022), diễn ra từ ngày 05-08/09 tại thành phố Vladivostok-Liên bang Nga đã kết thúc. Đây là diễn đàn hậu Covid đầu tiên có hơn 7 nghìn khách từ gần 70 quốc gia và vùng lãnh thổ tham gia, bất chấp sự phức tạp của tình hình. Hơn 290 thoả thuận với số vốn gần 3,3 nghìn tỷ rúp đã được ký kết, cũng là con số kỷ lục. Tác giả : ANh Tú/VOV LB Nga Chủ đề : nga, kinh tế --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1tintuc/support
- Diễn đàn Kinh tế Phương Đông lần thứ 7 đang diễn ra tại thành phố Vladivostok , miền Viễn Đông Nga với sự tham gia của đại diện hơn 60 quốc gia và khu vực. Là diễn đàn kinh tế lớn thứ hai của Nga sau Diễn đàn Kinh tế Quốc tế Sankt-Peterburg, Diễn đàn Kinh tế Phương Đông nhằm mục đích tăng cường hợp tác trong khu vực châu Á – Thái Bình Dương, thu hút các nhà đầu tư trong nước và quốc tế đến vùng Viễn Đông – khu vực được đánh giá là còn rất nhiều tiềm năng của Nga. Chủ đề : Diễn đàn Kinh tế, phương Đông, Nga --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1sukien/support
- Nắm bắt cơ hội chuyển đổi xanh trong nền kinh tế phục hồi. - Sửa đổi Luật sử dụng năng lượng tiết kiệm và hiệu quả: Nâng cao trách nhiệm của người sử dụng, thực hiện lộ trình cam kết Net-Zero. Chủ đề : Phục hồi "xanh", Tăng trưởng "xanh", Kinh tế tuần hoàn, TKĐ, TKNL --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
Đồng euro mất giá so với đô la Mỹ chỉ là một trong những yếu tố gây thêm khó khăn cho kinh tế châu Âu. Châu Âu có nhiều mối lo : nguy cơ thiếu hụt năng lượng làm tê liệt cỗ máy sản xuất ; hiểm họa Đức - đầu tàu kinh tế của Liên Hiệp Châu Âu, suy thoái ; viễn cảnh lạm phát kéo dài, vượt ngoài tầm kiểm soát dẫn tới bất ổn trong xã hội và một lần nữa đẩy khu vực đồng tiền chung châu Âu vào vùng « bất ổn định ». Trên thị trường hối đoái ngày 11/07/2022, một euro đổi lấy một đô la. Truyền thông châu Âu rầm rộ đưa tin và bình luận về hiện tượng « chưa từng xảy ra từ năm 2002 ». Nhiều tờ báo hốt hoảng vì đồng euro « lao dốc », « mất giá » và nói đến một sự « sụp đổ đột ngột » so với đô la, « một đòn đau tấn thêm vào các doanh nghiệp và công dân châu Âu ». Euro mất giá hay đô la tăng giá ? Những nhận xét trên đây của báo giới không hoàn toàn đúng và đôi khi bị chỉ trích là vơ đũa cả nắm. Trước hết chênh lệch về giá cả giữa hai đơn vị tiền tệ của Mỹ và châu Âu khiến « kẻ được người thua » : các hóa đơn hàng nhập khẩu phải thanh toán bằng đô la thêm nặng. Trái lại, với các công ty xuất khẩu, euro mất giá là một tin vui : hàng của châu Âu sẽ rẻ hơn và sẽ hấp dẫn hơn. Kim ngạch xuất khẩu nhờ đó tăng lên. Từ ngành thời trang hạng sang đến các nhà xuất khẩu rượu bán sang Hoa Kỳ hay châu Á đều chờ đợi đơn đặt hàng từ nay đến cuối năm thêm dầy đặc. Tập đoàn sản xuất máy bay Airbus của châu Âu, các hãng xuất khẩu gan ngỗng béo của Pháp có lợi khi mà euro bằng giá hay thấp hơn so với đô la Mỹ. Những quốc gia trong khu vực đồng euro nổi tiếng là những điểm du lịch hấp kỳ vọng với một đơn vị tiền tệ « mềm giá », du khách Mỹ, Canada và những nước không dùng euro sẽ chi tiêu thoải mái hơn trong những ngày nghỉ hè. Ngược lại, dân châu Âu dùng đồng euro sẽ ngại sang Mỹ chơi. Đi nghỉ ở châu Á, khu vực luôn chuộng đô la hơn euro, sẽ tốn kém hơn. Điểm không chính xác thứ nhì là khi truyền thông nói tới hiện tượng euro « sụp đổ đột ngột » so với đơn vị tiền tệ Mỹ : từ khi chính thức được hàng trăm triệu công dân châu Âu sử dụng từ ngày 01/01/2002, tỷ giá euro và đô la đã nhiều lần trồi sụt, dao động từ 1 euro đổi lấy 0,83 đến 1,6 đô la. Đây không là lần đầu tiên hai đơn vị tiền tệ quốc tế này bằng giá nhau, hay đồng euro thấp hơn đô la. Đúng là từ tháng Giêng 2022 đến nay, euro mất giá khoảng 15 % so với đô la Mỹ. Nhưng đây không là một sự « trượt giá đột ngột » bởi vì từ hơn một năm nay, đơn vị tiền tệ Mỹ liên tục tăng giá không chỉ so với đô la mà cả với đồng yen của Nhật, franc của Thụy Sĩ và kể cả với nhân dân tệ của Trung Quốc, vốn không lưu hành một cách tự do và không tuân thủ luật cung cầu như các đơn vị tiền tệ tại các nền kinh tế tự do khác. Chuyên gia kinh tế Pierre Jaillet, viện nghiên cứu châu Âu Jacques Delors và Viện Quan Hệ Quốc Tế và Chiến Lược IRIS giải thích vì sao giới trong ngành nói đến hiện tượng « đô la tăng giá hơn là euro mất giá ». Đó là hai khái niệm khác nhau : « Theo tôi, không nên tập trung quá nhiều vào tỷ giá giữa đô la và euro nhưng đúng là giá hai đơn vị tiền tệ này đang ngang bằng với nhau vì nhiều lý do : Ngân Hàng Trung Ương Mỹ tăng lãi suất, đầu tư vào Hoa Kỳ có lợi hơn cho nên mọi người mua vào đô la Mỹ, ủy thác tiền vào ngân hàng Mỹ. Thứ hai là phần lớn các hóa đơn năng lượng được thanh toán bằng đô la. Dầu hỏa và khí đốt đang tăng giá. Người ta cần mua vào nhiều đô la hơn để trả cho các nhà xuất khẩu. Điểm thứ ba là khi tình hình địa chính trị căng thẳng, mọi người có khuynh hướng mua đô la hay vàng để tích trữ. Cả ba yếu tố này đẩy giá đô la lên cao. Bảo rằng euro mất giá là không chính xác bởi vì đơn vị tiền tệ chung châu Âu không mất giá so với các đơn vị tiền tệ khác trên thế giới. Thành thử tôi nghĩ rằng chúng ta nên nói đến hiện tượng đô la tăng giá thì đúng hơn là euro mất giá. Cuối cùng cần nhắc lại là Ngân Hàng Trung Ương Châu Âu không có nhiệm vụ phải giữ giá đồng euro. BCE chỉ quan tâm đến tỷ giá của đồng tiền chung nếu như tỷ giá hối đoái đó ảnh hưởng đến các điều kiện thực thi chính sách tiền tệ và tài chính của toàn khối mà thôi ». Clémentine Gallès kinh tế trưởng nhóm SGPB thuộc ngân hàng Pháp Société Générale trên báo tài chính La Tribune (số ra ngày 11/07/2022) thẩm định đô la tăng giá 15 % so với euro, so với đồng bảng Anh và đã tăng hơn 22 % so với đồng yen Nhật Bản trong sáu tháng đầu 2022. « Một cái cây che khuất cánh rừng » Trong khi đó thì khu vực đồng euro gây lo ngại. Lạm phát đáng lo hơn euro « mất giá ». Lo ngại châu Âu phải nhập khẩu năng lượng mà Nga là một nguồn cung cấp chính. Do căng thẳng địa chính trị và nhất là vì chiến tranh Ukraina giá dầu thô đã tăng hơn 40 % trong nửa đầu năm nay. Đô la tăng giá, các quốc gia dùng đồng euro phải mua vào dầu hỏa với giá đắt hơn đến 60 % so với những ngày đầu 2022. Chính dưới tác động của giá năng lượng tăng lên cộng thêm với chênh lệch hối đoái bất lợi cho euro, cho nên lạm phát tại châu Âu càng là một gánh nặng. Trong tháng 7/2022 lạm phát trong khu vực euro tăng 8,9 % so với cùng thời kỳ năm ngoái. Đây là hậu quả từ việc cùng lúc giá năng lượng, lương thực thực phẩm, hàng hóa đều bị đẩy lên cao. Theo thẩm định của Viện Thống kê châu Âu, năng lượng tăng gần 40 % trong tháng 7/2022 so với một năm trước đây ; thực phẩm tăng gần 10 % trong một năm. Trong số 19 nước sử dụng đồng euro, ba nước vùng Baltic bị nặng hơn cả : Litva chẳng hạn đội bảng với hơn 22 % lạm phát trong vòng một năm. Ý và Pháp tương đối dễ thở hơn với theo thứ tự 6,5và 6,8 % trong tháng 7/2022. Đức là 8,5 %. Nhà kinh tế Henri Sterdyniak, Đài Quan Sát Tình Hình Kinh Tế Pháp OFCE ghi nhận : « Euro sụt giá so với đô la càng đẩy giá năng lượng lên cao, một số nông phẩm cũng đắt đỏ hơn. Trong bối cảnh đời sống đã đắt đỏ, đô la tăng giá là nguyên nhân đội lạm phát lên thêm khoảng 0,5 điểm ». Nguy cơ suy thoái Kèm theo đó là nguy cơ kinh tế châu Âu suy thoái. Henri Sterdyniak phân tích thêm về cái vòng luẩn quẩn chờ đợi khu vực đồng euro : « Chiến tranh Ukraina ảnh hưởng đến nhiều nước trong khu vực đồng euro, bởi vì khu vực này lệ thuộc nhiều vào khí đốt của Nga. Căng thẳng trên thị trường năng lượng có nguy cơ đẩy toàn khối vào suy thoái. Điều đó có nghĩa là lãi suất chỉ đạo của Ngân Hàng Trung Ương Châu Âu không thể tăng lên nhiều và tăng nhanh như ở Mỹ. Các nhà đầu tư và đầu cơ sẽ tiếp tục chuyển các luồng vốn sang thị trường Hoa Kỳ. Cục Dự Trữ Liên Bang Mỹ đã phản ứng nhanh hơn châu Âu và mạnh tay hơn BCE trong việc tăng lãi suất ngân hàng. Các thị trường tài chính trên thế giới chuộng đô la hơn euro. Đương nhiên đồng tiền Mỹ tăng giá ». GDP của Bồ Đào Nha và Litva trong quý 2/2022 sụt giảm so với ba tháng đầu năm. Tỷ lệ tăng trưởng tại Đức tăng 0%. Pháp bất ngờ với đà bật dậy mạnh hơn mong đợi : GDP tăng 0,5 % trong giai đoạn từ tháng 4 đến tháng 6/2022. Tỷ lệ đó cao gấp đôi so với sự phóng của chính phủ và Ngân Hàng Trung Ương Pháp - Banque de France. Dù vậy, các viện nghiên cứu e rằng khu vực euro đang bước vào một vùng « bão táp » trong 6 tháng cuối năm và Đức có thể là tâm bão : lần đầu tiên từ 1991, cán cân thương mại của Đức bị thâm hụt. Xuất khẩu sang hai thị trường lớn là Trung Quốc và Nga giảm mạnh. Hóa đơn năng lượng của Berlin tăng thêm 12 % trong lúc dầu khí nhập vào Đức giảm đi mất 2 %. Đó là chưa kể đe dọa Nga cắt khí đốt, làm tê liệt ngành sản xuất của Đức. Theo Viện Nghiên Cứu Kinh Tế Berlin chỉ vì yếu tố năng lượng, GDP của Đức có thể bị « giảm đi mất 5 % ». Bài toán của Liên Hiệp Châu Âu để thoát khỏi lạm phát và đình đốn kinh tế lại càng thêm khó khi phải cạnh tranh với Hoa Kỳ : chính vì tại Mỹ vật giá tăng nhanh hơn cả so với châu Âu nên Ngân Hàng Trung Ương Mỹ (Fed) đã phải nhanh chóng can thiệp, tăng lãi suất chỉ đạo. Fed từ cuối 2021 đã bắt đầu tăng lãi suất chỉ và đề ra mục tiêu nâng lãi suất ngân hàng từ nay đến cuối năm 2022 lên thành 3,5 %. Để so sánh, Ngân Hàng Trung Ương Châu Âu mãi đến hôm 21/07 mới tăng lãi suất lên thành 0,5 %. Pierre Jaillet thuộc viện IRIS và trung tâm nghiên cứu châu Âu Jacques Delors nói đến một sự chậm trễ từ phía BCE : « Tình trạng này đặt các ngân hàng trung ương trong thế không thoải mái chút nào. Các định chế tài chính đó trong thế tiến thoái lưỡng nan : một mặt phải đối phó với lạm phát, giữ uy tín, nhất là về chính sách tiền tệ của các ngân hàng trung ương, nhưng mặt khác thì không được can thiệp quá mạnh tay, làm phương hại đến tăng trưởng kinh tế. Nhiều ngân hàng trung ương đã tăng lãi suất chỉ đạo. Ngân hàng Anh từ đầu năm đến nay đã 5 lần điều chỉnh lãi suất này. Canada nâng lãi suất chỉ đạo lên thành 1 %. Cục Dự Trữ Liên Bang Hoa Kỳ dự báo từ nay đến cuối năm, lãi suất phải được đẩy lên đến 3,5 %. Như vậy có nghĩa là nội trong 9 tháng, lãi suất ngân hàng ở Mỹ đã từ 0% tăng lên thành 3 %. Chưa khi nào chỉ số này lại tăng mạnh như vậy ». Sáng lập viên cơ quan tư vấn tài chính ACDEFI, Marc Touati đánh giá tất cả các dấu hiệu cho thấy khu vực đồng tiền chung châu Âu sẽ bước vào một chu kỳ Stagflation tức vừa suy thoái kinh tế và bị lạm phát hoành hành. Đó là chưa kể đến những bất ổn có thể xuất phát từ những xung khắc trong nội bộ 19 nước sử dụng đồng euro về một chính sách chung để vực dậy kinh tế, về một tiếng nói chung trước nhà cung cấp dầu khí chính của toàn khối là Nga, về chủ trương tiết kiệm năng lượng. Thêm vào đó còn phải tính đến yếu tố xã hội. Tại Ý, chính phủ liên minh đã tan rã, đảng cực hữu dân túy được cho là có nhiều triển vọng điều hành đất nước sau cuộc bầu cử vào tháng 10 tới đây. Pháp cũng đang lo một làn sóng bất mãn khác sẽ bùng lên tương tự như phong trào Áo vàng hồi 2018. Tương lai kinh tế của Đức khá mịt mờ tạo điều kiện cho phong trào cực hữu bùng lên trở lại. 2022 là một năm khó khăn. Các dự báo cho 6 tháng cuối năm và kể cả cho năm 2023, tình hình có thể còn khó khăn hơn nữa.
- Tỷ lệ lạm phát tháng 7 tại Pháp tiếp tục lập kỷ lục mới trong gần 40 năm qua với mức 6,1% dù kinh tế đã có dấu hiệu phục hồi nhẹ. Bộ trưởng Kinh tế Pháp dự báo Pháp sẽ đối mặt mức lạm phát cao sẽ kéo dài đến cuối năm 2022 trước khi giảm dần vào năm 2023. Chủ đề : Pháp, Lạm phát --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1tintuc/support
Sau khoảng 90 năm tồn tại, thuế nghe nhìn, mà hàng năm khoảng 23 triệu hộ gia đình tại Pháp phải đóng, đang dần bị chính quyền Macron đưa đến hồi kết. Các kênh truyền thông nhà nước lo ngại quyết định này sẽ ảnh hưởng tới các phương tiện nghe nhìn công. Xóa bỏ thuế nghe nhìn là lời hứa trong chương trình vận động tái tranh cử của ông Emmanuel Macron, nhằm góp phần cải thiện sức mua của người dân Pháp trong bối cảnh khủng hoảng kinh tế. Ông Macron đã tái đắc cử tổng thống Pháp hồi tháng 04/2022 và đề xuất này đã được Hội đồng bộ trưởng Pháp thông qua hôm 11/05/2022 : Thuế nghe nhìn dần bị loại bỏ ngay từ năm nay. Ra đời năm 1933, thuế nghe nhìn ban đầu là nguồn ngân sách chính để Pháp đài thọ cho các đài phát thanh Nhà nước, từ năm 1949 thì mở rộng sang cả truyền hình công. Hiện nay, các đài được hưởng nguồn tài chính này là tổ hợp phát thanh Radio France, tổ hợp truyền hình France Télévisions, tập đoàn truyền thông France Média Monde (chủ yếu hướng tới thời sự quốc tế và đài RFI là một trong những thành viên), kênh truyền hình hợp tác Pháp - Đức ARTE và INA (Viện nghe nhìn quốc gia Pháp). Năm 2021, thuế nghe nhìn mang lại cho Nhà nước hơn 3 tỉ euro. Mỗi hộ gia đình tại nước Pháp lục địa có TV đóng 138 euro, khoản thuế này là 88 euro ở hải ngoại. Riêng các hộ gia đình không có TV thì không phải đóng thuế nghe nhìn, cho dù họ vẫn có thể nghe, xem qua máy tính, điện thoại. Sức mua của dân chúng có được cải thiện ? Những hộ gia đình có mức thu nhập thấp thì được miễn. Nhưng cũng chính vì lý do này mà mặc dù lý do chính thức được tổng thống Pháp Macron đưa ra là nhằm cải thiện sức mua cho dân chúng, trên trang France Culture ngày 27/06/2022, ông Philippe Bailly, chủ tịch cơ quan tư vấn NPA về chuyển đổi công nghệ số, nhận định : « Tác dụng của biện pháp hủy bỏ thuế nghe nhìn chắc chắn sẽ rất ít, trước hết là vì các hộ gia đình có mức sống khiêm tốn nhất vốn dĩ đã được miễn thuế nghe nhìn. Thế nên về cơ bản thì biện pháp này sẽ không giúp họ cải thiện sức mua. Hơn nữa là vì đối với những người đang phải đóng thuế nghe nhìn thì bớt đóng khoản tiền 138 euro/năm, tương đương với khoảng 25-30 xu euro mỗi ngày, thì cũng chả đáng là bao, và tôi thậm chí còn không chắc rằng các hộ gia đình sẽ cảm nhận được số tiền được giảm quá ít ỏi đó (…) Dẫu sao đi chăng nữa, tôi cũng không chắc lý do thuế nghe nhìn được tính gắn vào thuế nhà ở, nên xóa bỏ thuế nhà ở thì kéo theo việc thuế nghe nhìn cũng phải bị xóa bỏ là phù hợp và đã đủ. Trước năm 2003, thuế nghe nhìn chỉ là một loại tiền đóng góp, rồi sau đó đã có sự sửa đổi pháp lý bởi chúng ta không thể tiếp tục như vậy nữa và cần phải tìm một cơ chế khác để đánh thuế nghe nhìn, đó là tính thuế nghe nhìn gắn vào thuế nhà ở. Việc chúng ta sau này bãi bỏ thuế nhà ở có lẽ cũng không hạn chế khả năng thu thuế nghe nhìn. Có một lý do được xem là bắt buộc, nhưng dường như lại không thực sự đúng như vậy, và chúng ta thậm chí còn có thể gần như tự đặt câu hỏi về việc khi nào sẽ đến hồi kết : nếu chúng ta giảm thuế nghe nhìn và trả lại 3 tỷ euro đó cho những hộ gia đình có thu nhập khiêm tốn nhất, từ góc nhìn kinh tế thì khi người ta có rất ít tiền, họ phải buộc phải tiêu hết số tiền đó và chắc chắn số tiền 3 tỷ đó sẽ được tái đầu tư gần như hoàn toàn và trực tiếp ngay lập tức vào nền kinh tế, nhưng khi quý vị là công chức cấp cao và quý vị nhận được món quà đặc biệt 0,25 xu euro mỗi ngày từ Nhà nước, thì rõ ràng là khả năng quý vị tiêu số tiền đó ít hơn nhiều so với các đối tượng nói trên (…) Thuế nghe nhìn mang tính tượng trưng (…) thuộc các loại thuế không mang lại nhiều nhất cho ngân sách Nhà nước, cũng không phải là khoản thuế mà hộ gia đình phải đóng nhiều nhất, nhưng rõ ràng là có giá trị biểu tượng cho việc người ta tìm cách củng cố thái độ bài thuế ». Nguy cơ tiềm tàng Đối với nhiều chuyên gia, việc xóa bỏ thuế nghe nhìn chẳng những không thực sự có tác dụng đối với việc cải thiện sức mua của người dân, mà còn đặt các kênh nghe nhìn của Nhà nước vào cảnh bấp bênh, mất nguồn thu ổn định. Trên thực tế, về tài chính, rất nhiều đài phát thanh - truyền hình Nhà nước phụ thuộc vào nguồn thuế nghe nhìn. Tuần báo L'Obs cho biết, theo kinh tế gia trong lĩnh vực truyền thông, Julia Cagé, thuế nghe nhìn bảo đảm 87% nguồn thu cho France TV, 85% cho đài phát thanh Radio France và tới 95% cho kênh truyền hình Pháp - Đức ARTE. Phần còn lại chủ yếu là nhờ nguồn kinh phí thu từ quảng cáo. Chính nhờ ngân sách Nhà nước, quảng cáo trên các kênh Nhà nước ít hơn hẳn so với các đài tư nhân, đặc biệt các đài Nhà nước không được phát quảng cáo từ 20 giờ đến 6 giờ sáng hôm sau. Thực ra, xóa bỏ thuế nghe nhìn không có nghĩa là các đài mất hẳn nguồn thu, Nhà nước ngưng đài thọ. Đề xuất của tổng thống Macron là ngân sách dành cho các phương tiện nghe nhìn sẽ được Quốc Hội thông qua hàng năm. Nhưng đây lại chính là điều bị giới báo chí, truyền thông Nhà nước phản đối, bởi nguồn tài chính này như vậy sẽ không ổn định, tăng giảm tùy từng năm và phụ thuộc vào đảng cầm quyền, nên có thể tác động tới tính đa nguyên và độc lập của các đài, thậm chí dẫn tới nguy cơ sáp nhập, cắt giảm việc làm, đe dọa tới sự tồn tại của các đài phát thanh, truyền hình Nhà nước. Theo L'Obs, chuyên gia kinh tế trong lĩnh vực truyền thông Julia Cagé đặc biệt lưu ý đến tính độc lập của các nhà báo. Bà lấy làm tiếc vì trong khi « có rất nhiều nước đang đề ra những mục tiêu quan trọng để duy trì sự độc lập của các kênh nghe nhìn », thì tại Pháp, chính quyền lại « đi theo chiều ngược lại hoàn toàn và đe dọa một trong những trụ cột của mô hình » về sự độc lập. Trên báo La Croix, ông Hervé Rony, giám đốc SCAM, tổ chức xã hội dân sự của những người làm việc trong lĩnh vực truyền thông, gồm 37.500 nhà làm phim tài liệu, nhà báo, nhà văn, nhiếp ảnh gia, họa sĩ hoạt hình, nhà quay phim, lưu ý : « Có một nguy cơ là hàng năm Quốc Hội sẽ quyết định một cách võ đoán, xác định một cách thất thường, thậm chí là hạn chế ngân sách dành cho các đài Nhà nước ». Ngày 28/06, các nghiệp đoàn trong lĩnh vực nghe nhìn công đã tổ chức đình công, biểu tình với khẩu hiệu « Hãy cứu các phương tiện nghe nhìn Nhà nước » để phản đối quyết định xóa thuế nghe nhìn của chính quyền Pháp. Theo họ, không thể để chính phủ tự quyết định ngân sách cho các đài phát thanh truyền hình Nhà nước thông qua việc bỏ phiếu dự luật tài chính thường niên. Hôm 15/07, Cơ quan tổng thanh tra về tài chính (IGF) và văn hóa (Igac) của Pháp cũng đã cảnh báo về mối lo ngại các đài Nhà nước mất tính độc lập, nếu ngân sách dành cho các đài này phải được Quốc Hội thông qua hàng năm. Thiếu nguồn tài chính công ổn định, chắc chắn hoạt động của các đài phát thanh, truyền hình của Nhà nước sẽ bị ảnh hưởng. Tây Ban Nha chưa từng áp thuế nghe nhìn, nhưng có nguồn ngân sách Nhà nước dành cho các phương tiện nghe nhìn công, khi ngân sách dành cho các đài phát thanh truyền hình công RTVE giảm 23,5%, số lượt khán thính giả của các chương trình cũng sụt giảm. Nhìn rộng ra châu Âu Ở những nước cũng đã xóa bỏ thuế nghe nhìn, nhiều kênh buộc phải cho phép phát quảng cáo nhiều hơn để có thêm thu nhập, hay bắt khán thính giả trả phí đối với một số chương trình. Theo chuyên gia Julia Cagé, hiện nay tại Liên Âu vẫn còn 13 nước vẫn tiếp tục áp thuế nghe nhìn, trong đó có Đức, Áo, Hy Lạp, Ý hay Bồ Đào Nha. Như vậy, tại châu Âu, Pháp không phải nước duy nhất áp thuế nghe nhìn, cũng không phải nước có mức thuế nghe nhìn cao nhất. Nhìn sang Anh, Nhà nước đài thọ ba phần tư nguồn tài chính cho đài BBC, chính phủ thời thủ tướng Boris Johnson đã thông báo sẽ cắt giảm ngân sách này từ năm 2027, kèm theo đó là nhiều đề xuất thay thế nguồn thuế nghe nhìn : cho phép phát quảng cáo, ngưng phát một số kênh của đài BBC, áp thuế đối với các nhà cung cấp mạng internet, áp dụng mô hình thu phí như các nền tảng Netflix hoặc Amazon Prime, đặt ra vấn đề nghiêm trọng về tính công bằng về khả năng được tiếp cận các dịch vụ công trong dân chúng. Trong khi chờ đợi, người Anh vẫn tiếp tục đóng thuế nghe nhìn tương đương với 190 euro/năm. Thuế nghe nhìn tại Đức còn cao hơn : 210 euro/năm. Một điểm khác lớn so với Pháp, Irland, Ba Lan, Albani và Bosnia-Herzégovina, là mọi hộ gia đình ở Đức, dù không có TV, cũng phải đóng thuế nghe nhìn bởi theo chính quyền, cho dù không có TV, người dân vẫn được tiếp cận các chương trình phát thanh, truyền hình của Nhà nước qua các kênh khác như qua điện thoại smartphone, các loại máy tính. Tại Thụy Sĩ, một cuộc trưng cầu dân ý theo sáng kiến công dân đã « cứu » được thuế nghe nhìn nhờ kết quả 71,6% số người tham gia đã phản đối việc bỏ thuế nghe nhìn. Thuế nghe nhìn ở Thụy Sĩ là ở mức cao nhất châu Âu, trên cả Anh, Đức. Còn ở Thụy Điển, từ năm 2019, thuế nghe nhìn 250 euro/năm được thay thế bằng « thuế dịch vụ công », tương đương với 1% mức thu nhập phải đóng thuế, trừ người có thu nhập thấp. Mô hình lỗi thời, cần thay đổi Trở lại với nước Pháp, mặc dù phản đối việc xóa bỏ thuế nghe nhìn, nhưng cũng như nhiều chuyên gia khác, bà Julia Cagé thừa nhận hệ thống thu thuế nghe nhìn của Pháp hiện đã lỗi thời, không phải một mô hình hoàn hảo : Một mặt, hiện nay thuế nghe nhìn mới chỉ áp dụng cho các hộ gia đình có TV, trong khi TV không phải phương tiện duy nhất để tiếp cận thông tin và tỉ lệ các hộ gia đình có TV đã giảm từ 98% vào năm 2010 xuống còn 92% vào năm 2022, theo một báo cáo mới đây của Thượng Viện. Mặt khác, việc đóng thuế bằng nhau mà không tính đến mức thu nhập cũng không thật công bằng. Theo báo cáo của chuyên gia Cagé, tại Pháp, trong số 11.000 người được khảo sát, 34,5% muốn thay thuế nghe nhìn bằng một kiểu đóng đóng góp mới, 20,6% muốn xóa hẳn thuế nghe nhìn, 16% muốn « giữ nguyên trạng » và 28,9% không trả lời. Hôm 03/06/2022, trong báo cáo gửi tổ chức công ích Fondation Jean-Jaures, chuyên gia Cagé đã đưa ra nhiều đề xuất, chẳng hạn thay thuế nghe nhìn bằng một khoản phí tương đương 0,25% thu nhập hoặc một khoản phí tăng tỉ lệ thuận theo thu nhập của mỗi người. Cagé khuyến cáo chính phủ Pháp chuyển đổi theo đường hướng thu phí kiểu Thụy Điển, bởi vì cách thu phí này không chỉ bảo đảm được tính công bằng cao hơn cho dân chúng, mà thậm chí còn tăng được nguồn thu cho Nhà nước. Dự luật về nguồn tài chính thay thuế nghe nhìn bắt đầu được thảo luận tại Hạ Viện từ hôm 18/07/2022. Ngay thứ Ba 19/07, trả lời đài France Info, trước mối lo ngại của công luận về tính độc lập của các đài phát thanh truyền hình công, ông Gabriel Attal, bộ trưởng đặc trách về ngân sách, dưới quyền bộ trưởng Kinh Tế Pháp, cho biết sẵn sàng tính đến khả nay thay thuế nghe nhìn bằng một loại phí mới để có nguồn tài chính ổn định cho các đài Nhà nước, chẳng hạn trích 3,7 tỉ euro từ nguồn thuế giá trị gia tăng. Sau khi được thông qua tại Hạ Viện, dự luật sẽ được chuyển sang Thượng Viện.
Trong vòng 10 năm, du lịch bằng xe đạp ngày càng thu hút nhiều du khách. 22 triệu người Pháp cho biết từng đi xe đạp trong kỳ các nghỉ. Du lịch bằng xe đạp đã trở thành loại hình du lịch hành trình phổ biến nhất trên lãnh thổ Pháp, hơn cả đi bộ đường dài. Nước Pháp hiện đang là điểm đến du lịch bằng xe đạp thứ hai trên thế giới, chỉ sau nước láng giềng Đức, với hơn 9 triệu chuyến/năm và thu hút 20% khách đạp xe đi du lịch từ khắp thế giới. Theo bộ Kinh Tế Pháp đầu năm 2022, từ năm 2016 đến năm 2020, số người đi xe đạp trên các cung đường dành riêng cho xe đạp và các tuyến đường sinh thái/đường xanh đã tăng 15%. Vào năm 2020, 52% người Pháp nói rằng họ quan tâm đến du lịch bằng xe đạp hơn so với trước khủng hoảng Covid-19. Xu hướng này vẫn được duy trì trong năm 2021. RFI Tiếng Việt ngày 03/06/2022 phỏng vấn Florent Tijou, đại diện hiệp hội France Vélo Tourisme (Pháp - Xe đạp - Du lịch) về sức hút của loại hình du lịch bằng xe đạp tại Pháp. RFI : Du lịch bằng xe đạp ngày càng phát triển tại Pháp. Đó là nhờ Covid-19 hay du lịch bằng xe đạp đã được hình thành và phát triển từ trước khi xảy ra đại dịch Covid-19 ? Florent Tijou : Xin nhắc lại là ở Pháp, về đường bộ, có một kế hoạch phát triển các tuyến đường dành cho xe đạp và các cung đường xe đạp dọc ngang khắp cả nước. Mục tiêu là phát triển hơn 25.600 km đường xe đạp. Đến đầu năm 2022, 67% mạng lưới này đã được mở, tức là việc quy hoạch các tuyến đường dành cho xe đạp hiện đang tiến triển khá nhanh. Điều này cũng có nghĩa là chúng ta đã có cơ sở hạ tầng cho phép mọi người đi du lịch bằng xe đạp trong lãnh thổ. Đã được 10 năm kể từ khi các địa phương thực hiện việc quy hoạch này, có thể nói là đa phần các chính quyền địa phương đã rất nghiêm túc trong việc quy hoạch, không chỉ đầu tư vào mở mang mạng lưới đường dành cho xe đạp mà còn nhằm phát triển các dịch vụ với rất nhiều hoạt động quanh mạng lưới nhà nghỉ, dịch vụ cho thuê xe đạp ... để thu hút sự quan tâm chú ý của những người trong ngành vào phương thức đi lại di chuyển, dạo chơi, đi nghỉ, đi du lịch bằng xe đạp. Như vậy, một sự đầu tư mạnh mẽ đã được thực hiện kể từ trước khi dịch Covid-19 xảy ra. RFI : Vậy Covid-19 có tác động gì không ? Florent Tijou : Vào năm 2020, khi Covid-19 bùng phát, việc đi du lịch nhìn chung đã bị tác động. Chúng ta không thể ra nước ngoài được nữa, biên giới bị đóng cửa, có rất ít lựa chọn khi đi du lịch. Tại Pháp, khách hàng đã chuyển hướng sang du lịch ngay tại lãnh thổ Pháp. Ngoài ra, cũng có một tỷ lệ cao đáng kể khách du lịch Pháp quan tâm đến du lịch có trách nhiệm, những chuyến du lịch hơi khác so với cách đi du lịch mà nhìn chung từ trước đến nay chúng ta vẫn biết, chẳng hạn du lịch bằng cách đi bộ đường dài, đi xe đạp. Đây có thể nói là « phe thắng cuộc » trong bối cảnh hiện nay. Ngoài các kỳ nghỉ thì xe đạp cũng là phương tiện đi lại quan trọng trong cuộc sống hàng ngày. Mọi người bắt đầu đi xe đạp rất đông ở những thành phố lớn trong thời gian Covid. Đây cũng là một giai đoạn quan trọng thúc đẩy việc sử dụng xe đạp nói chung, và dĩ nhiên là kéo theo đó là thúc đẩy ngành du lịch xe đạp. Về số liệu, do có thiết bị đo lường mật độ lưu thông được lắp đặt ở tất cả các tuyến đường cho xe đạp, chúng tôi đã ghi nhận số chuyến đi du lịch xe đạp hồi đầu năm nay đã tăng 39% so với hồi năm 2019. Trên trang web của chúng tôi, nếu chỉ tính đơn thuần về du lịch, so với năm 2019, trong năm 2020 lượng người truy cập đã tăng 86%. Có hơn 3,7 triệu khách đã truy cập trang web của chúng tôi để chuẩn bị, để tìm hiểu thông tin về khả năng đi du lịch bằng xe đạp. Chúng ta đang ở chứng khiến xu hướng du lịch xe đạp đã tăng khá mạnh, khá rõ rệt, chúng ta sẽ kiểm chứng được thêm trong những năm tới, nhưng rõ ràng là du lịch xe đạp đã được nhiều người biết đến trong 2 năm qua. RFI : Đâu là những ưu điểm, lợi thế của Pháp để thu hút khách du lịch xe đạp ? Florent Tijou : Không quá tự phụ, nhưng có thể nói đúng là Pháp là một trong những đất nước đẹp nhất trên thế giới, nhờ các di sản, sự đa dạng về cảnh quan, nhưng người Pháp dường như có xu hướng lãng quên điều đó, đây cũng là xu hướng chung thôi. Du khách thường muốn đi thăm thú nơi khác hơn là đi du lịch trong nước. Nhưng khi có dịch Covid-19, tất cả mọi người chỉ có thể đi lại trong nội địa và người Pháp nhận ra rằng nước Pháp có những di sản rất tuyệt vời, việc đi lại di chuyển rất tốt, như tôi đã nói ở trên, với các cung đường dành riêng cho người đi xe đạp. Mạng lưới các tuyến đường xe đạp ở Pháp trải dài gần 20.000 km nên có rất, rất nhiều lựa chọn, khả năng du lịch. Mọi người có thể đạp xe từ Paris đến tận Mont Saint-Michel, đi dọc theo bờ biển Đại Tây Dương, đi xe đạp từ Lyon dọc sông Rhône đến tận Địa Trung Hải, đạp xe dọc theo đường bờ biển Manche trên cung đường dành riêng cho xe đạp Vélomaritime. Trên thực tế, khả năng thực hiện các chuyến đi du lịch xe đạp và sự đa dạng về lựa chọn là khá lớn. RFI : Đâu là những cung đường xe đạp được du khách ưa thích ? Florent Tijou : Về các hành trình đạp xe được ưa thích, có những hành trình đạp xe du lịch tìm hiểu khám phá lịch sử đã được thiết kế từ cách nay 20 năm với cung đường La Loire à vélo, với sự kết hợp một số ưu thế về di sản, các lâu đài sông Loire. Bản thân sông Loire cũng là một trong những con sông cuối cùng của châu Âu còn giữ được nét hoang dã. Du khách có thể đạp xe dọc sông Loire và tiếp cận với di sản ẩm thực, vốn hiện diện ở mọi vùng lãnh thổ trên cung đường du khách đạp xe qua. Một cung đường đi xe đạp thu hút rất nhiều khách Pháp là tuyến đường dọc bờ biển Đại Tây Dương. Rồi thì cung đường dọc theo sông Rhône. Việc đầu tư phát triển đang được thực hiện và cho phép du khách đạp xe dọc sông Rhône mà không phải đi vào đường chung với các phương tiện giao thông khác, nhờ những cung đường dành riêng cho người đi xe đạp. Theo những gì chúng tôi đã quan sát ở đó từ 2-3 năm nay, ngày càng có nhiều khách có nhu cầu về các lộ trình ngắn cho hai ngày nghỉ cuối tuần, hay chẳng hạn đối với các ngày nghỉ kéo dài với ngày lễ và mọi người muốn tận hưởng chút không khí, một chuyến du lịch đạp xe cho ngày nghỉ cuối tuần. Du khách đặc biệt quan tâm các chuyến du lịch đạp xe dọc theo các con kênh. Sẽ rất tốt nếu bắt đầu với các chuyến đi như vậy. Đây là hành trình phù hợp với các gia đình, chẳng hạn kênh đào Bourgogne, kênh đào Midi, kênh đào Deux-Mers hay kênh đào Garonne. RFI : Nhà nước, chính quyền các địa phương và các lữ hành đoàn đã làm những gì để phát triển du lịch xe đạp tại Pháp ? Florent Tijou : Có một đặc thù thường ít được nhắc tới nhưng trong thực tế, chúng ta cũng thường lấy ví dụ về sự phức tạp khi Nhà nước cùng phối hợp với chính quyền địa phương, mọi việc thường không tốt lắm. Tuy nhiên, liên quan đến du lịch xe đạp thì lại hoàn toàn khác. Có những mục tiêu được nêu rất rõ ràng cho tất cả các bên và tất cả đều đã hiểu được là sẽ có lợi nếu cùng chung sức với nhau. Chẳng hạn, về tuyến đường xe đạp dài 1.200 km đi qua nước Pháp theo trục bắt chéo từ đông-bắc sang tây-nam, tất cả các tỉnh, các vùng và các hãng du lịch đều có sự bàn bạc để thúc đẩy tuyến đường này, để thống nhất về ngân sách, tầm nhìn, việc xây dựng... Đó là sức mạnh của hệ thống, sức mạnh này đã thúc đẩy du lịch xe đạp. Tất cả các bên đều đi đến thống nhất là cùng nhau bàn bạc, phối hợp, bất kể là họ ở cấp vùng, cấp nhà nước hay là các hãng du lịch. RFI : Hiện nay, Pháp có nhiều hiệp hội về du lịch xe đạp, trong đó có France Vélo Tourisme. Ông có thể giới thiệu về France Vélo Tourisme ? Florent Tijou : Chúng tôi là một hiệp hội nhà nước - tư nhân phối hợp và đã được thành lập cách nay hơn 10-11 năm, với sứ mệnh quảng bá, phát triển du lịch xe đạp tại Pháp, dưới sự phối hợp với các cung đường, câu lạc bộ và mọi điểm đến cho du khách đạp xe. Trên thực tế, chúng tôi làm cầu nối, gắn kết mọi hành trình của toàn mạng lưới đường xe đạp để có sự thống nhất, tìm cách cung cấp cho du khách các thông tin cùng cấp độ, cùng chất lượng cho mỗi hành trình. France Vélo Tourisme cũng là tổ chức hỗ trợ thương hiệu Accueil vélo (tạm dịch là Tiếp đón xe đạp), cho phép giới thiệu, quảng bá các nhà chuyên nghiệp bảo đảm các dịch vụ như tìm nơi cắm trại, khách sạn, người cho thuê xe đạp, tìm nơi để xe, chẳng hạn ga-ra đóng kín cho phép để xe an toàn trong năm. Hệ thống Accueil vélo hiện giờ đã được triển khai rộng khắp lãnh thổ, đã có hơn 7.000 địa địa điểm gắn biển Accueil Vélo gần các trục đường xe đạp. RFI : Ông có lời khuyên nào cho các thính giả, độc giả của RFI lần đầu tiên muốn thực hiện một chuyến du lịch xe đạp ? Florent Tijou : Trước khi thực hiện một chuyến du lịch đầu tiên bằng xe đạp, chúng ta có thể nói là cần chuẩn bị một số thứ, nhưng trước hết phải là về tinh thần, tâm lý, bởi có những người không có khả năng đi xe đạp thường xuyên, có những người không có thói quen đi xe đạp hàng ngày. Quả thực, những người như vậy thì cần có thời gian để tìm hiểu kỹ xem có thể thực hiện hành trình như thế nào. Trang web francevelotourisme.com của chúng tôi tồn tại là để giúp những người như vậy, cung cấp cho họ càng nhiều thông tin càng tốt, chẳng hạn ở nơi này, nơi kia có bao nhiêu km đường dành cho xe đạp, quanh cung đường đạp xe đó có bao nhiêu nhà nghỉ, đâu là những thắng cảnh du khách có thể khám phá... Có rất nhiều thông tin trong việc lựa chọn hành trình du lịch, tùy theo là nhiều yếu tố, chẳng hạn đó có phải chuyến du lịch với gia đình hay không, khả năng đưa trẻ con đi cùng. Hiện nay ngày càng có nhiều gia đình du lịch bằng xe đạp. Việc thiết kế, lên kế hoạch một chuyến du lịch xe đạp đòi hỏi một chút thời gian, sau đó là đến công tác chuẩn bị đồ đạc mang theo. Có rất nhiều thông tin về những thứ mang theo, trang thiết bị, lốp xe, loại xe đạp… Nhưng lời khuyên của chúng tôi thì rất đơn giản : đối với chuyến du lịch đầu tiên bằng xe đạp, quý vị cần có được sự trải nghiệm tích cực ngay từ đầu. Nếu không có sẵn một chiếc xe đạp tốt thì quý vị nên thuê xe đạp, hiện nay quý vị có thể thuê xe đạp với giá chỉ 15-20 euro/ngày. Quý vị nên chú ý để có túi đựng hành lý. Lời khuyên cuối cùng là kiểm tra lốp xe để tránh xe bị nổ lốp trên đường đi, bây giờ cũng có gói bảo hiểm về chuyện này. Nói tóm lại là cần một chiếc xe đạp tốt để tránh các vấn đề kỹ thuật làm hỏng chuyến đi. Không phải ở đâu cũng có sẵn người sửa xe cho quý vị trong chuyến du lịch. Vì vậy, cần có xe đạp thật là tốt và quý vị cũng nên dành thời gian sắp xếp lộ trình. RFI : Xin chân thành cảm ơn Florent Tijou đã tham gia chương trình !
- Nhiều chính sách, giải pháp phục hồi, phát triển kinh tế kịp thời, đúng, trúng nhưng triển khai chậm đang kéo lùi quá trình phục hồi và phát triển kinh tế. Cần định lượng hóa cụ thể hơn kết quả thực hiện, tập trung phát triển trọng tâm vùng kinh tế và có chính sách kịp thời bình ổn giá cả một số mặt hàng thiết yếu như điện, xăng dầu... Đây là những ý kiến được nhiều đại biểu Quốc hội tập trung phân tích tại phiên thảo luận về kinh tế xã hội tại hội trường sáng nay (2/6/2022) Chủ đề : Phát triển vùng kinh tế, phân cấp, tăng trách nhiệm --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1sukien/support
- Tăng giải ngân vốn đầu tư công tại dự án sân bay Long Thành – vướng đâu gỡ đó - Phục hồi thị trường hàng không: Cần sự chủ động của doanh nghiệp và chính sách hỗ trợ kịp thời của Nhà nước - Tiêu điểm kinh tế địa phương: Tiềm năng và cơ hội hợp tác đầu tư đa ngành với doanh nghiệp Nhật Bản tại Gia Lai. Chủ đề : hàng không, cảng Long Thành, giải ngân --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Chuyên gia khuyến nghị chính sách tăng trưởng kinh tế Việt Nam trong bối cảnh mới. - Phát triển mobile money ở Việt Nam: Triển vọng và những điều cần lưu ý. - Điện lực Bắc Ninh chủ động phương án bảo đảm cung cấp điện mùa nắng nóng 2022. Chủ đề : mobile money, điện --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
« Thành tích kinh tế của Macron vượt trội hơn hai người tiền nhiệm » là chìa khóa giúp ông giữ được ghế tổng thống thêm một nhiệm kỳ thứ hai ? Từ năm 2017, chính phủ đã bơm thêm mãi lực cho dân, đẩy lùi thất nghiệp, cải tổ thị trường lao động, tô điểm hình ảnh của nước Pháp với doanh nhân nước ngoài. Nhưng nhiều kế hoạch cải tổ vẫn bế tắc, mục đích tự chủ về năng lượng còn xa vời. Một phần công luận bất mãn vì những bất bình đẳng trong xã hội. Trong chưa đầy hai tuần nữa, lãnh đạo cực hữu Marine Le Pen hay tổng thống mãn nhiệm Emmanuel Macron trở thành người nắm giữ chìa khóa điện Elysée trong 5 năm sắp tới ? Nữ ứng cử viên Le Pen của đảng Tập Hợp Dân Tộc (RN) hứa hẹn một mô hình xã hội công bằng, hứa tăng sức mua cho người dân, đặc biệt là cho những thành phần có thu nhập thấp, cho người nghèo bị chính quyền mãn nhiệm và những thời tổng thống trước đã « bỏ rơi ». Cơm áo gạo tiền Nhưng có thực là dân Pháp đã nghèo đi trong 5 năm vừa qua hay không ? Thống kê của Đài Quan Sát về Tình Hình Kinh tế Pháp OFCE hôm 17/03/2022 công bố nghiên cứu cho thấy : Emmanuel Macron thành công hơn hai người tiền nhiệm là tổng thống François Hollande (nhiệm kỳ 2012-2017) và Nicolas Sarkozy (2107-2012), cả hai đều chỉ điều hành đất nước trong một nhiệm kỳ và ông Sarkozy bị cử tri bất tín nhiệm khi ra tái tranh cử. Hai chỉ số là sức mua của các hộ gia đình và chỉ số thất nghiệp, đặc biệt là tỷ lệ thất nghiệp của thanh niên dưới 25 tuổi cho phép khẳng định điều này.Tháng 5/2017, Emmanuel Macron lên cầm quyền, 9,5 % người Pháp trong độ tuổi lao động không có việc làm. Theo Viện Thống Kê Quốc Gia INSEE, cuối năm 2021, tỷ lệ đó rơi xuống còn 7,4 %. Đây là tỷ lệ thất nghiệp thấp nhất trong 15 năm vừa qua. Ngược thời gian trở về thời điểm 1981, Pháp mới có tỷ lệ thất nghiệp trong độ tuổi từ 16 đến 25 thấp như hiện nay. Những thành tựu đó trên thị trường lao động có được là nhờ chính phủ đã cải tổ luật lao động ngay từ 2017, cải tổ hệ thống trợ cấp thất nghiệp, đồng thời giảm thuế cho doanh nghiệp. Thêm vào đó là hàng loạt chính sách khuyến khích thanh thiếu niên đi học nghề, để có được một chỗ đứng trên thị trường lao động. Những con số thống kê đó khiến ngay cả các đối thủ chính trị, những người không cùng chí hướng với chính sách có khuynh hướng tự do của ông Macron, cũng không thể phủ nhận. Trên đài phát thanh France Inter, cựu đô trưởng Paris, người của đảng Xã Hội cánh tả, Bertrand Delanoë cho biết : « Trong ba năm cuối nhiệm kỳ, Emmanuel Macron chứng tỏ ông là một vị tổng thống có tầm cỡ. Ông bảo vệ rất tốt người dân Pháp vào lúc mà chúng ta đang trải qua những cuộc khủng hoảng nghiêm trọng, từ phong trào nổi dậy Gilets Jaunes của những người Áo Vàng đến khủng hoảng y tế do dịch Covid-19 gây nên. Ở điểm này, chẳng những tổng thống Macron đã đề ra những biện pháp rất hiệu quả để cứu nguy kinh tế mà ông còn có những biện pháp xã hội để giúp đỡ người dân vượt qua cơn hoạn nạn. Là người của cánh tả như tôi, điều quan trọng nhất là việc đẩy lui thất nghiệp và thành quả của Emmanuel Macron trong lĩnh vực này quá rõ ràng. Đó là một điểm then chốt về mặt công bằng xã hội ». Chưa làm được tất cả nhưng Macron là người đã đem lại một số tiến bộ cho xã hội, cựu đô trưởng Paris phân tích tiếp : « Emmanuel Macron trong giai đoạn chót của nhiệm kỳ tổng thống 5 năm đã đem lại những tiến bộ thực sự về mặt xã hội. Tôi muốn nói đến những biện pháp như là Revenu d'engagement des jeunes, bảo đảm thu nhập cho giới trẻ từ 16 đến 25 tuổi, nhưng đổi lại thì những người được trợ giúp đó phải năng động, tức là phải đi học thêm, phải được đào tạo để hội nhập vào thị trường lao động. Mục tiêu ở đây là đưa những thành phần đó ra khỏi giai đoạn khó khăn. Đó là một tiến bộ quan trọng để tạo cơ hội cho mọi người có một chỗ đứng trong xã hội này. Đương nhiên, chính sách về kinh tế, về mặt xã hội của tổng thống Macron không hoàn hảo và còn rất nhiều việc sẽ phải làm tiếp. Tôi hy vọng rằng, tái đắc cử thì trong nhiệm kỳ thứ hai Emmanuel Macron sẽ quan tâm nhiều hơn đến vế xã hội ». Từ năm 2017 tới nay, chính quyền Macron liên tiếp bị thách thức. Đầu tiên là đợt đình công kéo dài của nhân viên ngành xe lửa Pháp làm tê liệt một phần các hoạt động kinh tế, gây thiệt hại hàng tỷ euro cho tập đoàn xe lửa quốc gia SNCF để rồi chính phủ phải bù đắp vào lỗ trống tài chính đó. Tiếp theo là phong trào phản kháng Gilets Jaunes của những người phẫn nộ xuống đường vào mỗi ngày Thứ Bảy hàng tuần. Bước sang đầu năm 2020, đến lượt virus corona tấn công cả thế giới trên nhiều mặt từ y tế, xã hội đến kinh tế. Covid-19 vẫn chưa lùi vào bóng tối thì đến lượt chiến tranh Ukraina sát biên giới châu Âu , dọa tăng trưởng của cả một châu lục mà Pháp là một trong những nền kinh tế năng động nhất, nặng ký nhất. Đời sống đắt đỏ Giá xăng dầu khí đốt tăng cao, bởi Nga là nguồn cung cấp chính cho toàn khối châu Âu, lương thực thực phẩm càng lúc càng đắt đỏ bởi thế giới bị mất đi hai nguồn cung cấp lớn là Nga và Ukraina. Lạm phát càng là mối lo của từng nhà và là cơ hội tốt để các đối thủ chính trị của Emmanuel Macron khai thác trong cuộc chạy đua tranh cử tổng thống 2022. Nhưng ba tuần trước bầu cử vòng 1, cũng báo cáo OFCE đã cho thấy : « Từ 2017 tới nay, sức mua của dân Pháp đã tăng lên thêm ». Nhà báo Dominique Seux của báo kinh tế Les Echos cho biết : « Thống kê gần đây nhất của Đài Quan Sát Tình Hình Kinh Tế Pháp OFCE, một cơ quan vốn không thân thiện gì lắm với chính phủ, cho thấy 10% thành phần có thu nhập thấp nhất ở Pháp, dưới thời tổng thống Emmanuel Macron, sức mua của họ đã tăng lên hơn 600 euro và riêng trong năm 2021 thì mãi lực của thành phần này không hề bị sụt giảm ». Một lần nữa, nghiên cứu nói trên so sánh thành tích của Emmanuel Macron với hai người tiền nhiệm Hollande và Sarkozy, theo đó trong 5 năm nhiệm kỳ tổng thống cánh tả thuộc đảng Xã Hội François Hollande, trung bình mãi lực của dân Pháp tăng thêm 0,1 % một năm. Dưới thời tổng thống cánh hữu Nicolas Sarkozy, tỷ lệ đó là 0,2 %, nhưng với Emmanuel Macron thì sức mua của dân Pháp tăng thêm được 0,9 % một năm. Nhìn đến lạm phát vào lúc vật giá ở Hoa Kỳ tăng lên thêm 7,5 % trong một năm, của châu Âu là hơn 5 % thì dân Pháp may mắn hơn : trong 12 tháng qua, đời sống có khó khăn hơn, nhưng tỷ lệ lạm phát tại Pháp là 4,4 %, theo thống kê của châu Âu Eurostat. Hai tờ báo The Guardian của Anh và New York Times của Mỹ đánh giá cao chính sách kinh tế của tổng thống Pháp : Thu Guardian có vẻ « ganh tị » vì đời sống ở Pháp ít đắt đỏ hơn. Còn New York Times không ngần ngại đánh giá khắc phục hậu quả kinh tế Covid-19 gây nên, Paris « hiệu quả nhất ». Nước chảy chỗ trũng Dù vậy trong mắt nhà kinh tế hàng đầu của Pháp Thomas Piketty, giám đốc nghiên cứu Trường Cao Đẳng Khoa Học Xã Hội và giảng dậy tại Học Viện Kinh Tế Paris, vẫn còn nhiều vấn đề mà tổng thống Macron mới chỉ đưa ra những biện pháp nửa vời. Thomas Piketty đơn cử trường hợp của chính sách trợ giá năng lượng : « Tôi cho rằng lạm phát, hiện tượng giá năng lượng tăng cao được đề cập đến một cách muộn màng và không có một chỗ đứng xứng đáng trong các cuộc tranh luận. Vào đầu nhiệm kỳ của tổng thống Macron, cùng với biện pháp đánh thuế carbon, đây từng là chủ đề đẩy một phần dân chúng xuống đường. Nhưng rồi đến cuối nhiệm kỳ, Pháp vẫn trong thế thụ động, bất lực mỗi khi giá năng lượng, xăng dầu tăng cao. Chính phủ chỉ đưa ra các biện pháp vá víu nhưng không giải quyết dứt điểm vấn đề này, tránh để bị lệ thuộc vào những biến động trên thị trường năng lượng quốc tế ». Về câu hỏi cách biệt giàu nghèo tại Pháp có được thu hẹp lại hay không trong 5 năm qua, tổ chức nghiên cứu độc lập IPP của Pháp tháng 11/2021 trả lời là không : Đành rằng sức mua của người dân Pháp nhìn tổng thể thì đã tăng lên thêm so với hồi đầu nhiệm kỳ, nhưng đối với 5 % có thu nhập thấp nhất, chưa đầy 800 euro một tháng thì không. Sức mua của những người này trái lại đã bị giảm mất 0,5 % từ 2017 đến cuối 2021. Trái lại, 1 % những người giàu có nhất thì đã giàu thêm : nghiên cứu của viện IPP đi sâu hơn vào chi tiết : những người có thu nhập trung bình 10.500 euro/tháng thì trông thấy mức sống của họ được nâng cao lên thêm và nhất là thành phần « cực giàu » thì sức mua của họ đã tăng lên thêm đến 4 % trong năm 5 vừa qua ! Jean Hervé Lorenzi, sáng lập viên Le Cercle des Economistes, tập hợp khoảng 30 chuyên gia kinh tế và các nhà nghiên cứu trong lĩnh vực này, trên đài phát thanh tư nhân Radio Classique nêu bật một số lĩnh vực tổng thống Macron phải làm để đem lại một làn gió mới cho kinh tế Pháp : « Sẽ còn phải giải quyết vấn đề nhà ở, cần cải thiện thị trường lao động và khả năng cạnh tranh của Pháp cũng như là phải đẩy mạnh hơn nữa tiến trình tái công nghiệp hóa cỗ máy kinh tế của Pháp ». Kế hoạch cải tổ chế độ hưu bổng tại Pháp bị chựng lại vì dịch Covid-19. Những nỗ lực nhằm lấy lại cân bằng trong các quỹ an sinh xã hội bị virus corona làm tiêu tan. Tham vọng thu hẹp thâm thụt ngân sách nhà nước, giảm nhập siêu … hiện tại vẫn còn ngoài tầm tay và gần như không thấy chính phủ nhắc tới nữa. Để thuyết phục cử tri bỏ phiếu cho mình thêm một nhiệm kỳ thứ hai, Emmanuel Macron chỉ có hơn chục ngày để đánh bạt hình ảnh của « một vị tổng thống bảo vệ quyền lợi của phe nhà giàu ». Vẫn còn rất nhiều những chương trình cải tổ từ y tế đến giáo dục hay hệ thống lương hưu … còn dang dở. Trong 5 năm qua, Elysée và hai đời thủ tướng ở điện Matignon tuy không gột xóa được hết những bất cập của nền kinh tế Pháp, không thu hẹp được khoảng cách giàu nghèo, nhưng chính sách kinh tế và chương trình giúp đỡ xã hội của Emmanuel Macron không đến nỗi tệ. Dù vậy không có gì bảo đảm là những thành tích đã gặt hái được giúp vị tổng thống trẻ tuổi nhất của nước Pháp giữ được thêm một nhiệm kỳ thứ hai. Không chắc rằng những thống kê về thất nghiệp, về lạm phát, về số công việc làm được tạo thêm dưới thời tổng thống Macron có sức thuyết phục hơn những lời đường mật của các phe dân túy.
- Sau hơn 2 năm bị suy giảm sâu do ảnh hưởng của dịch bệnh Covid-19, quý 1 năm nay, kinh tế tỉnh Khánh Hoà ước tăng trưởng 4,9% so với cùng kỳ năm trước. Chủ động, linh hoạt trong phòng chống dịch cùng với sự tự lực của cộng đồng doanh nghiệp giúp kinh tế tỉnh Khánh Hoà tiếp tục đà hồi phục. Chủ đề : Khánh Hoà, Kinh tế phục hồi, tăng trưởng gần 5% --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1tintuc/support
-Doanh nghiệp Việt cần vượt qua thách thức từ sự bất ổn của thị trường Nga- Ukraine -Phát triển thẻ tín dụng nội địa thúc đẩy tài chính toàn diện. -Hệ thống an ninh, bảo mật thẻ thanh toán có an toàn? Chủ đề : thẻ tín dụng nội địa, Doanh nghiệp, ngân hàng --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Chuyển đổi số trong lĩnh vực tài chính - ngân hàng được xem là một trong những định hướng ưu tiên của Chính phủ. Phát triển ngân hàng số, trở thành ngân hàng số hàng đầu là mục tiêu chủ yếu của nhiều ngân hàng thương mại hiện nay. Trong giai đoạn dịch bệnh, các ngân hàng càng đẩy mạnh phát triển các dịch vụ ngân hàng số hơn, người dân cũng ưu tiên lựa chọn kênh số hoá và nhận ra được nhiều tiện ích của ngân hàng số mang lại. Dòng chảy kinh tế nội dung: Phát triển ngân hàng số ở Việt Nam, thực trạng và triển vọng với chuyên gia là Tiến sỹ Lưu Ngọc Hiệp, giảng viên Bộ môn Ngân hàng, Đại học Kinh tế, Đại học Quốc gia Hà Nội. Chủ đề : ngân hàng số, triển vọng --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
-Phối hợp tháo gỡ ùn ứ hàng nông sản tại Lạng Sơn. -Áp lực nợ xấu ngân hàng gia tăng trong thời điểm cuối năm. -Đẩy nhanh lộ trình chuyển đổi từ thẻ từ sang thẻ chip- thúc đẩy thanh toán không dùng tiền mặt. Chủ đề : tắc biên, Lạng Sơn, nợ xấu --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Tại diễn đàn Năng lượng cho phục hồi kinh tế sau đại dịch covid-19 do Hội Truyền thông Số Việt Nam tổ chức hôm nay (26/11/2021), đại diện Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN) cho biết đã chuẩn bị sẵn sàng 2 kịch bản tăng trưởng điện của năm 2022, trong đó có cả kịch bản tăng trưởng điện rất cao - lên tới 12,4% - khi nền kinh tế phục hồi, thích ứng an toàn với covid-19. Tác giả : Nguyên Long Chủ đề : Tăng trưởng kinh tế, phụ tải điện, EVN, thích ứng với bình thường mới, covid --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1sukien/support
- Phát triển Logistics và quản lý chuỗi cung ứng trong bối cảnh mới - Đồng Nai tìm giải pháp xây dựng nhà ở xã hội cho công nhân lao động - Petro Việt Nam – Sáu thập kỷ hướng về phía trước. --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Chủ nhà hàng, quán ăn ở TP.HCM “đau đầu” cân đối thu chi vì giá gas, giá xăng tăng - Các doanh nghiệp đầu mối “âm” Quỹ BOG- Đâu là dư địa để điều hành giá xăng dầu? - Kinh tế phục hồi, tăng trưởng tín dụng cuối năm có thể đạt 13%. Chủ đề : tăng trưởng tín dụng, giá xăng, giá gas --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
Từ sau kỳ nghỉ hè đến nay, cũng giống như giá khí đốt và giá điện, giá xăng và dầu diesel tại Pháp đều tăng không ngừng, khiến người dân bất mãn và trở thành một vấn đề lớn trong đời sống chính trị Pháp, đòi hỏi chính quyền của tổng thống Emmanuel Macron phải khẩn trương tìm hướng giải quyết để tránh làm nảy sinh một cuộc khủng hoảng xã hội có thể làm tê liệt đời sống nước Pháp như khủng hoảng Áo Vàng (Gilets Jaunes) hồi cuối năm 2018. Theo số liệu chính thức hôm 18/10/2021 của bộ Chuyển đổi Sinh thái, giá dầu diesel thậm chí đã tăng cao đến mức « lịch sử ». Giá xăng cũng ở mức cao chưa từng có tính từ năm 2012. Giá nhiên liệu liên tục tăng mạnh một lần nữa ảnh hưởng đến sức mua của người dân, vốn đã bị tác động do giá điện và khí ga tăng cao. Nhà kinh tế Xavier Timbeau, giám đốc Đài quan sát Pháp về tình hình kinh tế (OFCE), thuộc trường Khoa học chính trị Sciences Po Paris, ngày 14/10 giải thích trên đài RFI tiếng Pháp : « Đúng, tình hình có thể tệ hơn, nhưng dù sao thì chúng ta cũng đã ở cái ngưỡng gây choáng cho nhiều người, bởi vì giá chất đốt, dầu diesel hay xăng đều cao như hồi cuộc khủng hoảng Áo Vàng (Gilet Jaune) năm 2018. Sự tăng giá lần này gợi nhớ tới những yếu tố làm bùng nổ khủng hoảng Áo Vàng và quả thực là nó gây ấn tượng mạnh do tác động đến khả năng chi tiêu mua sắm của dân chúng ở mức không phải là không đáng kể. (…) Từ một năm nay, giá nhiên liệu tăng, nhìn chung là khoảng hơn 35 centime euro/lít dầu diesel hoặc xăng, tức là giá nhiên liệu đã tăng khoảng 20%. Mức tăng này là khá cao. Trong các giai đoạn phong tỏa chống dịch Covid-19, giá nhiên liệu rất là thấp bởi vì giao thông đi lại bị ngưng trệ, nhưng sau đó các hoạt động phục hồi, giá nhiên liệu tăng đáng kể, giá dầu lửa bây giờ cũng vẫn tăng và chúng ta có thể đoán trước là trong những tháng tới, giá nhiên liệu vẫn sẽ tăng ». Người tiêu dùng Pháp đang đứng trước nhiều khó khăn trước đà tăng giá nhiên liệu. Cũng trong ngày 14/10, thông tín viên Mathieu Bonhoure từ thành phố Nantes gửi về bài phóng sự : “1,51 euro, đó là giá 1 lít dầu diesel bán tại siêu thị này và là một trong những mức giá thấp nhất trong ngày. Cô Emmanuelle có thu nhập 1.600 euro/tháng. Đối với người phụ nữ đã có gia đình và con cái này, tình hình đang rất khó khăn. Cô nói : « Chúng tôi bắt đầu thấy như có sợi dây thừng siết quanh cổ, đó là điều chắc chắn ». Cô tiếp nhiên liệu đầy bình và số tiền phải trả đã tăng 10 euro so với lần trước. Emmanuelle chia sẻ : « Tôi không biết chúng tôi sẽ làm gì nữa. Đi biểu tình ư ? Tôi cũng chẳng biết thế nào nữa. Trong khi chờ đợi, chúng tôi cũng chẳng có lựa chọn nào khác, vẫn phải đổ đầy bình nhiên liệu để lái xe đến chỗ làm thôi ». Anh Fabien, một khách hàng khác ở trạm xăng này của thành phố Nantes, cho biết : « Chúng tôi đã đổ đầy 50 lít và hết gần 80 euro ». Sự tăng giá này khiến anh lo lắng làm thế nào để tiếp tục sống và suy trì mức chi tiêu : « Điều này ảnh hưởng trực tiếp đến sức mua của tôi ». Cô Manon, người phải lái xe 80 km mỗi ngày vì công việc, thừa nhận đây là một giai đoạn khó khăn. Manon nói : « Chúng tôi phải chú ý nhiều hơn khi đi mua sắm và chúng tôi cũng tránh đi chơi. Chúng tôi ưu tiên để dành nhiên liệu để có thể lái xe đi làm, ngoài ra thì số tiền chúng tôi kiếm được cũng không đủ để chúng tôi có thể đi chơi ». Ở độ tuổi 50, bà Naily và chồng thấy sự tăng giá lần này đang diễn ra rất tệ : « Nỗi tức giận ngày càng tăng. Chúng tôi làm ăn vất vả từ sáng sớm đến tối mịt mà lương thì bèo bọt. Giá cả thì cứ tăng mãi! ». Giá cả thì tăng, chỉ có lương là không tăng và đó là điều khiến cuộc sống trở nên khó khăn hơn. Bà Naily ngày càng buộc phải thắt chặt chi tiêu. » Tình hình nghiêm trọng đến mức tổng thống Pháp Emmanuel Macron đã phải đích thân thông báo chính phủ sẽ sớm đưa ra một hành động « để đồng hành với các hộ gia đình ». Giám đốc Đài quan sát tình hình kinh tế Pháp (OFCE) giải thích thêm : « Đó là một vấn đề lớn bởi giá xăng có tác động trực tiếp đến khả năng chi tiêu của các hộ gia đình. Điều này có thể được nhìn thấy và bộc lộ rất rõ. Nhìn chung thì sự tăng giá hiện nay tương đương với mức tăng chi phí nhiên liệu khoảng 250 euro/hộ gia đình/năm. Số tiền này là khá nhiều. Nó không phải là một khoản tiền vô cùng lớn, nhưng chúng ta cần nhìn nhận rõ là có sự chênh lệch giữa các gia đình. Đây là điều rất nhức nhối và nó thường kéo theo đánh giá là khả năng chi dùng của các hộ gia đình giảm sút và nó diễn ra gần như hàng ngày. Cứ mỗi lần quý vị mua đầy bình nhiên liệu thì quý vị đều nhận thấy là giá nhiên liệu tăng và điều đó gợi nhắc cho quý vị là mọi giá cả đều tăng và khả năng mua sắm bị giảm. Việc mọi người có thể dùng xe của họ, có thể mua nhiên liệu thường được gắn với tự do cá nhân, sự tự chủ, chủ động. Vì thế, tăng giá xăng dầu gây choáng váng cho các hộ gia đình ». Ngọn lửa Áo Vàng vẫn âm ỉ cháy Không chỉ là một phương tiện phô trương « đẳng cấp xã hội », xe hơi còn là công cụ, phương tiện làm việc thiết yếu của nhiều người. Làm thế nào trợ giúp đúng người và hiệu quả nhất không phải là một câu hỏi dễ. Sức ép đối với chính phủ đang gia tăng, bởi từ đầu tháng đến nay, trên các mạng xã hội đã xuất hiện những lời kêu gọi thổi bùng lên ngọn lửa phản kháng, hồi sinh phong trào xã hội Áo Vàng - Gilets Jaunes - từng làm rung chuyển nước Pháp nhiều tuần lễ hồi cuối năm 2018 đầu năm 2019. Ban đầu, chính phủ đề nghị giới phân phối xăng dầu tạm thời hạ mức lãi để giảm giá bán, nhưng các nhà phân phối kiên quyết phản đối, cho đó là điều « không thể », bởi mức lãi của họ chỉ rất thấp - 1 centime euro/lít nhiên liệu. Dường như chính phủ Pháp cũng đã tính đến khả năng giảm thuế cho những ai phải dùng xe hơi nhiều nhất, dựa trên bảng khai chi phí thực tế. Thế nhưng, giải pháp này lại chỉ liên quan đến những người thu nhập đủ cao để phải đóng thuế, chứ không phải những hộ có thu nhập nhấp nhất cho dù họ phải dùng xe hơi nhiều. Hiện nay, các loại phí, thuế giá trị gia tăng TVA áp đặt cho nhiên liệu là rất cao, chiếm hơn phân nửa giá xăng dầu. Riêng thuế nội địa tiêu thụ các sản phẩm năng lượng TICPE là nguồn thu lớn thứ 4 của ngân sách, mang lại cho Nhà nước Pháp 33,2 tỉ euro trong năm 2019. Thậm chí, nhiều người còn chỉ trích Nhà nước đang « làm giàu trên lưng nhân dân » trong bối cảnh khủng hoảng năng lượng. Vì thế, nhiều chính trị gia đối lập và các nhà phân phối nhiên liệu đòi chính phủ giảm các loại thuế, phí. Nhà kinh tế Timbeau giải thích : « Chính phủ có thể giảm chẳng hạn thuế TVA đối với nhiên liệu để bù cho 35 centime euro tăng trong mỗi lít xăng từ một năm trở lại đây, hoặc chính phủ cũng có thể giảm một số loại phí áp đặt đối với nhiên liệu. Có rất nhiều loai phí đánh vào nhiên liệu. Thế nhưng, vấn đề là mỗi loại phí đó đều là một nguồn thu lớn của chính phủ. Mỗi gia đình phải chi thêm trung bình 250 euro/năm cho nhiên liệu, nếu chúng ta tính tổng cộng các hộ gia đình thì con số này là hơn 8 tỉ euro/năm. Nói thế để quý vị thấy rằng con số này lớn đến thế nào : hơn 8 tỉ euro, chỉ kém một chút so với số tiền chính phủ chi cho trợ cấp RSA ». Mất những khoản thu thuế, phí lớn như vậy, hoặc ngân sách thâm hụt, hoặc chính phủ sẽ phải huy động nguồn thu khác để bù đắp, tạo thành một vòng luẩn quẩn. Hơn thế nữa, theo bộ trưởng Kinh Tế Pháp, Bruno Le Maire, giải pháp này trên thực tế không những không hướng đến đúng đối tượng, mà còn « không hợp lý cả về kinh tế và môi trường », tạo ra « một sự bất công », bởi cắt giảm các loại phí, thuế TVA trong giá nhiên liệu đồng nghĩa với việc tất cả người mua nhiên liệu đều hưởng lợi, kể cả những người giàu có, những người dùng xe hơi để đi chơi cuối tuần, đi du lịch … trong khi đối tượng cần được tập trung trợ giúp là những người có hoàn cảnh khó khăn, việc đi lại thiết yếu hàng ngày, nhất là phục vụ công việc, đều phụ thuộc vào phương tiện đi lại cá nhân. Để trấn an dân chúng, phát ngôn viên chính phủ Gabriel Attal hôm 19/10 thông báo muộn nhất là đến cuối tuần chính phủ Pháp công bố một cơ chế đơn giản, công bằng và hiệu quả để trợ giúp người dân. Để tránh bùng nổ một cuộc khủng hoảng xã hội mới, nhiều nguồn tin cho rằng chính phủ hướng tới một giải pháp hỗ trợ đặc biệt : phân phát « séc nhiên liệu » cho các hộ gia đình gặp khó khăn. Thực ra, ngay từ đầu tháng 09, chính quyền Pháp đã thông báo từ tháng 12 tới cấp cho 5,8 triệu hộ gia đình có thu nhập khiêm tốn nhất mỗi hộ một tấm séc năng lượng « đặc biệt » trị giá 100 euro giúp họ có thêm điều kiện trả tiền điện và khí đốt, nhất là để sưởi ấm mùa đông. Chính phủ Pháp từng thực hiện chính sách tương tự hồi mùa xuân 2021. Tuy nhiên, theo nhiều quan chức chính phủ, việc xác định đối tượng ưu tiên nhận « séc nhiên liệu » phức tạp hơn nhiều so với người được ưu tiên nhận « séc năng lượng ». Nên cấp « séc nhiên liệu » cho ai ? Người có thu nhập thấp nhất ? Hay những người phải đi lại nhiều nhất bằng xe hơi ? Kể cả đối với những người có cùng mức thu nhập thì việc xác định những ai chịu tác động mạnh nhất từ tình trạng tăng giá xăng dầu cũng rất khó. Bộ Chuyển đổi Sinh thái Pháp cho biết chính phủ chưa thiết lập được cơ sở dữ liệu về những người cần dùng xe hơi để đi làm. Trước đây, hồi năm 2016 ông Xavier Bertrand, chủ tịch dân cử vùng Haut-de-France, miền bắc nước Pháp, đã cho triển khai biện pháp « hỗ trợ đi lại » bằng cách cấp « séc nhiên liệu » cho người làm công ăn lương có hợp đồng lao động dài hạn hoặc có thời hạn, thu nhập không cao, sống cách nơi làm việc ít nhất 20 km và không có phương tiện giao thông công cộng để đi làm. 50.000 người đã được hưởng chính sách hỗ trợ đi lại của vùng : 240 euro/năm/người. Phụ cấp lạm phát Báo chí Pháp cho rằng kinh nghiệm của vùng Haut-de-France có thể có ích cho chính phủ lần này. Nhưng việc xác định đối tượng được hưởng « séc nhiên liệu » không đơn giản và nhanh chóng. Cuối cùng, tối thứ Năm 21/10/2021, trên kênh truyền hình TF1, thủ tướng Pháp Jean Castex thông báo giá xăng dầu tăng không chỉ tác động đến những người hay phải dùng xe hơi mà còn dẫn đến lạm phát, làm tăng giá hàng hóa nói chung, tác động nhiều nhất đến những người có thu nhập thấp. Vì thế, thay vì phát « séc nhiên liệu », chính phủ quyết định khoản « phụ cấp lạm phát » 100 euro cho mỗi người có thu nhập dưới 2.000 euro/tháng (sau khi đã trừ các khoản đóng góp xã hội), bất kể người đó có hay dùng xe hơi hay không. Thu nhập là điều kiện duy nhất. Người dân không cần đăng ký, không cần chứng minh giấy tờ hay làm các thủ tục phức tạp, khoản tiền hỗ trợ đặc biệt này sẽ « tự động » được chuyển khoản cho những người được ưu tiên trợ cấp kể từ cuối tháng 12/2021, thông qua nhiều kênh, như qua doanh nghiệp, quỹ lương hưu, quỹ trợ cấp thất nghiệp … Câu hỏi đặt ra là liệu « phụ cấp lạm phát » có thể giúp chính quyền của tổng thống Macron « gỡ trái bom phản kháng xã hội » Gilets Jaunes đang rình rập phát nổ hay không ? Xin nhắc lại là ngọn lửa Áo Vàng vẫn âm ỉ len lỏi vào dòng người tuần hành thứ Bảy hàng tuần trong phong trào biểu tình chống việc mở rộng phạm vi áp dụng chứng nhận Covid-19 và tiêm chủng tại Pháp từ sau Quốc Khánh 14/07/2021. Hôm thứ Bảy 16/10, lác đác ở một số bùng binh, những người Áo Vàng đã tập hợp trở lại. Chính quyền của tổng thống Macron chắc chưa dễ quên những cuộc biểu tình Áo Vàng kéo theo bạo động, với biết bao hệ lụy kinh tế, xã hội kéo dài, nhất là trong bối cảnh chỉ còn 6 tháng nữa là đến kỳ bầu cử tổng thống Pháp 2022.
- Sau một năm gián đoạn do ảnh hưởng của dịch Covid-19, sáng 2/9/2021, Diễn đàn Kinh tế phương Đông (EEF) lần thứ 6 khai mạc tại thành phố cảng Vladivostok thuộc vùng Viễn Đông, Nga. EEF 2021 kéo dài đến ngày 4/9, diễn ra theo cả hai hình thức trực tiếp và trực tuyến, với sự tham gia của các nguyên thủ nhiều quốc gia, cộng đồng doanh nghiệp, các chuyên gia, giới trẻ trong nước và quốc tế. Tác giả : Văn Thường/VOV Moscow Chủ đề : khai mạc, diễn đàn, kinh tế, phương đông --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1sukien/support
- Cần nhiều giải pháp đồng bộ để phát triển kinh tế khu vực biên giới. - Sản xuất và tiêu dùng bền vững: Đánh giá tác động môi trường dự án đầu tư- Quan điểm mới, chính sách mới. Chủ đề : Cửa khẩu, Kinh tế biên mậu, Đánh giá ĐTM, Dự án, Sản xuất và tiêu dùng bền vững --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Tiếp tục chương trình kỳ họp thứ nhất, Quốc hội khóa 15, sáng nay (25/07), các đại biểu thảo luận ở hội trường về kết quả thực hiện kế hoạch phát triển kinh tế- xã hội, ngân sách nhà nước 6 tháng đầu năm, giải pháp 6 tháng cuối năm 2021; Kế hoạch phát triển kinh tế- xã hội 5 năm 2021-2025. Theo đánh giá của các đại biểu, mức tăng trưởng kinh tế 5,64% của cả nước trong 6 tháng đầu năm nay là một điểm sáng đáng chú ý trong bối cảnh khó khăn vì dịch Covid-19. Để giữ được mức tăng trưởng này thì kiểm soát dịch bệnh là mục tiêu cần được ưu tiên và kiên trì thực hiện. Chủ đề : Khống chế dịch, Phát triển kinh tế, Quốc hội --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1sukien/support
- Hôm nay (09/07), tại Venice, Italy khai mạc Hội nghị Bộ trưởng tài chính và thống đốc ngân hàng trung ương của Nhóm các nền kinh tế phát triển và mới nổi hàng đầu thế giới (G20). Dự kiến, trong hai ngày diễn ra cuộc họp, Nhóm các nền kinh tế phát triển và mới nổi hàng đầu thế giới (G20) sẽ thảo luận về nguồn lực tài chính dành cho tiêm ngừa Covid-19 ở các nước có thu nhập thấp và trung bình, cải cách thuế toàn cầu và nỗ lực phục hồi kinh tế sau đại dịch. Trong đó, nhóm G20 sẽ nỗ lực để tìm tiếng nói chung về mức thuế doanh nghiệp toàn cầu, trong bối cảnh một số nước thành viên phản đối đề xuất này. Trước đó, hồi đầu tháng này, 130 quốc gia thành viên của Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OECD) đã nhất trí về quy định áp mức thuế tối thiểu trên phạm vi toàn cầu, nhằm giải quyết tình trạng trốn thuế và tạo bình đẳng về thuế giữa các nước. Chủ đề : nhóm các nền kinh tế, phát triển, mới nổi, hàng đầu thế giới G20 --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1thegioi/support
Kinh doanh hay đi dạy học?Tại sao lại là London?Đi xe đạp để tốt cho môi trường?Ở trong tập podcast này, các bạn hãy cùng Mr Blanc tiếp tục lắng nghe những chia sẻ từ một nghiên cứu sinh kinh tế và xem cách anh ta trả lời những câu hỏi phía trên ra sao.Các bạn có thể liên lạc với Quốc Anh qua instagram @london.52—Các bạn có thể đọc thêm tại website: https://www.misterblanc.com/Và nhận tư vấn 1:1: https://www.misterblanc.com/consultantMax
- Phát triển kinh tế xanh tại các làng nghề, giúp nâng cao thu nhập và cải thiện đời sống của người dân nông thôn, bảo tồn và phát huy được bản sắc văn hóa của dân tộc, góp phần quan trọng thực hiện mục tiêu quốc gia về xây dựng nông thôn mới và thực hiện chủ trương của Đảng về phát triển du lịch thành ngành kinh tế mũi nhọn. Chương trình với sự tham gia của PGS.TS Nguyễn An Thịnh - Trưởng khoa Kinh tế phát triển, Trường Đại học Kinh tế - ĐHQGHN. Chủ đề : Làng nghề truyền thống, phát triển kinh tế xanh, Phát huy bản sắc văn hóa dân tộc --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
Đọc sách hay đọc báo?Học đại học mà không hợp thì sao?Nên nghe cha mẹ, hay tự mình quyết định?Ở trong tập podcast này, các bạn hãy cùng Mr Blanc lắng nghe những chia sẻ từ một nghiên cứu sinh kinh tế và xem cách anh ta trả lời những câu hỏi phía trên ra sao.Các bạn có thể liên lạc với Quốc Anh qua instagram @london.52—Các bạn có thể đọc thêm tại website: https://www.misterblanc.com/Và nhận tư vấn 1:1: https://www.misterblanc.com/consultantMax
Dưới sự chủ tọa của nước Anh, một thành trì tài chính quốc tế và dưới áp lực của Mỹ, đầu tàu của thế giới tư bản, G7 tại Cornwall 2021 thông báo mức thuế doanh nghiệp tối thiểu 15 % cho toàn cầu. Không chắc một « cuộc cách mạng về thuế khóa » đã khơi mào. Kịch bản những thiên đường thuế khóa bị khai tử mà G7 mong đợi còn xa vời. Một tuần trước thượng đỉnh G7 tập hợp nguyên thủ và thủ tướng chính phủ bảy nước công nghiệp phát triển nhất thế giới tại Cornwall, miền nam nước Anh, bộ trưởng Tài Chính G7 (Anh, Ý, Pháp, Đức, Nhật Bản Canada và Hoa Kỳ) thông báo đồng ý về « nguyên tắc một mức thuế tối thiểu đánh vào các doanh nghiệp đa quốc gia trên toàn cầu ». Mức thuế đó được ấn định là 15 %. Mục tiêu đề ra nhằm bảo đảm một « sân chơi bình đẳng và công bằng cho các doanh nghiệp » và chấm dứt hiện tượng các đại tập đoàn mở chi nhánh tại các thiên đường thuế khóa chuộc lợi. Tổng thống Pháp phấn khởi nêu ra con số cụ thể : với Liên Hiệp Châu Âu chẳng hạn, biện pháp mang tính « lịch sử » này cho phép Bruxelles thu vào thêm 50 tỷ euro cho ngân sách hàng năm của toàn khối. Ngay cả những tập đoàn trong tầm ngắm của G7 cũng hoan nghênh sáng kiến đánh thuế đồng đều. Chấm dứt nạn lách thuế Động lực nào thúc đẩy G7 đề xuất ý tưởng áp đặt một mức thuế tối thiểu toàn cầu ? Nhóm này hướng tới hai mục tiêu : chấm dứt các thiên đường thuế khóa, chấm dứt việc thao túng tỷ lệ thuế để thu hút các doanh nghiệp. Hiện tại mỗi quốc gia có toàn quyền ấn định mức thuế doanh nghiệp, thuế cá nhân, tài chính …. Riêng thuế doanh nghiêp có thể dao động từ 0 % như trường hợp tại các thiên đường thuế khóa, đến 28 % như tại Pháp cho đến cuối năm ngoái và 26,5 % hiện tại, hay 24 % tại Ý. Ngay trong 27 thành viên Liên Hiệp Châu Âu, Hungary có sức hấp dẫn cao nhất với tỷ lệ thuế là 9 %, tại Ailen là 12,5 %. Nhìn sang Hoa Kỳ, tổng thống Trump đã hạ thuế doanh nghiệp từ 35 % dưới chính quyền Obama xuống còn 21 %. Những khác biệt này thúc đẩy các tập đoàn lớn của thế giới, từ hãng nước ngọt Coca Cola đến Microsoft hay tập đoàn dầu khí Total của Pháp, và đương nhiên là nhóm GAFA đi tìm những « thiên đường thuế khóa ». Điều tra của báo Anh The Guardian tuần trước tiết lộ một chi nhánh của Microsoft đặt tại Ailen năm ngoái lãi đến 315 tỷ đô la mà không phải đóng 1 xu tiền thuế doanh nghiệp cho Dublin. Lý do : trụ sở của chi nhánh này đặt tại đảo Bermudes, nơi các doanh nghiệp được miễn thuế. Với mức thuế tối thiểu toàn cầu 15 % một ông khổng lồ như Amazon chẳng hạn lãi năm 2020 lên tới 7,2 tỷ đô la sẽ không có lý do gì khai thuế ở Ailen cho phần lớn các khoản giao dịch ở châu Âu thay vì khai thuế ở Pháp hay tại Ý … Tuy nhiên theo quan điểm của giáo sư Trường Kinh Tế Paris, giám đốc nghiên cứu Trường Cao Đẳng Khoa Học Xã Hội Pháp Thomas Piketty, bên cạnh yếu tố kinh tế, đề xuất của nhóm G7 còn theo đuổi mục tiêu công bằng xã hội : « Trước hết là vấn đề kinh tế vì liên quan đến một khối tiền rất lớn. Nhưng bên cạnh đó đây còn phải nói đến trách nhiệm của khu vực sản xuất đối với xã hội. Nếu như có những công ty trốn thuế, hay tìm cách xoay xở để làm thế nào đóng thuế ít nhất, được hưởng mức thuế thấp nhất rõ ràng việc đó làm tổn hại đến khế ước xã hội. Trong báo cáo gần đây của Đài Quan Sát về Thuế Khóa Châu Âu, nếu như mức thuế doanh nghiệp tối thiểu được ấn định là 25 % thì Pháp sẽ thu về thêm được 26 tỷ euro cho ngân sách hàng năm. Còn nếu như tỷ lệ đó là 15 % như đề xuất của Mỹ và đã được các nước trong nhóm G7 thông qua, thì Pháp chỉ có thể thu về thêm được 4 tỷ euro một năm mà thôi. Để so sánh, 4 tỷ đó tương đương với 1% ngân sách y tế của Pháp ». Kẻ bênh người chống Đương nhiên, sáng kiến của G7 vừa đề xuất sẽ bị nhiều quốc gia phản đối. Ngay trong Liên Âu, Ailen từ hơn 20 năm nay chủ trương ghìm mức thuế rất thấp để thu hút các doanh nghiêp nước ngoài. Nhờ vậy mà Dublin đã trở thành « kinh đô » của những tên tuổi từ Google đến Amazon và cũng không ít các cơ quan tài chính quốc tế chọn Ailen làm bãi đáp. Ngay cả trong giai đoạn kinh tế khó khăn nhất hồi đầu thập niên 2010 Dublin cũng đã cương quyết không tăng thuế doanh nghiệp để tiếp tục làm một « thỏi nam châm » trong mắt các nhà tư bản. Cho dù tỷ lệ thuế doanh nghiệp tối thiểu 15 % không có gì là quá đáng như chuyên gia Piketty vừa trình bày, nhưng chỉ nội việc áp đặt một mức thuế tối thiểu cũng đủ gây « thiệt hại » cho một số quốc gia đang áp dụng chính sách ưu đãi thuế khóa để chiêu dụ các doanh nghiệp nước ngoài. Đứng đầu trong số này là Ailen : nhờ biện pháp ưu đãi thuế khóa mà hàng năm Dublin thu về 2,5 tỷ thuế từ các doanh nghiệp. Giám đốc đặc trách về chính sách thuế khóa thuộc Tổ Chức Hợp Tác và Pháp Triển Kinh Tế, OCDE, Pascal Saint Amans giải thích : « Tất cả khó khăn ở đây là làm thế nào để tìm ra đồng thuận. Sẽ không dễ để 140 quốc gia trong OCDE cùng đồng ý về mức thuế 15 % này. Những nước đang hưởng lợi hiện nay như trong trường hợp của Ailen chẳng hạn chắc chắn Dublin sẽ phản đối mà thái độ đó cũng chính đáng thôi. Thế còn ngoài khối OCDE, một nước như Trung Quốc thì sao ? Liệu có dễ thuyết phục được Bắc Kinh hay không ? » Đầu tháng 7 này, đến lượt lãnh đạo 20 nền kinh tế lớn nhất toàn cầu họp lại tại Venise, Ý không chắc là sáng kiến thuế tối thiểu toàn cầu của nhóm G7 sẽ dễ dàng được từ Ấn Độ đến Trung Quốc hay Nga, Nam Phi tán đồng. Về điểm này bộ trưởng Kinh Tế Pháp, Bruno Le Maire tỏ ra lạc quan vì ông tin rằng G7 rồi G20 vẫn là đầu tầu của thế giới với sức thuyết phục rất Biden không tiến hành một cuộc cách mạng thuế khóa Dưới nhãn quan của nhà bình luận trên báo kinh tế Pháp, Les Echos Dominique Seux đánh thuế tối thiểu vào các doanh nghiệp toàn cầu là một quyết định chính đáng, nhưng tỷ lệ 15 % mà Hoa Kỳ đề xuất hoàn toàn không phải là « một cuộc cách mạng » như một số chính trị gia đã quá phấn khởi nhận xét : Nếu như mức thuế tối thiểu trên toàn cầu được ấn định ở mức 15 % thì Pháp thu về thêm được 4 tỷ như vừa nói, tức là một số tiền không thấm vào đâu so với ngân sách chung của cả nước. Vả lại, xét cho cùng tỷ lệ 15 % mức thuế tối thiểu mà G7 vừa đề xuất hoàn toàn không phải là một cuộc « cách mạng » và nó không làm đảo lộn các hoạt động của các doanh nghiệp trên thế giới. Tuy nhiên đây là một quyết định mang tính tích cực ít nhất là trên hai điểm. Điểm thứ nhất là tới nay người tiêu dùng và các công ty lớn trên thế giới hưởng lợi nhiều từ khi kinh tế được « toàn cầu hóa ». Người tiêu dùng thì càng lúc càng mua hàng với giá rẻ. Doanh nghiệp thì đặc biệt tận dụng một thế giới rộng mở, xóa bỏ bớt các hàng rào quan thuế để tiếp cận được với các thị trường ở khắp mọi nơi. Internet đã giúp thu hẹp khoảng cách về địa lý giữa bên mua và bên bán. Điểm tích cực thứ nhì từ sáng kiến hợp nhất thuế tối thiểu trên toàn thế giới ở mức 15 % đó là giải pháp hợp tác về mặt thuế khóa bao giờ cũng có lợi hơn là trong trường hợp mà các quốc gia cạnh tranh với nhau về tỷ lệ thu thuế doanh nghiệp. Vấn đề còn lại là liệu rằng giải pháp đang được coi như là một chiếc đũa thần đầy hứa hẹn này có thuyết phục được cả thế giới hay không. Hiện tại G7 đã đồng ý, nhưng còn phải đợi đến G20 ». Còn nhiều điểm mơ hồ Một câu hỏi rất cụ thể khác đó là những tập đoàn nào sẽ trong tầm ngắm của kế hoạch về thuế khóa vừa được G7 thông qua ? Trước mắt các bên chủ yếu nhắm đến những ông khổng lồ trong ngành công nghệ kỹ thuật số, mà hầu hết là các hãng của Mỹ. Riêng Washington vận động để mở rộng danh sách các « đối tượng liên quan ». Nhiều tổ chức như hiệp hội Attac chủ trương đánh thuế vào các dịch vụ tài chính đang phấn đấu để biện pháp mang tính « lịch sử » nói trên được áp dụng cho tất cả những công ty có doanh thu trên 750 triệu euro một năm. Theo quan điểm của kinh tế gia Thomas Piketty vấn đề ở đây vẫn là một sự bất bình đẳng giữa các đại tập đoàn đa quốc gia thì chỉ phải đóng thuế 15 % còn các công ty còn con thì phải chịu mức thuế cao hơn. Ông giải thích trên đài phát thanh France Inter hôm 04/06/2021 : « Đối với châu Âu điểm quan trọng ở đây là đánh thuế tất cả các đại tập đoàn, kể cả những hãng của Mỹ … Tuy nhiên cần lưu ý rằng nếu mức thuế tối thiểu đánh vào các công ty lớn là 15 %, trong khi đó thì các công ty vừa và nhỏ của Pháp chẳng hạn sẽ vẫn phải chịu mức thuế doanh nghiệp là 26,5% như quy định được áp dụng từ đầu năm nay. Như vậy thật là bất công với các hãng nhỏ, trong khi đó thì số này mới là nguồn tạo công việc làm đắc lực. Cần phải nói rằng những hãng khổng lồ mới có phương tiện trốn thuế hay mở chi nhánh hãng ở các thiên đường thuế khóa để chuộc lợi, trong lúc những hãng nhỏ thì làm sao có được phương tiện để luồn lách thuế, hay đóng thuế với mức tối thiểu ? Cần biết rằng, một doanh nghiệp ở Pháp tính cả phần thuế đóng cho chính phủ lẫn những khoản đóng góp cho các quỹ an sinh xã hội, tổng cộng họp phải nộp tới 31 % tiền lãi cho các khoản chi tiêu này. Ở đây có một sự cạnh tranh bất bình đẳng giữa các hãng lớn và hãng bé ». Một điều thú vị là vào lúc dự án đánh còn khá mơ hồ, còn nhiều tranh cãi về bản thân tỷ lệ 15 % thuế tối thiểu như G7 đề xuất, cũng chưa biết « ai là những đối tượng » bị nhắm tới, dự án có hy vọng được thực hiện hay không … thì giới truyền thông đã liên tục nói đến một « tiến bộ vượt bực từ gần một thế kỷ qua » đến một « cột mốc lịch sử trong ngành thuế vụ » trong « hợp tác toàn cầu » … Có điều như hai nhà kinh tế Thomas Piketty và Dominique Seux hay đại diện của Tổ Chức Hợp Tác và Phát Triền Kinh Tế OCDE, Pascal Saint Amans vừa giải thích còn nhiều thách thức đang ở trước mặt và cũng khó hy vọng thuế tối thiểu toàn cầu cho phép các quốc gia bù đắp vào công quỹ vốn đang bị thâm hụt nghiêm trọng dưới tác động giây chuyền từ Covid-19 gây nên. Công luận ít chú ý đến hai điểm : một là sáng kiến áp đặt một ức thuế toàn cầu đã được Pháp và Đức đề xuất cách nay hai năm nhưng đã nhanh chóng bị chìm vào quên lãng. Phải đợi đến khi Hoa Kỳ lên tiếng và coi như đó là một đề xuất của tổng thống Joe Biden thì G7 mới nhiệt tình hưởng ứng. Điểm thứ nhì là Washington cũng chỉ đề xuất một mức thuế rất « khiêm tốn » bởi vì thuế doanh nghiệp ở Mỹ hiện nay cao hơn nhiều so với mức 15 % mà ông Biden đề xuất. Điều đó có nghĩa là nếu thành công thì chính những tập đoàn của Mỹ hưởng lợi trên hết và đó cũng là cách để lôi kéo GAFA của Mỹ trở lại về nguyên quán đóng thuế cho chính quyền Liên bang. Theo nghiên cứu của OCDE khoảng 30 % tiền lãi của các đại tập đoàn Mỹ bị đánh thuế ngoài lãnh thổ Hoa Kỳ. Ở vào đầu thập niên 1990, tỷ lệ này là 5 %.
Các vụ tấn công tin học dồn dập, Âu - Mỹ tăng cường khả năng phòng thủ trước các toán tin tặc thường bị cho là xuất phát từ Iran, Nga, Trung Quốc hay Bắc Triều Tiên. Nhà Trắng rúng động vì vụ tấn công nhắm vào tập đoàn dầu khí Colonial Pipeline của Mỹ. Tấn công mạng là một hoạt động mới giúp cho các nhóm tội phạm nhanh chóng thu về cả ngàn tỷ đô la. Vào thời xa xưa, những vụ cướp biển, cướp máy bay hay cướp nhà băng từng làm mê hoặc nhiều thế hệ các nhà làm phim. Giờ đã đến lúc các nhà viết kịch bản dành một chỗ đứng riêng cho những bộ phim xoay quanh các toán « cướp ảo trên mạng ». Nhưng tiền thu về thì « không ảo » chút nào. Trong lĩnh vực này tình báo Hàn Quốc xem các đội « đặc nhiệm » của Bắc Triều Tiên là một « loại vũ khí lợi hại của Bình Nhưỡng » Bắc Triều Tiên và chiến tranh cyber Trong một báo cáo gần đây của Viện Nghiên Cứu Chiến Lược và An Ninh Quốc Gia Hàn Quốc, nhà nghiên cứu Oh Il Seok, được hãng tin Pháp AFP, trích dẫn nêu bật : phương Tây lo ngại về kho vũ khí hạt nhân và tên lửa đạn đạo của Bình Nhưỡng, thế nhưng tên lửa và bom nguyên tử Bắc Triều Tiên là mối đe dọa « quân sự về lâu dài ». Còn trước mắt, vũ khí của Bình Nhưỡng là « đội ngũ hacker ». Đó là những « chuyên gia hoàn toàn có thể tiến hành những vụ cướp ảo trên mạng ». Từ 2014 Bắc Triều Tiên đã phát triển « khả năng phá hoại » đó sau vụ tấn công nhắm vào hãng phim Sony của Mỹ để trả đũa việc hãng này cho phát hành một bộ phim chế nhạo lãnh tụ Kim Jong Un. Từ đó tới nay, Bình Nhưỡng liên tục bị tình nghi là thủ phạm những vụ tấn công mạng, như vụ cướp 81 triệu đô la của Ngân Hàng Trung Ương Bangladesh hồi 2016, hay vụ rải virus vào 300.000 máy vi tính cá nhân tại 150 quốc gia năm 2017. Trong một báo cáo gần đây, Washington thẩm định, Bình Nhưỡng có khả năng « gây xáo trộn nhất thời và ở một mức độ giới hạn nhắm vào một số cơ sở hạ tầng thiết yếu » của Hoa Kỳ. Tình báo Mỹ xem mối đe dọa từ Bình Nhưỡng trong lĩnh vực cyber « đang lớn dần, đặc biệt là liên quan đến các lĩnh vực tình báo, đến những vụ đánh cắp thông tin, dữ liệu hay khả năng khủng bố ». AFP trích dẫn báo cáo năm 2020 của quân đội Mỹ cho biết đội ngũ lính tinh nhuệ của Bắc Triều Tiên trong lĩnh vực cyber hiện tại bao gồm 6.000 nhân viên, hoạt động cả trong nước lẫn ở hải ngoại, đặc biệt là từ Belarus, Trung Quốc, Ấn Độ, Malaysia hay Nga. Mỹ không còn khiến thiên hạ khiếp sợ ? Đầu tháng 5/2021 giá xăng dầu tại Mỹ tăng vọt sau vụ tập đoàn Colonial Pipeline bị tấn công. Ba tuần sau, hệ thống phân phối của nhà cung cấp dầu khí này vẫn chưa hoạt động lại bình thường. Ban giám đốc chưa hoàn toàn làm chủ lại được tình hình, mặc dù đã nộp 4,4 triệu đô la để chuộc lại những dữ liệu bị đánh cắp. Đích thân tổng thống Joe Biden theo dõi tình hình, nhiều cơ quan của chính quyền liên bang Mỹ cũng như bộ Năng Lượng phải can thiệp và phối hợp hành động. Quốc Hội Hoa Kỳ lập tức yêu cầu « tăng cường các biện pháp bảo vệ cơ sở hạ tầng trong ngành năng lượng quốc gia trước mối đe dọa các vụ tấn công tin học ». Colonial Pipeline quản lý đường ống dẫn dẫn gần 9.000 cây số, đưa xăng dầu từ Vịnh Mêhicô đến các vùng miền trung, trung đông và lên mãi tận khu vực đông bắc Hoa Kỳ, xuyên qua 17 bang trên toàn nước Mỹ, nơi có tới gần 40 % dân số sinh sống, bảo đảm từ 40 đến 45 % năng lượng tiêu thụ ở miền đông nước Mỹ, theo thẩm định của Cơ Quan Năng Lượng Quốc Tế AIE. Vụ tấn công hôm 07/05/2021 làm tê liệt toàn bộ hoạt động của Colonial Pipeline và hãng này đã phải mất 5 ngày để khởi động lại hệ thống tin học. Điều đáng ngại hơn cả, đây là lần đầu tiên một cơ sở hạ tầng cung cấp năng lượng của Mỹ trong tầm ngắm của các toán tin tặc. Trả lời RFI tiếng Việt, chuyên gia về an ninh mạng Guy Philippe Goldstein, Ecole de Guerre Economique Paris, nhấn mạnh các vụ tấn công mạng đã trở nên dồn dập hơn từ khi bùng phát đại dịch Covid-19. Trường Ecole de Guerre Economique được thành lập từ năm 1997 chuyên đào tạo trong các lĩnh vực như an ninh, tình báo, trong bối cảnh cạnh tranh kinh tế càng lúc càng khốc liệt. Guy Philippe Goldstein : « Nhìn chung, hiện tượng tấn công tin học có chiều hướng gia tăng, đặc biệt là vì đại dịch Covid-19 nên một phần lớn nhân viên phải làm việc từ xa. Tại các nước phương Tây, theo thẩm định sơ khởi, số vụ tấn công mạng trong năm vừa qua đã tăng lên gấp đôi, gấp ba, thậm chí là gấp bốn lần so với hồi 2019. Thiệt hại về kinh tế do các vụ tấn công mạng này trong năm 2019 dao động trên dưới 1.000 tỷ đô la. Đây là một số tiền khá lớn và nếu so sánh thì khoản tiền này tương đương với 50 % thu nhập của các đường dây buôn lậu ma túy trên toàn cầu. Ở đây chúng ta mới chỉ nói đến những vụ tin tặc mang tính phạm pháp, chứ chưa nói tới những hành vi mang tính chất chính trị trong đó ». Riêng trong vụ tấn công nhắm vào nhà cung cấp xăng dầu của Mỹ Colonial Pipeline, giới điều tra Liên bang Hoa Kỳ lập tức quy trách nhiệm cho nhóm tin tặc mang tên Darkside. Guy Philippe Goldstein giải thích thêm về gốc tích và thể thức hoạt động của nhóm này. Guy Philippe Goldstein : « Darkside là một nhóm tin tặc mới nổi lên từ khoảng tháng 8/2020. Đây vừa là một nhóm chuyên phát triển phần mềm để tấn công đánh cắp các dữ liệu của các mục tiêu nhắm tới và sau đó đòi tiền chuộc để trao trả lại cho chủ nhân những dữ liệu này. Theo ước tính, hoạt động nói trên đã giúp Darkside thu về khoảng 15 triệu đô la trong 9 tháng qua. Bên cạnh đó, có rất nhiều các đơn vị khác khai thác phần mềm của Darkside để tống tiền các doanh nghiệp. Chính lĩnh vực này mới là "con gà đẻ trứng vàng", thu về 75 triệu đô la từ mùa hè 2020 tới nay ». Ngay cả một tập đoàn trong ngành tin học Mỹ như Microsoft một lần nữa đã phải báo động « các toán tin tặc từng gây nên vụ tấn công thông qua phần mềm SolarWinds làm tác động đến hàng trăm công ty Hoa Kỳ dường như lại mở một đợt tấn công mới ở cấp toàn cầu. Lần này họ nhắm vào 150 cơ quan của chính phủ và hàng chục tổ chức, hội đoàn ». Theo điều tra của Microsoft, thủ phạm các vụ nói trên xuất phát từ một nhóm của Nga. Nhóm này hồi năm ngoái đã nhắm tới 18.000 công ty và 9 cơ quan của chính phủ liên bang. Châu Âu, mục tiêu dễ tấn công Cũng trong tháng 5/2021, tập đoàn dược phẩm Thụy Sĩ Siegfried cho biết « nhiều cơ sở trên thế giới bị tê liệt », trong đó có cả nhà máy tại Trung Quốc, Mỹ hay Chilê. Hệ quả kèm theo là công ty đã không thể trả lương đúng hạn cho khoảng 150 nhân viên tại Evionnaz, miền nam Thụy Sĩ, và « chuỗi sản xuất không thể hoạt động lại bình thường cho tới khi nào toàn bộ hệ thống tin học được phục hồi ». Vương quốc Bỉ đầu tháng trước cũng báo động « nhiều cuộc họp của các nghị viên bị gián đoạn, hệ thống lấy hẹn chích ngừa Covid-19 bị tê liệt … gần 200 cơ quan Nhà nước là nạn nhân của một vụ « tấn công mạng xảy ra hôm 04/05/2021 » theo dài truyền hình nhà nước RTBE. Thế còn chiến lược của Pháp trong lĩnh vực an ninh cyber ? Các doanh nghiệp Pháp đã có những bước chuẩn bị nào để đối phó và có đủ phương tiện đương đầu với các vụ tấn công tới tấp này hay không ? Guy Philippe Goldstein : « Khổ nỗi, các doanh nghiệp Pháp không là một ngoại lệ. Lĩnh vực thương mại bị tấn công nhiều hơn cả, đặc biệt là trong thời gian đại dịch vừa qua. Theo ANSI (Cơ Quan Quốc Gia đặc trách về An Ninh Tin Học), do tình hình dịch Covid-19, các vụ tấn công mạng ở Pháp đã nhân lên gấp đôi. Để tăng cường an ninh mạng, có hai điều cơ bản : thứ nhất, các doanh nghiệp phải xác định rõ chẳng hạn như đâu là những khâu dễ bị thâm nhập, hay trong trường hợp bị tấn công thì thiệt hại ước tính lên tới khoảng bao nhiêu. Điều cơ bản thứ nhì là nâng cấp các hệ thống bảo mật, từ các máy tính cá nhân của mỗi nhân viên đến hệ thống giao dịch, thanh toán với khách hàng, với các nhà cung cấp … Thật ra, tương tự như nhiều nước phương Tây khác, từ 5-6 năm nay, Pháp đã phải đối mặt với các vụ tin tặc tống tiền. Có điều, các vụ làm ăn phi pháp này này càng lúc càng dồn dập hơn ». Tấn công vào những miếng « mồi ngon » Guy Philippe Goldstein : « Tại Pháp, trong bối cảnh đại dịch hiện tại, hệ thống bệnh viện phải đối mặt với nhiều sự cố hơn cả. Bên cạnh đó là ngành công nghiệp và kể cả những doanh nghiệp bảo đảm những dịch vụ cần thiết nhất. Thông thường, các nhóm tội phạm nhắm vào những hãng tương đối lớn và có phương tiện tài chính để nộp tiền chuộc lại những dữ liệu bị đánh cắp. Các toán tin tặc nhắm vào những cơ sở nào có thể bị thiệt hại nghiêm trọng trong trường hợp hệ thống sản xuất hay phân phối bị tê liệt. Có như vậy, nạn nhân mới mau mắn nộp tiền cho các nhóm tin tặc. Cũng nói thêm là các nhóm tấn công giờ đây thường chủ trương đánh cắp dữ liệu bắt nạn nhân nộp tiền chuộc lại những dữ liệu đó, thay vì phải đi bán dữ liệu cho các hãng khác. Như vậy, những tổ chức tội phạm thu được tiền về nhanh hơn. Trung bình thì có khoảng 20 % nạn nhân nộp tiền chuộc lại các dữ liệu, với tổ chức Darkside thì tỷ lệ đó là 45 % » Sau cùng, Guy Philippe Goldstein, cố vấn cho cơ quan kiểm toán của Anh PwC, kiêm giảng viên trường Ecole de Guerre Economique Paris, lưu ý trong bối cảnh mà các hoạt động của ngành công nghiệp, của các nhà máy điện lực, của các viện bào chế thuốc, các hoạt động của các ngành từ y tế đến giáo dục đến tài chính … đều lệ thuộc vào hệ thống tin học, thì rủi ro bị tấn công đương nhiên càng lớn. Một nền kinh tế vững mạnh phải làm chủ được an ninh mạng và đây thực sự là một cuộc chiến đang mở màn.
TP.HCM muốn giữ vững vai trò là đầu tàu kinh tế thì các nút thắt về hành chính cần phải được giải quyết triệt để. Có như thế mới khơi thông hướng đi cho các doanh nghiệp và không bị bỏ lỡ thời cơ. Bên cạnh đó, cần phát huy được lời Chủ tịch UBND TP.HCM Nguyễn Thành Phong đã từng phát biểu: "Nơi nào chính quyền gây phiền hà, sách nhiễu người dân, doanh nghiệp thì người đứng đầu sẽ bị xử lý".
Giới tiểu thương Pháp, sau 2 tháng đóng cửa trong giai đoạn phong tỏa chống dịch Covid-19 hồi mùa xuân, chưa kịp gượng dậy thì nay nhiều người lại phải đối phó với nguy cơ phải đóng cửa vĩnh viễn, phá sản vì đợt phong tỏa thứ hai trong khi mùa Giáng sinh sắp đến, theo lẽ thường đây là mùa làm ăn nhộn nhịp nhất trong năm. Thể hiện ý thức công dân bằng cách mua hàng của cửa hàng nhỏ lẻ Kiệt quệ cả về kinh tế và tinh thần, nhưng chính trong hoàn cảnh khó khăn đó, các tiểu thương nhận được sự tương trợ, khích lệ của chính quyền địa phương, các hội đoàn và cả người dân khu phố lân cận. Khẩu hiệu kiểu « Tôi mua hàng trong vùng của tôi chứ không mua trên Amazon », các trang thương mại điện tử địa phương « mini Amazon », cửa hàng online, khu phố mua sắm ảo của các thành phố, thị xã, chợ Giáng Sinh online, dịch vụ click and collect - đặt hàng trực tuyến và đến một địa điểm lấy hàng, chiến dịch Local Friday (Thứ Sáu ở địa phương) để cạnh tranh với chiến dịch đại hạ giá Black Friday …, từ khi nước Pháp tái phong tỏa chống dịch Covid-19, nhiều ý tưởng đã liên tục ra đời nhằm cứu giới tiểu thương, các cửa hàng, cơ sở kinh doanh nhỏ lẻ ở các địa phương … Trước tiên, phải nói đến tinh thần tương thân tương ái của người dân các nơi. Nhiều người hạn chế mua hàng trên các trang thương mại điện tử lớn như Amazon của Mỹ, hay ở các siêu thị, để mua hàng ở các cửa hàng buôn bán nhỏ lẻ trong khu phố, cho dù giá có thể cao hơn một chút. Nhiều người sẵn sàng thay đổi thói quen tiêu dùng, chuyển sang mua sản phẩm được sản xuất, chế biến ngay trong vùng, lên các mạng xã hội kêu gọi cộng đồng ủng hộ phong trào. Nhiều người còn lên mạng kêu gọi nhau tẩy chay ngày đại hạ giá Black Friday của Amazon, lùi đến tháng 12, chờ đến khi các cửa hàng buôn bán nhỏ lẻ được phép mở cửa trở lại mới đi mua sắm cho lễ Giáng Sinh … tất cả chỉ với mục đích giúp các tiểu thương ở địa phương « gỡ gạc được phần nào », trước các « đại gia » thương mại điện tử. Trong bối cảnh « khó khăn không chỉ của riêng ai », đối với không ít dân Pháp, mua hàng của các cửa hàng gần nhà, giúp các tiểu thương địa phương phần nào tránh được mối họa phá sản, là phương thức tiêu dùng có trách nhiệm, là cách thể hiện tinh thần, ý thức công dân. Đây cũng là thông điệp của chính phủ Pháp, bên cạnh các biện pháp hỗ trợ tài chính cụ thể. Trên mạng xã hội Facebook, có nhiều nhóm cư dân hàng xóm láng giềng cũng lập trang để đưa thông tin, thu hút cư dân trong khu phố mua sắm ở các cửa hàng gần nhà. Không chỉ có được sự cảm thông, chia sẻ của chính người tiêu dùng, các tiểu thương còn có sự giúp sức của các hội đoàn ở địa phương hay các hiệp hội thương mại để lập cửa hàng online. Giải pháp của chính quyền các cấp Về phía địa phương các cấp, chính quyền nhiều vùng, tỉnh, thành phố cũng đã có sáng kiến lập các trang web thương mại điện tử cho các tiểu thương trong khu vực. Chẳng hạn chính quyền thành phố Nogent-le-Rotrou, tỉnh Eure-et-Loir, miền bắc nước Pháp, lập trang bán hàng online địa phương « Ma ville Mon Shopping » (Thành phố của tôi, Việc mua sắm của tôi), cho phép các tiểu thương lập cửa hàng online miễn phí để bán hàng trên mạng, với tính năng thanh toán trực tuyến an toàn, khách hàng có thể chọn đến cửa hàng nhận hàng hoặc được giao hàng tận nhà. Còn thành phố Nancy, ngay từ đợt phong tỏa hồi mùa xuân, đã chi vài chục ngàn euro để lập trang web thương mại điện tử Achetez-grandnancy, « quy về một mối trực tuyến » hơn 200 cửa hàng bán thực phẩm, thời trang, trang trí nội thất, mỹ phẩm. Tất cả các tiểu thương, người sản xuất bán hàng thủ công và các hiệp hội thương mại ở thành phố Nancy và vùng lân cận đều được tham gia nền tảng thương mại điện tử miễn phí trong cả năm 2020. Còn vùng Occitanie ngày 12/11/2020 tung ra trang web « Dans ma zone » tạm dịch là « Trong vùng của tôi », chơi chữ để đối lại với trang thương mại điện tử nổi tiếng Amazon của Mỹ. Trong chương trình Giải mã kinh tế ngày 12/11 của đài France Info, nhà báo Fanny Guinochet giải thích : « Dans ma zone » của vùng Occitanie là một trang web dành cho các tiểu thương và người làm nghề thủ công trong vùng, để họ có thể bán quần áo, đồ chơi, những mặt hàng ngoài thực phẩm. Mục đích là bù đắp được phần nào cho các cửa hàng nhỏ đang phải đóng cửa. Bà Carole Delga, chủ tịch vùng Occitanie, chính là người đưa ra ý tưởng nói trên với khẩu hiệu « Hàng của chúng ta là việc làm của chúng ta ! ». Bà Delga nhấn mạnh người dân cần chứng tỏ họ gắn bó yêu quý vùng mà mình sinh sống. Vùng Occitanie không phải nơi duy nhất làm như vậy, nhiều thành phố và vùng lãnh thổ khác của Pháp cũng đã tung ra các trang web thương mại điện tử địa phương, chẳng hạn Doux, Limoges, Cognac, Nancy, Antibes, Auray, Caen … Danh sách rất dài và các trang « mini Amazon địa phương » đều có cùng logic : thúc đẩy người tiêu dùng mua hàng của các tiểu thương gần nhà, thay vì mua sắm trên các trang thương mại điện tử lớn của Mỹ ». Câu hỏi đặt ra là các trang web đó có hiệu quả hay không ? Và chính phủ Pháp có biện pháp hỗ trợ cho các địa phương lập các trang « mini Amazon địa phương » và trợ giúp tiểu thương hay không ? Nhà báo Fanny Guinochet cho biết cụ thể : « Một số trang web đã bắt đầu hoạt động từ đợt phỏng tỏa thứ nhất, và kết quả thường là rất tích cực, vì thế các trang web vẫn được duy trì trong mùa hè vừa qua. Đợt phong tỏa thứ hai là một cơ hội để tăng cường, mở rộng nguồn cung. Trong những ngày gần đây, chúng tôi thấy là các ý tưởng nở rộ khắp nơi trên toàn nước Pháp, nhất là khi có sự khích lệ của chính phủ. Đúng vậy, để tạo ra các trang web thương mại điện tử địa phương, các thành phố, thị trấn, xã và các tổ chức có thể đề nghị Nhà nước hỗ trợ 20.000 euro, cũng như một khoản tài trợ cho công tác tổ chức, huấn luyện có tổng giá trị 40.000 euro trong vòng 2 năm. Bộ trưởng Kinh Tế Bruno Le Maire đặc biệt muốn thúc đẩy các tiểu thương bán hàng trên mạng, bù lại thời gian đã để lỡ, bởi vì hiện nay mới chỉ có 1/3 các cơ sở kinh doanh quy mô rất nhỏ có trang web. Bộ trưởng Kinh Tế Pháp hứa sẽ cấp cho mỗi tiểu thương lập trang web một tấm « séc kỹ thuật số » trị giá 500 euro. Kể từ tháng 01/2021, khi các tiểu thương trình chứng từ hóa đơn lập trang web, đăng ký tham gia vào một trang thương mại điện tử hay mua một phần mềm … họ sẽ được nhận tiền hỗ trợ của chính phủ. Theo bộ Kinh Tế Pháp, 120.000 cơ sở kinh doanh có thể sẽ được hưởng khoản tiền hỗ trợ với tổng trị giá lên tới 60 triệu euro ». Các tập đoàn siêu thị « chìa tay » giúp tiểu thương Sau bài phát biểu thông báo tái phong tỏa của tổng thống Pháp trên truyền hình hồi cuối tháng 10, các cửa hàng kinh doanh các loại hàng hóa không được coi là mặt hàng thiết yếu buộc phải đóng cửa. Do sự phản đối của các tiểu thương, các siêu thị cũng buộc phải tạm đóng cửa khu vực kinh doanh các mặt hàng không thiết yếu. Nhưng để tỏ tình tương thân tương ái với giới tiểu thương vốn phải chịu quá nhiều thiệt hại vì lệnh tái phong tỏa, nhiều chuỗi siêu thị tại Pháp, như Auchan và Monoprix, đã thông báo quy hoạch, sắp xếp lại không gian và các dịch vụ để hỗ trợ các tiểu thương trong khu phố lân cận bán được hàng. Chẳng hạn như tư vấn và hỗ trợ các cửa hàng về mảng phục vụ khách đặt hàng, giao hàng cho khách, mở quầy cho khách đến nhận hàng mà họ đã đặt qua điện thoại, hay qua trang web của tiểu thương. Le Figaro ngày 30/10 cho biết đối với chuỗi Monoprix, vốn có các siêu thị tại khu trung tâm của 250 thành phố trên toàn nước Pháp, giám đốc của từng siêu thị có quyền chọn các cửa hàng bị đóng cửa ngay gần nơi họ kinh doanh để hỗ trợ, nhưng ưu tiên cho những người kinh doanh hoa tươi, sách truyện, đồ chơi, các tiệm sửa quần áo, giày dép, đánh chìa khóa … Nếu như số cửa hàng trong khu vực xung quanh cần được hỗ trợ nhiều, thì giám đốc các siêu thị Monoprix sẽ theo giải pháp lựa chọn luân phiên, quay vòng trong tuần, thời gian tính theo ngày hoặc nửa ngày. Một công đôi việc ! Tình đoàn kết này cũng giúp các chuỗi siêu thị thu hút thêm khách mới, cũng như chiếm thêm được cảm tình, giữ chân khách quen. Giới công nghệ Pháp cũng ra tay hỗ trợ Đối với nhiều tiểu thương, người làm nghề thủ công truyền thống, chuyển đổi số hóa để thích nghi với phương thức kinh doanh mới trong giai đoạn phong tỏa không phải là điều dễ dàng. Không chỉ có trang web là xong, mà các thách thức là rất nhiều ! Trang mạng Actu Economie ngày 17/11 trích dẫn nhiều chuyên gia theo đó bán hàng trên mạng internet là một nghề hoàn toàn tách biệt với bán hàng tại cửa hàng và đòi hỏi rất nhiều thời gian, công sức, tiền bạc. Cần có nhiều kiến thức, kỹ năng, và khâu tiến hành cũng phải trải qua nhiều giai đoạn. Các tiểu thương muốn mở dịch vụ bán hàng trên mạng đều phải học luật thương mại điện tử, thực hiện nhiều thủ tục với ngân hàng, thậm chí phải cần đến dịch vụ marketing số hóa … Và các tiểu thương cũng không còn nhiều thời gian, bởi chỉ còn có chưa đầy một tháng nữa là đến Giáng Sinh, cao điểm kinh doanh trong năm. Để giúp đỡ giới tiểu thương tháo gỡ khó khăn, nhiều công ty công nghệ như Hubside, WiziShop, Swat … đã tung ra các dịch vụ, tính năng hỗ trợ việc chuyển đổi sang kinh doanh online cho các cửa hàng kinh doanh kiểu truyền thống. Chẳng hạn Hubside, đã tạo công cụ mới « E-shop », biến nhiều trang web cơ bản thành kênh bán hàng online, với nhiều tính năng : quản lý kho hàng và đơn đặt hàng trực tuyến, thanh toán online, quản lý khách hàng … Actu Economie trích dẫn Alexandre Hampe, giám đốc điều hành của Hubside, theo đó với tính năng E-shop, Hubside cho phép tất cả mọi người tiếp cận với phương thức kinh doanh điện tử, kể cả những người không có nhiều kiến thức, kỹ năng công nghệ cũng có thể tự triển khai dự án bán hàng trực tuyến. Còn công ty WiziShop lại khởi động phong trào #EcommerceSolidaire (Thương mại điện tử đoàn kết), tạo cửa hàng trực tuyến cho các tiểu thương và miễn phí cho họ trong vòng 3 tháng. Đã có hơn 600 tiểu thương tranh thủ chương trình này. Trong khi đó, công ty khởi nghiệp Swat ở Poisy, vùng Haute-Savoie, lập trang web cơ bản miễn phí cho các tiểu thương trong vùng. Tuy nhiên, việc có quá nhiều trang thương mại điện tử, cấp quốc gia, vùng, thành phố, khu phố, các trang do chính quyền tạo lập, trang của các hiệp hội thương mại, hội đoàn ở khu phố … đôi khi lại đẩy các tiểu thương vào cảnh hơi « mất định hướng », còn nhiều khách hàng như bị « lạc lối online » … (Tổng hợp từ France Info, Le Figaro, Actu Economie, L’Opinion)
* Phát triển thương mại ở các chợ Lào Cai, giúp người dân tăng thu nhập. * Phát triển thương mại miền núi, vùng sâu, vùng xa, biên giới, thúc đẩy phát triển kinh tế ở Lai Châu. * Tiểu thương tại Thành phố Hồ Chí Minh tham gia phiên chợ online. --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Phát triển Kiểm toán nhà nước thành công cụ trọng yếu của Đảng và Nhà nước trong kiểm tra-kiểm soát sử dụng tài chính, tài sản công. - Phát triển công nghiệp hỗ trợ: động lực cho ngành công nghiệp Thủ đô. - Chuyện thị trường với nội dung: Chấm dứt tình trạng “mập mờ đánh lận con đen” hàng hóa Việt Nam --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
* Phòng vệ thương mại – “van an toàn” cho ngành sản xuất trong nước. * Kiến nghị giải pháp đẩy nhanh giải ngân vốn đầu tư công từ nguồn vay Ngân hàng thế giới. * Tăng cường kiểm tra, kiểm soát các mặt hàng nhu yếu phẩm và đồ bảo hộ dùng trong hoạt động phòng chống thiên tai - mưa lũ. --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
* Phục hồi kinh tế sau dịch bệnh - Doanh nghiệp rất cần sự tiếp sức. * Đầu tư nguồn nhân lực chất lượng - phát triển công nghiệp hỗ trợ. * Cà phê doanh nhân: Chia sẻ của chị Trần Thị Kim Hoa, Giám đốc Công ty cổ phần Thương mại và Đầu tư Cánh Diều về quá trình gây dựng một thương hiệu đồ chơi thuần Việt. --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
Dịch Covid-19 thổi bay 270 tỷ euro GDP, thêm một triệu người bị mất việc làm, khả năng gia nhập thị trường lao động của 700.000 sinh viên sắp tốt nghiệp bị đe dọa, trong lúc ngân sách nhà nước đang cạn dần và virus corona vẫn rình rập tái phát. Chính quyền Pháp chuẩn bị kết thúc một “mùa hè đỏ lửa”. Tại Pháp hiếm khi nào chính phủ và tất cả các công đoàn đồng ý với nhau về toàn cảnh kinh tế và xã hội của đất nước. Năm 2020 là một ngoại lệ. Về phía chính phủ, từ tổng thống Macron, thủ tướng Castex, cho đến bộ trưởng Kinh Tế Le Maire đều đồng loạt cảnh báo “Pháp đang đứng trước những tuần lễ khó khăn”. Giới công đoàn bất luận màu sắc chính trị cũng đưa ra những dự báo tương tự. Hàng loạt các tập đoàn lớn của Pháp trên sàn chứng khoán thông báo thua lỗ bạc tỷ và đang chuẩn bị các kế hoạch sa thải nhân viên, liên tục cầu viện chính phủ. Tất cả những khó khăn chồng chất này đều bắt nguồn từ việc virus corona đẩy hoạt động kinh tế không riêng gì của Pháp vào cảnh tê liệt. Đúng ba tháng sau kể từ ngày Paris thông báo dỡ bỏ các biện pháp phong tỏa, guồng máy sản xuất hoạt động với công công suất chỉ bằng từ 70 đến 80 % so với hồi trước mùa dịch. Tổng sảm phẩm nội địa Pháp riêng quý 2 năm nay giảm 13,8 %, sau khi đã bị giảm đi gần 6 % trong ba tháng đầu năm 2020, theo thẩm định của viện thống kê quốc gia INSEE. Đây là hậu quả trực tiếp “của các biện pháp phong tỏa nghiêm ngặt trong 8 tuần lễ, tiêu thụ nội địa giảm hơn 10 % trong giai đoạn từ giữa tháng 3 đến cuối tháng 5/2020 ; đầu tư của các doanh nghiệp giảm 18 % ; chỉ số sản xuất giảm 14,2 % trong quý 2/2020, sau khi đã giảm hơn 5 % trong ba tháng đầu năm nay”. Doanh nghiệp bị phá sản Ngày 16/03/2020, khi thông báo các biện pháp phong tỏa ngăn ngừa dịch lây lan, tổng thống Emmanuel Macorn tuyên bố “không một doanh nghiệp nào phải đối mặt với nguy cơ vỡ nợ” trong thời gian phải ngưng hoạt động. Ba tháng sau, nghiên cứu của Đài Quan Sát về Tình Hình Kinh Tế Pháp OFCE dự phóng, về lâu dài, 8 tuần lễ hoạt động cầm chừng và tác động kéo dài của đại dịch khiến “nguy cơ các doanh nghiệp trên toàn quốc bị phá sản tăng lên 80 % so với thời kỳ trước Covid-19”. Nói cách khác, trung bình ở Pháp, rủi ro một công ty bị phá sản là 1,8 %. Dưới tác động của virus corona, tỷ lệ này nhảy vọt lên thành 3,2%. Như vậy từ “55.000 đến 95.000 công ty vừa và nhỏ có nguy cơ phải đóng cửa và 1 công ty trên 10 lâm vào cảnh thiếu hụt thanh khoản”. Hệ quả kèm theo từ các vụ phá sản này là tối thiểu 250.000 người phải ra khỏi thị trường lao động, theo nghiên cứu của OFCE. Các lĩnh vực bị thiệt hại hơn cả gồm nhà hàng, quán ba, những hoạt động liên quan đến lĩnh vực giải trí, du lịch. Nếu dân Pháp và những du khách hiếm hoi đến Pháp ngừng đi ăn ở các nhà hàng, thì có tới 250.000 nhân viên phục vụ, các các nhà cung cấp … bị đe dọa mất việc. Trong ngành du lịch, các du thuyền lớn bé trên thế giới đều bị cầm chân tại các cảng kể từ khi bị coi là “hang ổ của virus corona”. Riêng tại Pháp, khoản thất thu trong nửa đầu năm nay ước tinh lên tới gần 1 tỷ euro, 30.000 nhân viên bị ảnh hưởng. Đó là chưa kể xưởng đóng tàu ở Saint - Nazaire vùng Loire Atlantique nhìn ra Đại Tây Dương lo ngại đơn đặt hàng sẽ bị hủy. Lại thêm 3.000 nhân viên làm việc trực tiếp tại xưởng đóng tàu và trên dưới 5.000 người lao động của các tập đoàn gia công cho Saint - Nazaire có thể bị mất việc. Ngân Hàng Trung Ương Pháp chờ đợi tỷ lệ thất nghiệp trong năm nay bị đẩy lên tới 12 %. CAC 40 lỗ cả trăm tỷ Cuối tháng 7, đầu tháng 8 cũng là thời điểm 40 đại tập đoàn lớn nhất của Pháp tham gia thị trường chứng khoan công bố sổ sách. Chưa khi nào mức thua lỗ lại nghiêm trọng như lần này. Trên đài truyền hình France 3, nhà báo Etienne Lefèvre của nhật báo kinh tế Les Echos so sánh : Etienne Lefèvre : “Renault thông báo lỗ 7 tỷ euro, mức nặng nhất kể từ khi bắt đầu hoạt động. Trong ngành công nghiệp hàng không, Airbus lỗ 1,5 tỷ euro, trong khi cho tới nay tập đoàn châu Âu này luôn luôn có lãi. Thêm vào đó, từ hãng dầu khí Total cho đến tập đoàn hàng không quốc gia AirFrance hay công ty đường sắt quốc gia SNCF, đều thua lỗ bạc tỷ. Trong một tuần lễ, 40 tập đoàn hàng đầu trên thị trường chứng khoán Pháp trong danh sách CAC 40 thông báo thua lỗ 30 tỷ euro trong sáu tháng đầu năm 2020. Để so sánh, năm ngoái, lãi của các đại tập đoàn này là 80 tỷ euro và ngay cả hồi khủng hoảng tài chính 2008, những công ty này vẫn lời đến 50 tỷ. Điều đó cho thấy thiệt hại tài chính của đại dịch Covid-19 đang nghiêm trọng tới mức nào”. Điểm nóng : tháng 9/2020 Tại sao chính phủ chờ đợi một “làn sóng” doanh nghiệp phá sản kể từ tháng 9 trở đi? Câu trả lời khá đơn giản : kể từ ngày 23/08/2020, các biện pháp “khẩn cấp” mà chính phủ đã liên tục duy trỳ để hỗ trợ doanh nghiệp sẽ hết hiệu lực. Các biện pháp hỗ trợ đó gồm : hoãn đóng thuế, chính phủ bảo lãnh khi các công ty vay gân hàng, kế hoạch khẩn cấp 110 tỷ euro, mà trong đó có đến gần 1/4 là nhằm tài trợ cho 8 triệu người lao động được hưởng quy chế thất nghiệp bán phần, giúp số người này vẫn có được thu nhập ổn định, qua đó tiếp tục chi tiêu. Nói cách khác, đến đầu tháng 9 tới đây, các công ty, cửa hàng, các chủ doanh nghiệp hay các đại tập đoàn đều sẽ phải đóng thuế trở lại cho nhà nước, lại phải thanh toán các khoản nợ đáo hạn cho ngân hàng… Khi đó, họ không còn được “đặt dưới máy trợ thở nữa”, như ghi nhận của Thierry Millon, giám đốc Altares Dun, một cơ quan chuyên thu thập thông tin về các doanh nghiệp, trụ sở tại ngoại ô Paris. Theo ông, hơn 10.000 doanh nghiệp Pháp thuộc diện này. Vẫn theo Altares Dun, một hãng được xem là an toàn nếu có được một cái gối tiền mặt đủ để có thể hoạt động từ 4 đến 5 tháng dù có bị làm ăn thua lỗ”. Nhưng đối với hơn 100.000 công ty, chiếc gối an toàn đó hiện nay bị rút ngắn lại còn chưa đầy 30 ngày. Một chỉ số báo động Pháp khó tránh khỏi các đợt phá sản sắp tới là giới ngân hàng đang tăng vốn dự trữ, đề phòng tình trạng thân chủ mất khả năng thanh toán và tỷ lệ nợ khó đòi tăng cao. Công quỹ cạn dần, nợ lớn nhanh Về mặt ngân sách, Covid-19 đã làm tiêu tan tất cả những nỗ lực của nhiều chính quyền liên tiếp nhằm lấy lại cân bằng cho các quỹ bảo hiểm y tế, trợ cấp thất nghiệp hay quỹ lương hưu. Virus corona đào sâu thêm thâm hụt quỹ bảo hiểm y tế và chưa biết tới khi nào mới có thể san bằng được khoản thất thu hơn 30 tỷ euro hồi mùa xuân vừa qua. Các khoản chi tiêu của chính phủ để tài trợ cho các chương trình hỗ trợ doanh nghiệp và bảo đảm công việc làm cho người dân tăng nhanh. Thâm hụt ngân sách nhà nước trong năm 2020 dự trù cao gấp 5 lần so với hồi 2019. Bộ Tài Chính cho biết, đến nay chính phủ đã chi ra 450 tỷ để khắc phục hậu quả kinh tế, y tế và xã hội của dịch Covid-19. Nhà báo Etienne Lefèvre của tờ Les Echos phân tích : Etienne Lefèvre: “Về mặt xã hội, hậu quả lớn nhất là đối với thị trường lao động : các tập đoàn trong danh sách CAC 40 thông báo sa thải hàng loạt nhân viên. Airbus, Renault, Air France và gần đây nhất là tập đoàn Accord đều có kế hoạch giải thể hàng ngàn công việc làm. Quan trọng hơn thế nữa là những khó khăn của các đại công ty này ảnh hưởng trực tiếp đến rất nhiều hãng khác. Đó là những hãng làm gia công cho các tập đoàn CAC 40, hay là các nhà cung cấp cho của những Airbus, Renault.. Các tập đoàn công nghiệp lớn dù có gặp khó khăn họ cũng đủ sức đối phó với khủng hoảng. Ngược lại, những công ty cò con, không có nhiều vốn dự trữ, có nguy cơ bị phá sản. Kịch bản này đang ngày càng rõ nét trong những tuần lễ sắp tới. Điểm đáng chú ý thứ nhì là ngân sách của nhà nước Pháp cũng cạn đi. Tất cả các biện pháp hỗ trợ doanh nghiệp từ tháng 3 tới nay rất tốn kém, trong khi đó khoản thu vào gần như không có. Chính phủ cho phép các doanh nghiệp tạm ngừng đóng thuế cho nhà nước và tạm ngùng đóng góp cho các quỹ an sinh xã hội. Chính phủ cũng đã đứng ra bảo đảm cho các doanh nghiệp khi họ cần đi vay ngân hàng. Ngân sách đang bị thâm hụt. Tới nay cũng chưa biết làm thế nào để tài trợ tất cả các kế hoạch kích cầu cả trăm tỷ euro đó”. Thêm 700.000 người lao động trẻ Sau cùng một trong những hồ sơ nóng chờ đợi chính phủ Pháp trong những tuần lễ sắp tới là đội ngũ sinh viên trẻ vừa đến tuổi đi làm. Paris muốn tránh để 700.000 thanh niên dưới 26 tuổi trở thành “một thế hệ bị hy sinh” dưới tác động của dịch Covid-19. Hai tuần lễ sau khi nhậm chức, thủ tướng Jean Castex thông báo một ngân sách 6,5 tỷ euro trong hai năm sắp tới, để giúp giới trẻ bước vào thị trường lao động. Tiêu biểu nhất là biện pháp giảm thuế để khuyến khích doanh nghiệp tuyển dụng giới trẻ. Điện Matignon đề ra mục tiêu từ nay đến tháng Giêng 2021 sẽ giúp 450.000 thanh niên dưới 26 tuổi tìm được việc làm, 230.000 tiếp tục được đào tạo trực tiếp ngay tại các hãng xưởng, và ký được 100.000 hợp đồng dưới dạng vừa học vừa làm. Tuy nhiên, tất cả những kế hoạch đầy tham vọng nói trên chỉ có thể giúp nước Pháp ghi được những bàn thắng quan trọng trên phương diện kinh tế, nếu trên mặt trận y tế, giới y khoa kiểm soát được đà lây lan của virus corona.
- Phải cải cách triệt để mới tận dụng được các cơ hội từ EVFTA. - Nghĩa vụ trả nợ khi vay tín dụng tiêu dùng. - Ngành công thương: Đảm bảo cung ứng hàng hóa thiết yếu, chống “găm hàng”, tăng giá . --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Trao đổi với ông Đinh Việt Thắng, Cục trưởng Cục Hàng không Việt Nam về “Phương án giao thông hàng không khi dịch Covid-19 diễn biến phức tạp. - Bứt phá để tạo đà phát triển chuỗi giá trị bền vững. - Chuyển đổi số trong lĩnh vực xuất khẩu hàng hóa – hướng đi tất yếu trong bối cảnh kinh doanh mới. --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
Người dân Pháp bị hạn chế di chuyển bằng máy bay ? Pháp sẽ lần lượt cấm các chuyến bay nội địa dưới hai tiếng rưỡi để giảm lượng khí thải CO2. Đây là một trong 149 đề xuất của Hội nghị Công dân vì Khí hậu và cũng là một trong những điều kiện để chính phủ Pháp cấp 7 tỉ euro trợ giúp hãng hàng không Air France. Đổi lại, Air France sẽ giảm 40% chuyến bay nội địa từ nay đến năm 2021 và đến năm 2024 phải giảm được 50% khí thải CO2 từ các chuyến bay trong nước. Thực ra, các tuyến bay nội địa không phải là nguồn lợi nhuận cho Air France, thậm chí còn bị lỗ nếu máy bay có chưa đầy 70-80% hành khách. Thế nhưng, dịch Covid-19 trở thành cơ hội để chính phủ Pháp, một cổ đông chính của Air France, thúc đẩy tái cấu trúc hãng hàng không, gặp khó khăn về kinh tế từ nhiều năm nay. Các nghiệp đoàn khó có thể phản đối quyết định của chính phủ trước thực tế nghiêm trọng không thể phủ nhận được do dịch Covid-19 gây ra : 98% máy bay ngừng hoạt động trong giai đoạn phong tỏa, đến đầu tháng 07/2020 vẫn có đến 2/3 máy bay đỗ trong kho. Trả lời phỏng vấn đài BFM TV ngày 25/05, bộ trưởng Kinh Tế Pháp Bruno Le Maire cho biết : « Đối với Air France, nguyên tắc cũng tương tự với tập đoàn Renault, đó là đổi mới, hiện đại hóa đội máy bay để thải ít khí CO2 hơn, bỏ những tuyến bay mà ngành đường sắt cũng có những chặng tương tự nhưng lại xả ít khí thải hơn. Chính phủ hỗ trợ Air France với một số điều kiện. Những tuyến bay có khoảng cách bay dưới 2 giờ 30 sẽ bị hủy, trừ những tuyến nối với những sân bay để bay đi quốc tế. Hiện tại, chính phủ đang thảo luận với Air France về lịch trình, hiện chưa được xác định, nhưng quy định đã được ấn định và sẽ được tôn trọng, đó là không có chuyện đi máy bay trong khi lại có một tuyến tầu hỏa hoạt động trên cùng khoảng cách đó dưới 2 giờ 30 phút ». Trong quyết định, chính phủ chỉ nêu lên những lý do sinh thái ; không một hãng hàng không nào khác được mở những chặng đã bị hủy. Luật sư Lionel Guijarro, chuyên về luật hàng không, nhận định với trang LCI ngày 23/06 rằng lý do môi trường được đưa ra hoàn toàn phù hợp với luật châu Âu : « Lý do môi trường được nêu lên rõ ràng. Ngoài ra cần phải có một phương tiện giao thông thay thế và đã tồn tại, cả hai điều kiện này đều có đủ. Cuối cùng, không được có bất kỳ sự thay đổi nào về cạnh tranh, và ở điểm này, ông quốc vụ khanh đã nêu rõ là quyết định sẽ áp dụng đối với tất cả các hãng hàng không ». Quyết định gây hệ quả lâu dài được đưa ra trong thời gian ngắn Công luận khá bất ngờ về quyết định nhanh chóng được quốc vụ khanh đặc trách Giao Thông Jean-Baptiste Djebbari thông báo ngày 22/06. Trên đài Europe 1 (24/06), nhà báo Nicolas Beytout ngạc nhiên vì « chưa bao giờ thấy một quyết định dẫn đến nhiều hệ quả nghiêm trọng, lại được đưa ra mà lại ít suy xét về tác động sau này » : « Vì sinh thái thì đây là điều tốt, nhưng với điều kiện phải kiểm soát được chi phí liên quan đến vấn đề này. Dĩ nhiên trong đó có cả chi phí về kinh tế và xã hội, có nghĩa là sẽ có vài tỉ euro liên quan đến hoạt động và vài nghìn việc làm biến mất khỏi những cụm cảng hàng không ở các thành phố lớn như Lyon, Bordeaux, hoặc ở tất cả những sân bay khác có quy mô trung bình và nằm cách các cụm cảm hàng không quốc tế dưới 2 tiếng rưỡi bay. Quyết định này gây ảnh hưởng mạnh đến sức hấp dẫn của các địa phương, cũng như cho trụ sở của các doanh nghiệp lớn cần kết nối với phần còn lại của thế giới. Nói tóm lại, đây là quyết định mang tính chuyên quyền lớn nhất từ lâu nay và được đưa ra trong khi tổng thống Emmanuel Macron hứa tiến hành một giai đoạn phi tập trung mới và phân quyền cho các địa phương. Thật sự là không thể hiểu nổi ! » Đối với hành khách, họ sẽ bị mất thêm chi phí và thời gian di chuyển từ các nhà ga đến sân bay, thường nằm ở ngoại ô. Người ta sẽ nhanh chóng hiểu ra rằng có lẽ trung chuyển ở Amsterdam hoặc Luân Đôn sẽ thuận tiện hơn là ở Paris và như vậy ô nhiễm cũng được đẩy sang các nước khác. Tuy nhiên, chính phủ Pháp trấn an rằng những tuyến bay nối chuyến với tuyến quốc tế, chủ yếu là ở hai sân bay Roissy - Charles de Gaulle và Orly ở Paris, sẽ không bị nhắm đến trong sắc lệnh cấm đường bay nội địa. Ngành đường sắt thêm độc quyền phong tỏa đất nước ? Hủy các tuyến bay nội địa, hành khách sẽ phụ thuộc gần như hoàn toàn vào ngành đường sắt Pháp, trong khi đây là lĩnh vực nổi tiếng với những cuộc đình công kéo dài trên quy mô lớn. Nhà báo Nicolas Beytout nhận định : « Khi hủy tất cả mọi đường bay nội địa giữa các thành phố như Lyon, Marseille, Bordeaux, Nantes, Strasbourg và khi mọi di chuyển sẽ phó thác cho ngành đường sắt Pháp SNCF thì có lẽ công ty này còn được thêm độc quyền trong ngành giao thông công cộng và công đoàn CGT sẽ có thêm quyền lực khổng lồ để phong tỏa cả đất nước. Và đó được gọi là ‘sinh thái xã hội’ ». Chính phủ trấn an công ty SNCF sẽ không còn thế độc quyền vì theo Hiệp ước Đường sắt (Pacte ferroviaire) kí tháng 06/2018, ngành đường sắt Pháp dần dần mở cửa cho cạnh tranh từ cuối năm 2020. Trong vòng hai năm nữa, nhiều công ty đường sắt khác có thể đưa ra những đề xuất hấp dẫn hơn, như tầu cao tốc giá rẻ. Về đường bộ, sẽ có nhiều tuyến xe khách đường dài có thể hưởng lợi từ việc bỏ các chuyến bay nội địa. Thế nhưng, phải chờ ít nhất thêm hai năm nữa, trong khi cơ sở hạ tầng đường sắt chưa đạt mức hoàn thiện ở nhiều nơi, khiến nhiều chính quyền địa phương lo ngại về khả năng thu hút, hấp dẫn của vùng. Quốc vụ khanh đặc trách Giao thông tỏ ra hiểu vấn đề này : « Vùng núi phía đông, các thành phố như Limoges, Brive, Castres, Aurillac, Clermont-Ferrand hiện vẫn chưa có giải pháp đường sắt vững chắc. Từ Paris đến Limoges, mất 3 tiếng rưỡi đi tầu và có rất nhiều chuyến bị trễ, trên đường thì lại có nhiều công trường tu sửa ». Giải pháp thay thế thật sự thân thiện với môi trường hơn ? Máy bay bị chỉ mặt điểm tên là phương tiện gây ô nhiễm nghiêm trọng nhất. Nữ sinh Thụy Điển Greta Thunberg, biểu tượng của phong trào chống biến đổi khí hậu, từng vượt Đại Tây Dương sang Mỹ bằng thuyền buồm vào năm 2019 và luôn từ chối đi máy bay. Cũng tại quê hương của cô bé, phong trào « Flygskam » (Flight shame / Xấu hổ khi đi máy bay), xuất hiện từ năm 2018, đã khiến ngành hàng không Thụy Điển lao đao. Còn tại Pháp, phong trào này ngày càng có chỗ đứng trong xã hội. Hủy những chuyến bay nội địa bắt nguồn từ đề xuất sửa đổi trong Luật Định hướng di chuyển được hai dân biểu Delphine Batho, thuộc đảng Xanh và François Ruffin, thuộc đảng Nước Pháp Bất Khuất (La France Insoumise) đưa ra ngày 03/06/2019. Theo giải thích của nhà báo François Langlet trên đài RTL (03/06/2019), có nhiều động cơ giải thích cho đề xuất này : « Thứ nhất, máy bay ô nhiễm hơn tầu hỏa. Chuyến đi bằng máy bay của một người thải lượng khí CO2 gấp 50 lần cùng chặng đường đi bằng tầu cao tốc. Thứ hai, người ta vẫn nói là chỉ có người giầu mới đi máy bay, chứ không phải người bình dân. Thứ ba, máy bay được hưởng cách lách thuế bất công vì nhiên liệu kerosene không bị đánh thuế, trái với xăng dầu cho đường bộ. Đúng là máy bay gây ô nhiễm hơn những phương tiện giao thông khác và chắc chắn là hơn rất nhiều so với tầu hỏa, nhưng đó chỉ là về khí thải CO2. Trong khi đó, điện sử dụng cho ngành đường sắt là điện hạt nhân. Đừng quên là rác thải nguyên tử tồn tại đến tận 100.000 năm và còn có nhiều nguy cơ khác. Đơn cử một ví dụ để so sánh về mức tiêu thụ nguyên liệu, theo mô phỏng của cơ quan quản lý hàng không dân dụng, chặng bay Marseille-Paris tốn mất 31 lít kerosene cho mỗi hành khách. Đúng là rất nhiều, nhưng vẫn còn ít hơn so với đa số các loại xe hơi chạy xăng dầu. Nếu muốn loại khí thải CO2, tại sao không cấm luôn cả tuyến đường cao tốc Paris-Marseille và ô tô chạy trên chặng đường đó. Phương tiện này còn tiêu tốn nhiều nhiên liệu hơn nếu chỉ có một người trên xe ! » Trong khi quyết định hủy các chuyến bay nội địa dưới 2 giờ 30 của chính phủ vẫn đang bị phản đối, hai nghị sĩ này đã đề xuất thêm một dự thảo luật khác vào ngày 30/06/2020 : Lập « Hạn ngạch khí thải cá nhân » để hạn chế người dân sử dụng máy bay vì ngành hàng không thải từ 5-8% lượng khí thải trên thế giới, riêng tại Pháp là gần 10%. Giải thích trên đài RMC / BFM TV ngày 02/07, nữ dân biểu hiện thuộc nhóm Sinh thái - Dân Chủ - Tương ái (Ecologie Démocratie Solidarité) mới thành lập tại Hạ Viện, cho biết : « Ý tưởng mà chúng tôi bảo vệ, đó là lập một hệ thống quota khí thải mà mỗi năm, tất cả mọi người có mức khí thải bằng nhau và người ta có thể tích lũy theo thời gian để có thể thỉnh thoảng đi du lịch ». Nếu không sử dụng hết số kilomet được đi bằng máy bay trong năm đó thì có thể dồn cho năm sau nhưng không được chuyển nhượng cho người khác. Hiện tại, ý tưởng này mới chỉ được đề xuất áp dụng cho du lịch cá nhân, nhưng theo bà Batho, cũng cần phải suy nghĩ đến các chuyến bay công vụ. Thêm một đề xuất chắc chắn sẽ gây tranh luận gay gắt vì tác động đến quyền tự do đi lại của cá nhân !
12 triệu người lao động tại Pháp trong tình trạng thất nghiệp bán phần, 120 tỷ euro thất thu trong tám tuần lễ vì virus corona. Paris bơm thêm 110 tỷ euro vào ngân sách bổ sung, bảo đảm 1000 tỷ euro tín dụng cho các doanh nghiệp. Ngày 11/05/2020, con tàu kinh tế Pháp vừa được chính thức kích hoạt lại sau hai tháng phong tỏa với mọi hoạt động bị đóng băng. Bộ mặt của nước Pháp có gì thay đổi sau tám tuần lễ bị tê liệt? Làm thế nào để khởi động lại nền kinh tế lớn thứ 5 của thế giới? Đâu là những lợi thế của Paris để nhanh chóng thoát khỏi tình trạng “hôn mê” kinh tế hiện tại? Chuyên gia Eric Heyer, giám đốc phòng phân tích và dự báo thuộc Đài Quan Sát về Tình Hình Kinh Tế Pháp (OFCE) lần lượt trả lời các câu hỏi trên. Tê liệt trên toàn quốc Theo thống kê của bộ Kinh Tế và Tài Chính Pháp, tổng sản phẩm nội địa (GDP) giảm 5,8% trong ba tháng đầu năm 2020 do tác động trực tiếp dịch Covid-19 gây nên, nhưng thiệt hại còn nghiêm trọng hơn nữa trong quý 2, do từ ngày 17/03/2020 đến 11/05/2020 Pháp chỉ hoạt động cầm chừng trong tất cả mọi lĩnh vực: 77.000 hiệu cắt tóc trên toàn quốc phải đóng cửa, tương tự như 15.000 cửa hàng hoa, 38.000 hiệu quần áo hay gần 4.000 hiệu sách… Tất cả các nhà hát, sân khấu kịch nghệ đều hạ màn “vô hạn định”. Không một chương trình lễ hội văn hóa nào được dự trù trong suốt mùa xuân và mùa hè. Thêm 55 tỷ euro tiền tiết kiệm ủy thác trong ngân hàng Đó là chưa kể các nhà máy công nghiệp trong ngành xe hơi, công nghệ chế tạo máy bay, các công trường xây dựng đều tạm thời "niêm phong". Gần như toàn bộ ngành hàng không dân sự bị “chôn chân trên mặt đất”. Trả lời RFI tiếng Việt, kinh tế gia Eric Heyer, Đài Quan Sát OFCE đánh giá : Eric Heyer: “Nhìn chung sau tám tuần phong tỏa, hoạt động kinh tế bị giảm sụt và khoản thất thu ước tính lên tới hơn 120 tỷ euro trong vòng hai tháng. Rõ rệt nhất là trên thị trường lao động có thêm gần 500.000 người tìm việc làm, do trong thời gian qua, các doanh nghiệp không tuyển dụng thêm nhân viên. Cũng nhờ biện pháp hỗ trợ thất nghiệp bán phần của chính phủ mà khu vực sản xuất và dịch vụ không sa thải hàng loạt, đó là một điểm son của Pháp. Yếu tố thứ hai là tiêu thụ của các hộ gia đình giảm mạnh, đổi lại tiền tiết kiệm đã tăng nhanh. Trong hai tháng vừa qua, có thêm 55 tỷ euro được ký gửi trong ngân hàng. Dân chúng không mua bán vì hàng quán, các địa điểm vui chơi giải trí đóng cửa, thậm chí các dịch vụ mua bán trên mạng cũng gần như đóng băng. Điều đáng mừng ở đây là mãi lực của gần hết dân Pháp không bị suy giảm. Về phía doanh nghiệp, thời gian qua, các cửa hàng, nhà máy phải đóng cửa, không buôn bán gì được, hoặc chỉ hoạt động tối thiểu, nhưng vẫn có những chi phí cố định. Đây là một khoản thất thu không nhỏ. Nhìn đến ngân sách của Nhà nước, quá rõ ràng là các khoản chi tiêu đã tăng vọt qua các dự luật ngân sách bổ sung hàng trăm tỷ euro. Cùng lúc chính phủ thông báo tạm ngưng thu thuế và thu các khoản đóng góp cho các quỹ an sinh xã hội… Các quỹ an sinh xã hội và ngân sách của Nhà nước bị thâm hụt trầm trọng”. Bội chi chi tiêu công cộng Ai gánh chịu khoản thất thu 120 tỷ euro trong 8 tuần qua vừa nêu? Theo nghiên cứu của Đài Quan Sát về Tình Hình Kinh Tế Pháp, các hộ gia đình chịu 7%, phía các doanh nghiệp gánh vác hơn 30% và toàn bộ phần còn lại do chính phủ đài thọ. Trung tuần tháng 4/2020, bộ trưởng Ngân Sách, Gérald Darmanin giải thích, với kế hoạch hỗ trợ kinh tế khắc phục hậu quả virus corona 110 tỷ euro khoản chi ra thì nhiều, thu vào thì ít, thâm hụt ngân sách của chính phủ trong năm 2020 nhảy vọt lên tới 9%, nợ công trước mắt, ước tính lên tới từ 115 đến 120% so với GDP của Pháp. Thâm hụt của các quỹ an sinh xã hội cũng đi từ “kỷ lục này đến kỷ lục khác”. Quỹ bảo hiểm y tế dự báo bị thâm hụt 41 tỷ euro cho cả năm. Quỹ lương hưu đang trong tình trạng gần như cân bằng về mặt chi thu cuối 2019, với Covid-19 bị bội chi trên 5 tỷ euro. Tình trạng thâm hụt nói trên do các doanh nghiệp bất đắc dĩ phải đóng cửa trong hai tháng qua, ngưng nộp các khoản đóng góp cho các quỹ an sinh xã hội. Trong khi đó các quỹ này vẫn phải cấp lương hưu, bồi thường các hóa đơn của bệnh viện, trợ cấp cho những người nghỉ ốm … Ngân Hàng Trung Ương Pháp –Banque de France nói đến một tỷ lệ tăng trưởng ở số âm (-8%) cho cả năm. Viện nghiên cứu Cyclope của Pháp bi quan hơn khi cho rằng, GDP năm nay giảm từ 15 đến 20% so với 2019. Câu hỏi quan trọng nhất giờ đây là Pháp cần phải làm những gì để thúc đẩy lại con tàu kinh tế, trị giá 2.500 tỷ euro này vào lúc các dự báo đều “đen tối”? Eric Heyer thuộc cơ quan OFCE trả lời : Eric Heyer: “Việc mở cửa lại các trường học cũng như khởi động lại các phương tiện giao thông công cộng là nhằm tạo điều kiện cho người lao động đi làm lại. Giải phóng lực lượng lao động là điều kiện đầu tiên để kích hoạt lại cỗ máy kinh tế. Điều kiện thứ nhì quan trọng không kém đó là làm thế nào khuyến khích người tiêu dùng mua sắm trở lại, lui tới các trung tâm thương mại, các khu giải trí … Vấn đề ở đây là người dân chỉ hăng hái mua sắm như trước kia nếu họ cảm thấy yên tâm và tin tưởng rằng dịch bệnh đã đi qua. Trước mắt đây còn là một ẩn số. Nói cách khác, thách thức đối với chính phủ là phải bảo đảm cho cả bên “cung” và “cầu” cùng hoạt động lại. Đương nhiên trong giai đoạn sắp tới mức độ phục hồi tùy vào từng lĩnh vực. Thí dụ như ngành du lịch hay khách sạn khó có thể bắt kịp lại những cơ hội đã bỏ lỡ trong hai tháng qua. Ngược lại các ngành như vận tải, phân phối… sẽ dễ dàng phục hồi và thậm chí là còn phát triển mạnh". Lợi thế riêng của Pháp Có một điều chắc chắn vào lúc Pháp thận trọng “mở cửa lại” các hoạt động kinh tế, đó là virus corona đã bắt tất cả các cơ sở phải tuân thủ những chuẩn mực mới về y tế và đó là một khoản chi phí phụ trội đè nặng lên các doanh nghiệp. Rất cụ thể là trường học dù mở cửa trở lại, nhưng chỉ đủ sức bảo đảm các điều kiện về an toàn giãn cách xã hội cho 15 học sinh thay vì 30 em như bình thường. Chính phủ cũng đang yêu cầu các tập đoàn hàng không để trống một ghế giữ hai hành khách, tăng cường các điều kiện vệ sinh, khử trùng thường xuyên hơn trong các chuyến bay… Nói cách khác, trong giai đoạn đầu “hậu thời kỳ phong tỏa”, cả từ phía các nhà sản xuất lẫn phía người tiêu dùng đều thận trọng chờ xem tình hình dịch bệnh chuyển biến ra sao. 51% người Pháp cho biết mua sắm ít hơn so với trước, dẹp bỏ bớt những khoản chi tiêu "không cần thiết". Dù vậy chuyên gia Pháp, Eric Heyer lạc quan cho rằng Paris có nhiều lá chủ bài trong tay cho phép cỗ máy kinh tế chóng được phục hồi. Ông giải thích : Eric Heyer: “ Pháp hiện tại có nhiều đòn bẩy để vực dậy kính tế. Đầu tiên hết là khả năng tài chính. Paris vẫn có thể đi vay tín dụng với lãi suất rất thấp, dưới 0% cho khoản tín dụng 10 năm. Điều này có nghĩa là Pháp có khả năng đài thọ các chương trình hỗ trợ kinh tế. Lợi thế này không phải thành viên nào trong khu vực đồng euro cũng có được. Lợi thế thứ nhì là toàn bộ các cơ sở sản xuất của Pháp không hề bị hao hụt hay hư hại như trong thời kỳ chiến tranh, qua đó các nhà máy, hàng quán … cơ thể mở cửa lại ngay lập tức mà không cần nhiều vốn đầu tư tái thiết … Lợi thế thứ ba, là tỷ lệ tiết kiệm rất lớn của các hộ gia đình, đặc biệt là trong hai tháng qua. Chính phủ nhờ đó bớt lệ thuộc vào tư bản của nước ngoài. Đồng thời, điều đó cũng có nghĩa là các hộ gia đình đang có nhiều tiền, có khả năng để chi tiêu. Vấn đề còn lại làm làm thế nào để khối tiền tiết kiệm đó quay trở lại vào thị trường, tức là người ta chịu đi mua sắm và tiêu xài”. Theo thăm dò do cơ quan Xerfi thực hiện trong tuần lễ cuối cùng của tháng 4/2020 (Xerfi là một cơ quan tư nhân chuyên thăm dò và dự báo về tình hình kinh tế, trụ sở tại Paris) trong số hơn 1.000 doanh nhân được hỏi, hơn một nửa cho biết họ “tương đối” lạc quan vì cho rằng, kinh tế có khả năng phục hồi, tuy vậy phải đợi đến cuối 2021 mới hy vọng bắt kịp trở lại nhịp độ của những tuần lễ đầu tháng Giêng, tháng 2/2020 trước khi dịch Covid-19 bao vây nước Pháp. Mức độ tin tưởng khá vững chắc đó xuất phát từ nhiều yếu tố: trong giai đoạn khủng hoảng hiện tại, đối thoại khá dễ dàng giữa giới chủ và nhân viên, các chủ doanh nghiệp tránh được tình trạng thiếu hụt tiền mặt và ít gặp vấn đề khi đi vay tín dụng ngân hàng và sau cùng là dù gặp khó khăn, các doanh nghiệp vẫn có khả năng đầu tư thêm để chuẩn bị cho giai đoạn phục hồi. Các dự án đầu tư tiếp tục được duy trì, bởi khu vực sản xuất thấy rõ mãi lực của các hộ gia đình vẫn được giữ cho tới hiện nay. Do hàng quán đóng cửa, các dịch vụ mua bán trên mạng chưa được phát triển đúng mức nên các hộ gia đình đã tạm ngừng mua sắm trong hai tháng qua, nhưng đối với 75% dân Pháp, thu nhập không bị sụt giảm. Theo chuyên gia kinh tế Eric Heyer, đây là một điểm son trong chính sách kinh tế của chính phủ Pháp : Eric Heyer: “Về mặt hỗ trợ thị trường lao động, chủ yếu qua biện pháp trợ cấp thất nghiệp bán phần, chính phủ đã phản ứng rất nhanh và ở quy mô lớn. Nhờ vậy mà Pháp tránh được hiện tượng “thất nghiệp bùng phát”, tránh được hiện tượng các công ty bị vỡ nợ sa thải nhân viên. Theo tôi đây là một điểm son rất quan trọng cần hoan nghênh. Liên quan đến các biện pháp hỗ trợ cho các doanh nghiệp, tới nay Nhà nước hoãn tất cả các khoản đóng góp của giới chủ, từ thuế doanh nghiệp đến những đóng góp cho quỹ an sinh xã hội … Nhưng “hoãn” có nghĩa là không sớm thì muộn bên sản xuất cũng phải thanh toán những hóa đơn này. Khi đó tôi e rằng một số công ty yếu kém nhất về mặt tài chính sẽ không chống chọi được nếu như phía tiêu thụ không nhanh chóng khởi động lại. Nước Pháp sẽ phải đi tìm những biện pháp mới để giúp các doanh nghiệp”. Vài ngày trước khi nước Pháp “khởi động” lại các sinh hoạt sau tám tuần “phong tỏa toàn quốc”, bộ trưởng Kinh Tế và Tài Chính Bruno Le Maire tuyên bố “duy trì quỹ liên đới” với các doanh nghiệp cho đến cuối tháng 5/2020, miễn toàn bộ các khoản đóng góp của giới chủ cho các quỹ an sinh xã hội trong ba tháng (3-4 và 5/2020). Giới tiểu thương đặc biệt xem đây là một chiếc “máy trợ thở” trong thời kỳ dịch bệnh hiện nay. Mục tiêu mà tất cả các nhà sản xuất, các cửa hàng dịch vụ cùng nhắm tới là làm thế nào để 66 triệu dân Pháp tự tin trở lại, lôi kéo được một phần 55 tỷ tiền tiết kiệm ủy thác trong ngân hàng hai tháng vừa qua trở lại các trung tâm thương mại, hiệu ăn, các khu du lịch… Chìa khóa của đà phục hồi kinh tế Pháp đang thực sự do mỗi người tiêu dùng nắm giữ.
Khan hiếm khẩu trang, thiếu máy trợ thở, nguy cơ thiếu dược chất trong đại dịch Covid-19 toàn cầu cho thấy rõ cấp độ phụ thuộc nguy hiểm của nhiều nước phương Tây vào Trung Quốc. Chính phủ Pháp lên kế hoạch khôi phục sản xuất trên lãnh thổ nhiều lĩnh vực dịch tễ mang tính chiến lược, trong đó có khẩu trang và thuốc, để bảo đảm khả năng tự chủ. Khoảng 80% dược chất sử dụng tại Pháp và châu Âu đều được sản xuất phần lớn ở châu Á, đặc biệt là ở Trung Quốc và Ấn Độ. Dịch Covid-19 chỉ khẳng định thêm sự phụ thuộc khủng khiếp của phương Tây vào các nhà cung cấp châu Á kể từ quá trình toàn cầu hóa. Riêng tại Pháp năm 2018 đã ghi nhận 868 báo động căng thẳng hay gián đoạn nguồn cung thuốc, tăng gấp 20 lần so với năm 2008, trong khi cách đây 10-15 năm, Pháp là nhà sản xuất thuốc hàng đầu châu Âu, nhưng hiện chỉ đứng vị trí thứ 4. Tình trạng khan hiếm trầm trọng khẩu trang, trang phục bảo hộ y tế tại Pháp có thể thấy qua việc các bệnh viện và bác sĩ tư (cũng tham gia theo dõi bệnh nhân nhiễm Covid-19) được phân phối “như thời bao cấp” ở Việt Nam. Ở một số vùng dịch căng thẳng, nhiều bệnh viện kêu gọi quyên góp túi đựng rác cỡ lớn để thay trang phục bảo hộ, còn nhân viên không làm việc trong khu vực Covid-19 phải đeo khẩu trang vải do thiếu khẩu trang y tế. Vào cuối tháng 03/2020, tổng thống Pháp thông báo dành 4 tỉ euro cho ngân sách mua trang thiết bị y tế, trước mắt là từ Trung Quốc, đồng thời ưu tiên phát triển sản xuất trong nước, hoặc ở châu Âu. Trả lời lời đài RFI và France 24 ngày 03/04, bộ trưởng Kinh Tế Pháp Bruno Le Maire cho biết : “Chúng ta (Pháp) mua khẩu trang từ Trung Quốc, nhưng chúng ta cũng nhanh chóng thúc đẩy sản xuất ở trong nước. Tôi xin hoan nghênh tất cả các nhà công nghiệp đã tái cơ cấu dây chuyền sản xuất để may khẩu trang. Tôi cho rằng đây là bước đi đúng đắn, một cách tiến hành có trách nhiệm và mang tinh thần yêu nước. Trong những ngày và những tuần sắp tới, chúng ta phải sản xuất được nhiều khẩu trang nhất có thể trên lãnh thổ quốc gia. Sau đó cũng cần rút ra một bài học về lâu dài, đó là tuyệt đối phải tái lập một số dây chuyền sản xuất tại Pháp, dù đó là dược chất của một số loại thuốc hiện đang được sản xuất tại Trung Quốc, hay là khẩu trang và máy trợ thở. Chúng ta phải tự chủ ! Đây là bài học mà chúng ta rút ra được từ cuộc khủng hoảng xã hội và dịch tễ này. Cần phải tăng cường sự độc lập của nền kinh tế đất nước chúng ta”. Tăng cường “sản xuất trên lãnh thổ quốc gia để giảm mức độ phụ thuộc và tự trang bị được lâu dài” là chiến lược được tổng thống Pháp Emmanuel Macron nhấn mạnh trong bài phát biểu ngày 31/03/2020 khi thăm nhà máy Kolmi-Hopen, chuyên cung cấp trang thiết bị y tế (gần thành phố Angers), chiếm đến 3/4 sản lượng khẩu trang sản xuất trong nước. Nguyên thủ Pháp nêu lên một số mục tiêu : tự cung tự cấp nhu cầu khẩu trang trong nước từ giờ đến cuối năm ; đến giữa tháng Năm sẽ sản xuất được 10.000 máy trợ thở các loại (thông qua tổ hợp bốn nhà công nghiệp lớn của Pháp, đứng đầu là tập đoàn Air Liquide)… Nhà nước kêu gọi… nhưng phải giữ lời hứa Hiện Pháp chỉ còn bốn nhà máy lớn sản xuất khẩu trang, hoạt động hết công suất, liên tục tuyển thêm nhân viên từ tháng Ba, nhưng mới bảo đảm được công suất 15 triệu chiếc các loại (y tế và FFP2) mỗi tuần, có nghĩa là chỉ cung ứng được một nửa nhu cầu hàng tuần của các bệnh viện tại Pháp. Hiện tại, do nhu cầu khẩn cấp và với số lượng lớn để phòng chống dịch, Nhà nước hứa mua khẩu trang nhưng liệu sẽ vẫn giữ lời hứa nếu như hết dịch ? Đây là băn khoăn của chính quyền tỉnh Côte d’Armor (phía đông bắc nước Pháp), nơi từng có nhà máy Plaintel sản xuất khẩu trang và phải đóng cửa vào năm 2018. Một cựu giám đốc nhà máy lập dự án khôi phục hoạt động của Plaintel và được chính quyền tỉnh Côte d’Armor và vùng Bretagne ủng hộ, sẵn sàng đầu tư, nhưng với yêu cầu Nhà nước cùng tham gia. Trả lời đài France 3 Bretagne (05/04), ông Martin Meyrier, phó chủ tịch phụ trách Kinh tế, Hội đồng vùng Bretagne, giải thích : “Khẩu trang sản xuất tại Pháp sẽ luôn đắt hơn so với khẩu trang làm tại châu Á. Ngoại trừ việc cuộc khủng hoảng dịch tễ hiện nay dạy cho chúng ta rằng tiêu chí quyết định không phải là giá cả ! Chúng tôi cần một đối tác về lâu dài, không lập lại những gì đã xảy ra ở Plaintel. Cần phải có một đối tác cam kết lâu dài đối với dây chuyền sản xuất khẩu trang”. Cam kết thu mua lâu dài của Nhà nước là một trong những điều kiện tiên quyết để có thể thực hiện dự án cần ít nhất vài tháng để khôi phục cơ sở hạ tầng, đào tạo đội ngũ mới vì, dù kinh nghiệm còn đó, nhưng nhân viên cũ của nhà máy đã được thuyên chuyển công tác. Ngoài ra, còn phải tính đến nguồn cung cấp nguyên liệu, vẫn thường phụ thuộc vào châu Á. Sản xuất tại Pháp… chấp nhận chi phí cao Đối với lĩnh vực sản xuất hoạt chất, việc di chuyển sản xuất về Pháp hoặc châu Âu không phải là việc khó khăn và hoàn toàn có thể thực hiện được, theo giải thích của giáo sư kinh tế El Mouhoub Mouhoud, đại học Paris Dauphine, khi trả lời chương trình “Giải mã” (Décryptage) của đài RFI ngày 05/05 : “Có thể di dời sản xuất hoạt chất về Pháp và châu Âu. Trái với việc sản xuất khẩu trang với chất liệu mềm hoặc vải khó tự động hóa được nên chú trọng đến giá nhân công, ngành công nghiệp dược phẩm, giống như nhiều ngành công nghiệp vật liệu cứng khác, tự động hóa được áp dụng phổ biến, nên có thể chuyển dây chuyền sản xuất về nước. Nhưng vấn đề này sẽ gây phát sinh chi phí đột biến và dĩ nhiên là phải trả những chi phí đó. Vì thế, theo tôi, trở ngại không phải ở mặt kỹ thuật, mà liên quan đến chiến lược, như nêu ở lên. Cần phải bù cho những chênh lệch về chi phí và giá thành. Có nghĩa là nếu chỉ thông báo là muốn mang hoạt động sản xuất từ nước ngoài về nước, nhưng lại không nói phải làm như thế nào, không đưa ra lộ trình để đạt được mục đích, thì rất dễ, nhưng cũng lại rất nguy hiểm. Cuối cùng phải xác định sự chênh lệch về giá là do người dân phải chịu hay do các nhà phân phối chịu”. Sản xuất tại Pháp sẽ nâng giá thành của thuốc là điều không tránh khỏi, theo nhận định của ông Olivier Bogillot, chủ tịch tập đoàn dược phẩm Sanofi Pháp, khi trả lời đài BFM TV ngày 20/04. Ông cho rằng người dân Pháp cần được biết thuốc được sản xuất ở đâu và chính phủ nên khuyến khích bằng cách thưởng thêm (bonus) cho những công ty sản xuất trên lãnh thổ Pháp. Nhà nghiên cứu Pháp Nathalie Coutinet cho rằng “các tập đoàn dược phẩm lớn, trong số đó có rất nhiều tập đoàn kinh doanh có lãi nhất thế giới, đã chuyển sản xuất ra nước ngoài để tăng lợi nhuận, chứ không phải để giảm chi phí. Hệ thống bảo hiểm hoàn trả phần lớn thuốc men”. Nhưng theo ông Olivier Bogillot, một trong những nguyên nhân là do Bảo hiểm Y tế Pháp áp đặt quy định về giá : “Để tiết kiệm được trong một quãng thời gian, ví dụ một năm, Bảo hiểm xã hội Pháp mỗi năm phải xem xét lại ngân sách và mỗi năm lại phải tiết kiệm, có nghĩa là phải tìm ra được tiền cho hệ thống y tế. Họ cho rằng biện pháp tiết kiệm tốt nhất, đó là hạ giá thuốc và dĩ nhiên quyết định này gây tác động đến công nghiệp. Việc này diễn ra từ 15 năm nay. Có những lúc, chúng ta nghĩ rằng trong một thế giới toàn cầu hóa như hiện nay, không nhất thiết phải sản xuất tại châu Âu hoặc ở Pháp, vì có thể đi mua một số loại thuốc ở nơi khác. Chúng ta đã chọn như vậy, nhưng 15 sau, trước một cuộc khủng hoảng như hiện tại, chúng ta hiểu ra rằng duy trì ngành công nghiệp và các nhà máy trên lãnh thổ Pháp và châu Âu là điều hữu ích”. Theo nhật báo Le Figaro ngày 23/03, chưa chắc Pháp đã thu hút được các nhà máy sản xuất hoạt chất do có hàng loạt loại thuế về sản xuất, kém hấp dẫn so với các nước Đông và Bắc Âu hoặc nước láng giềng Ý, nơi có truyền thống về ngành hóa, nổi tiếng về giá thành sản xuất thấp và có nhiều doanh nghiệp vừa và nhỏ mũi nhọn. Trong bài diễn văn ngày 12/03, tổng thống Pháp đã thể hiện rõ quyết tâm đưa ra những “quyết định đoạn tuyệt” vì “giao phó nguồn thực phẩm, sự bảo vệ, khả năng chăm sóc và đời sống của chúng ta cho các bên khác là hành động điên rồ”. Từ vài chục năm qua, Pháp vẫn giao số phận cho nước ngoài.
CÓ NÊN GIẢI CỨU BẤT ĐỘNG SẢN 2020? SỰ NGUY HIỂM CỦA NỀN KINH TẾ PHỤ THUỘC VÀO BẤT ĐỘNG SẢN (đặc biệt khi SUY THOÁI KINH TẾ) Theo CNN thống kê, hàng loạt quốc gia như Hoa Kỳ, các nước châu Âu, Nhật Bản, Trung Quốc... gần đây đã tiết lộ kế hoạch cứu trợ nền kinh tế toàn cầu khỏi chìm sâu vào suy thoái, với tổng giá trị lên tới 7.000 tỷ USD và vẫn còn chưa dừng lại. Liệu số tiền này có chảy vào bất động sản và khiến loại tài sản này tăng giá hay sẽ dùng vào giải quyết những vấn đề khác? Đừng tiếc like, share và chia sẻ Podcast này để tôi có thêm động lực phục vụ các bạn nhé! Cám ơn các bạn ⭕ Tham gia khóa học Kungfu chứng khoán cùng tôi: thaipham.live/khoa-hoc/ ⭕ Tham gia khóa học Thiết Kế Cuộc Đời Thịnh Vượng cùng tôi tại đây: thaipham.live/thiet-ke-cuoc-doi/
Bất cân đối về cung-cầu và trong các khoản chi-thu là những thách thức đối với hệ thống bệnh viên công của Pháp. Pháp là nước dành đến hơn 9% GDP cho hệ thống y tế đó. Tỷ lệ này thuộc hàng cao nhất trong khối các nước phát triển thuộc OCDE. (Tạp chí phát lần đầu ngày 26/11/2019) Thực hư về khủng hoảng tại hơn 1.300 bệnh viện công ? Gói hỗ trợ 12 tỷ euro của bộ Y Tế chia sẻ phần nào gánh nặng với các bệnh viện công ? Giáo sư y khoa, bác sĩ Đinh Xuân Anh Tuấn, bệnh viện Cohin-Paris, phân tích. Ngày 20/11/2019, Paris thông báo một kế hoạch quy mô để cứu hệ thống y tế công được coi là một trong những mô hình "hiệu quả nhất, tốt nhất" của thế giới. Từ tháng 03/2019, một bộ phận nhân viên y tế, từ các bác sĩ đến y tá, nhân viên điều dưỡng... liên tục bãi công đòi tăng nhân sự, tăng ngân sách cho bệnh viện và đòi tăng lương. Ban đầu, các đòi hỏi trên xuất phát từ khoa cấp cứu, nhưng rồi phong trào đã lan rộng. Đỉnh điểm là hôm 14/11/2019, ngành y tế đồng loạt xuống đường trong chiến dịch "Journée Hopital Mort" - một ngày không có bệnh viện. Thống kê của bộ Y Tế Pháp nêu lên những con số như sau : Số lượng bệnh nhân nhờ đến các dịch vụ cấp cứu của các bệnh viện năm 2016 cao gấp hai lần so với hai thập niên trước đó. Mỗi năm, dịch vụ này phải giải quyết thêm 3,5% ca. Khoa cấp cứu do vậy bị quá tải. Gần đây, truyền thông nhiều lần đưa tin về một số trường hợp, bệnh nhân tử vong trong lúc đợi điều trị ở khâu "cấp cứu". Dù gọi là "cấp cứu", bệnh nhân có khi phải đợi 12 giờ đồng hồ sau mới được vào khám. Vấn đề thứ nhì, vẫn theo bộ Y Tế, là trong vòng 20 năm, hệ thống bệnh viện công của Pháp đã cắt giảm 100.000 giường bệnh. Dù vậy, hệ thống y tế của Pháp dự trù 6,5 giường điều trị cho 1.000 dân. Để so sánh, tại Thụy Sĩ, tỷ lệ này là 4,7/1.000. Vấn đề thứ ba của hệ thống bệnh viện công là món nợ 30 tỷ euro. Khoản nợ này tăng 40% trong thời gian 10 năm trở lại đây. Trong cùng thời kỳ, đầu tư của các bệnh viện vào nhân sự, vào máy móc hay cơ sở hạ tầng giảm đi phân nửa. Với mức nợ 30 tỷ euro, hàng năm, hệ thống y tế công của Pháp phải trả gần 90 triệu euro tiền lãi, thay vì dùng số tiền nói trên để đầu tư cho bệnh viện. Cũng vì để khai thông những khúc mắc đã tích lũy từ lâu, hôm 20/11/2019, thủ tướng Edouard Philippe và bộ trưởng Y Tế Agnès Buzyn thông báo một kế hoạch "quy mô" để cứu hệ thống bệnh viện công. Các biện pháp đó gồm thứ nhất là chính phủ lãnh 1/3 số nợ của bệnh viện, một khoản tương đương với 10 tỷ euro từ nay tới cuối 2022. Thứ hai là tăng ngân sách gần 2 tỷ trong 3 năm sắp tới cho các bệnh viện công, cấp tiền thưởng cho một số các nhân viên y tế có thu nhập thấp. Để hiểu rõ hơn về những khó khăn trong hệ thống bệnh viện công tại Pháp, RFI tiếng Việt đã tham khảo ý kiến giáo sư y khoa, bác sĩ Đinh Xuân Anh Tuấn, bệnh viện Cochin, Paris. Trước hết, bác sĩ Tuấn nêu bật khó khăn trong việc điều hành nhân sự tại bệnh viện.
Hội Chợ Nông Nghiệp Pháp (Salon Internationale de l’Agriculture) năm nay khai mạc tại Cung triển lãm Versailles vào ngày thứ Bảy 22/02/2020. Như thường lệ, Triển lãm Nông Nghiệp năm thứ 57 thu hút rất vài trăm ngàn khách tham quan. Và trong khoảng 10 ngày diễn ra hội chợ, không khó để du khách bắt gặp các chính khách Pháp, tổng thống, thủ tướng, các bộ trưởng, quan chức cao cấp, chủ tịch, tổng thư ký các đảng phái tại Pháp, đô trưởng Paris … Báo chí Pháp thường gọi Hội Chợ Nông Nghiệp là « chặng dừng chân bắt buộc », « điểm đến không thể bỏ qua » của các chính khách Pháp. Nhất là vào những năm có bầu cử tổng thống, bầu cử Nghị Viện hay cấp địa phương, Salon de l’Agriculture lại trở thành nơi diễn ra « cuộc đua marathon » của các ứng viên. Không ngoa khi nói đó là triển lãm mang tính chính trị nhất nước Pháp. Năm 2019, tổng thống Emmanuel Macron đã lập kỷ lục khi ở lại triển lãm tới 14 tiếng đồng hồ. Năm nay, mặc dù phủ tổng thống thông báo chủ nhân điện Elysée không hiện diện ở hội chợ lâu như năm ngoái, nhưng cuối cùng, ông Macron cũng lưu lại đó gần 13 tiếng. Nhưng tại sao Triển Lãm Nông Nghiệp lại thu hút giới chính trị Pháp đến như vậy ? Trả lời phỏng vấn của RFI Việt ngữ hôm 26/02/2020, ông Philippe Maarek, giáo sư Truyền thông chính trị tại Đại học Paris-Est Créteil, giải thích : « Vâng, Triển Lãm Nông Nghiệp cũng hơi giống nhưu một trận chung kết Giải vô địch bóng đá Pháp, hoặc là như kiểu thỉnh thoảng các tổng thống Pháp đến dự một chặng đua Tour xe đạp vòng quanh nước Pháp. Những việc này là nhằm cho mọi người thấy các tổng thống gần gũi với dân chúng. Họ muốn cho thấy tổng thống gắn bó với người dân. Và từ thời tổng thống Jacques Chirac, đến thăm Hội Chợ Nông Nghiệp gần như đã trở thành điều bắt buộc đối với mọi vị tổng thống. Nước Pháp khởi đầu là một nước nông nghiệp. Trước đây, người ta vẫn luôn gọi nước Pháp là vựa lúa của cả châu Âu. Vì thế, Hội Chợ Triển Lãm Nông Nghiệp cũng giống như dịp để gợi nhắc lại nguồn gốc lịch sử của đất nước. Trong tâm trí mọi người, nước Pháp dẫu sao cũng là một nước nông nghiệp, đây là một kiểu nhớ lại về ký ức lịch sử. Người ta cũng có thể nghĩ rằng, theo một cách nào đó, Hội Chợ gắn với tầng lớp bình dân Pháp. Vì thế, đến thăm Hội Chợ Triển Lãm Nông Nghiệp là cách để tổng thống khẳng định sự gần gũi với nhân dân, và như tôi vừa nói, là cách để cho mọi người thấy tổng thống quan tâm đến tầng lớp bình dân và nền nông nghiệp. Tại Triển Lãm, các tổng thống cũng có các hoạt động như mọi khách tham quan khác, tức là họ đi ngắm bò sữa, dê, nếm rượu vang, thưởng thức nông sản, các sản phẩm sản xuất thủ công. Mục đích ở đây là nhằm cho công chúng thấy họ cư xử như những người Pháp bình dân, rằng tổng thống cũng giống như mọi người thôi, hay chí ít thì cũng là họ đang cố làm như vậy. Đương nhiên đây chính là truyền thông chính trị ». Người thành công, kẻ thất bại Hội Chợ Nông Nghiệp không chỉ là « tủ kính trưng bày » nông sản Pháp, hay nơi người dân Pháp thể hiện sự gắn bó với nền sản xuất nông nghiệp mà còn là dịp để các tổng thống, ứng viên tổng thống và các nhà chính trị tìm cách tô bóng hình ảnh, « lấy lòng » dân chúng. Nhờ triển lãm, nhiều chính khách đã có thêm được thiện cảm của công chúng.Giáo sưPhilippe Maarekkhẳng định: « Điều đó đôi khi cũng xảy ra. Chẳng hạn, người ta biết rằng François Hollande, trong chiến dịch vận động tranh cử tổng thống, ông ấy đã dành 12 tiếng đồng hồ thăm triển lãm, đây là chuyến thăm rất dài vào thời kỳ đó. Ngay cả Jacques Chirac cũng không đi thăm Hội Chợ lâu đến như vậy. Ông Chirac chính là vị tổng thống đã khôi phục lại truyền thống đi thăm Hội Chợ Nông Nghiệp. Và có thể nói rằng, hình ảnh của François Hollande đã được cải thiện phần nào. Dù sao đi chăng nữa, Hollande đã khiến mọi người nói đến ông như một người muốn trở về với cội nguồn ». Nhưng không phải nhân vật nào cũng gặt hái thành công nhờ Triển Lãm Nông Nghiệp Pháp ! Gây ồn ào nhất là vụ việc của tổng thống cánh hữu Nicolas Sarkozy. Vào năm 2008, Sarkozy khi chìa tay với một khách tham quan hội chợ thì bị người này từ chối bắt tay. Du khách này nói: « Ồ không, đừng có chạm vào tôi, ông làm bẩn người tôi đấy! ». Máu nóng nổi lên, vị nguyên thủ vốn bị chỉ trích là “tổng thống của người giàu »đã nhục mạ vị khách này. Vụ việc đã bị bàn tán, chỉ trích rất nhiều trên truyền thông và các mạng xã hội trong và ngoài nước, làm xấu đi rất nhiều hình ảnh của tổng thống Sarkozy. Giáo sư truyền thông chính trị Philippe Maarek gợi nhắc lại : « Thời điểm được nói đến nhiều nhất chắc chắn cũng là thời điểm xảy ra chuyện tiêu cực nhất. Đó là khi Nicolas Sarkozy hồi năm 2008 đã bất ngờ khi bị một khách thăm triển lãm nói câu xúc phạm. Sarkozy khi đó đã đáp trả bằng lời lẽ nhục mạ khá nặng. Ông xua đuổi vị khách kia bằng câu nói : « Biến ngay đi, đồ đần ! » Câu chửi này thậm chí đã được nhại đi nhại lại rất nhiều và cho đến nay vẫn còn được nhắc tới. Nó càng củng cố hình ảnh một vị tổng thống « bling bling » (bling bling là một từ tượng thanh chỉ tiếng kêu phát ra từ đồ trang sức đeo ở cổ, để chỉ một người thích các thú ăn chơi kiểu công tử), hình ảnh một vị tổng thống xa rời nhân dân, vị tổng thống không chú ý đến dân chúng, mà chỉ quan tâm đến những thứ xa hoa bóng bẩy và giới chủ doanh nghiệp giàu có. Đúng là câu nói của Sarkozy thô thiển. Đó chắn chắn là thời khắc nặng nề nhất, và theo lẽ thường thì đó cũng là thời khắc tiêu cực nhất, còn những gì tốt đẹp thì người ta đều không nhắc tới ». Ngày 24/01/2016, trong chương trình Sept à huit trên kênh truyền hình TF1, cựu thổng thống Nicolas Sarkozy đã thừa nhận sai lầm trong cách cư xử ở Hội Chợ Triển Lãm Nông Nghiệp 2008. Theo cựu chủ nhân điện Elysée, khi nói như vậy, ông đã hạ thấp uy thế của tổng thống, phản ứng của ông cũng không phù hợp với một người bình thường. Sarkozy đã phải trả giá để hiểu được rằng ông không được phép làm mọi điều. Hội Chợ Nông Nghiệp - nơi nông dân và khách tham quan trút giận Salon de l’Agriculture cũng là dịp người dân Pháp « trút giận » lên giới lãnh đạo đất nước. Năm 2016, thu nhập của nông dân giảm sút mạnh : điều kiện thời tiết bất lợi khiến trồng trọt mất mùa, các nhà chăn nuôi bò sữa do tác động tiêu cực từ chính sách của Liên Hiệp Châu Âu … Ngay khi đến Cung triển lãm Versailles, tổng thống khi đó là ông François Hollande, đã bị la ó, lăng mạ. Nhiều nhà chăn nuôi, trong cơn giận dữ, còn định hắt phân bò vào nguyên thủ Pháp. Quầy trưng bày của bộ Nông Nghiệp Pháp cũng bị thành viên của Nghiệp đoàn nhà nông trẻ Jeunes Agriculteurs giật tung. Nhiều nông gia không chào đón sự xuất hiện của các nguyên thủ, cũng chẳng hào hứng khi được chụp ảnh chung với các nhà lãnh đạo. Đối với nhiều nông gia, các chính trị gia, dù ở cánh tả hay cánh hữu, cũng chỉ đến Triển lãm để cho mọi người thấy sự hiện diện của họ, chụp vài tấm ảnh lưu niệm, hứa hẹn trước máy quay của các phóng viên, nhưng trên thực tế họ bỏ mặc các nông gia. Năm 2017, khi là ứng viên tổng thống, ông Macron, cựu bộ trưởng Kinh Tế Pháp, từng bị nông dân ném trứng sượt qua đầu. Triển Lãm Nông Nghiệp cũng là nơi để các đối thủ chính trị công kích nhau, nhằm giành thiện cảm của công chúng. Nhưng không phải ai cũng có được kết quả như mong đợi. François Hollande, trong chuyến thăm hội chợ lần đầu tiên trên cương vị tổng thống Pháp hồi năm 2013, khi một bé gái hỏi ông là Nicolas Sarkozy đang ở đâu, Hollande mỉm cười đáp lời: « Cháu sẽ không còn nhìn thấy ông ấy nữa đâu! »Sự hóm hỉnh của Hollande lần này dường như lại không được công chúng đánh giá cao. Truyền thông chính trị hay niềm đam mê ? Trong nền Đệ Ngũ Cộng Hòa Pháp, vị tổng thống duy nhất không tỏ ra mặn mà với Hội Chợ Nông Nghiệp là tổng thống cánh tả François Mitterand. Trong suốt hai nhiệm kỳ tổng thống 14 năm, ông chưa bao giờ đến thăm Salon de l’Agriculture. Liệu có phải do tổng thống Mitterand không quan tâm đến nền nông nghiệp Pháp?Theo giáo sư truyền thông chính trị Philippe Maarek thì không hẳn là như vậy : « Ông ấy cho rằng Hội Chợ Nông Nghiệp là lĩnh vực của bộ trưởng Nông Nghiệp, vì thế ông ấy cử bộ trưởng Nông Nghiệp đến đó. Đối với tổng thống, bộ trưởng Nông Nghiệp là người được ông ấy ủy nhiệm. François Mitterand, khác với những tổng thống khác, trong công việc, ông ủy nhiệm cho rất nhiều người ». Còn gắn bó nhất với Salon de l’Agriculture có lẽ là tổng thống Pháp Jacques Chirac. Trong suốt 39 năm, từ năm 1972 đến năm 2011, bất kể ở vị thế đô trưởng Paris, bộ trưởng, thủ tướng (2 nhiệm kỳ) hay tổng thống (2 nhiệm kỳ), ông Chirac đều đến thăm Triển lãm. Năm duy nhất ông vắng mặt là vào năm 1979, do lý do sức khỏe : ông bị tai nạn xe hơi. Đài France Info ngày 22/02/2020 trích dẫn ông Philippe Vasseur, bộ trưởng Nông Nghiệp dưới thời tổng thống Jacques Chirac, theo đó Triển Lãm Nông Nghiệp thực sự mang lại niềm vui cho chính trị gia kỳ cựu của Pháp. Về nét khác biệt giữa tổng thống Chirac và tổng thống đương nhiệm Pháp Emmanuel Macron, giáo sư truyền thông chính trị của đại học Paris-Est Créteil, nhấn mạnh: « Sự khác biệt, tôi nghĩ là đó là về cách đi thăm Triển lãm. Chúng ta thấy là tổng thống Emmanuel Macron đã ở thăm hội chợ lâu hơn rất nhiều so với những người khác, và hôm thứ Bảy vừa rồi (22/02) ông ấy đã ở lại đó rất lâu. Jacques Chirac đi thăm Triển Lãm Nông Nghiệp thực sự là để thưởng thức, để ăn, để uống, để chụp ảnh với những con vật xinh xắn, những con bò sữa dự thi. Ông ấy yêu thích nông sản theo kiểu rất tự nhiên, dân dã. Trong khi đó, khi người ta chứng kiến cảnh tổng thống Macron đến thăm Hội chợ hôm thứ Bảy, người ta có cảm giác là ông ấy ở đó trước hết và quan trọng nhất là để thảo luận với mọi người. Đôi khi ông ấy bị la ó, nhưng đúng là tổng thống Macron đã tận dụng Hội chợ để thảo luận, trao đổi với người dân. Vì thế, ở một chừng mực nào đó, có thể nói đó là một chuyến thăm tốn nhiều trí lực hơn ». Nếu như vị tổng thống trẻ Macron thiên về công việc, thì nhà lãnh đạo Chirac vốn rất được lòng dân chúng, dường như không bỏ lỡ cơ hội để tận hưởng các sản vật. Năm 2019, khi ông Chirac, qua đời, những hình ảnh ông với gương mặt rạng ngời, háo hức phấn khởi tại các kỳ Triển Lãm Nông Nghiệp, ăn trái táo, uống cốc bia, nếm các món ăn đặc trưng Pháp, âu yếm xoa đầu, xoa lưng những con bò sữa, trò chuyện cởi mở, tự nhiên, « tay mắt mặt mừng » với nông gia lại xuất hiện tràn ngập trên các phương tiện truyền thông Pháp. Không phải vô cớ mà Jacques Chirac được coi là một trong những nguyên thủ được dân Pháp quý trọng nhất !
Sau gần 75 năm được lập ra và sử dụng từ thời thực dân đô hộ, thống trị các nước châu Phi, đồng Franc CFA được thay thế bằng đồng Eco. Dự án này nhằm gạt bỏ những chỉ trích, theo đó, các nước châu Phi, tuy giành được độc lập từ hơn nửa thế kỷ qua, nhưng vẫn nằm dưới sự « bảo hộ tiền tệ » của Pháp. « Vấn đề đồng Franc CFA đã làm dấy lên nhiều cuộc tranh luận và nhiều chỉ trích về cái gọi là vai trò của nước Pháp tại châu Phi. Vậy thì chúng ta hãy cắt đứt giây neo ràng buộc này đi và can đảm tiến lên, nhìn về phía trước và cùng nhau tạo lập một mối quan hệ đối tác không chút mặc cảm nào. Nước Pháp không có gì phải giấu diếm cả. Chính vì thế, tôi muốn đặt lại tất cả các vấn đề để chúng ta có thể cùng nhau viết một trang sử mới, một trang mới trong quan hệ chung của chúng ta, chấm dứt, xóa bỏ những hào nhoáng cũ kỹ, lỗi thời, các hiểu nhầm và đôi khi là cả các biện pháp không còn có ý nghĩa gì cả. Hôm nay, tôi rất vui mừng được cùng với tổng thống Côte d’Ivoire, thông báo một cuộc cải cách lịch sử và quan trọng ». Ngày 21/12/2019, tại Abijan, tổng thống Pháp Emmanuel Macron cùng với đồng nhiệm Côte d’Ivoire Alassane Ouattara, thông báo xóa bỏ đồng Franc CFA, sau gần 75 năm được lập ra và sử dụng từ thời thực dân đô hộ, thống trị các nước châu Phi. Về mặt chính trị, dự án cải cách đồng Franc CFA là nhằm gạt bỏ những chỉ trích, theo đó, các nước châu Phi, tuy giành được độc lập từ hơn nửa thế kỷ qua, nhưng vẫn nằm dưới sự « bảo hộ tiền tệ » của Pháp. Do vậy, nguyên thủ Pháp muốn xóa bỏ những di sản từ thời thực dân. Tuy nhiên, có một câu hỏi quan trọng được nêu ra : khi xóa bỏ đồng Franc CFA và thay thế bằng đồng Eco, liệu các nước châu Phi có thực sự cắt đứt sợi dây ràng buộc, phụ thuộc vào Pháp hay không ? Hay nhìn dưới góc độ khác, liệu Paris có còn ảnh hưởng đối với châu Phi hay không ? Cuộc tranh luận, vốn kéo dài từ lâu nay, vẫn chưa chấm dứt. Năm 1945, Pháp lập ra một đồng tiền duy nhất cho các nước Tây Phi, Franc CFA. Ban đầu, đó là đồng Franc của Các thuộc địa Pháp tại châu Phi. Đến năm 1958, đơn vị tiền tệ này được đổi tên thành Franc của Cộng đồng Pháp tại châu Phi. Từ khi giành được độc lập cho đến nay, 14 nước châu Phi, với khoảng 150 triệu dân, tổng sản phẩm quốc nội lên tới 235 tỷ đô la, vẫn dùng Franc CFA, và bộ Tài Chính Pháp giữ vai trò quyết định, quản lý trong lĩnh vực tiền tệ, tài chính. Đây là trường hợp « độc nhất vô nhị » trên thế giới. Cụ thể, Kho Bạc (Ngân Hàng Trung Ương Pháp) và chính quyền Pháp định ra tỷ giá hối đoái cố định cho đồng Franc CFA so với đồng Euro. Chính vì tỷ giá hối đoái này mà các nước châu Phi phải đặt 50% tổng dự trữ ngoại tệ của mình trong Kho Bạc Pháp và việc điều chỉnh khối lượng dự trữ ngoại tệ này được thực hiện qua một tài khoản « giao dịch » tại Ngân Hàng Trung Ương Pháp. Đồng Franc CFA được thiết kế và in ấn tại Pháp. Chính quyền Pháp có đại diện trong tất cả các định chế ra quyết định của hệ thống đồng Franc CFA. Nhóm 14 nước châu Phi này chia thành hai cộng đồng tiền tệ tài chính riêng biệt : thứ nhất là Liên Hiệp Kinh Tế Tiền Tệ Tây Phi – UEMOA, với đồng Franc Cộng đồng tài chính châu Phi – mã số XOF – bao gồm 8 quốc gia (Benin, Burkina Faso, Côte d’Ivoire, Guinée-Bissau, Mali, Niger, Senegal, Togo) ; thứ hai là Cộng Đồng Kinh Tế Tiền Tệ Trung Phi – CEMAC, với đồng Franc Hợp tác tài chính Trung Phi – mã số XAF, có 6 thành viên Trung Phi (Cameroon, Congo, Trung Phi, Gabon, Guinée Xích Đạo, Tchad). Dự án cải cách đồng Franc CFA đã được thảo luận từ năm 1987. Do các nước không đồng nhất về mức độ phát triển kinh tế và có những tham vọng địa chính trị khác nhau, dự án này bước đầu chỉ liên quan đến nhóm 8 quốc gia Tây Phi thuộc UEMOA. Ngày 29/06/2019, Cộng đồng Kinh tế các nước Tây Phi – CEDEAO – đã quyết định gọi đồng tiền mới là Eco, thay thế cho đồng Franc CFA, đơn vị tiền tệ vẫn được sử dụng tại 8 trong số 15 quốc gia thành viên của CEDEAO. Tại cuộc họp cuối tháng 12/2019, ở Abidjan, tổng thống Côte d’Ivoire thông báo nội dung cải cách đồng Franc CFA : « Chúng tôi đã quyết định tiến hành cải cách đồng Franc CFA với ba thay đổi lớn sau đây : Thứ nhất là thay đổi tên gọi đồng tiền, từ France CFA thành đồng Eco. Thứ hai, chấm dứt việc tập trung, đặt 50% tổng dự trữ ngoại hối của các nước châu Phi tại Kho Bạc Pháp và đóng tài khoản giao dịch. Thứ ba, rút các đại diện của Pháp ra khỏi tất cả các cơ quan ra quyết định và quản lý của Liên Hiệp Kinh Tế và Tài Chính Tây Phi – UEMOA ». Trên đài RFI, kinh tế gia Senegal SARR Abdourahmane, giám đốc cơ quan tư vấn Trung tâm Nghiên cứu Tài trợ Phát triển Địa phương (CEFDEL), nhận định rằng quyết định cải tổ đồng Franc CFA mang tính lịch sử : « Cải cách này mang tính lịch sử theo nghĩa đây là một giai đoạn đi đúng hướng. Bởi vì điều này cho phép làm sáng tỏ nội dung các cuộc tranh luận về đồng Franc CFA : Người Pháp không còn hiện diện trong các cơ quan lãnh đạo, quản lý nữa ; lãnh đạo các nước châu Phi lựa chọn tỷ giá hối đoái cố định, bám theo đồng Euro và đề nghị đích danh nước Pháp đứng ra bảo đảm tỷ giá này. Như vậy, nội dung các cuộc tranh luận sẽ thay đổi : việc lựa chọn tỷ giá cố định bám theo đồng Euro, việc nước Pháp đứng ra bảo đảm tỷ giá… những điều này có lợi hay không cho nền kinh tế các nước châu Phi. Lúc đó, các chuyên gia kinh tế có thể thảo luận và không để cho cuộc tranh luận bị ô nhiễm bởi các câu hỏi mà về thực chất không có gì quan trọng cả. Việc cải cách này không hề dẫn đến những thay đổi trong cuộc sống hàng ngày của người dân. Ngoại trừ một điểm : sự hiện diện của người Pháp trong các cơ quan lãnh đạo, quản lý bị coi là một sự can thiệp. Nay không còn người Pháp nữa. Sự nhìn nhận về điểm này thay đổi. » Trước những lo ngại về việc cải cách tiền tệ có thể làm cho đồng tiền Eco mới mất giá so với đồng Franc CFA, bộ trưởng Kinh Tế Pháp Bruno Lemaire trấn an : « Không. Tôi xin bảo đảm là giá trị của đồng tiền không thay đổi, bởi vì tổng thống Côte d’Ivoire Alassane Ouattara đã sáng suốt đề nghị các nước thành viên khu vực đồng Franc CFA duy trì cơ chế tỷ giá cố định theo đồng Euro. Đây là một bảo đảm rất vững chắc về giá trị tiền tệ cho những ai vẫn thường xuyên sử dụng đồng tiền France CFA. Đồng tiền ổn định chống được lạm phát và tôi nghĩ đây là điều rất quan trọng, mang tính quyết định. Cần tránh tình trạng lạm phát tái xuất hiện trong khu vực Tây Phi khi chấm dứt dùng đồng Franc CFA. Và việc các nước trong khu vực đồng Franc CFA quyết định duy trì cơ chế tỷ giá cố định giúp tránh được nguy cơ nói trên ». Theo giới chuyên gia, việc đồng Eco cũng như đồng Franc CFA trước đây có tỷ giá cố định theo đồng Euro tạo ra một số lợi thế, như ổn định nền kinh tế của các nước thành viên trong khu vực tiền tệ, thúc đẩy trao đổi thương mại giữa các nước trong cùng khối, giúp khống chế được nợ công, kiểm soát được lạm phát, trong khi một số nước láng giềng, do có đồng tiền riêng như Liberia, Nigeria thường xuyên phải đối mặt với nạn lạm phát thất thường. Tuy nhiên, việc đồng Eco có tỷ giá cố định, bám chặt theo đồng Euro vẫn đẩy các nước châu Phi vào tình trạng phụ thuộc như trước đây. Cải cách tiền tệ, thay đổi tên gọi đồng tiền, không đặt dự trữ tại Kho Bạc Pháp, …, thế nhưng Paris vẫn đóng vai trò là « người bảo đảm tối hậu » cho giá trị đồng Eco. Chính vì điểm này mà không ít chuyên gia kinh tế châu Phi cho rằng ảnh hưởng, bóng dáng của Pháp vẫn bao trùm hệ thống tiền tệ các nước Tây Phi. Về phần mình, bộ trưởng Tài Chính Pháp Bruno Lemaire cố gắng giải thích như sau : « Đây thực sự là một bảo đảm tối hậu, sau cùng. Trong khi đó, các nước châu Phi thành viên có được hoàn toàn độc lập với quyết định mang tính lịch sử của lãnh đạo các nước trong khu vực. Tôi nhấn mạnh, đó là một sự độc lập hoàn toàn, bởi vì các nước thành viên không bắt buộc phải đặt dự trữ ngoại hối của mình trong kho bạc Pháp nữa, đóng tài khoản giao dịch. Đó là một sự độc lập hoàn toàn bởi vì không còn người Pháp trong các cơ quan lãnh đạo, quyết định của hệ thống tiền tệ này nữa. Đây là một sự thay đổi lớn. Giờ đây, các nước thành viên hoàn toàn tự do ra các quyết định. Việc nước Pháp đứng ra bảo đảm tối hậu, sau cùng, có nghĩa là nếu xẩy ra một cuộc khủng hoảng về hối đoái, thì nước Pháp sẽ đứng bên cạnh, ủng hộ, giúp đỡ các nước thành viên, bình ổn tình hình. Tôi nhắc lại, Pháp chỉ đóng vai trò bảo đảm tối hậu, sau cùng và chỉ làm việc này nếu xẩy ra khủng hoảng tài chính ». Một số kinh tế gia châu Phi tỏ thái độ bi quan, tố cáo dự án cải cách đồng Franc CFA chỉ là một một cuộc « cách mạng nửa vời » hoặc một sự « lừa đảo về chính trị ». Thực ra, để lật sang một trang mới trong lĩnh vực tiền tệ, các nước châu Phi phải vững chắc về kinh tế và phải tuân thủ một số tiêu chí hướng tới sự đồng thuận, tương đồng giữa các nền kinh như lạm phát chỉ bằng hoặc dưới 5%, thâm hụt ngân sách không vượt quá 3% tổng sản phẩm quốc nội, dự trữ ngoại tệ phải bằng hoặc lớn hơn 3 tháng nhập khẩu…Thế nhưng, cho đến nay, không một quốc gia nào trong số 8 quốc gia thực hiện cải cách, thậm chí cả 14 nước châu Phi sử dụng đồng Franc CFA tuân thủ được các tiêu chí này. Kinh tế gia Dieudonné Essomba, thuộc bộ Kinh Tế, Kế Hoạch và Quy Hoạch Lãnh Thổ Senegal, được báo Le Monde trích dẫn, nhận định : Các nước châu Phi muốn có các giải pháp chính trị và mang tính tư tưởng trước một vấn đề kỹ thuật. Có thể giải quyết được vấn đề chính trị, tư tưởng và đó là điều người ta đang làm, tức là đuổi nước Pháp (ra khỏi hệ thống tiền tệ). Người ta có lý khi làm như vậy. Thế nhưng, điều này không giúp giải quyết được vấn đề làm sao có được một hệ thống tiền tệ phù hợp với các nền kinh tế châu Phi. Tại một quốc gia không sản xuất được gì cả thì không thể nào có được một đồng tiền độc lập.
Để phát triển mạng điện thoại di động thế hệ 5, châu Âu vừa "cần" và vừa "ngại" Hoa Vi. Châu Âu tránh nêu đích danh Hoa Vi nhưng báo động các trang thiết bị của tập đoàn Trung Quốc này có thể là một mối đe dọa đối với an ninh của mạng 5G trên Lục Địa Già. Hoa Vi là một trong những đề tài mà thủ tướng Anh đã đề cập đến với tổng thống Mỹ bên lề thượng đỉnh NATO (04/12/2019) tại Luân Đôn. Từ tháng 5/2019, khi chính quyền Trump tuyên chiến với tập đoàn do ông Nhậm Chính Phi thành lập năm 1987, Hoa Kỳ liên tục thúc ép ba đồng minh thân thiết nhất trong Liên Hiệp Châu Âu là Anh, Pháp, Đức tẩy chay Hoa Vi. Ngày 10/10/2019 Bruxelles công bố một báo cáo nêu bật một số "đe dọa có thể nhắm vào hệ thống mạng 5G", "khả năng của một số quốc gia hay các nhà cung cấp mạng tiến hành các đợt tấn công liên tiếp và tinh vi đe dọa đến an ninh" mạng điện thoại di động của châu Âu. Dù vậy, Liên Âu đang cân nhắc việc hợp tác với Hoa Vi để phát triển hệ thống viễn thông đời mới. Anh, Pháp và Đức đang bị giằng co giữa một bên là mối liên minh chiến lược và quân sự với Washington và bên kia là những lợi ích về thương mại với Bắc Kinh. Đề cao cảnh giác nhưng không cấm cửa Hoa Vi Trước mắt, lập trường chung của châu Âu là một mặt kêu gọi "đề cao cảnh giác" trước nguy cơ trang thiết bị 5G do có thể bị "một số Nhà nước hay các nhà cung cấp mạng" sử dụng như những con ngựa thành Troie, dùng để dọ thám đối phương. Nhưng đồng thời từ Luân Đôn đến Berlin hay Paris đều tuyên bố "không cấm cửa Hoa Vi". Trả lời đài RFI tiếng Việt, chuyên gia về tin học và kỹ thuật số, Julien Nocetti, cộng tác viên của Viện Quan Hệ Quốc Tế Pháp - IFRI nhấn mạnh đến thế kẹt của châu Âu trên hồ sơ nhậy cảm này : "Cho đến nay Liên Hiệp Châu Âu chưa quyết định dứt khoát về trường hợp Hoa Vi. Nhưng đã nhiều lần Ủy Ban Châu Âu thảo luận và nghiên cứu kỹ hồ sơ này. Đặc biệt là trong những tháng gần đây, câu hỏi Bruxelles có nên cấm cửa Hoa Vi hay không gây nhiều tranh cãi giữa các thành viên, đặc biệt là tại Anh và Đức". Riêng với nước Anh, hồ sơ Brexit khiến bài toán càng thêm nan giải. Nước Anh sắp chia tay với châu Âu và sẽ cần có những điểm tựa vững chắc như là Mỹ và cả Trung Quốc. Ông Julien Nocetti giải thích tiếp : "Cái khó đối với Luân Đôn là nước Anh bị giằng co giữa Trung Quốc và Mỹ. Với Trung Quốc thì lợi ích quan trọng nhất là thương mại, đặc biệt là trong bối cảnh Brexit. Đồng thời, Vương quốc Anh lại có một mối quan hệ rất đặc biệt với Hoa Kỳ, chủ yếu là về an ninh và chiến lược. Đó là chưa kể Luân Đôn cũng sẽ rất cần đến Washington trong giai đoạn hậu Brexit". Tại Berlin, Hoa Vi cũng là một chủ đề gây nhiều tranh cãi. Đức có mối quan hệ gần gũi với Hoa Kỳ từ sau Thế Chiến Thứ Hai. Điều đó không cấm cản Washington cho đặt máy nghe lén điện thoại của thủ tướng Merkel. Đồng thời, trong số các lãnh đạo phương Tây, bà Angela Merkel là một trong những người thường xuyên công du Trung Quốc nhất. Chuyên gia Pháp Nocetti nhấn mạnh đến mức độ gắn bó chặt chẽ giữa công nghệ của Đức với Trung Quốc. Điều đó khiến vấn đề bảo vệ an ninh mạng trong quan hệ với đối tác châu Á này lại càng lớn : "Trong trường hợp của Đức, vấn đề càng phức tạp hơn. Giám đốc ngành tình báo cho rằng, trang thiết bị của Hoa Vi chưa chắc đã "nguy hiểm" hơn so với của Mỹ. Ngược lại, thủ tướng Merkel luôn thiên về phía Washington. Tuy nhiên, từ năm 2013 sau vụ tai tiếng Mỹ nghe trộm điện thoại của bà Merkel, Berlin thận trọng hơn với đồng minh Hoa Kỳ. Cùng lúc, về thương mại và công nghiệp, các tập đoàn của Đức vừa cần đến các đối tác Trung Quốc vừa lệ thuộc vào các hãng của Trung Quốc. Nguy cơ ở đây là nếu ngả về phía Hoa Vi, Berlin sẽ làm Washington phật lòng và lại càng tăng thêm mức độ lệ thuộc vào các đối tác Trung Quốc. Dù vậy, tới nay Đức cũng chưa đưa ra quyết định sau cùng là có nên hay không chọn Hoa Vi làm đối tác để phát triển hệ thống 5G". Riêng Paris, cho đến đầu tháng 12/2019, Pháp tuyên bố "không nhất thiết phải theo đuôi Hoa Kỳ loại Hoa Vi khỏi các dự án xây dựng mạng điện thoại đời mới" nhưng đồng thời Pháp, cách nay vài tháng, vừa thông qua một bộ luật nhằm nâng cao khả năng bảo đảm mức độ an toàn cho mạng 5G, nhưng tránh không nêu tên bất kỳ một nhà cung cấp nào. Cộng tác viên Viện Quan Hệ Quốc Tế Pháp, ông Julien Nocetti, hơi ngạc nhiên về thái độ "kín đáo" của chính phủ Pháp : "Lập trường được giữ khá kín của Pháp khiến không ít người ngạc nhiên. Về thực chất, Paris luôn tỏ ra gần với quan điểm của Washington, dù không cực đoan như Mỹ. Hiện tại, Pháp nói là không loại Hoa Vi, đồng thời kêu gọi tăng cường các chuẩn mực về an ninh mạng và nhất là giành quyền kiểm soát khâu quan trọng nhất trong tiến trình phủ sóng 5G". Mỹ chơi trò đánh hỏa mù ? Nói cách khác, trước mắt, Hoa Vi vẫn tự tin là đủ sức thuyết hục châu Âu không về hùa với Mỹ để loại tập đoàn Trung Quốc này. Nhất là ngay cả chính Washington, sau khi Nhà Trắng viện lý do an ninh quốc gia, "cấm các công ty Mỹ mua trang thiết bị của Hoa Vi và ZTE", thì trong sáu tháng qua, cũng Washington đã ba lần tạm hoãn lệnh trừng phạt tập đoàn viễn thông Trung Quốc này. Nhưng điều đó không cấm cản chính quyền Trump vì muốn triệt hạ Hoa Vi đã ngỏ ý "hỗ trợ" hai tập tập đoàn châu Âu là Nokia và Ericsson về mặt tài chính như tin được tờ báo Financial Times loan tải. Vẫn theo tờ báo tài chính này, một số quan chức Mỹ cho rằng "cần tạo điều kiện" để có một sự "cạnh tranh" trên thị trường cung cấp mạng 5G trong lúc mà từ "nhiều năm qua, Hoa Vi đã được Ngân Hàng Phát Triển Trung Quốc dễ dàng cấp tín dụng để trở thành một ông khổng lồ trong ngành viễn thông của thế giới". Cần biết rằng China Development Bank là ngân hàng lớn nhất của Trung Quốc. Báo Financial Times không quên nhắc lại rằng, Ericsson vừa phải nộp phạt hơn 1 tỷ đô la cho chính phủ Mỹ trong khuôn khổ cuộc điều tra về tội hối lộ, cạnh tranh bất bình đẳng để giành được thị phần tại Việt Nam, Trung Quốc và Djibouti trong thời gian từ năm 2000 đến 2016. Thực lực của châu Âu ? Vậy câu hỏi đặt ra là liệu Liên Hiệp Châu Âu thể trông cậy vào hai con chim đầu đàn trong ngành viễn thông của mình là Nokia và Ericsson mà không cần đến Hoa Vi của Trung Quốc hay không ? Chuyên gia Pháp, Julien Nocetti trả lời : "Trong ngắn hạn, châu Âu không thể đoạn tuyệt với Hoa Vi. Đây là kịch bản không thực tế chút nào. Liên Hiệp Châu Âu có nhiều lá chủ bài để phát triển mạng 5G, có một số các công ty đã làm chủ trong lĩnh vực này. Tôi muốn nói tới Nokkia và Ericsson. Châu Âu vừa có các chuyên gia, vừa làm chủ kỹ thuật này. Tuy nhiên, đừng quên rằng ngay cả các tập đoàn châu Âu là Nokia và Ericsson cũng đang có nhiều dự án với các đối tác Trung Quốc. Một ngày nào đó, các công ty này tính chuyện thay thế Hoa Vi, thì lập tức Bắc Kinh sẽ trả đũa". Nhược điểm của châu Âu là vấn đề tài chính, như giải thích của ông Nocetti, Viện Quan Hệ Quốc Tế Pháp : "Nói về phương tiện cần được huy động, quan trọng nhất là vế tài chính. Đây là cốt lõi của vấn đề và cũng là nhược điểm của châu Âu. Chúng ta thấy rằng, để phát triển mạng công nghệ thông tin đời mới, ngân sách của một vài quốc gia trong Liên Âu là không đủ". Qua hồ sơ phát triển công nghệ điện thoại 5G, châu Âu nói chung và Pháp nói riêng, rõ ràng là đang bị kẹt giữa hai ông khổng lồ là Mỹ và Trung Quốc. Trớ trêu hơn cả là châu Âu hay Pháp, Đức, trong một thời gian dài đã dẫn đầu các công nghệ từ tin học đến viễn thông. Châu Âu đã có rất nhiều lá chủ bài trong tay, từ nhân lực đến kỹ thuật, nhưng chỉ vì thiếu đoàn kết để có được một chiến lược phát triển chung, để rồi Trung Quốc giành lấy được thế thượng phong. Giờ đây, trên bàn cờ 5G, châu Âu đang bị dồn vào thế thủ. Nếu có tham vọng thoát khỏi cảnh trên đe dưới búa giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ, Bruxelles cần "nhanh chóng hành động mà không được phép đi sai một nước cờ", như kết luận của chuyên gia về an ninh mạng, công nghệ kỹ thuật số, Julien Nocetti, cộng tác viên Viện Quan Hệ Quốc Tế - IFRI.
- Phát triển đô thị thông minh: Cần lấy người dân làm trung tâm. - Phỏng vấn chuyên gia kinh tế, Tiến sĩ Cấn Văn Lực về tiềm năng phát triển du lịch nghỉ dưỡng trong thời gian tới. - Làm gì để tận dụng cơ hội và tránh rủi ro khi tham gia thương mại điện tử? --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Nhóm chỉ tiêu đánh giá kết quả, hiệu quả doanh nghiệp. - Phát triển kinh tế tư nhân - vai trò của những doanh nghiệp dẫn dắt: Thực tế trong lĩnh vực bất động sản. - Chuỗi nhà hàng món Huế sụp đổ, phải chăng vì tăng trưởng quá nóng. --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Phát triển đô thị thông minh: Cần giải pháp đồng bộ. - Phỏng vấn Tiến sĩ Trần Du Lịch, thành viên Tổ tư vấn kinh tế của Thủ tướng Chính phủ về những vấn đề đặt ra trong phát triển đô thị nước ta hiện nay. - Tiếp thị trực tuyến - Xu thế cạnh tranh toàn cầu. --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
Nền kinh tế phát triển bền vững bắt đầu từ mỗi doanh nghiệp --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Phát triển "hệ sinh thái" Fintech: Ngân hàng hướng tới phát triển bền vững. - Trò chuyện với bà Bạch Kim Ngân, Giám đốc Công ty TNHH Ngân Khang, về khát vọng xây dựng một thương hiệu uy tín. --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Phóng sự Lào Cai: Doanh nghiệp “phớt lờ” nhiều năm không đóng bảo hiểm, công nhân kêu cứu. - Tổng Công ty Điện lực miền Bắc đẩy mạnh công tác an toàn lao động. - Trò chuyện với doanh nhân Lê Anh, Giám đốc Công ty Trách nhiệm hữu hạn Thực phẩm và Thương mại dịch vụ Lê Gia – một người trẻ khởi nghiệp thành công từ nghề truyền thống. --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support
- Phân tích về kết quả Báo cáo năng lực cạnh tranh cấp tỉnh năm 2018. - Doanh nghiệp lớn như Petrolimex phải đảm bảo nguồn cung xăng, dầu. - Cơ hội thương mại trên nền tảng số và làm gì để nắm bắt cơ hội này. --- Support this podcast: https://anchor.fm/vov1kd/support